Hệ Nhị Phân

Tác giả: Thiên thượng điệu hãm bính

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Chương 34

"Tôi biết anh rất xinh đẹp, tôi cũng không ngại quá khứ của anh. Nhưng mà tôi hy vọng... từ nay về sau, anh hãy chỉ xinh đẹp cho mình tôi thôi, được không?"



.

Giữa trưa mùng mười, Hàn Kính từ quê lên lại thành phố A.

Đây là lần thứ hai hắn từ ga tàu lên thành phố này. Nhớ lần đầu, hắn còn lẻ loi một mình đi vào một thành phố lạ lẫm, như một nhành hoa bồ công anh tung bay trong gió, không biết tương lai mình sẽ trôi dạt về đâu. Nhưng lúc này đây, hắn rất nhanh tìm được Lan Tri giữa dòng người tấp nập, lần đầu tiên nảy sinh trong lòng hắn một cảm giác an yên.

Lan Tri hôm nay mặc một bộ tây trang, thắt cravat chỉnh tề, chân cũng không mang đôi boots ngắn hằng ngày mà là một đôi giày da. Cả trang phục và thần thái của anh đều hoàn toàn không hợp với dòng người tấp nập bộn bề ở sân ga.

"Anh không cần ăn diện như vậy đón tôi trở về đâu." Hàn Kính đi đến trước mặt Lan Tri, vừa cười nói vừa đưa tay sửa sang lại mấy lọn tóc anh bị gió thổi loạn.

"Phiền cậu nhanh lên một chút." Lan Tri không kiên nhẫn, né tránh hắn: "Hôm nay tôi đi làm."

Xa cách nhau đến sáu ngày, vừa gặp lại định thân mật một tý, kết quả bị Lan Tri tạt cho một gáo nước lạnh, Hàn Kính có chút ngượng ngùng.

"Bây giờ không phải vẫn còn nghỉ đông sao?" Hắn lầu bầu – "Anh sao lại đi làm rồi?"

"Học sinh nghỉ, giảng viên thì không." Lan Tri xoay người hướng bãi đỗ xe đi thẳng: "Hơn nữa hai giờ chiều tôi còn có hội nghị quan trọng cần tham gia."

Nghĩ đến việc Lan Tri tranh thủ giờ nghỉ trưa đánh xe đi một đoạn đường dài đến đón mình, cũng là đã đầy đủ thành tâm thành ý rồi, nên Hàn Kính không thể lèm bèm gì thêm, đành ngoan ngoãn im lặng ôm hành lý chui vào xe.

Lan Tri chở Hàn Kính về nhà rồi vội vã đi họp ngay.

Hàn Kính xách hành lý vào trong. Sắp xếp đồ đạc ổn thỏa rồi hắn lại mở tủ lạnh xem xét. Trời ạ, tủ lạnh trống không. Hàn Kính vò đầu. Lan Tri cả mấy ngày nghỉ tết đều không nấu cơm mà chỉ gọi đồ ăn ngoài.

Thức ăn hàng quán làm sao vệ sinh và dinh dưỡng như tự nấu được cơ chứ!

Hàn Kính phóng ra siêu thị xách về mấy túi đồ về nhà, tay cầm muôi tay cầm chảo làm đầu bếp.

Gian bếp lâu ngày không được sủng hạnh lát sau đã tỏa ra hương thơm ngào ngạt. Nhưng mà, Hàn Kính làm xong một bàn đầy thức ăn rồi cũng không thấy Lan Tri trở về.

Hắn nhìn đồng hồ. Đã hơn bảy giờ rồi. Lan Tri khi trưa có nói qua chiều nay anh có một hội nghị quan trọng.

Bên ngoài trời đã tối. Hàn Kính nghĩ nghĩ, quyết định đi tắm rửa. Hắn trên xe lửa một ngày một đêm, tuy là mùa đông không ra mồ hôi mấy nhưng người cũng sẽ bị bẩn. Dù gì hắn cũng đang không có việc gì làm, Lan Tri lại thích sạch sẽ, đi tắm rửa thơm ngào ngạt thế này mà xuất hiện trước mặt anh, chắc chắc sẽ ghi điểm.

Hắn mở nước ấm chảy đầy bồn, cởi quần áo nằm xuống ngâm mình. Giữa mùa đông mà tắm nước nóng thì thoải mái nhất rồi.

Hơi nước mờ mịt. lượn lờ tràn ngập cả phòng, che mờ mấy tấm kính ngăn bồn tắm.

Hàn Kính trong bồn thư thả ngâm mình đến nửa giờ, mới tiếc nuối đứng lên sang tắm vòi hoa sen. Hắn mở nước, vừa chà rửa khắp người vừa nổi hứng ngâm nga mấy câu hát.

Hắn bôi quét xà phòng rất cẩn thẩn, đặc biệt là phần hạ thân, chà đi chà lại mấy lần muốn trôi luôn cả lớp da ra.

Ngộ nhỡ đêm nay Lan Tri bổng nổi hứng thú, muốn cùng hắn lên giường thì sao? Với tư cách một người thanh niên trai tráng, còn là một tiểu công ưu tú, hắn muốn chuẩn bị cho thật tốt tình huống phát sinh Lan Tri muốn "đi tàu nhanh" với hắn.

Hàn Kính vừa chà rửa vừa nghĩ ngợi lung tung, khiến dương v*t hắn không biết lúc nào đã bắt đầu "chào cờ". Hắn liếc mắt xuống hạ thân đã cương đang dính đầy bọt xà phòng cười khổ. Hắn vốn đâu muốn phải tự xử lúc này đâu cơ chứ.

Bỗng hắn chú ý, hình như trong bọt xà phòng phản chiếu bóng ai mờ mờ.

Hàn Kính cả kinh xoay người, bắt gặp Lan Tri đã về nhà từ lúc nào, đang đứng dựa vào bồn rửa mặt liền tủ (*), ngón tay trỏ thon dài nhịp trên mặt đá trơn bóng, im lặng nhìn hắn trần truồng xoa xà phòng tắm rửa.

(*) (này là cái bồn rửa kiểu nguyên một cái tủ, phía trên là mặt đá hoặc lót gạch men, như ảnh dưới (nếu wattad hiển thị được..) có đặt bồn rửa ở trên, phía sau có gương soi ý chứ ko phải mỗi cái bồn ko nha)



Anh đã cởi vest cùng giày da, cravat cũng đã cởi xuống, nửa trong nửa ngoài nhét ở túi áo, bộ dáng lười biếng, như một nụ hoa lơ đãng từ từ mà hé mở.

Phản ứng đầu tiên của Hàn Kính là xấu hổ. Hắn lập tức xoay lưng lại, dùng tay vuốt hạ thân, ý đồ làm cho nó mềm lại. Đáng tiếc dương v*t hắn không chịu nghe lời, nhìn thấy Lan Tri một cái liền mất kiểm soát, lập tức cương cứng lên như một cái chày gỗ.

Hàn Kính không trị được họa mi của mình, đang không biết làm thế nào, bỗng phía sau vang lên tiếng quần áo sột soạt.

Hắn xoay đầu nhìn lại, thiếu điều muốt trượt chân té ngã vào bồn tắm.

Lan Tri đã ngồi lên bồn rửa mặt, tay anh vẫn nhịp đều đều xuống mặt đá. Nhưng bàn tay kia, không nhanh không chậm mà bắt đầu cởi nút áo sơ mi.

Một nút.

Lại một nút.

Áo sơ mi trắng sạch sẽ như những đám mây, cẩn thận từng li từng lý mà hé mở ra, để lộ cảnh sắc rực rỡ bên trong.

Đôi chân thon dài thẳng tắp buông thõng, chân không mang giày, chỉ có một đôi bít tất mỏng màu xanh đậm bao lấy, rõ ràng phác họa những đường cong của lòng bàn chân, nổi lên trên nền gạch men sứ trắng muốt, làm rung động lòng người.

Hàn Kính ngẩn ngơ nhìn cặp chân anh, mặc kệ nước vẫn chảy ào ào. Ánh mắt hắn men từ bàn chân nhìn ngược dần lên trên. Lan Tri vẫn nguyên vẹn đầy đủ quần áo. Tất chân, quần tây, áo sơ mi mở hai nút cổ, tất cả đều thật vừa vặn với anh.

Hàn Kính nhìn chăm chăm lên gương mặt anh. Thần sắc rất trầm tĩnh như mọi ngày, đôi mắt sâu thẳm sẽ không bao giờ trông thấy đáy, trước sau như một không thể đoán được anh đang có tâm trạng gì.

Phòng tắm tràn ngập hơi nóng lượn lờ phả vào mặt. Lạnh nóng giao nhau, trên kính mắt của anh hơi nước đã bắt đầu ngưng đọng thành từng hạt nước nhỏ, men theo gọng kính vàng chậm rãi chảy xuống.

"Cốc....cốc..." Lan Tri lại dùng ngón tay lơ đãng gõ lên mặt bàn đá.

Có một hạt nước men theo gọng kính chảy xuống, trĩu nặng lay đọng rồi không chịu được thẳng tắp mà rơi xuống, mông lung xẹt qua mặt anh một tia sáng trắng, long lanh ướt át và khêu gợi.

Hàn Kính đã không chịu đựng được nữa. dương v*t hắn cứng đến sắp nổ tung rồi, còn gì xấu hổ còn gì phải e dè nữa.

Hắn tiện tay cầm khăn tắm lau qua loa cơ thể, rồi trần truồng cứ thế bước ra tiến đến trước mặt Lan Tri, nắm lấy bàn tay đang cởi cúc áo của anh.

"Anh cởi quần áo chậm quá rồi đó." Hắn vừa nói vừa sờ tay lên má Lan Tri, vỗ nhẹ. Sau đó lại đụng lên chóp mũi anh.

"Nhưng mà anh yên tâm, tôi sẽ làm mẫu cho anh thấy thế nào là cởi đồ nhanh."

Nói xong tay hắn trượt xuống, bắt lấy cổ áo sơ mi anh ngang ngược dùng sức phanh ra.

Áo sơ mi lập tức bị xé mở hơn một nửa, lộn xộn vướng ở cánh tay, lồng ngực anh gần như đã lõa lồ tại phòng tắm ngập hơi nóng.

Hàn Kính thuận tay luồn vào trong áo sơ mi ve vuốt, ôm lấy eo anh, đem anh dựa vào tấm gương lớn đằng sau bồn rửa tay, gặm lên xương quai xanh đói khát mút mát.

Lan Tri không cự tuyệt hắn, trái lại còn đưa tay luồn vào tóc Hàn Kính, nhẹ nhàng rên rỉ.

Vì mười bộ đề cương Hóa học kia mà Hàn Kính rất lâu rồi không được chạm vào cơ thể anh. Hôm nay không biết vì cái gì anh lại không so đo mấy bộ đề với hắn nữa. Nhưng bây giờ hạn hán lâu ngày gặp mưa rào, còn ai hơi sức đâu mà suy nghĩ mưa rào từ đâu mà đến?

Mặc kệ hết đi. Mỡ dâng miệng mèo, ăn trước rồi tính sau.

Hàn Kính đói bụng lắm rồi. Hắn trầm mê trong tiếng rên rỉ của Lan Tri, vùi đầu vào trong áo sơ mi anh suồng sã gặm cắn núm vú. Như con Sói đói ăn thịt Quàng Khăn Đỏ, hắn nhanh chóng liếm cắn ướt sũng lồng ngực anh.

Hỗn hợp nước bọt, mồ hôi và hơi nước đọng lại trên người anh tụ thành hạt, chậm chạp dính nhớp men theo khuôn ngực xuôi xuống bụng, rồi lại ôm nửa vòng eo từng hạt chậm rãi nhỏ xuống mặt bàn đá bóng loáng, tạo thành một vũng nước nhỏ. Hàn Kính thậm chí còn cảm giác như mình có thể thấy được bóng Lan Tri phản chiếu lại trong vũng nước đó.

Lan Tri cắn nhẹ môi dưới, đôi mắt khép hờ, trên phiến lông mi dài đọng vài hạt nước, mũi cũng lấm tấm rịn một lớp mồ hôi mỏng, trông vừa cam chịu lại tràn đầy hấp dẫn.

Hàn Kính dùng tay lau hết vũng nước dâm mỹ trên bàn đá kia, giật nút quần tây Lan Tri. Bàn tay len theo khe quần nắm lấy hạ thân anh, đem toàn bộ thứ dịch nhớp nháp vừa lau kia bôi lên đấy.

Lan Tri "Ah" một tiếng, ngửa đầu đụng phải tấm gương phía sau.

Hàn Kính thừa thắng xông lên, tay di chuyển lên xuống hạ thân, miệng cũng không ngừng trêu đùa đầu v* đã cứng lên như hai hạt đậu của anh.

Lan Tri bị trêu chọc toàn thân, kích thích đến run lên từng đợt. Cánh tay anh vòng ra tấm gương phía sau loạn xạ sờ soạng như đang tìm thứ gì đó.

Mặt gương phủ đầy hơi nước mờ ảo bị cánh tay anh quẹt loạn, có chỗ còn mông lung, có chỗ lại rõ ràng, giăng khắp nơi, tạo thành một bức tranh ẩm ướt theo trường phái ấn tượng.

Cuối cùng Lan Tri cũng mò được đến cây đèn tường phía trên tấm gương. Anh nâng cánh tay nắm chặt lấy thân đèn.

Hàn Kính thấy bắp thịt Lan Tri vì động tác mà kéo căng, hắn cọ mũi vào làn da ướt sũng của anh, cười nói: "Bị tôi liếm mấy cái đã không đợi được nữa rồi?"

Nói xong, hắn bắt đầu cởi quần anh. Vừa cởi được thắt lưng, đã thấy túi quần Lan Tri rung rung.

Chuyện gì đây? Chẳng lẽ trong túi Lan Tri có để dildo? Hàn Kính đang đầy ham muốn trong đầu bỗng chốc giật mình bừng tỉnh.

(trời má cái này gọi là bị sang chấn tâm lý từ đợt trước cmnr =]]]])

Lan Tri buông bàn tay đang luồn vào tóc hắn, tiến vào túi quần lấy ra điện thoại di động.

Điện thoại nhận cuộc gọi đang rung kịch liệt. Lan Tri nhìn màn hình di động vài giây, rồi ưỡn người lên phía trước đung đưa vòng eo kiêu khích Hàn Kính.

Ý tứ rõ ràng quá rồi, không cần lo chuyện điện thoại, cứ tiếp tục đến.

Nam thần đã yêu cầu, hắn làm sao có thể từ chối.

Hàn Kính lần nữa dùng sức nắm quần dài, dọc theo chân anh kéo rơi xuống.

Đôi chân dài thẳng tắp trắng noãn của Lan Tri lập tức lõa lồ trong màn hơi nước mông lung, mềm mại nổi bật trên mặt bàn đá cứng rắn, xinh đẹp vô cùng.

Hàn Kính cảm thấy khí nóng dồn lên mặt, hắn hưng phấn ngồi thấp người vùi đầu vào giữa chân anh hung hăng vừa hôn vừa liếm.

Lan Tri trong lúc hắn hôn hít, nhấn nút nhận cuộc gọi.

"Lan Tri thằng đê tiện!" Âm thanh của Chu Thành theo loa điện thoại truyền tới.

Hàn Kính sững sờ, không tự chủ được mà dừng động tác.

Nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng tiếp, Lan Tri đã cúi xuống, nhẹ nhàng day liếm vành tai hắn.

"Đừng ngừng lại." Anh trầm thấp rủ rỉ.

Mệnh lệnh hấp dẫn theo thanh âm truyền tới, ướt sũng đọng lại trong tai hắn.

Hàn Kính bị hơi ấm trong khoang miệng Lan Tri thổi trúng, cả người nhanh chóng nóng bừng, hắn không kìm chế được kêu nhẹ một tiếng, đầu lần nữa vùi sâu vào giữa hai chân anh, hôn hít liên tục trên mặt đùi trong, một tay bắt đầu tìm đến quần tây vừa xả ra của anh, lần mò vào túi tìm bao cao su.

Hắn đã quá thân thuộc với thói quen của anh rồi, như cá trong nước, nhắm mắt cũng biết trong túi quần Lan Tri lúc nào cũng để sẵn một cái bao cao su đúng kích thước của hắn.

Giọng Chu Thành một lần nữa lại ré lên trong điện thoại: "Lan Tri! Thằng nhãi ranh, mày ra đây! Mày có gan trộm số liệu trong phòng thí nghiệm của tao, có gan ném đá giấu tay dùng người khác tố giác tao mà không dám chườn mặt ra gặp tao nói chuyện à?"

Hàn Kính nghe được cũng không hiểu mô tê gì, Lan Tri đã lấy trộm cái gì của lão rồi hả? Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ mờ mờ đoán được anh đang nhắm vào Chu Thành gây chuyện.

Tại sao phải gây hấn trộm đồ của lão nhỉ? Nếu Lan Tri khó chịu, chỉ cần nói với hắn một câu, hắn sẽ thành tâm thành ý mà nện cho Chu Thành ra bã, bét nhất cũng phải một tháng không bò xuống giường được.

Hàn Kính cảm thấy Lan Tri đang im lặng, không khỏi khẽ ngẩng đầu nhìn anh.

Lan Tri cũng đang nhìn hắn. Tròng kính mắt anh lúc này cũng đã dày đặc hơi sương, mơ hồ che bớt ánh mắt vừa trộn lẫn cả khoái cảm và lạnh lùng.

"Cha nuôi à." Anh không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ châm chọc cười: "Tôi có gan đến đâu cũng không bằng gan của ông, dám làm giả số liệu nghiên cứu."

Vừa nói anh vừa chậm rãi nhấc cao một chân để lên bồn rửa mặt. Chân còn lại chạm vào người Hàn Kính đang phủ phục giữa hai chân anh, dùng đầu gối vỗ nhẹ vào bên má hắn.

"Không phải đã bảo cậu đừng ngừng lại sao?" Anh nhẹ giọng thúc giục, so với khi nói chuyện với Chu Thành thì mềm mại hơn rất nhiều.

Một chân anh đang buông thõng xuống mặt bàn đá lạnh, chân khác thì đang gập lại gác cao lên. Tư thế này phơi bày toàn bộ nơi riêng tư của anh ra trước mặt Hàn Kính. Hậu huyệt chặt chẽ khảm nạm giữa hai bờ mông thịt trắng nõn, như một đóa hoa lãnh diễm nở giữa mặt tuyết mùa đông, đẹp đẽ mà mời mọc hắn thăm dò vào. Mặt bàn đá trơn nhẵn, bóng như mặt hồ, trong làn hơi nước ẩn ẩn hiện hiện phản chiếu lại toàn bộ cảnh đẹp trước mắt.

Hình ảnh kiều diễm dâm đãng rồi này thật sự quá khiêu khích hắn rồi.

Hàn Kính cảm thấy máu mũi hắn sắp sửa phun trào đến nơi. Hắn bấp chấp Lan Tri đang nói chuyện cùng Chu Thành, dang tay dạng rộng hai đùi anh ra, nhắm ngay dương v*t đang cương cứng mà thô lỗ liếm một đường từ gốc lên đỉnh.

Lan Tri cao giọng rên "Ahh" một tiếng.

Hàn Kính đã ngủ với anh nhiều lần, hắn cực kỳ thích nghe giọng anh rên rỉ.

Lan Tri bình thường nói chuyện hạ giọng rất thấp, tiếng nói trầm đục, như một cơ thể chụp vào mười mấy lớp quần áo, khăn choàng cổ, bao tay, bít tất chỉnh tề. Cảm xúc trong giọng nói được che đậy rất chặt chẽ, giấu diếm không để lộ ra một khe hở nào.

Nhưng khi anh đã bắt đầu động tình mà rên rỉ thì gợi cảm y như lúc anh cởi quần áo vậy. Rất chậm rất chậm, trút xuống từng lớp vải che phủ lên cơ thể trần truồng tuyệt đẹp. Cởi xong bít tất, lại cởi đến bao tay, những ngón tay, bàn chân thon dài như ngọn núi tuyết e ấp lộ ra một góc nhỏ, muốn từ chối nhưng cũng muốn mời chào câu dẫn.

Nhưng tiếc là Lan Tri trên giường vẫn không muốn rên rỉ quá lớn, anh thường xuyên áp chế lại giọng mình. Loại cảm giác này giống như đang cởi quần áo đến một nửa rồi lại ngừng, chọc cho người khác ngứa ngáy và khát khao khó nhịn.

Hàn Kính rất nhiều lần nói với anh hắn muốn nghe anh thoải mái rên rỉ. Lan Tri cho dù động tác rất nhiệt tình chủ động, nhưng lại một mực làm ngơ lời khẩn cầu của hắn.

Về sau trong cái đêm đầy tuyết kia hắn đánh đuổi Chu Thành, cũng nghe Lan Tri bộc bạch anh bị lão mê gian, cũng quan trọng hơn là, hắn phát hiện Lan Tri tự hồ như có chút tự trách, cho rằng âm thanh rên rỉ quá mức phóng đãng của mình đã một phần đẩy đến kết quả như vậy.

Từ đó về sau, Hàn Kính không cưỡng cầu nữa. Lan Tri vui hắn cũng vui, Lan Tri buồn hắn cũng buồn. Hắn không muốn để cho anh làm những chuyện anh không thích. Hơn nữa hắn rất tin rằng, người mạnh mẽ như Lan Tri, nếu kiên trì ở bên anh lâu dài, nhất định bóng ma tâm lý này sẽ nhanh chóng biến mất.

Cho nên hôm nay, nghe được Lan Tri bỗng nhiên rên rỉ lớn như vậy, hắn vui vẻ không thôi. Thanh âm cao vút đầy mị hoặc, như một ngón tay thon dài mà mạnh mẽ, một phát giật phăng rất cả quần áo trên người, chỉ để lại một thân thể trần trụi nguyên sơ nhất, phơi bày không giấu giếm mọi cảm xúc.

Hàn Kính bị thanh âm rên rỉ nỉ non của anh quấn quanh, máu nóng càng bốc cao. Hắn mò mẫm trong túi quần tây nãy giờ cũng đã tìm được cái BCS, tiện tay ném quần ra xa, hai tay luồn vào dưới eo lưng Lan Tri, nâng mông anh lên, thè lưỡi liếm láp hậu huyệt chặt chẽ.

Lan Tri một lần nữa mà cao giọng kêu lên. Hàn Kính cảm giác được anh cũng rất hung phấn, không chỉ ở tính khí đang đứng cao, mà còn ở hậu huyệt được lưỡi hắn bao trùm ve vuốt đã bắt đầu phối hợp, co thắt liên tục, phối hợp với những tiếng rên cao vút, im lặng mà khát khao đòi hỏi.

Hàn Kính liếm mút mỗi lúc một nhanh, khuấy động trong thân thể ước sũng của anh. Lan Tri thuận thế dựa hẳn lưng vào tấm gương lớn phía sau, cong người vặn vẹo vòng eo phối hợp với hắn, miệng không ngừng rên rỉ cao giọng. Cặp chân thon dài cũng không chịu nổi kích thích, gác hẳn lên lưng Hàn Kính mà giẫm đạp giãy giụa, gót chân không ngừng chà xát lên da hắn.

Hàn Kính cảm giác Lan Tri giẫm đạp rất mạnh, hắn hưng phấn cực kì, hận không thể đem anh giẫm vào trong thân thể hắn, để hắn tan ra, trở thành một phần của anh.

Bít tất trên chân Lan Tri còn chưa kịp bỏ, cọ xát trên lưng Hàn Kính vẫn còn đọng lại bọt xà phòng, phát ra những tiếng kin kít nho nhỏ.

Tiếng nước chảy róc rách, tiếng cọ xát kin kít, phảng phất như tiếng violon du dương, tăng thêm khêu gợi cho những tiếng rên rỉ của Lan Tri. Trong phòng tắm nhỏ hẹp những âm thanh kích tình vang vọng hòa quyện vào nhau như một bản hòa tấu tràn ngập dục vọng.

Mà bản hòa tấu kia, thính giả chỉ có một, chính là Chu Thành bên kia điện thoại.

Hàn Kính còn đang đắm chìm trong hoan ái kịch liệt, không còn tâm trí nào chú ý đến những thứ khác, thẳng đến khi nghe Chu Thành tiếp tục gào thét trong điện thoại, hắn mới ý thức được điện thoại vẫn còn đang mở.

"Đồ đĩ đực!" Chu Thành gầm rú. "Là vì cái lần chơi mày trong xe kia, mà mày ngấm ngầm lên ý định trả thù tao? Không phải mày cũng mê tít đàn ông à? Tao vất vả nuôi mày lớn lên béo tốt như thế này, chổng mông lên cho tao chơi một lần, thiệt thòi cho mày lắm sao?!"

Lan Tri nghe được Chu Thành nhắc đến chuyện cũ, tuy đã bị Hàn Kính nhấn chìm vào bề dục,vẫn không khống chế được sự tức giận. Anh cắn chặt môi không nói lời nào, đột ngột dùng khuỷu tay thúc mạnh vào tấm gương phía sau, tựa hồ muốn đem tát cả sự nhẫn nại uất hận kìm nén suốt thời gian qua thoát ra.

Tấm gương bị thúc quá mạnh, nứt ra, những đường dài men theo mặt gương mà lan rộng.

Chu Thành tiếp tục quát tháo trong điện thoại: "Thằng ranh con vong ơn bội nghĩa, tao mà không đổ tiền cho mày ăn học, đọc sách này nọ, thì mày liệu có được như hôm nay không? Không có tao thì nhãi con hình người dạng chó mày bây giờ đang là một thằng công nhân lao động quèn, cắm mặt quần quật mười hai tiếng mỗi ngày mà tiền thuê nhà còn không trả đủ, chứ đừng nói chuyện thảnh thơi trần truồng uốn éo trước mặt bọn đàn ông."

Hàn Kính nghe lão gào thét trong điện thoại, rất tức giận. Hắn từ giữa hai chân Lan Tri ngẩn đầu lên, thò tay giật lấy điện thoại, hét lớn: "Con mẹ nó ông đớp c** hay uống đ** mà miệng thối thế? Ông dám nói thêm một câu nữa có tin tôi quất chết cmn ông luôn không?

Mắng xong hắn tắt điện thoại, nhắm khe cửa phòng tắm mà thảy xuống, trượt điện thoại ra tới tận phòng khách.

Hàn Kính nâng cánh tay Lan Tri khi nãy đụng vào tâm gương lên xem xét. Khuỷu tay da đã rách, từng vệt máu đỏ tươi chậm rãi rỉ ra trên làn da trắng tuyết. Hắn cầm lấy một cái khăn mặt, cẩn thận từng li từng tý chậm máu cho anh, rồi băng bó vết thương lại.

"Tôi biết anh cố ý muốn cho lão nghe, chọc lão buồn nôn đến chết. Nhưng mà tôi không muốn làm cho lão nghe."

Hắn ngẩn đầu nhìn Lan Tri. Anh cũng đang nhìn hắn, cặp kính mắt trên sống mũi có hơi trĩu xuống.

Hàn Kính đẩy gọng kính anh lên, lại dùng ngón tay quẹt đi lớp hơi sương đọng lại trên mặt kính.

"Tôi thích nghe anh rên lắm." Hắn nhẹ nhàng ôm eo Lan Tri. "Tôi biết anh rất xinh đẹp, tôi cũng không ngại quá khứ của anh. Nhưng mà tôi hy vọng... từ nay về sau, anh hãy chỉ xinh đẹp cho mình tôi thôi, được không?"

Lan Tri vẫn chăm chăm nhìn hắn, chậm rãi đưa tay, vuốt lên tóc hắn.

"Được." Anh nhẹ nhàng trả lời Hàn Kính.

"Anh biết rõ tôi rất thích anh.." Hàn Kính nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: "Nếu anh lại đi cùng người khác, đừng nói đến chuyện tôi nhìn được nghe được, chỉ cần nghĩ đến thôi, tôi đã không chịu nổi.... Tôi sẽ giết người đó! Xin lỗi anh, nếu tôi đã thích ai đó, thì tính độc chiếm của tôi rất mạnh.."

"Không sao" Lan Tri nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, rồi tay lại men xuống vuốt vào đôi má trơn trượt, lướt qua cằm, bờ vai hắn, cuối cùng vuốt xuống bờ ngực rắn rỏi của hắn, nhẹ nhàng gảy gảy đầu v* sậm màu.

Động tác tràn ngập sự khiêu khích tình dục, không cần nói cũng có thề hiểu ra.

Hàn Kính lúc nãy biết Lan Tri khiêu khích mình để làm cho Chu Thành nghe nên có chút tụt hứng, vì anh hiển nhiên không quên mười bộ đề hóa kia, chỉ là cố tình mượn hắn chọc giận lão. Giờ anh đã đồng ý với hắn không tiếp tục cho lão nghe nữa, nên trận ân ái này coi như không còn ý nghĩa. Nếu dựa vào tính tình anh thì rất có thể sẽ dừng lại luôn.

Thế nhưng Lan Tri không có vẻ gì là muốn ngừng lại. Anh dùng động tác khiêu khích lồng ngực Hàn Kính, khiến cho nhiệt nóng vừa mất đi khi nãy của hắn lại ùa về,chạy thẳng xuống hạ thân.

Hàn Kính như người chết đuối vớ được cọc, hưng phấn cực kì. Hắn tự biên tự diễn, nghĩ ắt hẳn là Lan Tri đã lâu không làm, giờ đang nhung nhớ dương v*t cực khủng của hắn rồi.

Hàn Kính nắm hai cánh tay Lan Tri kéo lên, gắt gao đặt trên gương, suồng sã hôn mút bờ môi anh. Nước bọt theo len hai cánh môi chảy ra, hắn lấy tay quẹt lấy, rồi luồn vào khe mông anh, dùng ngón tay bôi lên miệng huyệt hết vân về rồi lại ấn.

Chỗ đó của Lan Tri đã bị Hàn Kính liếm ướt sũng khi nãy, giờ phút này bị ngón tay thô ráp của Hàn Kính chen vào thọc ngoáy, toàn thân anh sướng đến run rẩy, không kìm được rên ư ử trong vòm họng.

Hàn Kính ngay lúc anh đang run rẩy, cũng xoay người bò lên bồn rửa mặt, quỳ thấp.

Sau đó hắn đem ngón tay mình trong hậu huyệt anh chậm rãi rút ra. Có một dải tơ nhớp nháp màu bạc sáng lấp lánh trong huyệt đạo theo ngón tay hắn kéo ra theo.

"Anh đúng là dâm đãng." Hàn Kính đem ngón tay ướt sũng dịch thể bôi lên môi anh một cái rồi thuận tay đút vào miệng mình.

"Hương vị cũng con mẹ nó dâm như vậy!" Hắn mút hít ngón tay, động tình đến nói mấy câu bậy bạ.

Hai người đàn ông trưởng thành chen chúc trên một cái bồn rửa tay liền tủ, cử động khá bất tiện. Hàn Kính đang hưng phấn, thò tay nâng người Lan Tri lên, xoay một vòng, hướng mặt về tấm gương, hai chân mở rộng kẹp đùi hắn ở giữa mà quỳ gối.

(là tư thế như ảnh...)



Như vậy Lan Tri gần như là ngồi lên người Hàn Kính.

Tỉ lệ người Lan Tri rất đẹp, chân dài lưng ngắn, hơn nữa anh cũng không cao bằng Hàn Kính, nên hắn đằng sau vừa vặn có thể gác đầu lên bả vai anh.

Hàn Kính luồn tay qua người Lan Tri lau bớt đi hơi nước đọng ở gương. Tấm gương được lau sạch, phản chiếu rõ như in cơ thể tuyệt đẹp của anh.

Người anh vẫn còn đang mặc sơ mi khi nãy Hàn Kính giật bung phần ngực.

Áo sơ mi trắng bị hơi nước và mồ hôi thấm ướt, hờ hững lộn xộn dính sát vào người, bao lấy thân thể xinh đẹp, trong suốt như ẩn như hiện mà lộ ra làn da cẩm thạch đã bắt đầu ửng hồng vì tình ái.

Hai cặp đùi thon dài láng bóng trần trụi, bàn chân chỉ còn mỗi một cặp bít tất. Do lúc trước giẫm đạp kịch liệt trên lưng Hàn Kính mà bít tất đã ướt đẫm, một bên chân còn bị tuột ra một nửa, để lộ gót chân trơn bóng hồng như cánh sen.

Hàn Kính thò tay tháo nốt cặp bít tất quăng xuống sàn.

"Nhìn vào gương, dâm đãng cho tôi xem được không?" Hắn nghiêng đầu hôn chụt lên má anh, nhanh chóng mở bao cao su tròng vào dương v*t mình, banh rộng cánh mông Lan Tri, quy đầu cực đại đẩy cửa huyệt nhớp nháp thúc mạnh vào.

Lan Tri lần nữa cao giọng rên "Ahhh~", hai chân không tự chủ mà giãy đạp, cọ xát đầu gối xuống mặt bàn đá.

Hàn Kính chưa từng làm tình với Lan Tri trong tư thế ngồi xổm như thế này, nghe anh rên la không biết anh đang thích hay đang khó chịu. Đành rằng thanh âm có vẻ rất thoải mái nhưng Hàn Kính lại thấy không đúng, vừa rồi anh rên quá lớn.

Hàn Kính nghĩ nghĩ, cũng không vội tiến. Hắn rất tự tin vào sức lực bền bỉ của mình, Vì thế hắn ôm eo Lan Tri, nhấc cao mông anh lên, chậm rãi cử động đâm vào trong người anh hai cái.

Hắn sợ làm anh đau nên đút vào rất chậm.

Mỗi lần thúc vào, Lan Tri run rẩy "A" to một tiếng. Hàn Kính nghe anh rên rỉ, thính giác được kích thích cũng không tự chủ được mà "Ừm ừm" trong cuống họng.

Thanh âm liên tiếp theo nhịp điệu thúc vào lấy ra chậm rãi bao phủ lấy mọi ngóc ngách phòng tắm, êm ái như mật đường.

Nhấp một hồi, Lan Tri đột ngột rướn người, lấy tay bắt lấy thân đèn phía trên gương, đem cả nửa người mình kéo dậy.

Hàn Kính cảm giác hậu huyệt Lan Tri đang muốn thoát ra khỏi dương v*t mình, bèn kéo người anh lại, ôm chặt giữa ngực, thấp giọng hỏi: "Sao vậy? Tôi chơi anh không sướng sao?"

Hắn đã rất tận lực kìm nén động tác, chậm đến không thể chậm hơn. Nếu không phải vì bên trong Lan Tri ẩm ướt chặt chẽ đến tê cả người thì hắn đã bắt đầu có cảm giác làm tình không còn gì vui vẻ rồi.

Lan Tri hất tay hắn ra, luồn tay vào nơi giao hợp tóm lấy một nửa dương v*t thô to gân guốc của Hàn Kính còn chưa đút vào hết trong hậu huyệt mình, quay đầu nhìn hắn.

Tóc anh toán loạn, sợi có sợi không dính bết vào mặt. Hai người nhìn nhau trọn vẹn mấy giây đồng hồ.

Sau đó Lan Tri liếc hắn, lạnh lùng hỏi lại: "Tốc độ chậm như vậy, cậu nghĩ tôi sẽ sướng sao?"

Hàn Kính sững sờ một lúc, cảm thấy oan ức cực kì.

Hắn không phải vì sợ anh đau mới cố ý kìm nén tốc độ thành chậm rì như vậy đó sao. Sao giờ thành ra bị chê là kỹ xảo kém rồi!

Hắn đang định mở miệng giải thích, Lan Tri đã đánh đòn phủ đầu. Anh một tay cầm lấy thân đèn mượn lực, tay kia vịn chặt, cố định dương v*t Hàn Kính, gắt gao dùng thân thể ngậm lấy, tự mình nhún lên nhún xuống khối thịt thô to của hắn.

Hàn Kính sợ ngây người.

Con mẹ nó Lan Tri của hắn thật quá chủ động đi. Nếu không phải dương v*t của hắn đang được hậu huyệt chặt chẽ xoắn lấy, thành ruột anh bao phủ, kịch liệt ma sát thì hắn cũng bắt đầu có cảm giác Lan Tri mới chính là người chơi hắn. (=]]]]]] sức mạnh của alpha thụ =]])

Lan Tri cũng không thèm để ý đến hắn, anh cong người, rướn cao bờ mông tròn lẳng, đong đưa vòng eo rất nhanh nhấp nhô, phun ra nuốt vào dương v*t Hàn Kính. Anh thậm chí tì trán và chóp mũi vào gương, miệng không ngừng ê a rên rỉ kích tình.

Trán và chóp mũi anh theo tiết tấu lên xuống mà ma sát vào thành gương. Mồ hôi trên mặt anh dính vào, tụ theo những giọt hơi nước trên mặt gương, nặng nề khúc xạ ánh sáng, óng ánh mà lăn xuống, phác họa lại bộ dáng dâm đãng chưa được thỏa mãn dục vọng của bản thân.

Hàn Kính ngây dại một hồi mới vất vả hồi phục tinh thần lại.

Hắn đối mặt với sự chủ động của anh, mới biết sự tự chủ này sinh ra một loại nhục dục câu dẫn người khác đến chinh phục mãnh liệt như thế nào.

"Tốc độ tôi chậm còn không phải vì sợ anh đau?" Hắn thấp giọng mắng một câu, hai tay luồn vào trong khe gập đầu gối, nâng bổng hai chân anh lên trời.

Lan Tri đột ngột bị mất điểm tựa, đành phải ngừng động tác lại, trong ngực Hàn Kính mà giãy giụa.

Hàn Kính cậy khỏe ôm chặt anh lại không cho anh lộn xộn.

"Anh muốn tôi nhanh phải không? Anh phải nói sớm chứ!"

Sau đó hắn nâng cằm anh lên, bắt anh nhìn thẳng vào trong gương nhìn chính mình.

"Anh nhìn cho kỹ, xem hôm nay tôi đ*t chết anh như thế nào." Hàn Kính gặm lỗ tai Lan Tri, nhìn bóng anh thần sắc mê loạn trong gương hung hăng nói.

Hắn nắm vòng eo nhỏ nhắn của Lan Tri, quỳ thẳng lưng, thúc mạnh dương v*t vào người anh.

Loại tư thế từ dưới đâm lên thế này cần lực từ cơ eo, cơ đùi rất lớn, nhưng đối với Hàn Kính đang tuổi bẻ gãy sừng trâu thì cũng không khác tập thể dục buổi sáng là bao.

Hắn cảm nhận được mỗi lần hắn thúc lên, thân thể Lan Tri theo trọng lực sẽ nặng nề rơi xuống, đem dương v*t của mình mút vào càng sâu càng chặt. Loại cảm giác kích thích này khiến hắng sướng đến tê rần cả tủy sống. Hàn Kính ngày càng dùng sức thúc cật lực, miệng không quên mắng chửi mấy câu câu tục tĩu: " Tôi *ụ chết anh đồ dâm đãng!".

Động tác Hàn Kính càng nhanh càng mạnh, Lan Tri ngồi phía trên bị xóc nảy thô bạo không ngừng, cả người đều tê dại bủn rủn, liên tục rên to theo từng đợt thúc tới.

Rất nhanh Lan Tri đã bị thao đến không chịu nổi. Anh nâng tay vuốt mồ hôi trên má, nhắm mắt lại định đem kính mắt gỡ ra. Kính mắt dính mồ hôi, lại bị xóc nảy kịch liệt cơ hồ muốn rớt khỏi mặt.

Hàn Kính tuy động tác thô bạo kịch kiệt, miệng cũng không ngừng tuôn ra mấy lời thô tục, nhưng thật ra lại rất cẩn thận quan sát Lan Tri, sợ anh không chịu nổi mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Trước đây hắn đã có lần chơi trần với Lan Tri, lần đó thiếu chút nữa đã hành anh đến hôn mê, làm hắn sợ hết cả hồn. Mặc dù chỉ là lo bóng lo gió, Lan Tri cũng rất nhanh hồi phục, nhưng dù sao hắn cũng không muốn giẫm vết xe đổ, khiến anh xảy ra sự cố.

Nhưng mà chứng kiến động tác của Lan Tri, hắn biết mình đã lo bò trắng răng rồi. Anh chẳng những không bị làm sao, mà trái lại còn đang rất hưởng thụ dương v*t thô to của hắn đây này.

Hàn Kính lập tức muốn đùa nghịch một chút, "Hừ" một tiếng trong miệng, bắt lấy tay Lan Tri bẻ ngoặc ra sau lưng.

"Sao lại tháo kính xuống?" Hắn tách lấy chân Lan Tri banh rộng ra, đem những bộ phận nhạy cảm lộ rõ trong tấm gương trước mặt, cười cười dùng trán của mình cụng cụng vào ót anh, bắt anh cúi đầu xem nơi giao hợp của hai người.

"Anh phải nhìn rõ, bộ dáng anh dâm đãng như thế nào." Hắn cười cười bên tai Lan Tri.

Lan Tri không nói lời nào, cũng không giãy giụa, theo lời châm chọc của Hàn Kính nhìn vào gương.

Hàn Kính banh rộng chân Lan Tri ra hết cỡ, bàn tay thô ráp của hắn men theo đùi trong trắng noãn chậm rãi lần mò đến nơi giao hợp mà vuốt ve miệng huyệt anh, gảy gảy những nếp uốn, thậm chí còn cố tình len vài ngón tay vào lỗ hậu đã bị dương v*t hắn nhồi đầy mà thọc ngoáy, kéo miệng huyệt căng đến không còn một nếp gấp.

Tấm gương sáng loáng phản chiếu rõ ràng những hình ảnh dâm mỹ nơi riêng tư của Lan Tri, vừa thẹn thùng vừa kích thích đến cực đại.

Hắn không ngờ rằng, loại tình huống lẽ ra phải thẹn thùng này cũng không làm Lan Tri thấy thẹn, trái lại còn khiến anh thêm hưng phấn. Anh nhìn chằm chằm vào gương, sắc mặt ửng hồng, thở dốc, miệng bắt đầu ư ử rên.

Hàn Kính cảm giác thân thể Lan Tri lần nữa lại bắt đầu run rẩy. Huyệt đạo rất nhanh trở nên vừa nóng vừa ướt. Thành ruột cách một lớp mỏng bao cao su mà kẹp chặt lấy dương v*t to dài đang đâm sâu bên trong, d*m thủy từ đâu túa ra, men theo nơi giao hợp của hai người chảy xuống nhóp nhép.

"Cái gì thế này!" Hàn Kính mắng, chằm chằm nhìn vào cảnh tượng dâm đãng trong gương, một khắc cũng không muốn rời mắt.

Hắn nhìn thỏa thích hồi lâu rồi gầm lên: "Hôm nay lão tử phải đ*t chết anh, đồ lẳng lơ!"

Vừa dứt câu Hàn Kính lại mạnh mẽ đâm chọt liên tục vào cơ thể Lan Tri. Hắn vừa thúc vừa tham lam nhìn chằm chằm vào gương xem.

Tấm gương phản chiếu hình ảnh nguyên vẹn rõ ràng. Hắn có thể chứng kiến hình ảnh nơi giao hợp của hai người, ướt sũng và dính nhớp. Mồ hôi, nước bọt, d*m thủy, những chất lỏng kia theo bờ mông Lan Tri chảy xuống nhiễu thành vũng trên mặt bàn đá, bị ánh đèn vàng trong phòng tắm chiếu xạ, lóe ra những vệt sáng dâm mỹ.

Mà hậu huyệt Lan Tri theo động tác của Hàn Kính mà mấp máy co rút. Vì hắn đâm chọt quá mức kịch liệt, Hàn Kính có thể thấy rõ mỗi lần rút ra, dương v*t của hắn lại kéo theo một chút thịt trong huyệt đạo Lan Tri ra theo, rồi khi đâm sâu vào, những đụn thịt hồng nộn lại bị thô bạo nhồi về, biến mất tại cửa huyệt chặt chẽ.

Mông lung hơi nước, bờ mông trắng nõn rắn chắc bóng loáng những chất dịch, lỗ hậu hồng nộn như quả đào mới chín bị dương v*t sung huyết tím tái của Hàn Kính xỏ xuyên, những hình ảnh dâm mỹ bậc nhất xuất hiện đầy đủ trên mặt gương, đẹp như một bộ phim điện ảnh, đương nhiên, cũng gợi cảm mười phần.

Hai người hưng phấn đến cực hạn. Hàn Kính ra sức xỏ xuyên mạnh mẽ hết mức có thể, miệng không ngừng phun ra những câu thô tục, gần như cả dòng họ tổ tiên Lan Tri đều bị hắn lôi lên chửi một lần. Mà Lan Tri cũng không còn sức đáp lại, anh bị thúc đến thần trí mơ hồ, chỉ nhìn chằm chằm vào gương, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ dinh dính.

Lan Tri đã đến cao trào trước. Anh giãy hai cánh tay mình còn bị Hàn Kính bẻ ngoặt ở phía sau ra, một bên chống đỡ trước mặt gương, tay còn lại nắm lấy hạ thân mình tự xoa nắn.

Hàn Kính sao có thể để anh tự làm như vậy được, như vậy chẳng phải hắn không thèm quan tâm đến anh sao?

Hắn nhất quyết giành lấy dương v*t anh, thấp giọng nói: "Anh đừng nhúc nhích, để tôi!"

Lan Tri cũng không cự tuyệt hắn. Anh thu tay, tháo kính xuống, hai mắt nhắm nghiền, vô lực ngửa ra phía sau gối đầu lên vai Hàn Kính, tựa cả người vào lồng ngực ròng ròng mồ hôi của hắn.

Hàn Kính vẫn điên cuồng đâm chọt rất nhanh vào người Lan Tri, tay không ngừng nắm lấy hạ thân anh tuốt lên tuốt xuống, cúi đầu không ngừng hôn mút đôi môi anh.

Tóc, trán, bầu mắt, sống mũi,bờ môi, thậm chí là cằm. Khắp khuôn mặt anh đều mướt rượt mồ hôi.

Lan Tri đột nhiên hé miệng, ngăn lại những cái hôn tới tấp của Hàn Kính. Hắn vừa cảm nhận được cuống họng anh phát ra một tiếng nức nở nghẹn ngào, liền đôi mắt anh đột nhiên mở to.

Lông mi dài cuốn lên, để lộ cặp mắt trong suốt, đôi con ngươi đen láy nhuốm đầy sắc màu tình dục rực rỡ.

Hàn Kính cảm nhận được bàn tay đang nắm lấy hạ thân Lan Tri đã ướt át. Tinh dịch theo ngón tay chảy xuống, rót đến nơi giao hợp, bao lấy gốc dương v*t trần trụi không bị BCS bọc lấy của hắn.

dương v*t Hàn Kính bị tinh dịch tiếp xúc, ngứa ngáy khó chịu, rên hừ hừ một phát. Hắn đột nhiên không nhịn được, đem hạ thân đang nhồi trong hậu huyệt Lan Tri rút ra, tháo BCS ném đi, rồi nhanh chóng nhét lại vào cơ thể đang run rẩy trong vô thức của anh.

Lan Tri vừa đạt đến cao trào, cả người vừa bị trận làm tình kịch liệt bền bỉ làm hút cạn sinh lực, cứ như vậy mềm mại ngã nhào vào lồng ngực Hàn Kính. Phát hiện hắn đang không mang bảo hộ mà tiến vào, anh cau mày ngay lập tức.

Hàn Kính biết rõ nếu như hắn còn chần chừ do dự thì xác định hôm nay hắn không đến cao trào được luôn, bèn giành nói: "Sử dụng BCS không sướng tý nào. Anh cho tôi bắn bên trong đi, lát nữa tôi hứa sẽ tẩy rửa sạch sẽ."

Nói xong hắn ôm chặt Lan Tri, dùng miệng mút lấy môi lưỡi, lấp đầy không cho anh có cơ hội mở miệng, lại mãnh liệt đâm chọt cật lực vào người anh.

dương v*t Hàn Kính trần trụi cảm nhận được nhiệt độ truyền tới từ vách ruột, cảm giác chặt chẽ ướt át, rất nhanh cũng đến cao trào.

Hắn đã lâu không được làm rồi, tinh dịch bắn ra vừa đậm đặc vừa nhiều thật nhiều, rất nhanh men theo thành ruột Lan Tri chảy ra, trắng bóng dính đầy cửa huyệt hồng nộn, chậm rãi nhỏ giọt xuống bàn đá thành vũng nhỏ.

Cả hai đều sức cùng lực kiệt, chỉ ôm chặt lấy nhau, hồi lâu vẫn không nhúc nhích. Không gian yên ắng, chỉ có tiếng thở dốc cùng tiếng nước róc rách đan xen quanh quẩn.

Hàn Kính dù gì cũng khỏe hơn Lan Tri. Hắn xốc lại tin thần, giật giật thân thể, cảm thấy hai chân mình cũng đã tê rần, bèn chậm rãi men theo bàn đá mà tụt xuống, nhảy nhảy mấy cái cho máu lưu thông.

Ổn định cơ thể rồi hắn ôm lấy Lan Tri bế lên, phát hiện cơ thể anh đã bắt đầu lạnh, hai đầu gối quỳ nảy giờ cũng hằn đỏ lên.

Hàn Kính lập tức đau lòng. Bồn rửa bằng đá, rất lạnh, hiện giờ còn đang là mùa đông. Tuy trong phòng tắm nóng hổi hơi nước, nhưng trần như nhộng trong thời gian dài như vậy cũng chẳng thoải mái gì. Lúc nãy còn la hét cái gì mà đòi làm chết anh, giờ đã theo cao trào tan thành mây khói mất rồi. Hắn ôm chặt anh hỏi:

"Có lạnh lắm không?"

Lan Tri không trả lời. Hàn Kính cảm giác tinh dịch hắn để lại trong người anh lại bắt đầu chảy xuống, dính cả vào đùi hắn.

Hắn vất vả cởi hẳn sơ mi Lan Tri ra, bế anh vào bồn tắm, cầm vòi phun bắt đầu vệ sinh nơi riêng tư của anh.

Cánh tay Lan Tri còn có vết thương khi nãy do đụng mạnh vào gương, Hàn Kính sợ anh đau, đem cánh tay gác cao trên thành bồn mới bắt đầu chà rửa.

Hắn vừa vệ sinh vừa không quên nói: "Anh nếu nước không đủ ấm nhớ nói tôi biết nhé."

Lan Tri vẫn không buồn trả lời hắn, hai chân mở ra tùy ý để Hàn Kính tẩy rửa bên trong, ngửa đầu im lặng nhìn chăm chăm lên trần nhà.

Hàn Kính cúi đầu cật lực như trâu ngựa, vất vả một hồi mới rửa sạch được phía dưới Lan Tri. Hắn ngẩn đầu, phát hiện anh nãy giờ vẫn nằm im không nhúc nhích, mặt mở to nhìn thẳng lên trên.

Hàn Kính sợ hãi tưởng anh đã hôn mê, vội vươn ngón tay đong đưa trước mặt anh.

Lan Tri khẽ chớp mắt.

May quá còn phản ứng, không có bị ngất đi. Hàn Kính thở phào một hơi.

Lan Tri liếc hắn một cái.

"Cậu vừa rồi bắn ra trong người tôi phải không?" Anh đột nhiên trầm giọng hỏi.

Hàn Kính nghe được cái ngữ điệu nói chuyện lạnh băng này, biết rõ sắp có biến lớn rồi. Hắn vội ôm lấy anh, cạ cạ hai cái, nịnh nọt nói:

"Lan Tri à, anh về muộn thế này chắc là đói bụng lắm rồi phải không? Phải không, phải không, phải không nè ~ Không sao, tôi đi hâm đồ ăn lại nhé, hôm nay tôi nấu vịt hầm tương, có canh sươn xườn củ cải, có dầu muộn quả cà....

Lan Tri vẫn không buồn phản ứng, chỉ hỏi hắn: "Cậu làm xong mười bộ đề hóa kia rồi nhỉ?"

Hàn Kính lắc đầu, vừa định mở miệng phân bua, Lan Tri đã nói trước: "Giỏi quá nhỉ!, Cậu không có sự đồng ý mà dám bắn trong người tôi, tôi nghĩ sẽ phải "tặng" cậu thêm vài chục bộ đề nữa, để phạt cậu thôi."

Vài chục bộ đề!! Mười bộ đề lần trước đã ngốn của hắn hơn hai tháng rồi, nếu giờ làm thêm chỉ cần một chục bộ nữa thì xác định từ giờ đến thi Đại học hắn sẽ không được chạm vào Lan Tri luôn.

Hàn Kính nắm chặt vòi sen, mặc kệ ước ấm còn ào ào chảy, bày ra vẻ mặt đáng thương thanh minh cho bản thân: "Tôi...tôi...vừa rồi rồi cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ là cảm thấy xài bao không thoải mái lắm.... Tôi biết anh thích sạch sẽ, nhưng mà tôi thề trừ anh ra tôi cũng không chạm vào ai, không có bệnh gì cả. Nếu anh không tin ngày mai tôi đi khám tổng quát luôn, được không?"

Bộ dáng khúm núm của Hàn Kính kia so với khi nãy hùng hồn đòi đ*t chết Lan Tri thật quả như hai con người khác nhau hoàn toàn.

Lan Tri không trả lời, gỡ hai cánh tay đang quấn trên người mình ra.

"Cậu đi ra ngoài đi!" Anh túm lấy vòi hoa sen đang trong tay Hàn Kính: "Tôi muốn tắm rửa."

- -

*Hãy vote hoặc comment để An có động lực cày truyện tiếp nha:"(

*Follow để xem thêm nhiều prj truyện mới An đang edit nhé

*Cảm ơn mọi người nhiều xD
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện