Những di tích từ thời xa xưa và một vùng biển thơ mộng, chúng được biết đến như là những điểm du lịch quan trọng nhất ở Sardinia.

Trải dài khắp hòn đảo tổng cộng có hơn bảy ngàn công trình kiến trúc bằng đá—Nuraghe.

Nền văn minh đã từng xây dựng những công trình này tồn tại vào khoảng thế kỷ XV TCN. Vào thời kì này, người dân sống trên đảo Sardinia tập trung quanh các nuraghe, lập những nơi trú ẩn và sinh sống.

Sau đó đến giai đoạn lịch sử sơ khai với sự xuất hiện của người Phoenicia.

Ban đầu họ có quan hệ với hòn đảo như những nhà thương nhân trên biển. Rồi cuối cùng vào năm 509 TCN, toàn bộ hòn đảo Sardinia đều biến thành trực thuộc dưới quyền cai trị trong thành phố của người Phoenicia tại Tharros.

Cho tới sau đó người La Mã kéo tới xâm chiếm.

Ở dưới sự trị vì của Cộng hòa La Mã và sau đó là Đế Chế La Mã, người La Mã đã xây dựng lại các đường phố được người Phoenicia ban đầu dựng nên ở đây, và dần dần biến chúng nó trở thành nơi ở của chính bản thân mình.

Đây là lý do tại sao tàn tích của nền văn minh La Mã và Phoenicia cộng đồng tồn tại song song ở trên hòn đảo này.

Vị trí của Lăng cùng Erica hiện giờ là tại tỉnh Oristano, nằm về phía tây hòn đảo, nơi có rất nhiều di tích cổ.

Để mở tuyến đường biển đến bờ tây, người Phoenicia đã cho xây dựng thành phố tại Aristanis và Tharros.

—Đặc biệt là Tharros.

Những khu di tích này hiện tại tọa lạc trên một mũi đất nhô ra khỏi hòn đảo. Mặc dù một nửa diện tích đã bị chìm nghỉm xuống đáy biển, phần còn lại của nó vẫn còn được bảo tồn nguyên vẹn cho đến ngày nay. Nó là một thành phố do người Phoenicia thành Tyre gây dựng nên—mà thánh bảo hộ của họ là Melqart. Nơi đây là thủ phủ của tỉnh Oristano nằm bên bờ tây của hòn đảo. Như Nuoro, nó là một thành phố rất phát triển, nhưng gần biển hơn. Gió thổi lên mang theo vị mặn của biển. Có lẽ vì thế mà không khí ở đây tạo cho người ta cảm giác khá là thoáng mát.

- Melqart và danh tính ban đầu của ông, Baal, là những vị thần có quan hệ chặt chẽ với nền văn hóa và tập quán của người Phoenicia. Anh có nghe nói tới Hannibal bao giờ chưa? - Nghe nó giống tên của một bộ phim? Hay là một nhân vật quan trọng trong một bộ phim nào đó của Mỹ?

Bên trong một quán ăn pizza nào đó trong thành phố. Ngồi tại một chiếc bàn bên ngoài trời, Erica và Lăng giờ đang cùng nhau vừa dùng bữa vừa nói chuyện. Ừ? Chủ yếu là Erica đang phổ cập cho anh thông tin về hai vị thần đang xuất hiện trên hòn đảo này. Trong đó chủ yếu là Melqart. Không có cách nào khác, ai bảo quan hệ của hai người bọn họ cho đến bây giờ vẫn còn cương cứng đây. Nếu như là ở tại tương lai, như vậy cô nàng nhất định sẽ sử dụng nhanh và gọn một nụ hôn cho phép khai sáng mà không phải giống như bây giờ vất vả miêu tả bằng lời... Dù cho sử dụng phép khai sáng truyền lại tri thức, kiến thức sau đó không lâu rất nhanh liền sẽ bị quên lãng sạch.

- Sao lúc nào anh cũng lôi ra chuyện phim với ảnh thế? Giờ thì hãy nghe cho kĩ tôi đang nói đây! Hannibal là tên của vị tướng đã tiến quân vào Rome. Hơn nữa Hannibal còn có nghĩa là ‘con trai cưng của Baal", còn tên của cha ông, Hamilcar... Có nghĩa là ‘bầy tôi của Melqart’. Cả hai đều là những cái tên rất thông dụng ở Phoenicia.

- …. Vậy, đó là lý do tại sao chúng ta chạy đến đây phải không?

Ngày hôm qua sau khi Lăng tỉnh lại, cùng với trải qua thời gian cả một ngày nghỉ ngơi phía sau, dù cho dựa vào sức hồi phục biến thái từ thân thể của một vị Diệt thần sư, cũng phải đợi cho đến buổi sáng ngày hôm nay thân thể của anh cuối cùng mới hoàn toàn bình phục. Kết quả là ngay sau đó anh chàng liền bị Erica lôi kéo khởi hành chạy đến nơi thị trấn nhỏ này.

Trước tiên trở lại Cagliari ở hướng nam, rồi đi về phía Tây sử dụng xe Erica đã thuê được, đến Oristano sau khoảng hai giờ di chuyển. Cuối cùng là quyết định ăn trưa tại nơi này.

Dựa theo Erica đã từng nói, khu di tích của Tharros còn cách vị trí thị trấn hiện tại bọn họ đang ở khoảng chừng hai mươi cây số.

Phần móng được người Phoenicia ban đầu xây dựng lên, sau đó được người La Mã gia cố bằng hệ thống cống dẫn nước và các công trình chức năng khác, giờ chỉ còn là một địa điểm du lịch hoang vắng. Nơi đó có vẻ như là mục đích của chuyến đi hiện tại.

- Còn có dị thần Verethragna thì sao? Chúng ta không đi tìm hoá thân của anh ta nữa hả?

- Nếu như anh có thể đánh bại anh ta, như vậy thì chúng ta liền sẽ không phải vất vả chạy tới nơi này. Mà trên thực tế thì điều đó rõ ràng là chuyện không thể. Thế nên tốt nhất là anh không nên tiếp tục hỏi những điều vô tác dựng như thế nữa.

Câu trả lời thẳng thừng và trắng ra của Erica làm Lăng không khỏi nét mặt xấu hổ. Ai bảo trước đó sự thật chính là cả hai vừa mới gặp mặt, anh liền bị Verethragna một đòn liền đánh đến gamer over luôn đâu. Cũng không thể bởi vì thế mà trách móc nặng nề Erica không tin tưởng vào năng lực của anh được.

Cũng còn tốt đối diện cô nàng cũng không có ý định tiếp tục truy kích đến cùng, ngược lại rất nhanh đưa ra giải thích của bản thân.

- Hiện giờ, những hóa thân tàn phá tùm lum khắp nơi trên hòn đảo đều thuộc về kiếm thần Verethragna đúng không? Dựa theo tôi suy đoán, hành vi của đối phương rất có thể là vì muốn nhờ vào đó thu thập trở lại thân thể cùng quyền năng của mình. Bởi vậy không cần chúng ta ra tay, đám thánh thú cũng sẽ có người giúp đỡ tiêu diệt. Cho tới duy nhất vấn đề hiện giờ là trải qua thời gian càng dài dị thần Verethragna sau đó càng ngày sẽ càng mạnh lên, cũng càng ngày càng nguy hiểm hơn. Trời mới biết sau khi đối phương hồi phục sẽ lại có chuyện gì xảy ra. Bởi vì thế trước hết chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng phương án chống lại.

- Nếu như đã biết rõ như vậy, tại sao chúng ta không cướp ra tay trước đối phương đánh bại đám thánh thú xuất hiện ở trên đảo?

- Anh đã quên lần trước đối phương đã nói gì sao? Mặc dù là từ tay chúng ta đánh bại đám hoá thân thánh thú còn lại, kết quả cuối cùng cũng rất có thể chỉ là nhanh hơn gia tốc Verethragna trở về trạng thái hoàn thỉnh ban đầu mà thôi. Thậm chí dù cho có thể phong ấn đám thánh thú kia, tình huống sau cùng cũng nhiều khả năng biến thành bởi vì vậy mà dẫn tới phải đối mặt trực tiếp với việc Verethragna truy đuổi tiến đến.

- Tổng kết lại thì, trừ phi anh có thể chiến thắng kiếm thần Verethragna, nếu không tất cả đều chỉ là làm việc vô bổ. Đồng thời, đó cũng chính là lý do tại sao việc tìm tung tích của Melqart rồi đánh bại ông ta trở nên quan trọng. Dù sao thì cũng chính là đối phương trước đó đã từng đánh nhau ngang ngửa với kiếm thần. Nếu như có thể có được quyền năng của ông, có lẽ anh có thể nhờ vào đó tìm được chống lại dị thần Verethragna cơ hội.

Câu trả lời của Erica làm cho Lăng lập tức hiểu ra.

- Nói như vậy, cô đã tìm thấy tung tích của vị thần Melqart kia ở gần đây?

- Đúng vậy không sai! Một đám pháp sư trong tổ chức của chúng tôi trú đóng ở gần đây đã phát hiện ra những tích tụ ma thuật khác biệt tồn tại ở gần nơi này.

Ngồi nơi đối diện, Erica nói trông có vẻ chăm chú.

- Nhưng điều đó cũng chưa thể nói rõ đó là dị thần Melqart không phải sao?

- Chả sao cả. Dù có đoán sai, đợi đến lúc đó chúng ta lại rời đi trước là được. Còn có quan trọng là không thấy có thánh thú hoá thân nào từng xuất hiện gần khu vực này. Bởi vậy có nhiều khả năng nơi đây chính là vị trí thần Melqart ẩn thân.

- Đó chính là khu vực mà cô đã từng nói đến cách đây hai mươi cây số?

Lăng nghe vậy lập tức nhớ tới Erica đã từng nhắc tới mục đích địa điểm của chuyến đi này trước đó.

- Đúng thế, đây là thị trấn gần khu di tích Tharros nhất, vì vậy tôi mới lôi kéo anh đến đây.

- Một vị dị thần trốn trong đống di chỉ đổ nát sao?

- Ai mà biết được. Có lẽ là do ông ta đang bị thương. Lại nói, các Dị thần vẫn thường luôn tránh xa con người. Việc họ trú ẩn ở trong những tụ điểm du lịch là khá hiếm. Tuy nhiên, những thánh địa cổ xưa và những ngôi đền đúng là có thể thu hút được họ.

Gật gật đầu tỏ vẻ giống như đã hiểu, cuộc nói chuyện phiếm tới đây liền tạm thời kết thúc. Trải qua đơn giản một chút nghỉ ngơi, cả hai người lập tức dấn thân tiến về nơi mục đích chuyến đi của họ lần này.

………..

Những tia sáng mờ nhạt của buổi chiều tà dần dần biến mất dưới khung cảnh màn đêm thực sự.

Tuỳ theo chân Erica đi trước dẫn đường, hai người bọn họ giờ đang đi vào bên trong một khu rừng rậm rạp tối tăm. Yên tĩnh trong màn đêm, nguồn sáng duy nhất là những ngôi sao trên bầu trời và ánh trăng trong đêm tối.

Một khu rừng mà ban đêm không có bất kỳ thứ ánh sáng nhân tạo nào.

Cũng còn tốt dựa vào khả năng nhìn được cả ở trong đêm đen, cả hai đều có thể di chuyển khá nhanh hướng về phía mục đích địa điểm. Không cần phải trông cậy vào nguồn sáng nhân tạo, nhanh chóng tiến bước, bọn họ có thể quan sát mọi thứ trong bóng tối giống như thể bây giờ đang là ban ngày vậy.

Bắt một chiếc taxi từ Oristano đi về phía bắc, mất khoảng hơn một giờ. Những khu kiến trúc Nuraghe sa Bastia tọa lạc trong khu rừng rộng lớn gần đó.

Là phần còn lại của nhiều di tích nuraghe và các khu di tích dân cư không được giữ gìn và bảo tồn tốt. Mặc dù địa bàn này cũng tồn tại một số khu di tích được bảo quản tương đối khá, thế nhưng nhìn chung theo quan điểm của khách du lịch, nơi đây thật sự rất ít ai biết đến thế nên bình thường khá là vắng vẻ.

Chỉ là, ngay khi mặt trời vừa mới ngủ say, hiện tại thoạt nhìn dáng vẻ hùng vĩ của những nuraghe cũng đủ tạo ra một loạt bức tranh phong cảnh khá là huyền ảo.

Những khu rừng sum suê màu lá, và những tòa tháp thẳng đứng cao cao vời vợi. Một loại vẻ đẹp hỗn tạp từ cổ xưa cùng tự nhiên khiến người say mê đắm chìm.

………….

Nuraghe là những công trình tương đối cao trên đảo, cao đến nỗi có thể từ đó nhìn xuống thấy đỉnh những ngọn cây cao chót vót. Và nếu bạn đang ở xa tại bìa rừng, cũng có thể dễ dàng nhìn thấy thoáng qua được những công trình được xây dựng tràn đầy công phu bằng đá này.

- … Nhưng không phải đây là những nuraghe được xây dựng bởi nền văn minh trước khi người Phoenicia đặt chân đến nơi này ư? Bọn họ lại không thờ phụng ông ta, tại sao Melqart lại phải trốn mình ở đây?

- Có lẽ là vì bị thu hút bởi luồng tâm khí của vùng đất thiêng liêng này.

Trên đường đi, Erica đang tiếp tục giải thích cho Lăng trong lúc buồn chán.

- Sự hiện diện của những nuraghe cho thấy đây là tàn tích của một khu dân cư. Quang ảnh giao thoa, bởi vì có văn minh thế cho nên mới có thần thánh, hay hoặc là ban đầu tâm khí (tâm trí tụ tập suy nghĩ hướng về). Dù cho không phải là thờ phụng bản thân, thế nhưng những khu vực như vậy thậm chí còn linh thiêng hơn cả bỏ hoang đền thờ hay những khu lăng mộ. Bị hấp dẫn bởi tâm khí của vùng đất, thường có những trường hợp Dị Thần xâm nhập vào nơi cư ngụ của những vị thần khác nhưng lại không liên quan gì đến họ.

- Nói cách khác, sống trong lãnh thổ của những vị thần khác thoải mái hơn sinh hoạt tại dã ngoại hoang vu hả?

Phớt lờ đi trước lời trêu chọc tổng kết của Lăng, cũng cùng vào lúc ấy, cả hai giờ đã đặt chân tới khu vực quanh Nuraghe.

Một bãi đất trống sâu trong rừng, trông giống như một quảng trường với tầm nhìn rất thoáng rộng.

Mặc dù bị phủ lên bởi nhiều lớp cỏ dại, vẫn có thể nhận ra những tàn tích của kiến trúc được trạm trổ bằng đá đủ mọi loại kiểu dáng.

Nhắc tới mới nhớ thì, những tháp nuraghe cũng có các căn phòng và cả cầu thang. Nền văn minh nơi đây đạt đến đỉnh cao của nó vào khoảng thế kỷ thứ mười TCN.

Tại thời điểm đó, thật kinh ngạc khi nghĩ rằng những công trình cỡ bự vầy có thể được xây dựng nên ở những khu vực thưa dân như thế này. Ở một mức độ nào đó thì, điều này tựa như là một minh chứng cho việc những kỹ thuật tiến bộ hơn cả những công nghệ xây dựng ngày nay đã từng tồn tại ở những nền văn minh cổ đại. Có lẽ vậy! Ai mà biết rõ được.

Ngay tại lúc đang thừ người ra nghĩ ngợi, Lăng bất thình lình cảm thấy lạnh ớn người cảm giác bao phủ toàn thân.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Trong lòng tự nói thầm với bản thân. Một thứ cảm giác giống như đang bị người nhìn chằm chằm vào từ một góc của quảng trường xuất hiện trong lòng.

Vừa mới thoáng nhìn qua, Lăng liền không tài nào rời mắt khỏi nó.

Nơi đó giờ chỉ có một thân cây lớn, và một đống đất đá khổng lồ do thứ gì đó đổ sập xuống mà tạo thành.

Trên mặt bị những vật thể khác che lấp, ở dưới hình như là một cái động? Ánh mắt giờ tập trung nhìn về. Nó tựa tựa như là một hình tam giác, hơn nữa nhìn qua giống như trên nền đất một cái hố sâu.

- Eloi eloi sama, xin hãy thắp sáng lên đôi mắt trong lòng ta!

Ở bên cạnh Lăng, Erica dường như cũng phát hiện ra điều gì và giờ đang niệm chú. Cô có lẽ đang sử dụng một loại phép thuật nào đó phụ trợ.

- …..hừm, anh khá nhanh nhạy đấy! Đó chắc hẳn là lối vào của ngôi đền. Chỉ có điều...

- Có điều gì?

- Giờ tôi đang dùng phép cảm nhận. Mà có vẻ như linh cảm của tôi trước đó là đúng. Ma lực cùng với một loại cảm giác khá đặc biệt từ bên trong đó,… ông ta có lẽ đang ở đây.

Ông ta, dĩ nhiên, là muốn ám chỉ tới một vị thần. Hay hoặc nói đúng hơn là vị thần mà bọn họ đang tìm kiếm, Melqart!

Erica giờ nhìn chằm chằm vào Lăng, trầm mặc không lên tiếng, rồi nói.

- Hiện tại đã là lúc chân chính hạ quyết định rồi đấy! Nếu như anh cảm thấy mình không đánh bại được đối phương, như vậy hiện giờ rút lui vẫn còn kịp. Đương nhiên, tôi sẽ không bởi vì thế mà coi thường anh đâu!

“…tin được cô mới là lạ!”

Trong lòng như vậy nói thầm một câu, Lăng cười cười không chút chần chừ tiến đi lên phía trước. Trèo qua những tảng đá, rồi nhảy xuống cái hố tam giác kia dưới cái nhìn của Erica.

Bất kể cô nàng nói và cảm nhận ra sao, ít nhất thì anh biết bản thân mình đã bị sắp gặp mặt vị thần kia nhìn chằm chằm. Trốn chạy là vô ích. Giả trang anh dũng cũng được, bất đắc dĩ cử chỉ cũng được, chung quy thì, đã đi tới mức độ hiện tại anh cũng đã không còn đường thoát thân. Hơn nữa ở sâu trong nội tâm bản năng cảm giác, có một số điều vẫn luôn nghi vấn ở trong lòng có lẽ có thể thông qua chuyến đi lần này giải toả câu trả lời.

Ở phía sau lưng anh, bắt gặp người nào đó như thế hành động thản nhiên, cô nàng tóc vàng ngay theo sau đó liền lập tức đuổi theo đi vào.

………

Kết thúc chương 256.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện