Nhắc đến thằng mắc dạy Bá Thiên Vũ, thì ai cũng biết tính hắn tàn ác như thế nào.
Trương Nhị Hưu là một tên lính được Bạch Cổ Hi cấp cho hắn nhưng lại không nghe lời, luôn tỏ vẻ ta đây Khai Lực cảnh siêu nhân, khinh thường mọi kẻ dưới tu vi, dù là người đã được chủ nhân dặn dò phải tuân nghe.
Một kẻ như vậy, Bá Thiên Vũ tất nhiên không cần. Mà một khi hắn đã không cần, tên lính đó còn giỡn mặt với hắn theo kiểu lão đại phách lối, hắn sẽ giết cho bỏ tức.
Bá Thiên Vũ, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ là một người lương thiện. Hắn chính là kẻ sống theo chủ nghĩa, bố thích là bố giết, chỉ vậy thôi.
- Không có gì. Chỉ là muốn giết ngươi thôi!
Vừa dứt lời tà dị, Bá Thiên Vũ cũng lập tức xuất chưởng, cách không đánh về phía Trương Nhị Hưu.
- !
Bất quá thì Trương Nhị Hưu vốn không phải một tên Khai Lực cảnh bình thường hay củ chuối giống như Chí Cương. Lão là một vị Khai Lực cảnh ở kinh thành, được Bạch gia đào tạo chuyên sâu, là kẻ nắm giữ tu vi Khai Lực cảnh đến nay đã 43 năm, kinh nghiệm chiến đấu là vô số, kỹ thuật chiến đấu cũng thuộc hạng điêu luyện.
Do vậy, dù ở khoảng cách khá ngắn, Bá Thiên Vũ lại bất ngờ xuất chiêu trong ánh sáng mờ nhạt nhưng Trương Nhị Hưu vẫn kịp phản ứng. Lão cảm nhận rõ luồng sức mạnh đang hóa thành chưởng của Bá Thiên Vũ sẽ đánh vào đâu mà vận sức, chưởng lại một chưởng, ngạnh kháng với chưởng lực của Bá Thiên Vũ.
- …!
Hai chưởng va chạm vào nhau, không ngờ lại triệt tiêu lẫn nhau mà tan biến, cho thấy rằng sức mạnh của hai bên phát lực là cân bằng.
Điều này tức thì khiến Trương Nhị Hưu phải nhìn Bá Thiên Vũ bằng một con mắt khác hoàn toàn.
Lão đổi lại cách hành sự, ứng khẩu, trở nên nghiêm chỉnh hơn mà nói trong sự khó tin đang ngập tràn.
- Chưa đến 16 tuổi đã có tu vi Khai Lực cảnh. Giờ thì ta đã hiểu thiếu chủ tại sao lại lựa chọn ngươi làm phu quân. Người quả thật là có ánh mắt phi phàm hơn chúng ta rất nhiều.
- Còn ngươi, hừ, giấu cũng thật là sâu.
Trương Nhị Hưu từng một trong hai người đeo mặt nạ đã la ó trước mặt Bạch Cổ Hi về chuyện nàng lựa chọn gả cho Bá Thiên Vũ chứ không phải những vị tuyệt thế thiên kiêu ở kinh thành, để rồi bị Ưng thúc tát đến vỡ mặt nạ, ói máu.
Cho nên có lẽ cũng vì vậy, khi được chỉ thị ở lại để phục vụ cho Bá gia và tên phế vật Bá Thiên Vũ, lão mới không phục, thành ra trở thành một kẻ bất tuân.
Nhưng giờ khi đã biết tên phế vật Bá Thiên Vũ được người đồn thổi, không ngờ lại là một cường giả Khai Lực cảnh có thể đối chưởng với lão. Thái độ của lão liền khác hẳn, một tia bất tuân dần phai nhạt.
Bất quá, lão có sửa thái độ như thế nào thì kệ mẹ lão. Bá Thiên Vũ không quan tâm, hắn đã muốn giết ai thì tất người đó phải chết, hoặc hắn vong.
Hắn lãnh đạm, nói.
- Không cần nhiều lời. Ngay lúc này, chỉ tao hoặc mày được sống. Ra tay đi.
Nghe được lời khẳng định sống, chết đầy khó hiểu của hắn, Trương Nhị Hưu nhíu mày, hỏi.
- Tại sao ngươi lại muốn giết ta? Bá Thiên Vũ dĩ nhiên không muốn lời qua tiếng lại quá nhiều đối với một kẻ sắp chết, cho nên hắn đành làm một hồi xộn lào. Hắn lộ ra nụ cười tà ma, gian ác, giải đáp.
- Đó là vì tao đang tu luyện một môn Ma công, chỉ cần giết người, hấp thu máu thịt của kẻ đó thì tu vi của tao sẽ tăng lên. Tao muốn giết mày, đơn giản là vì chiếm đoạt tu vi của mày rồi, nhé he he.
- !!!
Trương Nhị Hưu tức thì giật mình, bước chân cấp tốc lùi ra xa.
Lời của Bá Thiên Vũ mặc dù có phần hư cấu, là lần đầu tiên lão nghe qua cái chuyện có thể hấp thu máu thịt người để tăng tiến tu vi cho bản thân, nhưng mà vì biểu cảm của hắn quá mức chân thật, nhìn trông rất sợ, nên lão dù khó tin cũng phải tuyệt đối tin tưởng mà cực lực phòng thủ nếu không muốn tự dưng chết ngắc.
Lão bất chợt nhận ra một điều có thể chứng minh lời hắn nói là sự thật, hỏi.
- Tu vi của ngươi phải chăng là?
- Bộp bộp bộp!
Bá Thiên Vũ vỗ tay khen ngợi, nói.
- Không sai. Chứ nếu không, tao làm sao có thể đạt được tu vi Khai Lực cảnh khi ở độ tuổi chưa đến 16 tại nơi heo hút này. Khà khà khà…
- Đồ tà ma ngoại đạo!
Trương Nhị Hưu trở nên dữ tợn nét mặt, lão lập tức tung ra một chưởng uy vũ đánh về Bá Thiên Vũ, muốn tiêu diệt ngay cái tên ma đạo vì muốn có được tu vi nên đã giết vô số người vô tội.
- …!
Bá Thiên Vũ vốn đã cường hóa khả năng sử dụng sức mạnh Khai Lực cảnh của bản thân, cho nên hắn cũng giống Trương Nhị Hưu, nhận biết được một chưởng của lão sẽ đánh vào đâu mà tung chưởng đáp trả, lần nữa khiến hai luồng sức mạnh triệt tiêu nhau.
Hắn cười nhạt, lên tiếng nhắc nhở.
- Để tao cho mày biết. Tao là Khai Lực cảnh khai mở được 100 linh huyệt, cho nên hãy dùng hết sức mạnh của mày đi.
Nói xong, Bá Thiên Vũ cũng cử động tay chân, làm ra một cái thủ thế, chuẩn bị cho việc công hoặc thủ khi trận chiến bắt đầu.
Khai Lực cảnh đúng là có thể cách không đánh nhau, tuy nhiên nó sẽ rất dễ bị địch thủ né tránh bởi thân thể của Khai Lực cảnh rất nhẹ, rất linh hoạt, không những thế mà còn gây mất nhiều sức mạnh.
Chẳng hạn như khi A tung chưởng từ xa, B chỉ cần dùng sức mạnh cường hóa lên tay, đánh ra một quyền thì đã đủ triệt tiêu một chưởng đó, mà sức mạnh tiêu hao lại ít hơn so với việc vận thành một chưởng của A.
Do đó, trong một trận chiến giữa hai vị Khai Lực cảnh ngang nhau về trình độ sức mạnh, độ nhuần nhuyễn trong việc điều khống sức mạnh, họ thường sẽ đánh nhau theo dạng cận chiến giống như Ngưng Lực cảnh, Luyện Khí cảnh.
Đơn nhiên, nó là cao cấp hơn.
Bá Thiên Vũ tuy không có kinh nghiệm về vấn đề này. Nhưng nhờ vào ý niệm “cường hóa”, hắn hiểu rõ bản thân có khả năng gì, cộng với đó là trí tuệ của một người có ăn, có học, lại có tư duy thông minh. Hắn tự biết mình nên làm gì để có thể giành lấy chiến thắng, trở thành kẻ sống sót sau cùng.
Nghe Bá Thiên Vũ giới thiệu ghê gớm như vậy, Trương Nhị Hưu tất có giật mình, hết cả hồn.
“Hửm, hắn khai phá được 100 linh huyệt trong truyền thuyết?”
“Đây phải chăng là đang đùa ta?”
Nhưng trước tình huống nguy nan với tên ma đạo, cũng đồng thời là lang quân của thiếu chủ.
Mặc dù giết hắn, có thể khiến lão khó ăn nói với thiếu chủ, nhưng rõ ràng hắn là kẻ ma đạo, khát máu, không bằng cầm thú, không giết hắn thì lão tất sẽ bị hắn giết ngược, thậm chí còn tạo điều kiện để hắn giết thêm nhiều người vô tội ở tương lai.
Lão quyết định sẽ thay trời hành đạo, về sau sẽ giải thích cặn kẽ với thiếu chủ.
Lão trầm giọng một cách lạnh lùng.
- 100 linh huyệt thì như thế nào. Ta hôm nay tất sẽ diệt trừ tên ác ma như ngươi.
Với 43 năm nắm giữa sức mạnh Khai Lực cảnh, lão không tin lão không thể giết chết một tên nhãi mà cứ cho là hắn đã nắm giữ sức mạnh Khai Lực cảnh ngay từ trong bụng mẹ.
Rắc!
Lão nắm chặt hai bàn tay lại, tạo nên từng tiếng răng rắc đáng sợ như là đang nắm giữ cả một nguồn sức mạnh to lớn.
Sau đó, Bá Thiên Vũ và Trương Nhị Hưu nhìn nhau ở khoảng cách hơn 20m, từng chút, từng chút một, thật kỹ càng…
Trương Nhị Hưu là một tên lính được Bạch Cổ Hi cấp cho hắn nhưng lại không nghe lời, luôn tỏ vẻ ta đây Khai Lực cảnh siêu nhân, khinh thường mọi kẻ dưới tu vi, dù là người đã được chủ nhân dặn dò phải tuân nghe.
Một kẻ như vậy, Bá Thiên Vũ tất nhiên không cần. Mà một khi hắn đã không cần, tên lính đó còn giỡn mặt với hắn theo kiểu lão đại phách lối, hắn sẽ giết cho bỏ tức.
Bá Thiên Vũ, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ là một người lương thiện. Hắn chính là kẻ sống theo chủ nghĩa, bố thích là bố giết, chỉ vậy thôi.
- Không có gì. Chỉ là muốn giết ngươi thôi!
Vừa dứt lời tà dị, Bá Thiên Vũ cũng lập tức xuất chưởng, cách không đánh về phía Trương Nhị Hưu.
- !
Bất quá thì Trương Nhị Hưu vốn không phải một tên Khai Lực cảnh bình thường hay củ chuối giống như Chí Cương. Lão là một vị Khai Lực cảnh ở kinh thành, được Bạch gia đào tạo chuyên sâu, là kẻ nắm giữ tu vi Khai Lực cảnh đến nay đã 43 năm, kinh nghiệm chiến đấu là vô số, kỹ thuật chiến đấu cũng thuộc hạng điêu luyện.
Do vậy, dù ở khoảng cách khá ngắn, Bá Thiên Vũ lại bất ngờ xuất chiêu trong ánh sáng mờ nhạt nhưng Trương Nhị Hưu vẫn kịp phản ứng. Lão cảm nhận rõ luồng sức mạnh đang hóa thành chưởng của Bá Thiên Vũ sẽ đánh vào đâu mà vận sức, chưởng lại một chưởng, ngạnh kháng với chưởng lực của Bá Thiên Vũ.
- …!
Hai chưởng va chạm vào nhau, không ngờ lại triệt tiêu lẫn nhau mà tan biến, cho thấy rằng sức mạnh của hai bên phát lực là cân bằng.
Điều này tức thì khiến Trương Nhị Hưu phải nhìn Bá Thiên Vũ bằng một con mắt khác hoàn toàn.
Lão đổi lại cách hành sự, ứng khẩu, trở nên nghiêm chỉnh hơn mà nói trong sự khó tin đang ngập tràn.
- Chưa đến 16 tuổi đã có tu vi Khai Lực cảnh. Giờ thì ta đã hiểu thiếu chủ tại sao lại lựa chọn ngươi làm phu quân. Người quả thật là có ánh mắt phi phàm hơn chúng ta rất nhiều.
- Còn ngươi, hừ, giấu cũng thật là sâu.
Trương Nhị Hưu từng một trong hai người đeo mặt nạ đã la ó trước mặt Bạch Cổ Hi về chuyện nàng lựa chọn gả cho Bá Thiên Vũ chứ không phải những vị tuyệt thế thiên kiêu ở kinh thành, để rồi bị Ưng thúc tát đến vỡ mặt nạ, ói máu.
Cho nên có lẽ cũng vì vậy, khi được chỉ thị ở lại để phục vụ cho Bá gia và tên phế vật Bá Thiên Vũ, lão mới không phục, thành ra trở thành một kẻ bất tuân.
Nhưng giờ khi đã biết tên phế vật Bá Thiên Vũ được người đồn thổi, không ngờ lại là một cường giả Khai Lực cảnh có thể đối chưởng với lão. Thái độ của lão liền khác hẳn, một tia bất tuân dần phai nhạt.
Bất quá, lão có sửa thái độ như thế nào thì kệ mẹ lão. Bá Thiên Vũ không quan tâm, hắn đã muốn giết ai thì tất người đó phải chết, hoặc hắn vong.
Hắn lãnh đạm, nói.
- Không cần nhiều lời. Ngay lúc này, chỉ tao hoặc mày được sống. Ra tay đi.
Nghe được lời khẳng định sống, chết đầy khó hiểu của hắn, Trương Nhị Hưu nhíu mày, hỏi.
- Tại sao ngươi lại muốn giết ta? Bá Thiên Vũ dĩ nhiên không muốn lời qua tiếng lại quá nhiều đối với một kẻ sắp chết, cho nên hắn đành làm một hồi xộn lào. Hắn lộ ra nụ cười tà ma, gian ác, giải đáp.
- Đó là vì tao đang tu luyện một môn Ma công, chỉ cần giết người, hấp thu máu thịt của kẻ đó thì tu vi của tao sẽ tăng lên. Tao muốn giết mày, đơn giản là vì chiếm đoạt tu vi của mày rồi, nhé he he.
- !!!
Trương Nhị Hưu tức thì giật mình, bước chân cấp tốc lùi ra xa.
Lời của Bá Thiên Vũ mặc dù có phần hư cấu, là lần đầu tiên lão nghe qua cái chuyện có thể hấp thu máu thịt người để tăng tiến tu vi cho bản thân, nhưng mà vì biểu cảm của hắn quá mức chân thật, nhìn trông rất sợ, nên lão dù khó tin cũng phải tuyệt đối tin tưởng mà cực lực phòng thủ nếu không muốn tự dưng chết ngắc.
Lão bất chợt nhận ra một điều có thể chứng minh lời hắn nói là sự thật, hỏi.
- Tu vi của ngươi phải chăng là?
- Bộp bộp bộp!
Bá Thiên Vũ vỗ tay khen ngợi, nói.
- Không sai. Chứ nếu không, tao làm sao có thể đạt được tu vi Khai Lực cảnh khi ở độ tuổi chưa đến 16 tại nơi heo hút này. Khà khà khà…
- Đồ tà ma ngoại đạo!
Trương Nhị Hưu trở nên dữ tợn nét mặt, lão lập tức tung ra một chưởng uy vũ đánh về Bá Thiên Vũ, muốn tiêu diệt ngay cái tên ma đạo vì muốn có được tu vi nên đã giết vô số người vô tội.
- …!
Bá Thiên Vũ vốn đã cường hóa khả năng sử dụng sức mạnh Khai Lực cảnh của bản thân, cho nên hắn cũng giống Trương Nhị Hưu, nhận biết được một chưởng của lão sẽ đánh vào đâu mà tung chưởng đáp trả, lần nữa khiến hai luồng sức mạnh triệt tiêu nhau.
Hắn cười nhạt, lên tiếng nhắc nhở.
- Để tao cho mày biết. Tao là Khai Lực cảnh khai mở được 100 linh huyệt, cho nên hãy dùng hết sức mạnh của mày đi.
Nói xong, Bá Thiên Vũ cũng cử động tay chân, làm ra một cái thủ thế, chuẩn bị cho việc công hoặc thủ khi trận chiến bắt đầu.
Khai Lực cảnh đúng là có thể cách không đánh nhau, tuy nhiên nó sẽ rất dễ bị địch thủ né tránh bởi thân thể của Khai Lực cảnh rất nhẹ, rất linh hoạt, không những thế mà còn gây mất nhiều sức mạnh.
Chẳng hạn như khi A tung chưởng từ xa, B chỉ cần dùng sức mạnh cường hóa lên tay, đánh ra một quyền thì đã đủ triệt tiêu một chưởng đó, mà sức mạnh tiêu hao lại ít hơn so với việc vận thành một chưởng của A.
Do đó, trong một trận chiến giữa hai vị Khai Lực cảnh ngang nhau về trình độ sức mạnh, độ nhuần nhuyễn trong việc điều khống sức mạnh, họ thường sẽ đánh nhau theo dạng cận chiến giống như Ngưng Lực cảnh, Luyện Khí cảnh.
Đơn nhiên, nó là cao cấp hơn.
Bá Thiên Vũ tuy không có kinh nghiệm về vấn đề này. Nhưng nhờ vào ý niệm “cường hóa”, hắn hiểu rõ bản thân có khả năng gì, cộng với đó là trí tuệ của một người có ăn, có học, lại có tư duy thông minh. Hắn tự biết mình nên làm gì để có thể giành lấy chiến thắng, trở thành kẻ sống sót sau cùng.
Nghe Bá Thiên Vũ giới thiệu ghê gớm như vậy, Trương Nhị Hưu tất có giật mình, hết cả hồn.
“Hửm, hắn khai phá được 100 linh huyệt trong truyền thuyết?”
“Đây phải chăng là đang đùa ta?”
Nhưng trước tình huống nguy nan với tên ma đạo, cũng đồng thời là lang quân của thiếu chủ.
Mặc dù giết hắn, có thể khiến lão khó ăn nói với thiếu chủ, nhưng rõ ràng hắn là kẻ ma đạo, khát máu, không bằng cầm thú, không giết hắn thì lão tất sẽ bị hắn giết ngược, thậm chí còn tạo điều kiện để hắn giết thêm nhiều người vô tội ở tương lai.
Lão quyết định sẽ thay trời hành đạo, về sau sẽ giải thích cặn kẽ với thiếu chủ.
Lão trầm giọng một cách lạnh lùng.
- 100 linh huyệt thì như thế nào. Ta hôm nay tất sẽ diệt trừ tên ác ma như ngươi.
Với 43 năm nắm giữa sức mạnh Khai Lực cảnh, lão không tin lão không thể giết chết một tên nhãi mà cứ cho là hắn đã nắm giữ sức mạnh Khai Lực cảnh ngay từ trong bụng mẹ.
Rắc!
Lão nắm chặt hai bàn tay lại, tạo nên từng tiếng răng rắc đáng sợ như là đang nắm giữ cả một nguồn sức mạnh to lớn.
Sau đó, Bá Thiên Vũ và Trương Nhị Hưu nhìn nhau ở khoảng cách hơn 20m, từng chút, từng chút một, thật kỹ càng…
Danh sách chương