Yến Thanh Mộng một bộ dáng thập phần chắc chắn.

Trợ lý ở bên cạnh xem đến kinh hồn táng đảm, đây là cái hướng đi gì vậy? Hắn vội vàng nhìn thần sắc của Trà, thấy tiểu cô nương vẻ mặt vẫn đạm nhiên như cũ, nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là......

Tổng cảm giác có loại một loại dự cảm không tốt lắm.

Hắn xoay người, nhìn Yến Thanh Mộng, lạnh mặt nhắc nhở, "Yến tiểu thư, cô có thời gian, vẫn thì xử lý chuyện của chính mình tương đối tốt hơn, tổng tài nhà tôi cùng em gái của cô quan hệ rất tốt, cô không cần thiết ở chỗ này nói hươu nói vượn."

Trợ lý nói, không hề lưu mặt mũi.

Hắn thật ra không nghĩ tới, Yến Thanh Mộng sẽ không biết xấu hổ như vậy.

Cư nhiên thừa dịp tổng tài không có ở đây, liền chạy tới châm ngòi quan hệ.

Yến Thanh Mộng không phản ứng hắn, vẫn như cũ nhìn Trà Trà, cô ta hốc mắt đỏ lên, ra vẻ tổn thương.

"Tôi biết, cô không tin tôi, nhưng là, cô là em gái của tôi, tôi cũng không muốn nhìn cô bị lừa, Hoắc Kình có họa người kia một bức họa, cô có thể đi tìm một chút, tìm được rồi, liền biết tôi nói là thật là giả!"

*

Nhà ăn.

Trợ lý trộm nhìn tiểu cô nương đối diện vẫn luôn ăn không ngừng.

Nói thực ra, hắn có chút hoảng.

Trà Trà quá bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức có chút quỷ dị.

Hắn lại rũ mắt xem điện thoại.

Lúc này, trên diễn đàn của trường, đều đang nói đại lão Hoắc Kình kia sau lưng Trà Trà, kỳ thật trong lòng đã có bạch nguyệt quang.

Nhiều năm qua, vẫn luôn không tìm được người, Yến Trà thì lại giống bạch nguyệt quang, cho nên mới cùng Yến Trà ở bên nhau.

Thích a, yêu a, đều là giả.

Một đống người bổ não một kịch bản rồi lại một kịch bản, cẩu huyết đến muốn mệnh.

Nhưng, trợ lý cần thiết muốn thừa nhận.

Trên diễn đàn thật sự bị những kịch bản suy đoán kia, lan truyền càng lúc càng nhanh, hoàn toàn khống chế không được, trừ phi tổng tài xuống tay xử lý.

Lại cứ, tổng tài hôm nay lại không có ở đây.

Loại tình huống này, càng khiến không ít người cảm thấy Trà Trà đã thất sủng, cho nên mới sẽ để một trợ lý không quan trọng như hắn tới đây bồi học.

Trợ lý nhìn thấy những bình luận này, "???" Ngươi mới mẹ nó không quan trọng!

Tổng tài rõ ràng là thật sự có việc.

Hắn thở dài, cuối cùng dưới sự giận dữ, liên hệ với lãnh đạo của trường học.

Để cho bọn họ ra mặt xử lý.

Tuy rằng không xin chỉ thị của tổng tài, không được tổng tài phê chuẩn, nhưng xử lý như vậy, hẳn là có thể.

Trợ lý buông điện thoại xuống, thật cẩn thận nhìn về phía đối diện.

Có lẽ là vì để giảm bớt xấu hổ, hắn lên tiếng nói, "Tổng tài đối với cô toàn tâm toàn ý, tuyệt đối sẽ không có cái bạch nguyệt quang gì đó......"

Trà Trà dừng lại động tác, ngước mắt liếc hắn một cái, gật gật đầu, "Ta biết."

Rồi sau đó lại tiếp tục ăn cơm.

Trợ lý lại cảm thấy Trà Trà ở miễn cưỡng vui vẻ, với vì loại sự tình này, mặc kệ thật hay giả, trong lòng nhiều ít  cũng sẽ không dễ chịu.

Vì thế, hắn lại khuyên vài câu.

Một bên khuyên, một bên liên lạc với tổng tài.

Hắn giờ phút này đau đầu đến muốn mệnh, trước đây tùy tùy tiện tiện là có thể tìm được tổng tài.

Hiện tại lúc quan trọng lại tìm không thấy người, gọi điện thoại, đối phương cũng đang trong trạng thái tắt máy.

Mẹ nó......Không biết còn tưởng rằng Hoắc tổng thật sự có bạch nguyệt quang.

Ngay khi trợ lý lại một lần nửa an ủi Trà Trà.

Trà Trà rốt cuộc nhịn không được, có chút ghét bỏ nhìn trợ lý, "......Anh không thể an tĩnh ăn cơm sao? Loại lời nói này, tôi căn bản sẽ không tin tưởng, anh như thế nào sẽ cảm thấy tôi bởi vậy mà thương tâm?"

Thương tâm? Căn bản không có khả năng!

Bạch nguyệt quang?

Vậy càng trò khôi hài!

Hoắc Kình nếu là có bạch nguyệt quang, cô liền đem đồ ăn vặt của mình toàn bộ ném lên trên người Hoắc Kình, sau đó đem hắn ném chết.

Ô, chính là đáng thương cho đồ ăn vặt của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện