Khi Tuân Lan đến dưới lầu công ty, có một chiếc xe vừa lúc dừng lại ngay phía trước bọn họ. Hai nam một nữ bước xuống từ trên xe, ở giữa ba người là một người đàn ông đeo kính râm, tuổi chừng hai mươi sáu, hai bảy.
Lúc Tuân Lan xuống xe, đối phương nhìn thoáng qua bên phía cậu, có vẻ là nhận ra cậu, anh ta gỡ kính râm, lộ ra một đôi mắt phong lưu đa tình, cười như không cười nói: “Là Tuân Lan à, thế nào, gần đây ổn hơn chút nào chưa?”
Tuân Lan cảm thấy người này trông quen quen, suy nghĩ kỹ lại một chút, hình như đối phương tên là Lâm Minh Hi, là nghệ sĩ cùng công ty, hơn nữa hai người họ còn là nghệ sĩ dưới quyền Lôi Tuấn. Có điều nguyên chủ vào công ty lâu như vậy nhưng số lần gặp mặt đối phương không nhiều, cũng không tính là quen.
Tuân Lan bình tĩnh nói: “Tốt hơn rồi, cám ơn anh Lâm quan tâm.”
Lâm Minh Hi cười một tiếng sâu xa, sau đó dẫn người quay đầu đi mất.
Mặc dù tên Lâm Minh Hi ngoài mặt mỉm cười, nhưng Tuân Lan có thể cảm giác được đối phương cũng không ưa cậu, hình như còn hơi coi thường cậu nữa. Cậu nhìn chằm chằm bóng lưng đang đi xa của Lâm Minh Hi, cũng không phải bóng lưng Lâm Minh Hi phóng khoáng đẹp trai bao nhiêu, mà là đối phương vừa xuống xe cậu đã chú ý tới, người phụ nữ ở trong ba người kia cũng không phải người sống. Cô gái mặc váy trắng, trên váy lấm tấm vết máu, tóc xõa dài, sắc mặt trắng bệch dưới lớp hắc khí lượn lờ, vẫn luôn nhìn chằm chặp vào Lâm Minh Hi.
Gặp quỷ giữa ban ngày ban mặt, hiện tại Tuân Lan đã có thể bình tĩnh đối mặt. Cũng không biết Lâm Minh Hi đã làm gì mà mới có thể khiến một nữ quỷ đi theo ba bước không rời.
Nữ quỷ có dáng người thướt tha, sau khi thành quỷ mặc dù giá trị nhan sắc bị tổn hại nhưng cũng không khó nhận ra trước khi chết cũng là một cô gái rất đẹp và có nhan sắc không tồi. Một cô gái như vậy đi theo bên cạnh Lâm Minh Hi, khi còn sống cũng dính dáng ít nhiều với giới giải trí.
Tuân Lan và Kỳ Niên chậm rãi đi về phía cổng công ty, cậu hạ giọng hỏi: “Kỳ Niên, anh cũng thấy đúng không.”
Kỳ Niên nói: “Ừm.”
Tuân Lan nói: “Anh có biết cô gái kia không?”
Kỳ Niên lắc đầu, “Ngoại trừ những người thường xuyên hợp tác thì tôi cũng không có ấn tượng với nhiều người lắm.”
Tuân Lan bèn không hỏi nữa.
Hai người vào thang máy công ty, lần theo ký ức đi đến tầng nơi đặt văn phòng của Lôi Tuấn.
Lúc Tuân Lan ra khỏi thang máy, Tiểu Chu đang dựa vào thang máy bên cạnh lướt điện thoại, thấy cậu thì vội vàng thu điện thoại, “Lan Lan cậu tới rồi.”
Tuân Lan nói: “Anh Tuấn gọi cậu tới à?”
Tiểu Chu gật đầu, vốn Tuân Lan cho y nghỉ ngơi, nhưng sau khi trên mạng xảy ra chút chuyện thì y cũng bị gọi tới công ty.
Trong văn phòng của Lôi Tuấn còn có người, chính là Lâm Minh Hi đi lên trước Tuân Lan một bước. Tuân Lan đợi bên ngoài gần nửa tiếng thì cửa văn phòng mới mở ra, Lâm Minh Hi lười biếng đi ra, nữ quỷ phía sau cũng không rời một tấc.
Tuân Lan đi vào văn phòng, Lôi Tuấn ngồi trên sofa, đang thu dọn mấy xấp văn kiện đặt trên bàn trà trước mặt với vẻ mặt không tốt lắm. Tuân Lan nhìn lướt qua, loáng thoáng nhìn ra là kịch bản.
Tuân Lan nói một tiếng: “Anh Tuấn.”
Lôi Tuấn hoàn hồn, gượng nặn ra một nụ cười, nói: “Cậu đến rồi, ngồi đi.”
Cất kịch bản xong, vẻ mặt Lôi Tuấn đã trở về như lúc ban đầu, biến thành Lôi Tuấn lúc nào cũng có hơi phần cáu kỉnh mà Tuân Lan quen thuộc.
Lôi Tuấn nhắc tới chuyện trên mạng.
Chín giờ rưỡi sáng, có người đăng bài phân tích trên diễn đàn Douban* về việc ai sẽ là người phát ngôn trong nước của W.M trong một năm tới, những câu trả lời trước đó đều bình thường và hòa bình, trong bình luận đề cập đến những minh tinh có khả năng trở thành người phát ngôn, hoặc là đang tuyến một, hoặc là sắp lên tuyến một. Nhưng dần dần, bắt đầu có các comment thường xuyên nhắc đến tên Tuân Lan.
* Douban là một trong những trang web 2.0 có sức ảnh hưởng lớn nhất tại Trung Quốc, xoay quanh việc bày tỏ quan điểm, ý kiến về đời sống, phim ảnh, âm nhạc, sự kiện.
Tất cả mọi người đều thường lăn lộn trong fandom, chút mánh khóe này cơ bản liếc một cái là có thể nhìn ra là bọn họ cố ý nhắc tới Tuân Lan, muốn cậu xấu mặt. Có người hóng drama, có người lại thật sự cảm thấy những người nhắc tới Tuân Lan chính là fans của Tuân Lan.
Vì thế, có người không khách khí trả lời, nói đại ngôn của W.M, cho dù là nghệ sĩ hạng hai cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi, Tuân Lan là một nghệ sĩ nhỏ tuyến 18, chẳng qua chỉ là dựa vào scandal lên hot search vài ngày, vậy mà cũng xứng với mơ tưởng tới W.M, bộ không biết tự hiểu lấy mình hả? Có một người chế giễu thì sẽ có người thứ hai, mặc dù fans của Tuân Lan vẫn luôn đính chính “không công bố chính thức, không hẹn”, nhưng dưới sự can thiệp của người có lòng xấu, bài viết kia dần về sau đều toàn là các loại chế giễu đối với Tuân Lan.
* Không chính thức, không hẹn [非官宣不约]: Ý chỉ việc dù idol có bị ghép couple hay thân mật với ai, chỉ cần idol không công khai chính thức thì fan sẽ vẫn tin rằng idol đang độc thân. Còn một nghĩa khác là nên hẹn hò chính thức với một người chứ đừng nên hẹn xoạc, mờ ám với người đã có chủ.
Rất nhanh, có người thêm mắm dặm muối đem chuyện này đăng lên Weibo, gây ra một đợt trào phúng mới nhằm vào Tuân Lan. Sau đó, chuyện Tuân Lan ném cà phê lên người trợ lý lại một lần nữa bị nhắc tới.
Bây giờ đã có mục từ khóa lên hotsearch Weibo, và vẫn còn đang nhanh chóng leo lên, đây cũng không phải là một chuyện gì tốt. Sự kiện “quấy rối” lật ngược, cộng thêm chuyện bắt kẻ bắt cóc, một số mác không tốt được gán lên Tuân Lan đã bị xé xuống. Nhưng chiều hướng dư luận trên mạng luôn luôn rất bất định, ngày hôm qua gần như ai ai cũng khen ngợi Tuân Lan, hôm nay lại là toàn mạng giễu cợt.
Bây giờ đã có người nóng lòng cố ý dùng W.M làm bè, chèn ép độ hot đang dần lên của Tuân Lan xuống.
Gần đây tên tuổi Tuân Lan thường xuyên xuất hiện trong mắt công chúng, lộ diện quá mức ngược lại rất không tốt. Nếu chuyện có liên quan đến cậu là tốt thì là mua marketing quá lố; Nếu dính một chút tiêu cực, sẽ rất dễ dàng để lại cho công chúng một ấn tượng xấu “tại sao lại là cậu ta nữa, chuyện về minh tinh này nhiều thật đấy”.
Tuân Lan hỏi: “Tra được là ai làm chưa?”
“Là Trình Mân,” Lôi Tuấn đấm lên bàn trà, “Thủ đoạn của thằng nhóc này thật sự đủ ngoan độc!”
Chỗ chết người nhất của sự việc hôm nay chính là việc này căn bản không thể giải thích rõ được. Một câu “Tuân Lan ăn vạ W.M, tự đề cao mình” đã bị ụp xuống, bất kể Tuân Lan nói như thế nào thì kết quả cuối cùng cũng sẽ bị cả mạng chế nhạo.
Chuyện này có hại đối với hình tượng, đương nhiên không thể bỏ qua, bằng không chờ một thời gian sau, người phát ngôn trong nước của W.M đã được xác định, Tuân Lan chắc hẳn sẽ lại bị kéo ra giễu một đợt.
“Bộ phận quan hệ công chúng đã soạn xong bài rồi, đợi lát nữa sẽ gửi qua, đến lúc đó cậu cứ việc gõ rồi đăng lên.” Lôi Tuấn thở dài nói: “Sau đó đành chờ nó chậm rãi lắng xuống vậy.”
Thực ra giải pháp tốt nhất hiện tại chính là Tuân Lan thật sự lấy được đại ngôn của W.M, sau đó vả mặt bôm bốp. Nhưng rõ ràng đây là không có khả năng, bản thân Lôi Tuấn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Kỳ Niên và Lôi Tuấn cùng nghĩ giống nhau, loại tình huống này, thật ra Tuân Lan có thể liên hệ với Lưu Phi rồi nhận làm đại sứ của W.M. Nhưng anh cảm thấy Tuân Lan sẽ không làm như vậy, vì thế chỉ dời ánh mắt sang nhìn Tuân Lan, cũng không mở miệng.
Quả thật Tuân Lan không có ý định liên lạc với Lưu Phi, suy cho cùng thì vẫn là điều kiện phần cứng hiện tại của cậu không được, muốn nhân khí không có nhân khí*, muốn tác phẩm không có tác phẩm, đi ra ngoài cũng chỉ có thể đứng ở một góc, cậu vẫn không nên nhận hợp đồng với W.M thì hơn.
* Nhân khí: Độ nổi tiếng, phổ biến nhận diện tới công chúng của minh tinh.
Nhưng cậu không liên hệ với Lưu Phi, Lưu Phi lại gọi cho cậu.
Lưu Phi đã biết chuyện náo loạn trên mạng, gọi điện thoại tới là để hỏi Tuân Lan xem có muốn suy xét lại hay không, dù sao ngôn từ trên mạng rất bất lợi đối với cậu.
Sau khi nghe Tuân Lan từ chối, Lưu Phi bèn nói tiếp: “Tôi đã sàng lọc lại tài nguyên trong tay một lần nữa, tìm ra một ít thích hợp với cậu. Nửa tháng sau, W.M có một show thời trang xuân hè dành cho nam ở Paris, trong tay tôi có một lời mời catwalk, cậu nhận không?”
Từ chối nữa thì có vẻ chảnh quá, Tuân Lan đáp: “Phiền anh rồi, tôi sẽ nhận.”
Lưu Phi: “Được, bên tôi sẽ liên hệ với người đại diện của cậu ngay.”
Tuân Lan cúp máy, tiếp tục chầm chậm gõ chữ. Ước chừng một phút sau, điện thoại của Lôi Tuấn vang lên.
Lôi Tuấn đang đau đầu vì chuyện trên mạng thì bất ngờ nhận được điện thoại của W.M gọi tới yêu cầu hợp tác. Vẻ mặt Lôi Tuấn ngơ ra giây lát, sau đó cố gắng duy trì giọng điệu bình tĩnh nói chuyện với đầu bên kia: “Có thể, được được, vâng vâng, để tôi xem trước. Đăng weibo? Có thể! Được được, vô cùng cảm ơn.”
Tuân Lan liếc thoáng qua, biết rõ còn cố hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Lôi Tuấn nói: “Trên trời rớt bánh có nhân!”
Muốn lấy được tài nguyên trong nước của W.M thì ít nhất cũng là ngôi sao hạng hai trở lên, đối với một minh tinh nhỏ như Tuân Lan thì còn chẳng phải là bánh có nhân từ trên trời rớt xuống sao.
Lôi Tuấn cười ha ha, tiến lên xóa bỏ văn bản Tuân Lan đã đánh xong.
Đã diễn phải diễn tới nơi tới chốn, Tuân Lan hỏi: “Không đăng weibo nữa ạ?”
“Đăng chứ, nhưng không phải đăng lúc này, cũng không phải đăng cái này.” Mặt mày Lôi Tuấn đều khoan khoái hẳn, “Thằng nhóc cậu gặp may rồi, W.M mới vừa gọi điện cho anh, mời cậu nửa tháng sau đi catwalk show thời trang, còn là mở màn nữa.”
“Vậy tốt quá.” Tuân Lan nói.
Lôi Tuấn nhìn cậu hoàn toàn không vui mừng như trong tưởng tượng, nói: “Sao cậu lại bình tĩnh thế.”
Tuân Lan cười nói: “Ồ, vậy bây giờ em nhảy cẫng lên hoan hô hai tiếng nhé?”
Lôi Tuấn không nói gì một lúc lâu, hắn cảm thấy Tuân Lan hiện tại càng thêm lạnh lùng hài hước, “... Thôi, bình tĩnh cũng khá tốt, trầm ổn.”
Thừa dịp Lôi Tuấn tập trung xem email, Tuân Lan chắp tay với Kỳ Niên, nói bằng khẩu hình: “Cảm ơn.”
Kỳ Niên học theo bộ dáng Tuân Lan, khoát khoát tay, ý bảo không cần khách sáo.
Vào lúc 12 giờ trưa, weibo chính thức của W.M đột nhiên đăng một post.
[ @W.M: #Show thời trang Xuân Hè W.M# thu vàng đã đến rồi, W.M mời bạn và @Tuân Lan cùng nắm tay đến thủ đô của sự lãng mạn. ]
Official weibo của W.M bình thường cơ bản toàn đăng tải những bức ảnh người nổi tiếng mặc sản phẩm của nhà mình, lượt share bình luận đều rất ít ỏi, thỉnh thoảng mới đăng weibo hợp tác với minh tinh nào đó. Là một thương hiệu cao cấp mà các minh tinh cạnh tranh nhau để được hợp tác, lượt follow nó hơn hàng triệu, bao gồm tất cả các fan hâm mộ và fan các nhà khác.
Nguyên sáng nay Tuân Lan vẫn luôn xuất hiện trên trang chủ, bị cộng đồng mạng chế giễu, Weibo chỉ đích danh Tuân Lan vừa post lên giống như một hòn đá ném xuống mặt hồ yên tĩnh làm kinh động tất cả mọi người. Có người cho rằng mình hoa mắt bèn làm mới trang một cái thì thấy W.M lại post một Weibo.
[ @W.M: Mong được hợp tác với Mr. @Tuân Lan // @Tuân Lan: #Show thời trang Xuân Hè W.M# Thu vàng tháng 10, hãy đến tham gia với @W.M chúng tôi, cùng nhau dạo chơi ở thủ đô của sự lãng mạn nào! ]
Các bình luận đều bị sốc.
[ Wtf, Tuân Lan??? ]
[ Không thể nào, Tuân Lan thật sự ký hợp đồng đại sứ trong nước với W.M?! ]
[ Có hashtag show thời trang, chỉ là đi xem show thôi đúng không. ]
[ Tuân Lan không có tác phẩm gì mà nhỉ, tại sao tài nguyên mảng thời trang lại tốt như vậy. ]
[ Xem show catwalk thôi, vừa nhìn là biết tự xuất tiền túi mua thư mời rồi, có gì hay ho đâu. ]
[ Một cái Weibo chán phèo, sao tôi có cảm giác đây là W.M sân ga của Tuân Lan ấy nhỉ... ]
[ Sân ga +1. ]
Lúc Trình Mân trong đoàn làm phim vừa chuẩn bị ăn trưa lướt tới hai bài Weibo này, hai mắt đều trợn trừng. Mẹ nó sao lại thế này, thằng Tuân Lan ẻo lả này sao lại thật sự hợp tác với W.M được chứ?!
Giống như Lôi Tuấn tra được, chuyện với W.M này chính là Trình Mân cố ý để cho người làm ra.
Hai ngày nay Tuân Lan bởi vì gameshow livestream và đánh bọn bắt cóc mà vẫn luôn được treo trên hot search, đà càng ngày càng tốt, Trình Mân nhìn mà đỏ mắt thực sự, bởi vậy cũng càng thêm tức giận. Hắn ta cảm thấy loại người nửa đường debut như Tuân Lan, không suy nghĩ làm thế nào để nâng cao kỹ năng diễn xuất của mình mà chỉ biết chơi chiêu trò dựa vào những biểu hiện dối trá này để lừa gạt ánh mắt người khác, hắn ta cực kì xem thường.
Là một nghệ sĩ mới bước chân vào showbiz, Trình Mân cũng quan tâm đến các nguồn tài nguyên thời trang khác nhau. Mới ngay hôm qua, hắn biết được từ một đàn anh trong cùng công ty rằng trong nước có rất nhiều nghệ sĩ tuyến một và gần tuyến một gần đây đều đang tích cực giành giật đại ngôn trong nước của W.M. Hắn rất hâm mộ, nhưng cũng không nghĩ tới mình có thể làm đại sứ gì đó, dù sao những thương hiệu tên tuổi lớn này đều xem địa vị của nghệ sĩ.
Sau đó Trình Mân bỗng nhiên nghĩ đến, bằng vào hắn cũng không lấy được loại tài nguyên tốt này, loại bình hoa chỉ có mặt không có tài như Tuân Lan này thì càng không được.
Vì thế mới có bài viết buổi sáng kia cùng toàn bộ cộng đồng mạng chế giễu Tuân Lan sau đó.
Hắn ta cho rằng lần này cuối cùng cũng có thể kéo Tuân Lan xuống, nhưng không nghĩ tới chỉ mới hai giờ đồng hồ, thế mà W.M đã chính thức tuyên bố hợp tác với Tuân Lan! Cho dù không nói là hợp tác của người phát ngôn trong nước, chỉ là xem catwalk, nhưng đó cũng là dính dáng với W.M!
Hắn, hắn cũng không vào được, Tuân Lan dựa vào đâu!
Trình Mân tức giận đến hai mắt đầy sao vàng.
Trợ lý thấy Trình Mân nhìn chằm chằm điện thoại mải, nhịn không được nhắc nhở: “Anh Mân, không ăn thì cơm sẽ lạnh đó.”
Trình Mân buông di động xuống, nhìn hộp cơm trước mặt dần lạnh, hận không thể quẳng mẹ nó đi.
Ăn ăn ăn, mẹ nó tôi tức no rồi!
Lời tác giả:
Tuân Lan: Dựa vào đâu à, chỉ dựa vào tôi tên Tuân Na Na đó!
Lúc Tuân Lan xuống xe, đối phương nhìn thoáng qua bên phía cậu, có vẻ là nhận ra cậu, anh ta gỡ kính râm, lộ ra một đôi mắt phong lưu đa tình, cười như không cười nói: “Là Tuân Lan à, thế nào, gần đây ổn hơn chút nào chưa?”
Tuân Lan cảm thấy người này trông quen quen, suy nghĩ kỹ lại một chút, hình như đối phương tên là Lâm Minh Hi, là nghệ sĩ cùng công ty, hơn nữa hai người họ còn là nghệ sĩ dưới quyền Lôi Tuấn. Có điều nguyên chủ vào công ty lâu như vậy nhưng số lần gặp mặt đối phương không nhiều, cũng không tính là quen.
Tuân Lan bình tĩnh nói: “Tốt hơn rồi, cám ơn anh Lâm quan tâm.”
Lâm Minh Hi cười một tiếng sâu xa, sau đó dẫn người quay đầu đi mất.
Mặc dù tên Lâm Minh Hi ngoài mặt mỉm cười, nhưng Tuân Lan có thể cảm giác được đối phương cũng không ưa cậu, hình như còn hơi coi thường cậu nữa. Cậu nhìn chằm chằm bóng lưng đang đi xa của Lâm Minh Hi, cũng không phải bóng lưng Lâm Minh Hi phóng khoáng đẹp trai bao nhiêu, mà là đối phương vừa xuống xe cậu đã chú ý tới, người phụ nữ ở trong ba người kia cũng không phải người sống. Cô gái mặc váy trắng, trên váy lấm tấm vết máu, tóc xõa dài, sắc mặt trắng bệch dưới lớp hắc khí lượn lờ, vẫn luôn nhìn chằm chặp vào Lâm Minh Hi.
Gặp quỷ giữa ban ngày ban mặt, hiện tại Tuân Lan đã có thể bình tĩnh đối mặt. Cũng không biết Lâm Minh Hi đã làm gì mà mới có thể khiến một nữ quỷ đi theo ba bước không rời.
Nữ quỷ có dáng người thướt tha, sau khi thành quỷ mặc dù giá trị nhan sắc bị tổn hại nhưng cũng không khó nhận ra trước khi chết cũng là một cô gái rất đẹp và có nhan sắc không tồi. Một cô gái như vậy đi theo bên cạnh Lâm Minh Hi, khi còn sống cũng dính dáng ít nhiều với giới giải trí.
Tuân Lan và Kỳ Niên chậm rãi đi về phía cổng công ty, cậu hạ giọng hỏi: “Kỳ Niên, anh cũng thấy đúng không.”
Kỳ Niên nói: “Ừm.”
Tuân Lan nói: “Anh có biết cô gái kia không?”
Kỳ Niên lắc đầu, “Ngoại trừ những người thường xuyên hợp tác thì tôi cũng không có ấn tượng với nhiều người lắm.”
Tuân Lan bèn không hỏi nữa.
Hai người vào thang máy công ty, lần theo ký ức đi đến tầng nơi đặt văn phòng của Lôi Tuấn.
Lúc Tuân Lan ra khỏi thang máy, Tiểu Chu đang dựa vào thang máy bên cạnh lướt điện thoại, thấy cậu thì vội vàng thu điện thoại, “Lan Lan cậu tới rồi.”
Tuân Lan nói: “Anh Tuấn gọi cậu tới à?”
Tiểu Chu gật đầu, vốn Tuân Lan cho y nghỉ ngơi, nhưng sau khi trên mạng xảy ra chút chuyện thì y cũng bị gọi tới công ty.
Trong văn phòng của Lôi Tuấn còn có người, chính là Lâm Minh Hi đi lên trước Tuân Lan một bước. Tuân Lan đợi bên ngoài gần nửa tiếng thì cửa văn phòng mới mở ra, Lâm Minh Hi lười biếng đi ra, nữ quỷ phía sau cũng không rời một tấc.
Tuân Lan đi vào văn phòng, Lôi Tuấn ngồi trên sofa, đang thu dọn mấy xấp văn kiện đặt trên bàn trà trước mặt với vẻ mặt không tốt lắm. Tuân Lan nhìn lướt qua, loáng thoáng nhìn ra là kịch bản.
Tuân Lan nói một tiếng: “Anh Tuấn.”
Lôi Tuấn hoàn hồn, gượng nặn ra một nụ cười, nói: “Cậu đến rồi, ngồi đi.”
Cất kịch bản xong, vẻ mặt Lôi Tuấn đã trở về như lúc ban đầu, biến thành Lôi Tuấn lúc nào cũng có hơi phần cáu kỉnh mà Tuân Lan quen thuộc.
Lôi Tuấn nhắc tới chuyện trên mạng.
Chín giờ rưỡi sáng, có người đăng bài phân tích trên diễn đàn Douban* về việc ai sẽ là người phát ngôn trong nước của W.M trong một năm tới, những câu trả lời trước đó đều bình thường và hòa bình, trong bình luận đề cập đến những minh tinh có khả năng trở thành người phát ngôn, hoặc là đang tuyến một, hoặc là sắp lên tuyến một. Nhưng dần dần, bắt đầu có các comment thường xuyên nhắc đến tên Tuân Lan.
* Douban là một trong những trang web 2.0 có sức ảnh hưởng lớn nhất tại Trung Quốc, xoay quanh việc bày tỏ quan điểm, ý kiến về đời sống, phim ảnh, âm nhạc, sự kiện.
Tất cả mọi người đều thường lăn lộn trong fandom, chút mánh khóe này cơ bản liếc một cái là có thể nhìn ra là bọn họ cố ý nhắc tới Tuân Lan, muốn cậu xấu mặt. Có người hóng drama, có người lại thật sự cảm thấy những người nhắc tới Tuân Lan chính là fans của Tuân Lan.
Vì thế, có người không khách khí trả lời, nói đại ngôn của W.M, cho dù là nghệ sĩ hạng hai cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi, Tuân Lan là một nghệ sĩ nhỏ tuyến 18, chẳng qua chỉ là dựa vào scandal lên hot search vài ngày, vậy mà cũng xứng với mơ tưởng tới W.M, bộ không biết tự hiểu lấy mình hả? Có một người chế giễu thì sẽ có người thứ hai, mặc dù fans của Tuân Lan vẫn luôn đính chính “không công bố chính thức, không hẹn”, nhưng dưới sự can thiệp của người có lòng xấu, bài viết kia dần về sau đều toàn là các loại chế giễu đối với Tuân Lan.
* Không chính thức, không hẹn [非官宣不约]: Ý chỉ việc dù idol có bị ghép couple hay thân mật với ai, chỉ cần idol không công khai chính thức thì fan sẽ vẫn tin rằng idol đang độc thân. Còn một nghĩa khác là nên hẹn hò chính thức với một người chứ đừng nên hẹn xoạc, mờ ám với người đã có chủ.
Rất nhanh, có người thêm mắm dặm muối đem chuyện này đăng lên Weibo, gây ra một đợt trào phúng mới nhằm vào Tuân Lan. Sau đó, chuyện Tuân Lan ném cà phê lên người trợ lý lại một lần nữa bị nhắc tới.
Bây giờ đã có mục từ khóa lên hotsearch Weibo, và vẫn còn đang nhanh chóng leo lên, đây cũng không phải là một chuyện gì tốt. Sự kiện “quấy rối” lật ngược, cộng thêm chuyện bắt kẻ bắt cóc, một số mác không tốt được gán lên Tuân Lan đã bị xé xuống. Nhưng chiều hướng dư luận trên mạng luôn luôn rất bất định, ngày hôm qua gần như ai ai cũng khen ngợi Tuân Lan, hôm nay lại là toàn mạng giễu cợt.
Bây giờ đã có người nóng lòng cố ý dùng W.M làm bè, chèn ép độ hot đang dần lên của Tuân Lan xuống.
Gần đây tên tuổi Tuân Lan thường xuyên xuất hiện trong mắt công chúng, lộ diện quá mức ngược lại rất không tốt. Nếu chuyện có liên quan đến cậu là tốt thì là mua marketing quá lố; Nếu dính một chút tiêu cực, sẽ rất dễ dàng để lại cho công chúng một ấn tượng xấu “tại sao lại là cậu ta nữa, chuyện về minh tinh này nhiều thật đấy”.
Tuân Lan hỏi: “Tra được là ai làm chưa?”
“Là Trình Mân,” Lôi Tuấn đấm lên bàn trà, “Thủ đoạn của thằng nhóc này thật sự đủ ngoan độc!”
Chỗ chết người nhất của sự việc hôm nay chính là việc này căn bản không thể giải thích rõ được. Một câu “Tuân Lan ăn vạ W.M, tự đề cao mình” đã bị ụp xuống, bất kể Tuân Lan nói như thế nào thì kết quả cuối cùng cũng sẽ bị cả mạng chế nhạo.
Chuyện này có hại đối với hình tượng, đương nhiên không thể bỏ qua, bằng không chờ một thời gian sau, người phát ngôn trong nước của W.M đã được xác định, Tuân Lan chắc hẳn sẽ lại bị kéo ra giễu một đợt.
“Bộ phận quan hệ công chúng đã soạn xong bài rồi, đợi lát nữa sẽ gửi qua, đến lúc đó cậu cứ việc gõ rồi đăng lên.” Lôi Tuấn thở dài nói: “Sau đó đành chờ nó chậm rãi lắng xuống vậy.”
Thực ra giải pháp tốt nhất hiện tại chính là Tuân Lan thật sự lấy được đại ngôn của W.M, sau đó vả mặt bôm bốp. Nhưng rõ ràng đây là không có khả năng, bản thân Lôi Tuấn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Kỳ Niên và Lôi Tuấn cùng nghĩ giống nhau, loại tình huống này, thật ra Tuân Lan có thể liên hệ với Lưu Phi rồi nhận làm đại sứ của W.M. Nhưng anh cảm thấy Tuân Lan sẽ không làm như vậy, vì thế chỉ dời ánh mắt sang nhìn Tuân Lan, cũng không mở miệng.
Quả thật Tuân Lan không có ý định liên lạc với Lưu Phi, suy cho cùng thì vẫn là điều kiện phần cứng hiện tại của cậu không được, muốn nhân khí không có nhân khí*, muốn tác phẩm không có tác phẩm, đi ra ngoài cũng chỉ có thể đứng ở một góc, cậu vẫn không nên nhận hợp đồng với W.M thì hơn.
* Nhân khí: Độ nổi tiếng, phổ biến nhận diện tới công chúng của minh tinh.
Nhưng cậu không liên hệ với Lưu Phi, Lưu Phi lại gọi cho cậu.
Lưu Phi đã biết chuyện náo loạn trên mạng, gọi điện thoại tới là để hỏi Tuân Lan xem có muốn suy xét lại hay không, dù sao ngôn từ trên mạng rất bất lợi đối với cậu.
Sau khi nghe Tuân Lan từ chối, Lưu Phi bèn nói tiếp: “Tôi đã sàng lọc lại tài nguyên trong tay một lần nữa, tìm ra một ít thích hợp với cậu. Nửa tháng sau, W.M có một show thời trang xuân hè dành cho nam ở Paris, trong tay tôi có một lời mời catwalk, cậu nhận không?”
Từ chối nữa thì có vẻ chảnh quá, Tuân Lan đáp: “Phiền anh rồi, tôi sẽ nhận.”
Lưu Phi: “Được, bên tôi sẽ liên hệ với người đại diện của cậu ngay.”
Tuân Lan cúp máy, tiếp tục chầm chậm gõ chữ. Ước chừng một phút sau, điện thoại của Lôi Tuấn vang lên.
Lôi Tuấn đang đau đầu vì chuyện trên mạng thì bất ngờ nhận được điện thoại của W.M gọi tới yêu cầu hợp tác. Vẻ mặt Lôi Tuấn ngơ ra giây lát, sau đó cố gắng duy trì giọng điệu bình tĩnh nói chuyện với đầu bên kia: “Có thể, được được, vâng vâng, để tôi xem trước. Đăng weibo? Có thể! Được được, vô cùng cảm ơn.”
Tuân Lan liếc thoáng qua, biết rõ còn cố hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Lôi Tuấn nói: “Trên trời rớt bánh có nhân!”
Muốn lấy được tài nguyên trong nước của W.M thì ít nhất cũng là ngôi sao hạng hai trở lên, đối với một minh tinh nhỏ như Tuân Lan thì còn chẳng phải là bánh có nhân từ trên trời rớt xuống sao.
Lôi Tuấn cười ha ha, tiến lên xóa bỏ văn bản Tuân Lan đã đánh xong.
Đã diễn phải diễn tới nơi tới chốn, Tuân Lan hỏi: “Không đăng weibo nữa ạ?”
“Đăng chứ, nhưng không phải đăng lúc này, cũng không phải đăng cái này.” Mặt mày Lôi Tuấn đều khoan khoái hẳn, “Thằng nhóc cậu gặp may rồi, W.M mới vừa gọi điện cho anh, mời cậu nửa tháng sau đi catwalk show thời trang, còn là mở màn nữa.”
“Vậy tốt quá.” Tuân Lan nói.
Lôi Tuấn nhìn cậu hoàn toàn không vui mừng như trong tưởng tượng, nói: “Sao cậu lại bình tĩnh thế.”
Tuân Lan cười nói: “Ồ, vậy bây giờ em nhảy cẫng lên hoan hô hai tiếng nhé?”
Lôi Tuấn không nói gì một lúc lâu, hắn cảm thấy Tuân Lan hiện tại càng thêm lạnh lùng hài hước, “... Thôi, bình tĩnh cũng khá tốt, trầm ổn.”
Thừa dịp Lôi Tuấn tập trung xem email, Tuân Lan chắp tay với Kỳ Niên, nói bằng khẩu hình: “Cảm ơn.”
Kỳ Niên học theo bộ dáng Tuân Lan, khoát khoát tay, ý bảo không cần khách sáo.
Vào lúc 12 giờ trưa, weibo chính thức của W.M đột nhiên đăng một post.
[ @W.M: #Show thời trang Xuân Hè W.M# thu vàng đã đến rồi, W.M mời bạn và @Tuân Lan cùng nắm tay đến thủ đô của sự lãng mạn. ]
Official weibo của W.M bình thường cơ bản toàn đăng tải những bức ảnh người nổi tiếng mặc sản phẩm của nhà mình, lượt share bình luận đều rất ít ỏi, thỉnh thoảng mới đăng weibo hợp tác với minh tinh nào đó. Là một thương hiệu cao cấp mà các minh tinh cạnh tranh nhau để được hợp tác, lượt follow nó hơn hàng triệu, bao gồm tất cả các fan hâm mộ và fan các nhà khác.
Nguyên sáng nay Tuân Lan vẫn luôn xuất hiện trên trang chủ, bị cộng đồng mạng chế giễu, Weibo chỉ đích danh Tuân Lan vừa post lên giống như một hòn đá ném xuống mặt hồ yên tĩnh làm kinh động tất cả mọi người. Có người cho rằng mình hoa mắt bèn làm mới trang một cái thì thấy W.M lại post một Weibo.
[ @W.M: Mong được hợp tác với Mr. @Tuân Lan // @Tuân Lan: #Show thời trang Xuân Hè W.M# Thu vàng tháng 10, hãy đến tham gia với @W.M chúng tôi, cùng nhau dạo chơi ở thủ đô của sự lãng mạn nào! ]
Các bình luận đều bị sốc.
[ Wtf, Tuân Lan??? ]
[ Không thể nào, Tuân Lan thật sự ký hợp đồng đại sứ trong nước với W.M?! ]
[ Có hashtag show thời trang, chỉ là đi xem show thôi đúng không. ]
[ Tuân Lan không có tác phẩm gì mà nhỉ, tại sao tài nguyên mảng thời trang lại tốt như vậy. ]
[ Xem show catwalk thôi, vừa nhìn là biết tự xuất tiền túi mua thư mời rồi, có gì hay ho đâu. ]
[ Một cái Weibo chán phèo, sao tôi có cảm giác đây là W.M sân ga của Tuân Lan ấy nhỉ... ]
[ Sân ga +1. ]
Lúc Trình Mân trong đoàn làm phim vừa chuẩn bị ăn trưa lướt tới hai bài Weibo này, hai mắt đều trợn trừng. Mẹ nó sao lại thế này, thằng Tuân Lan ẻo lả này sao lại thật sự hợp tác với W.M được chứ?!
Giống như Lôi Tuấn tra được, chuyện với W.M này chính là Trình Mân cố ý để cho người làm ra.
Hai ngày nay Tuân Lan bởi vì gameshow livestream và đánh bọn bắt cóc mà vẫn luôn được treo trên hot search, đà càng ngày càng tốt, Trình Mân nhìn mà đỏ mắt thực sự, bởi vậy cũng càng thêm tức giận. Hắn ta cảm thấy loại người nửa đường debut như Tuân Lan, không suy nghĩ làm thế nào để nâng cao kỹ năng diễn xuất của mình mà chỉ biết chơi chiêu trò dựa vào những biểu hiện dối trá này để lừa gạt ánh mắt người khác, hắn ta cực kì xem thường.
Là một nghệ sĩ mới bước chân vào showbiz, Trình Mân cũng quan tâm đến các nguồn tài nguyên thời trang khác nhau. Mới ngay hôm qua, hắn biết được từ một đàn anh trong cùng công ty rằng trong nước có rất nhiều nghệ sĩ tuyến một và gần tuyến một gần đây đều đang tích cực giành giật đại ngôn trong nước của W.M. Hắn rất hâm mộ, nhưng cũng không nghĩ tới mình có thể làm đại sứ gì đó, dù sao những thương hiệu tên tuổi lớn này đều xem địa vị của nghệ sĩ.
Sau đó Trình Mân bỗng nhiên nghĩ đến, bằng vào hắn cũng không lấy được loại tài nguyên tốt này, loại bình hoa chỉ có mặt không có tài như Tuân Lan này thì càng không được.
Vì thế mới có bài viết buổi sáng kia cùng toàn bộ cộng đồng mạng chế giễu Tuân Lan sau đó.
Hắn ta cho rằng lần này cuối cùng cũng có thể kéo Tuân Lan xuống, nhưng không nghĩ tới chỉ mới hai giờ đồng hồ, thế mà W.M đã chính thức tuyên bố hợp tác với Tuân Lan! Cho dù không nói là hợp tác của người phát ngôn trong nước, chỉ là xem catwalk, nhưng đó cũng là dính dáng với W.M!
Hắn, hắn cũng không vào được, Tuân Lan dựa vào đâu!
Trình Mân tức giận đến hai mắt đầy sao vàng.
Trợ lý thấy Trình Mân nhìn chằm chằm điện thoại mải, nhịn không được nhắc nhở: “Anh Mân, không ăn thì cơm sẽ lạnh đó.”
Trình Mân buông di động xuống, nhìn hộp cơm trước mặt dần lạnh, hận không thể quẳng mẹ nó đi.
Ăn ăn ăn, mẹ nó tôi tức no rồi!
Lời tác giả:
Tuân Lan: Dựa vào đâu à, chỉ dựa vào tôi tên Tuân Na Na đó!
Danh sách chương