Sở Tích nghe thấy câu "Sở Tích đừng chạy" kia dọa đến phát sợ, cô lại càng chạy nhanh hơn.

Sắp khóc đến nơi rồi.

Rốt cuộc là cô đã gây ra tội ác tày trời gì thế? Sao lại có anti fans cầm gạch đứng chờ phang cô ở sân bay thế này!

Sở Tích đang chạy, phía trước bỗng nhiên xuất hiện vài người mặc đồng phục an ninh của sân bay, họ cầm dùi cui và gậy sắt chạy ra chặn đường.

Sở Tích đành phải dừng lại, cô lớn vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là trước có hổ dữ sau có truy binh.

...

Phòng cảnh sát ở sân bay, vì trị an xã hội khá tốt nên nửa năm nay không có một bóng người xuất hiện, nhưng trong nháy mắt lại trở nên rộn ràng tấp nập, hơn mười mấy người ùa vào, đến nổi không đủ ghế để ngồi.

Mười mấy người chen chúc một chỗ, ríu ra ríu rít nói không ngừng, thỉnh thoảng còn nhìn về phía đối diện, vẻ mặt đầy phấn khích.

"Ồn ào cái gì mà ồn ào, yên lặng cho tôi!" Chú cảnh sát mặc đồng phục cầm giấy tờ bước ra.

Mấy người đang nhốn nháo, nghe chú cảnh sát quát lên thì im bặt, đồng loạt cúi đầu giống hệt mấy chú chim non ngoan ngoãn.

Trong phòng, đương sự là Sở Tích ngồi đối diện với chú cảnh sát đang ghi chép, yếu ớt và bất lực bày tỏ quan điểm của mình:

Chính là hối hận, vô cùng hối hận.

Cảm thấy có lỗi, vô cùng có lỗi.

Làm sao mà cô biết được đám người cầm gạch đứng chờ cô ở cửa sân bay chính là fan của mình chứ?!

Cô có fan đó!

Cô có fan đến đón cô đó!

Không phải là người do Cố Minh Cảnh thuê đến đánh cô, cũng không phải anti fan cầm gạch đến phang cô, mà là fan chân chính đến sân bay đón cô!

Đều tại lúc trước quá thảm, dẫn đến việc fan đón ở sân bay như mấy nghệ sĩ khác cũng khiến cô hết cả hồn.

Chỉ là mấy cục gạch kia có hơi đáng sợ.

Hóa ra lời Phó Bạch nói với cô lúc còn ở trên máy bay chính là chuyện nhóm fan tổ chức đón cô tại sân bay, nhưng lúc đó Sở Tích đang có tâm sự, chỉ nghe thoáng qua rồi thôi. Phó Bạch lại tưởng cô nghe rồi, sau khi xuống máy bay mới yên tâm để cô ra ngoài một mình, còn anh ta thì đi lấy hành lý. Kết quả vừa kéo hành lý ra lại nghe thấy người ta đang bàn tán ở bên ngoài có trò hay.

Một cô gái mang kính râm chạy trối chết đằng trước, mấy người vác gạch chạy phía sau đuổi theo.

Sau khi Phó Bạch nhìn thấy, "..."

Cảnh tượng này cũng đã thu hút sự chú ý của lực lượng an ninh sân bay theo dõi bên trong, cứ nghĩ là có vụ án lớn, nên lập tức cho người ngăn lại.

Sau đó mọi chuyện thành ra thế này.

Cảnh sát ghi lại lời khai của Sở Tích, sau đó hoàn thành lời khai của nhóm fan, cuối cùng rầu rĩ nhìn đống gạch trong góc nhỏ, đốt thuốc.jpg.

Cứ tưởng là hung khí gây án, kết quả mấy người nói với tôi không phải gạch thật, chỉ là vật dùng để đón sân bay của fan?

Bây giờ nhìn kỹ, không giống mấy cục gạch bình thường cho lắm.

Cục gạch này được làm khéo léo hơn, đẹp hơn gạch bình thường nhiều, đồng thời một mặt được mài bình thường, một mặt đã được mài nhẵn nhụi.

Nghe nói mặt được mài nhẵn nhụi đó là do fan làm để đem đến cho Sở Tích ký tên.

Đại diện nhóm fan giải thích rất rõ ràng, chứng minh cái này không phải là hung khí, hôm nay bọn họ mang gạch đến chỉ muốn để Sở Tích ký tên lên vật dùng để đón sân bay thôi.

Nhưng bên cảnh sát vẫn giữ vững thái độ.

Làm gì có fan của nữ nghệ sĩ nào lại dùng gạch để làm vật đón thần tượng! Đặc biệt là nữ nghệ sĩ xinh đẹp, dịu dàng trước mắt này, mấy người coi bọn tôi là đồ ngốc hả?!

Sau đó, đại diện nhóm fan phải cho cảnh sát xem video Sở Tích tay không chặt gạch trong điện thoại, đồng thời giải thích với cảnh sát rằng, có rất nhiều bạn fan vì cái clip này mới gia nhập fandom, thế cho nên bọn họ dùng gạch để làm vật đón sân bay.

Cảnh sát, "..."

Tôi cũng bó tay với mấy người luôn!

"Được rồi." Cảnh sát ghi lời khai xong thì đi ra ngoài, nói với nhóm fan giống như thầy chủ nhiệm la rầy bọn học sinh tiểu học, "Cũng may là không có chuyện gì xảy ra, tạm tịch thu ba cái gạch đón sân bay gì gì đó, chuyện này không có lần sau đâu đấy!"

Nhóm fan vừa nghe gạch đón sân bay bị tịch thu, theo bản năng mà la lên, nhưng gặp ánh mắt nghiêm khắc của chú cảnh sát, lập tức ngậm miệng ngay.

Nhận được lệnh có thể rời đi, nhóm fan giải tán như chim vỡ tổ.

Sở Tích xin lỗi cảnh sát xong cũng rời đi.

Nhìn fan đang đứng chờ cô ở bên ngoài.

Tuy là một trận nhầm lẫn ầm ĩ, nhưng may mà không có chuyện gì xảy ra, so với chuyện đón sân bay gây náo loạn sân bay của vài nghệ sĩ nổi tiếng khác, chỉ có mười mấy fan đến đây tiếp đón thôi cũng đủ khiến Sở Tích cảm động không thôi.

Tuy gạch tiếp đón bị tịch thu, nhưng Sở Tích vẫn ký tên lên vở và áo thun của mỗi người, cùng họ chụp ảnh chung, sau đó dặn dò, "Vật dùng tiếp đón đó nguy hiểm quá, về sau cũng không cần mang theo đâu."

"Dạ được." Nhóm fan liên tục đồng ý, "Cám ơn Tích bảo."

"Tích bảo chị tốt quá đi."

"Có phải ngày mai chị quay lại doanh trại rồi không? Tích bảo cố lên."

"Thảm đỏ ở giải Kim Vũ siêu đẹp luôn!"

"Tích bảo, em thích chị lắm." Có fan bày tỏ với cô.

Sở Tích nghe thấy hai chữ "Tích bảo", nhịn không được mỉm cười.

Nghe mới đáng yêu làm sao, nếu như bỏ qua mấy cục gạch kia.

"Tôi cũng rất quý mọi người, cám ơn mọi người đã thích tôi, cám ơn rất nhiều, bái bai ~" Sở Tích ra mắt đã hơn hai năm nhưng đây là lần đầu tiên được fan đi đón sân bay, cô vui đến suýt nữa đã nhảy cẫng lên, vừa đi vừa quay lại vẫy tay chào tạm biệt fan mình.

Cảnh tượng fan đuổi theo thần tượng ở sân bay hôm nay đã bị rất nhiều người chụp lại, tối đó, #Sở Tích bị rượt ở sân bay# đã leo lên hot search.

Mọi người không lạ gì chuyện fan đi đón sân bay, nhưng lúc bọn họ xem clip, thấy Sở Tích bị một đám người vác gạch đuổi theo thì giật cả mình.

Không lẽ anti fan đã nâng cấp đến trình công kích người thật rồi sao? Sở Tích dù có không được yêu thích đi nữa thì cũng không đến nỗi bị anti fan vác gạch truy sát chứ, đúng là quá đáng mà.

Mọi người đang định xả giận thay Sở Tích, kết quả sau khi xem hết giải thích mọi chuyện thì ngây ngẩn cả người.

"..."

Hóa ra gạch là vật tượng trưng cho fandom của Sở Tích.

Cầm gạch đi đu thần tượng, sau đó dọa chính chủ phải bỏ chạy.

Quần chúng ăn dưa sau khi biết chân tướng sửng sốt một hồi, sau đó...

Ha ha ha ha, trời má sao lại hài hước đến thế!

[Trời ơi cười chết mất, ha ha ha ha, từng thấy tặng hoa quả, tặng rau dưa, tặng búp bê, tặng hoa, nhưng tặng gạch là lần đầu tiên mị thấy đó, fans nhà ai mà ngốc nghếch thế này!]

[Đợt trước không phải Sở Tích tay không chặt gạch trong chương trình sao? Hình như tên fandom của cô ấy cũng gọi là Gạch, vật tượng trưng cũng là gạch ha ha ha ha ha.]

[Lần đầu tôi biết có fandom của sao nữ tên là Gạch, vật tượng trưng cũng là gạch đó, má cười chết mất!]

[Ai không biết chắc tưởng anti fan đó.]

[Sở Tích bị dọa cho chạy luôn kìa ha ha ha.]

[Vừa xuống máy bay đã nhìn thấy một đám người cầm gạch đợi sẵn, gặp tôi tôi cũng chạy ha ha ha ha ha.]

[Chắc là tưởng anti fan nên mới sợ như thế, Sở Tích luôn bị mắng đến thê thảm mà.]

[Hồi xưa Sở Tích có hơi tự tìm đường chết, nhưng chương trình hiện giờ đã tiến bộ rất nhiều, mong mọi người xem "Trái Tim Dũng Cảm nha!]

[Đúng là kiên quyết theo đuổi idol luôn.]

[Trời ạ, Sở Tích vậy mà cũng có fan đón sân bay luôn.]

[Làm sao đây? Đáng yêu quá đi, muốn nhập hộ khẩu làm fan Sở Tích quá.]

[Muốn nhập khẩu fan + 1]

[Bạn muốn nhập khẩu ở trên ơi, chỉ cần bạn muốn làm Gạch, chúng ta liền kết bạn.]

...

Meme Sở Tích bị fan cầm gạch đuổi theo ở sân bay nhanh chóng ra lò.

Kèm theo lời dẫn, "Chỉ cần mị chạy nhanh thì mọi người không đuổi kịp mị."

Hoặc là, "Cầm gạch truy sát."

Chễm chệ trên hot search cả đêm.

Sở Tích ngơ ngác.

Lúc trước khi còn quen Cố Minh Cảnh, mấy hot search của cô đều mua bằng tiền, sao bây giờ không cần mua mà lại cứ lên hoài.

Cố Minh Cảnh.

Vừa nghĩ đến anh là cô lại bắt đầu đau đầu.

***

Ngày hôm sau, sau khi nghỉ phép 3 ngày, Sở Tích đã quay trở lại doanh trại. Tiểu đội trưởng Lưu còn dẫn theo năm vị khách mời nam xếp hàng chào đón cô.

Sở Tích rời đi ba ngày, khán giả xem trực tiếp ba ngày qua bắt đầu cảm thấy chương trình thiếu thiếu khi không có cô. Mấy người luôn miệng ồn ào muốn xem "Trái Tim Dũng Cảm" không có Sở Tích đã được như ý muốn. Mỗi ngày đều bình luận bảo không có Sở Tích chương trình trở nên thanh tịnh hơn. Kết quả, tỉ suất người xem khiến bọn họ nhận ra, ba ngày không có Sở Tích, số lượng người xem chương trình đã giảm đi nhiều. Tổ chương trình ngày ngày lo lắng, mong ngày mong đêm suốt ba ngày, cuối cùng cũng đợi được Sở Tích quay về.

Hôm nay Sở Tích vừa quay về, tỉ suất người xem trực tiếp bỗng chốc tăng vèo vèo.

Trong ống kính, Sở Tích trắng trẻo giống như một đóa hoa nhỏ, đứng giữa nhóm người trông khá vui mắt.

[Rốt cuộc Sở Tích cũng trở về rồi!]

[Tạo hình trên thảm đỏ Kim Vũ đã trở thành ảnh nền điện thoại của tôi, trời ơi đẹp quá hu hu hu hu.]

[Sở Tích có thể đừng về được không! "Bản không Sở Tích" tôi đang xem hay mà!]

[Dựa vào đâu mà Sở Tích không được trở về hả? Mấy bữa nay không có cô ấy, tỉ suất người xem trực tiếp thấp thế nào mà vẫn có vài người bị ngốc thì phải?]

[Tích bảo cố lên! Gạch luôn ủng hộ chị!]

...

Sở Tích quay lại đơn vị, lập tức tiến vào cuộc huấn luyện căng thẳng.

Chương trình "Trái Tim Dũng Cảm" đã đi đến giai đoạn cuối, đại đội trưởng Vương tuyên bố với mọi người cách thức kiểm tra sau quá trình huấn luyện bao lâu nay.

Tập cuối của chương trình chính là trận kiểm duyệt của toàn bộ quân khu, trong số khách mời chỉ có ba người được vào đội ngũ cầm cờ, thế nên trong sáu khách mời phải chọn ra được ba người ưu tú nhất.

Về phần chọn thế nào, mọi người đã được huấn luyện lâu như vậy, cũng coi như đã nắm được tố chất vốn có của một người lính. Quân đội sẽ tổ chức một trận huấn luyện dã ngoại, sáu khách mời sẽ tham gia cùng các nhóm chiến sĩ khác. Ba người giỏi nhất sẽ được tham gia đội ngũ cầm cờ đầy vinh dự.

Mọi người nghe thấy mà nhiệt huyết sôi trào, xoa tay quyết cạnh tranh danh sách chiến sĩ ưu tú nhất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện