Sau khi Bạch Trà tiếp thu thông tin xong, "......" Tâm tình rất phức tạp.

Nhiệm vụ lần này........

Ân, rất đơn giản! Không phải chỉ là làm một giáo bá thôi sao?

Không có gì khó khăn.

Nguyên chủ là một người có mục tiêu!

Khác với những người khác!

" Thất Thất, chúng ta cần phải cố gắng xông lên!"

Bạch Trà tràn đầy tự tin, trong mắt hiện lên một tia háo hức.

[ Trà Trà, tại sao nhìn cô có vẻ rất kϊƈɦ động?] Đáy mắt ký chủ không có che giấu chút nào.

Bạch Trà hai mắt sáng ngời, cô gái nhỏ thật sự rất vui vẻ.

" Thất Thất, làm giáo bá nha! giáo bá! Nghe có vẻ rất uy phong, có thể thu rất nhiều tiểu đệ, bưng trà rót nước, bóp vai đấm lưng, lại mua đồ ngon, nga........"

Sau khi nghĩ kỹ một chút liền cảm thấy rất vui vẻ.

Cô đối với tương lai tràn đầy hy vọng!

Thất Thất, [??? ] Bóp vai đấm lưng?

Ah! Nó cảm thấy nếu kẻ nào dám động đến kí chủ chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.

[ Trà Trà, chung ta về ký túc xá ngủ trước đi! Buổi sáng ngày mai còn phải đi học.]

Thất Thất suy nghĩ một lúc, im lặng thay đổi chủ đề.

Mặc dù chủ đề này rõ ràng là hơi phiến diện.

Bạch Trà uống một hớp Coca, " Được rồi, về ký túc xá trước đi."

Theo trí nhớ của nguyên chủ, Bạch Trà trở về ký túc xá, nhìn ký túc xá trống rỗng bỗng nhiên ngơ ngác.

[ A, tôi quên nói cho cô biết, nguyên chủ sống một mình.]

Cấp 3, ký túc xá vắng tanh, có người để đảm bảo cho việc học của năm cấp 3, có người điều kiện thì về nhà, không có thì bố mẹ thuê nhà ở gần trường, để thuận tiện nấu ăn cho con của họ, còn lại thì hoàn cảnh cũng gần giống nhau như nguyên chủ, ah.......Ở ký túc xá, ăn ở nhà ăn, tự giặt quần áo.

" Như vậy a!"

" Vừa vặn ta cũng không có thói quen ở cùng với người khác."

"Sống một mình là tốt nhất."

Bạch Trà nghĩ đến vi diện trước đó, các bạn cùng phòng của cô ấy, nga, tốt hơn là nên ở một mình.

" Thất Thất, chúng ta hãy thảo luận các vấn đề khác."

[ Hả? ]

" Ngươi không cảm thấy là thời gian này còn rất sớm sao? Chúng ta hãy sắp xếp lại suy nghĩ của mình, chẳng hạn như: Như thế nào để làm giáo bá?

Là muốn chạy ra ngoài đánh nhau với mọi người?

Hay là đem tất cả những người trong trường đều đánh hạ?"

Trà Trà nghiêng đầu, tay cầm bỏng ngô với nụ cười trêи môi.

Thất Thất, [............] cô đừng cười nữa.

Nó giống như một nụ cười chết chóc.

Khóc lớn.

Ý tưởng của Trà Trà thật đáng sợ!

[ Không không không Trà Trà, chúng ta, chúng ta hãy thay đổi theo phương pháp hòa bình hơn.]

"Hả? Ngươi nói." Phương pháp hoàn bình?

Trà Trà tỏ vẻ rất tò mò.

[ Hiện tại trong trường có một người đã được công nhận là giáo bá, tên là Chu Kình Hoán, là học sinh cấp 3, là lạnh lùng, hung dữ, tàn nhẫn.......Hút thuốc, đánh nhau và uống rượu tất cả mọi thứ đều có, trong mắt giáo viên và học sinh, anh ta là một học sinh hư.

Cho nên, nếu cô muốn trở thành giáo bá trong trường, nghĩa là phải thay thế vị trí của anh ta.

Vì vậy, vấn đề được đặt ra ở đây là, làm thế nào để thay thế vị trí giáo bá của anh ta!]

Trà Trà suy nghĩ hai giây, mắt sáng lên, "Rất đơn giản, hắn làm được cái gì thì ta sẽ làm được cái đó! Còn phải so với anh ta lợi hại hơn là được!"

Nga, ta thật là thông minh.

Thất Thất, [.........Không!] Trà Trà nhà nó ngoan như vậy, sao có thể đi hút thuốc, đánh đấm, uống rượu!!!

Không được, không thể được!

[ Trà Trà ngoan, tôi có một cách khác, nghe tôi nói: Điều chúng ta phải làm bây giờ là trở thành tiểu đệ của Chu Kình Hoán, anh ta có rất nhiều tiểu đệ! Cô trước tiên hãy làm quen với bọn họ, sau đó cô tạo quan hệ tốt với những người đó, sau đó yêu cầu Chu Kình Hoán giao vị trí của anh ta cho cô, như vậy cô đã hoàn thành nhiệm vụ!]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện