Chương 1544: Hư Vô Bên Trong Nhất

Sau khi trả lại thanh kiếm bạc cho Nephis, và không thể nói gì ý nghĩa với cô, Sunny không có nhiều việc để làm. Cậu dùng chút thời gian với Kai, Effie, và Jet, tận hưởng một giấc ngủ ngon, rồi trở lại vị trí quen thuộc bên dưới tán lá cây tôn nghiêm để thiền.

Mọi thứ có thể làm là đã làm. Họ đã chuẩn bị hết sức có thể...ít nhất cậu nghĩ vậy. Bây giờ, chỉ còn phải khiến tâm trí cậu thông thoáng, và chuẩn bị cho trận chiến sắp đến.

Sunny và đồng đội cậu đã dùng phần còn lại của thời gian Phá Xích đi qua hư vô trống rỗng khiến tâm trí thoải mái và trái tim cứng cáp. Trận chiến mà họ sắp đối mặt hứa hẹn là ghê gớm...

Nhưng nói thật lòng, Sunny không thấy khó để khiến tâm trí bình tĩnh và chuẩn bị đối mặt với bất cứ thứ gì sắp đến.

Cậu chỉ có thể cảm thấy lo lắng đến độ mất ngủ trước một trận chiến quyết định bao nhiêu lần mà thôi. Cậu đã trải qua quá nhiều trận chiến đẫm máu ở Nam Cực và chờ đợi một trận khác từ lâu đã trở thành một sự kiện bình thường. Chuẩn bị tinh thần không chỉ là một kĩ năng, mà còn là một thói quen.

Nên, Sunny thấy bản thân cảm giác bình tĩnh đến kì lạ. Cậu chậm rãi ngẫm lại những thứ bản thân đã trải qua trong Mộ Ariel, sắp xếp lại những thứ đã học và mài giũa những thứ cơ bản. Phát triển nhanh là rất được chào đón, nhưng mà không thể tiêu hóa nhiều thứ cậu đã đạt được có thể khiến căn cơ của cậu trở nên bất ổn.

Cậu phải loại bỏ toàn bộ những sự bất ổn đó trước khi đến Bờ Vực.

Những người khác cũng đang làm vậy, mỗi người có biện pháp của riêng mình. Trong lúc Sunny thiền dưới cây tôn nghiêm, Nephis rèn luyện với thanh kiếm mới, làm quen với trọng lượng và sức mạnh của nó.

Jet đã tìm thấy một cái võng, từ nơi nào đó, để thoải mái nằm ngủ. Effie đang sung sướng ăn vặt những thứ mà cô đã chuẩn bị cho bản thân. Kai đang rèn luyện một thứ cung thuật kì lạ, rõ ràng là kém hiệu quả trong lúc lơ đãng ngâm nga một bài hát. Cassie đang điều khiển con thuyền, việc mà có vẻ khiến cô bình tĩnh đi.

Mordret, đủ ghê rợn, là đang kiểm tra bộ sưu tầm cơ thể của hắn. Vài bộ cơ thể đó là thuộc về những người Thức Tỉnh sở hữu những năng lực độc nhất, nên hắn có lẽ đang lên kế hoạch về lúc và nơi dùng chúng để có hiệu quả tốt nhất.

‘Thằng kia...đúng là thứ ớn lạnh mà.’

Sunny lắc đầu, rồi đi kiểm tra những cái Bóng của mình...thứ được tạo ra từ những sinh vật mà cậu đã giết. Chắc chắn là không hề ớn lạnh chút nào.

Mọi thứ có vẻ ổn thỏa. Mọi người đã sẵn sàng.

...Nhưng mà trước khi họ có thể quay trở lại Dòng Sông Vĩ Đại, một sự kiện bất ngờ đã ảnh hưởng đến kế hoạch của họ.

Sunny đang trên đường đi đến mũi thuyền khi mà có một âm thanh ồn ào vang lên từ bên dưới thuyền, và cả con thuyền đột nhiên rung chuyển. Nghiến răng, cậu ngay lập tức bước xuyên bóng tối và xuất hiện trong nhà bếp, nơi mà hình như âm thanh đã phát ra từ.

Cậu đã trông đơi nhìn thấy thứ Sinh Vật Ác Mộng ghê gớm nào đó mà đã đến từ hư vô và xâm nhập vào Phá Xích, hoặc có lẽ là Mordret đang cố giết một thành viên của tổ đội...nhưng mà không có gì như vậy xảy ra cả.

Thay vì vậy, cậu chỉ thấy Effie đứng gần tường, rít lên những tiếng chửi thề. Nắm đấm cô đã đập vào gỗ bền bỉ, khiến nó rạn nứt. Bàn tay còn lại nằm trên bụng.

Gương mặt cô tái nhợt, và nhăn nhó vì đau đớn.

Trước khi Sunny có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, Kai và Jet đã xuất hiện ở cửa. Cassie cách họ không xa.

Mordret đã thấy không cần phải xuất hiện, nhưng mà tên kia nhất định là đang quan sát thông qua những phản chiếu. Còn Nephis thì đang ở lại đuôi thuyền, điều khiển nó.

“Chuyện gì xảy ra?”

Effie ngập ngừng vài giây, rồi quay về phía họ và nặn ra một nụ cười. Cảnh tượng đó là quen thuộc, nhưng mà Sunny bất an bởi vẻ u ám, đắng chát trong mắt cô.

Nữ thợ săn hít một hơi sâu và nói, giọng nói cô hơi gắng gượng:

“A...Tôi nghĩ...đó là một cơn co thắt.”

Sunny bất động một giây, cố hiểu ý nghĩa của thứ Effie vừa nói. Rồi, gương mặt cậu ngã xuống.

Họ đã rời khỏi Thất Sủng nhanh đến vậy chính xác là vì họ đã hi vọng có thể kết thúc Ác Mộng này trước khi Effie phải sinh. Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu đứa bé của cô được sinh ra ở nơi này...liệu nó sẽ là một người Sinh Ở Sông, hay là Người Ngoài? Liệu đứa bé có bị mắc phải Ma Pháp Ác Mộng khoảnh khắc nó ra đời? Liệu nó có thể sống sót lúc quay trở lại thế giới thức tỉnh? Bởi vì họ không biết, họ không thể mạo hiểm. Họ phải thoát khỏi Mộ Ariel sớm nhất có thể, và đã có vẻ như là có đủ thời gian.

Nhưng định mệnh có kế hoạch khác. Mặc dù Effie đã chưa có bầu đủ chín tháng, lúc lâm bồn của cô đã đến sớm.

Nhưng mà nhìn từ một góc độ khác, thì cô đã có đứa bé này gần hai năm rồi. Nên, nếu có gì, thì sự sinh nở này là đã quá trễ rồi.

“...Xin lỗi, mọi người.”

Sunny cau mày.

Một giây sau đó, cậu nói bằng giọng nghiêm khắc:

“Cô xin lỗi cái gì chứ? Bớt nhảm nhí ngay cho tôi. Còn có...làm ơn đùng có phá vỡ con thuyền thêm nữa. Chúng ta cần nó để đi trong vực thẳm không đáy này, nên, cô biết đó, sẽ rất bất tiện nếu nó tan vỡ quanh chúng ta.”

Cậu liếc nhìn những thành viên khác của tổ đội. Jet và Kai nhìn cực kì lo lắng, còn Cassie thì duy trì biểu hiện bình tĩnh.

‘Đầu tiên, mình cần mang Nephis đến đây.’

Effie là một Bậc Thầy, và việc sinh nở của cô phải nói là bất thường. Sunny có rất ít kiến thức về việc đỡ đẻ, nhưng mà cậu biết rằng có một healer mạnh mẽ ở ngay bên cạnh là sẽ cực kì có ích.

Nephis có khôi phục từ cổ bị gãy và gần như cả cơ thể bị làm cho bay hơi. Chắc chắn, đảm bảo cả Effie lẫn đứa bé sống sót lúc sinh ra sẽ không phải vấn đề.

Đuổi đi những ý nghĩ không cần thiết ra khỏi đầu, cậu chuyển vào chế độ giải quyết vấn đề và kéo Kai đi.

“Đi thôi...cho phái nữ chút không gian đi.”

Rồi, liếc nhìn Cassie, cậu nói:

“Tôi sẽ kêu Nephis xuống. Cô...có lẽ biết nên làm gì hơn tôi.”

Nhận một cú gật đầu từ cô gái mù, cậu dẫn Kai rời khỏi.

Lên đến boong trên của thuyền, Sunny đi đến đuôi thuyền và ngừng lại gần Nephis, người đang nhìn cậu với một câu hỏi im lặng.

Cậu chần chừ một giây.

“...Effie có vẻ như đang sắp sinh. Đi đi, họ đang đợi. Tôi sẽ điều khiển con thuyền.”

Lông mày nhíu lại trên gương mặt Neph, và cô rời khỏi vòng tròn kí tự mà không nói thêm gì. Nhanh chóng, chỉ còn lại Sunny và Kai.

Nhưng không được lâu.

Mordret xuất hiện từ đâu đó, nhìn họ với ánh mắt tò mò.

“Tôi không thể không vô tình nghe thấy. Có vẻ như sói con sắp ra đời hử? Thật là háo hức. Không thể nói là tôi từng nghe về một đứa trẻ sinh ra trong Ác Mộng...đó chắc là lần đầu tiên, kể cả trong những Đại Gia Tộc...”

Trước khi hắn nói xong, Kai đột nhiên quay người và giơ lên một tay. Như thể muốn nắm lấy cổ áo Mordret, nhưng Kai đã kịp kiềm chế bản thân, và đơn giản đặt một tay lên vai hắn.

Ánh mắt thường dịu dàng của Kai đang tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo và phẫn nộ

“...Tránh xa đứa bé đó, Hoàng Tử Mordret. Tôi đang cảnh cáo anh.”

Giọng nói trong trẻo của Kai không chứa đựng quyền uy của Kĩ Năng Vượt Bậc, nhưng mà nó vẫn đánh vào Hoàng Tử Không Gì Cả như một làn sóng. Mordret nhìn chăm chú cung thủ có duyên...thường là có duyên vài giây, sự thú vị dần biến mất khỏi ánh mắt hắn.

Rồi, hắn khịt mũi.

“Cậu xem tôi là gì? Một con quái vật chắc?”

Hắn lắc đầu.

“Ừ thì, được rồi, tôi có lẽ có chút quái vật. Nhưng tôi không ngu ngốc. Lấy cơ thể một đứa trẻ thì được gì chứ? Bình tĩnh đi Vượt Bậc Giả Nightingale. Chúng ta trên cùng một con thuyền. Đúng nghĩa đen luôn đó.”

Kai lườm hắn thêm vài giây, rồi chậm rãi rút tay về và lùi lại một bước, tựa lên thành thuyền. Biểu hiện của hắn đột nhiên ảm đạm và đau đớn.

Kai im lặng một lúc, rồi nói bằng giọng lạc lõng:

“Làm sao...chuyện này xảy ra?”

Sunny biết cảm giác của Kai, vì cậu cũng đang có cảm giác như vậy.

Dù vậy thì, cậu đột nhiên có một xúc động nực cười là bắt đầu giải thích việc chim hoa ong bướm cho bạn mình, giống như Effie đã làm với cậu quá nhiều lần.

Điều khiển Phá Xích xuyên qua hư vô hắc ám, Sunny đột nhiên bật cười.

“Chỉ cứ vậy mà xảy ra thôi. Đừng lo lắng...có Nephis ở đó, sẽ ổn cả thôi.”

Nhưng mà, cậu biết bản thân việc sinh con không phải thứ khiến Kai lo lắng.

Đó là mọi thứ khác.

Lắc đầu, Mordret đi đến mép của boong thuyền và nhìn vào nơi trống rỗng hắc ám bên ngoài.

Đâu đó phía xa, Dòng Sông Vĩ Đại trôi chảy, một đoạn dài của nó phủ trong sương mù. Bên ngoài sương mù của Nguồn, Bờ Vực đang đợi họ.

Hắn mỉm cười.

“Đúng là một Ác Mộng kích thích, phải không hả?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện