Giữa tôi và cậu ấy bây giờ mà nói, chỉ còn dùng quyển vở văn để níu kéo nhau.

Ngày thứ sáu cậu ấy bảo với tôi là "Tí tan học tớ đưa cho" và tôi đã đợi. Đợi tới khi tan học vẫn đứng ở cổng trường đợi cậu ấy.

Sau đó vì cậu ấy hỏi địa chỉ nhà nên tôi đã không chần chừ mà cho biết ngay. Trong khi trước đây kể cả bạn bè trong lớp có ai hỏi, tôi đều không dễ dàng nói ra như vậy.

Cuối cùng cậu ấy lại bảo "Thôi để mai đưa cho". Tôi cũng đợi suốt ngày hôm qua cũng chẳng thấy cậu ấy đâu. Muốn nhắn tin hỏi rằng cậu ấy có đến hay không, nhưng lại sợ cậu ấy phiền. Sợ cậu ấy nghĩ chỉ có quyển vở mà làm khó cậu ấy. Sợ cậu ấy nghĩ biết thế hôm ấy không nên mượn về làm gì.:)

Hôm nay vẫn đợi cậu ấy như thường lệ. Lúc 15h30 cậu ấy nhắn cho tôi một tin:

"Bây giờ tớ qua nhé!"

"Ok. Khi nào đến thì gọi tớ."

Thế là tôi tức tốc chuẩn bị sửa soạn, thay cả quần áo mới, chạy đi gội quả đầu rối rắm lúc ở nhà một mình, sẵn tiện tô thêm tí son môi. Ừm, chỉ vì cậu ấy bảo cậu ấy sẽ đến, chỉ vì cuộc gặp gỡ chớp nhoáng với chủ đích trả tôi quyển vở mà tôi đã làm như chúng tôi sắp hẹn hò tới nơi.:)

Các bạn không biết đâu, cái câu nói đơn giản rằng "bây giờ tớ qua nhé." thực sự làm tôi cảm thấy gần gũi và an yên đến lạ.:)

Tôi vừa cuống cuồng lên vừa nghĩ, đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau ở ngoài, không phải trên lớp. Cũng là lần đầu tiên tôi để cho một người con trai xa lạ biết nhà mình ở đâu.

Tôi muốn chờ xem cái cảm giác khi mà nghe giọng cậu ấy gọi tôi trong điện thoại, bảo là "Tớ đến rồi đây, cậu xuống đi." sẽ như thế nào.

Cũng muốn biết nếu như có ai đó đứng trước cửa nhà đợi mình, chắc là thích lắm.:)

Và tôi cứ thế mà đợi. Đợi từ lúc cậu ấy nhắn tin bảo bây giờ qua cho đến 18h30 vẫn không thấy đâu. Thấy nick cậu ấy sáng rồi lại tắt. Thấy cậu ấy đi lâu như vậy lại sinh ra lo lắng, không biết trên đường đi có bị làm sao không.:)

Sau đó bắt đầu tuyệt vọng. Tôi nhắn tin cho cậu ấy và bảo là tôi sắp phải ra ngoài, sợ cậu ấy đến sẽ không có tôi ở nhà. Và đến giờ phút này cậu ấy vẫn chưa trả lời...:)

Ừm, hôm nay đi trên đường bỗng nhiên thấy có ai đó rất giống cậu ấy, người cũng nhỏ nhắn như vậy, cũng đi con xe wave màu trắng và đặc biệt là phía sau còn đèo một cô gái nào đó. Chợt dừng xe lại nhìn thì người đã biến mất hút. Hy vọng đừng là cậu, hy vọng là mắt tôi có vấn đề.:)

3 lần, chưa chi mà tôi đã bị cậu ấy bỏ lỡ 3 lần rồi.:)

***

Hà Nội, 18.06.2017...

Ngày mai là thứ hai, nhưng chúng mình không còn phải chạy đến lớp nữa, cũng không còn ngồi cùng bàn nữa...:)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện