Phong đưa Thủy đến một quán cơm tấm Sài Gòn. Hai người ngồi đối diện nhau chờ phục vụ đưa món ra.

Nhớ đến những hành động thân mật ban nãy của sếp mà Thủy ngượng ngùng, chẳng dám nhìn thẳng sếp. Sếp chỉ diễn thôi mà, mày nghĩ linh tinh cái gì chứ… Thủy tự trấn an bản thân. Bất chợt lướt qua vẻ mặt trầm buồn của Phong, Thủy hiểu anh đang lo cho bà nội. Thủy bỗng muốn nói điều gì đó an ủi Phong.

- Anh có biết, tôi chưa bao giờ được gặp bà ngoại hay bà nội của tôi không? Khi tôi ra đời thì hai bà đều đã mất...

Phong nhìn Thủy với chút ngạc nhiên. Thủy mỉm cười tiếp lời.

- Thế nên anh rất may mắn, anh được bà yêu thương, được gặp bà dù đã trưởng thành, tuổi tác là điều không thể tránh khỏi… dù có buồn… nhưng…

- …

- Cảm ơn cô. Không chỉ vì những lời nói này. Tôi tin bà tôi đã rất vui.

Ánh mắt cảm kích của Phong làm Thủy hơi áy náy. Thủy diễn cũng chỉ vì Phong là sếp, là người trả lương cho Thủy thôi mà.

- Không… tôi vốn không tốt với anh… anh không cần cảm ơn tôi.

Phong nhìn Thủy dịu dàng, anh ngập ngừng một chút rồi nói.

- Tối nay… nhóm mấy người bạn tôi rủ đi uống nước, cô có muốn đi cùng tôi không? Thủy khẽ gật đầu, chẳng phải Thủy đã chấp nhận làm bạn gái hờ của sếp sao. Phong bỗng nở một nụ cười tươi rói làm gương mặt đẹp trai của anh bừng sáng. Thủy ngài ngại cúi xuống đĩa cơm tấm nóng hổi vừa được bưng ra. Sếp không thích mày, mày cũng không thích sếp, vậy thì cứ đúng bổn phận của mày mà làm thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều làm gì. Thấy Thủy không nhìn mình, Phong cũng cúi xuống ăn suất cơm của mình.

*****

Đường về có chút gì đó ngượng ngùng. Sao lại thế nhỉ, lẽ nào Phong bỗng nhiên dịu dàng làm Thủy có cảm giác không bình thường. Lại nhớ lúc sếp diễn mà như thật, tim Thủy bỗng đập thình thịch.

- Thủy này…

Thủy giật thót mình, mặt Thủy bỗng đỏ bừng lên, cô quay sang khuôn mặt nghiêng anh tuấn của Phong vẫn đang chăm chú nhìn đường.

- Có chuyện gì... hả sếp?

- Tại sao cô lại không thích đàn ông? Tôi thấy phụ nữ như vậy sẽ rất thiệt thòi.

Thủy không ngờ sếp lại quan tâm đến điều này. Biết nói thế nào nhỉ, chẳng lẽ lại nói chuyện Thủy bị lừa tình với sếp?

- À… tôi giống như chim sợ cành cong ấy sếp à, tôi… tôi từng yêu đơn phương…

- Tôi rất muốn lúc nào đó cô kể cho tôi nghe chuyện của cô.

Thủy ấp úng, sao sếp lại nói thế chứ?

- À… cũng chẳng có gì mà sếp… chuyện qua lâu rồi…

Thủy nhìn Phong với ánh mắt lém lỉnh.

- Sao sếp lại quan tâm chuyện này thế?

- …

Phong im lặng làm Thủy tẽn tò. Rồi, Phong nhàn nhạt cất lời.

- Tôi quan tâm đến nhân viên của tôi, chẳng phải có người trách tôi không lắng nghe tâm tư của nhân viên đó sao?

Xì… Thủy xịu mặt, quay ra ngắm đường phố. Cái nắng hanh hanh làm Thủy hơi chói mắt, nhưng dù sao vẫn hơn đối diện với gương mặt lạnh lùng kia. Nhưng... sao Thủy lại không vui khi sếp nói thế nhỉ? Có lẽ nào… Thủy lắc lắc đầu, hâm vừa vừa thôi chứ con ngốc này… Sếp bị gay mà, hơn nữa dù không phải thì sếp cao giá thế, Thủy làm sao với tới?

*****

Thủy tô điểm chút son, ngồi ngắm mình trước gương mà mỉm cười hài lòng. Đôi mắt to tròn, cái miệng nhỏ nhắn xinh xẻo, chiếc mũi nho nhỏ thanh thanh… May Thủy giống mẹ nên xinh như mẹ, chứ còn giống bố thì chỉ có xấu như quỷ thôi, Thủy nghe mẹ nói thế suốt mà.

Tiếng chuông điện thoại reo vang, Thủy hồi hộp. Sếp đến rồi… Sao tâm trạng của Thủy cứ như chuẩn bị đi gặp người yêu thế nhỉ? Càng hiểu về sếp Thủy càng quý sếp, chắc chắn đó chỉ là tình cảm ngưỡng mộ của nhân viên dành cho sếp thôi… Thủy hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, quàng chiếc túi da nhỏ lên vai rồi bước xuống gặp Phong.

- Chào Thủy!

Sếp nở nụ cười tươi rói càng tăng thêm vẻ đẹp trai vốn có làm tim Thủy không yên trong lồng ngực. Thủy tránh ánh mắt sếp, bước lên xe.

Điểm hẹn là một quán cà phê trang nhã ven hồ Trúc Bạch. Có vẻ Phong và Thủy đến hơi sớm, ba người bạn của Phong đều chưa đến. Phong gọi phục vụ lại bàn.

- Em uống gì?

Em? Thủy đứng tim. Nhìn quanh nhìn quẩn chẳng có người bạn nào, Thủy tủm tỉm làm Phong phì cười.

- Em uống ca cao ấm anh ạ.

- Vậy cho tôi hai cốc ca cao ấm.

Thủy tròn mắt. Sếp có cùng sở thích với Thủy sao?

- Hai bạn đến sớm thế?

Thủy giật mình quay ra, Thắng cùng một cô gái trẻ khá xinh đẹp bước vào, Toàn cũng đi ngay phía sau, cạnh Toàn là cô gái đáng yêu hồi sáng Thủy gặp ở trước cửa phòng giám đốc.

- Chúng mình muốn có chút thời gian riêng tư trước khi bị mấy ông làm phiền.

Phong trả lời tỉnh bơ rồi quàng tay qua lưng Thủy. Mấy người bạn kia cũng đến ngồi quanh bàn.

- Dũng báo có chút việc bận đến sau.

Thắng giải thích, kéo ghế cho cô gái lạ mặt kia rồi ngồi xuống cạnh cô gái. Cô gái mỉm cười, gật đầu với Thủy thay lời chào. Thủy cũng cười đáp lại. Chỉ có cô bé dễ thương kia là tỏ thái độ không thân thiện chút nào khi vừa liếc thấy Thủy làm Thủy hơi thắc mắc, nhưng Thủy cũng mỉm cười với cô bé khi cô nở nụ cười duyên dáng hướng về phía Phong và Thủy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện