Thành Caronstanpol có thể coi là thành thị gần Sulfur nhất, tuy nó không nằm trên con đường bắt buộc phải đi qua khi qua lại giữa Sulfur và các thành khác ở địa hạ thế giới, thế nhưng các thương đội vãng lai thường vẫn lựa chọn dừng chân ở nơi này bổ sung thức ăn nước uống, thu mua một ít quáng sản bảo thạch, thậm chí cả nô lệ.

Bảy thành trở lên dân cư của thành Caron là gray dwarf và người thú địa hạ, trong đó người thú địa hạ lấy tộc quilboar của thành chủ Hừ Hừ trước đây làm hạch tâm. Lũ quilboar này trước đây sử dụng phương pháp đen ăn đen tập kích thương đội mấy lần khiến xú danh của đám lợn thối ấy vang xa khắp chốn, đã thế, đất đai nơi đây lại rất cằn cỗi; đến bây giờ, thành Carol hầu như không còn sự lựa chọn nào khác ngoài phát triển khai thác mỏ núi gần đó và buôn bán nô lệ.

Khi cái chết của thành chủ Hừ Hừ truyền khắp, không ngoài dự liệu, cả thành Carol bắt đầu loạn tưng bừng.

Địa hạ thế giới bị trận doanh trật tự coi là vùng đất hỗn loạn không phải không có đạo lý, ít nhất tuyệt đại đa số thành thị nơi đây đều tôn thờ luật rừng, thành chủ và quý tộc trong thành chỉ là một đám có nắm tay cứng hơn những kẻ khác mà thôi.

Năng lực phồn thực xuất sắc khiến quilboar có số lượng đông nhất trong các chủng người thú, cho dù lúc chuyển giao quyền lực cũng có thể bảo trì ổn định trong nội bộ tộc đàn. Thế nhưng lần này Hừ Hừ đột nhiên mang theo toàn bộ quân đoàn hắc thuỷ vùi thân tại thành Sulfur, cũng đồng nghĩa với việc tộc quilboar đột nhiên mất đi kẻ lãnh đạo và quân đoàn tinh nhuệ nhất. Chính vì thế, người thừa kế Ha Ha không còn đủ thực lực trấn áp kẻ khác, các đối tượng có khả năng thừa kế chức vị thành chủ bắt đầu rục rịch chuẩn bị hành động.

Dùng từ rục rịch chuẩn bị hành động để hình dung đám lợn này không phù hợp lắm, bởi khi tin tức truyền đến, chúng chẳng suy nghĩ chuẩn bị gì trực tiếp nội chiến luôn.

Tộc người thú ở vị trí thứ hai là grey lizardman bắt đầu liên kết với gray dwarf thọc gậy bánh xe để chèn quilboar xuống, thêm vào đó, những bình dân sống không nổi và các nô lệ cũng muốn thừa dịp này chạy trốn… Cứ thế, nội loạn chiến tranh nổi lên khăp bốn phía Caron, hơn bảy trăm nghìn nhân khẩu hiện đã giảm một phần mười.

Đó là thảm trạng Lilith nhìn thấy dẫn đội đến thành Caron, nếu nàng đến muộn hai ngày, sợ rằng nhân khẩu phải giảm thêm một phần mười nữa.

Đương nhiên, đợi kết cục được định đoạt, thành Caron sẽ xuất hiện thành chủ mới và giai cấp quý tộc mới, tiến vào thời gian tương đối ổn định tiếp theo, còn những người dân và nô lệ chết đi trong lúc hỗn ai để ý làm gì!

Địa hạ thế giới là một thế giới của những kẻ bị trục xuất, đó là thế giới nơi kẻ thắng ăn hết, kẻ yếu đi chết…

Nhưng khi Lilith và các chấp pháp giả khác nhìn tình cảnh khói lửa tràn lan, nhìn những tên người thú mặc quân trang thủ vệ tuỳ ý săn giết thay vì che chở bảo vệ bình dân, họ cuồng nộ.

Thế là, Lilith trực tiếp khởi động tàn trang của ‘nguyên sơ pháp điển’, để thần khí tiến hành đại thẩm phán đối với cả toà thành trì.

Đương nhiên, nàng không thể nào trực tiếp dùng quy tắc tới thẩm phán như ta từng làm, thế nhưng dù là tàn trang, nó vẫn là thần khí, sức mạnh chứa trong nó vẫn cực kì đáng sợ.

【Tàn trang của nguyên sơ pháp điển (thần khí) 】

【Tín ngưỡng luật pháp: 367/999 (Mỗi một ngàn người tín ngưỡng một tuần có thể đề thăng một điểm, một tháng đề thăng nhiều nhất 50 điểm, khi điểm số tích đầy, tàn trang tự động phục chế một tờ khác) 】

【Cứ cách một đoạn thời gian, khi ‘nguyên sơ pháp điển’ thu thập số lượng tín ngưỡng thoả mãn, nó sẽ tự động sinh ra một tờ tàn trang, đó là một bộ phận của ‘nguyên sơ pháp điển’, đồng thời cũng là đại biểu cho sự vươn xa của ý chí và lực lượng của nó. – – trên tàn trang có một hàng chữ nhỏ: ‘Vô Miên giả không bao giờ ngủ, con mắt vô hình luôn luôn nhìn kĩ lên ngươi.’ 】

【Hiệu quả 1: Vùng đất luật pháp (bị động): Nếu tàn trang được an trí tại trung tâm thành thị, toà thành đó sẽ trở thành vùng đất của pháp luật, trong phạm vi của nó, chấp pháp giả có thể học tập và sử dụng lực lượng luật pháp. 】

【Hiệu quả 2: Đại thẩm phán (chủ động): tiêu hao 100 điểm tín ngưỡng để khởi động, sau đó cứ 1 phút tiêu hao thêm 1 điểm, sau khi khởi động, tất cả các chấp pháp giả trong toà thành đề thăng một giai; tất cả mọi người trong thành đều phải chịu một lần kết tội thuật tương đương với một thẩm phán giả cấp truyền kì thực hiện: tội hành sẽ được phán đoán bởi các hành vi trong ba giờ gần nhất, nếu mục tiêu có tội sẽ phải chịu các hiệu quả mặt trái như hạn chế tự do, xiềng chân vô hình, phong toả vũ khí… Trong quá trình đại thẩm phán, hiệu quả các pháp chú thuật tăng gấp đôi, cấp bậc pháp chú thuật tăng lên 1 (tiền đề sử dụng: luật pháp trong thành thị hỗn loạn, ác đồ hoành hành, sắp sửa diệt vong). 】

【Hiệu quả 3: Chưa biết. 】

Thần khí chẳng khác gì bug trong trò chơi, một khi sử dụng liền có thể lật bàn, số thần khí có thể cải biến lịch sử không phải ít, cho dù tàn trang nguyên điển chỉ là sản phẩm phục chế thì nó vẫn đủ sức dẹp yên loạn lạc trong một toà thành.

Sau khi khởi động đại thẩm phán, mỗi tội đồ đều phải chịu một chuỗi dài hiệu quả mặt trái, toàn bộ chấp pháp giả tăng một giai, ví như một người hoàng kim giai như Lilith sẽ trực tiếp tăng thành truyền kì. Thêm vào đó, do dự đoán trước được tình trạng hỗn loạn ở Caron, lại xét thấy pháp vương sảnh với biệt danh ‘bộ hậu cần’ của Lilith không đủ chiến lực, ta trực tiếp phái người ở luật pháp sảnh đi theo.

Nhân viên ở luật pháp sảnh đều là một đám giả hoả cẩn nghiên luật pháp, lúc bình thường chính là các quan toà. Họ thường đều có một chức nghiệp tiến giai liên quan đến luật pháp, mà chiến lực yếu nhất cũng là hoàng kim giai…

Ta đem luật pháp sảnh điều động gần như toàn bộ, tức tương đương với hơn 200 hoàng kim giai và 6 tên truyền kì….

Cũng tức là trong thời gian đại thẩm phán, bỗng nhiều ra hơn 200 truyền kì, 6 tên thánh giả…

Tiếc cho Culler, nếu hắn không phải nghỉ ngơi dưỡng sức thì lần này hắn sẽ có cơ hội trải nghiệm lực lượng của cấp bậc sử thi, điều đó rất có lợi cho việc tiến giai sau này.

Thôi, dù sao lực lượng kia đã đủ doạ người, đến thành chủ Hừ Hừ trước đó cũng chỉ là một tên truyền kì giai tiếp cận thánh giả…

Việc sau đó rất đơn giản, trước khi số tín ngưỡng luật pháp bị tiêu hao hết, tất cả những tên ác đồ và phạm nhân giết người đều bị thanh lý, nếu ánh sáng hồng trên người đủ dày đủ nặng đến trình độ nhất định đã đủ chứng minh tội ác kẻ đó gây ra xứng đáng hình phạt tử hình. Các cường giả của luật pháp sảnh cơ bản không biết cái gì gọi là khoan thứ đối với tội ác, vì vậy đại thẩm phán trở thành đại xử quyết, mãi mười ngày sau mùi máu tanh vẫn đậm đặc khắp Carolstanpol.

Những người được cứu vớt trong đại nạn tôn vinh các kẻ chinh phục mới tới như những chúa cứu thế. Nắm chặt thời cơ lúc lòng người bất ổn sau chiến tranh, các thẩm phán giả bắt đầu nỗ lực truyền bá luật pháp và trật tự, tàn trang thần khí cũng dần dần lấy được tín ngưỡng từ các thị dân để khôi phục, cho dù muốn sử dụng đại thẩm phán lần nữa ít nhất cần ba tháng thời gian.

Chiến dịch này chấn động cả thảy địa hạ thế giới, ảnh hưởng còn lớn hơn rất nhiều việc hai bá chủ bại lui…

Dù sao đối thủ của hai bá chủ là cường giả bán thần, mà cấm chú luật pháp mang tính huỷ diệt kia cũng có thể đổ tại do sớm chuẩn bị từ trước. Tuy nhiên quân đoàn cường giả với hơn 200 truyền kì và 6 thánh giả lăng không xuất hiện khó có thể nói tại sớm có chuẩn bị, kết quả chiến dịch đủ để thuyết minh sự thần bí và cường đại của sức mạnh pháp luật.

Ta có thể tưởng tượng những việc sẽ phát sinh sau đó, rất nhanh, tư liệu sức mạnh luật pháp và các chức nghiệp liên quan đến luật pháp sẽ được truyền bá khắp cả địa hạ thế giới.

Có lẽ, công chính kị sĩ không thể thay thế tác dụng có thể đánh có thể kháng của thánh kị sĩ trong các cuộc mạo hiểm hay trong quân trận, thế nhưng nhiệm vụ bảo vệ và giữ gìn luật pháp khiến họ có thể dễ dàng phát huy gấp mấy lần chiến lực thực tế khi đối mặt ác đồ tại các thành thị.

Thẩm phán giả của ta cũng không cần phải đi khắp nơi truyền giáo và ca tụng sự vĩ đại của thánh quang như các mục sư, bọn họ chỉ cần đem sách vở pháp luật truyền ra rộng rãi, phân tích thấu hiểu các loại vụ án, mở một cái lại một cái phiên toà, để oan khuất của kẻ yếu được đền bù, để tội hành của phạm nhân được thẩm phán. Như vậy, những người bình thường nhờ thế mà giành được cuộc sỗng bình tĩnh tự nhiên sẽ tin tưởng luật pháp, vì nó mà cung cấp tín ngưỡng của mình.

Còn các pháp chú sử, họ sẽ nghiên cứu sự kết hợp giữa các quy tắc sức mạnh và các pháp điều, không ngừng suy diễn và cải thiện các pháp chú, góp phần tăng cường sức mạnh của pháp luật và các chức nghiệp liên quan.

Sức mạnh pháp luật, một loại sức mạnh có tính thủ hộ thuần tuý, rất nhanh, tất cả các thành chủ đều sẽ đi tới kết luận này và vì thế mà động tâm, có ai không muốn lãnh địa của mình hoà bình ổn định, phồn vinh thịnh vượng? Việc bồi dưỡng lượng lớn người có chức nghiệp giả liên quan đến luật pháp phục vụ việc đảm bảo trị an trong lãnh địa mới nghĩ sơ sơ đã thấy là kiện sự một vốn bốn lời.

Coi như những cường giả hệ luật pháp này không thể vì mình đi chinh chiến thiên hạ (gia nhập phe xâm lược và phạm tội chiến tranh sẽ tự động mất đi thân phận tư pháp giả), thế nhưng có thể rút đi những đơn vị vốn dùng để phòng thủ đem đi đánh nha, đem các cường giả hệ luật pháp đó để ở nhà trông cửa (các chức nghiệp luật pháp được cho phép tham gia chiến đấu thủ thành, lúc đó thực lực còn được tăng lên), việc này không phải là một cách để tăng chiến lực tổng hợp sao?

Sự theo đuổi sức mạnh của các thế lực ở địa hạ thế giới là không có chừng mực, sau khi đưa ra kết luận, bọn họ sẽ gấp rút tiến hành phái ra người đến học tập, lừa gạt thậm chí cướp đoạt… Còn ta thì lại tính toán tặng không các điển tịch liên quan gồm các loại điều lệ lí giải, phương pháp tu hành và các loại cảm ngộ…, thậm chí sẽ tặng cả thần khí tàn trang!

“Ha ha, ai muốn thì đến mà cầm, nói trước đây là một loại sức mạnh chỉ nhằm vào tội ác, một loại lực lượng trật tự kiểu phòng ngự. Nói cách khác, nếu như đối thủ không phải tội phạm hoặc tội trạng không nặng thì ứng dụng kém hơn nhiều so với thánh quang gần như vạn năng kia.”

Đương nhiên, đảm bảo những thành chủ này sẽ không vứt bỏ luật pháp chỉ vì mấy lời cảnh cáo của ta, thậm chí họ còn vì số tàn trang có hạn mà điên cuồng… Ha ha, ta mong mỏi nhìn đến ngày đó, ngày mà các nhân dân đem vị thành chủ tội trạng chồng chất của mình lên đoạn đầu đài, liệu bọn họ lúc đó có nhớ lời cảnh cáo ban đầu của ta?

Nếu kết quả thuận lợi, luật pháp sẽ tốn thời gian rất ngắn để truyền bá đến từng ngóc ngách của địa hạ thế giới… Có lẽ chỉ mười mấy hai mươi năm sẽ không nhìn thấy biến hoá, thế nhưng đợi đến khi một đời tu hành sức mạnh luật pháp mới trưởng thành, ha ha, cả thảy địa hạ sẽ biến dạng.

Địa hạ thế giới cũng sẽ không phải điểm cuối của sức mạnh luật pháp… Thánh đường giáo hội đã sớm lấy được điển tịch tương quan, chắc hẳn họ đã tiến hành thử nhiệm tại mặt đất, kết quả chắc chắn cũng rất tốt.

Bọn họ luôn chìm trong sự mong mỏi trật tự, vì lẽ đó bọn họ cũng sẽ càng thêm si mê hiệu quả của sức mạnh luật pháp đối với trị an và ưu thế của kết tội, không khéo, ba mươi bốn mươi năm sau, mỗi thành thị đều sẽ có sự hiện diện của chức nghiệp giả hệ luật pháp.

Đó chính là kì vọng của ta, cũng là bước trọng yếu nhất trong kế hoạch, hiện nay còn trong giai đoạn mở đầu khiến hạt giống theo gió bay khắp nơi, ta không nóng lòng, ta rất kiên nhẫn…

Có lẽ có người sẽ nhìn thấu âm mưu của ta, nga, không, việc ta làm tất cả đều ở ngoài sáng, đây phải gọi là dương mưu mới thích hợp, mà coi như bọn họ nhìn thấu dương mưu của ta thì sao, lợi ích cực lớn đó vẫn sẽ thôi thúc bọn họ nuốt viên thuốc độc bọc đường này. Sau đó, khi hạt giống luật pháp mọc rễ nảy mầm trưởng thành thành cây đại thu, thanh gươm thẩm phán vô hình sẽ treo trên đầu đời thành chủ kế tiếp.

Tuy nhiên, hiện tại đề cập sự tình xa như vậy vẫn quá sớm, dù sao mãi tận hôm qua ta mới mang theo đoàn đại sứ và đội ngũ cơ giới sư đi tới thành Caron.

Trên bãi tàn tích ngút tầm mắt, các thị dân vẫn bảo trì nụ cười và niềm hi vọng vào tương lai, điều đó không nghi ngờ đã chứng minh rằng chúng ta đã giành được lòng dân, thế nên dù vốn đã rất yên tâm khi phái Lilith đi, hiện tại ta lại càng thêm thoả mãn đối với công việc nàng làm.

Ngắn ngủi vài ngày, nàng đã chỉnh lí xong cơ cấu hành chính và cơ quan tư pháp, đem chính quyền thành chủ tạm thời nắm trong tay, chờ sau khi ổn định lại đem nó giao cho nghị hội nhân dân sắp được thành lập.

Còn quyền tư pháp thì đương nhiên nằm ở trong tay phân viện của pháp viện Sulfur tại Caron, sau đó dần dần đem toà thành thị này trở thành vùng đất của pháp luật.

Quả nhiên, nếu không xét đến chút yêu thích cá nhân không tiện nói, Lilith là một trong số ít ‘người bình thường’ hiếm hoi trong cao tầng hệ thống tư pháp, cũng là người có năng lực hành chính số một, đại tổng quản của cả hệ thống này.

“Ngươi chịu khổ cực một chút, tạm thời thay vị trí thành chủ trước khi tuyển cử nghị hội hoàn thành, à, ngươi có hứng thú làm viện trưởng phân viện không?”

Ta nói ra lời này, thoáng chốc các đồng liêu đen hết cả mặt, họ liều mạng lắc đầu với ta sau lưng Lilith, bọn họ không phải sợ nàng ‘tuổi trẻ’ vào sau nhậm chức cao, mà là…

“Đại nhân minh giám, nếu ta làm phân viện trưởng ở nơi này, sợ răng bản bộ thành Sulfur lại xuât hiện vấn đề, rốt cuộc mấy vị đại nhân khác đều…”

Lời còn lại đã không cần nói nhiều, Culler, đệ tử kí danh của Margareth, dù không dưỡng thương thì cũng suốt ngày chúi đầu vào việc đọc sách và nghiên cứu pháp chú mới, cảm giác tồn tại của Kevin quá thấp, năng lực lãnh đạo có thể bỏ qua, sau cùng là tên vệ sĩ nào đó… ừm, cạnh ta bây giờ không thấy tên nào là vệ sĩ sắt thép cả, chỉ có một tên đầu trâu biến thái đang cùng Stormeagle giao lưu kinh nghiệm chạy khoả thân ngoài đường.

“Đúng vậy, như thể ngài không thể thiếu hoa hồng bạc đại nhân, bốn sảnh một viện hiện tại cũng không thể thiếu ta.”. Lúc nói lời này, giọng của Lilith rất tự hào, hiển nhiên nàng đã đem những thành quả công việc của mình trở thành niềm kiêu ngạo.

Cũng đúng, nếu nói Eliza là tổng quản hậu cần và lương tâm bên ngoài của cá nhân ta, luôn luôn tại đúng thời điểm nhắc nhở ta không nên chơi đùa quá mức, như vậy, Lilith chính là đại tổng quản và lương tâm của bốn sảnh một viện, là bánh răng quan trọng giúp cả hệ thống to lớn tồn tại và vận chuyển, nếu thiếu nàng trong thời gian dài, thực sự có thể xảy ra vấn đề lớn.

“Được rồi, vậy điều Kevin đi qua, ngươi tìm mấy người được việc ở pháp vương sảnh đi theo làm trợ thủ cho hắn giúp hắn xử lí chính vụ, à, đặc sứ của Kaya và Astranaar đã tới chưa?”

“Đại sứ của Kaya đã tới, còn đại sứ của Astranaar còn cần mấy ngày nữa.”

Ta gật đầu, đây là nguyên nhân ta phải lưu lại thành Caron một thời gian, nếu đã đắc tội hai cái bá chủ tất nhiên cần phải vỗ tay khen hay với hai cái bá chủ còn lại, mà bọn họ cũng quyết đoán vươn ra cánh tay ‘hữu nghị’.

Gia nhập minh ước, đương nhiên trước đó phải nhận được thư mời của minh ước, chủ động tìm đến không khác gì tự hạ giá chính mình, hiện tại, trên tay những đặc sứ đó khẳng định có tấm thư mời mà ta muốn.

Thừa kế thù hận của người thú và tinh linh trên mặt đất, người thú đại hạ và ám tinh linh vẫn luôn luôn bất hoà, mà kẻ theo đuổi ác ma và kẻ theo đuổi ma quỷ từ lúc sinh ra đã là thù địch; do đó quan hệ giữa Dath Wrathtooth với Kaya và Astranaar chắc chắn không hài hoà, còn Morel, đó là một kẻ hai mặt không đáng tin cậy.

Thái độ của Kaya và Astranaar đối với chúng ta coi như tố đẹp, bởi vì địch nhân của địch nhân chưa chắc là bằng hữu, chí ít cũng có thể trở thành đồng bọn có lợi ích chung.

Tuy nhiên, tín nhiệm những ám tinh linh, những kẻ coi phản bội, mưu sát là mỹ đức, hay thật sự đem ma quỷ là minh hữu thì cũng chẳng khác gì đem cổ mình cho vào tròng treo cổ, sau đó đem đầu dây bên kia đưa cho đối phương…

“Tin tức Vĩnh Dạ quyền trượng sắp xuất hiện đã được truyền bá ra chưa?”, được đáp án khẳng định của đối phương, ta quay đầu nhìn về phía quảng trường bên kia.(*)

Nơi đó, mười sáu đài người máy khổng lồ đang trong công đoạn lắp ráp thử nghiệm, các cơ giới sư của thành Sulfur đang nỗ lực làm kịp tiến độ, nghề khoáng xuất sắc và các thợ rèn bấc nhất ở thành Caron trở thành sự giúp đỡ quý báu với những cơ giới sư này, chí ít, dựa vào số lượng dự trữ quáng sản phong phú ở đây, tài liệu chế tạo những gã khổng lồ này đều tốt hơn nhiều so với nguyên bản, sức chịu đựng và thời hạn sử dụng cũng đều có tiến bộ vượt bậc.

“Ở địa hạ thế giới, kẻ yếu nói không có ai nghe, bảo bối ở trong tay kẻ yếu đương nhiên là bảo bối giả. Vì vậy để trò diễn này được hoàn hảo, trước khi đặc sứ của Astranaar đến, ta phải đem ‘tiểu đội hộ bảo’ kiến tạo hoàn tất. À đúng rồi, mấy cái đồ chơi này thực sự an toàn sao?”

“Đây là lần thứ ba ngài hỏi câu này rồi, Rowe đã chỉnh sửa bản vẽ mười bảy lần, trên lý luận đã an toàn tuyệt đối. Ân, trên lý luận.”

“Lại là trên lý luận sao? Ta chỉ sợ bọn họ chỉnh sửa hoàn thiện quá mức, bọn họ luôn bất mãn với bản vẽ, ý đồ đem kĩ xảo độc môn của chính mình thêm vào đó, sau đó tự xưng là ‘hoàn thiện’…”, lần trước, có tên địa tinh chỉnh sửa một cái máy tông đơ, kết quả là cả tiệm cắt tóc nổ tan tành. Hai ngày trước, ta lại hỏi dò những tên chuyên gây chuyên đó một lần mới biết được một điểm mù bị lơ là.

“Ân?”

“Lúc đầu tuy mọi người đều xông hướng người máy khổng lồ, thế nhưng về sau đều ai đánh người nấy, tên to con đó không còn ai thèm quan tâm.”

“Thế vì sao nó lại bị huỷ diệt… Ta hiểu, ta lập tức để Rowe và Milhouse tổ chức lần chỉnh sửa bản vẽ lần thứ mười tám.”

Đúng thế, tên khổng lồ cơ khí đó không phải bị huỷ, mà là tự huỷ… Nói lời nay, ta cảm thấy mấy tên khốn kiếp kia phải bị phạt thật nặng mới đúng, các ngươi đánh đấm loạn xạ, vậy mà cuối cùng quên sạch mục đích ban đầu…

“Đúng rồi, có thể để bọn họ đổi tên không, cái tên này làm ta cảm giác không ổn lắm.”

Hàng cơ giới trước mặt được mệnh danh lần lượt là Roland số ba, số bốn vân vân đến tận số mười tám… những thứ có khả năng nổ tung bất cứ lúc nào như vậy lại lấy tên của ta đi đặt, ta có thể cảm thấy ổn sao?

“Việc kia, ta cũng từng nói qua mấy lần, thế nhưng địa tinh mà Gnome kiên trì muốn dùng tên của nhà phát minh để đặt, những người điều khiển cũng muốn giữ nguyên nó, thế nên chuyện này không cách nào thay đổi.”

“Người điều khiển? Những người được tuyển từ các thành quản ra đó à? Các nàng không có lý do để cố duy trì cái tên này nha? Không phải các nàng rất hận vu yêu Roland sao.”

“Đúng, rất hận, thế nhưng các nàng nói: ngồi trong người máy Roland có cảm giác như ngồi trong người địch nhân, nhìn cái tên Roland được viết trước mặt các nàng sẽ nhớ lại hai lần bảo bối và của hồi môn bị huỷ diệt, từ đó lấy ra được vô tận động lực, cũng không quên lời thề của chính mình, nhất định phải bắt được tên khốn kiếp đó, không quan tâm hắn trốn đến nơi nào, cải trang thành dáng vẻ gì…. Đại nhân, tại sao ngươi lại ngồi xổm xuống vậy, không thoải mái ở đâu sao?”

“Không, ta chỉ cảm thấy cần giảm thiểu thể tích một chút, các nàng ngồi cao như thế, chắc có thể nhìn rõ chúng ta…”

(*) kể từ đoạn này trở đi là nói chuyện với Eliza, đoạn trên là nói chuyện với Lilith, đừng nhầm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện