Cả đêm cùng chỗ với Medusa, còn được nghe nàng kể cho cậu biết tao ngộ của bản thân của nàng. Shin biết nàng không có nói dối, từ giọng nói lãnh đạm của nàng, như đang kể ra một câu chuyện của kẻ khác vậy. 

Căn cứ vào nhịp thở và tiếng tim đập của nàng, đều cho Shin thấy.

Nàng đã coi như chấp nhận số phận hẩm hiu của bản thân mình, không có tình yêu hay thù hận trong giọng nói của nàng….chỉ có ước muốn được sống mãnh liệt, khiến nàng còn tồn tại đến giờ.

Ngoài ra, nàng còn kể cho Shin nghe hoàn cảnh của nàng khi rời khỏi đền thờ thần Athena. 

Lấy ngôi đền bỏ hoang ở gần đó, là nơi ngủ qua đêm và là nơi che mưa che gió cho nàng mỗi đêm. 

Không những vậy, những ai đi ngang qua nơi đó, chỉ cần là thương nhân dẫn đội buôn bán, thì phải bỏ một đồng vàng vào hồ phun nước của ngôi đền mà Medusa đang sống. Đó là tiền mãi lộ, cho đoàn người quấy rầy sự yên tĩnh của nàng.

Nghe đến đây, Shin không cấm muốn cười, rõ ràng nàng là muốn số tiền đó để sống qua ngày. Vào miệng nàng, lại thành quấy rầy sự yên tĩnh của nàng. Thật là che dấu đáng yêu a.

Mỗi ngày đều có thương nhân đội đi ngang qua, ngôi đền bỏ hoang của nàng. Nhờ thế nên nàng thật sự cũng đủ ăn đủ sống và chỉ có như thế...không hơn.

Vào tai Shin, lại dịch thành.

Thương đội đi ngang qua, tiền chỉ đủ ăn chứ không có dư giả gì. Thật nghèo… ┭┮﹏┭┮

Khi màn đêm buông xuống, mới là lúc nàng đi ra chợ đêm của con người để mua sắm thức ăn và vật dụng cần thiết.

Vào tai Shin lại thành, ngày ngày như chuột chạy qua đường, chỉ đến đêm mới dám ra cửa… Thật thảm! ┭┮﹏┭┮

Shin không cấm muốn câm nín, đây là vị thần đầu tiên có cuộc sống thảm hại nhất mà cậu từng gặp.

Tuy chỉ có mấy tia thần vị yếu ớt, nhưng nàng vẫn chăm chỉ hàng ngày cầu nguyện cho con người, để họ đạt được mùa màng bội thu. Lâu lâu, còn thu dưỡng mấy đứa nhỏ bị bỏ rơi và nuôi chúng đến khi trưởng thành, thì nàng mới im lặng rời khỏi.

Những ai có ý định gây tổn thương nàng và muốn giết nàng, thì nàng mới biến họ thành đá.

Shin thở phào nhẹ nhõm, nàng thật ngốc và thiện lương. Nhưng cũng biết cách tự bảo vệ mình, điều này cũng làm Shin cảm thấy đau lòng cho nàng.

Medusa nàng còn không biết, sau này sẽ có một người anh hùng tên là Perseus, con của thần Zeus. 

Sẽ được các vị thần ban tặng cho: Tấm khiên của Athena, Đôi dép có cánh của Hermes, một thanh kiếm từ Hephaestus và khả năng tàng hình từ Hades. 

Và nhiệm vụ của Perseus là giúp dân làng diệt trừ lũ quái vật. 

Thật không may, Medusa là người duy nhất trong ba con quỷ Gorgon mà không có sự bất tử phù hộ. 

Vì vậy, Perseus mới có thể giết chết Medusa bằng cách dùng hình ảnh phản chiếu qua tấm khiên của Athena, để phản đòn tấn công hóa đá bằng mắt của Medusa.

Kết cục cuối cùng của nàng, hình như là bị cắt bỏ đầu và được giao cho thần Athena, để vị thần này gắn đầu Medusa lên tấm khiên của mình.

Nhìn cô nàng hiền lành ăn uống hạnh phúc, Shin lại có một ý tưởng. Cậu muốn bảo hộ cho Medusa và rằng bề ngoài của cô, không đáng sợ như là cô nghĩ.

“ Nếu nàng không có chỗ để về, thì cứ đi theo ta đi. Tuy rằng ở nơi đây, chỗ ở thì ta không dám đảm bảo với nàng. Nhưng chắc chắn, nếu ta có ăn ngon thì nàng cũng sẽ không bị bỏ đói.” Shin đợi nàng ăn xong, rồi mới nói ra lời đề nghị của mình.

“ Như vậy, có thể cho ta hỏi một câu không? Ta vẫn luôn thắc mắc nãy giờ, ánh mắt đầu tiên ta nhìn vào mắt chàng...Tại sao chàng lại không bị biến thành đá?” 

Tiếng Medusa vừa dứt lời, bầu không khí lại một lần nữa quay về với sự im lặng đột ngột.

Đây không phải là vấn đề tính nhiệm hay không tính nhiệm. Nếu Medusa đã ra mặt hỏi, Shin cũng nên thử tin tưởng cô nàng? 

(Ha ha, như vậy là sai lầm nha các bạn.)

Tuy là cậu là con trai của Itachi, nhưng Shin hầu hết đều dành nhiều thời gian để cùng Pluto học tập rất nhiều thứ.

Cho nên, cậu sẽ không ngây thơ chỉ vì cái gọi là đồng tình rồi mất đi sự cảnh sát, thứ đó rõ ràng sẽ không có trong từ điển của cậu.

Có lẽ đã dự đoán được từ trước, cậu sẽ bị Medusa hỏi như vậy. Shin ngay từ đầu đã vừa đeo kính sát tròng bên trong, bên ngoài còn bỏ thêm bộ kính cũ của cậu.

“ Theo ta suy đoán, khả năng biến người khác thành đá của nàng là yêu cầu nhìn trực tiếp vào mắt đối phương. Còn ta thì mắt bị cận, nên phải đeo mắt kính thì mới nhìn rõ được mọi thứ xung quanh. Cho nên, khả năng của nàng mới không thể ảnh hưởng gì đến ta được. An tâm, khả năng biến người thành đá của nàng...vẫn còn hữu dụng, chứ cũng không mất đi đâu.”

Nghệ thuật ăn nói, cũng là một thứ kĩ năng quan trọng trong sinh tồn. Việc nói thật xen kẽ không nói, cũng không hẳn là nói dối. Đó là một trong những thứ mà cậu học tập được ở chỗ Pluto cửu cửu.

Đồng thời, đây cũng là một phần Shin muốn thử Medusa xem. Cô nàng sẽ phản ứng ra sao, khi biết được điều này. Nếu cô nàng có ý định lấy đi của Shin cái mắt kính, hòng ý đồ biến ân nhân của nàng thành đá. Shin sẽ rất vui lòng, xiên nàng từ cổ họng xuống dưới. 

Dù sao, cậu cũng chưa ăn qua thịt Medusa lần nào nha.

Cho nên, đừng để cậu thất vọng nha ~ Medusa ~ 

( Uhm, nói theo một cách nào đó, Shin trong máu cũng có một chút biến thái a ≡(▔﹏▔)≡)

Việc tiết lộ ra suy đoán của Shin, phần nào khiến Medusa cũng yên tâm. Đồng thời, Medusa lại càng thêm tính nhiệm Shin hơn. Hai người lại cùng nhau ngồi gần lại, cùng uống trà Atiso và tán gẫu về những trải nghiệm đã qua của mình.

“ Đây là thứ gọi là trà sao? Ngọt ngọt, lại hương như vậy. Nơi cậu sinh sống, thật sự là thần kì. Thiếp thân thật sự, rất ghen tị với cậu đấy. Chẳng bù cho nơi thiếp sinh ra, con người chỉ cần đủ ăn no, cũng đã là một niềm hạnh phúc rồi. Đâu có nhiều đồ ăn ngon như nơi chàng sinh ra.” 

Nhập khẩu vào miệng từng ngụm trà ngon, Medusa mơ màng như nhớ lại nơi nàng sinh ra và lớn lên.

Vị chát đắng của bánh bột ngô, phải chấm với nước mới có thể nuốt vào họng. Nếu may mắn, săn được thú rừng thì không nói làm gì. Mùa đông là lúc nàng khổ sở nhất, ai cũng nghĩ mùa đông thì rắn thường sẽ ngủ đông. Nhưng nàng lại, không phải là rắn bình thường, ngủ nhiều hơn thì cũng không có ích gì, đã thế thức ăn và nước uống mùa đông cực kỳ lại khan hiếm.

Với lại, nàng cũng không dám buông thả ngủ đông một giấc sâu. Ai biết được, khi nàng ngủ rồi sẽ có ai đó đột nhập vào nơi nàng sống. Và giết đi nàng hay thậm chí, lấy đi mọi thứ trên người của nàng? Bộ da rắn xinh đẹp của nàng, sẽ trở thành áo giáp hay vật trang sức của những kẻ có tiền nọ? 

Ai biết được, bề ngoài xấu xí của nàng là một trái tim luôn sợ hãi mọi thứ.

Con người, họ chỉ nghe thần linh của họ nói một cách phiến diện của sự thật. Mặc cho phân biệt đúng sai, những việc nàng không làm cũng bị gắn cái cho mác là quái vật đáng sợ.

Có khi nàng nghĩ đến một nơi thật xa, không ai quen biết hay một nơi cách xa với thế giới con người...lại là điều hạnh phúc đối với nàng? “ Đi ngủ thôi, Medusa...ta có thể gọi tên của nàng là Medusa không?” 

Biết Medusa đang nghĩ đến những kí ức không vui, để tránh cho cô nàng… càng nghĩ càng nản. Shin làm bộ ngáp dài buồn ngủ.

“ Chàng buồn ngủ rồi à? Trời cũng đã khuya rồi… chúng ta cũng nên ngủ thôi.” Medusa nhìn nhìn bên ngoài trời mưa vẫn còn rất nặng hạt, cô lôi kéo áo sơ mi của Shin sát cơ thể cô hơn.

“ Lộc cộc ~~” 

Shin hít sâu một hơi, che mũi lại. Cho Medusa mượn áo mặc, đúng là một thử thách khó khăn. Mặc kiểu này, còn nóng bỏng hơn không mặc à.

Shin nhận mệnh, buồn bực trải áo khoác trên đất, cậu vừa tính nằm xuống.

“ Chúng ta ngủ chung với nhau đi.”

Nhìn cái ổ nhỏ, côi cút thảm hại của Shin. Medusa không cấm cảm giác tội lỗi, dù sao kẻ này cho dù có linh hồn của người trưởng thành, mà cơ thể của một đứa trẻ thì cũng chẳng thể làm gì nàng được. Ai biểu, Medusa nàng ngoài con mắt có thể biến người thành đá, còn có thể nhìn được dáng vẻ linh hồn của một người.

Ai nói dối trước mặt nàng, tuyệt đối là sẽ ăn thiệt thòi.

“ Nàng không sợ ta sẽ làm gì nàng sao?” Hơi chút ngạc nhiên Medusa sẽ nói như thế, Shin hơi đến gần ép sát nàng.

“ Phốc ~ Thiếp thân nghĩ với cơ thể còn chưa thành thục của chàng… thì chàng có thể làm gì được thiếp?” 

Medusa không chút khách khí, cười run lên. Làm cho cặp đào tiên của nàng, muốn từ áo sơ mi đơn bạc nảy ra, làm người ta mơ màng tưởng chạm vào chúng.

Chưa gì Shin chỉ cảm thấy cô nàng đã muốn vểnh đuôi lên. Nghênh ngang leo nhà mà muốn lật luôn nóc? Không coi cậu ra gì hết.

Như thế là không được nha.

Xem cậu trị cô nàng thế nào đây.

Tủm tỉm cười đến gần, Shin nụ cười có độc, làm Medusa không hiểu sao...muốn chạy? 

( Xôi thịt ~~ xôi thịt đê!!!)

Tiếp cận đến gần Medusa, Shin vuốt ve nhẹ nhàng sau cổ nàng. Một nụ hôn rơi trên má Medusa, nhìn cô nàng ngốc ngẩn người ra vì ngạc nhiên. Shin không cấm cười nhe răng xấu xa, cậu khí thế không cản được liếm láp tai nàng một tí.

Cảm giác được hơi thở nóng bỏng của Shin, phía sau tai của mình Medusa...lần đầu tiên sinh ra hối hận, cô tại sao lại trêu chọc tên nhóc này à? 

Cơ thể cô rất mẩn cảm, đặc biệt là khi bị người khác phái vuốt ve và yêu thương như thế. Làm Medusa muốn nhũn cả ra, đám rắn nhỏ trên đầu cô, cảm giác được Medusa đang động tình.

Một đám rắn nhỏ không chút do dự bán đứng chủ nhân mình. Cả đám hướng về phía khuôn mặt, Shin...hôn chụt chụt!! ( Háo sắc dữ bây ≥◇≤)

Shin?? ⊙△⊙

Các ngươi cũng chuôi ra cả đám, đòi hôn???

Medusa nhìn một màn này, không cấm khuôn mặt xanh mét. Vừa thẹn thùng lại sợ hãi, sợ Shin sẽ không chút do dự ném cô ra xuống. Dù sao, loài Gorgon được coi là quái vật, chắc chắn phải có gì đó khác loại, mới khiến con người sợ hãi họ như thế.

Nhìn Medusa ánh mắt tự ti lại hốt hoảng, Shin biết cô nàng lại chán ghét giống loài của mình là xấu xí.

Khẽ nheo mắt lại, Shin cười lên ha hả. Không chút do dự nào, cho các con rắn nhỏ trên đầu Medusa...mỗi con một nụ hôn.

Cả đám bị hôn đến ngất xỉu. 

( Được trai đẹp hôn nè!! Hạnh phúc quá ~ ta xỉu trước đây!! (///▽///))

Thật sự, quá là đáng yêu a.

Nhìn phản ứng của đám rắn nhỏ, Shin không hiểu sao lại dùng ngón tay nhẹ nhàng…cọ cọ từng con rắn nhỏ một tí.

“ Ách!! Chàng đang làm cái gì thế?” 

Medusa lùi lại, hai mắt hoảng sợ nhìn vào ngón tay Shin chằm chằm. Khuôn mặt trắng nõn, không hiểu sao lại bắt đầu đỏ lên phong tình vạn chủng. Chỉ là cái liếc mắt khẽ thôi, lại giống như oán trách lẫn hờn dỗi Shin vậy.

“ Thật sự, chúng rất đáng yêu, nên ta sờ một chút...thật sự, không thể sờ sao?” Shin cũng không biết, hôn đám rắn nhỏ trên đầu Medusa, là điều cấm kị.

“ Không...không phải. Chàng…chàng không sợ sao? Chúng thật ghê tởm...chúng thật...xấu xí.” 

Hốc mắt Medusa lại đỏ lên. Hai tay che mặt cô lại, giọng run rẩy nức nở nói.

“ Không nha. Ta thấy chúng rất giống nàng vậy, rất dễ thẹn thùng...cũng rất đáng yêu a.” 

Khẽ kéo hai tay Medusa ra, Shin liếm những giọt nước mắt trên mặt cô, rồi hôn hôn cô một chút trấn an nội tâm yếu đuối của cô.

Tim như đập nhanh muốn nhảy ra ngoài, Medusa thân thể không hiểu sao, sức lực đều đi đâu hết.

Nằm trong vòng tay Shin, Medusa người càng mềm ra như không có xương vậy. Cả cơ thể cô, đều tựa hết vào cái ôm của cậu.

Shin hiện tại vẫn còn chưa mặc quần áo đàng hoàng, thân thể trẻ tuổi da thịt dán lên nhau. Với mùi hương thuần tịnh ngọt ngào, thật cmn trí mạng như x dược với Medusa cô mà.

Mím môi đỏ mọng xinh đẹp lại, Medusa giãy giụa tính thoát ra khỏi cái ôm ấp của Shin. 

Cô biết, nếu cứ thế đi xuống. Cô sẽ không bao giờ có thể thoát ra khỏi cái ôm của cậu mất. Cô sẽ không còn là chính mình nữa, nếu cô không…

“ Đừng thoát khỏi ta, trong mắt của ta. Nàng là người xinh đẹp nhất và có tấm lòng rộng rãi nhất mà ta từng gặp. Tin tưởng ở ta, nàng hiện tại vẫn là như thế không thay đổi, vẫn là một người con gái xinh đẹp nhất. Ta rất thích nàng nha Medusa ~”

Giọng nói của Shin như có ma lực làm Medusa bình tĩnh lại, cũng không còn quá nhiều giãy giụa nữa. 

“ Ta...có thể...tin chàng...được không?” 

Giọng nói yếu ớt, của Medusa đã đem cô không che lấp gì nữa trước mặt Shin.

Cô yếu đuối.

Cô sợ hãi.

Và cô...trong thâm tâm...vẫn luôn ước ao có được một tình yêu đẹp...

Vĩnh viễn...vĩnh viễn không thay đổi.

Lần này, cái hôn ấm áp ngọt lành của Shin rơi xuống miệng của Medusa.

Cô hoàn toàn đã không thể cứu vãn được chính cô nữa. Người trước mắt Medusa cô, nhỏ bé lại không cao lớn, không đội trời chân đạp đất bá đạo. 

Nhưng lại có một tấm lòng sắt son, bao la mà lại ấm áp khiến cô cảm thấy được cậu ôm...thật sự quá hạnh phúc.

Giống như cái cảm giác, được coi trọng, là báu vật mà cậu trân trọng vậy. Dù chỉ là một cái ôm thôi cũng khiến Medusa muốn rớt nước mắt, vì được người quan tâm và yêu thương.

Từng bị kẻ cưỡng gian, từng bị vị thần mà nàng tính ngưỡng ruồng bỏ. Nàng không có gì cả, không ai quan tâm, không ai lo lắng, không ai biết con người thật sự của nàng như thế nào.

Khẽ vòng tay, ôm lấy eo của Shin. Medusa tham lam, hưởng thụ lấy hạnh phúc ngọt ngào lúc này trong hang động.

“ Chụt...chụt ~”

Được sự đáp lại của Medusa, Shin như được cổ vũ thêm, cậu càng gia tăng thêm rồi nụ hôn của mình.

Như vị vua bắt đầu công thành đoạt đất, chiếm cứ miệng thơm của Medusa. Lưỡi cậu xâm nhập vào miệng nàng, miêu tả thâm dò rồi cùng nhau múa.

“ Ưm ~ hộc hộc. Đừng...đừng nhanh...như thế. Thiếp chịu...không nổi ~ Ngô ~~”

Bị hôn đến hít thở không thông, Medusa đuôi rắn không khống chế được quấn lấy quanh người của Shin cọ cọ...đi xuống.

“ Ngô!!!”

Cảm giác được đuôi rắn lạnh lẽo, làm Shin càng thêm yêu thích mà cắn nhẹ vào môi Medusa xem như trừng phạt nho nhỏ.

Khi tách ra, một sợi tơ bạc từ miệng hai người, làm bầu không khí càng thêm phần sắc dục.

Có lẽ là, thật sự động chân tình. 

Một mùi hương, ngọt nhẹ từ người Medusa tỏa ra. Giống như câu dẫn người ta phạm tội, Medusa hoàn toàn trầm mê trước nụ hôn của Shin. 

Tùy cậu chơi đùa cơ thể cô.

Hai luồng tiểu bạch thỏ đã nhảy ra tự lúc nào, Shin tay không cấm nhẹ nhàng vuốt ve, xoa nắn chúng.

Nhìn chúng trong tay cậu biến hình, tuy là rắn, thân thể Medusa là động vật máu lạnh. Nhưng cũng không làm Shin mất đi hứng thú, cậu trêu chọc Medusa khiến cô liên tục thở dốc cầu xin tha thứ. 

Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Shin biết hiện tại không được. Nơi đây không phải là chỗ thích hợp cho chuyện nam nữ trên giường.

“ Á ~~ a”

Như không cam lòng, Shin cắn nhẹ một bên nhô lên trên ngực của Medusa, rồi liếm mút chúng.

“ Ô ~ ô ~”

Bên kia, Shin cũng không làm nó cô đơn, tay cậu nhéo nhẹ nàng vài cái.

Nhìn đã muốn ngất xỉu Medusa, Shin đứng dậy mặc lại quần áo của mình.

( Chơi ác chính là đây!! ^^)

Một bên từ trong khoái cảm tỉnh lại, Medusa nhìn Shin đang mặc lại quần áo lại từ từ...gợi cảm eo ngư nhân tuyến, với màu da trắng nõn nà mà xinh đẹp. Đặc biệt mông kia, bao vây quần tam giác, lại cong lại vểnh...cô chỉ cảm thấy cả người đều nóng lên, mũi lại có phần hơi ngưa ngứa. 

(Cặp này hợp nhau cực kỳ ≧▽≦)

“...” Mặc tốt quần áo, Shin vừa quay đầu lại.

Ánh mắt Medusa, nhìn cậu sao?? Giống như rất đói a a a!!! ⊙△⊙

“ Nơi này quá ẩm ướt, chúng ta… Ta không nghĩ cho nàng cùng ta...lần đầu tiên ở đây à… Đêm nay tha cho nàng đấy.” Shin đến gần Medusa, lột ra áo sơ mi đã ướt đẫm mồ hôi của nàng.

Cậu lại đi nấu một chậu nước nóng mới, rồi lau mình cho Medusa. Dù sao chỉ đùa nghịch cô nàng một chút, thì cô nàng đã ướt đẫm mồ hôi rồi. Cậu chỉ đơn giản nghĩ, ngủ như thế là không tốt lại dễ bệnh mà thôi. Hôn thì đã hôn rồi, sờ, liếm cắn cũng rồi, nên lần này Shin chỉ đơn giản là lau mình bình thường cho Medusa thôi.

Với lại, lần này khác với lần đầu tiên. Hai người dù sao cũng đã thích thượng đối phương, Shin vui vẻ vừa lau mình cho Medusa, vừa ngắm nghía thân thể nàng bổ bổ con mắt.

Trong quá trình lau mình cho cô, Medusa chỉ cho Shin một nơi bên dưới thân cô, có cái vảy đặc biệt.

“ Nơi này, khi làm tình thì sẽ dễ dàng đẩy ra. Chàng...chừng nào lên...lên giường...cùng thiếp thì...nơi này...A ~”

Cái vảy này to hơn vảy bình thường một chút, màu lại tươi sáng hơn một chút. Medusa vừa mới qua cơn động tình, nên cái vảy này, sờ lên có cảm xúc mềm mại rất nhiều. Tò mò, Shin ngón chỏ cạy cạy vảy nhỏ phía trên một tí...Medusa không kịp ngăn lại. Khoái cảm trực tiếp, khiến nàng la lên một tiếng yêu kiều, rồi cuộn tròn người lại.

Nhìn lại cuộn tròn thành một con sâu lông Medusa. Shin cũng biết, cậu làm sai rồi.

Tay vỗ về làn da của Medusa, cậu đành vừa hống vừa gỡ Medusa cuộn tròn ra.

Cô nàng ánh mắt hàm chứa nước mắt sinh lý, vì vừa bị Shin tập kích đột ngột. 

Sau lại, Shin kiếm cho Medusa cái áo len ấm áp màu nâu, cậu một lần nữa tự tay giúp nàng mặc lên nó.

Từ đầu đến cuối, Medusa ánh mắt đều luôn nhìn chăm chú vào Shin...u oán?? ( Ha ha ha ha ≧▽≦)

Nhìn chung có vẻ vẫn chưa ổn lắm, nghĩ nghĩ một chút, Shin biết chưa ổn chỗ nào rồi.

Medusa...không có áo lót a.

Hy sinh oanh liệt hai cái áo sơ mi của cậu, tạm thời cắt ra làm buộc ngực cho Medusa. 

Có lẽ, chừng nào Kagome về thời hiện đại. Cậu chắc cũng nên đi theo, đồng thời trước hết phải liên hệ với Pluto cửu cửu và hỏi xem có cách nào làm cho thân rắn và tóc rắn của Medusa tạm thời biến mất hay không.

Chứ nếu không, chẳng lẽ cậu phải vào cửa hàng đồ lót nữ để trực tiếp chọn mua đồ lót cho nàng hay sao? 

Tuyệt đối...hiện tại...không được a.

Cậu sẽ chịu không nổi mất!!! 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện