Khi Xích Long nuốt Lý Tiểu Dân vào bụng, một cỗ không khí nóng rực lập tức bao phủ quanh người hắn, khiến hắn vô cùng khó chịu.
Liệt hỏa bốc lên nuốt trọn cả cơ thể Lý Tiểu Dân. Những ngọn lửa điên cuồng liếm vào thân thể hắn, đau đớn kịch liệt cơ hồ làm hắn muốn ngất đi.
Sau một lúc kinh hoàng ban đầu, Lý Tiểu Dân hít mạnh một hơi, sắc mặt đầy kiên nghị, cố nén đau đớn, đọc chân ngôn, tụ tập lực lượng trong cơ thể để chống đỡ.
Tiên lực lưu chuyển, trải khắp cơ thể. Cảm giác nóng rực trong người lập tức biến mất, mặc dù chưa hết hẳn, nhưng cũng không còn khó chịu như lúc đầu nữa.
Hai tròng mắt của Lý Tiểu Dân mở ra, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, nhìn kỹ liệt hỏa bốc cao ở xung quanh, nhưng trong mắt hắn lại không nhìn thấy lửa.
Bốn phía hỏa diễm bay múa, hắn cũng nhận ra được, đây không phải là chân hỏa, chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi. Nếu không phải là hắn đạo pháp có chút thành tựu, lại hiểu không ít về Huyễn Long môn, chỉ sợ là sẽ bị mê hoặc trong địa ngục hỏa diễm này, thậm chí có thể còn sợ hãi đến cực điểm, tiên lực tiêu hoa mà chết.
Hắn bây giờ hiện đang ở trong bụng của Xích Long, mà cũng không phải là chân long, chỉ bất quá là một con Huyễn Long được Công Tôn Bất Bại biến ra mà thôi.
"Một con Huyễn Long mà cũng đòi đánh bại ta sao?" Nghĩ đến đây, Lý Tiểu Dân không khỏi cười lạnh, cầm kiếm trong tay, muốn phá tan ảo cảnh để cùng Công Tôn Bất Bại quyết đấu xinh tử! Đang lúc chú ngữ của hắn còn chưa ra khỏi miệng, xung quanh chợt chấn động kịch liệt, dưới chân như là bị động đất, khiến hắn khó lòng đứng vững.
Xích Long đột nhiên há miệng rống to, hai cánh giương ra, mở rộng bằng cả đại sảnh, sau đó nhẹ nhàng vỗ, bay lên không trung, khiến trần nhà sụp xuống, ngay cả mặt đất ngăn cách cũng bị đổ xuống.
Xích Long phát uy, sơn địa đều rung chuyển!
Toàn bộ cả đỉnh núi Cự Sơn, cũng đang kịch liệt chấn động. Đám quân sơn trại vừa mới đổi ca về nghỉ, liền bị cơn chấn động này làm cho tỉnh lại, ngã lăn cả xuống đất, trợn mắt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.
Đám quân khác đang đóng ở đỉnh núi cũng bị hiện tượng này làm cho kinh hoảng kêu lớn, không biết là xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Sa tướng quân đang suất lĩnh một đám quỷ vệ vây quanh chém giết tàn nhẫn Công Tôn Bất Bại, muốn lấy mạng của hắn, cứu chủ nhân, đột nhiên lại chứng kiến cảnh này, hắn không khỏi kinh hãi, vội vàng dùng truyền tâm thuật liên lạc với Lý Tiểu Dân, hỏi xem bây giờ như thế nào.
Lý Tiểu Dân thân đang ở trong bụng rồng, ngã nghiêng ngã ngửa, nghe được câu hỏi của Sa tướng quân, hắn mới hiểu được tình cảnh của mình, trọng lòng không khỏi than thở.
Quả thật không hổ là ảo thuật của Huyễn Long môn, không ngờ có thể luyện ảo thuật được đến mức này, để một con Huyễn Long trở nên chân thật như vậy, thậm chí có thể lấy ảo thuật để đánh cả vật thật, lực lượng như vậy, nếu để hắn tu đến đại thành, có thể giữa ban ngày gọi ra Huyễn Long, thời gian xuất hiện dài hơn, vậy thì quân đội thiên hạ, quả là không đỡ được một kích của nó!
Xích Long vẫy hai cánh màu đỏ của nó, bay thẳng lên không trung, lớn tiếng rống vang, long uy chấn động thiên địa, khiến đám quân lính trên núi tòa bộ ngã ngửa, trợn mắt kinh sợ.
Trong lòng Lý Tiểu Dân thầm nghĩ, chỉ sợ con Xích Long này muốn mang mình lên trời, sau đó thì đột nhiên biến mất, khiến mình ngã chết từ trên trời. Vì thế hắn vội vàng gọi Sa tướng quân, muốn hắn nhanh tới cứu, mà nếu mình có bị ngã thì phải nhanh cho một đám quỷ vệ bay lên đỡ mình, không để mình biến thành cái bánh thịt. truyện được lấy tại
Hắn bây giờ tuy thân vẫn là phàm thể, nhưng do tu luyện lâu ngày, tiên lực cũng đã cải thiện một bộ phận thân thể, độ cường hãn cũng đã hơn xa thường nhân. Mà Sa tướng quân linh lực mạnh mẽ, nếu có thể tiếp được hắn giữa không trung, để tốc độ rơi của hắn không quá nhanh, cũng không phải là không được.
Sa tướng quân nghe lệnh cũng dám chậm trễ, vội vàng sai 10 quỷ vệ, bay lên trời đón, đám còn lại thì vẫn vây Công Tôn Bất Bại, hoặc là cứu các đầu lĩnh đang bị trói trong sảnh, dáng vẻ rất bận rộn.
Lúc đầu Lý Tiểu Dân lẻn vào trung nghĩa đường, rồi tiến vào đại sảnh dưới đất, thấy đám đầu lĩnh đang bị trói, hắn cũng không vội thả họ xuống, mà đợi đến lúc đám đầu lĩnh đồng ý nghe theo sự chiêu an của triều đình, hắn cũng vẫn chưa cởi trói cho họ, miễn khiến cho Công Tôn Bất Bại sinh nghi. Quả nhiên là sau khi Công Tôn Bất Bại đi vào, thấy đám đầu lĩnh vẫn đang bị trói liền không nghi ngờ gì, thế nên bị Sa tướng quân đánh lén một kích, trọng thương.
Đang trọng thương, vì thế Công Tôn Bất Bại quyết định dùng hết pháp lực của mình, điều khiển Huyễn Long bay lên cao, muốn cho Lý Tiểu Dân ngã chết.
Xích Long toàn lực bay lên không trung, hiển nhiên là không phải chuyện đùa, lúc nó bay lên cũng làm cho cả đỉnh núi rung lên, mảnh vỡ bắn tóe tung. Nếu không phải có đám quỷ vệ bảo hộ, đám đầu lĩnh bị trói đã bị đá đè chết rồi.
Công Tôn Bất Bại mặc dù không có quỷ vệ bảo hộ, nhưng hắn cũng đã sớm vận tiên lực, đánh bay những hòn đá, tuy là máu tươi trong miệng không ngừng chảy ra nhưng vẫn huy động trường kiếm, kiệt lực chống đỡ với đám quỷ vệ.
Nếu là ngày thường, đám quỷ vệ căn bản là không phải đối thủ của hắn, nhưng mà hắn vừa rồi bị Sa tướng quân đánh lén, lực lượng bị giảm mạnh, mà đám quỷ vệ lại đông đảo, xếp thành trận thế đàng hoàng, công thủ ngay ngắn, làm cho Công Tôn Bất Bại dù có tiên pháp cũng không làm được gì, càng huống chi là lúc này hắn đang phân tâm, đại bộ phận tinh thần thì đang tập trung đưa Huyễn Long lên cao, vì thế lực lượng hiển nhiên lại càng yếu hơn, chỉ có thể miễn cưỡng chống lại đám quỷ vệ mà thôi.
Nếu Lý Tiểu Dân đã có chuẩn bị, để cho đám quỷ vệ đón đỡ hắn, vì thế Công Tôn Bất Bại vội vàng bỏ đi ý nghĩ làm hắn ngã chết, trong lòng lại mặc niệm chân ngôn, thao túng cho Huyễn Long liều mạng quay cuồng giữa không trung, muốn làm cho Lý Tiểu Dân hôn mê.
Trên bầu trời, một con Xích Long đang điên cuồng vẫy cánh, liều mạng quay cuồng, động tác càng lúc càng mãnh liệt, giống như là máy xay sinh tố vậy.
Sa tướng quân mang theo đám quỷ vệ bay lên không trung, vây quanh con Huyễn Long đang điên kia, chỉ là không có cách nào tiến vào cứu người được.
Cự chùy vung lên, nện thẳng vào đầu Xích Long. Tuy rằng nó là do ảo thuật biến thành, nhưng mà vẫn cường hãn như thật, trúng một chùy này, chính là lại khiến cho Công Tôn Bất Bại hộc máu, hắn vội vàng hạ lệnh cho Huyễn Long công kích Sa tướng quân.
Bốn phương tám hướng, đám quỷ vệ đã hoàn toàn bao vây Huyễn Long, linh đao vung lên, liên tục chém vào người Huyễn Long, vì thế khiến cho Công Tôn Bất Bại càng lúc càng bị trọng thương.
Huyễn Long tức giân rống vang, lợi trảo liên tục vung lên, đánh bay đám quỷ vệ ra xa. Chỉ là đám quỷ vệ lại lập tức bay lại xung quanh nó, liên tục công kích, dù chết cũng không bỏ qua.
Sa tướng quân cùng đám quỷ vệ đều xuất hiện theo kiểu linh thể, vì thế đám quân linh ở dưới núi chỉ thấy con Xích Long đang điên cuồng rít gào, cứ như đang thị uy, chứ cũng không biết rằng nó đang ác chiến rất thảm thiết!
Ở trong bụng nó, lý tiển dân đang đầu choáng mắt hoa, may là hắn đã có kinh nghiệm say xe từ trước, thân thể hiện tại cũng tương đối mạnh mẽ, vì thế mới không bị ngất xỉu.
Hắn cắn răng, toàn lực sử dụng tiên lực, nâng thân thể mình tiến lên trong bụng Xích Long, nhìn thấy đã tới cuối cùng liền rút Tinh Oánh Nhận ra hung hăng đâm liên tục, vết đâm còn xuyên ra tận ngoài lân giáp, lộ ra một điểm loáng loáng.
Trên mặt đất, Công Tôn Bất Bại đau đớn kêu lớn, một kích này quả thật rất trầm trọng, khiến trái tim hắn bị thương không nhẹ. Đám quỷ vệ bên cạnh thấy vậy lập tức tăng mạnh công kích, linh đao bổ tới đầy trời, khiến Công Tôn Bất Bại luống cuống tay chân, chỉ còn cách toàn lực vung kiếm, mới ngăn được tạm thời. Chỉ có hắn mới hiểu được nỗi khổ chiến đấu cùng lúc ở cả hai mặt trận.
Ở trong bụng Xích Long, Lý Tiểu Dân đột nhiên cảm thấy áp lực nhẹ hẳn, luồng huyễn lực ngăn cản tiên lực của mình đã yếu bớt, trong lòng lập tức rõ ràng là mình đã khiến cho Công Tôn Bất Bại chịu khổ, vì thế hắn được đà, triển khai một bộ kiếm pháp cuồng bạo bằng Tinh Oánh Nhận, kiếm pháp như cuồng phong, điên cuồng chém loạn trong bụng Xích Long.
Huyễn Long há mồm, phát ra một tiếng gào thê lương, thân thể đang quay cuồng cũng chậm lại, dáng vẻ vô cùng thống khổ.
Sa tướng quân thấy thế rất mừng rỡ, kêu đám quỷ vệ tấn công càng thêm hăng say, cự chùy cũng liên tục đập lên đầu Xích Long, khiến nó vô cùng đau đớn, cơ hồ là sắp không chịu nổi nữa.
Công Tôn Bất Bại cùng với Xích Long hiện đang tâm tâm tương liên, hắn chịu phải đòn trọng kích này, máu tươi trong miệng càng trào ra nhiều hơn, hắn vội điên cuồng niệm chân ngôn, tăng thêm thực lực cho Huyễn Long, để nó nhanh chóng giải quyết địch nhân rồi còn xuống giúp hắn.
Đột nhiên, đám quỷ vệ vốn đang yếu bớt lại tấn công mạnh mẽ, càng thêm cuồng bạo khiến Công Tôn Bất Bại khó mà thở kịp.
Tăng cường lực lượng cho không trung, vậy thì tự thân hắn sẽ yếu đi. Ngay lúc hắn đang cố sức chống lại cuộc tấn công điên cuồng của đám quỷ vệ, một thanh đại đao vô thanh vô tức đã xẹt ngang không trung, mau lẹ chém thẳng vào lưng hắn!
Một kích này, ngưng tụ công lực cực kỳ cuồng bạo, khiến hộ thân tiên lực quanh người Công Tôn Bất Bại không thể ngăn được, bị đao này hung hăng chém thẳng vào hông!
Công Tôn Bất Bại ngửa mặt lên trời, phát ra một tiếng hét thê lương!
Máu tươi từ thất khiếu của hắn phun ra, tóc tai rối bù, điên cuồng tung bay giữa không trung, chuôi bảo kiếm này của hắn vốn đã chém giết vô số yêu ma, nhưng mà hiện giờ nó đang đầy vết nứt, mà hắn cũng đang gồng mình chém giết nhưng cũng không ngăn cản được đám quỷ vệ này.
Linh đao sắc bén, chuẩn xác bổ vào cơ thể của Công Tôn Bất Bại, chém thẳng vào cột sống của hắn. Một đời hảo hán đối mặt với thế gian cứ như vậy mà ngã xuống đất!
Xích Long bài trên tay trái hắn rơi xuống đất, phát ra một tiếng kêu vang.
Ở giữa không trung, Xích Long đang vùng vẫy phát ra một tiếng kêu thống khổ, thân thể nó cũng chậm rãi tiêu tan, tan biến trong không khí.
Trong bụng Xích Long, Lý Tiểu Dân đang ra sức huy động Tinh Oánh Nhận liên tục chém vào bụng nó, cảm giác thấy Xích Long càng lúc càng bị thương nặng, vì thế càng thêm bổ hăng say hơn, trói buộc tiên lực trên người cũng càng lúc càng giảm đi, rồi đột nhiên biến mất, bầu trời đêm đầy sao bỗng hiện ra trước mắt, làm cho hắn vô cùng kinh ngạc, nhất thời cũng không biết làm gì, thân thể rơi thẳng xuống dưới.
Hắn hiện giờ đang ở giữa không trung, khoảng cách với mặt đất là hơn 10 trượng. Nếu rơi xuống thật, vậy thì cho dù thân thể của hắn có mang tiên thuật, nhưng gân cốt chắc chắn cũng sẽ vơ tan mà chết!
Lúc này, Sa tướng quân vốn đang huy động cự chùy đập Xích Long, nhưng đột nhiên cú đập này thất bại, còn chưa hiểu gì, thì đột nhiên thấy chủ nhân rơi xuống, hắn vội vàng hóa thành một cơn gió, bay nhanh đến dưới người Lý Tiểu Dân, tóm lấy hắn, một bên thì lại vội vàng kêu đám quỷ vệ, nhanh nhanh tới cứu chủ nhân!
Lúc này, tại đỉnh núi, trung nghĩa đường đã hoàn toàn bị san bằng, các kiến trúc của trung nghĩa đường đã bị Xích Long phá tan lúc nó bay lên, đám đổ nát trong loạn không chịu nổi.
Nghe được tiếng hò hét ở trong trung nghĩa đường, các vị đầu lĩnh vội vàng ăn mặc chỉnh tề, mang theo đại đội nhân mã, chạy tới cứu người. Nhưng khi chứng kiến cảnh hỗn loạn trên mặt đất này, khiến họ vừa kinh ngạc lại vừa hoảng sợ.
Càng khiến bọn họ bất ngờ chính là dưới mặt đất đã xuất hiện một cái động rất lớn. Bên trong cái động này, có mười người toàn thân đầy máu, đang nằm rên rĩ trên mặt đất. Mà diện mạo của họ, lại chính là những đầu lĩnh bị đồn đại là đã bị xử tử.
Nhìn thấy những huynh đệ ngày xưa, bây giờ lại xuất hiện trước mắt, tất cả đám đầu lĩnh sơn trại cùng với lâu la thủ hạ đều trợn mắt há mồm.
Đại đội nhân mã, mỗi người cầm một cây đuốc, ánh lửa chiếu đến tận trời, khiến hình ảnh Lý Tiểu Dân đang dần hạ xuống từ trên không trở nên rõ ràng, khiến ai cũng nhìn thấy hắn.
Dưới chân núi, hai đội quân đang chuẩn bị chém giết nhau đều ngừng bước, tất cả ngửa mặt lên trời, trong lòng vừa kinh hoàng vừa lo sợ, ai cũng không nhớ là mình còn phải chém giết địch nhân.
Giữa bầu trời đêm mờ mịt, một thiếu niên tuấn tú cầm bảo kiếm trong tay, chậm rãi hạ xuống từ trên trời, ánh mắt nhìn xuống đại quân dưới núi, rồi đột nhiên chứng kiến vị mỹ nữ tướng quân dưới chân núi, hắn nở nụ cười, quả thật xứng danh mỹ thiếu niên đương thời, thấy vậy trong lòng mọi người đều há mồm trợn mắt, không khỏi cảm thấy tự ti.
Trên mặt đất, Tằng tướng quân thừa dịp đánh lén thành công, khuôn mặt dữ tợn, vác linh đao thật lớn đứng trước mặt Công Tôn Bất Bại, hiện tại Tằng tướng quân đang giơ cao linh đao, muốn kết thúc tính mạng hắn!
Công Tôn Bất Bại nằm trên mặt đất, hấp hối nằm đó, ánh mắt đầy oán độc nhìn lệ quỷ bên cạnh mình, thì thào rên rỉ: "Được lắm, quả nhiên là kế hoạch tốt! Trước dùng tiểu quỷ để hấp dẫn chú ý của ta, làm ta tưởng rằng ngươi chỉ có ngần đấy thực lực, sau đó thì đột nhiên đánh lén một kích toàn lực…hắc hắc, nếu không phải bần đạo vốn bị trọng thương từ trước, lại vừa phải phân tâm để ý thần long trên trời, vậy tên tiểu quỷ người, làm sao có thể dả thương được bần đạo cơ chứ?"
Tằng tướng quân cũng không thèm nói gì với hắn, đang muốn mạnh mẽ đánh xuống, đột nhiên hắn lại nhìn thấy trên đỉnh đầu Công Tôn Bất Bại, xuất hiện một tiểu đạo nhân toàn thân lấp lánh ánh hồng, chui ra cười đầy oán độc, sau đó thân thể nhanh chóng bay về phương nam.
Tằng tướng quân thầm kêu không ổn, định đánh vào đạo hồng quang, nhưng mà không thể đánh trúng đạo hồng quang, đành phải trơ mắt nhìn nguyên anh của Công Tôn Bất Bại chạy trốn.
Tằng tướng quân chỉ biết cảm thán, cũng không làm gì được nữa, đành phải chém thủ cấp của Công Tôn Bất Bại, cầm trong tay sau đó phi nhanh lên bầu trời, quỳ gối trước mặt Lý Tiểu Dân, đem thủ cấp đầy máu đó, hai tay trính lên!
Trừ Lý Tiểu Dân ra không ai nhìn thấy linh thể của hắn, mọi người ở xa chỉ có thể trông thấy, một cái thủ cấp đầy máu tự nhiên bay lên không trung, bị thiếu niên mỉm cười cầm trong tay, giơ cao lên rồi quát lớn: "Thủ cấp của Công Tôn Bất Bại đã ở đây!"
Thanh âm trong sáng dễ nghe, lại được quán nhập tiên lực cường đại, truyền khắp trong đêm tối. Đám người nghe thấy thanh âm như vậy đều không nhịn được toàn thân run rẩy, một đám người bên triều đình thì lại rung rẩy vì vui mừng!
Đại quân được triều đình phái tới chinh phát đám phản loạn, lập tức nhìn lên bóng dáng tiêu sái phiêu dật của Lý phó soái, trong lòng xuất hiện một cỗ sùng bái vô cùng.
Liệt hỏa bốc lên nuốt trọn cả cơ thể Lý Tiểu Dân. Những ngọn lửa điên cuồng liếm vào thân thể hắn, đau đớn kịch liệt cơ hồ làm hắn muốn ngất đi.
Sau một lúc kinh hoàng ban đầu, Lý Tiểu Dân hít mạnh một hơi, sắc mặt đầy kiên nghị, cố nén đau đớn, đọc chân ngôn, tụ tập lực lượng trong cơ thể để chống đỡ.
Tiên lực lưu chuyển, trải khắp cơ thể. Cảm giác nóng rực trong người lập tức biến mất, mặc dù chưa hết hẳn, nhưng cũng không còn khó chịu như lúc đầu nữa.
Hai tròng mắt của Lý Tiểu Dân mở ra, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc, nhìn kỹ liệt hỏa bốc cao ở xung quanh, nhưng trong mắt hắn lại không nhìn thấy lửa.
Bốn phía hỏa diễm bay múa, hắn cũng nhận ra được, đây không phải là chân hỏa, chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi. Nếu không phải là hắn đạo pháp có chút thành tựu, lại hiểu không ít về Huyễn Long môn, chỉ sợ là sẽ bị mê hoặc trong địa ngục hỏa diễm này, thậm chí có thể còn sợ hãi đến cực điểm, tiên lực tiêu hoa mà chết.
Hắn bây giờ hiện đang ở trong bụng của Xích Long, mà cũng không phải là chân long, chỉ bất quá là một con Huyễn Long được Công Tôn Bất Bại biến ra mà thôi.
"Một con Huyễn Long mà cũng đòi đánh bại ta sao?" Nghĩ đến đây, Lý Tiểu Dân không khỏi cười lạnh, cầm kiếm trong tay, muốn phá tan ảo cảnh để cùng Công Tôn Bất Bại quyết đấu xinh tử! Đang lúc chú ngữ của hắn còn chưa ra khỏi miệng, xung quanh chợt chấn động kịch liệt, dưới chân như là bị động đất, khiến hắn khó lòng đứng vững.
Xích Long đột nhiên há miệng rống to, hai cánh giương ra, mở rộng bằng cả đại sảnh, sau đó nhẹ nhàng vỗ, bay lên không trung, khiến trần nhà sụp xuống, ngay cả mặt đất ngăn cách cũng bị đổ xuống.
Xích Long phát uy, sơn địa đều rung chuyển!
Toàn bộ cả đỉnh núi Cự Sơn, cũng đang kịch liệt chấn động. Đám quân sơn trại vừa mới đổi ca về nghỉ, liền bị cơn chấn động này làm cho tỉnh lại, ngã lăn cả xuống đất, trợn mắt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.
Đám quân khác đang đóng ở đỉnh núi cũng bị hiện tượng này làm cho kinh hoảng kêu lớn, không biết là xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Sa tướng quân đang suất lĩnh một đám quỷ vệ vây quanh chém giết tàn nhẫn Công Tôn Bất Bại, muốn lấy mạng của hắn, cứu chủ nhân, đột nhiên lại chứng kiến cảnh này, hắn không khỏi kinh hãi, vội vàng dùng truyền tâm thuật liên lạc với Lý Tiểu Dân, hỏi xem bây giờ như thế nào.
Lý Tiểu Dân thân đang ở trong bụng rồng, ngã nghiêng ngã ngửa, nghe được câu hỏi của Sa tướng quân, hắn mới hiểu được tình cảnh của mình, trọng lòng không khỏi than thở.
Quả thật không hổ là ảo thuật của Huyễn Long môn, không ngờ có thể luyện ảo thuật được đến mức này, để một con Huyễn Long trở nên chân thật như vậy, thậm chí có thể lấy ảo thuật để đánh cả vật thật, lực lượng như vậy, nếu để hắn tu đến đại thành, có thể giữa ban ngày gọi ra Huyễn Long, thời gian xuất hiện dài hơn, vậy thì quân đội thiên hạ, quả là không đỡ được một kích của nó!
Xích Long vẫy hai cánh màu đỏ của nó, bay thẳng lên không trung, lớn tiếng rống vang, long uy chấn động thiên địa, khiến đám quân lính trên núi tòa bộ ngã ngửa, trợn mắt kinh sợ.
Trong lòng Lý Tiểu Dân thầm nghĩ, chỉ sợ con Xích Long này muốn mang mình lên trời, sau đó thì đột nhiên biến mất, khiến mình ngã chết từ trên trời. Vì thế hắn vội vàng gọi Sa tướng quân, muốn hắn nhanh tới cứu, mà nếu mình có bị ngã thì phải nhanh cho một đám quỷ vệ bay lên đỡ mình, không để mình biến thành cái bánh thịt. truyện được lấy tại
Hắn bây giờ tuy thân vẫn là phàm thể, nhưng do tu luyện lâu ngày, tiên lực cũng đã cải thiện một bộ phận thân thể, độ cường hãn cũng đã hơn xa thường nhân. Mà Sa tướng quân linh lực mạnh mẽ, nếu có thể tiếp được hắn giữa không trung, để tốc độ rơi của hắn không quá nhanh, cũng không phải là không được.
Sa tướng quân nghe lệnh cũng dám chậm trễ, vội vàng sai 10 quỷ vệ, bay lên trời đón, đám còn lại thì vẫn vây Công Tôn Bất Bại, hoặc là cứu các đầu lĩnh đang bị trói trong sảnh, dáng vẻ rất bận rộn.
Lúc đầu Lý Tiểu Dân lẻn vào trung nghĩa đường, rồi tiến vào đại sảnh dưới đất, thấy đám đầu lĩnh đang bị trói, hắn cũng không vội thả họ xuống, mà đợi đến lúc đám đầu lĩnh đồng ý nghe theo sự chiêu an của triều đình, hắn cũng vẫn chưa cởi trói cho họ, miễn khiến cho Công Tôn Bất Bại sinh nghi. Quả nhiên là sau khi Công Tôn Bất Bại đi vào, thấy đám đầu lĩnh vẫn đang bị trói liền không nghi ngờ gì, thế nên bị Sa tướng quân đánh lén một kích, trọng thương.
Đang trọng thương, vì thế Công Tôn Bất Bại quyết định dùng hết pháp lực của mình, điều khiển Huyễn Long bay lên cao, muốn cho Lý Tiểu Dân ngã chết.
Xích Long toàn lực bay lên không trung, hiển nhiên là không phải chuyện đùa, lúc nó bay lên cũng làm cho cả đỉnh núi rung lên, mảnh vỡ bắn tóe tung. Nếu không phải có đám quỷ vệ bảo hộ, đám đầu lĩnh bị trói đã bị đá đè chết rồi.
Công Tôn Bất Bại mặc dù không có quỷ vệ bảo hộ, nhưng hắn cũng đã sớm vận tiên lực, đánh bay những hòn đá, tuy là máu tươi trong miệng không ngừng chảy ra nhưng vẫn huy động trường kiếm, kiệt lực chống đỡ với đám quỷ vệ.
Nếu là ngày thường, đám quỷ vệ căn bản là không phải đối thủ của hắn, nhưng mà hắn vừa rồi bị Sa tướng quân đánh lén, lực lượng bị giảm mạnh, mà đám quỷ vệ lại đông đảo, xếp thành trận thế đàng hoàng, công thủ ngay ngắn, làm cho Công Tôn Bất Bại dù có tiên pháp cũng không làm được gì, càng huống chi là lúc này hắn đang phân tâm, đại bộ phận tinh thần thì đang tập trung đưa Huyễn Long lên cao, vì thế lực lượng hiển nhiên lại càng yếu hơn, chỉ có thể miễn cưỡng chống lại đám quỷ vệ mà thôi.
Nếu Lý Tiểu Dân đã có chuẩn bị, để cho đám quỷ vệ đón đỡ hắn, vì thế Công Tôn Bất Bại vội vàng bỏ đi ý nghĩ làm hắn ngã chết, trong lòng lại mặc niệm chân ngôn, thao túng cho Huyễn Long liều mạng quay cuồng giữa không trung, muốn làm cho Lý Tiểu Dân hôn mê.
Trên bầu trời, một con Xích Long đang điên cuồng vẫy cánh, liều mạng quay cuồng, động tác càng lúc càng mãnh liệt, giống như là máy xay sinh tố vậy.
Sa tướng quân mang theo đám quỷ vệ bay lên không trung, vây quanh con Huyễn Long đang điên kia, chỉ là không có cách nào tiến vào cứu người được.
Cự chùy vung lên, nện thẳng vào đầu Xích Long. Tuy rằng nó là do ảo thuật biến thành, nhưng mà vẫn cường hãn như thật, trúng một chùy này, chính là lại khiến cho Công Tôn Bất Bại hộc máu, hắn vội vàng hạ lệnh cho Huyễn Long công kích Sa tướng quân.
Bốn phương tám hướng, đám quỷ vệ đã hoàn toàn bao vây Huyễn Long, linh đao vung lên, liên tục chém vào người Huyễn Long, vì thế khiến cho Công Tôn Bất Bại càng lúc càng bị trọng thương.
Huyễn Long tức giân rống vang, lợi trảo liên tục vung lên, đánh bay đám quỷ vệ ra xa. Chỉ là đám quỷ vệ lại lập tức bay lại xung quanh nó, liên tục công kích, dù chết cũng không bỏ qua.
Sa tướng quân cùng đám quỷ vệ đều xuất hiện theo kiểu linh thể, vì thế đám quân linh ở dưới núi chỉ thấy con Xích Long đang điên cuồng rít gào, cứ như đang thị uy, chứ cũng không biết rằng nó đang ác chiến rất thảm thiết!
Ở trong bụng nó, lý tiển dân đang đầu choáng mắt hoa, may là hắn đã có kinh nghiệm say xe từ trước, thân thể hiện tại cũng tương đối mạnh mẽ, vì thế mới không bị ngất xỉu.
Hắn cắn răng, toàn lực sử dụng tiên lực, nâng thân thể mình tiến lên trong bụng Xích Long, nhìn thấy đã tới cuối cùng liền rút Tinh Oánh Nhận ra hung hăng đâm liên tục, vết đâm còn xuyên ra tận ngoài lân giáp, lộ ra một điểm loáng loáng.
Trên mặt đất, Công Tôn Bất Bại đau đớn kêu lớn, một kích này quả thật rất trầm trọng, khiến trái tim hắn bị thương không nhẹ. Đám quỷ vệ bên cạnh thấy vậy lập tức tăng mạnh công kích, linh đao bổ tới đầy trời, khiến Công Tôn Bất Bại luống cuống tay chân, chỉ còn cách toàn lực vung kiếm, mới ngăn được tạm thời. Chỉ có hắn mới hiểu được nỗi khổ chiến đấu cùng lúc ở cả hai mặt trận.
Ở trong bụng Xích Long, Lý Tiểu Dân đột nhiên cảm thấy áp lực nhẹ hẳn, luồng huyễn lực ngăn cản tiên lực của mình đã yếu bớt, trong lòng lập tức rõ ràng là mình đã khiến cho Công Tôn Bất Bại chịu khổ, vì thế hắn được đà, triển khai một bộ kiếm pháp cuồng bạo bằng Tinh Oánh Nhận, kiếm pháp như cuồng phong, điên cuồng chém loạn trong bụng Xích Long.
Huyễn Long há mồm, phát ra một tiếng gào thê lương, thân thể đang quay cuồng cũng chậm lại, dáng vẻ vô cùng thống khổ.
Sa tướng quân thấy thế rất mừng rỡ, kêu đám quỷ vệ tấn công càng thêm hăng say, cự chùy cũng liên tục đập lên đầu Xích Long, khiến nó vô cùng đau đớn, cơ hồ là sắp không chịu nổi nữa.
Công Tôn Bất Bại cùng với Xích Long hiện đang tâm tâm tương liên, hắn chịu phải đòn trọng kích này, máu tươi trong miệng càng trào ra nhiều hơn, hắn vội điên cuồng niệm chân ngôn, tăng thêm thực lực cho Huyễn Long, để nó nhanh chóng giải quyết địch nhân rồi còn xuống giúp hắn.
Đột nhiên, đám quỷ vệ vốn đang yếu bớt lại tấn công mạnh mẽ, càng thêm cuồng bạo khiến Công Tôn Bất Bại khó mà thở kịp.
Tăng cường lực lượng cho không trung, vậy thì tự thân hắn sẽ yếu đi. Ngay lúc hắn đang cố sức chống lại cuộc tấn công điên cuồng của đám quỷ vệ, một thanh đại đao vô thanh vô tức đã xẹt ngang không trung, mau lẹ chém thẳng vào lưng hắn!
Một kích này, ngưng tụ công lực cực kỳ cuồng bạo, khiến hộ thân tiên lực quanh người Công Tôn Bất Bại không thể ngăn được, bị đao này hung hăng chém thẳng vào hông!
Công Tôn Bất Bại ngửa mặt lên trời, phát ra một tiếng hét thê lương!
Máu tươi từ thất khiếu của hắn phun ra, tóc tai rối bù, điên cuồng tung bay giữa không trung, chuôi bảo kiếm này của hắn vốn đã chém giết vô số yêu ma, nhưng mà hiện giờ nó đang đầy vết nứt, mà hắn cũng đang gồng mình chém giết nhưng cũng không ngăn cản được đám quỷ vệ này.
Linh đao sắc bén, chuẩn xác bổ vào cơ thể của Công Tôn Bất Bại, chém thẳng vào cột sống của hắn. Một đời hảo hán đối mặt với thế gian cứ như vậy mà ngã xuống đất!
Xích Long bài trên tay trái hắn rơi xuống đất, phát ra một tiếng kêu vang.
Ở giữa không trung, Xích Long đang vùng vẫy phát ra một tiếng kêu thống khổ, thân thể nó cũng chậm rãi tiêu tan, tan biến trong không khí.
Trong bụng Xích Long, Lý Tiểu Dân đang ra sức huy động Tinh Oánh Nhận liên tục chém vào bụng nó, cảm giác thấy Xích Long càng lúc càng bị thương nặng, vì thế càng thêm bổ hăng say hơn, trói buộc tiên lực trên người cũng càng lúc càng giảm đi, rồi đột nhiên biến mất, bầu trời đêm đầy sao bỗng hiện ra trước mắt, làm cho hắn vô cùng kinh ngạc, nhất thời cũng không biết làm gì, thân thể rơi thẳng xuống dưới.
Hắn hiện giờ đang ở giữa không trung, khoảng cách với mặt đất là hơn 10 trượng. Nếu rơi xuống thật, vậy thì cho dù thân thể của hắn có mang tiên thuật, nhưng gân cốt chắc chắn cũng sẽ vơ tan mà chết!
Lúc này, Sa tướng quân vốn đang huy động cự chùy đập Xích Long, nhưng đột nhiên cú đập này thất bại, còn chưa hiểu gì, thì đột nhiên thấy chủ nhân rơi xuống, hắn vội vàng hóa thành một cơn gió, bay nhanh đến dưới người Lý Tiểu Dân, tóm lấy hắn, một bên thì lại vội vàng kêu đám quỷ vệ, nhanh nhanh tới cứu chủ nhân!
Lúc này, tại đỉnh núi, trung nghĩa đường đã hoàn toàn bị san bằng, các kiến trúc của trung nghĩa đường đã bị Xích Long phá tan lúc nó bay lên, đám đổ nát trong loạn không chịu nổi.
Nghe được tiếng hò hét ở trong trung nghĩa đường, các vị đầu lĩnh vội vàng ăn mặc chỉnh tề, mang theo đại đội nhân mã, chạy tới cứu người. Nhưng khi chứng kiến cảnh hỗn loạn trên mặt đất này, khiến họ vừa kinh ngạc lại vừa hoảng sợ.
Càng khiến bọn họ bất ngờ chính là dưới mặt đất đã xuất hiện một cái động rất lớn. Bên trong cái động này, có mười người toàn thân đầy máu, đang nằm rên rĩ trên mặt đất. Mà diện mạo của họ, lại chính là những đầu lĩnh bị đồn đại là đã bị xử tử.
Nhìn thấy những huynh đệ ngày xưa, bây giờ lại xuất hiện trước mắt, tất cả đám đầu lĩnh sơn trại cùng với lâu la thủ hạ đều trợn mắt há mồm.
Đại đội nhân mã, mỗi người cầm một cây đuốc, ánh lửa chiếu đến tận trời, khiến hình ảnh Lý Tiểu Dân đang dần hạ xuống từ trên không trở nên rõ ràng, khiến ai cũng nhìn thấy hắn.
Dưới chân núi, hai đội quân đang chuẩn bị chém giết nhau đều ngừng bước, tất cả ngửa mặt lên trời, trong lòng vừa kinh hoàng vừa lo sợ, ai cũng không nhớ là mình còn phải chém giết địch nhân.
Giữa bầu trời đêm mờ mịt, một thiếu niên tuấn tú cầm bảo kiếm trong tay, chậm rãi hạ xuống từ trên trời, ánh mắt nhìn xuống đại quân dưới núi, rồi đột nhiên chứng kiến vị mỹ nữ tướng quân dưới chân núi, hắn nở nụ cười, quả thật xứng danh mỹ thiếu niên đương thời, thấy vậy trong lòng mọi người đều há mồm trợn mắt, không khỏi cảm thấy tự ti.
Trên mặt đất, Tằng tướng quân thừa dịp đánh lén thành công, khuôn mặt dữ tợn, vác linh đao thật lớn đứng trước mặt Công Tôn Bất Bại, hiện tại Tằng tướng quân đang giơ cao linh đao, muốn kết thúc tính mạng hắn!
Công Tôn Bất Bại nằm trên mặt đất, hấp hối nằm đó, ánh mắt đầy oán độc nhìn lệ quỷ bên cạnh mình, thì thào rên rỉ: "Được lắm, quả nhiên là kế hoạch tốt! Trước dùng tiểu quỷ để hấp dẫn chú ý của ta, làm ta tưởng rằng ngươi chỉ có ngần đấy thực lực, sau đó thì đột nhiên đánh lén một kích toàn lực…hắc hắc, nếu không phải bần đạo vốn bị trọng thương từ trước, lại vừa phải phân tâm để ý thần long trên trời, vậy tên tiểu quỷ người, làm sao có thể dả thương được bần đạo cơ chứ?"
Tằng tướng quân cũng không thèm nói gì với hắn, đang muốn mạnh mẽ đánh xuống, đột nhiên hắn lại nhìn thấy trên đỉnh đầu Công Tôn Bất Bại, xuất hiện một tiểu đạo nhân toàn thân lấp lánh ánh hồng, chui ra cười đầy oán độc, sau đó thân thể nhanh chóng bay về phương nam.
Tằng tướng quân thầm kêu không ổn, định đánh vào đạo hồng quang, nhưng mà không thể đánh trúng đạo hồng quang, đành phải trơ mắt nhìn nguyên anh của Công Tôn Bất Bại chạy trốn.
Tằng tướng quân chỉ biết cảm thán, cũng không làm gì được nữa, đành phải chém thủ cấp của Công Tôn Bất Bại, cầm trong tay sau đó phi nhanh lên bầu trời, quỳ gối trước mặt Lý Tiểu Dân, đem thủ cấp đầy máu đó, hai tay trính lên!
Trừ Lý Tiểu Dân ra không ai nhìn thấy linh thể của hắn, mọi người ở xa chỉ có thể trông thấy, một cái thủ cấp đầy máu tự nhiên bay lên không trung, bị thiếu niên mỉm cười cầm trong tay, giơ cao lên rồi quát lớn: "Thủ cấp của Công Tôn Bất Bại đã ở đây!"
Thanh âm trong sáng dễ nghe, lại được quán nhập tiên lực cường đại, truyền khắp trong đêm tối. Đám người nghe thấy thanh âm như vậy đều không nhịn được toàn thân run rẩy, một đám người bên triều đình thì lại rung rẩy vì vui mừng!
Đại quân được triều đình phái tới chinh phát đám phản loạn, lập tức nhìn lên bóng dáng tiêu sái phiêu dật của Lý phó soái, trong lòng xuất hiện một cỗ sùng bái vô cùng.
Danh sách chương