(*) Đền bù cho mấy nàng hóng dài cổ mà chap thì cụt ngủn 😂😂

______________________________________

Ưu Lục cùng Lữ Hiên và tám người nữa ở trong máy bay đặc dụng, trên đường tới Canada. Đằng sau là một chiếc máy bay nữa hơn trăm người để hỗ trợ.

Từ đằng xa có một chiếc máy bay màu đỏ nổi bật bay đến, phi công trong đó nhếch một nụ cười:

"- Xem ra Lục lão đại phải ra tay!"

Tay ra ám hiệu, người từ đằng sau liền mở cửa nhảy dù, đồng thời dùng súng nhả hơn mười viên đạn vào mũi máy bay của Ưu Lục, rồi từ từ hạ xuống.

"- Mẹ nó, lũ tiểu nhân." - Ưu Lục ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo, ngay cả Lữ Hiên bên cạnh cũng run rẩy.

Ưu Lục nhịn không được mở lối thoát hiểm, hướng người ra ngoài đem súng ngắm về phía người lái máy bay đối diện. Viên đạn bay với tốc độ xé gió, xuyên qua làm vỡ lớp kính máy bay, trúng ngay vai phi công bên kia. Hắn ta khẽ rủa:

"- Chết tiệt, kĩ thuật hắn quá cao."

Vừa đúng lúc chiếc BL-091 của Quách Linh, Di Linh bay đến. Quách Linh tiếp tục điều khiển, Di Linh mở cửa khoang lên, đứng hẳn trên đầu máy bay:

"- Dám tấn công người của Song tỷ, bà đây cũng không tha."

Ngay lập tức quả bom đặc chế số hai được ném qua chiếc máy bay màu đỏ, lớp kính vỡ tung, ngay cả người kia cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.

"- Mẹ nó, con mụ này ở đâu ra?!" - Tên kia tức giận rống lên.

Ưu Lục trong chiếc máy bay đặc dụng nhìn qua chiếc BL-091 đầy khó hiểu, rốt cuộc là ai mà muốn giúp anh. Dường như thần giao cách cảm, Di Linh đem miệng hét to về phía Ưu Lục:

"- Chúng tôi được nhờ cậy!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện