“Cô muốn ngủ ở đây thì ngủ đi, tôi đi ra phòng dành cho khách ngủ.” Tống Thanh Nam cực kỳ bất đắc dĩ nói.“Chị đi phòng khách em cũng đi theo, dù sao chị đi đâu, em cũng đi theo đó.” Tống Thanh Vi đứng lên, hiển nhiên cũng muốn đi đến phòng khách.“Tống Thanh Vi, cô có thể không khó xử tôi không?” Tống Thanh Nam tức giận hỏi, nàng cảm thấy tính tình nhẫn nại của mình sắp bị Tống Thanh Vi bào mòn sạch sẽ rồi.“Chị, em thực sự không làm cái gì, chỉ là đơn thuần muốn ngủ chung với chị mà thôi, chị không thể đối xử với em như em gái được sao?” Tống Thanh Vi nhẹ nhàng cầm tay áo ngủ của Tống Thanh Nam cẩn thận nói.Tống Thanh Nam nhìn đồng hồ một chút, đã gần nửa đêm luôn rồi, nàng cảm thấy nếu mình không thỏa hiệp, đêm nay chắc sẽ bị Tống Thanh Vi lôi kéo đến sáng.“Cô xác định cái gì cũng không làm?” Tống Thanh Nam nghi ngờ nhìn Tống Thanh Vi hỏi.“Em thề, tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì chị không thích!” Tống Thanh Vi nói lời son sắt.“Vậy được rồi.” Tống Thanh Nam thỏa hiệp.Tống Thanh Vi vui vẻ không thôi, sau đó lại nhanh chóng nhấc chăn lên, nằm ở bên trong, chỉ sợ Tống Thanh Nam đổi ý.
Tống Thanh Vi nhìn Tống Thanh Vi cực kỳ vui vẻ, nội tâm lại khe khẽ thở dài, cũng không nói thêm gì, nhấc chăn lên, cũng nằm vào ổ chăn, cách thân thể Tống Thanh Vi rất xa, coi như trêи giường không có sự tồn tại của Tống Thanh Vi.Tống Thanh Vi nhìn Tống Thanh Nam cách mình rất xa, thân thể không tự chủ nhích đến, có ý đồ muốn đến gần Tống Thanh Nam, đương nhiên cô cũng không dám lập tức thân cận quá. Nguyên bản là cách chừng hai bả vai, bây giờ là cách chừng một bả vai, Tống Thanh Vi cảm thấy bản thân mình chỉ cần đưa tay là có thể đụng đến được tỷ tỷ, cô cùng tỷ tỷ ngủ chung một giường, tỷ tỷ ở ngay cạnh mình, nghĩ đến đây, tâm tình Tống Thanh Vi cũng rất kϊƈɦ động. Tỷ tỷ nhất định không biết bây giờ mình vui vẻ đến bao nhiêu, quả thật giống như nằm mơ, vì thế Tống Thanh Vi vụng trộm nhéo má mình một chút.Động tác nhỏ của Tống Thanh Vi, làm sao Tống Thanh Nam không biết, trêи thực tế, trêи giường nhiều hơn một người Tống Thanh Nam cũng không quen, đặc biệt đây còn là người có ý tưởng không an phận với nàng, khiến nàng không tự chủ được phải đề phòng thêm mấy lần.“Chị đã ngủ chưa?” Tống Thanh Vi nhẹ nhàng hỏi.“Chuẩn bị đi ngủ.” Tống Thanh Nam thản nhiên trả lời.“Chị, em còn chưa ngủ được, chị trò chuyện với em được không?” Tống Thanh Vi cũng không muốn buồn, đêm đầu tiên được ngủ cùng giường với tỷ tỷ, thật đúng là đáng giá làm kỷ niệm.“Đã khuya, nên ngủ.” Tống Thanh Nam đáp ứng Tống Thanh Vi ở lại đã là ủy khuất, mới không cần nói chuyện phiếm với Tống Thanh Vi, nàng không có tâm tình này.“Vậy chị ngủ cũng được, em nói chuyện một mình cũng không sao.” Tống Thanh Vi giống như thật am hiểu ý người lên tiếng nói.Tống Thanh Nam không muốn để ý đến Tống Thanh Vi, nàng cảm thấy Tống Thanh Vi chính là cố ý muốn nàng nói chuyện, đặc biệt là lời nói kia thật khiến người ta tức giận.“Chị, em tên thật không phải Tống Thanh Vi, tên là Giang Dĩ Vi, lúc ba ba quyết định để em về Tống gia, vốn trực tiếp đổi thành Tống Dĩ Vi, em cảm thấy đổi thành Tống Thanh Vi nghe hay hơn, giống như chị em ruột….” Tống Thanh Vi thực sự một người lầm bầm lầu bầu nói.“Chị….”“Chị….”Tất cả đều là thanh âm của Tống Thanh Vi, tuy rằng sau đó Tống Thanh Nam không nghe Tống Thanh Vi nói cái gì, nhưng chữ chị này là nàng nghe được nhiều nhất, ít nhất trước khi chìm vào giấc ngủ, trong tai Tống Thanh Nam vẫn còn quanh quẩn chữ đó, cùng âm thanh đặc hữu của Tống Thanh Vi mà dần chìm vào giấc ngủ. Nói thật ra, nếu không để ý đến Tống Thanh Vi là dạng người gì, thì kỳ thật âm thanh của cô vẫn rất ngọt ngào, êm dịu dễ nghe, đặc biệt thôi miên.Đại khái Tống Thanh Vi lầm bầm lầu bầu nửa tiếng sau, cô cảm giác Tống Thanh Nam hô hấp đều đều, tay cô nhẹ nhàng đụng chạm ngón tay Tống Thanh Nam, như là vô tình chạm đến, để thử xem Tống Thanh Nam có ngủ chưa. Cảm giác Tống Thanh Nam cũng không có phản ứng gì quá lớn, Tống Thanh Vi liền xác định nàng đã ngủ, cô liền lớn mật đem tay nàng thϊế͙p͙ vào tay mình, sau đó thân thể dần ghé vào người Tống Thanh Nam, lúc đến gần sát người Tống Thanh Nam, nội tâm Tống Thanh Vi cơ hồ là mừng như điên. Đương nhiên, cô cũng không dám làm càn quá mức, chỉ sợ đánh thức Tống Thanh Nam. Cơ hội như vậy không dễ dàng, cô chỉ sợ bản thân mình khắc chế không được làm chuyện gì quá phận với tỷ tỷ, khiến cho tỷ tỷ phản cảm. Chuyện bây giờ cô làm là ‘nước ấm nấu ếch’, vô thanh vô tức xâm nhập vào cuộc sống của tỷ tỷ, để tỷ tỷ quen với sự tồn tại của mình, cho đến một ngày chân chính không thể rời xa mình được nữa.Tống Thanh Vi đưa mặt dán sát vào cổ Tống Thanh Nam, cô chỉ dám đưa mũi nhẹ ngửi, ngửi hơi thở đặc hữu trêи người Tống Thanh Nam, chỉ cần như vậy, cô đã cảm thấy cực kỳ thỏa mãn. Mà tay cầm tay Tống Thanh Nam không biết là khẩn trương hay là nóng, mà lòng bàn tay đổ ra một ít mồ hôi, sợ khiến cho Tống Thanh Nam có cảm giác không thoải mái, liền không dám nắm tay Tống Thanh Nam nữa, mà đưa tay Tống Thanh Nam đặt nhẹ lên ngực mình, cô muốn tỷ tỷ ở gần mình nhất. Để tay Tống Thanh Nam đặt lên ngực mình xong, Tống Thanh Vi mới cảm thấy mỹ mãn liền ngủ đi.Sáng hôm sau, lúc Tống Thanh Nam tỉnh lại, phát hiện thân thể Tống Thanh Vi kề sát người mình, mà tay mình không biết từ khi nào thì bao trùm trêи nơi mềm mại của Tống Thanh Vi, xúc cảm mềm mại đó khiến cho Tống Thanh Nam sợ hãi giật tay mình lại, nàng không xác định là Tống Thanh Vi làm hay là trong lúc ngủ mơ hồ làm ra hành vi không tự giác, tồn tại không xác định như vậy khiến cho Tống Thanh Nam không biết phải chất vấn Tống Thanh Vi như thế nào.Tống Thanh Vi ngủ không sâu, trong nháy mắt Tống Thanh Nam rút tay lại, Tống Thanh Vi đã thức, bất quá cô vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, xoa xoa ánh mắt, mê ly nhìn Tống Thanh Nam, cảm giác giống như còn say, si ngốc nở nụ cười.“Sao cô lại quay về phía này?” Tống Thanh Nam xác định là Tống Thanh Vi nằm quay về mình, chứ không phải mình nằm quay về phía Tống Thanh Vi, nên tay mình đặt trêи ngực Tống Thanh Vi nhất định là do Tống Thanh Vi gây nên, nhưng là chuyện tình thẹn thùng như vậy, nàng chất vấn không được.
“A…. Em cũng không biết….Em làm cái gì với chị sao?” Vẻ mặt Tống Thanh Vi mê man nhìn Tống Thanh Nam, ngữ khí có chút khẩn trương hỏi, giống như cực kỳ ngạc nhiên, nếu là diễn xuất, Tống Thanh Vi tuyệt đối có thể giành giải Oscar.Tống Thanh Nam nghi ngờ nhìn vẻ mặt mê man của Tống Thanh Vi, cũng không xác định Tống Thanh Vi rốt cục là không biết thật hay là diễn trò, nhưng là nàng cảm thấy nếu cứ tiếp tục vẫn đề này thì thật là ngu ngốc.“Không có việc gì, cô nhanh chóng rời giường về phòng mình đi.” Nếu Tống Thanh Vi từ phòng mình đi ra ngoài, bị người khác nhìn thấy thật sự là chuyện rất kỳ quái đi.“Vâng.” Tống Thanh Vi lần này lại nhu thuận nghe lời, thật sự rời khỏi giường Tống Thanh Nam sau đó chuẩn bị về phòng mình.“Chị, tối qua em ngủ rất ngon, cảm ơn chị!” Tống Thanh Vi quay đầu cười với Tống Thanh Nam, nụ cười kia cực kỳ chói mắt, ngày thường gương mặt thực sự có chút trắng, hôm nay hình như có thêm một chút sinh khí, sắc mặt cũng hồng thuận hơn một chút.Tống Thanh Nam âm thầm suy nghĩ, ngày thường có phải Tống Thanh Vi ngủ cực kỳ không tốt không, nếu không chỉ mới một buổi tối mà thôi, nguyên bản không giống người bình thường lập tức trở nên bình thường, nhìn cũng thuận mắt hơn một chút.Vì tối hôm qua hai người ngủ trễ, nên thức dậy muộn hơn bình thường một chút. Vì chuyện tối hôm qua Tống Thanh Vi thân cận quá mức với con gái mình, Khương Diệc Văn có chút lo lắng, chuẩn bị đi tìm con gái sớm nói chuyện một chút, phải nói cho con gái cách xa Tống Thanh Vi ra một chút. Không nghĩ đến còn chưa đến phòng con gái, đã thấy Tống Thanh Vi từ phòng con gái đi ra, Tống Thanh Vi còn mặc váy ngủ, gương mặt bình thường trắng như ma, giờ phút này lại hồng thuận, khí sắc hài hòa hơn bình thường rất nhiều, thật sự giống như là xuân ý dào dạt.“Chào buổi sáng dì!” Tống Thanh Vi nhìn thấy Khương Diệc Văn cũng không khách khí mà lạnh nhạt như ngày thường, giờ phút này hơi hơi mỉm cười, khóe mắt câu lên, tâm tình nhìn qua vô cùng tốt, tốt đến mức làm cho Khương Diệc Văn có loại ảo giác, giờ phút này giống như là người thân chân tình chào hỏi bình thường.Khương Diệc Văn trong lòng kỳ lạ, đối với chuyện Tống Thanh Vi rời khỏi phòng con gái mình lúc sáng sớm tràn ngập hoài nghi, giờ phút này, hoài nghi càng thêm sâu sắc, bà thậm chí còn nghi ngờ, có phải con gái cực kỳ chính phải của mình đã lăn giường với Tống Thanh Vi rồi không. Trong lòng bà vẫn nguyện ý tin tưởng nhân phẩm của con gái, nhưng là bà không tin được Tống Thanh Vi, nếu có chuyện như bà đoán, thì cũng là do Tống Thanh Vi câu dẫn con gái mình. Con gái mình thích nữ nhân, Tống Thanh Vi lại rất có nhan sắc, tâm cơ như vậy, trăm phương ngàn kế câu dẫn con gái mình, con gái mình cầm giữ không được cũng là có khả năng. Đương nhiên chuyện con gái mình có khả năng đã lăn giường với Tống Thanh Vi khiến Khương Diệc Văn vẫn có chút chao đảo, bà nóng lòng chứng thực chuyện này, như vậy sẽ không cần miên man suy nghĩ nữa.“Tối qua Tống Thanh Vi ngủ ở đây sao?” Khương Diệc Văn vừa vào phòng liền hỏi Tống Thanh Nam.Tống Thanh Nam thầm nghĩ, có phải mẹ nàng vừa rồi thấy được Tống Thanh Vi hay không, nàng biết mẹ nàng không thích mình thân cận Tống Thanh Vi quá, nếu là để mẹ biết mình cho Tống Thanh Vi ngủ ở phòng mình, mẹ mình nhất định sẽ không vui, nên Tống Thanh Nam quyết định nói dối thiện ý.“Không có ạ….” Hiển nhiên Tống Thanh Nam đánh giá chính mình quá cao, dù sao từ nhỏ đến lớn nàng rất ngoan, số lần nối dối chỉ có thể đếm trêи đầu ngón tay, giờ phút này nói dối thần sắc có chút hoảng sợ, ánh mắt hơi nháy, khiến cho Khương Diệc Văn vừa nhìn một cái liền biết con gái mình nói dối.Con gái chưa bao giờ nói dối mình, đêm qua quả nhiên Tống Thanh Vi ngủ ở đây, nếu không có chuyện gì con gái mình sao lại nói dối, thực sự là dấu đầu lòi đuôi. Khương Diệc Văn vốn là đang nghi ngờ, hiện tại hoàn toàn không nghi ngờ gì nữa, con gái mình quả nhiên ngủ với Tống Thanh Vi rồi, điều này đối với Khương Diệc Văn mà nói thật sự là quá sốc, con gái mình ngủ với Tống Thanh Vi, Tống Thanh Vi lại còn có một bộ dáng thích ý, con gái mình lại một mực trốn tránh, Khương Diệc Văn không khó đoán người trong lòng con gái là Niên Ấu Dư, nhưng mà, con gái ngủ với Tống Thanh Vi là chuyện gì chứ?! Chẳng lẽ thượng bất chính hạ tất loạn thực sự có thể di truyền sao?!!!……..//……..Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tống Thanh Nam: Này, cô ngủ thì ngủ, ra ngoài cửa làm chi lại mang bộ dáng xuân tâm nhộn nhạo như vậy, hại tôi bị nghi ngờ!Tống Thanh Vi: Vâng, đúng vậy, chỉ là ngủ thôi!
Tống Thanh Vi nhìn Tống Thanh Vi cực kỳ vui vẻ, nội tâm lại khe khẽ thở dài, cũng không nói thêm gì, nhấc chăn lên, cũng nằm vào ổ chăn, cách thân thể Tống Thanh Vi rất xa, coi như trêи giường không có sự tồn tại của Tống Thanh Vi.Tống Thanh Vi nhìn Tống Thanh Nam cách mình rất xa, thân thể không tự chủ nhích đến, có ý đồ muốn đến gần Tống Thanh Nam, đương nhiên cô cũng không dám lập tức thân cận quá. Nguyên bản là cách chừng hai bả vai, bây giờ là cách chừng một bả vai, Tống Thanh Vi cảm thấy bản thân mình chỉ cần đưa tay là có thể đụng đến được tỷ tỷ, cô cùng tỷ tỷ ngủ chung một giường, tỷ tỷ ở ngay cạnh mình, nghĩ đến đây, tâm tình Tống Thanh Vi cũng rất kϊƈɦ động. Tỷ tỷ nhất định không biết bây giờ mình vui vẻ đến bao nhiêu, quả thật giống như nằm mơ, vì thế Tống Thanh Vi vụng trộm nhéo má mình một chút.Động tác nhỏ của Tống Thanh Vi, làm sao Tống Thanh Nam không biết, trêи thực tế, trêи giường nhiều hơn một người Tống Thanh Nam cũng không quen, đặc biệt đây còn là người có ý tưởng không an phận với nàng, khiến nàng không tự chủ được phải đề phòng thêm mấy lần.“Chị đã ngủ chưa?” Tống Thanh Vi nhẹ nhàng hỏi.“Chuẩn bị đi ngủ.” Tống Thanh Nam thản nhiên trả lời.“Chị, em còn chưa ngủ được, chị trò chuyện với em được không?” Tống Thanh Vi cũng không muốn buồn, đêm đầu tiên được ngủ cùng giường với tỷ tỷ, thật đúng là đáng giá làm kỷ niệm.“Đã khuya, nên ngủ.” Tống Thanh Nam đáp ứng Tống Thanh Vi ở lại đã là ủy khuất, mới không cần nói chuyện phiếm với Tống Thanh Vi, nàng không có tâm tình này.“Vậy chị ngủ cũng được, em nói chuyện một mình cũng không sao.” Tống Thanh Vi giống như thật am hiểu ý người lên tiếng nói.Tống Thanh Nam không muốn để ý đến Tống Thanh Vi, nàng cảm thấy Tống Thanh Vi chính là cố ý muốn nàng nói chuyện, đặc biệt là lời nói kia thật khiến người ta tức giận.“Chị, em tên thật không phải Tống Thanh Vi, tên là Giang Dĩ Vi, lúc ba ba quyết định để em về Tống gia, vốn trực tiếp đổi thành Tống Dĩ Vi, em cảm thấy đổi thành Tống Thanh Vi nghe hay hơn, giống như chị em ruột….” Tống Thanh Vi thực sự một người lầm bầm lầu bầu nói.“Chị….”“Chị….”Tất cả đều là thanh âm của Tống Thanh Vi, tuy rằng sau đó Tống Thanh Nam không nghe Tống Thanh Vi nói cái gì, nhưng chữ chị này là nàng nghe được nhiều nhất, ít nhất trước khi chìm vào giấc ngủ, trong tai Tống Thanh Nam vẫn còn quanh quẩn chữ đó, cùng âm thanh đặc hữu của Tống Thanh Vi mà dần chìm vào giấc ngủ. Nói thật ra, nếu không để ý đến Tống Thanh Vi là dạng người gì, thì kỳ thật âm thanh của cô vẫn rất ngọt ngào, êm dịu dễ nghe, đặc biệt thôi miên.Đại khái Tống Thanh Vi lầm bầm lầu bầu nửa tiếng sau, cô cảm giác Tống Thanh Nam hô hấp đều đều, tay cô nhẹ nhàng đụng chạm ngón tay Tống Thanh Nam, như là vô tình chạm đến, để thử xem Tống Thanh Nam có ngủ chưa. Cảm giác Tống Thanh Nam cũng không có phản ứng gì quá lớn, Tống Thanh Vi liền xác định nàng đã ngủ, cô liền lớn mật đem tay nàng thϊế͙p͙ vào tay mình, sau đó thân thể dần ghé vào người Tống Thanh Nam, lúc đến gần sát người Tống Thanh Nam, nội tâm Tống Thanh Vi cơ hồ là mừng như điên. Đương nhiên, cô cũng không dám làm càn quá mức, chỉ sợ đánh thức Tống Thanh Nam. Cơ hội như vậy không dễ dàng, cô chỉ sợ bản thân mình khắc chế không được làm chuyện gì quá phận với tỷ tỷ, khiến cho tỷ tỷ phản cảm. Chuyện bây giờ cô làm là ‘nước ấm nấu ếch’, vô thanh vô tức xâm nhập vào cuộc sống của tỷ tỷ, để tỷ tỷ quen với sự tồn tại của mình, cho đến một ngày chân chính không thể rời xa mình được nữa.Tống Thanh Vi đưa mặt dán sát vào cổ Tống Thanh Nam, cô chỉ dám đưa mũi nhẹ ngửi, ngửi hơi thở đặc hữu trêи người Tống Thanh Nam, chỉ cần như vậy, cô đã cảm thấy cực kỳ thỏa mãn. Mà tay cầm tay Tống Thanh Nam không biết là khẩn trương hay là nóng, mà lòng bàn tay đổ ra một ít mồ hôi, sợ khiến cho Tống Thanh Nam có cảm giác không thoải mái, liền không dám nắm tay Tống Thanh Nam nữa, mà đưa tay Tống Thanh Nam đặt nhẹ lên ngực mình, cô muốn tỷ tỷ ở gần mình nhất. Để tay Tống Thanh Nam đặt lên ngực mình xong, Tống Thanh Vi mới cảm thấy mỹ mãn liền ngủ đi.Sáng hôm sau, lúc Tống Thanh Nam tỉnh lại, phát hiện thân thể Tống Thanh Vi kề sát người mình, mà tay mình không biết từ khi nào thì bao trùm trêи nơi mềm mại của Tống Thanh Vi, xúc cảm mềm mại đó khiến cho Tống Thanh Nam sợ hãi giật tay mình lại, nàng không xác định là Tống Thanh Vi làm hay là trong lúc ngủ mơ hồ làm ra hành vi không tự giác, tồn tại không xác định như vậy khiến cho Tống Thanh Nam không biết phải chất vấn Tống Thanh Vi như thế nào.Tống Thanh Vi ngủ không sâu, trong nháy mắt Tống Thanh Nam rút tay lại, Tống Thanh Vi đã thức, bất quá cô vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, xoa xoa ánh mắt, mê ly nhìn Tống Thanh Nam, cảm giác giống như còn say, si ngốc nở nụ cười.“Sao cô lại quay về phía này?” Tống Thanh Nam xác định là Tống Thanh Vi nằm quay về mình, chứ không phải mình nằm quay về phía Tống Thanh Vi, nên tay mình đặt trêи ngực Tống Thanh Vi nhất định là do Tống Thanh Vi gây nên, nhưng là chuyện tình thẹn thùng như vậy, nàng chất vấn không được.
“A…. Em cũng không biết….Em làm cái gì với chị sao?” Vẻ mặt Tống Thanh Vi mê man nhìn Tống Thanh Nam, ngữ khí có chút khẩn trương hỏi, giống như cực kỳ ngạc nhiên, nếu là diễn xuất, Tống Thanh Vi tuyệt đối có thể giành giải Oscar.Tống Thanh Nam nghi ngờ nhìn vẻ mặt mê man của Tống Thanh Vi, cũng không xác định Tống Thanh Vi rốt cục là không biết thật hay là diễn trò, nhưng là nàng cảm thấy nếu cứ tiếp tục vẫn đề này thì thật là ngu ngốc.“Không có việc gì, cô nhanh chóng rời giường về phòng mình đi.” Nếu Tống Thanh Vi từ phòng mình đi ra ngoài, bị người khác nhìn thấy thật sự là chuyện rất kỳ quái đi.“Vâng.” Tống Thanh Vi lần này lại nhu thuận nghe lời, thật sự rời khỏi giường Tống Thanh Nam sau đó chuẩn bị về phòng mình.“Chị, tối qua em ngủ rất ngon, cảm ơn chị!” Tống Thanh Vi quay đầu cười với Tống Thanh Nam, nụ cười kia cực kỳ chói mắt, ngày thường gương mặt thực sự có chút trắng, hôm nay hình như có thêm một chút sinh khí, sắc mặt cũng hồng thuận hơn một chút.Tống Thanh Nam âm thầm suy nghĩ, ngày thường có phải Tống Thanh Vi ngủ cực kỳ không tốt không, nếu không chỉ mới một buổi tối mà thôi, nguyên bản không giống người bình thường lập tức trở nên bình thường, nhìn cũng thuận mắt hơn một chút.Vì tối hôm qua hai người ngủ trễ, nên thức dậy muộn hơn bình thường một chút. Vì chuyện tối hôm qua Tống Thanh Vi thân cận quá mức với con gái mình, Khương Diệc Văn có chút lo lắng, chuẩn bị đi tìm con gái sớm nói chuyện một chút, phải nói cho con gái cách xa Tống Thanh Vi ra một chút. Không nghĩ đến còn chưa đến phòng con gái, đã thấy Tống Thanh Vi từ phòng con gái đi ra, Tống Thanh Vi còn mặc váy ngủ, gương mặt bình thường trắng như ma, giờ phút này lại hồng thuận, khí sắc hài hòa hơn bình thường rất nhiều, thật sự giống như là xuân ý dào dạt.“Chào buổi sáng dì!” Tống Thanh Vi nhìn thấy Khương Diệc Văn cũng không khách khí mà lạnh nhạt như ngày thường, giờ phút này hơi hơi mỉm cười, khóe mắt câu lên, tâm tình nhìn qua vô cùng tốt, tốt đến mức làm cho Khương Diệc Văn có loại ảo giác, giờ phút này giống như là người thân chân tình chào hỏi bình thường.Khương Diệc Văn trong lòng kỳ lạ, đối với chuyện Tống Thanh Vi rời khỏi phòng con gái mình lúc sáng sớm tràn ngập hoài nghi, giờ phút này, hoài nghi càng thêm sâu sắc, bà thậm chí còn nghi ngờ, có phải con gái cực kỳ chính phải của mình đã lăn giường với Tống Thanh Vi rồi không. Trong lòng bà vẫn nguyện ý tin tưởng nhân phẩm của con gái, nhưng là bà không tin được Tống Thanh Vi, nếu có chuyện như bà đoán, thì cũng là do Tống Thanh Vi câu dẫn con gái mình. Con gái mình thích nữ nhân, Tống Thanh Vi lại rất có nhan sắc, tâm cơ như vậy, trăm phương ngàn kế câu dẫn con gái mình, con gái mình cầm giữ không được cũng là có khả năng. Đương nhiên chuyện con gái mình có khả năng đã lăn giường với Tống Thanh Vi khiến Khương Diệc Văn vẫn có chút chao đảo, bà nóng lòng chứng thực chuyện này, như vậy sẽ không cần miên man suy nghĩ nữa.“Tối qua Tống Thanh Vi ngủ ở đây sao?” Khương Diệc Văn vừa vào phòng liền hỏi Tống Thanh Nam.Tống Thanh Nam thầm nghĩ, có phải mẹ nàng vừa rồi thấy được Tống Thanh Vi hay không, nàng biết mẹ nàng không thích mình thân cận Tống Thanh Vi quá, nếu là để mẹ biết mình cho Tống Thanh Vi ngủ ở phòng mình, mẹ mình nhất định sẽ không vui, nên Tống Thanh Nam quyết định nói dối thiện ý.“Không có ạ….” Hiển nhiên Tống Thanh Nam đánh giá chính mình quá cao, dù sao từ nhỏ đến lớn nàng rất ngoan, số lần nối dối chỉ có thể đếm trêи đầu ngón tay, giờ phút này nói dối thần sắc có chút hoảng sợ, ánh mắt hơi nháy, khiến cho Khương Diệc Văn vừa nhìn một cái liền biết con gái mình nói dối.Con gái chưa bao giờ nói dối mình, đêm qua quả nhiên Tống Thanh Vi ngủ ở đây, nếu không có chuyện gì con gái mình sao lại nói dối, thực sự là dấu đầu lòi đuôi. Khương Diệc Văn vốn là đang nghi ngờ, hiện tại hoàn toàn không nghi ngờ gì nữa, con gái mình quả nhiên ngủ với Tống Thanh Vi rồi, điều này đối với Khương Diệc Văn mà nói thật sự là quá sốc, con gái mình ngủ với Tống Thanh Vi, Tống Thanh Vi lại còn có một bộ dáng thích ý, con gái mình lại một mực trốn tránh, Khương Diệc Văn không khó đoán người trong lòng con gái là Niên Ấu Dư, nhưng mà, con gái ngủ với Tống Thanh Vi là chuyện gì chứ?! Chẳng lẽ thượng bất chính hạ tất loạn thực sự có thể di truyền sao?!!!……..//……..Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tống Thanh Nam: Này, cô ngủ thì ngủ, ra ngoài cửa làm chi lại mang bộ dáng xuân tâm nhộn nhạo như vậy, hại tôi bị nghi ngờ!Tống Thanh Vi: Vâng, đúng vậy, chỉ là ngủ thôi!
Danh sách chương