My Trúc đứng trên đài cao dõng dạc phát biểu:
“Hôm nay là cuộc tuyển chọn luyện đan sư đại diện thành Thực Nguyệt tham gia khảo thí tiến vào luyện linh sư hội thành Hắc Liên.”
“Các ngươi cũng biết luyện linh sư hội thành Hắc Liên chính là cấp trên của luyện linh sư hội thành Thực Nguyệt.”
“Nếu như các ngươi có thể tiến vào luyện linh sự hội thành Hắc Liên thì chính là vinh quang lớn cho thành Thực Nguyệt chúng ta.”
“Tại thành Hắc Liên tài nguyên dồi dào, thảo dược trân quý gì cũng có, dược thư đầy ắp, ma linh sư đi đầy đường, cơ duyên không bao giờ thiếu.”
“Nếu như các ngươi may mắn lọt vào mắt xanh của một vị ma linh sư được làm đồ đệ thì tương lai các ngươi không cần lo lắng.”
“Nước chảy chỗ trũng, ta biết các ngươi cũng khao khát tiến lên trở thành cường giả quấy phong vân. Luyện linh sư hội thành Hắc Liên chính là cơ hội cho các ngươi thực hiện ước mơ.”
My Trúc dừng lại một chút nhìn ánh mắt khát khao cháy bỏng của đám thanh niên.
“Các ngươi muốn được tuyển chọn thì phải đạt điểm tuyệt đối trong các bài kiểm tra hôm nay.”
Nghe thấy phải đạt điểm tuyệt đối nhiều thanh niên méo mặt, cảm thấy hy vọng trúng tuyển xa vời.
Mý Trúc nhìn vẻ mặt của bọn hắn cũng không ngạc nhiên, lại nói tiếp:
“Luyện linh sư hội thành Hắc Liên mỗi mười năm sẽ mở rộng tuyển chọn nhân tài từ các tiểu chi nhánh.”
“Tập hợp vô số luyện đan sư thiên tài tụ họp, muốn từ trong đám thiên tài này rực sáng hào quang tiến vào luyện linh sư hội thành Hắc Liên là vô cùng khó khăn nếu so sánh với cuộc thi tuyển hôm nay thì như suối nhỏ với hồng thuỷ.”
“Đã mười lần trước đó, luyện linh sư hội chúng ta không có ai trúng tuyển, trong đó có ba lần chúng ta thấy không được liền tự bỏ cuộc không tham dự.”
“Năm nay ta rất kỳ vọng các ngươi có thể lập lên kỳ tích, vinh danh luyện linh sư hội thành Thực Nguyệt chúng ta.”
Bài phát biểu của My Trúc tiếp tục kéo dài lê thê, đại ý có thể nói gọn lại là:
Cuộc thi tuyển hôm nay có ba vòng: Thứ nhất phân biệt được một trăm loại thảo dược. Thứ hai bù đắp đan phương còn thiếu. Thứ ba luyện đan.
Tất cả các vòng đều phải đạt điểm tuyệt đối, nếu như vòng thi trước đó không đạt điểm tuyệt đối thì sẽ bị loại luôn.
Riêng vòng thứ ba thì phải luyện đan dược theo yêu cầu: nếu ngươi dưới một trăm tuổi thì phải luyện được đan dược ngũ hoàn bình giai. Nếu ngươi từ một trăm tuổi đến hai trăm tuổi thì phải luyện được đan dược ngũ hoàn cao giai. Nếu ngươi từ hai trăm đến ba trăm tuổi thì phải luyện được đan dược lục hoàn bình giai.
My Trúc sau bài phát biểu dài dòng, lúc này mới chịu kết thúc, nói:
“Ta tuyên bố vòng thi thứ nhất bắt đầu. Tất cả những ai đã đăng ký thì bước vào bàn vị trí. Thời gian vòng này là hai canh giờ.”
Tôn Kỳ ngồi vào vị trí của mình, một tên hồn nô mang đến cho hắn một chồng giấy.
Trên tờ giấy sẽ vẽ một loại thảo dược, việc của ngươi là viết tên thảo dược bên cạnh.
Có tất cả một trăm tờ, đủ loại thảo dược dùng cho nhất hoàn đan đến cửu hoàn đan.
Phần thi này với Tôn Kỳ hoàn toàn không hề khó khăn nhưng Tôn Kỳ vẫn chậm rãi hoàn thành. Khi đến gần hết giờ hắn mới nộp bài.
Một tiếng chuông vang lên buộc tất cả thí sinh dừng tay nộp bài.
Tôn Kỳ rảnh rỗi ngó nhìn xung quanh hắn thấy có gần hai trăm tên thí sinh.
Kết thúc vòng thi thứ nhất, đa phần thí sinh đều vẻ mặt nhăn nhó hiển nhiên là làm bài không tốt.
Cũng có khuôn mặt Tôn Kỳ nhận ra như My Thanh Thanh, Lưu Hiền, Dương Tùng.
Vẻ mặt bọn hắn khá thản nhiên, hẳn là phần thi này với bọn hắn không khó.
My Trúc cùng các trưởng lão nhanh chóng chấm bài thi, chỉ cần sai một câu liền loại bỏ, không cần để ý phía sau.
Chỉ một lúc sau, kết quả liền có.
Gần hai trăm thí sinh chỉ còn lại hơn năm mươi tên.
Tất nhiên là Tôn Kỳ cũng có tên trong đó.
Phần thi thứ hai lập tức được bắt đầu.
Hồn nô đưa tới cho Tôn Kỳ hai mươi phần đan phương khuyết thiếu cần bổ sung.
Những đan phương này từ tứ cấp đến lục cấp. Nếu như thấp hơn thì quá dễ, nếu cao hơn thì quá khó.
Vòng thi này lại khiến không ít kẻ vò đầu bứt tai, gặp đan phương không biết có kẻ ghi bừa vào mong đúng được một ít. Những kẻ cầu vận may này hiển nhiên chắc chắn bị loại, đan phương dù đúng cũng khó luyện thành đan huống chi đan phương ghi bừa.
Những trưởng lão chấm điểm sẽ tuyệt đối không chấp nhận kiểu đan phương như vậy.
Nhưng mà trong vòng này những kẻ tài hoa cũng bắt đầu toả ánh sáng.
My Thanh Thanh vẫn là thiên tài chói mắt nhất, hoàn thành bài thi đầu tiên, đang kiểm tra lại bài.
Tiếp đến có thể kể đến Lưu Hiền, Dương Tùng, Phong Nhân, Từ Minh…
Tôn Kỳ lại không nằm trong nhóm nổi bật này.
Thời gian hai canh giờ của vòng thi thứ hai nhanh chóng kết thúc.
Có thể thông qua vòng thi thứ hai này chỉ có mười hai thí sinh. Tất nhiên là Tôn Kỳ vẫn nằm trong số này.
Trong số mười hai thí sinh thì có bốn thí sinh thuộc nhóm trăm tuổi là: My Thanh Thanh, Lưu Hiền, Dương Tùng, Tôn Kỳ.
Có hai thí sinh thuộc nhóm một trăm tuổi tới hai trăm tuổi.
Có sáu thí sinh thuộc nhóm hai trăm tuổi tới ba trăm tuổi.
Vòng thi thứ ba là luyện đan.
Mỗi thí sinh sẽ đứng tại bàn luyện đan của mình, luyện một loại đan dược cao nhất mà mình có thể luyện, thảo dược sẽ được hồn nô mang đến.
Tôn Kỳ đứng tại bàn, trầm tĩnh suy nghĩ: trình độ luyện đan của hắn đã đến đan sư thất hoàn mà vòng thi này chỉ cần hắn luyện được đan dược ngũ hoàn bình giai là qua. Hắn tất nhiên sẽ không chơi trội, hắn sẽ chỉ luyện đan vừa đủ đậu.
Hắn nắm trong tay khá nhiều đan phương ngũ cấp, chủ yếu là lấy được thông qua sưu hồn.
Hắn cần chọn đan phương thích hợp vì có vài loại đan phương là bí mật gia truyền.
Hắn nếu như để lộ ra thì sợ sẽ bị nghi ngờ liên quan đến các vụ mất tích trước đó.
Thời gian luyện đan của vòng ba là một ngày.
Tôn Kỳ thực hiện từng bước luyện đan theo chuẩn mực.
Qua ba canh giờ, có tiếng bành bành nổ lô vang lên. Tôn Kỳ cũng bị nổ lô một lần.
Không phải do hắn cố ý để nổ lô mà lâu ngày hắn không luyện đan theo cách cũ làm cho hắn có chút luống cuống tay chân, dẫn đến nổ lô.
Tôn Kỳ nhanh chóng điều chỉnh tinh thần tiếp tục luyện đan.
Khi gần kết thúc ngày thì Tôn Kỳ mới hoàn thành phần thi của mình, hắn thuộc nhóm thí sinh hoàn thành cuối cùng.
Vòng này có bốn thí sinh không thể luyện thành đan, liền bị loại.
Chỉ còn tám thí sinh đi tới bước cuối cùng: kiểm tra đan.
Sau nửa canh giờ đánh giá, My Trúc đứng lên tuyên bố kết quả:
“Dương Tùng, tứ hoàn đan trung giai. Loại!”
“Lưu Hiền, tứ hoàn đan trung giai. Loại!”
“Phong Nhân, ngũ hoàn đan bình giai. Loại!”
“Chu Hoàn, ngũ hoàn đan bình giai. Loại!”
….
Khi nghe kết quả bị loại Lưu Hiền, Phong Nhân… bình thản khá nhiều, Dương Tùng có chút không vui nhưng kết quả này phản ứng đúng thực lực luyện đan của bọn hắn hiện nay. Bọn hắn hoàn toàn không ngạc nhiên.
“Từ Minh, ngũ hoàn đan cao giai. Đậu!”
“My Thanh Thanh, ngũ hoàn đan bình giai. Đậu!”
Tiếng reo hò của khán giả vang dội, sau cùng cũng có thí sinh đạt tiêu chuẩn.
My Trúc ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục:
“Tinh Niệm, ngũ hoàn đan bình giai. Đậu!”
Lời này vừa ra khiến nhiều kẻ ngạc nhiên, nhất là Dương Tùng, Lưu Hiền.
Hai bọn họ cùng Tinh Niệm nhiều lần vô tình cùng nhau chứng nhận đan sư. Thiên phú, trình độ luyện đan của Tinh Niệm bọn họ cũng hiểu rõ. Tuyệt đối không cao hơn bọn họ.
Vậy mà hôm nay Tinh Niệm bỗng nhiên vượt lên trước. Làm bọn hắn thật khó hiểu lẫn nghi ngờ.
Nên nhớ sư tôn của Tinh Niệm là Hắc Tông đã chết, Tinh Niệm hoàn toàn không được ai dẫn dắt. Theo lý thuyết thì trình độ luyện đan của Tinh Niệm sẽ ngày càng tụt hậu so với bọn hắn.
Nhưng hiện nay Tinh Niệm đã không thua bọn hắn thì thôi lại còn vượt mặt bọn hắn.
Lưu Hiền thì biểu hiện có chút ngạc nhiên.
Dương Tùng thì khó chịu ra mặt, hiển nhiên là cực kỳ không phục.
Tiếng xì xào, bàn tán râm ran trong hội trường.
My Trúc tiếp tục đạo:
“Ba thí sinh đã đậu tiến lên đây. Luyện linh sư hội có phần thưởng cho các ngươi.”
My Trúc trao cho ba thí sinh một túi ma thạch làm phần thưởng. Khi trao đến tay Tôn Kỳ thì My Trúc nói:
“Chúc mừng Tinh Niệm tiểu điệt! tiểu điệt làm ta có chút ngạc nhiên, hẳn là trong thời gian này vất vả không ít.”
Lời của My Trúc đầy thâm ý dò xét.
Tôn Kỳ bối rối, gắng gượng nở nụ cười nói:
“Nhờ sư tôn để lại bản chép tay luyện đan cùng với một số đan phương mà tiểu điệt mới được như vầy.”
“Lời của Tinh Niệm tiểu điệt thật khiến ta khó tin.”
Lần này lên tiếng là một vị trưởng lão: Hàn trưởng lão.
Hàn trưởng lão nhìn nhìn Tôn Kỳ, cười thâm ý.
Còn nhớ trước đó Tinh Niệm đã đến Thông Thiên Linh Các hỏi lão một vấn đề cơ bản là tại sao tinh dược qua thời gian lại biến chất.
Một vấn đề cơ bản như vậy còn thắc mắc chứng tỏ Tinh Niệm trong lúc luyện đan đi rất nhiều đường vòng. Điều này cũng là bình thường do không có sư tôn tự tay chỉ.
Nhưng hiện nay Tinh Niệm đan đạo lại bỗng nhiên tiến mạnh, khiến lão không thể không nghi ngờ.
Cũng đừng có lấy mấy lời như: nhờ bản chép tay của sư tôn mà gạt lão.
Nên nhớ mấy vị thanh niên tại đây đều có sư tôn tận tình chỉ bảo vậy mà vẫn không đạt tiêu chuẩn.
Bản chép tay của Hắc Tông có thể lợi hại hơn bọn hắn tự mình chỉ bảo sao? Nên biết trình độ luyện đan của Hắc Tông không cao hơn bọn hắn. Hắc Tông tại luyện linh sư hội chỉ được xếp vào nhóm dưới, trình độ luyện đan còn thua kém nhiều vị trưởng lão ở đây.
Hàn trưởng lão vẫn nhìn Tôn Kỳ cười, chờ câu trả lời của hắn.
Tôn Kỳ giống như là bất đắc dĩ, bị vạch trần lời nói dối đành phải nói sự thật:
“Tiểu điệt lúc trước may mắn mua được một viên tam hoàn đan hoàn mỹ, tại trên viên đan nhìn thấy một số điều…”
Lời nói của Tôn Kỳ mập mờ, không rõ.
Nhưng bọn My Trúc cũng không thể gặng hỏi kỹ càng, nơi này không tiện.
My Trúc đọc lời tuyên bố kết thúc, hẹn hai tháng sau đưa ba thí sinh trúng tuyển lên đường.
….
Trong một căn phòng.
Một giọng nói thiếu nữ trong trẻo vang lên;
“Sao phụ thân thưởng cho con có hai trăm ma thạch? Thật là keo kiệt.”
Tên trung niên cười khổ nhìn thiếu nữ đầy yêu mến:
“Lần tuyển sinh này làm gì có phần thưởng. Chỉ là khi Tinh Niệm đột nhiên trúng tuyển làm bọn ta nghi ngờ nên mới lấy cớ phát thưởng để dò la tin tức.”
Tên trung niên chính là My Trúc còn thiếu nữ là My Thanh Thanh.
Đúng lúc này một tên thuộc hạ vào báo cáo với My Trúc.
Nội dung báo cáo chính là chuyện nhiều năm trước tại Vĩnh An thương hội có bán ra một viên tam hoàn đan hoàn mỹ, Tinh Niệm đấu giá mua được. Chuyện này tất cả phòng đấu giá lúc đó đều thấy rõ.
Nghe xong báo cáo cả My Trúc cùng My Thanh Thanh đều ngạc nhiên.
My Thanh Thanh hỏi:
“Phụ thân thực sự có thể từ tam hoàn đan hoàn mỹ nhìn ra điều gì đó sao? ”
My Trúc trầm ngâm nói:
“Chuyện này khó! Nhưng quả thật là từng có trường hợp như vậy. Lại nói tam hoàn đan hoàn mỹ chỉ sợ do một vị ma dược sư luyện ra, nếu vậy thì có thể ẩn chứa bên trong đạo lý gì đó cũng khó nói.”
My Thanh Thanh nghe thế thì nũng nịu:
“Phụ thân! Con muốn có đan dược hoàn mỹ. Nhanh kiếm cho con.”
“Tinh Niệm thiên phú luyện đan kém xa con vậy mà nhờ tam hoàn đan hoàn mỹ có thể bằng con, nếu như con có đan này thì không biết sẽ tiến bộ đến mức nào.”
Nói đến đây, ánh mắt My Thanh Thanh bỗng chuyển sang giảo hoạt:
“Hay là nửa đêm, phụ thân lẻn vào phòng hắn ăn trộm.”
My Trúc cười khổ:
“Chuyện đã qua nhiều năm rồi. Để nghiên cứu đan này, Tinh Niệm chắc chắn đã bóc tách, nhai nuốt không biết bao nhiêu lần làm gì còn để mà trộm.”
“Mà cho dù có còn thì với thân phận của cha ngươi làm sao lại đi làm những chuyện hạ lưu như vậy. Ta sẽ từ từ khuyên bảo để Tinh Niệm giao ra.”
Lời tuy vậy nhưng thủ đoạn của My Trúc chắc chắn không đơn giản như lời nói.
….
Tại một số nơi cũng đang diễn ra những cuộc trò chuyện tương tự như vậy.
Dương Tùng tức giận đập phá lung tung:
“Khốn khiếp! tên Tinh Niệm kém cỏi như vậy, lại có được cơ duyên lớn. Đan đạo bây giờ đã vượt qua ta!”
Lưu Hiền trầm tĩnh suy nghĩ: nếu như ta có được cơ duyên như Tinh Niệm, chắc chắn trình đô luyện đan của ta còn vượt qua hắn. Nên biết Tinh Niệm chỉ có một mình thân cô thế cô vậy mà vẫn có thể tiến bộ vượt bậc nếu như là ta thì….
Vậy là trong thành bỗng nhiên âm thầm phát động một cuộc tìm kiếm đan dược hoàn mỹ.
Các cửa hàng, thương đội đều bị hỏi qua.
Vĩnh An thương hội cũng cố điều tra thử tên đã nhờ đấu giá tam hoàn đan hoàn mỹ năm xưa nhưng đều đi vào ngõ cụt, nhiều năm trước tên này đã mất tích trong chợ đen.
“Hôm nay là cuộc tuyển chọn luyện đan sư đại diện thành Thực Nguyệt tham gia khảo thí tiến vào luyện linh sư hội thành Hắc Liên.”
“Các ngươi cũng biết luyện linh sư hội thành Hắc Liên chính là cấp trên của luyện linh sư hội thành Thực Nguyệt.”
“Nếu như các ngươi có thể tiến vào luyện linh sự hội thành Hắc Liên thì chính là vinh quang lớn cho thành Thực Nguyệt chúng ta.”
“Tại thành Hắc Liên tài nguyên dồi dào, thảo dược trân quý gì cũng có, dược thư đầy ắp, ma linh sư đi đầy đường, cơ duyên không bao giờ thiếu.”
“Nếu như các ngươi may mắn lọt vào mắt xanh của một vị ma linh sư được làm đồ đệ thì tương lai các ngươi không cần lo lắng.”
“Nước chảy chỗ trũng, ta biết các ngươi cũng khao khát tiến lên trở thành cường giả quấy phong vân. Luyện linh sư hội thành Hắc Liên chính là cơ hội cho các ngươi thực hiện ước mơ.”
My Trúc dừng lại một chút nhìn ánh mắt khát khao cháy bỏng của đám thanh niên.
“Các ngươi muốn được tuyển chọn thì phải đạt điểm tuyệt đối trong các bài kiểm tra hôm nay.”
Nghe thấy phải đạt điểm tuyệt đối nhiều thanh niên méo mặt, cảm thấy hy vọng trúng tuyển xa vời.
Mý Trúc nhìn vẻ mặt của bọn hắn cũng không ngạc nhiên, lại nói tiếp:
“Luyện linh sư hội thành Hắc Liên mỗi mười năm sẽ mở rộng tuyển chọn nhân tài từ các tiểu chi nhánh.”
“Tập hợp vô số luyện đan sư thiên tài tụ họp, muốn từ trong đám thiên tài này rực sáng hào quang tiến vào luyện linh sư hội thành Hắc Liên là vô cùng khó khăn nếu so sánh với cuộc thi tuyển hôm nay thì như suối nhỏ với hồng thuỷ.”
“Đã mười lần trước đó, luyện linh sư hội chúng ta không có ai trúng tuyển, trong đó có ba lần chúng ta thấy không được liền tự bỏ cuộc không tham dự.”
“Năm nay ta rất kỳ vọng các ngươi có thể lập lên kỳ tích, vinh danh luyện linh sư hội thành Thực Nguyệt chúng ta.”
Bài phát biểu của My Trúc tiếp tục kéo dài lê thê, đại ý có thể nói gọn lại là:
Cuộc thi tuyển hôm nay có ba vòng: Thứ nhất phân biệt được một trăm loại thảo dược. Thứ hai bù đắp đan phương còn thiếu. Thứ ba luyện đan.
Tất cả các vòng đều phải đạt điểm tuyệt đối, nếu như vòng thi trước đó không đạt điểm tuyệt đối thì sẽ bị loại luôn.
Riêng vòng thứ ba thì phải luyện đan dược theo yêu cầu: nếu ngươi dưới một trăm tuổi thì phải luyện được đan dược ngũ hoàn bình giai. Nếu ngươi từ một trăm tuổi đến hai trăm tuổi thì phải luyện được đan dược ngũ hoàn cao giai. Nếu ngươi từ hai trăm đến ba trăm tuổi thì phải luyện được đan dược lục hoàn bình giai.
My Trúc sau bài phát biểu dài dòng, lúc này mới chịu kết thúc, nói:
“Ta tuyên bố vòng thi thứ nhất bắt đầu. Tất cả những ai đã đăng ký thì bước vào bàn vị trí. Thời gian vòng này là hai canh giờ.”
Tôn Kỳ ngồi vào vị trí của mình, một tên hồn nô mang đến cho hắn một chồng giấy.
Trên tờ giấy sẽ vẽ một loại thảo dược, việc của ngươi là viết tên thảo dược bên cạnh.
Có tất cả một trăm tờ, đủ loại thảo dược dùng cho nhất hoàn đan đến cửu hoàn đan.
Phần thi này với Tôn Kỳ hoàn toàn không hề khó khăn nhưng Tôn Kỳ vẫn chậm rãi hoàn thành. Khi đến gần hết giờ hắn mới nộp bài.
Một tiếng chuông vang lên buộc tất cả thí sinh dừng tay nộp bài.
Tôn Kỳ rảnh rỗi ngó nhìn xung quanh hắn thấy có gần hai trăm tên thí sinh.
Kết thúc vòng thi thứ nhất, đa phần thí sinh đều vẻ mặt nhăn nhó hiển nhiên là làm bài không tốt.
Cũng có khuôn mặt Tôn Kỳ nhận ra như My Thanh Thanh, Lưu Hiền, Dương Tùng.
Vẻ mặt bọn hắn khá thản nhiên, hẳn là phần thi này với bọn hắn không khó.
My Trúc cùng các trưởng lão nhanh chóng chấm bài thi, chỉ cần sai một câu liền loại bỏ, không cần để ý phía sau.
Chỉ một lúc sau, kết quả liền có.
Gần hai trăm thí sinh chỉ còn lại hơn năm mươi tên.
Tất nhiên là Tôn Kỳ cũng có tên trong đó.
Phần thi thứ hai lập tức được bắt đầu.
Hồn nô đưa tới cho Tôn Kỳ hai mươi phần đan phương khuyết thiếu cần bổ sung.
Những đan phương này từ tứ cấp đến lục cấp. Nếu như thấp hơn thì quá dễ, nếu cao hơn thì quá khó.
Vòng thi này lại khiến không ít kẻ vò đầu bứt tai, gặp đan phương không biết có kẻ ghi bừa vào mong đúng được một ít. Những kẻ cầu vận may này hiển nhiên chắc chắn bị loại, đan phương dù đúng cũng khó luyện thành đan huống chi đan phương ghi bừa.
Những trưởng lão chấm điểm sẽ tuyệt đối không chấp nhận kiểu đan phương như vậy.
Nhưng mà trong vòng này những kẻ tài hoa cũng bắt đầu toả ánh sáng.
My Thanh Thanh vẫn là thiên tài chói mắt nhất, hoàn thành bài thi đầu tiên, đang kiểm tra lại bài.
Tiếp đến có thể kể đến Lưu Hiền, Dương Tùng, Phong Nhân, Từ Minh…
Tôn Kỳ lại không nằm trong nhóm nổi bật này.
Thời gian hai canh giờ của vòng thi thứ hai nhanh chóng kết thúc.
Có thể thông qua vòng thi thứ hai này chỉ có mười hai thí sinh. Tất nhiên là Tôn Kỳ vẫn nằm trong số này.
Trong số mười hai thí sinh thì có bốn thí sinh thuộc nhóm trăm tuổi là: My Thanh Thanh, Lưu Hiền, Dương Tùng, Tôn Kỳ.
Có hai thí sinh thuộc nhóm một trăm tuổi tới hai trăm tuổi.
Có sáu thí sinh thuộc nhóm hai trăm tuổi tới ba trăm tuổi.
Vòng thi thứ ba là luyện đan.
Mỗi thí sinh sẽ đứng tại bàn luyện đan của mình, luyện một loại đan dược cao nhất mà mình có thể luyện, thảo dược sẽ được hồn nô mang đến.
Tôn Kỳ đứng tại bàn, trầm tĩnh suy nghĩ: trình độ luyện đan của hắn đã đến đan sư thất hoàn mà vòng thi này chỉ cần hắn luyện được đan dược ngũ hoàn bình giai là qua. Hắn tất nhiên sẽ không chơi trội, hắn sẽ chỉ luyện đan vừa đủ đậu.
Hắn nắm trong tay khá nhiều đan phương ngũ cấp, chủ yếu là lấy được thông qua sưu hồn.
Hắn cần chọn đan phương thích hợp vì có vài loại đan phương là bí mật gia truyền.
Hắn nếu như để lộ ra thì sợ sẽ bị nghi ngờ liên quan đến các vụ mất tích trước đó.
Thời gian luyện đan của vòng ba là một ngày.
Tôn Kỳ thực hiện từng bước luyện đan theo chuẩn mực.
Qua ba canh giờ, có tiếng bành bành nổ lô vang lên. Tôn Kỳ cũng bị nổ lô một lần.
Không phải do hắn cố ý để nổ lô mà lâu ngày hắn không luyện đan theo cách cũ làm cho hắn có chút luống cuống tay chân, dẫn đến nổ lô.
Tôn Kỳ nhanh chóng điều chỉnh tinh thần tiếp tục luyện đan.
Khi gần kết thúc ngày thì Tôn Kỳ mới hoàn thành phần thi của mình, hắn thuộc nhóm thí sinh hoàn thành cuối cùng.
Vòng này có bốn thí sinh không thể luyện thành đan, liền bị loại.
Chỉ còn tám thí sinh đi tới bước cuối cùng: kiểm tra đan.
Sau nửa canh giờ đánh giá, My Trúc đứng lên tuyên bố kết quả:
“Dương Tùng, tứ hoàn đan trung giai. Loại!”
“Lưu Hiền, tứ hoàn đan trung giai. Loại!”
“Phong Nhân, ngũ hoàn đan bình giai. Loại!”
“Chu Hoàn, ngũ hoàn đan bình giai. Loại!”
….
Khi nghe kết quả bị loại Lưu Hiền, Phong Nhân… bình thản khá nhiều, Dương Tùng có chút không vui nhưng kết quả này phản ứng đúng thực lực luyện đan của bọn hắn hiện nay. Bọn hắn hoàn toàn không ngạc nhiên.
“Từ Minh, ngũ hoàn đan cao giai. Đậu!”
“My Thanh Thanh, ngũ hoàn đan bình giai. Đậu!”
Tiếng reo hò của khán giả vang dội, sau cùng cũng có thí sinh đạt tiêu chuẩn.
My Trúc ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục:
“Tinh Niệm, ngũ hoàn đan bình giai. Đậu!”
Lời này vừa ra khiến nhiều kẻ ngạc nhiên, nhất là Dương Tùng, Lưu Hiền.
Hai bọn họ cùng Tinh Niệm nhiều lần vô tình cùng nhau chứng nhận đan sư. Thiên phú, trình độ luyện đan của Tinh Niệm bọn họ cũng hiểu rõ. Tuyệt đối không cao hơn bọn họ.
Vậy mà hôm nay Tinh Niệm bỗng nhiên vượt lên trước. Làm bọn hắn thật khó hiểu lẫn nghi ngờ.
Nên nhớ sư tôn của Tinh Niệm là Hắc Tông đã chết, Tinh Niệm hoàn toàn không được ai dẫn dắt. Theo lý thuyết thì trình độ luyện đan của Tinh Niệm sẽ ngày càng tụt hậu so với bọn hắn.
Nhưng hiện nay Tinh Niệm đã không thua bọn hắn thì thôi lại còn vượt mặt bọn hắn.
Lưu Hiền thì biểu hiện có chút ngạc nhiên.
Dương Tùng thì khó chịu ra mặt, hiển nhiên là cực kỳ không phục.
Tiếng xì xào, bàn tán râm ran trong hội trường.
My Trúc tiếp tục đạo:
“Ba thí sinh đã đậu tiến lên đây. Luyện linh sư hội có phần thưởng cho các ngươi.”
My Trúc trao cho ba thí sinh một túi ma thạch làm phần thưởng. Khi trao đến tay Tôn Kỳ thì My Trúc nói:
“Chúc mừng Tinh Niệm tiểu điệt! tiểu điệt làm ta có chút ngạc nhiên, hẳn là trong thời gian này vất vả không ít.”
Lời của My Trúc đầy thâm ý dò xét.
Tôn Kỳ bối rối, gắng gượng nở nụ cười nói:
“Nhờ sư tôn để lại bản chép tay luyện đan cùng với một số đan phương mà tiểu điệt mới được như vầy.”
“Lời của Tinh Niệm tiểu điệt thật khiến ta khó tin.”
Lần này lên tiếng là một vị trưởng lão: Hàn trưởng lão.
Hàn trưởng lão nhìn nhìn Tôn Kỳ, cười thâm ý.
Còn nhớ trước đó Tinh Niệm đã đến Thông Thiên Linh Các hỏi lão một vấn đề cơ bản là tại sao tinh dược qua thời gian lại biến chất.
Một vấn đề cơ bản như vậy còn thắc mắc chứng tỏ Tinh Niệm trong lúc luyện đan đi rất nhiều đường vòng. Điều này cũng là bình thường do không có sư tôn tự tay chỉ.
Nhưng hiện nay Tinh Niệm đan đạo lại bỗng nhiên tiến mạnh, khiến lão không thể không nghi ngờ.
Cũng đừng có lấy mấy lời như: nhờ bản chép tay của sư tôn mà gạt lão.
Nên nhớ mấy vị thanh niên tại đây đều có sư tôn tận tình chỉ bảo vậy mà vẫn không đạt tiêu chuẩn.
Bản chép tay của Hắc Tông có thể lợi hại hơn bọn hắn tự mình chỉ bảo sao? Nên biết trình độ luyện đan của Hắc Tông không cao hơn bọn hắn. Hắc Tông tại luyện linh sư hội chỉ được xếp vào nhóm dưới, trình độ luyện đan còn thua kém nhiều vị trưởng lão ở đây.
Hàn trưởng lão vẫn nhìn Tôn Kỳ cười, chờ câu trả lời của hắn.
Tôn Kỳ giống như là bất đắc dĩ, bị vạch trần lời nói dối đành phải nói sự thật:
“Tiểu điệt lúc trước may mắn mua được một viên tam hoàn đan hoàn mỹ, tại trên viên đan nhìn thấy một số điều…”
Lời nói của Tôn Kỳ mập mờ, không rõ.
Nhưng bọn My Trúc cũng không thể gặng hỏi kỹ càng, nơi này không tiện.
My Trúc đọc lời tuyên bố kết thúc, hẹn hai tháng sau đưa ba thí sinh trúng tuyển lên đường.
….
Trong một căn phòng.
Một giọng nói thiếu nữ trong trẻo vang lên;
“Sao phụ thân thưởng cho con có hai trăm ma thạch? Thật là keo kiệt.”
Tên trung niên cười khổ nhìn thiếu nữ đầy yêu mến:
“Lần tuyển sinh này làm gì có phần thưởng. Chỉ là khi Tinh Niệm đột nhiên trúng tuyển làm bọn ta nghi ngờ nên mới lấy cớ phát thưởng để dò la tin tức.”
Tên trung niên chính là My Trúc còn thiếu nữ là My Thanh Thanh.
Đúng lúc này một tên thuộc hạ vào báo cáo với My Trúc.
Nội dung báo cáo chính là chuyện nhiều năm trước tại Vĩnh An thương hội có bán ra một viên tam hoàn đan hoàn mỹ, Tinh Niệm đấu giá mua được. Chuyện này tất cả phòng đấu giá lúc đó đều thấy rõ.
Nghe xong báo cáo cả My Trúc cùng My Thanh Thanh đều ngạc nhiên.
My Thanh Thanh hỏi:
“Phụ thân thực sự có thể từ tam hoàn đan hoàn mỹ nhìn ra điều gì đó sao? ”
My Trúc trầm ngâm nói:
“Chuyện này khó! Nhưng quả thật là từng có trường hợp như vậy. Lại nói tam hoàn đan hoàn mỹ chỉ sợ do một vị ma dược sư luyện ra, nếu vậy thì có thể ẩn chứa bên trong đạo lý gì đó cũng khó nói.”
My Thanh Thanh nghe thế thì nũng nịu:
“Phụ thân! Con muốn có đan dược hoàn mỹ. Nhanh kiếm cho con.”
“Tinh Niệm thiên phú luyện đan kém xa con vậy mà nhờ tam hoàn đan hoàn mỹ có thể bằng con, nếu như con có đan này thì không biết sẽ tiến bộ đến mức nào.”
Nói đến đây, ánh mắt My Thanh Thanh bỗng chuyển sang giảo hoạt:
“Hay là nửa đêm, phụ thân lẻn vào phòng hắn ăn trộm.”
My Trúc cười khổ:
“Chuyện đã qua nhiều năm rồi. Để nghiên cứu đan này, Tinh Niệm chắc chắn đã bóc tách, nhai nuốt không biết bao nhiêu lần làm gì còn để mà trộm.”
“Mà cho dù có còn thì với thân phận của cha ngươi làm sao lại đi làm những chuyện hạ lưu như vậy. Ta sẽ từ từ khuyên bảo để Tinh Niệm giao ra.”
Lời tuy vậy nhưng thủ đoạn của My Trúc chắc chắn không đơn giản như lời nói.
….
Tại một số nơi cũng đang diễn ra những cuộc trò chuyện tương tự như vậy.
Dương Tùng tức giận đập phá lung tung:
“Khốn khiếp! tên Tinh Niệm kém cỏi như vậy, lại có được cơ duyên lớn. Đan đạo bây giờ đã vượt qua ta!”
Lưu Hiền trầm tĩnh suy nghĩ: nếu như ta có được cơ duyên như Tinh Niệm, chắc chắn trình đô luyện đan của ta còn vượt qua hắn. Nên biết Tinh Niệm chỉ có một mình thân cô thế cô vậy mà vẫn có thể tiến bộ vượt bậc nếu như là ta thì….
Vậy là trong thành bỗng nhiên âm thầm phát động một cuộc tìm kiếm đan dược hoàn mỹ.
Các cửa hàng, thương đội đều bị hỏi qua.
Vĩnh An thương hội cũng cố điều tra thử tên đã nhờ đấu giá tam hoàn đan hoàn mỹ năm xưa nhưng đều đi vào ngõ cụt, nhiều năm trước tên này đã mất tích trong chợ đen.
Danh sách chương