Nhện địa ngục, thế mà lại bị tên trước mặt giết chết? Người này đang che đậy thực lực của mình? Lúc trước ông ta cùng hai người khác đối phó tôi, không hề dồn hết sức lực, lòng tôi bỗng thấy khiếp sợ, vốn tôi đã cho rằng ông ta rất mạnh rồi, nhưng thật không ngờ, ông ta vẫn còn đang che giấu thực lực, hơn nữa, còn che giấu kĩ như vậy?

Ngay sau đó, Kiếm Ma lại lần nữa xuất hiện trước mắt tôi, sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng tuyệt vọng, rõ ràng, Trúc Tẩm Ngưng cũng đã không còn cách nào nữa.

- Nhãi con, mày có thể an giấc ngàn thu rồi!

Tôi cảm nhận được cái chết đang đến gần, vào thời khắc cuối cùng, tôi đưa tay đẩy mạnh Trúc Tẩm Ngưng, nhưng hình như Trúc Tẩm Ngưng đã sớm đoán trước được hành vi của tôi, lúc này, hai tay cô ấy ôm chặt thắt lưng tôi.

- Tôi nói rồi, phải chết thì cùng chết!

Đây là tiếng nói của Trúc Tẩm Ngưng, tôi cười khổ, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

Nhưng, chính lúc này, một tiếng nổ bỗng vang lên từ phía sau, khi âm thanh này vang lên, thậm chí, cả Kiếm Ma cũng hãi hùng đứng khựng lại, mà sau đó, không ngờ Kếm Ma lại từ bỏ ý định giết tôi, mà dùng một tay, nắm chặt lấy tôi.

Nhưng cho dù có như thế, tôi vẫn không thể nhúc nhích, chỉ có thể giương mắt nhìn Kiếm Ma chộp lấy mình.

Vào lúc này, tôi nhìn thấy trong hố trời Âm Tang, có mấy bóng người đang nhảy lên trên, mà không ngờ, còn có hai thân người tôi quen biết.

Chính là Phương Trình Chu và Lương Triều Sinh, lòng tôi hết sức kinh sợ, hai người này, không ngờ vẫn luôn ở bên dưới chưa ra ngoài?

tôi kinh hãi nói không thành lời, vốn dĩ cứ nghĩ là hai người này đã đi khỏi hố trời Âm Tang, nhưng không ngờ, bọn họ vẫn còn đi ra sau cả tôi, vậy thì thứ nằm ở phía dưới mà bọn họ đang tranh giành, rốt cuộc là gì?

- Thằng khốn đừng mơ chạy thoát!

Một tiếng quát lớn vang lên, lập tức, một bóng đen cũng phóng vụt ra, đó là Phương Trình Chu.

Đồng tử tôi hơi co lại, lẽ nào, hắn đã chiếm được thứ ở phía dưới? mà phía sau lưng Phương Trình Chu, là hai bóng người đang đuổi theo hắn.

Là Lương Triều Sinh và một tên mặc áo choàng đen tôi không quen biết, nhưng, tôi lại cảm nhận được luồng khí mùi quen quen từ trên người gã.

Thế lực thần bí?

Không sai, chính là thế lực thần bí mà bố tôi đang tham gia vào, bọn họ cũng xuất hiện ở nơi này sao? Lòng tôi lấp đầy kinh hãi, bỗng nhiên, thân người Phương Trình Chu xoẹt qua đỉnh đầu tôi.

Lúc này, tôi nhìn thấy trên khóe miệng Phương Trình Chu, xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.

Sau đó, Phương Trình Chu trực tiếp bay thẳng tới chỗ tôi, chỉ trong nháy mắt, đã ở trước mặt tôi, cùng lúc đó, Phương Trình Chu giơ tay ra, trực tiếp ra tay với Kiếm Ma.

Thực lực của Phương Trình Chu, không ngờ còn mạnh hơn Kiếm Ma rất nhiều, Kiếm Ma căn bản không kịp phản ứng, lập tức bị một chưởng của Phương Trình Chu đánh trúng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện