Editor: Mộc An Chi"Được rồi được rồi, người ta mới vừa khỏe, thôi bỏ đi.

" Thím Hoa Lan hảo tâm khuyên nhủ.


Lý Ái Mai mím chặt cánh môi, thấp giọng nói: "Con không có sức làm việc.

”Vợ Hạ Quân nói đúng, chị mà còn tiếp tục chịu đựng bị bà ta cắn như bây giờ, không biết tương lai có thể sống được mấy ngày.

Chị không muốn chết.

Nương Hỉ Sinh không nhìn chằm chằm chị, mà đảo tròng mắt, mắt thấy muốn lao vào trong sân nhà họ Bùi, trong miệng còn la hét: "Ai da, còn nói chắc chắn có thể trị hết, chị ra đây xem con dâu tôi không phải vẫn không có sức lực sao? Vẫn chưa chữa hết! Chị Quế Chi, con dâu chị là lang băm! Bồi thường tiền, mau bồi thường tiền cho tôi đi!”Mấy người phụ nữ đi theo ngây ngốc: "Nương Hỉ Sinh, bà làm gì thế!”Nương Hỉ Sinh đời nào thèm để ý những thứ này? Liên tục xông vào trong.


Từ Thúy càng vui vẻ, che miệng cười trộm, vốn không muốn đi qua, lúc này bước chân lại tăng tốc, muốn xem náo nhiệt, nhưng rất nhanh, cô ngẩn ngơ.

Chỉ thấy Lý Ái Mai vừa mới đứng đó đột nhiên chạy tới ôm nương Hỉ Sinh nhào xuống đất, tiếng khóc nức nở tràn ngập oán khí nói: "Vợ Hạ Quân thật vất vả mới cứu sống con, nương muốn làm cái gì? Con thậm chí còn chưa trả đủ tiền thuốc men cho người ta! Bồi thường tiền cái gì chứ!!!”Nếu thật sự để mẹ chồng xông vào nháo với ân nhân cứu mạng của mình lần nữa, chị thật sự không khác đã chết là mấy! Thời buổi này kiếm đâu ra người không cần tiền mà vẫn cho chị thuốc uống cứu mạng chị!Lý Ái Mai gắt gao đè bà ta, không cho bà ta động đậy.

Nương Hỉ Sinh sẽ để yên cho con dâu mình áp chế sao? Mặt bà ta lúc xanh lúc đen, xoay người giãy dụa muốn bò dậy, ngoài miệng còn không quên quát: "Lý Ái Mai, cút mau! Cô có tin bà đây cho Hỉ Sinh bỏ cô hay không!”Lý Ái Mai bất động, gắt gao ôm bà ta, giọng khàn khàn kiên định nói: "Nương không được đi! Không được đi!”Nương Hỉ Sinh không thể đứng lên, triệt để nổi giận, xoay người đè lên người con dâu, bàn tay không chút lưu tình đánh tới: "Mẹ mày, ai cho mày can đảm chặn đường tao, tiểu tiện nhân! ""Bang bang bang ——" Âm thanh nắm đấm đánh vào thịt đau đến sắc mặt Lý Ái Mai vặn vẹo, chị nhất thời không dám đánh trả, mặc cho mẹ chồng hạ nắm đấm.


Thân thể Lý Ái Mai vốn chưa khỏe hẳn, vốn còn suy yếu, giờ lại bị đánh, đầu óc càng choáng váng, trong mắt chỉ còn lại khuôn mặt dữ tợn đáng sợ của mẹ chồng, cùng với tiếng cảm thán khi người xung quanh giúp ngăn cản: "Tạo nghiệt mà!”"Bà ỷ vào tính tình vợ Hỉ Sinh hiền lành, bà cứ nháo đi, nếu người chết thật tôi xem bà làm sao?"Chết?Chị sắp chết à?Lý Ái Mai cảm thấy có thể là vậy, chị bị đánh đau đến mức sắp mất cảm giác.

Nhưng chị không muốn chết, chị muốn sống, muốn tồn tại!Dục vọng sống cho chị sức mạnh, vừa hay người bên ngoài đang giữ chặt nương Hỉ Sinh, Lý Ái Mai thuận lợi xoay người áp chế mẹ chồng, sau đó nắm chặt tóc bà ta, bởi vì dùng sức quá độ mà khuôn mặt vặn vẹo lúc này trở nên hơi khủng bố, khiến nương Hỉ Sinh kinh sợ nhất thời không kịp phản ứng, ngay sau đó chị dùng hết sức lực của bản thân, hung hăng đập cái đầu kia xuống đất, đồng thời lẩm bẩm thành tiếng: "Nương, con không muốn chết.

”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện