6h30 tối, văn phòng đội tình nguyện nơi kí túc xá…
Thời điểm này trời đã về đêm. Cuộc đi chơi buổi chiều cũng đã kết thúc từ lâu. Một đám người tản tản về về gần hết. Ở trong văn phòng lúc này ngoại trừ Nguyễn Trọng Lăng cũng chỉ còn ông anh Tiến đội trưởng cùng một vài ông anh khóa trên có thói quen ngồi chơi văn phòng còn đang ở lại. Vừa là nói nói cười cười kể về chuyện lý thú trong trường, vừa là làm quen đám đàn em mới năm nay mới vào đội.
Tất nhiên, đám đàn em mới này hiện tại chỉ có mình Nguyễn Trọng Lăng là đang ngồi nghe các anh ấy tán phét mà thôi. Đám còn lại đều là mệt nhoài sau một ngày đi tìm nhà cùng ca hát buổi chiều. Cả lũ đã trở về phòng trọ hoặc rời đi văn phòng từ lâu rồi. Ngay cả Vũ Trần Linh cũng bị cậu chàng khuyên trở về nhà nghỉ ngơi sớm. Dù sao một vị Diệt Thần Sư như cậu có thể không dễ mệt mỏi, thế nhưng người bình thường như cô nàng thì không phải chuyện đơn giản như vậy rồi~
- Thôi! Mọi người tiếp tục ở lại chơi nhé. Em về nhà trước đây!
- Bye cả nhà~
Thời gian cũng đã muộn. Lăng không khỏi quyết định sớm sớm trở về. May ra còn kịp kiếm bữa cơm tối ở nhà cũng không biết chừng~ Bởi vì buổi tối hôm qua mượn xe của cậu bạn Sơn cùng phòng. Tối nay dù gì thì gì cậu cũng nên trở về phòng trọ một cái để hoàn trả.
- Oke chú! Về an toàn nhé~
- Bye chú!
- @^##%$%^#
Lưa thưa tiếng đáp lời, Lăng đơn giản gật gật đầu qua rồi quay người rời đi mất. Lấy xe đạp nơi gửi xe. Trả vé rồi dắt ra ngoài đường. Đang lúc cậu chàng muốn ngồi đạp xe trở về…
- Brừm… Brừm... Brừmmm…~
Đèn pha ô tô sáng choang chiếu thẳng mắt cậu! Một chiếc xe ô tô Mercedes đen bóng chính đang đỗ ngay không xa phía trước mặt. Từ vẻ ngoài chiếc xe, nhìn qua còn rất quen thuộc!
- Ừ! Này không phải xe của Arianna hay lái đấy sao??? Mang theo chút tò mò cùng suy đoán trong lòng, Lăng vẻ mặt ung dung dắt xe đạp tới bên cạnh.
- Cạch!
- Anh yêu! Hoan nghênh anh trở về~
Cửa xe mở bật ra!
Vẫn như cũ là mái tóc vàng óng có thể làm quảng cáo nước gội đầu~ Một bộ váy đầm đỏ rực như các quý cô cao quý. Một vẻ mặt tự tin lại không kém phần kiêu ngạo. Giọng nói ngọt ngào chán ngán lại mang chút gì đó khiêu khích ở bên trong.
Erica chính đang hai mắt sáng choang nhìn chằm chằm về phía cậu chàng!
Thật giống như đang nhìn một thứ tuyệt thế bảo vật vừa mới sáng tỏ trên thế gian này vậy~
- Sao cô trở về rồi?
Lăng trả lời cụt lủn!
Đối với cậu ta mà nói. Sự tồn tại của Erica là vô cùng đặc biệt.
Gặp nhau chẳng được bấy lâu thế nhưng cách cô nàng đối xử với cậu y như là hai người đã quen nhau thật lâu vậy. Thoải mái, thân cận, quen thuộc, tin tưởng...vv. Những thứ này khiến cậu trong một khoảng thời gian trước đó khá là bối rối.
Đã từng hoài nghi mục đích tiếp cận của đối phương! Cũng đã được chứng kiến sự kiên cường cũng như thái độ chân thành của cô ấy khi cùng kề vai chiến đấu sinh tử! Tuy rằng hiện tại vẫn chưa biết được cô ấy mục đích chính là gì. Thế nhưng hiện tại cậu cũng thật sự không ngại làm một vài điều giúp đối phương~
Có lẽ cậu trong thâm tâm cũng đã sắp xếp cô trở thành người mình rồi. Ừ? Ai bảo cậu là một chàng trai nhân hậu chưa trải qua nhiều sự đời đây~ Bị cô nàng xinh đẹp như vậy dùng mỹ nhân kế... Cũng không phải ai cũng có thể nhận được!
Đời người ai mà làm việc không có mục đích chứ? Chỉ cần hai người họ còn có thể tin tưởng nhau vậy liền giúp đỡ thì có nề hà gì~
- Em thật thương tâm! Không nghĩ tới chúng ta đã xa cách nhau lâu như vậy. Khi gặp lại anh yêu chỉ có thể nói ra những lời này~
- Thân ái!
- Anh thật khô khan cứng nhắc một cách đáng yêu~
Erica vẻ mặt u oán đáp lại.
- Này! Đừng có nói như thể chúng ta đã thân quen lắm ấy được không? Hơn nữa cô cũng chỉ rời đi được hơn ngày chứ mấy!
Lăng nét mặt như nghe xong chuyện vô cùng hoang đường, trả lời.
- Aiiiii~ Chính vì thế nên em mới nói anh yêu là một kẻ cứng nhắc khô khan đáng yêu!
- Anh không định cứ như vậy đứng ngoài cửa xe để nói chuyện với em đó chứ?
- Tuy rằng em cũng không cho rằng chuyện này có thể trở thành phiền hà gì? Thế nhưng đám người xung quanh đây thì không chắc là như vậy đâu~
Cô nàng cười thật tươi đáp lời. Có điều trong mắt Lăng đây rõ ràng là nụ cười của hồ ly giảo hoạt!
Lăng theo bản năng ánh mắt nhìn quanh! Ừ khá lắm! Từ hàng bán xôi chè cháo đậu, tạp hóa cho tới sinh viên từ trong kí túc xá đi ngang qua… Tất cả lúc này ánh mắt đều chăm chăm nhìn về phía cậu chàng!
Ai bảo cậu ta là oách như vậy đây!
Một mình dắt chiếc xe đạp cũ đứng nói chuyện với gái tây ngồi trong xe ô tô đen bóng bẩy. Một cảm giác chỉ có ở trong phim tình cảm hàn xẻng âm u lưu truyền~
Chẳng lẽ lại là anh nhà nghe vớ bở được tiểu thư nhà giàu thương yêu rồi? Cốt chuyện này có hơi cũ đi à nha??? Mọi người một phần âm thầm từ xa theo dõi, miệng không ngừng bàn tán. Một phần khác tuy rằng ra vẻ phớt lờ coi chuyện không liên quan tới mình, thản nhiên rời đi. Thế nhưng không biết trong lòng đã mô tả ra biết bao nhiêu loại kịch bản câu chuyện ra đây này!
Dù sao thì chuyện như vậy đối với Nguyễn Trọng Lăng cũng quả thật là không nhỏ quấy nhiễu!
- Cạch!
Cậu đóng vội cửa xe! Không chờ mọi người kịp phản ứng liền dắt xe đạp đi ngược lại cửa xe phía bên kia. Nơi cửa xe dựng sát bờ tường.
Erica giống như hiểu rõ lắm suy nghĩ trong lòng cậu. Cánh cửa ô tô phía bên lập tức được mở ra. Nguyễn Trọng Lăng liền vào ngay lúc này lợi dụng thời điểm cửa xe che khuất tầm nhìn không ai thấy rõ, dùng quyền năng Tuyệt Mật Bảo Tàng lén lút vứt oạch chiếc xe đạp đi ngay vào. Sau cùng liền thở phào nhẹ nhõm, ung dung ngồi thẳng lên xe!
Hừm? Chỉ cần không ai thấy cậu sử dụng quyền năng ma pháp gì gì là được rồi! Còn chuyện người ta bàn ra tán vào xây dựng lời đồn các kiểu. Từ khi chấp nhận sự tồn tại của Erica bên cạnh… Cậu đã sớm quen~
Chắc là như vậy đi!
- Tốt rồi! Chúng ta nhanh đi thôi~
Cậu chàng khuôn mặt uể oải nói. Arianna ngồi phía trước tay lái ánh mắt hơi đảo qua nhìn về phía cô chủ của mình. Nhận được Erica nhẹ gật đầu ra dấu liền đạp mạnh chân ga. Xe ô tô lập tức bon bon phi thẳng về phía trước! Lại là một lần xe thần càn quấy trong đất Hà thành~
Các đồng chí công an giao thông đã chán chẳng thèm đuổi theo!!!
Khoảnh khắc sau đó nơi chiếc xe vừa đỗ lại…
Một anh xe ôm đội mũ đeo kính nhẹ hạ tờ báo đang đọc trên tay. Ánh mắt nhìn về hướng xe ô tô vừa rời đi không thôi.
- Báo cáo: đối tượng đã rời đi. Bên cạnh xuất hiện nhân vật không rõ. Yêu cầu gấp chỉ thị mới!
Một tay hơi đè lại thiết bị bên tai. Anh ta nhỏ giọng thì thầm như đang nói chuyện với ai đó.
- Chấm dứt theo dõi! Tất cả trở về trụ sở tập hợp~
Âm thanh nhỏ lập tức vang lên ngay bên tai.
- Được rồi! Tôi đã biết~
Anh chàng vẻ mặt bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Công việc lần này cũng thật là không ra gì. Mới vừa theo chân đối phương từ sáng nay đến hiện tại liền kết thúc. Thậm chí còn không thấy một tí gì đặc biệt cả. Có điều như vậy cũng tốt. Lại có thể rảnh rang kiếm chỗ đi chơi một lát rồi~
Gấp báo giấy trên tay. Thu mũ, cất kính, cởi áo ngoài, sửa sang lại đầu tóc. Anh lái xe ôm nghèo nghèo giờ nào rất nhanh liền biến thành một soái ca đẹp trai. Ánh mắt lướt nhìn tứ phía xung quanh. Dù rằng bản thân rõ ràng hiện tại có không ít người đồng hành giống mình còn lưu ở bên cạnh. Có điều mọi chuyện đã không còn liên quan gì đến anh.
Khóe miệng cười đểu! Anh ta đột nhiên nghĩ tới một cô nàng nào đó tính cách giống như con cọp cái khó chịu~ Anh chàng dường như đã đoán ra được một chút gì gì đó đi rồi!
…
Kết thúc chương 97.
Thời điểm này trời đã về đêm. Cuộc đi chơi buổi chiều cũng đã kết thúc từ lâu. Một đám người tản tản về về gần hết. Ở trong văn phòng lúc này ngoại trừ Nguyễn Trọng Lăng cũng chỉ còn ông anh Tiến đội trưởng cùng một vài ông anh khóa trên có thói quen ngồi chơi văn phòng còn đang ở lại. Vừa là nói nói cười cười kể về chuyện lý thú trong trường, vừa là làm quen đám đàn em mới năm nay mới vào đội.
Tất nhiên, đám đàn em mới này hiện tại chỉ có mình Nguyễn Trọng Lăng là đang ngồi nghe các anh ấy tán phét mà thôi. Đám còn lại đều là mệt nhoài sau một ngày đi tìm nhà cùng ca hát buổi chiều. Cả lũ đã trở về phòng trọ hoặc rời đi văn phòng từ lâu rồi. Ngay cả Vũ Trần Linh cũng bị cậu chàng khuyên trở về nhà nghỉ ngơi sớm. Dù sao một vị Diệt Thần Sư như cậu có thể không dễ mệt mỏi, thế nhưng người bình thường như cô nàng thì không phải chuyện đơn giản như vậy rồi~
- Thôi! Mọi người tiếp tục ở lại chơi nhé. Em về nhà trước đây!
- Bye cả nhà~
Thời gian cũng đã muộn. Lăng không khỏi quyết định sớm sớm trở về. May ra còn kịp kiếm bữa cơm tối ở nhà cũng không biết chừng~ Bởi vì buổi tối hôm qua mượn xe của cậu bạn Sơn cùng phòng. Tối nay dù gì thì gì cậu cũng nên trở về phòng trọ một cái để hoàn trả.
- Oke chú! Về an toàn nhé~
- Bye chú!
- @^##%$%^#
Lưa thưa tiếng đáp lời, Lăng đơn giản gật gật đầu qua rồi quay người rời đi mất. Lấy xe đạp nơi gửi xe. Trả vé rồi dắt ra ngoài đường. Đang lúc cậu chàng muốn ngồi đạp xe trở về…
- Brừm… Brừm... Brừmmm…~
Đèn pha ô tô sáng choang chiếu thẳng mắt cậu! Một chiếc xe ô tô Mercedes đen bóng chính đang đỗ ngay không xa phía trước mặt. Từ vẻ ngoài chiếc xe, nhìn qua còn rất quen thuộc!
- Ừ! Này không phải xe của Arianna hay lái đấy sao??? Mang theo chút tò mò cùng suy đoán trong lòng, Lăng vẻ mặt ung dung dắt xe đạp tới bên cạnh.
- Cạch!
- Anh yêu! Hoan nghênh anh trở về~
Cửa xe mở bật ra!
Vẫn như cũ là mái tóc vàng óng có thể làm quảng cáo nước gội đầu~ Một bộ váy đầm đỏ rực như các quý cô cao quý. Một vẻ mặt tự tin lại không kém phần kiêu ngạo. Giọng nói ngọt ngào chán ngán lại mang chút gì đó khiêu khích ở bên trong.
Erica chính đang hai mắt sáng choang nhìn chằm chằm về phía cậu chàng!
Thật giống như đang nhìn một thứ tuyệt thế bảo vật vừa mới sáng tỏ trên thế gian này vậy~
- Sao cô trở về rồi?
Lăng trả lời cụt lủn!
Đối với cậu ta mà nói. Sự tồn tại của Erica là vô cùng đặc biệt.
Gặp nhau chẳng được bấy lâu thế nhưng cách cô nàng đối xử với cậu y như là hai người đã quen nhau thật lâu vậy. Thoải mái, thân cận, quen thuộc, tin tưởng...vv. Những thứ này khiến cậu trong một khoảng thời gian trước đó khá là bối rối.
Đã từng hoài nghi mục đích tiếp cận của đối phương! Cũng đã được chứng kiến sự kiên cường cũng như thái độ chân thành của cô ấy khi cùng kề vai chiến đấu sinh tử! Tuy rằng hiện tại vẫn chưa biết được cô ấy mục đích chính là gì. Thế nhưng hiện tại cậu cũng thật sự không ngại làm một vài điều giúp đối phương~
Có lẽ cậu trong thâm tâm cũng đã sắp xếp cô trở thành người mình rồi. Ừ? Ai bảo cậu là một chàng trai nhân hậu chưa trải qua nhiều sự đời đây~ Bị cô nàng xinh đẹp như vậy dùng mỹ nhân kế... Cũng không phải ai cũng có thể nhận được!
Đời người ai mà làm việc không có mục đích chứ? Chỉ cần hai người họ còn có thể tin tưởng nhau vậy liền giúp đỡ thì có nề hà gì~
- Em thật thương tâm! Không nghĩ tới chúng ta đã xa cách nhau lâu như vậy. Khi gặp lại anh yêu chỉ có thể nói ra những lời này~
- Thân ái!
- Anh thật khô khan cứng nhắc một cách đáng yêu~
Erica vẻ mặt u oán đáp lại.
- Này! Đừng có nói như thể chúng ta đã thân quen lắm ấy được không? Hơn nữa cô cũng chỉ rời đi được hơn ngày chứ mấy!
Lăng nét mặt như nghe xong chuyện vô cùng hoang đường, trả lời.
- Aiiiii~ Chính vì thế nên em mới nói anh yêu là một kẻ cứng nhắc khô khan đáng yêu!
- Anh không định cứ như vậy đứng ngoài cửa xe để nói chuyện với em đó chứ?
- Tuy rằng em cũng không cho rằng chuyện này có thể trở thành phiền hà gì? Thế nhưng đám người xung quanh đây thì không chắc là như vậy đâu~
Cô nàng cười thật tươi đáp lời. Có điều trong mắt Lăng đây rõ ràng là nụ cười của hồ ly giảo hoạt!
Lăng theo bản năng ánh mắt nhìn quanh! Ừ khá lắm! Từ hàng bán xôi chè cháo đậu, tạp hóa cho tới sinh viên từ trong kí túc xá đi ngang qua… Tất cả lúc này ánh mắt đều chăm chăm nhìn về phía cậu chàng!
Ai bảo cậu ta là oách như vậy đây!
Một mình dắt chiếc xe đạp cũ đứng nói chuyện với gái tây ngồi trong xe ô tô đen bóng bẩy. Một cảm giác chỉ có ở trong phim tình cảm hàn xẻng âm u lưu truyền~
Chẳng lẽ lại là anh nhà nghe vớ bở được tiểu thư nhà giàu thương yêu rồi? Cốt chuyện này có hơi cũ đi à nha??? Mọi người một phần âm thầm từ xa theo dõi, miệng không ngừng bàn tán. Một phần khác tuy rằng ra vẻ phớt lờ coi chuyện không liên quan tới mình, thản nhiên rời đi. Thế nhưng không biết trong lòng đã mô tả ra biết bao nhiêu loại kịch bản câu chuyện ra đây này!
Dù sao thì chuyện như vậy đối với Nguyễn Trọng Lăng cũng quả thật là không nhỏ quấy nhiễu!
- Cạch!
Cậu đóng vội cửa xe! Không chờ mọi người kịp phản ứng liền dắt xe đạp đi ngược lại cửa xe phía bên kia. Nơi cửa xe dựng sát bờ tường.
Erica giống như hiểu rõ lắm suy nghĩ trong lòng cậu. Cánh cửa ô tô phía bên lập tức được mở ra. Nguyễn Trọng Lăng liền vào ngay lúc này lợi dụng thời điểm cửa xe che khuất tầm nhìn không ai thấy rõ, dùng quyền năng Tuyệt Mật Bảo Tàng lén lút vứt oạch chiếc xe đạp đi ngay vào. Sau cùng liền thở phào nhẹ nhõm, ung dung ngồi thẳng lên xe!
Hừm? Chỉ cần không ai thấy cậu sử dụng quyền năng ma pháp gì gì là được rồi! Còn chuyện người ta bàn ra tán vào xây dựng lời đồn các kiểu. Từ khi chấp nhận sự tồn tại của Erica bên cạnh… Cậu đã sớm quen~
Chắc là như vậy đi!
- Tốt rồi! Chúng ta nhanh đi thôi~
Cậu chàng khuôn mặt uể oải nói. Arianna ngồi phía trước tay lái ánh mắt hơi đảo qua nhìn về phía cô chủ của mình. Nhận được Erica nhẹ gật đầu ra dấu liền đạp mạnh chân ga. Xe ô tô lập tức bon bon phi thẳng về phía trước! Lại là một lần xe thần càn quấy trong đất Hà thành~
Các đồng chí công an giao thông đã chán chẳng thèm đuổi theo!!!
Khoảnh khắc sau đó nơi chiếc xe vừa đỗ lại…
Một anh xe ôm đội mũ đeo kính nhẹ hạ tờ báo đang đọc trên tay. Ánh mắt nhìn về hướng xe ô tô vừa rời đi không thôi.
- Báo cáo: đối tượng đã rời đi. Bên cạnh xuất hiện nhân vật không rõ. Yêu cầu gấp chỉ thị mới!
Một tay hơi đè lại thiết bị bên tai. Anh ta nhỏ giọng thì thầm như đang nói chuyện với ai đó.
- Chấm dứt theo dõi! Tất cả trở về trụ sở tập hợp~
Âm thanh nhỏ lập tức vang lên ngay bên tai.
- Được rồi! Tôi đã biết~
Anh chàng vẻ mặt bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Công việc lần này cũng thật là không ra gì. Mới vừa theo chân đối phương từ sáng nay đến hiện tại liền kết thúc. Thậm chí còn không thấy một tí gì đặc biệt cả. Có điều như vậy cũng tốt. Lại có thể rảnh rang kiếm chỗ đi chơi một lát rồi~
Gấp báo giấy trên tay. Thu mũ, cất kính, cởi áo ngoài, sửa sang lại đầu tóc. Anh lái xe ôm nghèo nghèo giờ nào rất nhanh liền biến thành một soái ca đẹp trai. Ánh mắt lướt nhìn tứ phía xung quanh. Dù rằng bản thân rõ ràng hiện tại có không ít người đồng hành giống mình còn lưu ở bên cạnh. Có điều mọi chuyện đã không còn liên quan gì đến anh.
Khóe miệng cười đểu! Anh ta đột nhiên nghĩ tới một cô nàng nào đó tính cách giống như con cọp cái khó chịu~ Anh chàng dường như đã đoán ra được một chút gì gì đó đi rồi!
…
Kết thúc chương 97.
Danh sách chương