Tất cả sự thân thiết của Tề Điềm Điềm, nhẫn nại khuyên cô, mục đích cuối cùng chỉ có duy nhất một chuyện - cô ta nhìn trúng Cố Hành Viễn.
Cho nên nói, từ bạn thân trở thành tình địch, suy đi xét lại cũng chỉ vì chuyện này mà thôi.
Sau đó Du Yến biết được suy nghĩ của Tề Điềm Điềm, cảm thấy cô ta thật sự là một người kì quái hiếm gặp, chẳng lẽ cô ta nghĩ rằng làm kế ly gián, sau khi cổ vũ bọn họ ly hôn, cô ta liền có thể thuận lợi được Cố Hành Viễn nhìn trúng sao? Lấy thân phận làm bạn thân của Du Yến, chỉ khiến cho Cố Hành Viễn càng cách xa cô ta mà thôi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tề Điềm Điềm sinh ra trong một gia đình bình thường, là bạn học cao trung của Du Yến, nếu không phải Du Yến đưa cô ta vào trong giới giải trí, dù cô ta có cố gắng thế nào cũng chỉ là một người bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là một người bình thường có gương mặt xinh đẹp mà thôi, tuy sau khi cô ta vào giới giải trí, tốt xấu gì cũng xem là một ngôi sao, nhưng lấy chút điều kiện này của cô ta, muốn Cố Hành Viễn để ý đến, thật sự là si tâm vọng tưởng.
Lúc chưa ly hôn, Du Yến vốn không biết được suy nghĩ trong lòng của Tề Điềm Điềm, chờ đến khi cô ly hôn với Cố Hành Viễn, Tề Điềm Điềm vẫn luôn cổ vũ cô, quan hệ giữa hai người đột nhiên trở nên vi diệu, không còn thân thiết không rời như trước đây nữa.
Vừa bắt đầu Du Yến cũng mơ hồ không rõ, nghĩ mãi không thông, nhưng sau đó, Tề Điềm Điềm dùng thân phận ngôi sao xuất hiện trong một bữa tiệc từ thiện, sau đó tin tức cô ta chủ động quyến rũ Cố Hành Viễn bị lộ ra, Du Yến mới hiểu rõ mọi chuyện.
Hóa ra, Tề Điềm Điềm từ đầu chí cuối đều có mục đích khác.
Chuyện này vừa lộ ra, tình bạn giữa cô và cô ta liền trở mặt. Không có sự ủng hộ của Du Yến, Tề Điềm Điềm lăn lộn trong giới giải trí rất không thuận lợi, mà hi vọng được dựa ngọn núi to như Cố Hành Viễn cũng bị anh không hề lưu tình mà cự tuyệt, hi vọng đó rất nhanh liền phá sản, sau đó cô ta cũng đi theo vài người, đáng tiếc không làm ra trò trống gì.
Cho đến khi Du Yến vì hít ma túy bị bắt, giam trong ngục, Tề Điềm Điềm lập tức đứng ra bỏ đá xuống giếng, chủ động tung tin, lúc này mới có thể nổi tiếng trên Weibo.
Thế nên khi quay đầu nhìn người bạn thân này của cô, nhìn lúc gương mặt cô ta nói chuyện văng nước bọt tứ tung khuyên cô từ bỏ hôn nhân này, thật sự không khác gì một chú hề tung hứng cả.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Du Yến rất muốn nắm lấy cổ áo của cô ta, hung hăng hỏi: Cô dựa vào gì mà hô to gọi nhỏ trước mặt tôi chứ? Cô dựa vào cái gì mà đắc ý? Không có tôi thì cô cũng chẳng là cái đinh gì!
Đột nhiên không muốn tiếp tục nhẫn nại vờ như không biết, chơi cùng đám người này, thật sự là đang lãng phí thời gian, lãng phí cuộc sống, vẫn là tự mình chuốc khổ vào thân mà.
Tề Điềm Điềm vẫn đang không ngừng nói những lời đồng tình cô, Du Yến cười nhạt, vừa nghe vừa nghịch điện thoại, cô không cần cô ta đồng tình, chỉ là cô rất đồng cảm cho cô ta, tối nay cô cũng không định sẽ thanh toán cho bọn họ, tiêu một khoản tiền lớn thế này, không biết bọn họ sẽ chia đều ra, hay là mình Tề Điềm Điềm bao hết? Lục trong danh bạ thấy có số của Cố tiên sinh, Du Yến nheo mắt, vô thức nhắn câu “Về nhà chưa?” gửi qua, gửi xong mới cảm thấy làm như vậy có quá lỗ mãng không, làm phiền người ta rồi.
Vẫn may Cố tiên sinh rất nhanh liền trả lời tin nhắn, “Chưa.”
“Xã giao vẫn chưa kết thúc sao?” Nhìn thấy đối phương hồi đáp, Du Yến to gan tiếp tục quấy rầy Cố tiên sinh.
“Cùng bạn bè uống rượu, sao vậy?”
“Em đến đó được chứ?” Kì thực Du Yến cũng không muốn tham dự vào buổi xã giao của Cố tiên sinh, chỉ là hơi chán nên muốn đùa anh.
Tin nhắn dừng lại hồi lâu, cô cảm thấy Cố tiên sinh ở đầu kia hẳn đang khó xử cự tuyệt cô, lại không nghĩ đến anh không nhắn tin nữa, mà trực tiếp gọi cho cô.
Trong phòng bao rất ồn, Du Yến nói tiếng “xin lỗi” với Tề Điềm Điềm bên cạnh, liền đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại.
“Em đang ở đâu?” Điện thoại vừa thông, giọng từ tính trầm thấp của Cố tiên sinh liền vang lên bên tai, Du Yến bất giác mắng: Mẹ nó, tai muốn mang thai luôn rồi!
“Bạn bè tụ hội, rất chán, em đang muốn đi.” Hoặc có lẽ là hai người vừa thân mật không lâu, lúc này nói chuyện, gọi điệu vô thức mang theo chút làm nũng.
Cố tiên sinh ở đầu dây bên kia cười khẽ hai tiếng, nói: “Anh bảo tài xế đến đón em.”
“Không cần, bên này em có tài xế.”
Cố tiên sinh sau khi đọc địa chỉ cho cô, hai người liền gác máy.
Du Yến quay về phòng bao nói với Tề Điềm Điềm sẽ đi trước, Tề Điềm Điềm rất kinh ngạc, mỗi lần bọn họ tụ họp đều là không say không về, hôm nay sao vẫn chưa nói được hai câu liền rời đi rồi?
“Sao vậy trong nhà có chuyện gấp ư?”
“Ừ, bên Cố Hành Viễn có chút việc bảo tôi sang đó.” Du Yến tùy tiện giải thích một câu.
Tề Điềm Điềm nghe thấy Cố tiên sinh gọi cô qua, vẻ mặt lập tức trở nên không được tự nhiên, nụ cười cũng lạnh hơn chút, trước kia nhìn thấy vẻ mặt này của cô ta, Du Yến sẽ tự ảo tưởng cho rằng Tề Điềm Điềm vì nghĩ cho cô, xem Cố Hành Viễn như kẻ thù không đội trời chung, mà nay lần nữa nhìn thấy vẻ mặt này của cô ta, cô chỉ cười lạnh trong lòng nói một câu: Diễn quá giả, phê bình!
“Có chuyện gì thế, cậu từ lúc nào lại nghe lời như vậy? Gọi cậu qua cậu liền qua.” Giọng chất vấn của Tề Điềm Điềm mang theo chút khinh thường.
“Không có gì, chỉ là đi gặp bạn của anh ấy thôi.”
“Còn gặp bạn của anh ấy? Các cậu không phải vừa ầm ĩ phát sinh mâu thuẫn sao? Sao lại đi gặp bạn bè của anh ấy rồi, bọn họ có mục đích gì thế, có cần tớ đi cùng với cậu không?” Lúc nói câu này, Tề Điềm Điềm lại đổi thành vẻ mặt lo lắng.
Đổi mặt cũng nhanh quá, Du Yến buồn cười nhìn cô ta, nói: “Điềm Điềm, cậu đối với chuyện nhà tôi có phải là quá để ý rồi không? Cậu vẫn là lo chuyện của mình trước đi, cũng không thấy cậu quen bạn trai.”
Nói xong, cũng không thèm để ý Tề Điềm Điềm nữa, cô đứng dậy nói với những người xung quanh: “Mọi người chơi vui vẻ chút nhé, tôi có chút chuyện, đi trước đây.”
Nghe cô nói thế, có vài người muốn giữ cô ở lại lâu chút nữa, nhưng thấy cô thật sự có việc, cũng không nhiều lời nữa, dù sao chỉ cần Du Yến thanh toán là được, cô có ở đây hay không cũng không sao.
Tề Điềm Điềm không cam lòng nhìn theo bóng cô, buồn bực ngồi trên sô pha trút giận.
Du Yến ra khỏi phòng bao liền gọi điện thoại cho tài xế lái xe đến. Địa chỉ Cố Hành Viễn đọc là một hội sở tư nhân, nhưng quy cách cao hơn nhiều so với chỗ cô, cách nơi cô cũng không xa, đều trong trung tâm thành phố. Bởi vì ban đêm nên cũng không kẹt xe, lái xe mười phút là có thể đến.
Lúc Du Yến đến, Cố tiên sinh đích thân xuống đại sảnh chờ cô, chỉ thấy anh cười tủm tỉm, nhìn cô từ từ lại gần, “Tối nay em rất đẹp.”
Du Yến cười cong mắt: “Cảm ơn anh.”
Lúc theo anh vào trong, Du Yến lại hỏi: “Có làm phiền anh không?”
“Chỉ có vài người cùng nhau uống chút rượu, bọn họ đều muốn gặp em.”
Tất cả bạn bè Cố tiên sinh quen biết, khẳng định đều là lãnh đạo trong những lĩnh vực khác nhau, vừa nghĩ đến sắp gặp mặt những nhân vật lớn, trong lòng liền có chút kích động.
Cuộc tụ họp của người có tu dưỡng, có thân phận, quả nhiên đương đối cao cấp. Không có tiếng nhạc DJ đinh tai nhức óc, cũng không có tiếng gào hét điên loạn. Du Yến đi theo Cố tiên sinh tiến vào trong một căn phòng rộng rãi, sáng rực ánh đèn, nội thất cao cấp ưu nhã, khiến cô cảm thấy chói mắt.
Tiếng nhạc cổ điển du dương, còn có một cô gái ngồi trên sân khấu nhỏ trong phòng khách, đang ngâm nga bài hát tiếng anh, hai mắt khép hờ, ngồi trên ghế cao, hát rất nhập tâm, dường như cô nàng đang chìm đắm trong bầu không khí do tiếng hát mình tạo ra, nhưng đáng tiếc là dù cô có hát nghiêm túc hơn nữa cũng không có ai vỗ tay biểu dương cô.
Du Yến đưa mắt nhìn xuống, trong căn phòng này có vài gian phòng, phòng KTV, phòng nghe nhìn, phòng bi-a, còn có một phòng chơi bài, những gian còn lại đều khép kín cửa, không nhìn rõ là gì.
Trước khi cô tiến vào, có người đang chơi bi-a, những người khác đều đang trong sòng bài, nhưng sau khi nhìn thấy Cố tiên sinh dẫn cô vào, toàn bộ người đều dừng lại chuyện đang làm, tập trung ra phòng khách, đến cả cô gái đang hát cũng ngừng lại, tò mò nhìn cô.
Những người trước mặt đều là bạn bè của Cố tiên sinh, kiếp trước cô chưa từng gặp qua, bây giờ cô lại tùy tiện tiến vào.
Trong lòng Du Yến khá khẩn trương, nhưng cô biết đóng kịch a, trưng ra vẻ điềm đạm vẫn còn diễn được.
Người khác tò mò quan sát cô, cô cũng không bối rối, điềm đạm nhìn họ, ở đây cũng không phải toàn bộ là đàn ông, có vài người cũng dẫn theo bạn gái đến, cho nên cô đến đây, cũng không quá đột ngột.
Cho nên nói, từ bạn thân trở thành tình địch, suy đi xét lại cũng chỉ vì chuyện này mà thôi.
Sau đó Du Yến biết được suy nghĩ của Tề Điềm Điềm, cảm thấy cô ta thật sự là một người kì quái hiếm gặp, chẳng lẽ cô ta nghĩ rằng làm kế ly gián, sau khi cổ vũ bọn họ ly hôn, cô ta liền có thể thuận lợi được Cố Hành Viễn nhìn trúng sao? Lấy thân phận làm bạn thân của Du Yến, chỉ khiến cho Cố Hành Viễn càng cách xa cô ta mà thôi.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tề Điềm Điềm sinh ra trong một gia đình bình thường, là bạn học cao trung của Du Yến, nếu không phải Du Yến đưa cô ta vào trong giới giải trí, dù cô ta có cố gắng thế nào cũng chỉ là một người bình thường, nhiều nhất cũng chỉ là một người bình thường có gương mặt xinh đẹp mà thôi, tuy sau khi cô ta vào giới giải trí, tốt xấu gì cũng xem là một ngôi sao, nhưng lấy chút điều kiện này của cô ta, muốn Cố Hành Viễn để ý đến, thật sự là si tâm vọng tưởng.
Lúc chưa ly hôn, Du Yến vốn không biết được suy nghĩ trong lòng của Tề Điềm Điềm, chờ đến khi cô ly hôn với Cố Hành Viễn, Tề Điềm Điềm vẫn luôn cổ vũ cô, quan hệ giữa hai người đột nhiên trở nên vi diệu, không còn thân thiết không rời như trước đây nữa.
Vừa bắt đầu Du Yến cũng mơ hồ không rõ, nghĩ mãi không thông, nhưng sau đó, Tề Điềm Điềm dùng thân phận ngôi sao xuất hiện trong một bữa tiệc từ thiện, sau đó tin tức cô ta chủ động quyến rũ Cố Hành Viễn bị lộ ra, Du Yến mới hiểu rõ mọi chuyện.
Hóa ra, Tề Điềm Điềm từ đầu chí cuối đều có mục đích khác.
Chuyện này vừa lộ ra, tình bạn giữa cô và cô ta liền trở mặt. Không có sự ủng hộ của Du Yến, Tề Điềm Điềm lăn lộn trong giới giải trí rất không thuận lợi, mà hi vọng được dựa ngọn núi to như Cố Hành Viễn cũng bị anh không hề lưu tình mà cự tuyệt, hi vọng đó rất nhanh liền phá sản, sau đó cô ta cũng đi theo vài người, đáng tiếc không làm ra trò trống gì.
Cho đến khi Du Yến vì hít ma túy bị bắt, giam trong ngục, Tề Điềm Điềm lập tức đứng ra bỏ đá xuống giếng, chủ động tung tin, lúc này mới có thể nổi tiếng trên Weibo.
Thế nên khi quay đầu nhìn người bạn thân này của cô, nhìn lúc gương mặt cô ta nói chuyện văng nước bọt tứ tung khuyên cô từ bỏ hôn nhân này, thật sự không khác gì một chú hề tung hứng cả.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Du Yến rất muốn nắm lấy cổ áo của cô ta, hung hăng hỏi: Cô dựa vào gì mà hô to gọi nhỏ trước mặt tôi chứ? Cô dựa vào cái gì mà đắc ý? Không có tôi thì cô cũng chẳng là cái đinh gì!
Đột nhiên không muốn tiếp tục nhẫn nại vờ như không biết, chơi cùng đám người này, thật sự là đang lãng phí thời gian, lãng phí cuộc sống, vẫn là tự mình chuốc khổ vào thân mà.
Tề Điềm Điềm vẫn đang không ngừng nói những lời đồng tình cô, Du Yến cười nhạt, vừa nghe vừa nghịch điện thoại, cô không cần cô ta đồng tình, chỉ là cô rất đồng cảm cho cô ta, tối nay cô cũng không định sẽ thanh toán cho bọn họ, tiêu một khoản tiền lớn thế này, không biết bọn họ sẽ chia đều ra, hay là mình Tề Điềm Điềm bao hết? Lục trong danh bạ thấy có số của Cố tiên sinh, Du Yến nheo mắt, vô thức nhắn câu “Về nhà chưa?” gửi qua, gửi xong mới cảm thấy làm như vậy có quá lỗ mãng không, làm phiền người ta rồi.
Vẫn may Cố tiên sinh rất nhanh liền trả lời tin nhắn, “Chưa.”
“Xã giao vẫn chưa kết thúc sao?” Nhìn thấy đối phương hồi đáp, Du Yến to gan tiếp tục quấy rầy Cố tiên sinh.
“Cùng bạn bè uống rượu, sao vậy?”
“Em đến đó được chứ?” Kì thực Du Yến cũng không muốn tham dự vào buổi xã giao của Cố tiên sinh, chỉ là hơi chán nên muốn đùa anh.
Tin nhắn dừng lại hồi lâu, cô cảm thấy Cố tiên sinh ở đầu kia hẳn đang khó xử cự tuyệt cô, lại không nghĩ đến anh không nhắn tin nữa, mà trực tiếp gọi cho cô.
Trong phòng bao rất ồn, Du Yến nói tiếng “xin lỗi” với Tề Điềm Điềm bên cạnh, liền đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại.
“Em đang ở đâu?” Điện thoại vừa thông, giọng từ tính trầm thấp của Cố tiên sinh liền vang lên bên tai, Du Yến bất giác mắng: Mẹ nó, tai muốn mang thai luôn rồi!
“Bạn bè tụ hội, rất chán, em đang muốn đi.” Hoặc có lẽ là hai người vừa thân mật không lâu, lúc này nói chuyện, gọi điệu vô thức mang theo chút làm nũng.
Cố tiên sinh ở đầu dây bên kia cười khẽ hai tiếng, nói: “Anh bảo tài xế đến đón em.”
“Không cần, bên này em có tài xế.”
Cố tiên sinh sau khi đọc địa chỉ cho cô, hai người liền gác máy.
Du Yến quay về phòng bao nói với Tề Điềm Điềm sẽ đi trước, Tề Điềm Điềm rất kinh ngạc, mỗi lần bọn họ tụ họp đều là không say không về, hôm nay sao vẫn chưa nói được hai câu liền rời đi rồi?
“Sao vậy trong nhà có chuyện gấp ư?”
“Ừ, bên Cố Hành Viễn có chút việc bảo tôi sang đó.” Du Yến tùy tiện giải thích một câu.
Tề Điềm Điềm nghe thấy Cố tiên sinh gọi cô qua, vẻ mặt lập tức trở nên không được tự nhiên, nụ cười cũng lạnh hơn chút, trước kia nhìn thấy vẻ mặt này của cô ta, Du Yến sẽ tự ảo tưởng cho rằng Tề Điềm Điềm vì nghĩ cho cô, xem Cố Hành Viễn như kẻ thù không đội trời chung, mà nay lần nữa nhìn thấy vẻ mặt này của cô ta, cô chỉ cười lạnh trong lòng nói một câu: Diễn quá giả, phê bình!
“Có chuyện gì thế, cậu từ lúc nào lại nghe lời như vậy? Gọi cậu qua cậu liền qua.” Giọng chất vấn của Tề Điềm Điềm mang theo chút khinh thường.
“Không có gì, chỉ là đi gặp bạn của anh ấy thôi.”
“Còn gặp bạn của anh ấy? Các cậu không phải vừa ầm ĩ phát sinh mâu thuẫn sao? Sao lại đi gặp bạn bè của anh ấy rồi, bọn họ có mục đích gì thế, có cần tớ đi cùng với cậu không?” Lúc nói câu này, Tề Điềm Điềm lại đổi thành vẻ mặt lo lắng.
Đổi mặt cũng nhanh quá, Du Yến buồn cười nhìn cô ta, nói: “Điềm Điềm, cậu đối với chuyện nhà tôi có phải là quá để ý rồi không? Cậu vẫn là lo chuyện của mình trước đi, cũng không thấy cậu quen bạn trai.”
Nói xong, cũng không thèm để ý Tề Điềm Điềm nữa, cô đứng dậy nói với những người xung quanh: “Mọi người chơi vui vẻ chút nhé, tôi có chút chuyện, đi trước đây.”
Nghe cô nói thế, có vài người muốn giữ cô ở lại lâu chút nữa, nhưng thấy cô thật sự có việc, cũng không nhiều lời nữa, dù sao chỉ cần Du Yến thanh toán là được, cô có ở đây hay không cũng không sao.
Tề Điềm Điềm không cam lòng nhìn theo bóng cô, buồn bực ngồi trên sô pha trút giận.
Du Yến ra khỏi phòng bao liền gọi điện thoại cho tài xế lái xe đến. Địa chỉ Cố Hành Viễn đọc là một hội sở tư nhân, nhưng quy cách cao hơn nhiều so với chỗ cô, cách nơi cô cũng không xa, đều trong trung tâm thành phố. Bởi vì ban đêm nên cũng không kẹt xe, lái xe mười phút là có thể đến.
Lúc Du Yến đến, Cố tiên sinh đích thân xuống đại sảnh chờ cô, chỉ thấy anh cười tủm tỉm, nhìn cô từ từ lại gần, “Tối nay em rất đẹp.”
Du Yến cười cong mắt: “Cảm ơn anh.”
Lúc theo anh vào trong, Du Yến lại hỏi: “Có làm phiền anh không?”
“Chỉ có vài người cùng nhau uống chút rượu, bọn họ đều muốn gặp em.”
Tất cả bạn bè Cố tiên sinh quen biết, khẳng định đều là lãnh đạo trong những lĩnh vực khác nhau, vừa nghĩ đến sắp gặp mặt những nhân vật lớn, trong lòng liền có chút kích động.
Cuộc tụ họp của người có tu dưỡng, có thân phận, quả nhiên đương đối cao cấp. Không có tiếng nhạc DJ đinh tai nhức óc, cũng không có tiếng gào hét điên loạn. Du Yến đi theo Cố tiên sinh tiến vào trong một căn phòng rộng rãi, sáng rực ánh đèn, nội thất cao cấp ưu nhã, khiến cô cảm thấy chói mắt.
Tiếng nhạc cổ điển du dương, còn có một cô gái ngồi trên sân khấu nhỏ trong phòng khách, đang ngâm nga bài hát tiếng anh, hai mắt khép hờ, ngồi trên ghế cao, hát rất nhập tâm, dường như cô nàng đang chìm đắm trong bầu không khí do tiếng hát mình tạo ra, nhưng đáng tiếc là dù cô có hát nghiêm túc hơn nữa cũng không có ai vỗ tay biểu dương cô.
Du Yến đưa mắt nhìn xuống, trong căn phòng này có vài gian phòng, phòng KTV, phòng nghe nhìn, phòng bi-a, còn có một phòng chơi bài, những gian còn lại đều khép kín cửa, không nhìn rõ là gì.
Trước khi cô tiến vào, có người đang chơi bi-a, những người khác đều đang trong sòng bài, nhưng sau khi nhìn thấy Cố tiên sinh dẫn cô vào, toàn bộ người đều dừng lại chuyện đang làm, tập trung ra phòng khách, đến cả cô gái đang hát cũng ngừng lại, tò mò nhìn cô.
Những người trước mặt đều là bạn bè của Cố tiên sinh, kiếp trước cô chưa từng gặp qua, bây giờ cô lại tùy tiện tiến vào.
Trong lòng Du Yến khá khẩn trương, nhưng cô biết đóng kịch a, trưng ra vẻ điềm đạm vẫn còn diễn được.
Người khác tò mò quan sát cô, cô cũng không bối rối, điềm đạm nhìn họ, ở đây cũng không phải toàn bộ là đàn ông, có vài người cũng dẫn theo bạn gái đến, cho nên cô đến đây, cũng không quá đột ngột.
Danh sách chương