" Không. "
Lời nói lạnh lùng phá tan mọi sự vui vẻ của Trình Diệc Thành, nụ cười trên khóe miệng thoáng qua vừa phải, trong mắt không thể che giấu được sự mất mát: "Chính là như vậy!"
Những người xung quanh đều cảm nhận được dòng điện ngầm giữa bọn họ, mọi người đều viện cớ để rời đi.
Khí thế của Tề Văn Diệu sắc bén, mày kiếm nhíu lại, giọng điệu không kiên nhẫn: " Trình Dĩ Tình, thu lại những thủ đoạn hèn hạ của cô đi. "
" Anh Văn Diệu, em, em không.." Trình DĨ Tình cắn chặt môi dưới, thân thể khẽ run lên, trong lòng vô cùng thống khổ.
Tề Văn Diệu mặc một bộ vest chỉn chu, ôm lấy dáng người cứng cáp, và khí chất tỏa ra từ những cử chỉ của anh khiến anh được nhiều người chú ý.
Cho dù lúc này hắn đang cau mày, sắc bén giữa hai lông mày vẫn khiến tâm tư người ta gợn sóng, không khỏi chìm xuống.
" Nếu không, hãy yên phận." Đôi mắt của Tề Văn Diệu tràn đầy sự thờ ơ.
Trình Dĩ Tình lấy tay che ngực, miệng lẩm bẩm: " Anh Văn Diệu. "
Cách đó không xa, Thời Y quen thuộc với kịch bản, đọc thầm lời thoại.
Ánh nắng dịu dàng tràn xuống người cô qua bóng cây, cô cúi đầu xuống, khuôn miệng đỏ anh đào thỉnh thoảng lẩm bẩm vài từ, khi đến gần, có thể mơ hồ nhìn thấy đôi má hơi đỏ và sưng lên, khiến cô yếu ớt nhưng vẫn mềm mại rắn rỏi.
Tề Văn Diệu vô thức bị thu hút và đi về phía cô*.
*Đây là đang hướng đến Thời Y chứ không phải là nữ chính nha.
Nhìn thấy điều này, Trình Dĩ Tình cảm thấy hồi chuông báo động trong lòng, cô vội vàng đuổi theo.
" Anh Văn Diệu, anh đi đâu vậy? "
Mảnh đất này chằng chịt những đường kẻ, Trình Dĩ Tình vô tình vấp phải những đường kẻ trên mặt đất và ngã về phía trước.
Vào thời điểm quan trọng, cô mạnh mẽ ôm Tề Văn Diệu.
Không được, chết cũng phải kéo một cái đệm lưng.
Tất cả chuyện này xảy ra trong tích tắc, Tề Văn Diệu không kịp phòng bị đã bị cô ngã xuống đất.
Với một tiếng" Ầm " cả hai ngã xuống đất, và một chiếc kệ rơi ra rơi trúng Trình Dĩ Tình.
Đụ
Nỗi đau đớn tột cùng khiến cô không kìm được văng tục một câu.
——Hệ thống, trong cốt truyện không có chuyện này sao? Tổn thương thì giá cả thế nào!!
[ Ký chủ, đây không phải là một bối cảnh mới lạ, đó là vấn đề của cô.]
——??? Đừng cố trốn tránh trách nhiệm!
[ Ký chủ, xin cô đừng nói bậy.]
——Bậy em gái ngươi, tóm lại đây là thương tổn công việc, ngươi phải bồi thường! Đừng nghĩ quỵt nợ!
Tề Văn Diệu đang tức giận, còn chưa kịp tức giận thì đột nhiên nghe thấy Trình Dĩ Tình nói, hắn cau mày nhìn Trình Dĩ Tình một cách kỳ lạ.
Nhận thức được ánh mặt của Tề Văn Diệu, Trình Dĩ Tình không quan tâm đến việc tranh cãi với hệ thống, lập tức điều chỉnh trạng thái: " Anh Văn Diệu, anh có khỏe không? Em bị thương bởi một cú đập, rất đau."
Cô nói xong cũng nặn ra vài rọt nước mắt.
Đôi mắt của Tề Văn Diệu ngay lập tức nổi nên một sự chán ghét mạnh mẽ.
Các nhân viên hoảng sợ, vội vàng đỡ Tề Văn Diệu cùng Trình Dĩ Tình lên.
Một bên là tổng tài của làng giải trí trị giá hàng chục tỷ, một bên là tiểu hoa đán nổi tiếng trong làng giải trí, nghe nói có tài phiệt đứng sau, ai gặp tai nạn thì không chịu trách nhiệm.
" Chị Dĩ Tính, chị có khỏe không? " Giang Nhã hốt hoảng chạy đến, vì sợ chị Dĩ Tình xảy ra chuyện gì.
" Tôi hơi chóng mặt, cơ thể cũng hơi đau. " Trình Dĩ Tình ôm đầu, trông yếu ớt và sẵn sàng ngất xỉu bất cứ lúc nào, thân lay động cố tình hướng Tề Văn Diệu bên kia nhích lại gần.
Sự chán ghét trong mắt Tề Văn Diệu càng lớn hơn, vừa định né tránh thì hắn nghe thấy Trình Dĩ Tình ' nói ':
" Tôi đã đau chết đi rồi, mau đưa tôi đến bệnh viện! "
Tề Văn Diệu: "??? ".
Trong giây phút hắn do dự, Trình Dĩ Tình đã ngã vào lòng của hắn.
Tề Văn Diệu xứng đáng là nam chính hoàn hảo, với thân hình xuất sắc, xuyên qua bộ đò mong manh, Trình Dĩ Tình thậm chí có thể cảm nhận được cơ bắp săn chắc và khỏe khoắn của hắn.
——Khà khà, dáng người thật là tuyệt hảo! Đáng tiếc không phải người!
Tề Văn Diệu: "??? ".
Người phụ nữ này có bị điên không? Vẻ mặt của Tề Văn Diệu ảm đạm, hắn đẩy Trình Dĩ Tình không thương tiếc.
Miêu Nhỏ có lời muốn nói:
Hiện tại bộ truyện mình đang editor này được làm truyện tranh rồi. Tên của truyện giống với tên mk đang edit. Nếu ai muốn có thể đọc thử nhé hiện truyện đã ra 10 chap rồi.
Lời nói lạnh lùng phá tan mọi sự vui vẻ của Trình Diệc Thành, nụ cười trên khóe miệng thoáng qua vừa phải, trong mắt không thể che giấu được sự mất mát: "Chính là như vậy!"
Những người xung quanh đều cảm nhận được dòng điện ngầm giữa bọn họ, mọi người đều viện cớ để rời đi.
Khí thế của Tề Văn Diệu sắc bén, mày kiếm nhíu lại, giọng điệu không kiên nhẫn: " Trình Dĩ Tình, thu lại những thủ đoạn hèn hạ của cô đi. "
" Anh Văn Diệu, em, em không.." Trình DĨ Tình cắn chặt môi dưới, thân thể khẽ run lên, trong lòng vô cùng thống khổ.
Tề Văn Diệu mặc một bộ vest chỉn chu, ôm lấy dáng người cứng cáp, và khí chất tỏa ra từ những cử chỉ của anh khiến anh được nhiều người chú ý.
Cho dù lúc này hắn đang cau mày, sắc bén giữa hai lông mày vẫn khiến tâm tư người ta gợn sóng, không khỏi chìm xuống.
" Nếu không, hãy yên phận." Đôi mắt của Tề Văn Diệu tràn đầy sự thờ ơ.
Trình Dĩ Tình lấy tay che ngực, miệng lẩm bẩm: " Anh Văn Diệu. "
Cách đó không xa, Thời Y quen thuộc với kịch bản, đọc thầm lời thoại.
Ánh nắng dịu dàng tràn xuống người cô qua bóng cây, cô cúi đầu xuống, khuôn miệng đỏ anh đào thỉnh thoảng lẩm bẩm vài từ, khi đến gần, có thể mơ hồ nhìn thấy đôi má hơi đỏ và sưng lên, khiến cô yếu ớt nhưng vẫn mềm mại rắn rỏi.
Tề Văn Diệu vô thức bị thu hút và đi về phía cô*.
*Đây là đang hướng đến Thời Y chứ không phải là nữ chính nha.
Nhìn thấy điều này, Trình Dĩ Tình cảm thấy hồi chuông báo động trong lòng, cô vội vàng đuổi theo.
" Anh Văn Diệu, anh đi đâu vậy? "
Mảnh đất này chằng chịt những đường kẻ, Trình Dĩ Tình vô tình vấp phải những đường kẻ trên mặt đất và ngã về phía trước.
Vào thời điểm quan trọng, cô mạnh mẽ ôm Tề Văn Diệu.
Không được, chết cũng phải kéo một cái đệm lưng.
Tất cả chuyện này xảy ra trong tích tắc, Tề Văn Diệu không kịp phòng bị đã bị cô ngã xuống đất.
Với một tiếng" Ầm " cả hai ngã xuống đất, và một chiếc kệ rơi ra rơi trúng Trình Dĩ Tình.
Đụ
Nỗi đau đớn tột cùng khiến cô không kìm được văng tục một câu.
——Hệ thống, trong cốt truyện không có chuyện này sao? Tổn thương thì giá cả thế nào!!
[ Ký chủ, đây không phải là một bối cảnh mới lạ, đó là vấn đề của cô.]
——??? Đừng cố trốn tránh trách nhiệm!
[ Ký chủ, xin cô đừng nói bậy.]
——Bậy em gái ngươi, tóm lại đây là thương tổn công việc, ngươi phải bồi thường! Đừng nghĩ quỵt nợ!
Tề Văn Diệu đang tức giận, còn chưa kịp tức giận thì đột nhiên nghe thấy Trình Dĩ Tình nói, hắn cau mày nhìn Trình Dĩ Tình một cách kỳ lạ.
Nhận thức được ánh mặt của Tề Văn Diệu, Trình Dĩ Tình không quan tâm đến việc tranh cãi với hệ thống, lập tức điều chỉnh trạng thái: " Anh Văn Diệu, anh có khỏe không? Em bị thương bởi một cú đập, rất đau."
Cô nói xong cũng nặn ra vài rọt nước mắt.
Đôi mắt của Tề Văn Diệu ngay lập tức nổi nên một sự chán ghét mạnh mẽ.
Các nhân viên hoảng sợ, vội vàng đỡ Tề Văn Diệu cùng Trình Dĩ Tình lên.
Một bên là tổng tài của làng giải trí trị giá hàng chục tỷ, một bên là tiểu hoa đán nổi tiếng trong làng giải trí, nghe nói có tài phiệt đứng sau, ai gặp tai nạn thì không chịu trách nhiệm.
" Chị Dĩ Tính, chị có khỏe không? " Giang Nhã hốt hoảng chạy đến, vì sợ chị Dĩ Tình xảy ra chuyện gì.
" Tôi hơi chóng mặt, cơ thể cũng hơi đau. " Trình Dĩ Tình ôm đầu, trông yếu ớt và sẵn sàng ngất xỉu bất cứ lúc nào, thân lay động cố tình hướng Tề Văn Diệu bên kia nhích lại gần.
Sự chán ghét trong mắt Tề Văn Diệu càng lớn hơn, vừa định né tránh thì hắn nghe thấy Trình Dĩ Tình ' nói ':
" Tôi đã đau chết đi rồi, mau đưa tôi đến bệnh viện! "
Tề Văn Diệu: "??? ".
Trong giây phút hắn do dự, Trình Dĩ Tình đã ngã vào lòng của hắn.
Tề Văn Diệu xứng đáng là nam chính hoàn hảo, với thân hình xuất sắc, xuyên qua bộ đò mong manh, Trình Dĩ Tình thậm chí có thể cảm nhận được cơ bắp săn chắc và khỏe khoắn của hắn.
——Khà khà, dáng người thật là tuyệt hảo! Đáng tiếc không phải người!
Tề Văn Diệu: "??? ".
Người phụ nữ này có bị điên không? Vẻ mặt của Tề Văn Diệu ảm đạm, hắn đẩy Trình Dĩ Tình không thương tiếc.
Miêu Nhỏ có lời muốn nói:
Hiện tại bộ truyện mình đang editor này được làm truyện tranh rồi. Tên của truyện giống với tên mk đang edit. Nếu ai muốn có thể đọc thử nhé hiện truyện đã ra 10 chap rồi.
Danh sách chương