Tôi hoang mang nhìn những đồng nghiệp khác, chỉ thấy bọn họ đang tranh nhau xem những bức ảnh đó, vừa xem vừa cười nhạo, vừa cười đểu vừa đưa ánh mắt soi mói nhìn về phía Trần An An.

Tôi biết khi An An được bổ nhiệm lên làm thư ký giám đốc thì thực ra những đồng nghiệp trong phòng kinh doanh đều không phục, bây giờ, đặc biệt là nhìn thấy những điều đang diễn ra trước mắt, nhìn thấy trận chiến đánh ghen này, bọn họ càng cảm thấy được thỏa mãn hơn.

Sau này An An sẽ phải làm sao đây? Tôi đang luống cuống, không biết phải nói gì, thì An An lắc mạnh đầu, lấy lại tỉnh táo rồi lạnh lùng nói : " Mụ già không biết xấu hổ kia, cô nghĩ cô có bằng chứng sao ? Đúng, tôi và Dương Tổng đã ở cùng nhau đấy, thì sao nào ? Chúng tôi ở với nhau từ lâu rồi, cô ghen à ? Một mụ già xấu xí như cô, Dương Tổng cũng đã nói từ lâu rồi, anh ấy chẳng hề thích cô một chút nào, từ lâu đã muốn sớm ly hôn với cô đấy ! Cô nghĩ anh ấy vẫn còn yêu cô sao ? Anh ấy khi trên giường đã nói đảm bảo tương lai cho tôi rồi, cô cứ đợi đấy, rồi cô sẽ bị đá đít thôi ! Cô cứ đợi rồi cô sẽ bị ném đi như một cái giẻ lau cũ kỹ bẩn thỉu thôi! Một mụ vợ già, mặt mũi xấu xí, đến rau hẹ phơi mấy nắng trông cũng còn tươi hơn cô, nếu tôi là cô, thì tôi cũng chẳng nên sống làm gì, chết quách đi cho xong. Cái bộ lông mày trên mặt cô chắc kẹp chết ruồi, chết muỗi được đấy, vậy mà vẫn còn dũng khí sống trên cõi đời này. "

Tim tôi đập mạnh, An An nói như thế thật là quá đáng rồi, sao lại nói những lời như thế được trong khi cô ta chính là người vợ chính thức của Dương Siêu, cậu chắc sẽ không già đi sao ? Chẳng nhẽ cậu mãi mãi ở tuổi thanh xuân sao ?

Đây là vì An An là bạn của tôi, nếu là người khác, tôi đã căm ghét cho một cái tát vào mặt rồi.

Chính vì cô ấy là bạn của tôi, tôi vẫn phải bảo vệ cô ấy!

" Con hồ lý tinh thối này ! " Vợ Dương Siêu bị An An làm cho tức giận, dường như sắp nổi điên lên rồi, cô ta cứ nhảy lấy chiếc túi đánh Trần An An trong khi tôi đứng giữa ngăn cản, tôi cứ ngăn, thì chiếc túi đó lại đập mạnh vào mặt mình, đau điếng cả mặt, trời ơi, có phải tôi đang bị hủy hoại nhan sắc không đây ?

Nhưng tôi còn có thể làm được gì ? Tôi chỉ có thể can Trần An An !

Tuy tôi rất ghét kẻ thứ ba, nhưng.....Cô ấy dù sao vẫn là bạn của tôi !

Tôi một bên ngăn vợ Dương Siêu, một bên lấy hết sức nói với An An : " An An, cậu đã sai rồi, cậu không thể tiếp tục sai lầm được nữa, nếu cậu tiếp tục sai lầm, chẳng có ai bảo vệ được cậu đâu. Cậu mau bảo đảm với Dương phu nhân là cậu và Dương Siêu sẽ chia tay đi ! "

Nhưng Trần An An lại tức giận nói với tôi : " Chúng tôi yêu nhau thật lòng, tôi không sợ gì cả ? Chỉ có kẻ cố bám trụ, bấu víu không chịu từ bỏ mới là người đàn bà đáng bị khinh bỉ, mới là kẻ thứ ba."

Tôi hét lớn với Trần An An : " Trần An An, cậu im miệng đi, mau xin lỗi Dương phu nhân đi, chân thành thực lòng gì chứ, tình yêu chân thành của cậu ở đâu ? "

Trần An An lạnh lùng cười nói : " Tô Tư Nhụy, cô có tư cách gì mà nói tôi ? Tình yêu thực sự của tôi ở đâu à, được, tôi sẽ cho các người thấy tình yêu thực sự của tôi là ở đâu ? "

Cô ấy va mạnh vào tôi và vợ Dương Siêu, rồi đi thẳng vào phòng giám đốc, sau đấy lôi luôn Dương Siêu ở bên trong ra.

Tôi đứng sững người ở đó, bên ngoài phòng kinh doanh thì ồn ào, còn bên trong thì không có một âm thanh gì, tôi cứ nghĩ Dương Siêu không có ở bên trong, nhưng thì ra vẫn còn ở trong đó, trong giây phút này, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng khinh bỉ Dương Siêu, người đàn ông này, khi vợ của mình còn đang đánh nhau với tình nhân ở ngoài, thì anh ta lại giống như một còn rùa sợ hãi thu mình trong chiếc mai của mình, không dám ra ngoài.

Bảo sao Trần An An lại cứ tưởng anh ta yêu cô ấy.

Nếu nói anh ta yêu Trần An An thực lòng, nếu anh ta thực sự thích Trần An An và nghĩ cho cô ấy, thì tại sao anh ta không chạy ra bảo vệ tình yêu đích thực của mình ?

Hoặc là tại sao anh ta không giải quyết ổn thỏa hôn nhân của mình rồi hẵng theo đuổi Trần An An ?

Được rồi, để tôi xem anh ta sẽ nói gì ?

Tôi kéo vợ Dương Siêu, vợ Dương Siêu thở hổn hển, chắc là đang tức điên.

Thực ra, tôi cũng rất đồng tình với vợ Dương Siêu, nhìn dáng vẻ của cô ta lúc này, tuy đã sắp bốn mươi tuổi rồi, nhưng vẫn toát ra vẻ quý tộc quyến rũ của một người phụ nữ, khí chất phóng khoáng, có thể nhìn ra khi còn trẻ, chắc cũng là một cô gái xinh đẹp vạn người mê. Thậm chí tôi còn cảm thấy còn xinh đẹp hơn cả Trần An An nhiều.

Hơn nữa tôi nghe Giản Doanh nói như vậy, cô ta còn là giám đốc nhân sự của một công ty trong thành phố này, như vậy chắc chắn là rất có năng lực rồi, có thể nói, cô ta phải là một người phụ nữ rất thành công mới đúng, nhưng mà, cô ta bây giờ đã bị một cô gái trẻ hơn mình Trần An An cướp đi người chồng của mình.

Mà chồng của cô ta lại bưng bít che đậy, hoàn toàn không giống với vẻ bề ngoài phong trần của anh ta.

Nhìn thấy Dương Siêu bị Trần An An lôi ra, vợ Dương Siêu liền giật mạnh tay tôi ra, bước mấy bước xông tới trước mặt Dương Siêu, giơ tay tát một cái rất mạnh vào mặt Dương Siêu, làm cho mặt anh ta in cả một bàn tay lên trên má.

Tôi thấy cả người mình run lên một hồi.

" Dương Siêu, tôi muốn anh nói, rút cuộc là anh cần con hồ ly tinh này hay là cần tôi cần cái nhà này ? " Vợ Dương Siêu lớn giọng nói, tôi nhìn thấy rõ vẻ tức giận của cô ta trên cặp lông mày rậm đang cau lại.

Tôi thực sự rất đồng tình với cô ta.

" Chồng....Chẳng phải anh đã nói rất yêu rất yêu em sao ? chẳng phải anh đã nói đã làm hết các thủ tục ly dị mụ già này rồi sao, từ lâu anh đã muốn ly hôn với cô ta rồi mà ? Anh nói đi nói đi. " Trần An An kéo tay Dương Siêu giật đi giật lại, tỏ ra rất nũng nịu, dáng vẻ đó, tôi chẳng muốn nhìn thêm chút nào nữa.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi đều cảm thấy làm bạn của Trần An An, thực sự quá xấu hổ.

" An An, cậu đừng có u mê không tỉnh ngộ nữa, nếu anh ta yêu cậu, thì sẽ phải là một người tự do đến theo đuổi cậu, còn bây giờ thì sao ? Cậu không được phá hỏng cuộc sống gia đình của người ta, đừng làm kẻ thứ ba như thế nữa. " Tôi nói thẳng những suy nghĩ của mình.

" Tô Tư Nhụy, cô im mồm đi, nếu cô còn muốn là bạn của tôi, thì tốt nhất cô nên đá cho cô ta một phát, chứ đừng đứng đó mà dậy bảo tôi. " Trần An An giống như đang nổi cơn điên rồi, cô ấy chỉ vào Dương Siêu rồi cao giọng nói : " Anh nói đi, rút cuộc là anh cần ai ? "

" An An, rõ ràng là cậu sai rồi, tớ là bạn sao có thể....?" Tôi vội nói.

Nhưng Trần An An không hề muốn nghe lời tôi nói.

Lúc này, Dương Siêu đứng im từ nãy không nói lời nào giờ mới ngẩng đầu lên, anh ta giật mạnh tay của An An ra, điều làm cho mọi người bất ngờ là, anh ta lại đi tới trước mặt người vợ của mình, nhẹ nhàng đặt tay lên đôi vai của vợ mình nói : " Vợ à, anh sai rồi, anh đúng là một kẻ bỏ đi, thực sự anh vẫn rất yêu em, yêu gia đình của chúng ta, yêu con trai của chúng ta. Anh chính là bị con hồ ly tinh này làm cho mê muội nên mới như thế, anh đã mắc lỗi mà có thể người đàn ông nào cũng mắc phải, sao anh có thể bỏ em được chứ ? Sao anh có thể ly dị em được chứ ? Anh sẽ bên cạnh em suốt cuộc đời này."

Anh ta vội ôm chặt lấy vợ của mình. Chẳng khác gì vợ anh ta sắp bay đi mất.

Trần An An lập tức chết đứng như một khúc gỗ ở đó.

Những người trong phòng kinh doanh đều cười kiểu chê nhạo.

Tôi liền hiểu ra, Dương Siêu với sự tình thế này, vẫn lựa chọn quay về với gia đình, tôi không biết liệu vợ anh ta có tha thứ cho anh ta hay không đây.

" Anh giỏi lắm, nếu anh còn để tôi biết được anh còn có gì nữa, thì tôi sẽ cho anh thân liệt danh bại luôn, chẳng còn một thứ gì cả!" Vợ Dương Siêu dùng hết sức đẩy mạnh vào đầu của Dương Siêu, rồi đưa ánh mắt khiêu khích nhìn Trần An An.

" Nhất định nhất định rồi, phu nhân của anh, anh đã sai rồi, về nhà anh sẽ chăm chỉ chuộc tội. " Dương Siêu cười nói với vợ mình, " Nhất định anh sẽ cắt đứt quan hệ với cô ta."

Anh ta lập tức dắt vợ mình đi khỏi, đoán là trên đường về, sẽ phải nịnh nọt hết lời.

Tôi quay đầu nhìn Trần An An, cô ấy lặng im đứng đó, dường như sắp hóa đá mất rồi.

Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy cô ấy, thật là đáng thương.

Tôi có cảm giác muốn khóc mà không khóc được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện