NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 114) | Facebook

Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic

NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 114)

20 THÁNG 8, 2018 · CÔNG KHAI

MỤC LỤC

☆ Chương 114: Ngụy biện

Một cánh cửa, liền nhẹ nhàng cách ly cảnh tượng bên trong với bên ngoài.

Hồng Đậu bị Thẩm Lạc Ngôn kéo vào phòng, đến khi nàng kịp phản ứng lại, liền muốn chạy ra ngoài cửa, nhưng thực đáng tiếc, Thẩm Lạc Ngôn liền dễ như trở bàn tay bắt được tay cổ tay nàng.

“Phương Hồng Đậu.”

Vừa nghe đến tiếng nói lạnh vèo vèo bên tai, Hồng Đậu lập tức liền cực kỳ sợ hãi, nàng run run rẩy rẩy: “Trang, Trang chủ…… Có gì phân phó sao?”

“Quan hệ của ngươi và nữ nhân A Miên kia thực tốt nhỉ?” Trên gương mặt như phủ sương lại của Thẩm Lạc Ngôn không thấy rõ được là vẻ mặt gì, nhưng khí lạnh toát ra quanh thân hắn đã thực cho thấy rất rõ, hắn đang thực khó chịu.

Thân mình Hồng Đậu run a run a, “Kia…… Quan hệ của ta và A Miên hẳn là cũng không tệ lắm……”

A Miên có thể dạy cho nàng rất nhiều tri thức để duy trì sắc đẹp, còn trêu đùa nói chuyện phiếm với nàng rất vui, cảm giác của Hồng Đậu đối với A Miên quả thực là rất tốt.

Thẩm Lạc Ngôn lạnh nhạt nói: “Nữ nhân kia cử chỉ tuỳ tiện, chẳng có chút rụt rè hay tự trọng nào của nữ tử, ta báo trước cho ngươi biết, ít tiếp xúc với nàng ta thôi.”

“Nhưng mà…… A Miên đối với ta không tồi a, nàng cũng không làm chuyện gì xấu.”

“Nàng ta không làm chuyện gì xấu?” Thẩm Lạc Ngôn chọc tức mà cười, “Ngươi cũng biết nàng ta thích nhất là quyến rũ đàn ông có vợ, đã khiến bao nhiêu phu thê chia lìa, lại khiến bao nhiêu nam nhân bỏ vợ bỏ con không?”

Hồng Đậu chớp chớp mắt, “Những việc này, so với việc trách A Miên, chẳng phải càng nên trách những tên nam nhân tâm chí bất định đó sao?”

“Ngươi nói gì?”

“Nếu một người nam nhân thật sự có trách nhiệm, thật sự thích thê tử mình, bất luận là người con gái khác có đẹp như thiên tiên, hắn cũng sẽ không thể bỏ lại vợ con để cùng người kia bỏ trốn, nói đến cùng, điều này chẳng phải là lỗi của nam nhân sao?”

Thẩm Lạc Ngôn khựng lại, “Lời ngươi nói tuy rằng có chút đạo lý, nhưng dù những nam nhân đó có sai, thì A Miên chủ động đi quyến rũ nam nhân như thế, lỗi của nàng ta còn lớn hơn.”

“Không phải.” Hồng Đậu lắc đầu, khi gặp phải vấn đề quan trọng thế này, nàng cũng không rảnh lo sợ hãi nữa, chỉ nói một cách nghiêm trang: “Trong quan hệ phu thê, bất luận là trượng phu bỏ vợ bỏ con, hay là thê tử lựa chọn cao chạy xa bay cùng nam nhân khác, bất luận là có kẻ thứ ba, hay là có kẻ thứ tư, tất cả lỗi đều là do trượng phu cả.”

“Phương Hồng Đậu…… Ý ngươi muốn nói là, giữa phu thê, bất luận là bên nào thay lòng đổi dạ trước, đều là lỗi của nam nhân sao?”

“Đúng vậy.” Hồng Đậu thản nhiên gật gật đầu, “Bởi vì nếu như một trượng phu thật lòng đối đãi với thê tử của mình, thê tử hắn sẽ không rời khỏi hắn mà đi, nếu thê tử hắn không thích hắn, mà bỏ đi cùng nam nhân khác, vậy nhất định là bởi người trượng phu này cũng không thật lòng đối đãi với thê tử, đây không phải là đạo lý mà tất cả mọi người đều biết sao?”

Không, đây là ngụy biện.

Thẩm Lạc Ngôn nhìn dáng vẻ đúng lý hợp tình của Hồng Đậu, thế nhưng không nói nổi một câu phản bác, lúc này hắn mới ý thức được, quan hệ giữa hắn và Hồng Đậu dường như cũng rất giống với đám lý luận này của nàng.

Hồng Đậu cũng không cảm thấy mình nói sai gì cả, bởi vì thúc thúc nàng đã dạy nàng như vậy, nếu về sau nàng kết hôn với ai, mà nàng lại phát hiện chồng nàng không thích nàng, vậy nàng đi thích nam nhân khác cũng là có đạo lý, đây là một chuyện thực bình thường, mà nếu một nữ nhân không yêu chồng mình, vậy khẳng định cũng là vì người chồng này có gì không đúng.

Không khí thoáng chốc trở nên trầm mặc, một lát sau, giọng Thẩm Lạc Ngôn càng lạnh hơn, “Vì thế, ngươi hiện tại liền bắt đầu có ý với Diệp Minh chủ sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện