Tuân Lan vẻ mặt bình tĩnh, tư thế thoải mái ngồi trong đồn cảnh sát.
Vị cảnh sát đối diện cậu đang nói: "Tuân Lan, đối với những người của công chúng như các cậu, càng nhiều người biết thì càng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm. Cậu đăng một bài Weibo như vậy, gây ra một dư luận lớn như thế, nếu vấn đề này là sai sau khi đã điều tra, cậu có biết kết quả đang đợi cậu sẽ là gì không?"
Tuân Lan vẫn nói câu kia: "Những gì tôi nói, tôi chịu trách nhiệm. Tôi đã báo cảnh sát rồi, sau đó điều tra như thế nào tự nhiên phải phụ thuộc vào các chú cảnh sát."
Viên cảnh sát lẩm bẩm: "Tôi chỉ lớn hơn cậu một tuổi thôi đấy."
Tuân Lan bật cười, "Đây là cách gọi yêu của người dân dành cho các anh, anh trai nhỏ đừng để ý."
Rõ ràng lúc này không hợp, nhưng vị anh trai cảnh sát này vẫn không khỏi đỏ mặt. Quả nhiên chỉ với gương mặt là có thể làm người ta đỏ mặt, cười lên thật sự rất đẹp mắt, đến một người thẳng như cột điện như anh ấy cũng không chịu được.
Vụ án Thôi Dung Dung mất tích đã được lập án năm năm trước, hồ sơ ghi chép của đồn, vị cảnh sát đi rút hồ sơ chẳng mấy chốc đã quay lại, anh ấy đang chuẩn bị ngồi xuống đối diện Tuân Lan thì một bàn tay đột nhiên duỗi ra từ bên cạnh và rút tập hồ sơ ra khỏi tay anh.
"Tiểu Vương à, trên đường cái Tân Điền vừa có người báo án, bên đường có người đánh nhau, cậu và tiểu Lý nhanh chóng đi qua xem xét đi, chuyện ở đây để tôi giải quyết."
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, Tuân Lan nhìn qua, chính là một trong những người có thái độ khá ân cần đối với Tưởng Nguyên Khải khi trước, là một cảnh sát họ Thường.
Tiểu Vương do dự nói: "Anh Thường, trước khi đội trưởng Lưu được điều đi đã đích thân giao vụ án này cho tôi, anh ấy dặn tôi —"
Anh Thường cứ như thể không nghe thấy mà thúc giục Tiểu Vương và vị cảnh sát tiểu Lý đã nói chuyện với Tuân Lan trước đó nhanh ra đồn, "Năm đó tôi đã cùng điều tra vụ án này với đội trưởng Lưu, tôi biết rõ hơn cậu. Bên đường Tân Điền đang đợi đấy, đi mau đi, đừng lề mề."
Tuân Lan khẽ nhếch môi gần như khó nhận ra, lấy điện thoại từ trong túi ra.
"Cậu lại muốn đăng Weibo?"
Điện thoại đột nhiên bị giật đi, anh Thường nhìn Tuân Lan với ánh mắt có chút lạnh lùng. Hắn ta ném điện thoại của Tuân Lan lên bàn rồi ngồi xuống đối diện cậu, nói rất uy nghiêm: "Kể từ bây giờ, cậu phải hợp tác điều tra với chúng tôi, theo quy định, chúng tôi sẽ tạm thời tịch thu điện thoại của cậu và sẽ trả lại cho cậu sau khi kết thúc điều tra."
Người báo án cũng phải nộp điện thoại? Tuân Lan nhướng mày, gật đầu, rất hợp tác.
Tiểu Vương và tiểu Lý đã rời đi, anh Thường bắt đầu làm ghi chép, hỏi Tuân Lan: "Làm sao cậu biết được chuyện này?"
Tuân Lan như thể không nhận ra được địch ý ngầm của anh Thường này đối với cậu, nói: "Vô tình nghe lỏm được."
"Vô tình? Nghe ai nói?"
Anh Thường hỏi...
"Đương nhiên là Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư rồi." Tuân Lan nhún vai, "Có lẽ là bởi vì từ khi giết người đến giờ vẫn chưa bị phát hiện, bọn họ đắc ý vênh váo, dường như luôn muốn tìm một người để khoe khoang. Nhưng tiếc cái việc này lại không thể kể với người bên ngoài, nên cũng chỉ có thể khoe trong nội bộ, nhưng xui sao bị tôi nghe được."
Mấy đứa ngu này!
Sau khi chửi thầm trong lòng một tiếng, anh Thường nói: "Nghe vậy cậu đã tin?"
Vẻ mặt Tuân Lan kiểu bộ trông tôi ngốc như vậy à, người khác nói gì tôi tin đó chắc, nói: "Đương nhiên không phải..."
Những gì Tuân Lan nói với anh Thường là lý do thoái thác mà cậu đã nghĩ xong từ lâu, "Vốn dĩ tôi cũng chỉ nghe chơi thôi, nhưng ai ngờ trùng hợp làm sao, bộ phim chúng tôi đang quay hiện giờ sẽ lấy cảnh ở trường cấp ba Cẩm Hoa, trước hôm bắt đầu quay phim, bọn Tưởng Nguyên Khải và tôi đã đến trường cấp ba Cẩm Hoa tham quan một vòng. Ở đó, tôi tình cờ nghe giáo viên chủ nhiệm của Thôi Dung Dung nói đến chuyện Thôi Dung Dung mất tích năm đó, lúc ấy tôi đã nhận ra có điều không ổn. Sau đó, tôi giả vờ là bạn học cấp hai của Thôi Dung Dung đến nhà họ Thôi để xác nhận với ba cô ấy, quả nhiên Thôi Dung Dung mất tích đã gặp chuyện không may, đến khi tôi đối chiếu lại cuộc nói chuyện của hai người Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư, đây chẳng phải khớp rồi à."
Ngón tay anh Thường siết chặt cây bút, sắc mặt không khỏi xanh mét.
Tuân Lan nhìn đồng hồ treo trong khu xử lý vụ án, hỏi: "Qua mười phút rồi, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư là nghi phạm, các anh đã phái người qua chỗ bọn họ chưa."
"Đây không phải chuyện cậu nên lo." Anh Thường nói với giọng thờ ơ.
Sau đó anh Thường hỏi một số câu đều không vào đề lắm, thay vì nói là hắn ta đang lập biên bản cho Tuân Lan, chi bằng nói là đang từ lời nói của Tuân Lan, cố gắng tìm hiểu xem rốt cuộc Tuân Lan biết bao nhiêu về vụ án này.
Anh Thường rõ ràng vẫn có hơi bồn chồn không yên, nhưng sau khi hắn ta tránh đi nhận vài cuộc gọi thì vẻ mặt của hắn ta trông thoải mái hơn rất nhiều.
Sau đó, anh Thường cũng không hỏi Tuân Lan nữa, chỉ ngồi ở đối diện, lơ đãng lật xem hồ sơ. Trong lúc đó điện thoại của Tuân Lan reo lên, là Kỳ Niên gọi đến.
Anh Thường cầm lên rồi thẳng thừng cúp máy, sau đó tắt điện thoại của Tuân Lan.
Hắn ta cũng không cho Tuân Lan đi, chỉ lơ Tuân Lan theo cách này, xem như là biến tướng giam giữ người ở đây.
Tuân Lan nhìn loạt thao tác này của hắn ta, cũng không vội.
Một lúc sau, Tiểu Chu đưa Hứa Lộ trở về đã quay lại, sau khi biết Tiểu Chu là trợ lý của Tuân Lan, anh Thường cũng đã yêu cầu y giao nộp điện thoại.
Tiểu Chu liếc nhìn Tuân Lan, Tuân Lan giơ ngón tay bảo y làm theo. Anh Thường tách Tiểu Chu và Tuân Lan ra, không cho họ nói chuyện với nhau.
Nhân lúc anh Thường đi rót nước ấm, Tiểu Chu lại cho Tuân Lan một ánh mắt, kéo cổ tay áo mình làm vài động tác lau.
Trước khi đến đây Tuân Lan đã nhờ Tiểu Chu chú ý đến động tĩnh ở Weibo của cậu, bây giờ Tiểu Chu đang nói với cậu rằng bài Weibo của cậu đã bị người ta xóa rồi.
Đầu ngón tay Tuân Lan gõ nhẹ lên mặt bàn làm việc, vẻ mặt không hề ngạc nhiên.
Bài viết trên Weibo của cậu gây nên cuộc thảo luận ầm ĩ vang trời, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư còn bị cậu tag một chập, hai người này không thể không biết. Cuộc điện thoại trước đó anh Thường nhận được cùng loạt động thái giữ cậu lại, cho dù đó không phải Tưởng Nguyên Khải, ít nhất cũng là chỉ thị của người nhà họ Tưởng.
Tuân Lan rũ mắt, có lẽ người nào đó cho rằng sự thật trên đời này có thể muốn làm gì thì làm, xóa bài Weibo của cậu là có thể coi như không có chuyện gì xảy ra? Đây là chê đào hố lửa cho mình chưa đủ to mà.
Trên Weibo, vì động thái xóa Weibo của Tuân Lan đã gây ra một cuộc thảo luận lớn hơn nữa.
Tiểu Chu không được nói chuyện với Tuân Lan, cho nên chỉ nói việc bài Weibo của cậu đã bị xóa, nhưng điều y không nói nữa là trước khi bài Weibo của Tuân Lan bị xóa, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư đã đứng ra trước, mỗi người đã đăng một bài Weibo đáp lại.
[ Tưởng Nguyên Khải: @ Tuân Lan, tôi rất khoan dung với cậu, nhưng không phải lý do để cậu được đằng chân lân đằng đầu! Cậu tiện miệng bịa đặt tin đồn và làm tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của tôi, chờ thư của luật sư tôi đi! ]
[ Dung Tư Tư: Tên này điên rồi! @ Tuân Lan cậu bịa đặt vớ vẩn gì ở đây vậy, thật sự rất quá đáng! Chuyện xấu xa của chính cậu và người nào đó không giấu kín vô tình bị chúng tôi bắt gặp thì thôi, cắn chúng tôi làm gì! ]
Trên Weibo của Tuân Lan quậy ra động tĩnh rất lớn, nhưng fan Tưởng và fan Dung căn bản đều không tin những gì bài Weibo kia nói. Người bản thân hâm mộ, không hẳn là tốt nhất trên thế giới, ít nhất cũng là tốt thứ hai trên thế giới, cho dù là tính cách hay các khía cạnh khác, sao mà có thể làm ra chuyện như vậy được.
Cho nên bài Weibo trước đó của Tuân Lan, bùng nổ đầu tiên chính là fans của Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư.
Chỉ là chuyện này liên quan đến mạng người, bọn họ không tin, nhưng trước khi nhận được thông báo của cảnh sát, dẫu cho bọn họ phẫn nộ cũng không dám mắng quá ác, chỉ có thể bình tĩnh kiềm chế đến dưới Weibo của Tuân Lan spam, đặt câu hỏi chất vấn.
Bây giờ Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư vừa ra mặt đáp trả, fans hai nhà cảm thấy nếu chính chủ dám ra mặt trực tiếp đáp trả và phủ nhận bài Weibo của Tuân Lan, vậy thì chắc chắn họ chưa bao giờ làm chuyện hại người.
Vừa lúc trùng hợp làm sao, ngay khi bài Weibo của hai người này đăng lên, bài Weibo kia của Tuân Lan đã lập tức bị xóa. Hơ, fans hai nhà này kích động không thôi, Tuân Lan xóa Weibo, đây rõ ràng là chột dạ chứ gì! Vốn vừa rồi bọn họ còn muốn chờ thông báo của cảnh sát, nhưng giờ không thèm đợi gì nữa sất.
Tuân Lan hèn nhát thừa nhận theo kiểu như vậy, có thể thấy được idol nhà chúng tôi không hề làm gì cả, fans hai nhà trực tiếp đứng chung chiến tuyến với Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư, bắt đầu tẩy chay Tuân Lan, bác bỏ tin đồn khắp nơi, cũng đồng thời nhắc đi nhắc lại lời của idol bọn họ, tuyên bố đòi kiện Tuân Lan bịa đặt tin đồn!
Trông bọn họ thật sự quá tự tin, dường như hai người Tưởng và Dung thật sự vô tội, điều này làm cho tâm lý của những người trực tiếp đứng về phía Tuân Lan cũng có chút dao động sau khi nhìn thấy tình huống này.
Bọn họ đến Weibo của Tuân Lan để hỏi Tuân Lan xem là có phải cậu tự xóa bài Weibo kia không, nhưng không đợi được phản hồi của Tuân Lan. Sau khi Tuân Lan đăng bài Weibo đó lên thì dường như đã biến mất tăm, netizen không chờ được câu trả lời bèn đến Weibo của Lôi Tuấn hỏi.
Sau khi Tuân Lan đăng bài Weibo thì đã thông báo cho Lôi Tuấn đang ở Kinh Thị rằng cậu muốn làm chút chuyện, dặn cho dù tối nay Lôi Tuấn nhìn thấy gì thì cũng đừng lo lắng, đừng sợ, coi như đây là một đêm bình thường không có chuyện gì.
Tuân Lan chỉ vừa thông báo cho như vậy, kế hoạch cụ thể chỉ có cậu biết.
Bởi vậy khi Lôi Tuấn bị những cư dân mạng này bắt lại hỏi như thế, hắn cũng vẻ mặt ngơ ngác mà bày tỏ, tôi cũng không biết nữa! Nghệ sĩ muốn gây chuyện, hắn không ngăn được, mỗi khi có chuyện gì xảy ra, hoặc là hắn được thông báo một tiếng để chuẩn bị tâm lý thật tốt, không thì chính là một người cuối cùng trên thế giới biết được.
Quá khó khăn, dẫn dắt Tuân Lan thực sự là thử thách lớn nhất mà hắn gặp phải trong sự nghiệp.
Thật mẹ nó không muốn làm nữa, thà về nhà làm ruộng luôn cho rồi!
Khi Lôi Tuấn gọi điện cho Tuân Lan, điện thoại của Tuân Lan đã bị tắt máy. Mặc dù trước đây Tuân Lan chưa từng lật xe, nếu cậu dám gây chuyện thì nhất định sẽ làm ổn thỏa, nhưng Lôi Tuấn vẫn sợ Tuân Lan sẽ rơi vào tình huống xấu, cho nên một bên bảo người đặt vé máy bay nhanh nhất cho mình, một bên liên lạc với bạn bè thông qua các mối quan hệ của mình để tìm hiểu tình hình bên phía Tuân Lan, đồng thời đăng trên Weibo chuyện điện thoại của Tuân Lan đã bị tắt và không thể gọi được.
[ Lôi Tuấn: Mọi người tạm thời đừng sốt ruột, tính Tuân Lan không phải nói chuyện khơi khơi, nếu cảnh sát đã can thiệp, chúng ta kiên nhẫn chờ đợi là được. ]
Nhưng như vậy cũng không phải cách tốt có thể xoa dịu những cư dân mạng đang sinh nghi ngờ, những tiếng nghi ngờ về Tuân Lan trên mạng càng lúc càng lớn.
Mà ở ngoài Weibo của Lôi Tuấn, còn có một số cư dân mạng chỉ muốn ăn dưa đang đào sâu dưới Weibo của Dung Tư Tư.
Chuyện xấu xa? Ở Tuân Lan có một quả dưa à, cùng ai đây? Bọn họ gửi comment hóng drama.
Dung Tư Tư cũng không làm những người này thất vọng, cô ta không đích thân ra mặt, nhưng tìm không ít người của mình, liên tục trả lời các bình luận dưới danh nghĩa là fan hâm mộ của cô ta, đủ loại ám chỉ rõ ràng, dẫn dắt tiết tấu, đánh vào dấu bằng giữa ai đó với Hứa Lộ.
[ Hứa Lộ? Chẳng phải Tuân Lan nói không có dính líu gì đến cô ấy à. ]
[ Vậy ra ngoài mặt thì Tuân Lan nghiêm túc phủ nhận, nhưng trong âm thầm vẫn có dính dấp với Hứa Lộ. ]
[ Oẹ, trước đó còn giả bộ như vậy, còn nói người khác xem tranh kể chuyện. ]
[ Người ngay cả loại phụ nữ lẳng lơ như Hứa Lộ này cũng thích cho được thì sẽ là hạng tốt gì. ]
[ Haizz, không ngờ Tuân Lan cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, cũng chỉ coi trọng bề ngoài của phụ nữ. ]
[ Xí! Trước đó truyền ra chuyện giữa cậu ta với Hứa Lộ, tôi còn từng giúp cậu ta mắng Hứa Lộ cơ, thật lãng phí tình cảm. ]
[ Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. ]
[ Khó qua ải mỹ nhân gì chứ, rõ ràng là sắc dục làm mất lý trí! ]
[ Cho nên... chuyện này có liên quan gì đến chuyện của Thôi Dung Dung? ]
Nhưng sự chú ý của công chúng đã bị chuyển hướng, vấn đề này bây giờ đã trở nên không quan trọng.
Khi quần chúng ăn dưa đang ăn vui vẻ vô cùng thì bên Hứa Lộ vì gần đây vẫn luôn bị mắng mà im lặng rất lâu, đột nhiên cũng xuất hiện đăng bài Weibo!
[ Hứa Lộ: @ Dung Tư Tư, cô và @ Tưởng Nguyên Khải đã làm gì thì tự hiểu rõ trong lòng, các người đã nhiều lần tung tin đồn vu khống tôi, tôi đã bắt đầu thu thập chứng cứ, tôi sẽ dùng pháp luật để đòi lại công bằng cho thanh danh của tôi đã bị các người hủy hoại! Ngoài ra, giữa tôi và @ Tuân Lan vô cùng trong sạch! ]
Bài Weibo này của Hứa Lộ trực tiếp bắn phát súng đầu tiên trên chiến tuyến.
Phía Dung Tư Tư vẫn luôn chú ý đến động tĩnh trên Weibo, sau khi nhìn thấy bài Weibo này, cô ta nhanh chóng trả lời bằng giọng điệu chế giễu, thẳng thừng nói rằng Hứa Lộ muốn kiện thì kiện đi, cô ta cây ngay không sợ chết đứng, khinh thường nói chuyện với kẻ thứ ba.
Nhóm quần chúng hóng drama thoát Weibo của Hứa Lộ lại đi sang xem của Dung Tư Tư, xem xong của Dung Tư Tư còn phải đi xem Tuân Lan đã trả lời chưa, lại theo dõi xem bên cảnh sát có tin mới gì hay không. Cảm thấy mỗi lần họ ăn dưa của Tuân Lan thì đều là dáng vẻ bận rộn như thế, chỉ trong một tiếng ngắn ngủi đã khiến họ nhức đầu chóng mặt.
Dưa nhiều quá, ăn không nổi, thật sự sắp ăn không nổi nữa rồi.
Tuy nhiên, sau khi Hứa Lộ lại đăng một bài Weibo khác, bọn họ lập tức tỏ vẻ, đỡ tôi lên, tôi còn ăn được!
Đây là bài đăng thứ hai trên Weibo của Hứa Lộ tối nay, không viết gì, chỉ có một đoạn âm thanh.
Đoạn âm thanh bắt đầu bằng giọng nói của Hứa Lộ, giọng nói của cô nghe có vẻ kinh ngạc và sợ hãi, "Tưởng Nguyên Khải, cậu không uống say mà là đang giả say!"
Sau đó là tiếng bước chân hoảng loạn vang lên, Hứa Lộ đang chạy trốn, nhưng sau đó cô bị kéo lại, trong đoạn âm thanh truyền ra tiếng hét của cô: "Tưởng Nguyên Khải cậu buông tôi ra!"
Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải không còn ấm áp như khi hắn ta đối mặt với người bên ngoài, lúc này hắn ta nghe như một tên vô lại, "Ha, buông cô ra làm gì, tối nay tôi chắn giúp cô nhiều rượu như vậy, có phải cô cũng nên báo đáp tôi chút không?"
"Tôi không hề nhờ cậu chắn rượu giúp tôi, là tự anh cậu uống! Cậu buông tôi ra, áh!"
Tiếng bước chân lộn xộn, bàn ghế bị kéo lê, cốc rơi xuống đất bị vỡ vụn, tiếng hét thảm của Hứa Lộ xen lẫn trong đó khiến trái tim mọi người co thắt.
Cô sắp phải chịu một cuộc bạo hành khủng khiếp.
Sau tiếng cửa được mở ra, kèm theo tiếng hét của Hứa Lộ, một tiếng tát giòn giã giáng xuống, giọng nói tàn nhẫn của Tưởng Nguyên Khải vang lên: "Hứa Lộ, cô đừng có mà cứng đầu, cô có gương mặt dâ.m đãng như thế, còn chẳng phải là để người ta ngủ à!"
"Không phải không phải! Tưởng Nguyên Khải, áh! Cậu thả tôi đi đi, cậu làm như vậy là phạm pháp!"
"Pháp? Trong mắt tôi không có thứ này. Khóc cũng đẹp đến như thế, Hứa Lộ, cô yên một chút, khuôn mặt đẹp như vậy, đừng để tôi thô bạo với nó nữa, được chứ?"
Trong tiếng khóc của Hứa Lộ, một tiếng vải vóc xé rách truyền đến, dường như Hứa Lộ đã đánh Tưởng Nguyên Khải, sau khi Tưởng Nguyên Khải đau đớn hét một tiếng, tiếng bạt tay lại vang lên, sau đó là tiếng cửa sổ bị vội vàng mở ra.
"Nhảy đi!" Tưởng Nguyên Khải bỗng quát lên, "Cô nhảy đi Hứa Lộ, mặc kệ sống chết của mẹ cô?"
Hứa Lộ bật khóc nức nở trong bất lực và tuyệt vọng.
"Cô thật sự giống hệt như cô bạn học cũ kia của tôi, luôn ra vẻ nghiêm trang như vậy." Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải có chút xa, uy hiếp nói, "Cô có biết lúc trước sau khi cô ta từ chối tôi đã có kết cục gì không?"
Ác ý âm u lạnh lẽo trong giọng điệu này khiến nhiều người nghe không khỏi rùng mình.
"Hứa Lộ, hôm nay cô không thể ra khỏi cánh cửa này đâu, đừng quậy nữa." Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải lớn hơn, hắn ta đang chậm rãi đến gần Hứa Lộ, giọng điệu rất không tán thành, "Vả lại, cô có quậy cũng chẳng sao, bây giờ người bên ngoài đều nghĩ cô là một con đĩ chuyên dụ dỗ đàn ông, nếu chuyện hôm nay vỡ lở ra, cũng không phải tôi cưỡ.ng hiếp cô, mà là cô không biết xấu hổ quyến rũ tôi."
Đoạn âm thanh đến đây đã gần hết, hơn một phút sau, là Hứa Lộ đã dùng dao cắt bị thương Tưởng Nguyên Khải, Tuân Lan đá liên tiếp hai cánh cửa cứu Hứa Lộ ra ngoài.
Các netizen nghe mà tức muốn nổ phổi!
[ Tưởng Nguyên Khải tên cặn bã này! ]
[ Người có thể làm loại chuyện này, nói ra những lời này thì làm ra chuyện giết người chôn xác quả thực quá bình thường! ]
[ Nghe thấy không, trong mắt hắn ta không hề có luật pháp gì cả. ]
[ Một trong những khía cạnh đáng sợ nhất của cưỡng hi*p chính là nó luôn đi kèm với bạo lực thể xác tàn bạo. ]
[ Hứa Lộ thật sự khổ quá, chỉ bởi vì có ngoại hình đẹp mà bị người nhục nhã như thế. ]
Dư luận lại xoay chuyển, lần này không ai nói giúp thay Tưởng Nguyên Khải nữa, ngay cả fans của Tưởng Nguyên Khải cũng nín thinh. Rất nhiều người chưa nghe xong đoạn ghi âm đã bị buồn nôn về mặt sinh lý, bọn họ thoát fan không chút do dự, sau đó gia nhập hàng ngũ tẩy chay Tưởng Nguyên Khải.
Ngay cả fan của Dung Tư Tư cũng yên tĩnh lại. Quan hệ giữa cô ta với Tưởng Nguyên Khải tốt như thế, cô có biết những chuyện Tưởng Nguyên Khải đã làm này không?
Bài Weibo này của Hứa Lộ được đăng theo sắp xếp của Tuân Lan.
Cậu biết ở địa phương có người của nhà họ Tưởng, cho dù là báo án lên Weibo thu hút sự chú ý của dư luận, nhưng chỉ cần nhà họ Tưởng ứng đối thích đáng thì cũng rất dễ dàng biến bài Weibo đó thành là cậu bịa đặt ra.
Tưởng Nguyên Khải hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, cũng làm như vậy, một bên giam giữ Tuân Lan không cho cậu cơ hội làm gì thêm, đồng thời chuyển hướng sự chú ý của dư luận trên mạng. Nếu Tuân Lan thực sự ngốc nghếch báo án lên Weibo rồi sau đó cũng mặc kệ tất cả thì có lẽ lúc này danh tiếng của cậu đã thối không ngửi được.
Mặc dù bảo Lôi Tuấn coi đêm nay là một đêm bình thường không có gì nổi bật, nhưng Tuân Lan đã không chuẩn bị để làm cho nó thực sự bình yên kể từ khi đăng bài Weibo kia lên.
Lúc 0 giờ, nửa giờ sau khi bài Weibo của Tuân Lan bị xóa, trên Weibo của Tuân Lan đã phát ra một bài Weibo mới.
[ Tuân Lan: Đây là bài Weibo đã được hẹn giờ đăng, bài này có nghĩa là hành động hiện tại của tôi bị hạn chế. Nghe nói nhà họ Tưởng rất có thế lực ở địa phương, nên xin nhắc nhở cảnh sát địa phương hãy đến trường cấp ba Cẩm Hoa càng sớm càng tốt, đề phòng Tưởng Nguyên Khải tiêu hủy chứng cứ. ]
[ Bị hạn chế hành động, điện thoại bị tắt, đoán chừng Weibo trước đó không phải do Tuân Lan tự mình xóa đâu, @weibo suốt ngày chỉ biết xóa bài viết ra đây chịu chết đi! ]
[ Lúc trước tôi đã cảm thấy kỳ lạ, nếu cảnh sát địa phương trả lời rằng đã lập án thì tại sao Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư vẫn có thời gian đăng Weibo cơ chứ. ]
[ Tôi tốt nghiệp trường cấp ba Cẩm Hoa, nhưng đã tốt nghiệp sáu năm trước rồi, sau khi hỏi thăm trong nhóm cấp ba, có nhiều người nói quả thật đã nghe nói rằng có một đàn chị lớp 12 đột nhiên biến mất vào cuối học kỳ. ]
[ Cẩu tăng ca mới tan làm xong, vừa lên Weibo cái khờ luôn, năm đó tôi và Thôi Dung Dung là bạn học cùng lớp! Chuyện cô ấy mất tích là thật, lúc ấy mỗi một đứa trong lớp chúng tôi đều được giáo viên chủ nhiệm gọi đến hỏi xem có biết Thôi Dung Dung ở đâu không. ]
[ Một học sinh cuối cấp ở Cẩm Hoa đây, ngoài cửa sổ ký túc xá vừa hay có thể nhìn thấy căn tin số ba, bên ngoài lúc này đột nhiên xuất hiện một chiếc máy xúc đất loại nhỏ, đây có phải là định tiêu hủy chứng cứ như Tuân thần nói không? ]
[ Mẹ nó! Tuân thần của tôi liệu sự như thần! ]
[ Tưởng Nguyên Khải mới thật sự là chột dạ! Không thể để hắn ta tiêu hủy chứng cứ được! ]
[ Nhà tôi chỉ cách trường cấp ba Cẩm Hoa khoảng hai phút, tôi đi xem thử! ]
[ Nhà tôi cách không xa lắm, tôi cũng đi! ]
Ngày càng có nhiều bình luận "Tôi cũng đi" và "Không thể để bọn họ phá hủy bằng chứng" được làm mới trong khu vực bình luận.
Còn cư dân mạng không thể đích thân chạy đến, ngoài việc nôn nóng chờ đợi thì chính là chạy đến tài khoản V xanh địa phương để lại bình luận hỏi thăm tại sao đã lâu như vậy rồi mà không làm gì đối với Tưởng Nguyên Khải, cho dù hắn ta không liên quan gì đến chuyện của Thôi Dung Dung, bây giờ đoạn âm thanh của Hứa Lộ đã tung ra, các người cũng nên hành động đi chứ!
Khoảng mười phút sau, một số cư dân mạng đến "tiền tuyến" của Cẩm Hoa đã đăng tải những hình ảnh và video liên quan tại hiện trường để phản hồi.
Không chỉ có một chiếc máy xúc đất loại nhỏ ở cửa căn tin số ba, mà còn có một số công nhân đi cùng mang theo máy phá hủy mặt đất chuyên nghiệp, trong hình ảnh có thể nhìn thấy được bọn họ đang dọn dẹp bàn ghế ở một nơi nào đó.
Trong đó có một số video, là vài cư dân mạng đang ngăn cản các công nhân phá hủy mặt đất.
Sự thật tối nay ầm ĩ quá lớn, những cư dân mạng này là những người đầu tiên đến, sau đó càng ngày càng nhiều cư dân mạng địa phương đổ xô chạy đến trường cấp ba Cẩm Hoa và đăng thêm nhiều cập nhật.
Bọn họ dần dần vây thành bức tường người, phong tỏa mảnh đất đã bị dọn dẹp kia; có một số giáo viên nghe được tiếng gió chạy tới, sau khi nghe nói rõ đầu đuôi mọi chuyện thì cùng gia nhập đội ngũ ngăn chặn; có hai người đàn ông cao lớn mặc vest đứng che chở trước mặt mọi người, cùng đối mặt với người lái máy xúc mặt mày hung tợn; còn có hai vị cảnh sát đang quát bảo các công nhân đó không được đến gần hơn nữa.
Mà một video trong đó là bóng dáng một cặp vợ chồng đứng trước bức tường người đang gào khóc xé ruột xé gan.
[ Họ là ba mẹ của Thôi Dung Dung, cũng chạy đến sau khi được hàng xóm thông báo về việc trên mạng! ]
Khoảnh khắc cư dân mạng lòng đầy phẫn nộ, lại cũng cảm động không thôi.
Khi những việc này xảy ra, Tuân Lan đã thoát thân khỏi đồn cảnh sát. Lúc này cậu vừa mới lên xe và đang trên đường đến trường cấp ba Cẩm Hoa.
Ngồi trên xe còn có luật sư vừa đưa cậu ra ngoài, Tuân Lan nói: "Anh Triệu, làm phiền anh rồi."
Luật sư Triệu mỉm cười khách sáo: "Cậu Tuân khách sáo rồi, lát nữa ngài rảnh thì nhớ hãy gọi lại cho ông chủ."
Tuân Lan cười gật đầu, "Sẽ..."
Luật sư Triệu là người của Kỳ Niên, Kỳ Niên không liên lạc được với Tuân Lan nên đã liên lạc với người bên này để tìm Tuân Lan và đưa cậu ra khỏi đồn cảnh sát an toàn.
Nhà họ Tưởng có quyền lực ở địa phương và là đại ca khu vực, nhưng Kỳ Niên cũng có thế lực có thể dùng.
Phương pháp hù người của luật sư Triệu rất đa dạng, hơn nữa nhìn tình hình trên mạng thì rõ ràng nhà họ Tưởng không thể nào khống chế được, trên mặt anh Thường túa mồ hôi lạnh, không thả người cũng phải thả.
Lúc Tuân Lan rời đi, sắc mặt anh Thường tái nhợt cả.
Nếu lần này nhà họ Tưởng gặp chuyện, hắn ta cũng sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.
Kỳ Niên suy nghĩ rất chu đáo, không chỉ kêu người lãnh Tuân Lan ra ngoài, anh còn dặn Triệu tiên sinh nhớ mang theo máy dò công nghệ tiên tiến khi đi qua.
Không phải hành động bên đây chậm à, vậy thì họ sẽ giúp một tay.
Bởi vậy, ngay khi Tuân Lan đến trường cấp ba Cẩm Hoa, Triệu tiên sinh đã cầm máy dò cùng xuống xe với cậu. Sau khi tiến vào căn tin số ba, Triệu tiên sinh đặt máy dò xuống khu đất đã được dọn sạch kia, khởi động máy, trong vòng vài giây đã quét ra hình dạng của lớp đất bên dưới, quả nhiên có một bộ xương người được bọc trong đó.
Các cư dân mạng thốt lên ngạc nhiên, ba mẹ Thôi Dung Dung lại đau lòng bật khóc.
Có cư dân mạng dù lòng cảm thấy sợ hãi nhưng vẫn không quên chụp lại hình ảnh được quét ra và đăng chúng lên mạng.
Đêm nay được định sẵn là một đêm không ngủ.
Vị cảnh sát đối diện cậu đang nói: "Tuân Lan, đối với những người của công chúng như các cậu, càng nhiều người biết thì càng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm. Cậu đăng một bài Weibo như vậy, gây ra một dư luận lớn như thế, nếu vấn đề này là sai sau khi đã điều tra, cậu có biết kết quả đang đợi cậu sẽ là gì không?"
Tuân Lan vẫn nói câu kia: "Những gì tôi nói, tôi chịu trách nhiệm. Tôi đã báo cảnh sát rồi, sau đó điều tra như thế nào tự nhiên phải phụ thuộc vào các chú cảnh sát."
Viên cảnh sát lẩm bẩm: "Tôi chỉ lớn hơn cậu một tuổi thôi đấy."
Tuân Lan bật cười, "Đây là cách gọi yêu của người dân dành cho các anh, anh trai nhỏ đừng để ý."
Rõ ràng lúc này không hợp, nhưng vị anh trai cảnh sát này vẫn không khỏi đỏ mặt. Quả nhiên chỉ với gương mặt là có thể làm người ta đỏ mặt, cười lên thật sự rất đẹp mắt, đến một người thẳng như cột điện như anh ấy cũng không chịu được.
Vụ án Thôi Dung Dung mất tích đã được lập án năm năm trước, hồ sơ ghi chép của đồn, vị cảnh sát đi rút hồ sơ chẳng mấy chốc đã quay lại, anh ấy đang chuẩn bị ngồi xuống đối diện Tuân Lan thì một bàn tay đột nhiên duỗi ra từ bên cạnh và rút tập hồ sơ ra khỏi tay anh.
"Tiểu Vương à, trên đường cái Tân Điền vừa có người báo án, bên đường có người đánh nhau, cậu và tiểu Lý nhanh chóng đi qua xem xét đi, chuyện ở đây để tôi giải quyết."
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, Tuân Lan nhìn qua, chính là một trong những người có thái độ khá ân cần đối với Tưởng Nguyên Khải khi trước, là một cảnh sát họ Thường.
Tiểu Vương do dự nói: "Anh Thường, trước khi đội trưởng Lưu được điều đi đã đích thân giao vụ án này cho tôi, anh ấy dặn tôi —"
Anh Thường cứ như thể không nghe thấy mà thúc giục Tiểu Vương và vị cảnh sát tiểu Lý đã nói chuyện với Tuân Lan trước đó nhanh ra đồn, "Năm đó tôi đã cùng điều tra vụ án này với đội trưởng Lưu, tôi biết rõ hơn cậu. Bên đường Tân Điền đang đợi đấy, đi mau đi, đừng lề mề."
Tuân Lan khẽ nhếch môi gần như khó nhận ra, lấy điện thoại từ trong túi ra.
"Cậu lại muốn đăng Weibo?"
Điện thoại đột nhiên bị giật đi, anh Thường nhìn Tuân Lan với ánh mắt có chút lạnh lùng. Hắn ta ném điện thoại của Tuân Lan lên bàn rồi ngồi xuống đối diện cậu, nói rất uy nghiêm: "Kể từ bây giờ, cậu phải hợp tác điều tra với chúng tôi, theo quy định, chúng tôi sẽ tạm thời tịch thu điện thoại của cậu và sẽ trả lại cho cậu sau khi kết thúc điều tra."
Người báo án cũng phải nộp điện thoại? Tuân Lan nhướng mày, gật đầu, rất hợp tác.
Tiểu Vương và tiểu Lý đã rời đi, anh Thường bắt đầu làm ghi chép, hỏi Tuân Lan: "Làm sao cậu biết được chuyện này?"
Tuân Lan như thể không nhận ra được địch ý ngầm của anh Thường này đối với cậu, nói: "Vô tình nghe lỏm được."
"Vô tình? Nghe ai nói?"
Anh Thường hỏi...
"Đương nhiên là Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư rồi." Tuân Lan nhún vai, "Có lẽ là bởi vì từ khi giết người đến giờ vẫn chưa bị phát hiện, bọn họ đắc ý vênh váo, dường như luôn muốn tìm một người để khoe khoang. Nhưng tiếc cái việc này lại không thể kể với người bên ngoài, nên cũng chỉ có thể khoe trong nội bộ, nhưng xui sao bị tôi nghe được."
Mấy đứa ngu này!
Sau khi chửi thầm trong lòng một tiếng, anh Thường nói: "Nghe vậy cậu đã tin?"
Vẻ mặt Tuân Lan kiểu bộ trông tôi ngốc như vậy à, người khác nói gì tôi tin đó chắc, nói: "Đương nhiên không phải..."
Những gì Tuân Lan nói với anh Thường là lý do thoái thác mà cậu đã nghĩ xong từ lâu, "Vốn dĩ tôi cũng chỉ nghe chơi thôi, nhưng ai ngờ trùng hợp làm sao, bộ phim chúng tôi đang quay hiện giờ sẽ lấy cảnh ở trường cấp ba Cẩm Hoa, trước hôm bắt đầu quay phim, bọn Tưởng Nguyên Khải và tôi đã đến trường cấp ba Cẩm Hoa tham quan một vòng. Ở đó, tôi tình cờ nghe giáo viên chủ nhiệm của Thôi Dung Dung nói đến chuyện Thôi Dung Dung mất tích năm đó, lúc ấy tôi đã nhận ra có điều không ổn. Sau đó, tôi giả vờ là bạn học cấp hai của Thôi Dung Dung đến nhà họ Thôi để xác nhận với ba cô ấy, quả nhiên Thôi Dung Dung mất tích đã gặp chuyện không may, đến khi tôi đối chiếu lại cuộc nói chuyện của hai người Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư, đây chẳng phải khớp rồi à."
Ngón tay anh Thường siết chặt cây bút, sắc mặt không khỏi xanh mét.
Tuân Lan nhìn đồng hồ treo trong khu xử lý vụ án, hỏi: "Qua mười phút rồi, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư là nghi phạm, các anh đã phái người qua chỗ bọn họ chưa."
"Đây không phải chuyện cậu nên lo." Anh Thường nói với giọng thờ ơ.
Sau đó anh Thường hỏi một số câu đều không vào đề lắm, thay vì nói là hắn ta đang lập biên bản cho Tuân Lan, chi bằng nói là đang từ lời nói của Tuân Lan, cố gắng tìm hiểu xem rốt cuộc Tuân Lan biết bao nhiêu về vụ án này.
Anh Thường rõ ràng vẫn có hơi bồn chồn không yên, nhưng sau khi hắn ta tránh đi nhận vài cuộc gọi thì vẻ mặt của hắn ta trông thoải mái hơn rất nhiều.
Sau đó, anh Thường cũng không hỏi Tuân Lan nữa, chỉ ngồi ở đối diện, lơ đãng lật xem hồ sơ. Trong lúc đó điện thoại của Tuân Lan reo lên, là Kỳ Niên gọi đến.
Anh Thường cầm lên rồi thẳng thừng cúp máy, sau đó tắt điện thoại của Tuân Lan.
Hắn ta cũng không cho Tuân Lan đi, chỉ lơ Tuân Lan theo cách này, xem như là biến tướng giam giữ người ở đây.
Tuân Lan nhìn loạt thao tác này của hắn ta, cũng không vội.
Một lúc sau, Tiểu Chu đưa Hứa Lộ trở về đã quay lại, sau khi biết Tiểu Chu là trợ lý của Tuân Lan, anh Thường cũng đã yêu cầu y giao nộp điện thoại.
Tiểu Chu liếc nhìn Tuân Lan, Tuân Lan giơ ngón tay bảo y làm theo. Anh Thường tách Tiểu Chu và Tuân Lan ra, không cho họ nói chuyện với nhau.
Nhân lúc anh Thường đi rót nước ấm, Tiểu Chu lại cho Tuân Lan một ánh mắt, kéo cổ tay áo mình làm vài động tác lau.
Trước khi đến đây Tuân Lan đã nhờ Tiểu Chu chú ý đến động tĩnh ở Weibo của cậu, bây giờ Tiểu Chu đang nói với cậu rằng bài Weibo của cậu đã bị người ta xóa rồi.
Đầu ngón tay Tuân Lan gõ nhẹ lên mặt bàn làm việc, vẻ mặt không hề ngạc nhiên.
Bài viết trên Weibo của cậu gây nên cuộc thảo luận ầm ĩ vang trời, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư còn bị cậu tag một chập, hai người này không thể không biết. Cuộc điện thoại trước đó anh Thường nhận được cùng loạt động thái giữ cậu lại, cho dù đó không phải Tưởng Nguyên Khải, ít nhất cũng là chỉ thị của người nhà họ Tưởng.
Tuân Lan rũ mắt, có lẽ người nào đó cho rằng sự thật trên đời này có thể muốn làm gì thì làm, xóa bài Weibo của cậu là có thể coi như không có chuyện gì xảy ra? Đây là chê đào hố lửa cho mình chưa đủ to mà.
Trên Weibo, vì động thái xóa Weibo của Tuân Lan đã gây ra một cuộc thảo luận lớn hơn nữa.
Tiểu Chu không được nói chuyện với Tuân Lan, cho nên chỉ nói việc bài Weibo của cậu đã bị xóa, nhưng điều y không nói nữa là trước khi bài Weibo của Tuân Lan bị xóa, Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư đã đứng ra trước, mỗi người đã đăng một bài Weibo đáp lại.
[ Tưởng Nguyên Khải: @ Tuân Lan, tôi rất khoan dung với cậu, nhưng không phải lý do để cậu được đằng chân lân đằng đầu! Cậu tiện miệng bịa đặt tin đồn và làm tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của tôi, chờ thư của luật sư tôi đi! ]
[ Dung Tư Tư: Tên này điên rồi! @ Tuân Lan cậu bịa đặt vớ vẩn gì ở đây vậy, thật sự rất quá đáng! Chuyện xấu xa của chính cậu và người nào đó không giấu kín vô tình bị chúng tôi bắt gặp thì thôi, cắn chúng tôi làm gì! ]
Trên Weibo của Tuân Lan quậy ra động tĩnh rất lớn, nhưng fan Tưởng và fan Dung căn bản đều không tin những gì bài Weibo kia nói. Người bản thân hâm mộ, không hẳn là tốt nhất trên thế giới, ít nhất cũng là tốt thứ hai trên thế giới, cho dù là tính cách hay các khía cạnh khác, sao mà có thể làm ra chuyện như vậy được.
Cho nên bài Weibo trước đó của Tuân Lan, bùng nổ đầu tiên chính là fans của Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư.
Chỉ là chuyện này liên quan đến mạng người, bọn họ không tin, nhưng trước khi nhận được thông báo của cảnh sát, dẫu cho bọn họ phẫn nộ cũng không dám mắng quá ác, chỉ có thể bình tĩnh kiềm chế đến dưới Weibo của Tuân Lan spam, đặt câu hỏi chất vấn.
Bây giờ Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư vừa ra mặt đáp trả, fans hai nhà cảm thấy nếu chính chủ dám ra mặt trực tiếp đáp trả và phủ nhận bài Weibo của Tuân Lan, vậy thì chắc chắn họ chưa bao giờ làm chuyện hại người.
Vừa lúc trùng hợp làm sao, ngay khi bài Weibo của hai người này đăng lên, bài Weibo kia của Tuân Lan đã lập tức bị xóa. Hơ, fans hai nhà này kích động không thôi, Tuân Lan xóa Weibo, đây rõ ràng là chột dạ chứ gì! Vốn vừa rồi bọn họ còn muốn chờ thông báo của cảnh sát, nhưng giờ không thèm đợi gì nữa sất.
Tuân Lan hèn nhát thừa nhận theo kiểu như vậy, có thể thấy được idol nhà chúng tôi không hề làm gì cả, fans hai nhà trực tiếp đứng chung chiến tuyến với Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư, bắt đầu tẩy chay Tuân Lan, bác bỏ tin đồn khắp nơi, cũng đồng thời nhắc đi nhắc lại lời của idol bọn họ, tuyên bố đòi kiện Tuân Lan bịa đặt tin đồn!
Trông bọn họ thật sự quá tự tin, dường như hai người Tưởng và Dung thật sự vô tội, điều này làm cho tâm lý của những người trực tiếp đứng về phía Tuân Lan cũng có chút dao động sau khi nhìn thấy tình huống này.
Bọn họ đến Weibo của Tuân Lan để hỏi Tuân Lan xem là có phải cậu tự xóa bài Weibo kia không, nhưng không đợi được phản hồi của Tuân Lan. Sau khi Tuân Lan đăng bài Weibo đó lên thì dường như đã biến mất tăm, netizen không chờ được câu trả lời bèn đến Weibo của Lôi Tuấn hỏi.
Sau khi Tuân Lan đăng bài Weibo thì đã thông báo cho Lôi Tuấn đang ở Kinh Thị rằng cậu muốn làm chút chuyện, dặn cho dù tối nay Lôi Tuấn nhìn thấy gì thì cũng đừng lo lắng, đừng sợ, coi như đây là một đêm bình thường không có chuyện gì.
Tuân Lan chỉ vừa thông báo cho như vậy, kế hoạch cụ thể chỉ có cậu biết.
Bởi vậy khi Lôi Tuấn bị những cư dân mạng này bắt lại hỏi như thế, hắn cũng vẻ mặt ngơ ngác mà bày tỏ, tôi cũng không biết nữa! Nghệ sĩ muốn gây chuyện, hắn không ngăn được, mỗi khi có chuyện gì xảy ra, hoặc là hắn được thông báo một tiếng để chuẩn bị tâm lý thật tốt, không thì chính là một người cuối cùng trên thế giới biết được.
Quá khó khăn, dẫn dắt Tuân Lan thực sự là thử thách lớn nhất mà hắn gặp phải trong sự nghiệp.
Thật mẹ nó không muốn làm nữa, thà về nhà làm ruộng luôn cho rồi!
Khi Lôi Tuấn gọi điện cho Tuân Lan, điện thoại của Tuân Lan đã bị tắt máy. Mặc dù trước đây Tuân Lan chưa từng lật xe, nếu cậu dám gây chuyện thì nhất định sẽ làm ổn thỏa, nhưng Lôi Tuấn vẫn sợ Tuân Lan sẽ rơi vào tình huống xấu, cho nên một bên bảo người đặt vé máy bay nhanh nhất cho mình, một bên liên lạc với bạn bè thông qua các mối quan hệ của mình để tìm hiểu tình hình bên phía Tuân Lan, đồng thời đăng trên Weibo chuyện điện thoại của Tuân Lan đã bị tắt và không thể gọi được.
[ Lôi Tuấn: Mọi người tạm thời đừng sốt ruột, tính Tuân Lan không phải nói chuyện khơi khơi, nếu cảnh sát đã can thiệp, chúng ta kiên nhẫn chờ đợi là được. ]
Nhưng như vậy cũng không phải cách tốt có thể xoa dịu những cư dân mạng đang sinh nghi ngờ, những tiếng nghi ngờ về Tuân Lan trên mạng càng lúc càng lớn.
Mà ở ngoài Weibo của Lôi Tuấn, còn có một số cư dân mạng chỉ muốn ăn dưa đang đào sâu dưới Weibo của Dung Tư Tư.
Chuyện xấu xa? Ở Tuân Lan có một quả dưa à, cùng ai đây? Bọn họ gửi comment hóng drama.
Dung Tư Tư cũng không làm những người này thất vọng, cô ta không đích thân ra mặt, nhưng tìm không ít người của mình, liên tục trả lời các bình luận dưới danh nghĩa là fan hâm mộ của cô ta, đủ loại ám chỉ rõ ràng, dẫn dắt tiết tấu, đánh vào dấu bằng giữa ai đó với Hứa Lộ.
[ Hứa Lộ? Chẳng phải Tuân Lan nói không có dính líu gì đến cô ấy à. ]
[ Vậy ra ngoài mặt thì Tuân Lan nghiêm túc phủ nhận, nhưng trong âm thầm vẫn có dính dấp với Hứa Lộ. ]
[ Oẹ, trước đó còn giả bộ như vậy, còn nói người khác xem tranh kể chuyện. ]
[ Người ngay cả loại phụ nữ lẳng lơ như Hứa Lộ này cũng thích cho được thì sẽ là hạng tốt gì. ]
[ Haizz, không ngờ Tuân Lan cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, cũng chỉ coi trọng bề ngoài của phụ nữ. ]
[ Xí! Trước đó truyền ra chuyện giữa cậu ta với Hứa Lộ, tôi còn từng giúp cậu ta mắng Hứa Lộ cơ, thật lãng phí tình cảm. ]
[ Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. ]
[ Khó qua ải mỹ nhân gì chứ, rõ ràng là sắc dục làm mất lý trí! ]
[ Cho nên... chuyện này có liên quan gì đến chuyện của Thôi Dung Dung? ]
Nhưng sự chú ý của công chúng đã bị chuyển hướng, vấn đề này bây giờ đã trở nên không quan trọng.
Khi quần chúng ăn dưa đang ăn vui vẻ vô cùng thì bên Hứa Lộ vì gần đây vẫn luôn bị mắng mà im lặng rất lâu, đột nhiên cũng xuất hiện đăng bài Weibo!
[ Hứa Lộ: @ Dung Tư Tư, cô và @ Tưởng Nguyên Khải đã làm gì thì tự hiểu rõ trong lòng, các người đã nhiều lần tung tin đồn vu khống tôi, tôi đã bắt đầu thu thập chứng cứ, tôi sẽ dùng pháp luật để đòi lại công bằng cho thanh danh của tôi đã bị các người hủy hoại! Ngoài ra, giữa tôi và @ Tuân Lan vô cùng trong sạch! ]
Bài Weibo này của Hứa Lộ trực tiếp bắn phát súng đầu tiên trên chiến tuyến.
Phía Dung Tư Tư vẫn luôn chú ý đến động tĩnh trên Weibo, sau khi nhìn thấy bài Weibo này, cô ta nhanh chóng trả lời bằng giọng điệu chế giễu, thẳng thừng nói rằng Hứa Lộ muốn kiện thì kiện đi, cô ta cây ngay không sợ chết đứng, khinh thường nói chuyện với kẻ thứ ba.
Nhóm quần chúng hóng drama thoát Weibo của Hứa Lộ lại đi sang xem của Dung Tư Tư, xem xong của Dung Tư Tư còn phải đi xem Tuân Lan đã trả lời chưa, lại theo dõi xem bên cảnh sát có tin mới gì hay không. Cảm thấy mỗi lần họ ăn dưa của Tuân Lan thì đều là dáng vẻ bận rộn như thế, chỉ trong một tiếng ngắn ngủi đã khiến họ nhức đầu chóng mặt.
Dưa nhiều quá, ăn không nổi, thật sự sắp ăn không nổi nữa rồi.
Tuy nhiên, sau khi Hứa Lộ lại đăng một bài Weibo khác, bọn họ lập tức tỏ vẻ, đỡ tôi lên, tôi còn ăn được!
Đây là bài đăng thứ hai trên Weibo của Hứa Lộ tối nay, không viết gì, chỉ có một đoạn âm thanh.
Đoạn âm thanh bắt đầu bằng giọng nói của Hứa Lộ, giọng nói của cô nghe có vẻ kinh ngạc và sợ hãi, "Tưởng Nguyên Khải, cậu không uống say mà là đang giả say!"
Sau đó là tiếng bước chân hoảng loạn vang lên, Hứa Lộ đang chạy trốn, nhưng sau đó cô bị kéo lại, trong đoạn âm thanh truyền ra tiếng hét của cô: "Tưởng Nguyên Khải cậu buông tôi ra!"
Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải không còn ấm áp như khi hắn ta đối mặt với người bên ngoài, lúc này hắn ta nghe như một tên vô lại, "Ha, buông cô ra làm gì, tối nay tôi chắn giúp cô nhiều rượu như vậy, có phải cô cũng nên báo đáp tôi chút không?"
"Tôi không hề nhờ cậu chắn rượu giúp tôi, là tự anh cậu uống! Cậu buông tôi ra, áh!"
Tiếng bước chân lộn xộn, bàn ghế bị kéo lê, cốc rơi xuống đất bị vỡ vụn, tiếng hét thảm của Hứa Lộ xen lẫn trong đó khiến trái tim mọi người co thắt.
Cô sắp phải chịu một cuộc bạo hành khủng khiếp.
Sau tiếng cửa được mở ra, kèm theo tiếng hét của Hứa Lộ, một tiếng tát giòn giã giáng xuống, giọng nói tàn nhẫn của Tưởng Nguyên Khải vang lên: "Hứa Lộ, cô đừng có mà cứng đầu, cô có gương mặt dâ.m đãng như thế, còn chẳng phải là để người ta ngủ à!"
"Không phải không phải! Tưởng Nguyên Khải, áh! Cậu thả tôi đi đi, cậu làm như vậy là phạm pháp!"
"Pháp? Trong mắt tôi không có thứ này. Khóc cũng đẹp đến như thế, Hứa Lộ, cô yên một chút, khuôn mặt đẹp như vậy, đừng để tôi thô bạo với nó nữa, được chứ?"
Trong tiếng khóc của Hứa Lộ, một tiếng vải vóc xé rách truyền đến, dường như Hứa Lộ đã đánh Tưởng Nguyên Khải, sau khi Tưởng Nguyên Khải đau đớn hét một tiếng, tiếng bạt tay lại vang lên, sau đó là tiếng cửa sổ bị vội vàng mở ra.
"Nhảy đi!" Tưởng Nguyên Khải bỗng quát lên, "Cô nhảy đi Hứa Lộ, mặc kệ sống chết của mẹ cô?"
Hứa Lộ bật khóc nức nở trong bất lực và tuyệt vọng.
"Cô thật sự giống hệt như cô bạn học cũ kia của tôi, luôn ra vẻ nghiêm trang như vậy." Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải có chút xa, uy hiếp nói, "Cô có biết lúc trước sau khi cô ta từ chối tôi đã có kết cục gì không?"
Ác ý âm u lạnh lẽo trong giọng điệu này khiến nhiều người nghe không khỏi rùng mình.
"Hứa Lộ, hôm nay cô không thể ra khỏi cánh cửa này đâu, đừng quậy nữa." Giọng nói của Tưởng Nguyên Khải lớn hơn, hắn ta đang chậm rãi đến gần Hứa Lộ, giọng điệu rất không tán thành, "Vả lại, cô có quậy cũng chẳng sao, bây giờ người bên ngoài đều nghĩ cô là một con đĩ chuyên dụ dỗ đàn ông, nếu chuyện hôm nay vỡ lở ra, cũng không phải tôi cưỡ.ng hiếp cô, mà là cô không biết xấu hổ quyến rũ tôi."
Đoạn âm thanh đến đây đã gần hết, hơn một phút sau, là Hứa Lộ đã dùng dao cắt bị thương Tưởng Nguyên Khải, Tuân Lan đá liên tiếp hai cánh cửa cứu Hứa Lộ ra ngoài.
Các netizen nghe mà tức muốn nổ phổi!
[ Tưởng Nguyên Khải tên cặn bã này! ]
[ Người có thể làm loại chuyện này, nói ra những lời này thì làm ra chuyện giết người chôn xác quả thực quá bình thường! ]
[ Nghe thấy không, trong mắt hắn ta không hề có luật pháp gì cả. ]
[ Một trong những khía cạnh đáng sợ nhất của cưỡng hi*p chính là nó luôn đi kèm với bạo lực thể xác tàn bạo. ]
[ Hứa Lộ thật sự khổ quá, chỉ bởi vì có ngoại hình đẹp mà bị người nhục nhã như thế. ]
Dư luận lại xoay chuyển, lần này không ai nói giúp thay Tưởng Nguyên Khải nữa, ngay cả fans của Tưởng Nguyên Khải cũng nín thinh. Rất nhiều người chưa nghe xong đoạn ghi âm đã bị buồn nôn về mặt sinh lý, bọn họ thoát fan không chút do dự, sau đó gia nhập hàng ngũ tẩy chay Tưởng Nguyên Khải.
Ngay cả fan của Dung Tư Tư cũng yên tĩnh lại. Quan hệ giữa cô ta với Tưởng Nguyên Khải tốt như thế, cô có biết những chuyện Tưởng Nguyên Khải đã làm này không?
Bài Weibo này của Hứa Lộ được đăng theo sắp xếp của Tuân Lan.
Cậu biết ở địa phương có người của nhà họ Tưởng, cho dù là báo án lên Weibo thu hút sự chú ý của dư luận, nhưng chỉ cần nhà họ Tưởng ứng đối thích đáng thì cũng rất dễ dàng biến bài Weibo đó thành là cậu bịa đặt ra.
Tưởng Nguyên Khải hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, cũng làm như vậy, một bên giam giữ Tuân Lan không cho cậu cơ hội làm gì thêm, đồng thời chuyển hướng sự chú ý của dư luận trên mạng. Nếu Tuân Lan thực sự ngốc nghếch báo án lên Weibo rồi sau đó cũng mặc kệ tất cả thì có lẽ lúc này danh tiếng của cậu đã thối không ngửi được.
Mặc dù bảo Lôi Tuấn coi đêm nay là một đêm bình thường không có gì nổi bật, nhưng Tuân Lan đã không chuẩn bị để làm cho nó thực sự bình yên kể từ khi đăng bài Weibo kia lên.
Lúc 0 giờ, nửa giờ sau khi bài Weibo của Tuân Lan bị xóa, trên Weibo của Tuân Lan đã phát ra một bài Weibo mới.
[ Tuân Lan: Đây là bài Weibo đã được hẹn giờ đăng, bài này có nghĩa là hành động hiện tại của tôi bị hạn chế. Nghe nói nhà họ Tưởng rất có thế lực ở địa phương, nên xin nhắc nhở cảnh sát địa phương hãy đến trường cấp ba Cẩm Hoa càng sớm càng tốt, đề phòng Tưởng Nguyên Khải tiêu hủy chứng cứ. ]
[ Bị hạn chế hành động, điện thoại bị tắt, đoán chừng Weibo trước đó không phải do Tuân Lan tự mình xóa đâu, @weibo suốt ngày chỉ biết xóa bài viết ra đây chịu chết đi! ]
[ Lúc trước tôi đã cảm thấy kỳ lạ, nếu cảnh sát địa phương trả lời rằng đã lập án thì tại sao Tưởng Nguyên Khải và Dung Tư Tư vẫn có thời gian đăng Weibo cơ chứ. ]
[ Tôi tốt nghiệp trường cấp ba Cẩm Hoa, nhưng đã tốt nghiệp sáu năm trước rồi, sau khi hỏi thăm trong nhóm cấp ba, có nhiều người nói quả thật đã nghe nói rằng có một đàn chị lớp 12 đột nhiên biến mất vào cuối học kỳ. ]
[ Cẩu tăng ca mới tan làm xong, vừa lên Weibo cái khờ luôn, năm đó tôi và Thôi Dung Dung là bạn học cùng lớp! Chuyện cô ấy mất tích là thật, lúc ấy mỗi một đứa trong lớp chúng tôi đều được giáo viên chủ nhiệm gọi đến hỏi xem có biết Thôi Dung Dung ở đâu không. ]
[ Một học sinh cuối cấp ở Cẩm Hoa đây, ngoài cửa sổ ký túc xá vừa hay có thể nhìn thấy căn tin số ba, bên ngoài lúc này đột nhiên xuất hiện một chiếc máy xúc đất loại nhỏ, đây có phải là định tiêu hủy chứng cứ như Tuân thần nói không? ]
[ Mẹ nó! Tuân thần của tôi liệu sự như thần! ]
[ Tưởng Nguyên Khải mới thật sự là chột dạ! Không thể để hắn ta tiêu hủy chứng cứ được! ]
[ Nhà tôi chỉ cách trường cấp ba Cẩm Hoa khoảng hai phút, tôi đi xem thử! ]
[ Nhà tôi cách không xa lắm, tôi cũng đi! ]
Ngày càng có nhiều bình luận "Tôi cũng đi" và "Không thể để bọn họ phá hủy bằng chứng" được làm mới trong khu vực bình luận.
Còn cư dân mạng không thể đích thân chạy đến, ngoài việc nôn nóng chờ đợi thì chính là chạy đến tài khoản V xanh địa phương để lại bình luận hỏi thăm tại sao đã lâu như vậy rồi mà không làm gì đối với Tưởng Nguyên Khải, cho dù hắn ta không liên quan gì đến chuyện của Thôi Dung Dung, bây giờ đoạn âm thanh của Hứa Lộ đã tung ra, các người cũng nên hành động đi chứ!
Khoảng mười phút sau, một số cư dân mạng đến "tiền tuyến" của Cẩm Hoa đã đăng tải những hình ảnh và video liên quan tại hiện trường để phản hồi.
Không chỉ có một chiếc máy xúc đất loại nhỏ ở cửa căn tin số ba, mà còn có một số công nhân đi cùng mang theo máy phá hủy mặt đất chuyên nghiệp, trong hình ảnh có thể nhìn thấy được bọn họ đang dọn dẹp bàn ghế ở một nơi nào đó.
Trong đó có một số video, là vài cư dân mạng đang ngăn cản các công nhân phá hủy mặt đất.
Sự thật tối nay ầm ĩ quá lớn, những cư dân mạng này là những người đầu tiên đến, sau đó càng ngày càng nhiều cư dân mạng địa phương đổ xô chạy đến trường cấp ba Cẩm Hoa và đăng thêm nhiều cập nhật.
Bọn họ dần dần vây thành bức tường người, phong tỏa mảnh đất đã bị dọn dẹp kia; có một số giáo viên nghe được tiếng gió chạy tới, sau khi nghe nói rõ đầu đuôi mọi chuyện thì cùng gia nhập đội ngũ ngăn chặn; có hai người đàn ông cao lớn mặc vest đứng che chở trước mặt mọi người, cùng đối mặt với người lái máy xúc mặt mày hung tợn; còn có hai vị cảnh sát đang quát bảo các công nhân đó không được đến gần hơn nữa.
Mà một video trong đó là bóng dáng một cặp vợ chồng đứng trước bức tường người đang gào khóc xé ruột xé gan.
[ Họ là ba mẹ của Thôi Dung Dung, cũng chạy đến sau khi được hàng xóm thông báo về việc trên mạng! ]
Khoảnh khắc cư dân mạng lòng đầy phẫn nộ, lại cũng cảm động không thôi.
Khi những việc này xảy ra, Tuân Lan đã thoát thân khỏi đồn cảnh sát. Lúc này cậu vừa mới lên xe và đang trên đường đến trường cấp ba Cẩm Hoa.
Ngồi trên xe còn có luật sư vừa đưa cậu ra ngoài, Tuân Lan nói: "Anh Triệu, làm phiền anh rồi."
Luật sư Triệu mỉm cười khách sáo: "Cậu Tuân khách sáo rồi, lát nữa ngài rảnh thì nhớ hãy gọi lại cho ông chủ."
Tuân Lan cười gật đầu, "Sẽ..."
Luật sư Triệu là người của Kỳ Niên, Kỳ Niên không liên lạc được với Tuân Lan nên đã liên lạc với người bên này để tìm Tuân Lan và đưa cậu ra khỏi đồn cảnh sát an toàn.
Nhà họ Tưởng có quyền lực ở địa phương và là đại ca khu vực, nhưng Kỳ Niên cũng có thế lực có thể dùng.
Phương pháp hù người của luật sư Triệu rất đa dạng, hơn nữa nhìn tình hình trên mạng thì rõ ràng nhà họ Tưởng không thể nào khống chế được, trên mặt anh Thường túa mồ hôi lạnh, không thả người cũng phải thả.
Lúc Tuân Lan rời đi, sắc mặt anh Thường tái nhợt cả.
Nếu lần này nhà họ Tưởng gặp chuyện, hắn ta cũng sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.
Kỳ Niên suy nghĩ rất chu đáo, không chỉ kêu người lãnh Tuân Lan ra ngoài, anh còn dặn Triệu tiên sinh nhớ mang theo máy dò công nghệ tiên tiến khi đi qua.
Không phải hành động bên đây chậm à, vậy thì họ sẽ giúp một tay.
Bởi vậy, ngay khi Tuân Lan đến trường cấp ba Cẩm Hoa, Triệu tiên sinh đã cầm máy dò cùng xuống xe với cậu. Sau khi tiến vào căn tin số ba, Triệu tiên sinh đặt máy dò xuống khu đất đã được dọn sạch kia, khởi động máy, trong vòng vài giây đã quét ra hình dạng của lớp đất bên dưới, quả nhiên có một bộ xương người được bọc trong đó.
Các cư dân mạng thốt lên ngạc nhiên, ba mẹ Thôi Dung Dung lại đau lòng bật khóc.
Có cư dân mạng dù lòng cảm thấy sợ hãi nhưng vẫn không quên chụp lại hình ảnh được quét ra và đăng chúng lên mạng.
Đêm nay được định sẵn là một đêm không ngủ.
Danh sách chương