Tiêu Nhã cụp mắt xuống, giọng nói xa cách, không mang theo tí cảm xúc nào: “Rất xin lỗi, tôi không quen ngủ chung giường với người khác, tôi sẽ đi thương lượng với tổ chương trình, xem có thể thay đổi sang phòng tiêu chuẩn hay không, thành phòng 2 giường đơn.”
Nói xong, cô ấy vứt hành lý xuống, bước xuống lầu.
Lúc Thời Tiểu Ngư nghe thấy thế thì ngu ngơ ngay tại chỗ.
Vốn dĩ, kiếp trước lúc xem được chương trình này, bởi vì quá tức giận với chuyện xảy ra với Kính Gia Uyên nên cô không xem nghiêm túc.
Mà đã qua một khoảng thời gian lâu như vậy, đối với những gì đã xảy ra trong đó, ký ức của cô cũng không còn nhớ rõ nữa.
Nhưng khi Tiêu Nhã nói cô ấy không hài lòng với căn phòng, cô đột nhiên nhớ ra.
Trong các chương trình kiếp trước, tổ chương trình đã đưa ra loại phòng tương tự như này.
Môi trường trong phòng cũng giống như bây giờ, chỉ là Thời Tiểu Ngư quá yếu đuối, nhìn thấy mình phải ngủ chung với người nổi tiếng khác nên đột nhiên kích động.
Đêm đó, Thời Tiểu Ngư làm ầm ĩ một trận, luôn nhấn mạnh việc mình phải có phòng riêng.
Hơn nữa quy tắc của tổ chương trình cũng rất rõ ràng, hôm nay đặt hai phòng đã là phúc lợi cho bọn họ, nếu như lại đặt thêm một phòng nữa thì sẽ phải lấy từ kinh phí ngày mai của bọn họ ra.
Bọn họ không thể thương lượng, Kính Gia Uyên đứng ra đưa ra giải pháp cuối cùng.
Anh để Thời Tiểu Ngư ngủ trên giường của mình, còn anh ngủ trên ghế sô pha trong sảnh cả đêm.
Nghĩ đến đây, trái tim Thời Tiểu Ngư đột nhiên thắt lại, nỗi đau đớn chợt lóe lên.
Vì sự cố căn phòng vào ngày đầu tiên, dường như là khúc dạo đầu cho cả chuyến đi tiếp theo. Ngay từ ngày đầu tiên, thần tượng của cô đã không thể nghỉ ngơi thật tốt. Mà lịch trình tiếp theo, mỗi một cái đều cực kỳ dày đặc, điều này càng khiến Kính Gia Uyên kiệt sức đến mức đổ bệnh nặng.
Vốn dĩ cô cho rằng bây giờ cô thay thế Thời Tiểu Ngư yếu ớt ban đầu kia thì sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa, nhưng không ngờ, lần này cô không nói ra mà khách mời nữ kia lại là người nói ra.
Nếu để cô ấy tiếp tục đi thương lượng...
Trong lòng Thời Tiểu Ngư đột nhiên có dự cảm chẳng lành, nếu cứ tiếp tục như vậy thì rất có thể kết quả sẽ không thay đổi so với kiếp trước! Nghĩ đến đây, cô vội vàng vứt đồ trên tay xuống, đi theo ra ngoài.
Ở dưới lầu, Tiêu Nhã đang tranh cãi gay gắt với PD Trương.
Nhìn qua vẻ mặt của cô ấy, rõ ràng là rất kích động.
Tốc độ di chuyển của Thời Tiểu Ngư đột nhiên nhanh hơn mấy phần, cô đi tới bên cạnh mấy người đó.
Giọng nói của Tiêu Nhã vẫn giữ được sự tao nhã của riêng mình, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng sự không hài lòng trong đó, cô ấy giảng giải với PD Trương: "Ngủ chung giường với người khác, tôi không ngủ được. Đây là vấn đề cá nhân của tôi, chính tôi sẽ giải quyết, tôi dùng tiền của mình để giải quyết, tại sao lại không được?"
PD Trương cực kỳ bình tĩnh, giải thích: "Tôi biết cô bây giờ đang rất tức giận và không hài lòng, nhưng trong suốt chuyến đi này, khách mời không được phép sử dụng tiền của mình, đây là quy tắc của chương trình, chúng ta không thể vi phạm."
"Nhưng đây chỉ là vừa mới bắt đầu thôi! Hơn nữa căn phòng hôm nay cũng không phải do chúng tôi đặt. Nếu tổ chương trình của các ông đã nói sẽ phụ trách giải quyết vấn đề chỗ ở của chúng tôi trong ngày đầu tiên thì phải chịu trách nhiệm đến cùng." Rõ ràng là Tiêu Nhã đã rất kích động.
Nói xong, cô ấy vứt hành lý xuống, bước xuống lầu.
Lúc Thời Tiểu Ngư nghe thấy thế thì ngu ngơ ngay tại chỗ.
Vốn dĩ, kiếp trước lúc xem được chương trình này, bởi vì quá tức giận với chuyện xảy ra với Kính Gia Uyên nên cô không xem nghiêm túc.
Mà đã qua một khoảng thời gian lâu như vậy, đối với những gì đã xảy ra trong đó, ký ức của cô cũng không còn nhớ rõ nữa.
Nhưng khi Tiêu Nhã nói cô ấy không hài lòng với căn phòng, cô đột nhiên nhớ ra.
Trong các chương trình kiếp trước, tổ chương trình đã đưa ra loại phòng tương tự như này.
Môi trường trong phòng cũng giống như bây giờ, chỉ là Thời Tiểu Ngư quá yếu đuối, nhìn thấy mình phải ngủ chung với người nổi tiếng khác nên đột nhiên kích động.
Đêm đó, Thời Tiểu Ngư làm ầm ĩ một trận, luôn nhấn mạnh việc mình phải có phòng riêng.
Hơn nữa quy tắc của tổ chương trình cũng rất rõ ràng, hôm nay đặt hai phòng đã là phúc lợi cho bọn họ, nếu như lại đặt thêm một phòng nữa thì sẽ phải lấy từ kinh phí ngày mai của bọn họ ra.
Bọn họ không thể thương lượng, Kính Gia Uyên đứng ra đưa ra giải pháp cuối cùng.
Anh để Thời Tiểu Ngư ngủ trên giường của mình, còn anh ngủ trên ghế sô pha trong sảnh cả đêm.
Nghĩ đến đây, trái tim Thời Tiểu Ngư đột nhiên thắt lại, nỗi đau đớn chợt lóe lên.
Vì sự cố căn phòng vào ngày đầu tiên, dường như là khúc dạo đầu cho cả chuyến đi tiếp theo. Ngay từ ngày đầu tiên, thần tượng của cô đã không thể nghỉ ngơi thật tốt. Mà lịch trình tiếp theo, mỗi một cái đều cực kỳ dày đặc, điều này càng khiến Kính Gia Uyên kiệt sức đến mức đổ bệnh nặng.
Vốn dĩ cô cho rằng bây giờ cô thay thế Thời Tiểu Ngư yếu ớt ban đầu kia thì sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa, nhưng không ngờ, lần này cô không nói ra mà khách mời nữ kia lại là người nói ra.
Nếu để cô ấy tiếp tục đi thương lượng...
Trong lòng Thời Tiểu Ngư đột nhiên có dự cảm chẳng lành, nếu cứ tiếp tục như vậy thì rất có thể kết quả sẽ không thay đổi so với kiếp trước! Nghĩ đến đây, cô vội vàng vứt đồ trên tay xuống, đi theo ra ngoài.
Ở dưới lầu, Tiêu Nhã đang tranh cãi gay gắt với PD Trương.
Nhìn qua vẻ mặt của cô ấy, rõ ràng là rất kích động.
Tốc độ di chuyển của Thời Tiểu Ngư đột nhiên nhanh hơn mấy phần, cô đi tới bên cạnh mấy người đó.
Giọng nói của Tiêu Nhã vẫn giữ được sự tao nhã của riêng mình, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng sự không hài lòng trong đó, cô ấy giảng giải với PD Trương: "Ngủ chung giường với người khác, tôi không ngủ được. Đây là vấn đề cá nhân của tôi, chính tôi sẽ giải quyết, tôi dùng tiền của mình để giải quyết, tại sao lại không được?"
PD Trương cực kỳ bình tĩnh, giải thích: "Tôi biết cô bây giờ đang rất tức giận và không hài lòng, nhưng trong suốt chuyến đi này, khách mời không được phép sử dụng tiền của mình, đây là quy tắc của chương trình, chúng ta không thể vi phạm."
"Nhưng đây chỉ là vừa mới bắt đầu thôi! Hơn nữa căn phòng hôm nay cũng không phải do chúng tôi đặt. Nếu tổ chương trình của các ông đã nói sẽ phụ trách giải quyết vấn đề chỗ ở của chúng tôi trong ngày đầu tiên thì phải chịu trách nhiệm đến cùng." Rõ ràng là Tiêu Nhã đã rất kích động.
Danh sách chương