Sáu ngày sáu đêm tiếp theo, Phong Li Dạ hầu như đều đi trước dẫn đoàn…
Đối với Cửu Công chúa, không buồn đếm xỉa…
Duy chỉ có Phong Tảo biết, mỗi ngày mình đều phải bẩm báo tin tức của Cửu Công chúa cho Thế tử gia.
“Không khóc?” Phong Li Dạ nhíu mày, dường như không tin.
“Hồi bẩm Thế tử gia, ngoại trừ ngày đầu tiên, Cửu Công chúa bảo Lam Vũ rời khỏi đội ngũ, không biết đem theo thứ đồ gì quay về, nhân lúc nghỉ ngơi ở trên xe ngựa lăn qua lăn lại một hồi.
”
“Về sau, Cửu Công chúa vẫn luôn ở trên xe ngựa, thi thoảng cũng sẽ đi xuống cưỡi ngựa, có vẻ trải qua không tồi…”
Không tồi!
Nữ nhân đó dám ở trong quân đội của hắn mà trải qua không tồi?
Chờ đợi tiếng khóc thút thít nhận sai mà lại không xuất hiện!
“Thế tử gia, đại quân ngày mai có thể đến Mạc thành, đêm nay đóng quân ở đây được chứ?”
Con đường này bọn họ rất quen thuộc, ở đây là nơi đóng quân tốt nhất.
Phong Li Dạ ngước mắt lên nhìn.
Sắc trời dần tối, hắn phất tay, đội quân lập tức dừng lại, liền dựng nơi đóng quân.
Các đầu bếp cũng đã sắp xếp xong đồ ăn mang lên.
Phong Li Dạ đang ngồi ở trong lều trại của mình xem bản đồ địa hình, nhưng không hiểu sao có chút tâm phiền ý loạn.
Nữ nhân đó bây giờ đang làm gì?
Ngay cả đi đoạn đường sáu ngày sáu đêm, nàng còn có thể trải qua một cách tùy tiện, điều này không thể nào!
Có lẽ, đang trốn trong lều trại khóc thút thít? Phong Li Dạ không biết trong đầu mình tại sao thường xuyên có khuôn mặt của nàng, xua đi không được.
Nhưng đêm hôm tân hôn ấy, nàng châm biếm năng lực của hắn, vẫn khiến hắn phẫn nộ.
Cuối cùng, Phong Li Dạ cất bản đồ địa hình, thân hình cao lớn đứng dậy, đi ra khỏi lều trại.
“Thế tử gia!” Thế tử gia vẫn luôn ở phía trước đội ngũ, đây là lần đầu tiên Thế tử gia xuất hiện ở vị trí giữa trong đội ngũ.
Mấy cung nữ thái giám phụ trách hầu hạ Cửu Công chúa lập tức quỳ rạp xuống đất.
Theo lý mà nói, Phong Li Dạ và Cửu Công chúa đã thành hôn, mọi người nên gọi hắn là Phò mã gia mới đúng.
Nhưng danh hiệu của Li Thế tử vang khắp cả nước Sở, cũng không biết vì sao, mọi người nhìn thấy hắn, vẫn tự nhiên hô một tiếng “Thế tử gia.
”
Phong Li Dạ quét mắt nhìn đám người một cái, môi mỏng khẽ mím lại, giọng nói lạnh nhạt: “Công chúa đâu?”
Hai cung nữ theo bản năng ngẩng đầu, len lén liếc nhìn nhau.
Chỉ là vừa nhìn liền mặt đỏ tới mang tai, vội vàng cúi thấp đầu xuống.
Thế tử gia một thân khí chất cao quý kiêu ngạo, đẹp giống như thần thánh.
Liếc nhìn một cái liền say.
“Hồi, hồi bẩm Thế tử gia, Công chúa và Lam hộ vệ đã vào trong rừng rồi.
”
Phong Li Dạ xoay người đi về phía rừng.
Sở Khuynh Ca lúc này quả thực đang ở trong rừng.
Nói là trải qua một cách tùy tiện, trên thực tế, đi trên đường sáu ngày sáu đêm, người cũng mệt lử.
“Công chúa, ở đây có một dòng suối nhỏ.
”
Lam Vũ đi lên phía trước, quay lại nói.
“Ngươi canh giữ ở đây, đừng để bất cứ ai lại gần.
”
Một mình Sở Khuynh Ca đi qua đó.
Khi Phong Li Dạ đến liền nhìn thấy một mình Lam Vũ đứng sau gốc cây, giữa vùng trên hai lông mày có phần không dễ chịu.
Sở Khuynh Ca không có ở bên cạnh hắn.
Nhìn thấy Phong Li Dạ, thân hình hùng hổ của Lam Vũ chấn đông, lập tức tiến lên trước hành lễ: “Thế tử gia!”
“Cửu Công chúa đâu?” Phong Tảo hỏi.
Lam Vũ muốn quay đầu, nhưng lại không dám, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Công chúa, Công chúa đang ở trong con suối nhỏ.
”
Dòng suối nhỏ, nước chảy róc rách.
Phong Tảo giương mắt lên nhìn, còn chưa kịp nhìn rõ tình hình bên trong dòng suối nhỏ thì đột nhiên cảm thấy một luồng gió mạnh đập vào mặt mình.
Hắn bị ép đến mức lui về phía sau liên tục, cuối cùng đứng không vững, một tiếng bộp té ngã trên mặt đất vang lên.
“Gia.
”
“Nhắm mắt!” Giọng của Phong Li Dạ nghe thấy còn lạnh lẽo hơn cả bình thường.
Giữa ban ngày ban mặt lại trong tình trạng không hề có một chút che chắn, Công chúa lại… tắm rửa thay y phục?
Hình ảnh này chỉ là tưởng tượng một chút thì thật kinh khủng.
Tin đồn Cửu Công chúa có hành vi phóng túng bừa bãi, xem ra quả thật là như vậy!.
Đối với Cửu Công chúa, không buồn đếm xỉa…
Duy chỉ có Phong Tảo biết, mỗi ngày mình đều phải bẩm báo tin tức của Cửu Công chúa cho Thế tử gia.
“Không khóc?” Phong Li Dạ nhíu mày, dường như không tin.
“Hồi bẩm Thế tử gia, ngoại trừ ngày đầu tiên, Cửu Công chúa bảo Lam Vũ rời khỏi đội ngũ, không biết đem theo thứ đồ gì quay về, nhân lúc nghỉ ngơi ở trên xe ngựa lăn qua lăn lại một hồi.
”
“Về sau, Cửu Công chúa vẫn luôn ở trên xe ngựa, thi thoảng cũng sẽ đi xuống cưỡi ngựa, có vẻ trải qua không tồi…”
Không tồi!
Nữ nhân đó dám ở trong quân đội của hắn mà trải qua không tồi?
Chờ đợi tiếng khóc thút thít nhận sai mà lại không xuất hiện!
“Thế tử gia, đại quân ngày mai có thể đến Mạc thành, đêm nay đóng quân ở đây được chứ?”
Con đường này bọn họ rất quen thuộc, ở đây là nơi đóng quân tốt nhất.
Phong Li Dạ ngước mắt lên nhìn.
Sắc trời dần tối, hắn phất tay, đội quân lập tức dừng lại, liền dựng nơi đóng quân.
Các đầu bếp cũng đã sắp xếp xong đồ ăn mang lên.
Phong Li Dạ đang ngồi ở trong lều trại của mình xem bản đồ địa hình, nhưng không hiểu sao có chút tâm phiền ý loạn.
Nữ nhân đó bây giờ đang làm gì?
Ngay cả đi đoạn đường sáu ngày sáu đêm, nàng còn có thể trải qua một cách tùy tiện, điều này không thể nào!
Có lẽ, đang trốn trong lều trại khóc thút thít? Phong Li Dạ không biết trong đầu mình tại sao thường xuyên có khuôn mặt của nàng, xua đi không được.
Nhưng đêm hôm tân hôn ấy, nàng châm biếm năng lực của hắn, vẫn khiến hắn phẫn nộ.
Cuối cùng, Phong Li Dạ cất bản đồ địa hình, thân hình cao lớn đứng dậy, đi ra khỏi lều trại.
“Thế tử gia!” Thế tử gia vẫn luôn ở phía trước đội ngũ, đây là lần đầu tiên Thế tử gia xuất hiện ở vị trí giữa trong đội ngũ.
Mấy cung nữ thái giám phụ trách hầu hạ Cửu Công chúa lập tức quỳ rạp xuống đất.
Theo lý mà nói, Phong Li Dạ và Cửu Công chúa đã thành hôn, mọi người nên gọi hắn là Phò mã gia mới đúng.
Nhưng danh hiệu của Li Thế tử vang khắp cả nước Sở, cũng không biết vì sao, mọi người nhìn thấy hắn, vẫn tự nhiên hô một tiếng “Thế tử gia.
”
Phong Li Dạ quét mắt nhìn đám người một cái, môi mỏng khẽ mím lại, giọng nói lạnh nhạt: “Công chúa đâu?”
Hai cung nữ theo bản năng ngẩng đầu, len lén liếc nhìn nhau.
Chỉ là vừa nhìn liền mặt đỏ tới mang tai, vội vàng cúi thấp đầu xuống.
Thế tử gia một thân khí chất cao quý kiêu ngạo, đẹp giống như thần thánh.
Liếc nhìn một cái liền say.
“Hồi, hồi bẩm Thế tử gia, Công chúa và Lam hộ vệ đã vào trong rừng rồi.
”
Phong Li Dạ xoay người đi về phía rừng.
Sở Khuynh Ca lúc này quả thực đang ở trong rừng.
Nói là trải qua một cách tùy tiện, trên thực tế, đi trên đường sáu ngày sáu đêm, người cũng mệt lử.
“Công chúa, ở đây có một dòng suối nhỏ.
”
Lam Vũ đi lên phía trước, quay lại nói.
“Ngươi canh giữ ở đây, đừng để bất cứ ai lại gần.
”
Một mình Sở Khuynh Ca đi qua đó.
Khi Phong Li Dạ đến liền nhìn thấy một mình Lam Vũ đứng sau gốc cây, giữa vùng trên hai lông mày có phần không dễ chịu.
Sở Khuynh Ca không có ở bên cạnh hắn.
Nhìn thấy Phong Li Dạ, thân hình hùng hổ của Lam Vũ chấn đông, lập tức tiến lên trước hành lễ: “Thế tử gia!”
“Cửu Công chúa đâu?” Phong Tảo hỏi.
Lam Vũ muốn quay đầu, nhưng lại không dám, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Công chúa, Công chúa đang ở trong con suối nhỏ.
”
Dòng suối nhỏ, nước chảy róc rách.
Phong Tảo giương mắt lên nhìn, còn chưa kịp nhìn rõ tình hình bên trong dòng suối nhỏ thì đột nhiên cảm thấy một luồng gió mạnh đập vào mặt mình.
Hắn bị ép đến mức lui về phía sau liên tục, cuối cùng đứng không vững, một tiếng bộp té ngã trên mặt đất vang lên.
“Gia.
”
“Nhắm mắt!” Giọng của Phong Li Dạ nghe thấy còn lạnh lẽo hơn cả bình thường.
Giữa ban ngày ban mặt lại trong tình trạng không hề có một chút che chắn, Công chúa lại… tắm rửa thay y phục?
Hình ảnh này chỉ là tưởng tượng một chút thì thật kinh khủng.
Tin đồn Cửu Công chúa có hành vi phóng túng bừa bãi, xem ra quả thật là như vậy!.
Danh sách chương