"- Anh!!!" - Song Song nhíu mày, chỉ tay về phía Ưu Lục. Anh khẽ liếm đôi môi bạc, phả ra một tầng hơi vào cổ cô:

"- Anh làm sao ---?"

"- Anh lại dám lợi dụng tôi, đem tôi mà phục vụ nhu cầu cá nhân!!"

"- Vậy ai lại nói tôi làm dục tiên dục tử thế nhỉ?" - Ưu Lục đem răng nanh cắn vào cổ cô, để lại một vết cắn đỏ hồng nổi bật trên làn da trắng.

"- Tôi... Anh! Đồ hỗn đản!"

Miệng nhỏ cô còn chưa nói hết, đã bị đôi môi bạc kia ngậm lấy, day day cắn cắn đến sưng đỏ:

"- Để tôi nói cho em biết, thế nào là hỗn đản ---!"

Ưu Lục trực tiếp đem cô đè xuống thành bàn làm việc, mạnh mẽ đưa môi lưỡi hai bên hòa quyện với nhau, tay không quên xoa nắn cặp bạch thỏ của cô.

"- A--- A--- Không---"

Song Song cố đem tay ra đẩy anh nhưng vô dụng, sức phụ nữ cho dù có tập luyện võ công vẫn không thể thắng nổi sức đàn ông, cô như một con chim nhỏ đang cố gắng thoát ra một chiếc lồng sắt to lớn.

"- Đừng cố gắng nữa, em không thoát khỏi tôi đâu!" - Vừa nói xong, Ưu Lục liền thuận tiện tháo lớp chăn mỏng ra, đưa miệng tới ngậm lấy cặp bạch thỏ trắng muốt không ngừng lắc lư đầy quyến rũ.

Không để cô mở miệng, anh liền đưa ngón tay đặt vào đôi môi nhỏ kia mà không ngừng ra ra vào vào, tựa hồ trêu chọc.

"- Đừng, a--- a--- "

Thân thể hai người gần như muốn dung nhập với nhau, cuồng dã áp sát đến nghẹt thở. Cặp bạch thỏ trắng nõn bị Ưu Lục cắn mút ngấu nghiến đến trắng hồng, dính chặt vào nhau như xấu hổ trốn tránh. Di chuyển ngón tay xuống hạ thân cô, cảm nhận được sự ẩm ướt, Ưu Lục ngẩng đầu lên, cười tà:

"- Mới như vậy đã ướt rồi--- Tiểu yêu tinh--- "

Không mơn trớn, không cưng chiều, Ưu Lục liền đem cự vật to lớn đâm thẳng vào bên trong tiểu huyệt đầy dâm thủy của cô, một tiếng bạch trực tiếp đâm lút cán cận kề với tử cung. Song Song đau đớn khóc ra nước mắt:

"- A, đau--- "

"- Đây mới là hỗn đản!" - Đánh thật mạnh vào cặp mông căng tròn một tiếng thật kêu, Ưu Lục không ngừng lặp lại việc thúc mạnh vào bên trong cô.

"- Dừng--- Dừng--- "

"- Em nghĩ tôi dừng được sao?"

Anh vẫn tiếp tục đâm chọt tiểu huyệt của cô, mặc kệ cô có kêu la thế nào. Cô muốn hỗn đản, anh liền hỗn đản!

"- Ân--- " - Cảm giác đau đớn ở dưới hạ thân dần dần biến mất, thay vào đó là khoái cảm hưng phấn trong người cô.

Nhìn biểu hiện dâm y của Song Song, Ưu Lục nhếch miệng, dám gọi anh hỗn đản, cô liền bị như thế!

Ân ân ái ái trải qua hai giờ mới dừng lại, Ưu Lục vẫn là tinh lực tràn trề phóng thích mầm mống vào bên trong cô, không quên cho cô nuốt lấy ---

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện