- Há! Xin lỗi~ Thế nhưng Erica còn ở đó không? Tôi muốn nói chuyện với cô ấy! Làm ơn chuyển máy giùm~
Không nghĩ tới mới đó thôi mà đã thay đổi người nói chuyện, Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt không khỏi hậm hực lên tiếng.
- Xin hỏi ngài là…??? Arianna âm thanh thận trọng hỏi lại.
- Ừm! Tôi là… Nguyễn Trọng Lăng. Erica chưa từng nhắc tới tôi bao giờ hay sao???
Theo bản năng xoa xoa trán, Nguyễn Trọng Lăng lên tiếng tự giới thiệu bản thân.
- Ồ! Tôi nhớ ra bạn là ai rồi… Là… là Lăng thiếu gia đó sao? Erica tiểu thư đã từng nói qua về ngài.
- Ngài có gì cần yêu cầu ấy ư? Arianna rất vinh hạnh được phục vụ~
Âm thanh lắp bắp đầy kinh ngạc của đối phương vang lên.
- Tốt rồi! Arianna đúng không? Tôi cũng rất vui vì làm quen được bạn. Có điều bạn có thể nhanh chóng chuyển máy cho Erica được không? Tôi có chuyện quan trọng cần nói với cô ấy!
Lăng không thể không một lần nữa kéo câu chuyện trở về mục tiêu ban đầu.
- Ôi không không! Erica tiểu thư vừa mới rời đi lên máy bay rồi. Ngài có chuyện gì gấp gáp lắm không? Arianna có thể chuyển lời!
Arianna giọng có vẻ tiếc nuối.
- Đi rồi? Không phải vừa mới đó còn nói chuyện được hay sao???
Nguyễn Trọng Lăng giọng điệu tràn đầy nghi ngờ.
- Đúng vậy! Tiểu thư trước đó vừa nhận được triệu tập cấp tốc từ tổng bộ vì vậy không thể không lập tức xuất hành trở về. Vừa rồi lúc ngài gọi điện cũng chính là lúc tiểu thư đang định rời đi đây!
- Đúng rồi! Tiểu thư trước khi đi đã từng dặn dò, mọi vấn đề trong sinh hoạt của ngài từ lúc này trở đi đều sẽ do Arianna sắp xếp cả. Nếu ngài có vấn đề gì cần thiết cũng có thể lập tức nói với Arianna.
Đối phương âm thanh hồn nhiên như không hề phát hiện giọng điệu khó chịu của cậu chàng.
- Hừm… Vậy được rồi!
- Ừ! Tôi hiện tại đang ở … khách sạn Hilton, số 1 Lê Thánh Tông. Nếu được cô có thể tới đây trước được không? Chúng ta có thể cần nói chuyện kĩ càng hơn.
Cảm giác mình có thể lấy được những thông tin cần thiết từ cô gái đối diện, Nguyễn Trọng Lăng quyết định tiếp đó nếu có thể liền trực tiếp gặp mặt lại nói thì hơn.
- Ô oa…! Vậy xin ngài đợi trong chốc lát! Arianna rất nhanh rất nhanh thì sẽ đến nơi rồi~
- Rầm!!!
- Tút… tút… tút… tút… ~
Một tiếng ầm vang dường như tiếng đóng cửa xe. Tiếp đó là tiếng điện thoại cắt ngang vang lên. Nguyễn Trọng Lăng gặp này không khỏi sửng sốt sửng sốt một cái. Không nghĩ tới cô nàng đối diện lại tính tình cấp bách như vậy. Cậu chàng còn chưa kịp nói cho đối phương cậu đang ở tầng nào, phòng nào cơ mà.
- A a…! Được rồi! Đi xuống bên dưới đợi đối phương một chút vậy ~
- Hừm! Nếu không tranh thủ đi giải quyết luôn bữa ăn trưa cũng tốt!
Nhìn thời gian cũng đã không còn sớm, Nguyễn Trọng Lăng nghĩ nghĩ liền quyết định xuống dưới cửa khách sạn chờ đợi Arianna. Tiếp sau đó cậu có thể mang theo cô nàng Arianna kia tới một nơi gần đây xử lý bữa trưa luôn cũng tốt. Tuy rằng trong thâm tâm cậu vẫn cho rằng khách sạn năm sao này hẳn là cũng có dịch vụ bữa trưa mang đến tận nơi như trong phim thường thấy. Khả năng… nhỡ bữa cơm trưa là tính tiền riêng thì phải làm thế nào?
Nghĩ nghĩ an toàn nhất vẫn là ăn ngoài trước một bữa đi thì hơn. Tiếp đó để nghe xem Arianna theo như lời nói chăm sóc vấn đề thường ngày của cậu chàng là như thế nào đã rồi tính tiếp.
Bước chân một vòng, Nguyễn Trọng Lăng rất nhanh thì tìm được chìa khóa phòng cạnh nơi tivi lớn. Tiếp đó cũng không có gì chần chờ, cậu chàng khóa cửa phòng lại, nhanh chân tìm tới thang máy di chuyển xuống dưới tầng trệt rồi gửi lại chìa khóa phòng nơi quầy tiếp tân. Cũng bởi vì không quá thói quen hoạt động ở nơi khách sạn cao cấp như vậy bởi thế thời điểm cậu đi xuống tới cửa ra vào của khách sạn, thời gian cũng đã trôi qua không ít rồi.
Chờ đợi một quãng thời gian tương đối, ngay lúc Nguyễn Trọng Lăng sực nhớ ra khoảng cách từ sân bay Nội Bài cho tới nơi này có vẻ như cũng không phải là nhỏ.
Bản thân cậu vì vậy bắt đầu suy tư xem có nên tiến hành xử lý bữa trưa một mình trước đã hay không, một chiếc xe Audi màu sơn đỏ như một tia chớp lửa ầm ầm ầm lao về phía cổng khách sạn. Nhìn mà khiến người ta phát khiếp! Cũng không biết là đối phương làm sao mới có thể đi xe tốc độ như vậy được ở trong cái thành phố Hà Nội thường xuyên kẹt xe liên hồi này~
- Kíttttttttt!!!!!!!!!!
- Rầm!
Tiếng phanh xe chói tai vang lên. Cửa xe rầm rầm mở ra. Một cô nàng trắng trẻo xinh xắn mặc trên người một bộ đồ hầu gái Nhật Bản đen trắng bước chân ra ngoài. Nguyễn Trọng Lăng rất nhanh thì nhớ tới đối phương hóa ra chính là cô nàng lái thuyền lần trước cậu từng gặp mặt trên biển. Nhớ tới lúc ấy cũng chính là đối phương giúp đỡ phiên dịch nói chuyện đây mà. Không nghĩ tới nhanh như vậy lại gặp lại đối phương lần thứ hai.
- Hey! Arianna, tôi ở đây!!
Có lẽ là vì gặp lại người quen, Nguyễn Trọng Lăng thái độ bởi vậy cũng tương đối cởi mở không bó buộc. Gặp Arianna vừa bước chân ra khỏi xe liền vội vàng đi tới.
- Ồ! Thì ra là cậu!!!
- A… sai rồi sai rồi~ Phải là…
- Arianna thật hân hạnh khi được gặp ngài, Lăng thiếu gia~
Hai tay khẽ nhấc lên váy áo của mình, Arianna hơi khom người lại lên tiếng cúi chào. Hai má đột nhiên hơi hơi khác thường ửng đỏ vậy.
- Ồ! Xin chào xin chào! … Ừm? Chúng ta cũng đừng câu nệ như vậy. Arianna gọi thẳng tên tôi là được rồi. Gọi Lăng thiếu gia nghe kì cục lắm.
Mới vừa bước chân tới nơi liền nghe được cách xưng hô kì quái của cô nàng, Nguyễn Trọng Lăng không khỏi rất không tự nhiên gãi gãi đầu lên tiếng uốn nắn lại.
- Vậy sao? Vậy sao?
- Thế nhưng như vậy có vẻ như không tốt lắm đâu???
Arianna vẻ mặt ngượng ngùng, yếu ớt đáp lời.
- Không! Cứ xưng hô tên bình thường là được rồi.
- Ừ! Liền khoái trá quyết định như vậy đi!!!
- Phải rồi! Arianna đã ăn cơm trưa chưa thế? (Arianna: “lắc lắc”)
- Nếu không chúng ta trước đó kiếm một nơi vừa ăn vừa nói.
Không để làm mất thời gian thêm nữa, Lăng lập tức uyển chuyển thay đổi đề tài câu chuyện. Gặp Arianna lắc đầu tỏ vẻ chưa ăn liền lập tức đưa ra kiến nghị.
- Tất cả nghe theo Lăng thiếu… Ừm! Đều nghe Lăng an bài!
Arianna tươi cười đáp lại. Và thế là hai người bắt đầu nhanh chân rời đi khỏi cửa khách sạn tìm tới một ngõ nhỏ cách nơi đó không xa. Bên trong là một loạt hàng quán ăn trưa từ cơm rang, phở bò, bún chả,… vv có thể dễ dàng giúp hai người xử lý xong bữa trưa. Ngược lại chiếc xe Arianna lái tới đều đã có bảo vệ tự mình lái vào trong gara khách sạn, cũng không có gì đáng ngại cả.
Cùng lúc đó ở một nơi khác trong cùng trong quận Hoàn Kiếm, nơi đây là một căn hộ 5 tầng cho thuê hoàn toàn. Vũ Trần Linh vẻ mặt mệt mỏi xuất hiện trước cửa nhà. Tuy rằng chiều hôm nay cô nàng giống như Nguyễn Trọng Lăng đều có lịch học khả năng vì lý do nào đó, cô gái nhỏ cảm giác mình tạm thời không có chút động lực nào muốn tới lớp cả. Buổi sáng hôm nay nếu như không phải là tiết học bắt buộc cộng thêm lớp học tách ra làm hai ca khả năng cô cũng không muốn đến trường rồi.
Xe đạp cất gọn vào nơi để xe tầng một, Vũ Trần Linh theo thói quen tiến lên tầng 5 mở ra căn phòng của chính mình. Khác với Nguyễn Trọng Lăng cùng bạn học thuê chung một phòng. Vũ Trần Linh hoàn toàn là một người ở một căn phòng lớn.
Trước đó vốn dĩ dự định ở chung cùng với một bạn nữ khác cùng quê khả năng đối phương phút cuối cùng vậy mà đổi ý đăng ký học ở một ngôi trường khác cách đây khá xa vì vậy cô gái nhỏ trở thành không có bạn ở cùng. Vũ Trần Linh từ đó cũng chỉ có thể một mình ở một phòng vậy. Hoặc có lẽ học kì sau cô nàng có thể sẽ chuyển tới vào ở trong kí túc xá của trường cũng không biết chừng.
Chỉ là hiện tại ở một mình một phòng cũng không quá tệ. Ít nhất thì bởi vì vậy mà chuyện tình cảm của cô không có bị bạn cùng phòng quấy rầy làm cho phức tạp. Nước mắt rơi rơi nhưng cũng không bị người nhìn.
Cởi giầy, cất kĩ bóng rổ, bước nhanh chân vào trong phòng tắm tẩy rửa cơ thể. Đợi cho tới khi tất cả mọi thứ hoàn thành xong, Vũ Trần Linh không khỏi cảm thấy thoải mái hơn thật nhiều. Tâm thần cũng không có như trước đó mệt mỏi như vậy.
Thân thể nằm ngả lưng lên trên giường lớn. Hai mắt ngắm nhìn trần nhà trắng toát trơ trụi. Trong đầu cô gái nhỏ không tránh khỏi bắt đầu hiện lên những chuyện rắc rối diễn ra trong hai ba ngày gần đây. Mọi chuyện bắt đầu kể từ khi một cô gái nước ngoài nào đó đột ngột xuất hiện. Mọi thứ cũng từ đó liền biến chuyển cấp tốc khiến người không khỏi khó lòng phản ứng kịp.
Đối với việc đột nhiên xuất hiện tình địch. Thậm chí là một vị tình địch xuất sắc, mạnh mẽ như vậy… Vũ Trần Linh trong thâm tâm không khỏi có chút mê man. Nhất là thái độ mập mờ của người nào đó lại càng khiến cô thấp thỏm bất an.
Hai người bọn họ thật sự hợp với nhau ư?
Bọn họ trước đó là yêu nhau thật sự hay chỉ là suy nghĩ ngây thơ của người chưa trưởng thành???
Vũ Trần Linh không khỏi nhớ tới lý do mình và Nguyễn Trọng Lăng trở thành một đôi. Đó là một ngày kì diệu khác biệt với tất cả mọi ngày. Đó là ngày đầu tiên hai người bọn họ đối mặt với một môi trường hoàn toàn mới. Mang trong lòng một chút bất an thấp thỏm, một chút cô đơn mất mác, một chút xao xuyến muốn tìm kiếm hơi thở quen thuộc...
Một cái ngả đầu lên bờ vai. Một lần vòng tay ôm ấp. Một chút trêu chọc áp lực từ bên ngoài và chút gì đó xao động của bản năng bên trong. Cứ như vậy hi lý hồ đồ hai người liền trở thành người yêu rồi.
Trước khi Erica xuất hiện Vũ Trần Linh đã từng cho rằng như vậy cũng đã rất tốt. Cũng rất lãng mạng. Khả năng khi có người thứ ba chen ngang. Mọi thứ thật không ngờ mềm yếu dễ vỡ tới như vậy.
Vũ Trần Linh đột nhiên phát hiện hai người họ thật ra thậm chí còn chưa cả hiểu rõ gì nhiều về nhau.
Có lẽ hai người bọn họ đi đến với nhau vốn dĩ là một sai lầm~
Thôi vậy hãy để thời gian xóa dịu tất cả đi!!! Vũ Trần Linh vẻ mặt mệt mỏi suy nghĩ. Dù sao thì…
Ở đây cũng không phải là câu chuyện giống như trong phim Hàn Quốc không phải sao? Gặp nhau không hợp thì chia tay. Cũng rất bình thường thôi mà~ Cô gái nhỏ vẻ mặt đắng chát suy nghĩ.
…
Kết thúc chương 58.
Không nghĩ tới mới đó thôi mà đã thay đổi người nói chuyện, Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt không khỏi hậm hực lên tiếng.
- Xin hỏi ngài là…??? Arianna âm thanh thận trọng hỏi lại.
- Ừm! Tôi là… Nguyễn Trọng Lăng. Erica chưa từng nhắc tới tôi bao giờ hay sao???
Theo bản năng xoa xoa trán, Nguyễn Trọng Lăng lên tiếng tự giới thiệu bản thân.
- Ồ! Tôi nhớ ra bạn là ai rồi… Là… là Lăng thiếu gia đó sao? Erica tiểu thư đã từng nói qua về ngài.
- Ngài có gì cần yêu cầu ấy ư? Arianna rất vinh hạnh được phục vụ~
Âm thanh lắp bắp đầy kinh ngạc của đối phương vang lên.
- Tốt rồi! Arianna đúng không? Tôi cũng rất vui vì làm quen được bạn. Có điều bạn có thể nhanh chóng chuyển máy cho Erica được không? Tôi có chuyện quan trọng cần nói với cô ấy!
Lăng không thể không một lần nữa kéo câu chuyện trở về mục tiêu ban đầu.
- Ôi không không! Erica tiểu thư vừa mới rời đi lên máy bay rồi. Ngài có chuyện gì gấp gáp lắm không? Arianna có thể chuyển lời!
Arianna giọng có vẻ tiếc nuối.
- Đi rồi? Không phải vừa mới đó còn nói chuyện được hay sao???
Nguyễn Trọng Lăng giọng điệu tràn đầy nghi ngờ.
- Đúng vậy! Tiểu thư trước đó vừa nhận được triệu tập cấp tốc từ tổng bộ vì vậy không thể không lập tức xuất hành trở về. Vừa rồi lúc ngài gọi điện cũng chính là lúc tiểu thư đang định rời đi đây!
- Đúng rồi! Tiểu thư trước khi đi đã từng dặn dò, mọi vấn đề trong sinh hoạt của ngài từ lúc này trở đi đều sẽ do Arianna sắp xếp cả. Nếu ngài có vấn đề gì cần thiết cũng có thể lập tức nói với Arianna.
Đối phương âm thanh hồn nhiên như không hề phát hiện giọng điệu khó chịu của cậu chàng.
- Hừm… Vậy được rồi!
- Ừ! Tôi hiện tại đang ở … khách sạn Hilton, số 1 Lê Thánh Tông. Nếu được cô có thể tới đây trước được không? Chúng ta có thể cần nói chuyện kĩ càng hơn.
Cảm giác mình có thể lấy được những thông tin cần thiết từ cô gái đối diện, Nguyễn Trọng Lăng quyết định tiếp đó nếu có thể liền trực tiếp gặp mặt lại nói thì hơn.
- Ô oa…! Vậy xin ngài đợi trong chốc lát! Arianna rất nhanh rất nhanh thì sẽ đến nơi rồi~
- Rầm!!!
- Tút… tút… tút… tút… ~
Một tiếng ầm vang dường như tiếng đóng cửa xe. Tiếp đó là tiếng điện thoại cắt ngang vang lên. Nguyễn Trọng Lăng gặp này không khỏi sửng sốt sửng sốt một cái. Không nghĩ tới cô nàng đối diện lại tính tình cấp bách như vậy. Cậu chàng còn chưa kịp nói cho đối phương cậu đang ở tầng nào, phòng nào cơ mà.
- A a…! Được rồi! Đi xuống bên dưới đợi đối phương một chút vậy ~
- Hừm! Nếu không tranh thủ đi giải quyết luôn bữa ăn trưa cũng tốt!
Nhìn thời gian cũng đã không còn sớm, Nguyễn Trọng Lăng nghĩ nghĩ liền quyết định xuống dưới cửa khách sạn chờ đợi Arianna. Tiếp sau đó cậu có thể mang theo cô nàng Arianna kia tới một nơi gần đây xử lý bữa trưa luôn cũng tốt. Tuy rằng trong thâm tâm cậu vẫn cho rằng khách sạn năm sao này hẳn là cũng có dịch vụ bữa trưa mang đến tận nơi như trong phim thường thấy. Khả năng… nhỡ bữa cơm trưa là tính tiền riêng thì phải làm thế nào?
Nghĩ nghĩ an toàn nhất vẫn là ăn ngoài trước một bữa đi thì hơn. Tiếp đó để nghe xem Arianna theo như lời nói chăm sóc vấn đề thường ngày của cậu chàng là như thế nào đã rồi tính tiếp.
Bước chân một vòng, Nguyễn Trọng Lăng rất nhanh thì tìm được chìa khóa phòng cạnh nơi tivi lớn. Tiếp đó cũng không có gì chần chờ, cậu chàng khóa cửa phòng lại, nhanh chân tìm tới thang máy di chuyển xuống dưới tầng trệt rồi gửi lại chìa khóa phòng nơi quầy tiếp tân. Cũng bởi vì không quá thói quen hoạt động ở nơi khách sạn cao cấp như vậy bởi thế thời điểm cậu đi xuống tới cửa ra vào của khách sạn, thời gian cũng đã trôi qua không ít rồi.
Chờ đợi một quãng thời gian tương đối, ngay lúc Nguyễn Trọng Lăng sực nhớ ra khoảng cách từ sân bay Nội Bài cho tới nơi này có vẻ như cũng không phải là nhỏ.
Bản thân cậu vì vậy bắt đầu suy tư xem có nên tiến hành xử lý bữa trưa một mình trước đã hay không, một chiếc xe Audi màu sơn đỏ như một tia chớp lửa ầm ầm ầm lao về phía cổng khách sạn. Nhìn mà khiến người ta phát khiếp! Cũng không biết là đối phương làm sao mới có thể đi xe tốc độ như vậy được ở trong cái thành phố Hà Nội thường xuyên kẹt xe liên hồi này~
- Kíttttttttt!!!!!!!!!!
- Rầm!
Tiếng phanh xe chói tai vang lên. Cửa xe rầm rầm mở ra. Một cô nàng trắng trẻo xinh xắn mặc trên người một bộ đồ hầu gái Nhật Bản đen trắng bước chân ra ngoài. Nguyễn Trọng Lăng rất nhanh thì nhớ tới đối phương hóa ra chính là cô nàng lái thuyền lần trước cậu từng gặp mặt trên biển. Nhớ tới lúc ấy cũng chính là đối phương giúp đỡ phiên dịch nói chuyện đây mà. Không nghĩ tới nhanh như vậy lại gặp lại đối phương lần thứ hai.
- Hey! Arianna, tôi ở đây!!
Có lẽ là vì gặp lại người quen, Nguyễn Trọng Lăng thái độ bởi vậy cũng tương đối cởi mở không bó buộc. Gặp Arianna vừa bước chân ra khỏi xe liền vội vàng đi tới.
- Ồ! Thì ra là cậu!!!
- A… sai rồi sai rồi~ Phải là…
- Arianna thật hân hạnh khi được gặp ngài, Lăng thiếu gia~
Hai tay khẽ nhấc lên váy áo của mình, Arianna hơi khom người lại lên tiếng cúi chào. Hai má đột nhiên hơi hơi khác thường ửng đỏ vậy.
- Ồ! Xin chào xin chào! … Ừm? Chúng ta cũng đừng câu nệ như vậy. Arianna gọi thẳng tên tôi là được rồi. Gọi Lăng thiếu gia nghe kì cục lắm.
Mới vừa bước chân tới nơi liền nghe được cách xưng hô kì quái của cô nàng, Nguyễn Trọng Lăng không khỏi rất không tự nhiên gãi gãi đầu lên tiếng uốn nắn lại.
- Vậy sao? Vậy sao?
- Thế nhưng như vậy có vẻ như không tốt lắm đâu???
Arianna vẻ mặt ngượng ngùng, yếu ớt đáp lời.
- Không! Cứ xưng hô tên bình thường là được rồi.
- Ừ! Liền khoái trá quyết định như vậy đi!!!
- Phải rồi! Arianna đã ăn cơm trưa chưa thế? (Arianna: “lắc lắc”)
- Nếu không chúng ta trước đó kiếm một nơi vừa ăn vừa nói.
Không để làm mất thời gian thêm nữa, Lăng lập tức uyển chuyển thay đổi đề tài câu chuyện. Gặp Arianna lắc đầu tỏ vẻ chưa ăn liền lập tức đưa ra kiến nghị.
- Tất cả nghe theo Lăng thiếu… Ừm! Đều nghe Lăng an bài!
Arianna tươi cười đáp lại. Và thế là hai người bắt đầu nhanh chân rời đi khỏi cửa khách sạn tìm tới một ngõ nhỏ cách nơi đó không xa. Bên trong là một loạt hàng quán ăn trưa từ cơm rang, phở bò, bún chả,… vv có thể dễ dàng giúp hai người xử lý xong bữa trưa. Ngược lại chiếc xe Arianna lái tới đều đã có bảo vệ tự mình lái vào trong gara khách sạn, cũng không có gì đáng ngại cả.
Cùng lúc đó ở một nơi khác trong cùng trong quận Hoàn Kiếm, nơi đây là một căn hộ 5 tầng cho thuê hoàn toàn. Vũ Trần Linh vẻ mặt mệt mỏi xuất hiện trước cửa nhà. Tuy rằng chiều hôm nay cô nàng giống như Nguyễn Trọng Lăng đều có lịch học khả năng vì lý do nào đó, cô gái nhỏ cảm giác mình tạm thời không có chút động lực nào muốn tới lớp cả. Buổi sáng hôm nay nếu như không phải là tiết học bắt buộc cộng thêm lớp học tách ra làm hai ca khả năng cô cũng không muốn đến trường rồi.
Xe đạp cất gọn vào nơi để xe tầng một, Vũ Trần Linh theo thói quen tiến lên tầng 5 mở ra căn phòng của chính mình. Khác với Nguyễn Trọng Lăng cùng bạn học thuê chung một phòng. Vũ Trần Linh hoàn toàn là một người ở một căn phòng lớn.
Trước đó vốn dĩ dự định ở chung cùng với một bạn nữ khác cùng quê khả năng đối phương phút cuối cùng vậy mà đổi ý đăng ký học ở một ngôi trường khác cách đây khá xa vì vậy cô gái nhỏ trở thành không có bạn ở cùng. Vũ Trần Linh từ đó cũng chỉ có thể một mình ở một phòng vậy. Hoặc có lẽ học kì sau cô nàng có thể sẽ chuyển tới vào ở trong kí túc xá của trường cũng không biết chừng.
Chỉ là hiện tại ở một mình một phòng cũng không quá tệ. Ít nhất thì bởi vì vậy mà chuyện tình cảm của cô không có bị bạn cùng phòng quấy rầy làm cho phức tạp. Nước mắt rơi rơi nhưng cũng không bị người nhìn.
Cởi giầy, cất kĩ bóng rổ, bước nhanh chân vào trong phòng tắm tẩy rửa cơ thể. Đợi cho tới khi tất cả mọi thứ hoàn thành xong, Vũ Trần Linh không khỏi cảm thấy thoải mái hơn thật nhiều. Tâm thần cũng không có như trước đó mệt mỏi như vậy.
Thân thể nằm ngả lưng lên trên giường lớn. Hai mắt ngắm nhìn trần nhà trắng toát trơ trụi. Trong đầu cô gái nhỏ không tránh khỏi bắt đầu hiện lên những chuyện rắc rối diễn ra trong hai ba ngày gần đây. Mọi chuyện bắt đầu kể từ khi một cô gái nước ngoài nào đó đột ngột xuất hiện. Mọi thứ cũng từ đó liền biến chuyển cấp tốc khiến người không khỏi khó lòng phản ứng kịp.
Đối với việc đột nhiên xuất hiện tình địch. Thậm chí là một vị tình địch xuất sắc, mạnh mẽ như vậy… Vũ Trần Linh trong thâm tâm không khỏi có chút mê man. Nhất là thái độ mập mờ của người nào đó lại càng khiến cô thấp thỏm bất an.
Hai người bọn họ thật sự hợp với nhau ư?
Bọn họ trước đó là yêu nhau thật sự hay chỉ là suy nghĩ ngây thơ của người chưa trưởng thành???
Vũ Trần Linh không khỏi nhớ tới lý do mình và Nguyễn Trọng Lăng trở thành một đôi. Đó là một ngày kì diệu khác biệt với tất cả mọi ngày. Đó là ngày đầu tiên hai người bọn họ đối mặt với một môi trường hoàn toàn mới. Mang trong lòng một chút bất an thấp thỏm, một chút cô đơn mất mác, một chút xao xuyến muốn tìm kiếm hơi thở quen thuộc...
Một cái ngả đầu lên bờ vai. Một lần vòng tay ôm ấp. Một chút trêu chọc áp lực từ bên ngoài và chút gì đó xao động của bản năng bên trong. Cứ như vậy hi lý hồ đồ hai người liền trở thành người yêu rồi.
Trước khi Erica xuất hiện Vũ Trần Linh đã từng cho rằng như vậy cũng đã rất tốt. Cũng rất lãng mạng. Khả năng khi có người thứ ba chen ngang. Mọi thứ thật không ngờ mềm yếu dễ vỡ tới như vậy.
Vũ Trần Linh đột nhiên phát hiện hai người họ thật ra thậm chí còn chưa cả hiểu rõ gì nhiều về nhau.
Có lẽ hai người bọn họ đi đến với nhau vốn dĩ là một sai lầm~
Thôi vậy hãy để thời gian xóa dịu tất cả đi!!! Vũ Trần Linh vẻ mặt mệt mỏi suy nghĩ. Dù sao thì…
Ở đây cũng không phải là câu chuyện giống như trong phim Hàn Quốc không phải sao? Gặp nhau không hợp thì chia tay. Cũng rất bình thường thôi mà~ Cô gái nhỏ vẻ mặt đắng chát suy nghĩ.
…
Kết thúc chương 58.
Danh sách chương