- Tích tích tích tích….!

Tiếng chuông điện thoại đột ngột gấp rút reo vang lên. Đám người ánh mắt vì thế lập tức theo bản năng quay sang nhìn về phía Erica, trong khi cô gái lúc này chính đang vội vàng lấy ra điện thoại tiếp chuyện.

- …….. Ừm? Là như vậy phải không? Được rồi! Tôi đã biết. Yên tâm, tôi lập tức sẽ đi xử lý chuyện này.

Phải mất khoảng ước chừng vài phút nói chuyện trôi qua. Tắt đi điện thoại đang cầm trên tay, đôi mắt Erica giờ không khỏi hơi nhíu chặt lại. Có vẻ như đã có chuyện gì đó khó khăn đang xảy ra.

- Làm sao vậy? Lăng giọng nói quan tâm hỏi thăm. Khả năng đáp lại anh chỉ là cái nhìn đầy khó chịu liếc mắt của cô nàng tóc vàng. Cô ấy vẫn còn chưa quên tội ác tày trời mà anh đã gây ra cho cô vào buổi sáng. Có điều suy nghĩ tới thân phận chân thật của Lăng cùng vụ việc đang diễn ra hiện giờ, tuy rằng trong lòng còn cách ứng dị thường, Erica vẫn là quyết định tuân theo sự thật nói chuyện.

- Dorgali,… những tâm nhãn sư của chúng tôi ở trên hòn đảo này đã cảm nhận được một sự tích tụ năng lượng phép thuật ở gần nơi đó.

Lo lắng cho việc Lăng có thể còn không ý thức được ý nghĩa của những thông tin kể trên, Erica lời nói tiếp tục bổ sung.

- Trước đây lý do mà tôi đến Cagliari cũng là bởi vì thuật tâm nhãn của bọn họ đã từng tìm thấy một sự tích tụ năng lượng phép thuật tương tự ở gần nơi đó. Kết quả cuối cùng giống như anh đã từng thấy đấy. Người thanh niên khả nghi kia cùng con thánh thú lợn rừng sau đó không lâu liền đồng thời xuất hiện ở nơi này.

- Ý của cô là…?

- Đúng vậy, không sai! Chúng ta tiếp theo cần phải nhanh chóng di chuyển đến Dorgali, ngăn cản mọi chuyện tồi tệ xảy ra trước khi quá muộn. Nếu như phát hiện thật sự là người thanh niên kia đang giở trò, tốt nhất cần phải lập tức ra tay ngăn cản anh ta lại.

- Há, là như vậy phải không?

Gật gật đầu không có bất kì ý kiến chi phản đối, tuy rằng Nguyễn Trọng Lăng đối với việc đánh bại thánh thú dị thần không có tý ti ham thích, (chủ yếu là trước đó tiêu diệt thánh thú lợn rừng xong xuôi, anh ấy không có phát hiện mình được thưởng thêm bất kì quyền năng gì). Có điều nếu như đây là điều mà hiện tại Erica bản thân mong muốn anh thực hiện, như vậy thì cần thiết phải chăm chỉ hoàn thành nó cho xong.

Cũng chính là ngay tại thời điểm hai người bọn họ muốn xoay người lựa chọn rời đi, giọng nói của Lucretia Zola đúng lúc kịp thời vang vọng.

- Xin hãy chờ đợi một chút!

- Có chuyện gì sao Lucretia? Chúng tôi đang rất vội.

Cô nàng quay đầu lại nói chuyện với dáng vẻ cau mày. Nói chung, không biết vì sao, nhưng sự thật là tuy rằng mới chỉ gặp mặt ngay lần đầu tiên, thế nhưng bản thân cô đối với đối phương lại luôn có chút ác cảm, khó chịu. Thật giống như đang gặp phải cùng một loại hình người, đồng tính không tương thích.

Trái ngược với đó, Lucretia thái độ thực sự rất thong dong.

- Không cần phải gấp gáp như vậy đâu, Erica. Chuyện tôi sắp nói sẽ không làm mất hai người chờ đợi bao nhiêu thời gian. Mặt khác ngược lại, có lẽ nó còn sẽ là một điều trợ giúp hữu ích đối với những việc mà cả hai người đang muốn làm cũng không biết chừng.

- Ồ? Như vậy tôi thực sự chờ mong.

Khẽ mỉm cười làm lơ trước sự gây hấn khiêu khích của Erica, Lucretia Zola giờ nhìn về phía Lăng nháy nháy mắt, tinh nghịch nói tiếp.

- Thật đáng tiếc khi không được nhìn thấy Vương tư thế oai hùng trong khi chiến đấu. Có điều, làm một người dân cư sinh sống thật lâu ở nơi đây. Nột, xin Ngài hãy mang theo bên mình tấm phiến đá này đi. Nói không biết chừng, nó sẽ mang lại cho Ngài một vài niềm vui không tưởng.

Nói và rồi giống như có một luồng sức mạnh ma thuật thần kì lan tràn ở bên trong không khí. Kết quả là ở trong ánh mắt giật mình kinh ngạc của Godou, tấm phiến đá đang cần ở trên tay anh ta bỗng chốc giống như có sinh mệnh, trôi nổi bay lên bay về phía đang đứng ở một bên Nguyễn Trọng Lăng.

- Có thể nói cho tôi biết tác dụng chân chính của nó là gì không?

Sự thực thì mặc dù Lucretia không nói, Lăng cũng đang định chuẩn bị lên tiếng mượn tạm nó mang đi. Dù sao tại trước đó không lâu, ngay tại lần đầu tiên bắt gặp được nó, bản năng liền mách bảo cho anh, rằng món đồ này có một tác dụng nào đó hết sức quan trọng. Thật không nghĩ tới buồn ngủ liền gặp chiếu manh. Đối phương sẽ như vậy hành động đúng lúc.

- Nếu nói ra thì sẽ không linh. Vì thế thật xin lỗi thưa Vương, có lẽ sẽ để Ngài hiện tại phải thất vọng.

Khẽ lắc lắc đầu cười cười, tỏ vẻ không quan tâm. Khả năng ngay tại thời điểm anh ấy đang muốn nói gì thêm, đứng ở một bên chờ đợi Erica đã thái độ khó chịu lên tiếng chen vào.

- Mà… hai người đã tán tỉnh ve vãi xong chưa? Nếu như thật sự cần thiết, tôi có thể để cho cả hai riêng mình ở lại tiếp tục ôn chuyện, bản thân chính tôi đi trước.

Nói và không hề chờ đợi mấy người còn lại kịp thời phản ứng, cô gái lập tức liền xoay người ra cửa rời đi. Tiếp sau đó đón lấy cái nhìn tỏ vẻ tràn đầy xin lỗi của Lăng trước khi anh chàng mang theo tấm phiến đá xoay người đuổi theo, giọng nói có phần buồn cười mang theo hài hước của Lucretia vẫn còn đang văng vẳng.

- Ừm? Phải đối đầu trực diện với một mỹ nhân xinh đẹp như ta, thật dễ hiểu làm sao khi các cô gái trẻ ngày nay dễ dàng như vậy liền có biểu hiện ghen tuông thất thố. A ra…~ Ta vậy thì có thể làm sao? Xinh đẹp chẳng lẽ cũng là có tội.

………

Phải mất một vài phút sau đó Lăng mới bắt gặp lại được Erica ở bên ngoài lối vào của ngôi nhà. Chỉ là chưa kịp vừa mới đuổi tới anh lên tiếng bắt chuyện, cô gái liền đã xoay người vẻ mặt khó chịu đi nhanh. Giọng nói của cô ấy cũng cùng vào lúc đó vang vọng bên tai anh.

- Thật là một người phụ nữ trơ trẽn không biết xấu hổ. Tuổi tác đã lớn như vậy rồi còn ỏn à ỏn ẻn ra vẻ đi quyến rũ chỉ đáng tuổi cháu trai của mình đám thanh niên. Hừ! Còn có người nào đó ánh mắt vẫn luôn dán vào trên cơ thể của bà ta. Quả nhiên là bản sắc tự mình diễn xuất có khác. Dâm tặc! Sắc ma! Hentai! Biến thái….!

Ai đó giờ im như ve sầu mùa đông đuổi kịp theo phía trước bước chân, cúi mặt buồn lòng không dám hé răng nửa lời. Mãi cho tới khi bắt gặp Erica vẻ mặt buồn bực tạm thôi nói chuyện, nào đó người mới thiển mặt tươi cười nhỏ giọng hỏi thăm.

- Đúng, hiện tại chúng ta muốn đi nơi nào à?

Lườm nguýt một cái nào đó chàng trai, cô nàng giọng nói cuối cùng mới bắt đầu bình thường trở lại khẽ đáp.

- Đương nhiên là cần đuổi kịp tới Dorgali ngăn cản dị thần thánh thú khả năng sinh ra tai hoạ chứ còn đi đâu. Khoảng cách từ chúng ta hiện tại vị trí tới nơi đó khá xa. Nếu như có thể bắt kịp taxi, có lẽ sẽ mất tầm khoảng một tiếng di chuyển.

- Đúng rồi, còn có cái cậu Godou kia đâu?

- Không biết nha! Có lẽ vẫn còn ở tại chỗ ở của Lucretia.

Cho đến lúc hiện tại cả hai anh chị ấy mới sực nhớ tới người bạn nào đó đáng thương đồng hành.

- Hừm? Cậu ta không đi theo cũng tốt. Những chuyện như thế này cũng không thích hợp để cho những người bình thường như cậu ta dính vào.

- Thôi, trước đi tìm tìm xem bắt taxi đi.

Erica cuối cùng chốt lại như thế một câu cho xong chuyện.

Nói là nói như vậy, khả năng cả hai người bọn họ chưa từng nghĩ đến, muốn bắt taxi ở một nơi dân cư hoang vắng như trấn nhỏ hiện giờ sẽ là một sự chờ đợi trong thống khổ như thế nào. Cuối cùng của cuối cùng, hai người bọn họ không thể không bắt chật trội xe buýt từ Nuoro rời đi. Tự xưng là từ bé đến lớn không bao giờ sẽ đi chen chúc như vậy phương tiện giao thông, Erica cuối cùng không thể không tự mình phá lệ. Duy nhất được may mắn chính là, cho tới tận khi cả hai người bọn họ chính mình đuổi tới gần Dorgali, tiếp theo con thánh thú dị thần còn chưa từng xuất hiện vậy.

……….

Kết thúc chương 252.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện