Cái chết khủng khiếp

Ngày 26/10/1965, đường dây nóng của Sở cảnh sát thành phố Indianapolis thuộc bang Indiana (Mỹ) nhận được cuộc điện thoại đặc biệt thông báo phát hiện xác chết của một cô gái. Tuy cố giả giọng của một thanh niên nhưng viên cảnh sát trực tổng đài vẫn nhận ra đầu dây bên kia chỉ là một cậu bé. Ngoài ra, cậu bé này có vẻ gì đó khá hồi hộp, run rẩy. Dường như sợ bị lộ, cậu vội vàng cúp máy sau khi lắp bắp thông báo địa chỉ phát hiện xác chết là ở số nhà 3859 đường phía đông New York.

Ban đầu, viên cảnh sát cho rằng đó chỉ là cuộc điện thoại nặc danh của một cậu bé nghịch ngợm. Đây là việc thường xuyên xảy ra với họ. Tuy nhiên, dù cho rằng sẽ chẳng tìm thấy gì ở địa chỉ ấy nhưng theo nguyên tắc, cảnh sát vẫn phải tới xác minh nguồn tin.

Tới nơi, căn nhà tồi tàn, im lìm và không có vẻ gì là vừa xảy ra một vụ án mạng. Gọi cửa một lúc nhưng không thấy ai trả lời, một cảnh sát liền tiến tới nhìn vào bên trong qua khe cửa. Bất ngờ, cánh cửa mở toang, thì ra nó không hề bị khóa. Hai viên cảnh sát cùng tiến vào bên trong, vừa đi vừa gọi to. Và rồi, trái với những gì còn nghi ngờ, họ phát hiện xác chết của một cô gái ở trên giường.

Các thám tử và bác sĩ cùng được điều động tới ngôi nhà này ngay sau đó. Ai cũng cảm thấy khiếp sợ khi chứng kiến khắp thân thể nạn nhân là vô số những vết thâm tím cùng với đó là vết châm đốt bằng tàn thuốc lá. Đáng chú ý, trên cơ thể cô gái có một hình xăm với dòng chữ nguệch ngoạc: “Tôi là một gái điếm và tôi tự hào vì điều đó”.

Các bác sĩ xác định nạn nhân đã phải trải qua một cái chết khủng khiếp và cũng chỉ diễn ra cách đây chưa lâu, có thể ngay trước khi cảnh sát nhận được cuộc điện thoại nặc danh. Bằng các biện pháp nghiệp vụ, họ nhanh chóng tìm ra danh tính nạn nhân. Đó là Sylvia Marie Likens, 16 tuổi.

Xác định nghi can

Trước đó, Sylvia Marie Likens được nhiều người nhận xét là một cô thiếu nữ xinh đẹp, dễ thương, dịu dàng với mái tóc xoăn. Ở trường, học lực của cô không nổi trội so với bạn bè nhưng Sylvia tỏ ra rất năng động. Cô thích trượt tuyết, nhảy. Bạn bè nói về Sylvia như một người khá khiêm tốn với nụ cười mỉm luôn thường trực.

Cô gái 16 tuổi sinh ra trong một gia đình có kinh tế khó khăn. Sylvia là người con thứ 5 trong số 6 anh chị em, trước Sylvia là 2 cặp sinh đôi và sau cô là đứa em tật nguyền Jenny Fay Likens. Bố mẹ Sylvia thường xuyên cãi nhau, đặc biệt là sau khi Jenny ra đời. Cô em út bị liệt càng làm không khí gia đình thêm căng thẳng.

Nhận được tin con gái mình đã chết, ông Lester Likens vô cùng sốc. Ông cho biết trước đó, vì hoàn cảnh gia đình, ông đã gửi Sylvia và Jenny Fay Likens cho người hàng xóm là Gertrude Baniszewski chăm sóc với thỏa thuận sẽ trả chi phí 20USD/ tuần. Gertrude là một người phụ nữ 37 tuổi sống bằng nghề trông trẻ. Bản thân người phụ nữ này cũng có 6 đứa con.

Tuy nhiên, khi cảnh sát tới thì không thấy mẹ con Gertrude và cũng chẳng ai biết họ đi đâu, đi vào lúc nào. Nhận định những người này có thể liên quan trực tiếp tới cái chết của Sylvia, cảnh sát đã lập tức tập trung lực lượng và đã tìm thấy Gertrude Baniszewski cùng những đứa con ở độ tuổi 11, 12 của mình khi họ đang trên đường rời khỏi thành phố. Tất cả sau đó đều bị áp giải về Sở cảnh sát lấy lời khai.

Giao trứng cho ác

Tại đồn cảnh sát, cha của nạn nhân – ông Lester Likens cho biết bản thân ông thời điểm đó không còn sự lựa chọn nào khác vì công việc ở rạp xiếc thường xuyên đi lưu diễn nên vợ chồng ông không thể chăm sóc con. Vì thế, Lester đã nhanh chóng gật đầu đồng ý để hai cô con gái của mình ở lại nhà Gertrude Baniszewski mà không cần biết gia cảnh thế nào, cô ta có phải người tốt hay không.

Dù cũng có chút lo lắng khi nhìn qua thấy nhà Gertrude tuy bên ngoài có vẻ rộng rãi những bên trong khá tồi tàn, không có bếp lò và giường ngủ thì thiếu nhưng Lester Likens vẫn liều để hai cô con gái cho một người mà ông mới biết có 2 ngày chăm sóc. Có lẽ linh cảm rằng một người phụ nữ không có chồng nhưng vẫn một tay nuôi được 6 người con đã khiến ông tin Gertrude.

Trước khi rời đi, khi Lester nói rằng: “Cô hãy chăm sóc chúng một cách khéo léo như những gì mẹ chúng trước đây đã làm”, Gertrude khẳng định mình sẽ làm tốt và đảm bảo rằng ông Lester sẽ hoàn toàn yên tâm khi gửi con ở đây.

Người cha này không ngờ rằng mình đã “giao trứng cho ác” và sai lầm ấy phải đánh đổi bằng những tháng ngày tăm tối và cuối cùng là chính mạng sống của con gái mình.

Khi bị bắt, Gertrude Baniszewski tỏ thái độ không hợp tác và luôn giữ im lặng trong khi những đứa con và một số người có liên quan khác đều nhanh chóng nhận hành vi phạm tội với Cơ quan điều tra. Tất cả đều khai rằng chính Gertrude là người xúi giục và kích động họ thực hiện những màn tra tấn.

Từ đây, sự thật mới được hé lộ. Các điều tra viên thậm chí còn cảm thấy rùng mình khi biết được nỗi đau đớn mà nạn nhân phải chịu đựng trong những ngày tháng cuối đời.

Những ngày đen tối

Tuần đầu tiên ở nhà Gertrude, Sylvia Likens và Jenny Likens được chăm sóc rất tốt. Gertrude còn cho hai chị em đi học ở một ngôi trường mới. Tuy nhiên, bước sang tuần thứ 2, khi tiền trợ cấp của ông Lester không đến đúng ngày đầu tuần, Gertrude bắt đầu lộ rõ bản chất. Trận đòn đầu tiên được Gertrude thực hiện ngay trong ngày này nhưng nó mới chỉ dừng lại ở vài phát đánh vào mông.

Bước sang tuần thứ 3, cuộc sống của Sylvia chính thức bước vào chuỗi ngày kinh hoàng. Ngày thứ nhất, Gertrude cho rằng Sylvia cầm đầu lũ trẻ ăn cắp vặt trong nhà. Đó chính là lý do khiến cô lĩnh thêm một trận đòn nhừ tử. Những lời thanh minh lúc này chỉ khiến những nhát roi mạnh thêm.

Hai ngày sau, Paula – đứa con 17 tuổi chưa kết hôn nhưng đang mang thai của bà Gertrude vốn không ưa gì Sylvia đã tố cáo với mẹ là Sylvia có những hành vi thô lỗ khi đang trong nhà thờ. Chỉ có vậy, cô bé lại bị đánh đập và phải nhịn đói ngày hôm ấy.

Vài ngày sau đó, ông bà Likens tới đưa tiền cho Gertrude. Tuy nhiên, khi hỏi các con cuộc sống ở đây thế nào, cả hai không hề mở miệng phàn nàn việc mình bị đối xử tệ bạc vì sợ. Không dám kêu ca với chính bố mẹ đẻ khiến hai chị em Likens tiếp tục phải hứng chịu những trận đòn khác và cam chịu cuộc sống bẩn thỉu, nhem nhuốc tại đây.

Một số người hàng xóm vài lần nhìn thấy 2 đứa con nuôi thường xuyên bị đánh nhưng do nghĩ rằng đó là việc dạy bảo trẻ con nên không ai can thiệp hoặc báo cảnh sát. Cứ như vậy, tình trạng đánh đập, lạm dụng Sylvia dần dần diễn ra gay gắt hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện