Mẹ thân yêu,

Xin lỗi vì con đã không viết thư cho mẹ sớm hơn nhưng con bận ngập đầu từ khi hạ cánh đến nỗi chẳng có lúc nào để cầm cái bút lên cả. Thời tiết ở đây lúc này rất nóng nên con đang phải cố phơi để có một làn da rám nắng trước khi John đến. Con muốn đi đón anh ấy ở sân bay với vẻ ngoài của một cô gái miền biển thực sự.

Bố đón con ở sân bay, điều này đúng là một trải nghiệm kỳ lạ. Thật lạ khi nhìn thấy bố đóng bộ, à mà thực ra nên gọi là đóng bộ quần soóc và đi dép xỏ ngón. Hồi trước con không biết là bố cũng có chân đâu đấy. Nếu nhìn thấy chắc mẹ sẽ cười lăn ra mất. Bố mặc một cái áo sơ mi màu xanh nước biển kiểu Hawaii với bao nhiêu hoa hoét vàng rực rải rác khắp nơi, mặc dù bố cam đoan cái áo đấy màu đen (à mà bây giờ thì con tin cái vụ bộ vest màu xanh nước biển của bố rồi ; bố hoàn toàn mù màu).

Bố có một cái xe mui rời màu xanh con thấy khá hay (bố nghĩ nó màu đen), vì con chưa bao giờ đi xe mui rời cả. Hòn đảo đẹp tuyệt. Bố sống trong một khu villa thật sự rất đẹp ngay ngoại ô thị trấn và có khoảng mười cái villa màu trắng cùng dùng chung một bể bơi. Có một anh chàng rất dễ thương sống ngay đối diện nhà bố, anh ấy chỉ bơi và tắm nắng cả ngày. Anh ta có nước da nâu, vạm vỡ và đáng yêu đến độ con suốt ngày luẩn quẩn quanh bể bơi. Bố thì ghé mắt nhìn ra và liên tục bảo anh ta mặc áo vào. Bố giả vờ như đang pha trò nhưng lại trông hết sức tức giận khi nói thế.

Toby và Monica tuần sau sẽ đến, chắc là rất vui đây, miễn là Monica chịu ngậm miệng lại. Cả hai sẽ ở khách sạn trong thị xã, và có khá nhiều câu lạc bộ thú vị ở quanh chỗ hai bọn họ. Nhưng trước khi mẹ sắp nổi điên lên thì hãy để con kể cho mẹ nghe là vào cái ngày con đến thì bố đã đưa con đi suốt dọc dãy phố toàn là bar và câu lạc bộ, giới thiệu với con tất cả những người gác cửa và người quản lý. Con nghĩ bố làm thế để họ có thể nhận ra con và cho con vào, nhưng tuần trước khi con thử vào mấy quán bar thì không ai cho con vào cả. Không một ai. Con nghĩ có lẽ họ ghét bố và cố làm cho bố tức, nhưng hôm qua một người gác cửa ở câu lạc bộ dưới phố đã đến câu lạc bộ của bố cùng cậu con trai 15 tuổi (cậu này mùa hè mới đến ở cùng ông ta) và giới thiệu cậu ta với bố và những người gác cửa. Thế rồi con nghe thấy bố nói với những người gác cửa là nhớ lấy mặt thằng bé và không được cho nó vào.

Vậy là hầu như tối nào con cũng đến câu lạc bộ của bố. Tối qua con được phép đứng suốt cả đêm trong chỗ DJ xử lý nhạc để xem DJ làm việc. ở đây thật điên cuồng. Câu lạc bộ của bố rất hay ; Tối nào cũng đông nghịt khách và đứng trên sàn nhảy mà gần như chẳng ngọ nguậy được tí nào ; Tuy nhiên chẳng ai buồn để ý cả ; có vẻ là một nơi mà càng đông và càng ngột ngạt thì càng được ưa chuộng.

DJ của bố là DJ Sugar (Ông. Ấy. Thật. Tuyệt. Vời !) và tối nào ông ấy cũng chỉ cho con xem cần làm gì và còn cho con thế chỗ ông ấy mấy phút nữa. Điểm quan trọng là không được để đám đông nhận ra vì con muốn xử lý nhạc cũng hay và chuyên nghiệp như Sugar, nhưng con nhìn lên và thấy tất cả đang nhìn con chằm chằm vì bố đang cầm một cái camera to khủng bố trên tay và đang cố gắng làm sao sắp xếp mọi người đứng quây quanh chỗ làm việc của DJ. Thật là ngượng.

Con cũng gặp bạn gái của bố nữa. Cô ấy mới 28 tuôi, tên là Lisa và cô ấy là vũ công của câu lạc bộ. Cô ấy nhảy trên một cái bục cao khoảng 3 mét ở giữa câu lạc bộ và trong một vòng lửa, người quấn một mảnh gì hình da hổ (con sẽ không gọi đấy là một cái váy đâu). Cô ấy là người Bristol và đến đây làm vũ cong từ khi bằng tuổi con. Cô ấy nói là hồi trước cô ấy làm việc ở một câu lạc bộ dưới phố (con đoán là câu lạc bộ thoát y) rồi gặp bố và bố mời cô ấy làm ở đây (con chẳng muốn biết họ đã gặp nhau ở đâu hay thế nào cả !)

Cô ấy nghĩ sẽ đem một con rắn vào màn biểu diễn tiếp theo vì cô ấy đã mua một bộ đồ da rắn và cô ấy nghĩ chắc sẽ rất hay. Con bảo cô ấy ngảy với bố. (Con nghĩ mẹ đã nhập vào xác con khoảng một phút). Nhưng bố nghĩ cô ấy điên và không chịu kiếm cho cô ấy một con rắn, nên hai người đã tranh luận về việc này suốt cả tuần. Con đã không có đủ can đảm để nói với cô ấy rằng trong câu lạc bộ ai cũng say khướt đến độ họ sẽ chẳng để ý thấy gì đâu, kể cả Lisa có đang nhảy với một con voi, nói gì đến một con rắn. Cô ấy nói cô ấy muốn thế, vì thế cô ấy đã ghi trong hồ sơ cá nhân. Bố hỏi cô ấy liệu cô ấy có kế hoạch xin việc ở một rạp xiếc không. Nghe hai người nói chuyện buồn cười lắm.

Con mới nhận ra rằng mẹ con mình chưa bao giờ có một kỳ nghỉ đúng nghĩa với nhau. Thật ra ngoài việc đi thăm bác Stephanie và chú Alex thì mek đã bao giờ đi đâu xa chưa ? Mẹ con mình có thể đi xa vào năm sau, khi con tốt nghiệp trung học và con sẽ tận hưởng sự tự do của mình. Lúc ấy mẹ cũng đã xong khóa học của mẹ, vậy là hai mẹ con mình có thể vui chơi rồi ! Hy vọng là việc học hành của mẹ ổn thỏa chứ. Ít nhất ở đấy mẹ cũng không phải chịu sự có mặt của con làm sao nhãng mẹ. Nếu chú Rupert có bật nhạc quá to thì mẹ cứ dậm chân thật mạnh lên sàn vào, chú ấy sẽ vặn nhỏ đi đấy. Con toàn làm thế.

Con sẽ sớm viết thư cho mẹ. Con nhớ mẹ.

Yêu mẹ,

Katie

Rosie thân mến,

Mẹ đang viết thư cho con từ mũi Cape Town ở Nam Phi, nơi này thật đáng kinh ngạc. Những người khác trong nhóm chăm sóc mẹ rất kỹ nên con đừng lo. Và vì họ đều biết Dennis từ chuyến đi biển lần trước nên thật hay khi có thể trò chuyện với họ về ông ấy và nhớ lại những khoảng thời gian vui vẻ mà bố mẹ đã có.Ở đây còn có một người nữa cũng mất chồng và đây là kỳ nghỉ một mình đầu tiên của bà ấy, vì thế nên đôi khi mẹ và bà ấy cùng nhau giọt ngắn giọt dài. Mẹ thật vui khi có bà ấy ở đây vì bọn mẹ có thể hiểu nhau và hiểu những gì đã trải qua.

Mẹ nhớ bố con lắm. Bố con chắc sẽ rất thích kỳ nghỉ này ; nhưng theo một cách nào đó thì bố con vẫn ở đây cùng mẹ. Mẹ không quan tâm Kevin nghĩ mẹ dở hơi thế nào, nhưng mẹ đã quyết định rắc tro của bố con. Một ít ra ngoài không gian, một ít vào nước và một ít xuống mặt đất. Bây giờ ông ấy đang ở xung quanh mẹ. Mẹ biết đây là điều hẳn bố con sẽ muốn thực hiện. Ông ấy đã bảo mẹ đừng để ông ấy mục rữa dưới ba tấc đất hay nằm mãi trong một cái lọ trên nóc lò sưởi. Theo cách này thì ông ấy sẽ bay theo gió vòng quanh thế giới. Bây giờ ông ấy còn nhìn thấy nhiều thứ hơn mẹ. Đây là chuyến đi cuối cùng của ông ấy.

Có những ngày đối với mẹ thật khó khăn, mẹ chỉ muốn gọi điện cho con và khóc cho thỏa thích, nhưng đi chơi ở đây là một cách tốt giúp ta quên lãng. Không chỉ vậy, đây là một nơi thích hợp tuyệt vời để tiếc thương, nếu cần phải thế. Kevin không hiểu mẹ gì cả. Nó nghĩ mẹ nên mặc toàn đồ đen và ngày nào cũng ra thăm mộ như một linh hồn tội nghiệp khốn khổ vậy. Nhưng mẹ sẽ không làm thế. Nói thật là mẹ không biết nó lấy mấy cái suy nghĩ đấy ở đâu ra. Còn ba tuần nữa mới hết chuyến đi mà mấy người này đã lại nói về chuyến du lịch sau đó rồi ! Họ có nhiều mối quan hệ trong giới du lịch, vì thế có thể có những tour thật sự tuyệt vời. Có lẽ mẹ cũng nên tiêu số tiền tiết kiệm của mẹ vì nó chẳng để làm gì dù sắp tới mẹ đi đâu chăng nữa.

Hy vọng Katie sống hòa thuận với khu Ibiza và cái cậu Brian đó chăm sóc nó chu đáo. Có vẻ như cậu ta đã trở thành một người đàn ông chăm chỉ và đúng mực, chắc mẹ không cần lo lắng nhỉ, Rosie thương yêu. Con có thể chuyển hộ mẹ bức thư kèm đây cho Katie được không ? Mẹ không chắc địa chỉ mẹ ghi có đúng không nữa.

Mẹ mong là con vui khi được một chút bình yên và tĩnh lặng trong lúc học hành. Hy vọng Ruby để con yên, và không lôi con đi chơi quá nhiều đêm trong thị trấn ! Chúc may mắn với việc học hành, con yêu.

Mẹ yêu và nhớ con.

Mẹ

Từ Ruby

Gửi Rosie

Tiêu đề Tạm biệt !

Chào Rosie, chỉ là một email viết vội để em biết tin tuyệt vời này thôi ! Teddy và chị hôm nay đã có một chuyến bay giá rẻ vào phút cuối cùng đến Croatia. €199 mỗi người trong hai tuần, bao gồm cả ăn ở và vé máy bay. Thật là rẻ quá ! Lý do có cái giả rẻ giật mình này là tối nay sẽ bay ! Vậy là chị vừa đang ném tất cả mớ quần áo của chị vào vali vừa gõ những dòng này cho em (đa tài quá, chị biết thế). Em có nghĩ đã quá muộn để chị có thể có một anh chàng bãi biển tuyệt vời không ? Có lẽ chị sẽ không ăn đồ ăn trên máy bay và chúng ta sẽ xem như thể có làm nên điều gì khác biệt không nhé. Có lẽ cuối cùng chị sẽ mặc vừa cái quần lọt khe đó cũng nên, ha ha.

Chỉ muốn chào tạm biệt em thôi, bạn tôi ạ. Chị chắc em sẽ vui khi chị đi vì cuối cùng em cũng có một chút yên tĩnh mà học hành. Hy vọng em vui khi Alex và đồng bọn của cậu ấy đến nghỉ ở đó, nhưng nhớ bây giwof cậu ấy là người đã có vợ nên đừng có làm gì mà nếu là em chị sẽ không làm nhé !

Bảo trọng.

Ruby

Rosie,

Gửi lời chào từ Hawaii !

Như cậu thấy đấy, có một sự thay đổi trong kế hoạch! Bà vợ điên của tớ quyết định rằng Hawaii sẽ là một nơi nghỉ dưỡng hay hơn nhiều so với Ireland, tại sao mà tớ không biết gì cả!!

Thời tiết ở đây thật tuyệt vời, khách sạn thì như mơ. (Tớ đã tự cho mình quyền đánh thó một ít đồ phòng tớ cho cậu, cái này sẽ được gửi kèm đây. Một cái mũ tắm và sữa tắm từ Hawaiinhes! Hy vọng cái mũ tắm vừa với cậu.) Các nhà hàng cũng tuyệt lắm.

Có lẽ cậu sẽ vui thích vì bây giờ bọn tớ không đến nữa và cuối cùng thì cậu cũng có được ít bình yên tĩnh lặng mà học hành. Hy vọng Kevin để cậu yên và ngừng làm phiền cậu về chuyện mẹ cậu. Tớ nghĩ mẹ cậu làm đúng.

Thân mến,

Alex, Josh, Theo (và, tớ dám nói là cả Bethany nữa)

Rosie,

Gửi lời chào từ đảo Síp.

Thời tiết rất đẹp. Khách sạn rất tuyệt. Thức ăn ngon. Bãi biển đẹp.

Hy vọng chị đang hưởng thụ một mùa hè yên tĩnh và học hành. (Nếu Steph và toàn bộ đội quân của chị ấy không xâm lược ngôi nhà của chị ; à mà chị em mình cần nói chuyện về việc mẹ rải tro của bố.)

Kevin

Lời chào thừ Disney châu Âu !

Chào em gái, bọn chị đang có một thời gian tuyệt vời. Chị thấy cứ như mình mười tuổi ấy! Hôm qua đã gặp Chuột Mickey và tất cả bọn chị đã chụp ảnh với chuột (như em có thể thấy là chị trông hơi choáng đấy. Pierre thì hơi lo lắng về chị). Bọn trẻ sướng như lên mây ấy. Có nhiều thứ cho chúng nó ngắm đến nỗi chị nghĩ chúng nó sẽ tự làm mình chóng mặt mất! Ỏ đấy có nhiều thứ để chơi đến mức bọn chị quyết định ở lại thêm vài ngày nữa, thế nên không may là bọn chị sẽ không thể đi Dublin vào cuối tuần được.

Hy vọng việc học của em vẫn tiến triển tốt và em đang thưởng thức sự bình yên và tĩnh lặng của mình. Đừng để anh hàng xóm Rupert lôi em đến Phòng Hòa nhạc Quốc gia lần nào nữa nhé. Cứ bảo anh ta là em cần học.

Yêu em nhiều,

Steph, Pierre, Jean – Louis và Sophia

Chào Rosie,

Tôi đã gọi điện lúc sớm nhưng cô không có nhà, vì thế tôi nghĩ tôi sẽ để lại tờ giấy này. Tôi sẽ đi xa vài tuần với dàn đồng ca mà tôi tham gia. Bọn tôi sẽ đi hát cho người Kazakhstan nghe. Bọn tôi sẽ đi khắp cả nước và tôi thật sự mong đợi chuyến đi này.

Tôi sẽ đóng cửa hàng, vì thế chắc cô rất vui khi biết rằng sẽ không còn tiếng ồn nào lọt ra từ cửa hàng hay từ căn hộ của tôi khi tôi đi vắng. Vậy là cô có thể học khi chúng tôi đi vắng hết. Tôi để chìa khóa của tôi ở chỗ cô trong trường hợp có gì khẩn cấp nhé.

Chúc may mắn với việc học hành, hãy tận hưởng sự bình yên và tĩnh lặng của cô. Có lẽ lúc tôi về cô đã bắt đầu hẹn hò với anh chàng trông internet ở dưới nhà rồi cũng nên. Tôi nghĩ cậu ta thích cô – cậu ta cứ hỏi thăm về cô mãi.

Rupert

Rosie Dunne,

Cô có một hóa đơn chưa trả trị giá €6.2 từ lần trước lúc cô dùng internet ở đây. Vui lòng trả ngay lập tức nếu không chúng tôi sẽ viện đến pháp luật.

Ross (từ cửa hàng internet dưới nhà)

Bạn đã đi vào phòng chat của Những Người Dublin đã Ly hôn Thanh thản.

Hiện nay không có ai đang chat.

Mao Lương Hoa Vàng vào phòng

Mao Lương Hoa Vàng : Mọi người ở chỗ quái nào hết thế nhỉ ?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện