Nghe vậy trong lòng Phó Thanh Huyền cũng thở phào nhẹ nhõm

Phù,không sao rồi gần 5 tiếng trôi này khiến tim như muốn rớt ra ngoài vậy cũng may cô ấy đã ổn cả rồi

Phó Dương Thần ngồi đó cả người cũng bất giác thả lỏng

Cẩm Thanh Hà vừa đẩy ra trên đầu có mảng băng dài vẫn còn thở oxi với truyền nước.Bao nhiều dây dợ đi vào cơ thể khiến tin anh nhói đau cũng đi theo vào phòng dưỡng sức

Phó Dương Thần nhìn Cẩm Thanh Hà đang thở oxi hỏi

Sao phải thở oxi không phải đã phẫu thuật xong rồi sao

Thương Trì ngán ngẩm khi Phó Dương Thần hour vậy

Do bây giờ vừa mỡi phẫu thuật thân thể cô ấy yêu hơn người bình thường rất nhiều đi qua cửa này gần như là bước qua cửa tử rồi đó

Sau một lúc khai sáng Phó Dương Thần cũng đã hiểu nhưng lại hỏi

Bao giờ cô ta mới tỉnh lại

Thương Trì suy nghĩ một hồi rồi trả lời

Chắc là cũng phải tầm khoảng 2 hay 3 ngày tùy thuộc vào sức khỏe của cô ấy thôi

Anh thấy cô đang đẩy vào phòng hồi sức cũng đứng dậy đi theo

Phó Thanh Huyền thấy vậy liền đẩy Phó Dương Thần ra khỏi phòng của Cẩm Thanh Hà nói

Tại anh coi ấy mới bị vậy nên lo mà về nhà điều tra đi em sẽ ở đây trông cô ấy

Phó Dương Thần tức giận nhưng không làm gì được cũng miễn cưỡng ngó vào trong nhìn cô một chút rồi đi trở về nhà



Trên đường về nhà anh nhận được cuộc gọi người hầu đã khai ra ai là người đã đẩy Cẩm Thanh Hà xuống cầu thang

Nghe được tin đấy anh lập tức quay về nhà

Khi đến nhà,anh nhanh chóng đi đến phòng tra tấn

Vừa bước vào,một cô gái toàn thân toàn vết thương khóc lóc chạy bò đến chân anh nói

Tôi...tôi nói cho anh hết

Anh xỏ tay vào túi quần lấu chân nâng cằm cô lên nói

Nói đi,sai một câu bẻ một ngón tay

Cô ta sợ hãi bắt đầu kể lại

Lúc đó...tôi thấy tiểu thư Thẩm Ngọc Liên đi đến chỗ của Cẩm Thanh Hà đẩy cô ấy ngã xuống cầu thang.Tôi đứng đằng sau nhìn thấy hết tất cả đã bị Thẩm Ngọc Liên phát hiện uy hiếp nếu như nói r**a sẽ liên lụy đến cả nhà nên**....

Phó Dương Thần nghe đến đấy mặt mành anh đen lại nói

Thả cô ta đi,đuổi việc sau

Cô ấy nghe vậy liền nhanh chóng ôm chân anh nói

Phó thiếu đừng đuổi việc tôi mà,nếu đuổi thì tôi biết làm ở đâu đây

Mặc kệ lời nói anh đá mạnh cô ta ra rồi đi ta ngoài

Anh đi đến phòng của Thẩm Ngọc Liên.Vừa mở cửa cô ta nhìn thấy anh nhanh chóng chạy đến nói

Anh,Cẩm Thanh Hà cô ấy sao rồi



Phó Dương Thần đẩy Thẩm Ngọc Liên ra nói

Em đã đẩy Cẩm Thanh Hà xuống cầu thang phải không

Thẩm Ngọc Liên chột dạ nhưng vẫn cố gắng biện minh

Không phải mà,lúc cô ấy bị ngã cầu thang thù em đang tắm trong phòng mà

Anh cau mày nhìn cô ta

Người giúp việc đã nói hết rồi,tại sao em phải đẩy cô ấy chứ

Thẩm Ngọc Liên biết không giấu được bèn nói

Tại sao anh chỉ quan tâm đến cô ta chứ rõ ràng em mới là người lớn lên từ nhỏ cùng anh cơ mà.Tại sao cô ta chỉ mới đến có hơn nửa năm đã khiến anh nuông chiều cô ta chứ còn em thì sao em là gì của anh

Phó Dương Thần nhanh chóng vạch rõ ranh giới

Xin lỗi,anh chỉ coi em như em gái của mình thôi

Thẩm Ngọc Liên khóc nói

Vậy còn Vũ Ly thì sao,cô ấy cũng là người yêu anh mà

Nghe thấy tên Vũ Ly anh liền hét lên

Đủ rồi,cô ấy đã chết rồi

Anh ngập ngừng một lúc rồi nói

Anh cũng đã hết yêu cô ấy rồi nên đừng nói nữa.Cẩm Thanh Hà cũng chỉ là người tình thôi,đừng suy nghĩ lung tung
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện