Từ ngày biết tin ta có thai, Izumin không thèm đi thượng triều nữa, cả ngày ở trong phòng ngồi chơi với ta. Phụ vương vui mừng hết sức nói, mặc ta cùng Izumin muốn làm gì thì làm, chỉ cần đảm bảo đứa cháu nội của ông ấy khỏe mạnh là được, hoàng hậu thì khỏe mạnh hẳn ra, bệnh tình được đẩy lùi gần hết!
Bà ấy cứ ngồi nhìn ta và Mitamun, sau đó cười tít cả mắt.
Ta chớp chớp mắt nhìn mẫu hậu, sau đó lại cặm cụi gặm cái cánh gà ngon chảy nước dãi Izumin vừa gắp cho. Mitamun trợn mắt lên nhìn ta, sau đó vội bụm miệng, ngã về phía sau nôn xối xả. Nôn chán nàng ấy lại ngồi dậy, vẻ mặt kinh khủng không thể tin được nhìn ta:
- Thứ như thế mà ngươi cũng ăn được à? Ta thản nhiên trả lời, tay vẫn không ngừng hoạt động:
- Có gì mà không ăn được? Ta bảo ngươi này, ta ăn còn nhiều hơn lúc trước!
- Không sao! Nàng muốn ăn ta để cho nàng ăn!!
Izumin cười hề hề, lấy khăn lau miệng cho ta. Từ ngày biết tin hắn sắp được làm cha, miệng cứ ngoác lên đến tận mang tai. Ta nheo mắt nhìn cả nhà quái gở đó, bất ngờ một tên lính từ ngoài đi vào, cung kính khom người:
- Tâu, sứ giả Minoa đến cầu kiến hoàng tử cùng hoàng phi, họ đang chờ ở bên ngoài ạ.
- Minoa? Ta đã từ chối nhiều lần, sao bọn chúng còn ngoan cố?
- Izumin, sứ giả Minoa đến đây làm gì?
Izumin nhìn ta có vẻ khó xử, cuối cùng đành thở dài một tiếng, dùng khăn chùi sạch tay ta, sau đó bế ta đi ra ngoài. Trên đường đi hắn giải thích:
- Lần trước nàng chữa bệnh cho mẫu hậu, tiếng đồn đã lan xa…
- Ô, nhưng chuyện đó liên quan gì tới Minoa?
- Quốc vương Minoa ốm yếu từ nhỏ, không biết sống được bao lâu nữa…
- Muốn ta giúp họ?
- Không được, nàng đang có thai, trước kia chưa chắc ta đã đồng ý, bây giờ thì đừng hòng.
- Nhưng Izumin, ta quan tâm tới thế lực thủy quân của họ… Hừm…
- Việc này ta cũng có nghĩ tới, nhưng hiện tại Hitaito chúng ta không cần. Ta làm sao để nàng mạo hiểm? Lát nữa nàng chỉ cần từ chối là được rồi.
Ta im lặng không trả lời, không đồng ý với ý kiến của Izumin, cũng không bác bỏ. Nếu có thể nhờ thủy quân Minoa hỗ trợ xây dựng quân đội, chắc chắn lời chứ không thiệt. Hiện tại bọn họ đang làm bá chủ cả một vùng biển…
Bà ấy cứ ngồi nhìn ta và Mitamun, sau đó cười tít cả mắt.
Ta chớp chớp mắt nhìn mẫu hậu, sau đó lại cặm cụi gặm cái cánh gà ngon chảy nước dãi Izumin vừa gắp cho. Mitamun trợn mắt lên nhìn ta, sau đó vội bụm miệng, ngã về phía sau nôn xối xả. Nôn chán nàng ấy lại ngồi dậy, vẻ mặt kinh khủng không thể tin được nhìn ta:
- Thứ như thế mà ngươi cũng ăn được à? Ta thản nhiên trả lời, tay vẫn không ngừng hoạt động:
- Có gì mà không ăn được? Ta bảo ngươi này, ta ăn còn nhiều hơn lúc trước!
- Không sao! Nàng muốn ăn ta để cho nàng ăn!!
Izumin cười hề hề, lấy khăn lau miệng cho ta. Từ ngày biết tin hắn sắp được làm cha, miệng cứ ngoác lên đến tận mang tai. Ta nheo mắt nhìn cả nhà quái gở đó, bất ngờ một tên lính từ ngoài đi vào, cung kính khom người:
- Tâu, sứ giả Minoa đến cầu kiến hoàng tử cùng hoàng phi, họ đang chờ ở bên ngoài ạ.
- Minoa? Ta đã từ chối nhiều lần, sao bọn chúng còn ngoan cố?
- Izumin, sứ giả Minoa đến đây làm gì?
Izumin nhìn ta có vẻ khó xử, cuối cùng đành thở dài một tiếng, dùng khăn chùi sạch tay ta, sau đó bế ta đi ra ngoài. Trên đường đi hắn giải thích:
- Lần trước nàng chữa bệnh cho mẫu hậu, tiếng đồn đã lan xa…
- Ô, nhưng chuyện đó liên quan gì tới Minoa?
- Quốc vương Minoa ốm yếu từ nhỏ, không biết sống được bao lâu nữa…
- Muốn ta giúp họ?
- Không được, nàng đang có thai, trước kia chưa chắc ta đã đồng ý, bây giờ thì đừng hòng.
- Nhưng Izumin, ta quan tâm tới thế lực thủy quân của họ… Hừm…
- Việc này ta cũng có nghĩ tới, nhưng hiện tại Hitaito chúng ta không cần. Ta làm sao để nàng mạo hiểm? Lát nữa nàng chỉ cần từ chối là được rồi.
Ta im lặng không trả lời, không đồng ý với ý kiến của Izumin, cũng không bác bỏ. Nếu có thể nhờ thủy quân Minoa hỗ trợ xây dựng quân đội, chắc chắn lời chứ không thiệt. Hiện tại bọn họ đang làm bá chủ cả một vùng biển…
Danh sách chương