- @&#%#%[email protected]$^*^&*(@^@#$

- Như vậy...

- Con còn có vấn đề gì nữa không? Ông Bụt vuốt vuốt râu, vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng. Vừa rồi hai người bọn họ đã bàn bạc đầy đủ về nội dung cuộc giao dịch. Tất nhiên mọi chuyện chủ yếu là ông Bụt tự đưa ra, Nguyễn Trọng Lăng chỉ là nghi hoặc ở đâu liền hỏi thôi.

Kết quả cuối cùng Nguyễn Trọng Lăng tiếp nhận nhiệm vụ giúp đỡ ông Bụt đánh bại một vị dị thần. Cũng là kẻ cậu đã từng đánh bại trước đây, dị thần Thủy tinh! Để báo đáp lại, ông Bụt sẽ chỉ giúp cậu cách làm sao để thoát khỏi trói buộc của vị thần linh đứng đằng sau màn nghi thức tạo thành Diệt Thần Sư, kẻ đã đánh cắp nguyện lực từ những vị dị thần mà cậu từng giết chết.

Từ nay về sau Nguyễn Trọng Lăng sẽ không còn gặp phải cái kiểu đánh đánh giết giết thần linh xong, cướp đoạt được quyền năng lại chỉ có thể thả một hai lần liền hết đạn nữa.

Đối với nội dung giao dịch như vậy, không biết ông Bụt suy nghĩ ra sao chứ Nguyễn Trọng Lăng quả thực vô cùng hài lòng. So sánh với đó chuyện chém giết ông cụ trước mặt này cướp lấy ngẫu nhiên một loại quyền năng liền bởi vậy trở nên không hề bức thiết. Hơn nữa… hiện tại không thể làm, sau này cũng không phải không có cơ hội không phải sao? Cậu chàng vì thế rất khoái trá liền đồng ý chuyện làm ăn này rồi!

- Vấn đề thì không có thế nhưng…

- Làm sao để tìm kiếm được vị kia bây giờ?

Cậu chàng dáng vẻ thành thật đáp.

- Cái này sao?

- Chuyện này dễ nói! Trước đó để ta lại tiễn con một đoạn đường đi~

Ông Bụt hơi chút trầm ngâm như đang dò tìm thứ gì. Thời gian khoảng một phút sau đó mới liền gật gật đầu đáp lại. Tiếp đấy không đợi Nguyễn Trọng Lăng lên tiếng dò hỏi, ông Bụt giống như một làn khói trắng, phù một tiếng liền tèo tèo tèo… Chui tọt xuống đất như thần tiên độn thổ. Cậu chàng cùng lúc liền cảm thấy hoa mắt một cái. Cảnh vật trước mặt tốt sầm lại. Cả người như mất đi tất thảy tri giác~

Đang lúc hoang mang lo sợ không biết làm sao, Nguyễn Trọng Lăng chỉ cảm giác cả người mình bỗng nhiên nhẹ bẫng. Ngũ giác hồi phục! Cậu chàng vội vội vàng vàng theo bản năng mở mắt ra. Kết quả…

Nào đâu còn là bãi đá sông Hồng âm u tối tăm nữa! Nơi đây cảnh vật xung quanh rõ ràng đã biến thành trải dài bờ cát trắng cùng mênh mông biển rộng ngay trước mặt rồi!

Thật giống như thoáng một cái liền độn thổ đi ngàn dặm vậy~

- Nơi đây là…???

Trong lòng không khỏi thầm run vì uy lực phép thuật của đối phương, Trọng Lăng ca nét mặt co quắp nghi hoặc hỏi.

- Nơi đây đã là bờ biển rồi. Tiếp sau đó cũng chỉ có thể tự bản thân con chạy đi được thôi! Có điều…

Ông Bụt ánh mắt khẽ nhìn đang đứng kế bên cậu chàng Ngựa Giáp Sắt. Khóe miệng đột nhiên cười xòa~

- Cũng còn tốt con ngựa sắt của con cũng không tệ. Như vậy ta đây liền giúp thêm một chút sức. Tin rằng có nó mang theo, con chạy đến nơi còn sớm hơn ta thật nhiều là đi~

Nói rồi ông Bụt một bên tay khẽ nâng. Phất trần trên tay… Quất một cái!

Nguyễn Trọng Lăng chỉ cảm thấy cả người mình như mất hết khống chế. Hai chân dạng ngang! Vèo một tiếng liền bay vút lên lưng Ngựa Giáp Sắt đi rồi~ Thủ đoạn của đối phương quả thực thần kì vô cùng. Đồng thời cũng quá ư là lợi hại!!!

Không chỉ có vậy! Thấy cậu chàng đã an ổn cưỡi trên lưng Ngựa Giáp Sắt… Đối phương phất trần lại lần nữa một vung. Một chùm tia sáng loáng cái bay thẳng vào trong cơ thể Ngựa Giáp Sắt!

- Hí luật luật…~

Nguyễn Trọng Lăng còn chưa kịp hỏi rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, Ngựa Giáp Sắt thế nhưng bỗng nhiên hưng phấn như nổi điên. Một tiếng hí vang! Hai chân trước cao cao giơ lên. Tiếp theo đó hùng hục hùng hục chạy nhanh đổ xô về phía trước! Rõ ràng là muốn đâm đầu lao thẳng về phía mặt biển~ Chạy còn nhanh như gió!!!

- AA!!....

- Này????

Cậu còn chưa kịp thét lên vì sợ. Trong thâm tâm vốn đinh ninh Ngựa Giáp Sắt trước kia thân hình cồng kềnh nặng nề chạy trên mặt đất còn sợ gây ra sụt lún, hiện tại lại còn chui đầu vào biển chẳng phải là muốn mang cậu đi theo chết chìm. Khả năng sự thật lại hoàn toàn không giống như những gì cậu đang tưởng tượng. Ngựa Giáp Sắt vậy mà như biết cưỡi mây đạp gió. Hoàn toàn là bốn vó nhẹ nhàng đạp sóng mà đi! Tốc độ đã nhanh lại cực kì an toàn~

Nguyễn Trọng Lăng lúc này dĩ nhiên sực tỉnh hiểu rõ ngọn nguồn. Tất cả những thứ này hiển nhiên là ông Bụt vừa làm phép mà ra cả. Trong lòng nghĩ vậy, cậu theo bản năng hơi hơi quay đầu nhìn lại. Kết quả… đất liền đã xa xa không hẹn rồi~

Giống như đối phương khi trước từng nói… Có Ngựa Giáp Sắt dẫn đường, cậu đi đến nơi còn sớm hơn cả đối phương nhiều đi! Nguyễn Trọng Lăng bởi vậy liền yên ổn ngồi trên lưng Ngựa Giáp Sắt. Một bên suy tư những chuyện vừa xảy ra tối nay, một bên tụ tập lại tinh thần chuẩn bị ứng phó với đại chiến trước mặt.

Cho đến hiện tại…



Sơn tinh, Rùa thần đều đã hi sinh. Tuy rằng không thể trăm phần trăm xác định ông Bụt là hướng về phía bên mình, có điều đối mặt với nguy hiểm Thủy tinh… Cậu đã không còn sự lựa chọn nào khác!

Lúc này tranh thủ Thủy tinh và ông Bụt còn không chú ý đến mình, Nguyễn Trọng Lăng ánh mắt hơi đảo qua Tiên Thư đang phát sáng trên tay… Rất nhanh liền có quyết định!

Cậu điều khiển Phong Hỏa Luân phiên bản Việt bay nhanh về phía Ngựa Giáp Sắt đang ở.

- Há miệng!

- Vèo~

Một cái quăng tay! Tiên Thư đã chui tọt vào ngay miệng Ngựa Giáp Sắt.

- Nhỏ lại đi~

Một tiếng hô lên! Ngựa Giáp Sắt thân thể không lồ quả nhiên y theo lời cậu chàng thu nhỏ lại thành như thân thể ngựa bình thường. Chỉ là tiếp đó nó vậy mà lắc lắc mông, vẻ mặt biểu cảm như con chó con chạy vèo cái đến bên người cậu.

Đầu khẽ hất liền vứt bay cậu chàng lên lưng!

Bốn chân đạp mây lửa chạy bay bay khắp thảy bầu trời~ Nhìn qua thật giống như đứa trẻ con vừa tìm được đồ chơi mới liền vội vội vàng vàng chạy tới khoe khoang với người thân.

Thần kì dị thường!!!

Nguyễn Trọng Lăng lúc này cũng mới giật mình hiểu rõ cái Phong Hỏa Luân mà cậu tự đặt tên kia là ở đâu mà ra. Này rõ ràng là năng lực mới của Ngựa Giáp Sắt thôi~

Trong truyện xưa Thánh Gióng đánh xong giặc Ân liền cưỡi lấy Ngựa Giáp Sắt, chân đạp mây lửa mà bay về trời. Hiện tại Ngựa Giáp Sắt của cậu sau một pha tẹt ga nạp điện liền cũng đã xuất hiện năng lực mới này rồi.

So với Ngựa Giáp Sắt thân thể nặng nề như vậy còn bay lên được. Trước đó nó hiển nhiên cũng chỉ cần phân ra một bộ phận lửa nhỏ chuyển cho cậu chàng điều khiển liền có thể dễ dàng mang cậu bay trên trời. Hừm? Bên tàu có Phong Hỏa Luân với Cân Đẩu Vân… Ngựa Sắt Sắt của anh đây ngày nay cũng là có Phong Hỏa Vân để mà đạp dưới chân vậy!!!

- Tốt rồi tốt rồi! Trước hết làm việc chính cái đã~ Sau này sẽ lại chơi với mày sau!

- Mau mau mang ta đi đến chỗ ông cụ kia để nói chuyện.

Bàn tay khẽ vuốt vuốt bờm ngựa, Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt hài lòng thủ thỉ lên tiếng an ủi. Tiếp đó Ngựa Giáp Sắt quả nhiên trung thực hơn nhiều. Thân hình nhoáng một cái liền đạp mây lửa chạy bay bay tới nơi ông Bụt đang đứng. Một đụn mây đang bay lơ lửng trên bầu trời~

“Tên này trí tuệ có vẻ như càng ngày càng phát triển thì phải?”

Một bên vui vẻ cưỡi lấy Ngựa Giáp Sắt, cậu chàng trong khoảnh khắc không khỏi đột nhiên nhớ tới tình cảnh lần trước mình cùng Thánh Gióng đánh nhau. Ngựa Giáp Sắt khi đó vậy mà phấn đấu vươn mình đỡ tên cho chủ…

Có lẽ đợi khi Ngựa Giáp Sắt dưới chân cậu mạnh mẽ hơn. Tình cảm vun đắp kĩ càng hơn. Dù sao cũng là cùng một loại hình. Ý thức dù là hai cá thể khác nhau, để Ngựa Giáp Sắt đối với cậu trung thành tới mức độ kia cũng không phải là không thể. Hừm? Sau này cũng nên đối xử tốt với nó một chút mới được! Nguyễn Trọng Lăng trong lòng là như vậy âm thầm suy nghĩ.

Thoáng cái người và ngựa đã bay tới bên cạnh nơi ông Bụt đang đứng đây rồi…



- Hi! Ông vẫn tốt đấy chứ?

Một bên mắt nhìn về phía trước đang không ngừng lúc nhúc bụi mây, cậu chàng giọng điệu cười cười hỏi.

- Ta hiện tại tất nhiên là…

- Rất không tốt rồi~

- Ai…~ Vốn nghĩ giúp đỡ Tản Viên Sơn Thánh kết lấy thiện duyên… Hiện tại càng là thiện duyên chưa thấy, ác duyên tràn đầy mình!

- Số của lão đây cũng thật là đủ khổ~

Ông Bụt vẻ mặt than thở đáp lại.

- Này! Nếu không liền chém luôn đối phương là được rồi. Đã ác duyên liền ác duyên tới cùng đi thôi~

Cậu chàng vui vẻ xúi dục. Đổi lấy hiển nhiên chỉ là ông Bụt liếc mắt một cái. Tuy rằng không nói gì thế nhưng thái độ rõ ràng là "Nằm mơ đi cưng!" ý tứ.

- Đối phương đây là tình huống nào?

Xúi dục không thành! Nguyễn Trọng Lăng liền bắt đầu chuyển sang do thám tin tức.

Ông Bụt nghe vậy vẻ mặt hơi trầm ngâm rồi êm giọng đáp.

- Truyền thuyết kể rằng Tản Viên Sơn Thánh vốn là nương theo Hào khí anh linh đất trời mà sinh. Bản thân chúa tể lôi đình chính khí. Thân phận cao quý không gì sánh kịp~

- Sinh mà sở hữu Tiên Thư! Thuật pháp mạnh mẽ phi thường~ Vốn là người chính trực nhân hậu, ngài từng trừ trị vô số yêu ma quỷ quái. Ngài có công lớn trong việc gìn giữ thế gian yên bình vậy nên ngày sau nhận được người người kính tụng. Đạt được chính thần quả vị. Người người tôn xưng Bách thần đứng đầu!!!

- Cũng có người nói ngài là một trong một trăm người con khi xưa của Thánh tổ Lạc Long Quân cùng Thánh mẫu Âu Cơ. Vốn dĩ đi theo cha xuống biển. Ngày sau lại từ biển mà về! Qua cửa Thần Phù, ngược sông Hồng đến Long Đỗ (Hà Nội), Trấn Trạch. Rồi ngược sông Lô, đến Phúc Lộc giang.

- Từ đấy nhìn thấy núi Tản Viên cao vời xinh đẹp, lại thêm phía dưới dân chúng thuần phác hiền hòa nên đức thánh đã làm một con đường thẳng như kẻ chỉ. Từ Bạch Phiên Tân lên thẳng phía nam núi Tản Viên, tới động An Uyên thì lập điện để nghỉ ngơi. Tự xưng chúa ngự lửa thiêng! Làm vì dân ta mà bảo vệ nguồn gốc giống nòi, giữ gìn tinh thần mầm hỏa! Chống lại đồng hóa~

- Lại có thuyết dân gian cho rằng đức thánh vốn dĩ là người tầng lớp nghèo khổ xuất thân. Mẫu thân ra giếng gánh nước mà gặp rồng vàng. Về nhà liền mang thai mười bốn tháng mới sinh. Đứa con sinh ra mà tuấn tú khác thường, cha mẹ cũng bởi vậy liền đặt tên Nguyễn Tuấn. Người thủa nhỏ sớm mồ côi cha. Ngày sau theo mẹ vượt qua sông Đà, nương tựa cùng nhau bên dưới núi Tản, tự lấy đốn củi qua ngày mà sống.

- Sau này ngẫu gặp Tử Vi Thần Tướng nơi núi rừng, được ban cho cây gậy đầu sinh đầu tử. Cũng là nhờ nó ngày sau cứu được công chúa chốn Long Cung, được nàng lén tặng cho bảo vật Sách ước. Từ đây thuật pháp cao cường, trừ yêu diệt ma. Tài năng xuất thần nhập hóa. Hô mưa gọi gió, nâng núi tạo rừng đều không nói chơi.

- Ngày sau hạnh gặp phải vua Hùng kén rể, tự xưng Sơn tinh mà đến cầu thân. Tiếp liền đánh bại Thủy tinh vốn là Long Quân- vua chốn Thủy Tề, nhờ đây mà cưới được Mỵ Nương làm vợ. Long Quân bị thua căm tức, lại biết đối phương từng trộm Sách ước của mình. Giận từ tâm sinh! Ngày sau cứ vào tháng bảy tháng tám hằng năm liền hô mưa dâng lũ, mang quân đến đánh Sơn Thánh.

- Đức thánh lại chúa ngự núi rừng bách thú, hồn thiêng sông núi. Cùng với nhân dân đánh bại thủy thần. Từ đó đạt được chính vị Sơn thần. Lại bởi công đức kì cao. Ngày thường từng dạy dân làm lưới đánh cá, đào đê ngăn lũ…vv. Công đức giáo hóa đủ cả! Uy nghiêm dần thịnh~ Hạnh được nhân dân tụng xưng đức thánh. Cốt bởi vì ngài tọa hạ tại núi Tản Viên- Ba Vì bởi thế liền thán xưng rằng Tản Viên Sơn Thánh.

- Chuyện truyền thuyết xưa nay vốn dĩ nhiều hư hư thực thực, chỉ là thần linh thần giới căn nguyên vốn dĩ cũng bởi người phàm tư tưởng mà thành.

- Tản Viên Sơn Thánh hiện thân là từ trong nhiều truyền thuyết tổng hợp mà ra. Chính là người mang năng lực làm chủ thiên nhiên, giúp dân yên bình mà lên thành Thánh.

- Được xưng Tam vị nhất thể thần. Đã là Sơn Thần, Bách Thần đứng đầu tự xưng Thánh, lại cũng là lục địa Long Thần. Ba loại hóa thân liền nắm giữ ba loại nguyên tố đất trời đất đá, lôi đình, hỏa diễm.

- Hiện tại…

Ông Bụt vẻ mặt giọng điệu ngưng trọng.

- Long Quân cứng nuốt Thánh Tản. Dùng huyết mà hóa, dùng sức mà đi chuyện hợp tan…

- Tản Viên Sơn Thánh dù sao cũng là dòng dõi rồng tiên. Một thân nguồn gốc Kim Long. Tứ thánh bất tử đứng đầu! Khí vận sao mà cực thịnh!!! So với Long Quân lại dù sao cũng có ít phần cùng chung nguồn cội. Lúc này từ hai hóa một…

- Cũng không biết thành sau sẽ mạnh mẽ đến nhường nào??? Lại cũng không biết bên trong hung hiểm biết bao nhiêu??? Là thắng là thua cũng không ai có thể nói rõ được!!!

- Cục diện này quả thực là…

- Loạn a! Thế gian này lại loạn mất đi thôi~

Nói rồi lắc lắc đầu kêu thán.

- Bà mẹ nó!!! Lại còn có thể nuốt người mạnh lên.

- Vậy chúng ta còn đứng ở đây làm gì? Mau mau đánh gãy đối phương hợp thể hoặc chạy nhanh nhanh đi chứ!!!

Nguyễn Trọng Lăng tâm thần rung mạnh hét.

“Hiện tại còn đứng ở đây mà ca thán??? Thật không hiểu ông cụ này là đang muốn làm cái gì~”. Cậu chàng trong đầu thầm lo vậy.



Kết thúc chương 79.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện