Vì có kẻ địch chung, việc ta và lão Minie liên minh lại là chuyện đương nhiên.
Danh tiếng của Dath trong các tộc người thú không tồi chút nào, nhưng cây to đón gió lớn, vị trí bá chủ quá mức hấp dẫn, một khi kẻ đang ngồi trên bảo toạ xuất hiện sơ hở lập tức sẽ có vô số người có ý muốn lật đổ hắn để mình leo lên.
Mà lão Centaur này ngay từ đầu đã luôn đối địch với lão sư tử, bộ lạc của Minie và bộ lạc của Dath cũng minh tranh ám đấu mấy trăm năm, nếu Dath xuất hiện sơ hở, kẻ đầu tiên đứng ra lôi hắn xuống đài tất nhiên là Minie, mà lại, với tình huống ở thế giới dưới lòng đất hiện tại, dù người thú nhất định cần một vị bá chủ, thế nhưng người ở vị trí đó lại không nhất định là Dath.
Chàng có tình, thiếp có ý, chúng ta vừa gặp đã như rơm khô gặp củi cháy, rất nhiều ước định để đối phó với lão sư tử nhanh chóng được đàm phán xong, tuy nhiên, đến lúc ‘tán gẫu’ về tương lai của Anleya, chúng ta lại bắt đầu sa vào cục diện rối rắm.
Rất rõ ràng, với một lão ngoan cố luôn làm hết sức để cháu gái mình kế thừa gia nghiệp, dùng mấy từ như ‘con cháu có phúc của con cháu’, ‘người trẻ tuổi có thế giới của chính mình’… không có chút ý nghĩa nào. Trong đầu bọn họ, truyền thống và cơ nghiệp tổ tiên trọng yếu hơn tất cả. Vì lợi ích gia tộc, ngay cả tính mạng mình bọn họ cũng bỏ ra được nữa là mấy cái lựa chọn vớ vẩn của đời sau, đã thế, bọn họ còn nghĩ rằng việc mình làm mới là tốt cho con cháu.
“Nếu đã không thể giảng lý được, vậy thì lừa đi!”
Ta trước tiên lên án tố cáo lão già Centaur có suy nghĩ quá già cỗi nên mới khiến người trẻ tuổi không ngừng làm phản, sau đó lấy Annie là ví dụ ‘con nhà người ta’ để so sánh với Anleya.
“Ngươi xem, cả hai đều là kẻ đứng đầu trong tương lai, đều là người gánh vác kỳ vọng lớn, tiểu thành chủ Annie của chúng ta đã đạt đến đỉnh của hoàng kim giai, lúc nào cũng có thể tấn thăng làm truyền kì, mà nàng còn chưa đầy 20 tuổi nhé! Cả thế giới này tìm được mấy người như nàng. Còn Anleya của các ngươi? Ta thấy có vẻ còn chưa đạt bạch ngân giai.”
“Đó chỉ là mặt thực lực, một người đứng đầu cần nhất là kinh nghiệm và tư lịch, ngươi xem, Annie của chúng ta đã bắt đầu tiếp quản một số sự vụ của thành chủ rồi, lần này sứ đoàn cũng do nàng đứng đầu, ngay cả trên minh hội nàng cũng có thể đảm đương một phía nha, còn Anleya của các ngươi? Ha ha!”
“Ngươi biết chúng ta bồi dưỡng Annie thế nào sao? Sư tử sẽ chủ động ném con non bên sườn vực, lúc mười hai tuổi Annie đã đi ra ngoài chu du thế giới, tăng trưởng kiến thức, vì vậy mới có thành tựu như ngày hôm nay. Các ngươi chỉ biết nhốt những đứa trẻ ở trong cái thảo nguyên chẳng có thứ gì như vậy thì làm sao tạo ra cơ hội để bọn họ trưởng thành? Các ngươi từng nói một con hùng ưng cần phải biết chao liệng trong gió bão, ta thấy cách dạy đó chỉ tạo ra những con chim non run lẩy bẩy dưới bóng cây thôi.”
Lời ta nói đến ta cũng suýt tin, ân, đương nhiên dưới tiên đề là ta không biết thực lực Annie tăng mạnh do truyền thừa, đồng thời ta chưa nghe nàng kể về ‘kinh nghiệm khi đi chu du thế giới’…
Trong câu chuyện nàng kể, những câu được lặp lại nhiều nhất là: “Đói bụng vào buổi tối rất khó chịu, nhưng đói hơn nữa cũng không được đi với người lạ”, “Bị mưa rừng ướt khắp người rất lạnh, tuy nhiên chỉ cần chạy một chút thì người ấm lên liền”; kế đó là những câu như: “Đói thế nào cũng không thể nhặt bừa đồ vật rơi trên đất để ăn, động vật có độc chỉ cần cắt đầu và túi độc là ăn được, nhưng thực vật có sắc thái càng rực rỡ thì càng độc, tuyệt đối không thể ăn.”, “Nếu lạc đường trong núi quá lâu thì cứ chọn bừa một phương hướng rồi đi thẳng, gặp núi đào xuyên qua nó. Nhớ cẩn thận đừng bị chôn sống, rất khó chịu”…
Quả là đệ tử kiêm con gái nuôi của Adam, cái gì cũng giống y chang, đi chu du như vậy còn chưa chết, mạng thật là cứng…
Khục, lại lạc đề. Vì ta vừa mở miệng liền tuôn ra một tràng lời nửa thật nửa giả, số ví dụ các quốc gia diệt vong do lãnh đạo đần độn cũng được trích dẫn cả đống, lão Centaur bị lừa đến sửng sốt.
“Ngươi xem, vương tử Gatling thành Darkiron dù tuổi trẻ cũng một mình đi sứ đến Vitein, người kia ta gặp qua, mọi phương diện đều không thể xem thường. Thời đại sau này là của những người trẻ tuổi như họ, ngươi muốn để Anleya nhà các ngươi thua ngay từ lúc bắt đầu ư?”
Minie đầu óc đang loạn, chỉ biết ngây ngốc nhìn ta.
“Vậy…vậy nếu để Anleya ở chỗ này của ngươi thì sẽ có thể bồi dưỡng được một người lãnh đạo đạt chuẩn sao?”
Đương nhiên không, ta tốn lắm nước bọt thế tất nhiên không phải vì lưu kẻ xui xẻo như vậy bên người cho thêm phiền, ta chỉ cần ngươi đồng ý để nàng đi ra ngoài là được rồi, sự tình sau đó ta không muốn quản, cũng không quản được.
Ta thuộc phái nhìn kết quả lờ quá trình, chỉ cần kết quả tốt, quá trình thế nào mặc kệ nó. Đã lừa đến bước này rồi thôi lừa nốt cho xong.
“Đương nhiên kh…”. Đột nhiên có người đánh gãy câu lừa để trốn trách nhiệm của ta.
“Đương nhiên có thể! Vô Miên giả đại nhân lợi hại nhất là ở phương diện dạy dỗ người khác, Margareth tỷ tỷ cũng công nhận. Ngài ấy sẽ dạy Anleya thật tốt!”
Annie xông vào từ phía ngoài cửa, trực tiếp đáp ứng thay ta, ánh mắt nhìn về phía ta càng loè loè phát sáng!
“Hoá ra cốt…Vô Miên giả xem trọng Annie như vậy, Annie còn nghĩ rằng mình khiến ngài không hài lòng. Ya, Annie đang cảm thấy rất hăng hái!”
Minie đánh giá tử tế vị thành chủ kế nhiệm vừa được khen lên mây này, sau đó kinh ngạc phát hiện ta không nói dối, nàng quả thực chưa đến hai mươi tuổi mà đã tiến đến ranh giới truyền kì, ngọn lửa phượng hoàng dập dờn quanh người nàng càng chứng minh tiền đồ sau này của nàng không thể hạn lượng, sau khi đột phá cũng không chỉ là một truyền kỳ bình thường.
Là một kẻ từng trải, hắn biết ở dưới lòng đất tất cả đều dựa vào thực lực, thực lực mạnh không hợp thói thường của Annie chính là lời chứng minh tốt nhất, cũng là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
“Được, ta đem Anleya giao cho các ngươi, nàng sẽ là bảo chứng cho liên minh của chúng ta, Centaur chúng ta từ trước đến nay luôn tuân thủ hứa hẹn, nếu các ngươi có thể làm được những yêu cầu trong hiệp ước, chúng ta vĩnh viễn sẽ là minh hữu của các ngươi.”
Tay phải lão Minie bị Annie nắm chặt, trong tập tục cổ của Centaur, nó tượng trưng cho ước định được đạt thành.
“Đúng vậy, không chỉ Vô Miên giả đại nhân, ta cũng sẽ giao lưu kinh nghiệm cùng Anleya, cả hai sẽ cùng chung tay nỗ lực, hai tộc chúng ta cũng sẽ trở thành bằng hữu chân chính.”
Sau đó, nàng lập tức quay đầu nhìn về chỗ ta.
“Cốt đầu thúc, ta làm không sai chứ! Có giống một thành chủ chân chính không?” Dù không nói ra miệng, nhưng từ ánh mắt đắc ý của nàng, ta lập tức hiểu điều mà nàng muốn biểu đạt.
“…Giao lưu kinh nghiệm thế nào đào bẫy hại người và làm hùng hài tử sao?”, khuôn mặt ta giờ đầy đắng chát, may mà còn cái mặt nạ che.
Bất kể như thế nào, Annie đều là người đứng đầu trên danh nghĩa của sứ đoàn, nàng và người khác ký kết ước định ngoại giao ta có thể phủ quyết sao, chẳng những thế ta còn phải cố gắng hết sức đem vị thiếu nữ số đen kia thành một lĩnh chủ tiêu chuẩn... Có vẻ đây là một nhiệm vụ bất khả thi, chắc nên thử thuật tẩy não một chút xem sao.
Có điều chữ tín của Centaur cũng thực sự có tiếng, ta có thể bởi thế mà có được một minh hữu chân chính đáng tin, việc này là chuyện rất tốt với cả thành Sulfur. Nói chung người xui xẻo chỉ có ta với một đống phiền toái trên người.
“Lại một lần bê đá đập chân! Dạo gần đây sao làm người tốt khó như vậy? À đúng rồi, vận khí, cô nàng đó vận khí đứng đầu từ dưới lên, ta có thể dựa vào điều này làm chút gì đó.”
Ngắm nhìn Anleya đang hớn hở ra mặt, ta quay đầu nói với Minie:
“Có vẻ Anleya rất kém may mắn, nhỡ đâu có gì đó ngoài ý muốn…”
Ta còn chưa nói xong, Minie đã lắc đầu:
“Đây cũng là tượng trưng của huyết mạch vương tộc hoàng kim của chúng ta, đồng thời với việc giành được lực lượng từ huyết mạch, chúng ta cũng phải nhận nguyền rủa từ nó, chẳng qua ta có một kiện bí bảo, nếu Anleya ở lại đây thì ta sẽ giao nó cho nàng, chắc sau đó tình hình này sẽ được cải thiện.”
Bí bảo? Cải thiện? Chẳng lẽ là một bí bảo mang đến vận may? Thật là khiến người ta khó tưởng tượng nổi, được rồi, ta thừa nhận ta đã động tâm, nếu có cái này, chắc vận may của ta sẽ tốt một chút, nhân duyên chắc cũng sẽ tốt một chút….
“Xác định, cháu gái ngươi cứ giao cho ta!”
“Woa woa woa, tốt quá, Vô Miên giả đại nhân, tuy mọi người đều nói ngài là gay, bộ dạng hơi đáng sợ, nhưng mà ngài thực sự là người tốt nha!”
Nghe được rằng mình không cần phải trở về thảo nguyên, Anleya vui mừng như chú nai vui vẻ rồi, tuy nhiên thẻ người tốt nàng đưa cho ta lại khiến lửa giận của ta bốc cao ba mét.
“Ai nói? Là ai nói! Ta muốn đem kẻ hồ ngôn loạn ngữ đó đày đến núi Sulfur đào lưu huỳnh!”
Trong khi đó lão Minie lại vui vẻ gật đầu, mặt mày cười thoả mãn, nói thẳng ra: “Quá tốt, gay thì an toàn rồi, tuy Centaur là nửa người nửa ngựa nhưng dạo này hơi lắm biến thái.”
“An toàn thế quái nào được, nơi này có Mening!”, được rồi, tốt nhất ta nên đem điều này nuốt trong bụng, vạch áo cho người xem lưng là không nên.
Loại sự tình liên quan đến vấn đề nhạy cảm đó càng giải thích càng loạn, ta bất đắc dĩ thở dài, xem ra thời gian lời đồn đó tung hoành vẫn còn rất dài, chỉ mong lão Centaur không phải người thích nói lung tung.
Lão Minie sau khi biểu đạt rằng mấy ngày nữa sẽ quay lại truyền thụ thuật bắn cung cho Anleya liền xin phép cáo từ, còn ta thì lên tiếng hỏi:
“Cái bí bảo kia thì sao?”
“Nha, là móng ngựa sắt may mắn à, chờ chút, đợi ta lấy nó xuống.”
Ta có chút kích động, truyền thuyết về chiếc móng ngựa sắt có thể mang đến vận may đã sớm lưu truyền, hoá ra nó lại là món bí bảo của vương tộc Centaur, có thể gặp được loại bí bảo hi hữu này, chẳng lẽ ta đổi vận sao? Rất nhanh, lão Centaur gỡ xuống hai cái móng ngựa sắt rồi đưa cho Anleya.
【Móng ngựa sắt may mắn: trang bị cấp sử thi; hiệu quả: vận may của người sử dụng được nâng cao rất nhiều. 】ố ồ, thế mà lại là một kiện trang bị cấp sử thi.
【Tưởng muốn có vận may? Nhớ tìm tên thợ rèn nào đó đóng nó lên!】
Nhìn lời này, ta trợn tròn mắt.
【Đây là một kiện trang bị, trang bị phải được sử dụng mới có hiệu quả, ngươi có móng guốc sao? Chúc mừng ngươi, ngươi lại làm không công, kỳ thực ngươi không cần giãy dụa làm gì, vận may của ngươi sớm đã không thể cứu chữa, từ bỏ đi. 】
Thảo nào lão Minie lại yên tâm đến vậy khi giao nó cho Anleya ngay trước mặt ta, tuy cái móng sắt này không có ghi điều kiện trang bị, vậy nhưng người khác chỉ có thể nhìn… Tại ngươi không có móng nha!
Giờ phút này ta vừa mất đi một cái cột thu lôi tiềm năng lại vừa phải nghe lời trêu chọc của hệ thống, quả nhiên gần đây càng ngày ta lại càng xui xẻo.
…
Dạo này đen đủi không ngừng, việc tốt duy nhất mấy ngày nay chắc là việc Eliza tỉnh lại.
Khi cột lửa che trời cùng sông băng tĩnh mịch xuất hiện cùng nhau, dù là kẻ có rất nhiều kinh nghiệm ở phương diện này như ta cũng cảm thấy kinh ngạc.
Đem hai loại lực lượng nguyên tố xung đột với nhau làm nền tảng của linh hồn lạc ấn, đây là việc làm càn không theo lẽ thường, mà điều khó tin nhất là việc làm càn không theo lẽ thường ấy của Eliza lại thành công, không chỉ thế, nó thậm chí còn vượt ra ngoài tầng thứ của nguyên tố hệ, đạt đến tầng thứ của khái niệm, tuy nhiên khái niệm này lại khiến ta nhíu mày.
“Lược đoạt? Sao nghe cứ giống như linh hồn lạc ấn của bên hỗn loạn vậy nhỉ? Xem ra nàng còn chịu ảnh hưởng của huyết thống ác ma.”
Linh hồn lạc ấn thường liên quan đến những việc trải qua trong cuộc đời và tính chất sức mạnh của bản thân người sở hữu. Những cường giả phe trật tự thường là cường hoá, khống chế hoặc ổn định phương diện nào đó của quy tắc, hình thái biểu hiện đại đa số đều là cường hoá, chẳng hạn như ‘trái tim sắt thép’ của Snowhoof giúp thân thể mình cứng như sắt thép, ‘phượng hoàng bất diệt’ của Adam khiến hắn không bao giờ bị đánh ngã, kể cả ‘công chính pháp ấn’ và ‘thời quang hồi lang’ của ta và Margareth cũng có tác dụng cường hoá sức mạnh hệ pháp thuật nào đó.
Còn phe hỗn độn thì khác biệt hoàn toàn, những quy tắc bên đó tràn đầy vặn vẹo và phá hoại, biểu hiện của linh hồn lạc ấn cũng thường có tính công kích mạnh mẽ.
Bản thân quy tắc ôn dịch chính là sự phá hoại đối với quy tắc mạnh khoẻ, quy tắc khống chế nguyên tố vốn là thứ huỷ hoại vòng tuần hoàn nguyên tố của tự nhiên, quy tắc của vong linh cũng là sự phá hoại với quy tắc của sống và chết. Linh hồn lạc ấn ‘lược đoạt giả’ của Eliza càng là sự phá hoại đối với khái niệm ‘tồn tại’ và ‘cầm giữ’. Thứ này xuất hiện trên thân của ác ma hay vong linh thì rất bình thường, thế nhưng nó lại xuất hiện trên thân một chấp pháp giả như Eliza, điều này ta cũng không biết là chuyện xấu hay chuyện tốt.
“Chẳng qua ta cảm thấy bản thân quy tắc này rất mạnh nhé, có chút giống của Adam, chỉ cần thấy thích loại sức mạnh nào, đồng thời thân thể đủ sức thừa nhận liền có thể đoạt lấy, tích luỹ đến trình độ nhất định chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ. Tuy nhiên nếu nàng hấp thu quá nhiều loại sức mạnh làm thuộc tính quá mức loang lổ lộn xộn thì việc tự bạo cũng có thể xảy ra.”
Vì vậy ta yêu cầu Eliza không nên lạm dụng lực lượng này, nàng cũng gật đầu đồng ý luôn, nhưng ta vẫn cảm giác có gì đó không đúng.
Tiến giai khiến thân thể Eliza khôi phục rất nhanh, nàng chủ động yêu cầu về đơn vị ngay ngày thứ hai sau khi tỉnh dậy, mà bởi vì núi tín hàm từ thành Sulfur gửi đến và lượng công tác đáng sợ tích luỹ sau mấy ngày, lại thêm kết quả phục hồi tốt đến mức không bình thường của nàng, ta đành phê chuẩn.
Eliza vẫn hệt như trước đây, lãnh tĩnh, cao ngạo, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chủ quản tình báo và quản gia của ta, nhưng…
“Hoàn toàn không chút biến hoá mới là chuyện không thích hợp nhất! Biểu tình thản nhiên đó luôn khiến người ta cảm thấy nàng đang sắp đặt chuyện gì đó.”
Có thể ta mắc chứng vọng tưởng bị hại quá nặng, nhưng suy đoán trên là có căn cứ minh xác.
Linh hồn lạc ấn là kết tinh của nhân sinh và sức mạnh của một đời người, việc ngưng tụ thành công ra nó không chỉ ảnh hưởng đến lực lượng mà còn ảnh hưởng ngầm đến tính cách. Ví dụ như Adam sau khi trở thành truyền kỳ thì càng ngoan cố và kiên cường. Sau khi có ‘công chính pháp ấn’, ta cũng càng ngày càng dựa theo cân bằng trong bản tâm để làm việc, luôn chỉ mập mờ ở ranh giới pháp luật chứ không vượt qua. ‘Thời quang hồi lang’ của Margareth làm nàng luôn bồi hồi giữa lịch sử và hiện tại, trở thành người quan sát khách quan mà không tham dự vào trong đó. ‘Trái tim sắt thép’ của Snowhoof không cần nói nhiều, đó hoàn toàn là một sai lầm…
Ấy mới chỉ là mấy loại linh hồn lạc ấn phe trật tự, thứ tương đối hoà hoãn, các cường giả phe hỗn loạn sau khi ngưng kết linh hồn lạc ấn sẽ biến đổi càng nhiều, ta đã dự liệu và chắc chắn Eliza sẽ xuất hiện biến hoá, vậy mà biến hoá đó mãi không xuất hiện, nó cứ như thể lưỡi dao vô hình treo mãi trên đầu, biết chắc có thời điểm rơi xuống nhưng lại không biết là lúc nào, thực sự làm người ta khó chịu và bất an.
Tuy nhiên sau đó ta lập tức không còn tinh lực nào để lo nghĩ việc này nữa, ngày đầu giá đã gần ngay trước mắt, kể từ khi ta đem thanh quyền trượng đó ra, trận ác chiến này đã nhất định phải phát sinh.
Danh tiếng của Dath trong các tộc người thú không tồi chút nào, nhưng cây to đón gió lớn, vị trí bá chủ quá mức hấp dẫn, một khi kẻ đang ngồi trên bảo toạ xuất hiện sơ hở lập tức sẽ có vô số người có ý muốn lật đổ hắn để mình leo lên.
Mà lão Centaur này ngay từ đầu đã luôn đối địch với lão sư tử, bộ lạc của Minie và bộ lạc của Dath cũng minh tranh ám đấu mấy trăm năm, nếu Dath xuất hiện sơ hở, kẻ đầu tiên đứng ra lôi hắn xuống đài tất nhiên là Minie, mà lại, với tình huống ở thế giới dưới lòng đất hiện tại, dù người thú nhất định cần một vị bá chủ, thế nhưng người ở vị trí đó lại không nhất định là Dath.
Chàng có tình, thiếp có ý, chúng ta vừa gặp đã như rơm khô gặp củi cháy, rất nhiều ước định để đối phó với lão sư tử nhanh chóng được đàm phán xong, tuy nhiên, đến lúc ‘tán gẫu’ về tương lai của Anleya, chúng ta lại bắt đầu sa vào cục diện rối rắm.
Rất rõ ràng, với một lão ngoan cố luôn làm hết sức để cháu gái mình kế thừa gia nghiệp, dùng mấy từ như ‘con cháu có phúc của con cháu’, ‘người trẻ tuổi có thế giới của chính mình’… không có chút ý nghĩa nào. Trong đầu bọn họ, truyền thống và cơ nghiệp tổ tiên trọng yếu hơn tất cả. Vì lợi ích gia tộc, ngay cả tính mạng mình bọn họ cũng bỏ ra được nữa là mấy cái lựa chọn vớ vẩn của đời sau, đã thế, bọn họ còn nghĩ rằng việc mình làm mới là tốt cho con cháu.
“Nếu đã không thể giảng lý được, vậy thì lừa đi!”
Ta trước tiên lên án tố cáo lão già Centaur có suy nghĩ quá già cỗi nên mới khiến người trẻ tuổi không ngừng làm phản, sau đó lấy Annie là ví dụ ‘con nhà người ta’ để so sánh với Anleya.
“Ngươi xem, cả hai đều là kẻ đứng đầu trong tương lai, đều là người gánh vác kỳ vọng lớn, tiểu thành chủ Annie của chúng ta đã đạt đến đỉnh của hoàng kim giai, lúc nào cũng có thể tấn thăng làm truyền kì, mà nàng còn chưa đầy 20 tuổi nhé! Cả thế giới này tìm được mấy người như nàng. Còn Anleya của các ngươi? Ta thấy có vẻ còn chưa đạt bạch ngân giai.”
“Đó chỉ là mặt thực lực, một người đứng đầu cần nhất là kinh nghiệm và tư lịch, ngươi xem, Annie của chúng ta đã bắt đầu tiếp quản một số sự vụ của thành chủ rồi, lần này sứ đoàn cũng do nàng đứng đầu, ngay cả trên minh hội nàng cũng có thể đảm đương một phía nha, còn Anleya của các ngươi? Ha ha!”
“Ngươi biết chúng ta bồi dưỡng Annie thế nào sao? Sư tử sẽ chủ động ném con non bên sườn vực, lúc mười hai tuổi Annie đã đi ra ngoài chu du thế giới, tăng trưởng kiến thức, vì vậy mới có thành tựu như ngày hôm nay. Các ngươi chỉ biết nhốt những đứa trẻ ở trong cái thảo nguyên chẳng có thứ gì như vậy thì làm sao tạo ra cơ hội để bọn họ trưởng thành? Các ngươi từng nói một con hùng ưng cần phải biết chao liệng trong gió bão, ta thấy cách dạy đó chỉ tạo ra những con chim non run lẩy bẩy dưới bóng cây thôi.”
Lời ta nói đến ta cũng suýt tin, ân, đương nhiên dưới tiên đề là ta không biết thực lực Annie tăng mạnh do truyền thừa, đồng thời ta chưa nghe nàng kể về ‘kinh nghiệm khi đi chu du thế giới’…
Trong câu chuyện nàng kể, những câu được lặp lại nhiều nhất là: “Đói bụng vào buổi tối rất khó chịu, nhưng đói hơn nữa cũng không được đi với người lạ”, “Bị mưa rừng ướt khắp người rất lạnh, tuy nhiên chỉ cần chạy một chút thì người ấm lên liền”; kế đó là những câu như: “Đói thế nào cũng không thể nhặt bừa đồ vật rơi trên đất để ăn, động vật có độc chỉ cần cắt đầu và túi độc là ăn được, nhưng thực vật có sắc thái càng rực rỡ thì càng độc, tuyệt đối không thể ăn.”, “Nếu lạc đường trong núi quá lâu thì cứ chọn bừa một phương hướng rồi đi thẳng, gặp núi đào xuyên qua nó. Nhớ cẩn thận đừng bị chôn sống, rất khó chịu”…
Quả là đệ tử kiêm con gái nuôi của Adam, cái gì cũng giống y chang, đi chu du như vậy còn chưa chết, mạng thật là cứng…
Khục, lại lạc đề. Vì ta vừa mở miệng liền tuôn ra một tràng lời nửa thật nửa giả, số ví dụ các quốc gia diệt vong do lãnh đạo đần độn cũng được trích dẫn cả đống, lão Centaur bị lừa đến sửng sốt.
“Ngươi xem, vương tử Gatling thành Darkiron dù tuổi trẻ cũng một mình đi sứ đến Vitein, người kia ta gặp qua, mọi phương diện đều không thể xem thường. Thời đại sau này là của những người trẻ tuổi như họ, ngươi muốn để Anleya nhà các ngươi thua ngay từ lúc bắt đầu ư?”
Minie đầu óc đang loạn, chỉ biết ngây ngốc nhìn ta.
“Vậy…vậy nếu để Anleya ở chỗ này của ngươi thì sẽ có thể bồi dưỡng được một người lãnh đạo đạt chuẩn sao?”
Đương nhiên không, ta tốn lắm nước bọt thế tất nhiên không phải vì lưu kẻ xui xẻo như vậy bên người cho thêm phiền, ta chỉ cần ngươi đồng ý để nàng đi ra ngoài là được rồi, sự tình sau đó ta không muốn quản, cũng không quản được.
Ta thuộc phái nhìn kết quả lờ quá trình, chỉ cần kết quả tốt, quá trình thế nào mặc kệ nó. Đã lừa đến bước này rồi thôi lừa nốt cho xong.
“Đương nhiên kh…”. Đột nhiên có người đánh gãy câu lừa để trốn trách nhiệm của ta.
“Đương nhiên có thể! Vô Miên giả đại nhân lợi hại nhất là ở phương diện dạy dỗ người khác, Margareth tỷ tỷ cũng công nhận. Ngài ấy sẽ dạy Anleya thật tốt!”
Annie xông vào từ phía ngoài cửa, trực tiếp đáp ứng thay ta, ánh mắt nhìn về phía ta càng loè loè phát sáng!
“Hoá ra cốt…Vô Miên giả xem trọng Annie như vậy, Annie còn nghĩ rằng mình khiến ngài không hài lòng. Ya, Annie đang cảm thấy rất hăng hái!”
Minie đánh giá tử tế vị thành chủ kế nhiệm vừa được khen lên mây này, sau đó kinh ngạc phát hiện ta không nói dối, nàng quả thực chưa đến hai mươi tuổi mà đã tiến đến ranh giới truyền kì, ngọn lửa phượng hoàng dập dờn quanh người nàng càng chứng minh tiền đồ sau này của nàng không thể hạn lượng, sau khi đột phá cũng không chỉ là một truyền kỳ bình thường.
Là một kẻ từng trải, hắn biết ở dưới lòng đất tất cả đều dựa vào thực lực, thực lực mạnh không hợp thói thường của Annie chính là lời chứng minh tốt nhất, cũng là cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
“Được, ta đem Anleya giao cho các ngươi, nàng sẽ là bảo chứng cho liên minh của chúng ta, Centaur chúng ta từ trước đến nay luôn tuân thủ hứa hẹn, nếu các ngươi có thể làm được những yêu cầu trong hiệp ước, chúng ta vĩnh viễn sẽ là minh hữu của các ngươi.”
Tay phải lão Minie bị Annie nắm chặt, trong tập tục cổ của Centaur, nó tượng trưng cho ước định được đạt thành.
“Đúng vậy, không chỉ Vô Miên giả đại nhân, ta cũng sẽ giao lưu kinh nghiệm cùng Anleya, cả hai sẽ cùng chung tay nỗ lực, hai tộc chúng ta cũng sẽ trở thành bằng hữu chân chính.”
Sau đó, nàng lập tức quay đầu nhìn về chỗ ta.
“Cốt đầu thúc, ta làm không sai chứ! Có giống một thành chủ chân chính không?” Dù không nói ra miệng, nhưng từ ánh mắt đắc ý của nàng, ta lập tức hiểu điều mà nàng muốn biểu đạt.
“…Giao lưu kinh nghiệm thế nào đào bẫy hại người và làm hùng hài tử sao?”, khuôn mặt ta giờ đầy đắng chát, may mà còn cái mặt nạ che.
Bất kể như thế nào, Annie đều là người đứng đầu trên danh nghĩa của sứ đoàn, nàng và người khác ký kết ước định ngoại giao ta có thể phủ quyết sao, chẳng những thế ta còn phải cố gắng hết sức đem vị thiếu nữ số đen kia thành một lĩnh chủ tiêu chuẩn... Có vẻ đây là một nhiệm vụ bất khả thi, chắc nên thử thuật tẩy não một chút xem sao.
Có điều chữ tín của Centaur cũng thực sự có tiếng, ta có thể bởi thế mà có được một minh hữu chân chính đáng tin, việc này là chuyện rất tốt với cả thành Sulfur. Nói chung người xui xẻo chỉ có ta với một đống phiền toái trên người.
“Lại một lần bê đá đập chân! Dạo gần đây sao làm người tốt khó như vậy? À đúng rồi, vận khí, cô nàng đó vận khí đứng đầu từ dưới lên, ta có thể dựa vào điều này làm chút gì đó.”
Ngắm nhìn Anleya đang hớn hở ra mặt, ta quay đầu nói với Minie:
“Có vẻ Anleya rất kém may mắn, nhỡ đâu có gì đó ngoài ý muốn…”
Ta còn chưa nói xong, Minie đã lắc đầu:
“Đây cũng là tượng trưng của huyết mạch vương tộc hoàng kim của chúng ta, đồng thời với việc giành được lực lượng từ huyết mạch, chúng ta cũng phải nhận nguyền rủa từ nó, chẳng qua ta có một kiện bí bảo, nếu Anleya ở lại đây thì ta sẽ giao nó cho nàng, chắc sau đó tình hình này sẽ được cải thiện.”
Bí bảo? Cải thiện? Chẳng lẽ là một bí bảo mang đến vận may? Thật là khiến người ta khó tưởng tượng nổi, được rồi, ta thừa nhận ta đã động tâm, nếu có cái này, chắc vận may của ta sẽ tốt một chút, nhân duyên chắc cũng sẽ tốt một chút….
“Xác định, cháu gái ngươi cứ giao cho ta!”
“Woa woa woa, tốt quá, Vô Miên giả đại nhân, tuy mọi người đều nói ngài là gay, bộ dạng hơi đáng sợ, nhưng mà ngài thực sự là người tốt nha!”
Nghe được rằng mình không cần phải trở về thảo nguyên, Anleya vui mừng như chú nai vui vẻ rồi, tuy nhiên thẻ người tốt nàng đưa cho ta lại khiến lửa giận của ta bốc cao ba mét.
“Ai nói? Là ai nói! Ta muốn đem kẻ hồ ngôn loạn ngữ đó đày đến núi Sulfur đào lưu huỳnh!”
Trong khi đó lão Minie lại vui vẻ gật đầu, mặt mày cười thoả mãn, nói thẳng ra: “Quá tốt, gay thì an toàn rồi, tuy Centaur là nửa người nửa ngựa nhưng dạo này hơi lắm biến thái.”
“An toàn thế quái nào được, nơi này có Mening!”, được rồi, tốt nhất ta nên đem điều này nuốt trong bụng, vạch áo cho người xem lưng là không nên.
Loại sự tình liên quan đến vấn đề nhạy cảm đó càng giải thích càng loạn, ta bất đắc dĩ thở dài, xem ra thời gian lời đồn đó tung hoành vẫn còn rất dài, chỉ mong lão Centaur không phải người thích nói lung tung.
Lão Minie sau khi biểu đạt rằng mấy ngày nữa sẽ quay lại truyền thụ thuật bắn cung cho Anleya liền xin phép cáo từ, còn ta thì lên tiếng hỏi:
“Cái bí bảo kia thì sao?”
“Nha, là móng ngựa sắt may mắn à, chờ chút, đợi ta lấy nó xuống.”
Ta có chút kích động, truyền thuyết về chiếc móng ngựa sắt có thể mang đến vận may đã sớm lưu truyền, hoá ra nó lại là món bí bảo của vương tộc Centaur, có thể gặp được loại bí bảo hi hữu này, chẳng lẽ ta đổi vận sao? Rất nhanh, lão Centaur gỡ xuống hai cái móng ngựa sắt rồi đưa cho Anleya.
【Móng ngựa sắt may mắn: trang bị cấp sử thi; hiệu quả: vận may của người sử dụng được nâng cao rất nhiều. 】ố ồ, thế mà lại là một kiện trang bị cấp sử thi.
【Tưởng muốn có vận may? Nhớ tìm tên thợ rèn nào đó đóng nó lên!】
Nhìn lời này, ta trợn tròn mắt.
【Đây là một kiện trang bị, trang bị phải được sử dụng mới có hiệu quả, ngươi có móng guốc sao? Chúc mừng ngươi, ngươi lại làm không công, kỳ thực ngươi không cần giãy dụa làm gì, vận may của ngươi sớm đã không thể cứu chữa, từ bỏ đi. 】
Thảo nào lão Minie lại yên tâm đến vậy khi giao nó cho Anleya ngay trước mặt ta, tuy cái móng sắt này không có ghi điều kiện trang bị, vậy nhưng người khác chỉ có thể nhìn… Tại ngươi không có móng nha!
Giờ phút này ta vừa mất đi một cái cột thu lôi tiềm năng lại vừa phải nghe lời trêu chọc của hệ thống, quả nhiên gần đây càng ngày ta lại càng xui xẻo.
…
Dạo này đen đủi không ngừng, việc tốt duy nhất mấy ngày nay chắc là việc Eliza tỉnh lại.
Khi cột lửa che trời cùng sông băng tĩnh mịch xuất hiện cùng nhau, dù là kẻ có rất nhiều kinh nghiệm ở phương diện này như ta cũng cảm thấy kinh ngạc.
Đem hai loại lực lượng nguyên tố xung đột với nhau làm nền tảng của linh hồn lạc ấn, đây là việc làm càn không theo lẽ thường, mà điều khó tin nhất là việc làm càn không theo lẽ thường ấy của Eliza lại thành công, không chỉ thế, nó thậm chí còn vượt ra ngoài tầng thứ của nguyên tố hệ, đạt đến tầng thứ của khái niệm, tuy nhiên khái niệm này lại khiến ta nhíu mày.
“Lược đoạt? Sao nghe cứ giống như linh hồn lạc ấn của bên hỗn loạn vậy nhỉ? Xem ra nàng còn chịu ảnh hưởng của huyết thống ác ma.”
Linh hồn lạc ấn thường liên quan đến những việc trải qua trong cuộc đời và tính chất sức mạnh của bản thân người sở hữu. Những cường giả phe trật tự thường là cường hoá, khống chế hoặc ổn định phương diện nào đó của quy tắc, hình thái biểu hiện đại đa số đều là cường hoá, chẳng hạn như ‘trái tim sắt thép’ của Snowhoof giúp thân thể mình cứng như sắt thép, ‘phượng hoàng bất diệt’ của Adam khiến hắn không bao giờ bị đánh ngã, kể cả ‘công chính pháp ấn’ và ‘thời quang hồi lang’ của ta và Margareth cũng có tác dụng cường hoá sức mạnh hệ pháp thuật nào đó.
Còn phe hỗn độn thì khác biệt hoàn toàn, những quy tắc bên đó tràn đầy vặn vẹo và phá hoại, biểu hiện của linh hồn lạc ấn cũng thường có tính công kích mạnh mẽ.
Bản thân quy tắc ôn dịch chính là sự phá hoại đối với quy tắc mạnh khoẻ, quy tắc khống chế nguyên tố vốn là thứ huỷ hoại vòng tuần hoàn nguyên tố của tự nhiên, quy tắc của vong linh cũng là sự phá hoại với quy tắc của sống và chết. Linh hồn lạc ấn ‘lược đoạt giả’ của Eliza càng là sự phá hoại đối với khái niệm ‘tồn tại’ và ‘cầm giữ’. Thứ này xuất hiện trên thân của ác ma hay vong linh thì rất bình thường, thế nhưng nó lại xuất hiện trên thân một chấp pháp giả như Eliza, điều này ta cũng không biết là chuyện xấu hay chuyện tốt.
“Chẳng qua ta cảm thấy bản thân quy tắc này rất mạnh nhé, có chút giống của Adam, chỉ cần thấy thích loại sức mạnh nào, đồng thời thân thể đủ sức thừa nhận liền có thể đoạt lấy, tích luỹ đến trình độ nhất định chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ. Tuy nhiên nếu nàng hấp thu quá nhiều loại sức mạnh làm thuộc tính quá mức loang lổ lộn xộn thì việc tự bạo cũng có thể xảy ra.”
Vì vậy ta yêu cầu Eliza không nên lạm dụng lực lượng này, nàng cũng gật đầu đồng ý luôn, nhưng ta vẫn cảm giác có gì đó không đúng.
Tiến giai khiến thân thể Eliza khôi phục rất nhanh, nàng chủ động yêu cầu về đơn vị ngay ngày thứ hai sau khi tỉnh dậy, mà bởi vì núi tín hàm từ thành Sulfur gửi đến và lượng công tác đáng sợ tích luỹ sau mấy ngày, lại thêm kết quả phục hồi tốt đến mức không bình thường của nàng, ta đành phê chuẩn.
Eliza vẫn hệt như trước đây, lãnh tĩnh, cao ngạo, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chủ quản tình báo và quản gia của ta, nhưng…
“Hoàn toàn không chút biến hoá mới là chuyện không thích hợp nhất! Biểu tình thản nhiên đó luôn khiến người ta cảm thấy nàng đang sắp đặt chuyện gì đó.”
Có thể ta mắc chứng vọng tưởng bị hại quá nặng, nhưng suy đoán trên là có căn cứ minh xác.
Linh hồn lạc ấn là kết tinh của nhân sinh và sức mạnh của một đời người, việc ngưng tụ thành công ra nó không chỉ ảnh hưởng đến lực lượng mà còn ảnh hưởng ngầm đến tính cách. Ví dụ như Adam sau khi trở thành truyền kỳ thì càng ngoan cố và kiên cường. Sau khi có ‘công chính pháp ấn’, ta cũng càng ngày càng dựa theo cân bằng trong bản tâm để làm việc, luôn chỉ mập mờ ở ranh giới pháp luật chứ không vượt qua. ‘Thời quang hồi lang’ của Margareth làm nàng luôn bồi hồi giữa lịch sử và hiện tại, trở thành người quan sát khách quan mà không tham dự vào trong đó. ‘Trái tim sắt thép’ của Snowhoof không cần nói nhiều, đó hoàn toàn là một sai lầm…
Ấy mới chỉ là mấy loại linh hồn lạc ấn phe trật tự, thứ tương đối hoà hoãn, các cường giả phe hỗn loạn sau khi ngưng kết linh hồn lạc ấn sẽ biến đổi càng nhiều, ta đã dự liệu và chắc chắn Eliza sẽ xuất hiện biến hoá, vậy mà biến hoá đó mãi không xuất hiện, nó cứ như thể lưỡi dao vô hình treo mãi trên đầu, biết chắc có thời điểm rơi xuống nhưng lại không biết là lúc nào, thực sự làm người ta khó chịu và bất an.
Tuy nhiên sau đó ta lập tức không còn tinh lực nào để lo nghĩ việc này nữa, ngày đầu giá đã gần ngay trước mắt, kể từ khi ta đem thanh quyền trượng đó ra, trận ác chiến này đã nhất định phải phát sinh.
Danh sách chương