Giang Mạc và Úc Noãn tay trong tay sánh bước bên nhau và đi vào bữa tiệc.
Người người ngước mắt dòm ngó.
Phụ nữ thì ganh ty với Úc Noãn.
Nhan sắc của cô hôm nay trông vô cùng nổi bật.
Với làn da ngăm của mình, cô liền trang điểm theo phong cách Tây Âu.
Cộng thêm việc dáng người đầy đặn, no đủ.
Mặc trêи người chiếc váy màu kem ấm.
Lại thêm bó sát vào cơ thể, từng nét chuyển động của cô đều bật lên vẻ quyến rũ, uyển chuyển của mình.
Giang Mạc đứng cạnh bên hận không thể đem cô nuốt vào bụng.
Đi cạnh cô mà hắn cứ một bên chực chờ, lo lắng quan sát cô.
Một bên lại chăm chú, trừng mắt với những tên đàn ông dám đưa mắt nhìn cô.
Cả hai nhanh chóng đi vào trong.
Lần đầu gặp và giao tiếp với mấy vị “tai to mặt lớn”.
Úc Noãn có chút hồi hợp, lòng cứ thấp thỏm không yên.
Giang Mạc hiểu ý, vỗ nhẹ lên mu bàn tay, an ủi cô.
Cô nhận thấy liền nhìn hắn, mỉm cười duyên dáng.
Hiếm khi thấy cô dịu dàng đến đằm thắm.
Hắn nhìn có chút không quen.
Đúng là dáng vẻ hay cáu gắt, nóng giận của cô hắn nhìn đã quen rồi.
Hắn cảm thấy thích cô như thế hơn, trông thoải mái hơn nhiều.
Chứ bây giờ nhìn cô hiền dịu.
Hắn cảm thấy cô như đang gượng ép bản thân, không thoải mái.
Giang Mạc dẫn cô đến gặp mấy vị Giám đốc đối tác.
Lúc giới thiệu hắn chần chừ không biết nên xưng cô là gì.
Nào ngờ Úc Noãn nhanh miệng lên tiếng nói:
- Chào ông, tôi là Úc Noãn, vợ chưa cưới của Giang Mạc.
Nghe thấy ba chữ “vợ chưa cưới”.
Hắn cảm động như muốn khóc.
Hoá ra cô đã đồng ý và chấp nhận về bên cạnh hắn.
Suốt một buổi tiệc giao lưu.
Người vốn cứng rắn, lạnh lùng trêи thương trường kinh tế như Giang Mạc.
Thế mà tối nay, cả buổi tiệc trêи miệng hắn đều mang ý cười.
Nhìn cạnh bên lại thấy một tay của hắn ôm chặt lấy eo của cô gái bên cạnh.
Nhìn trông như là đang nâng niu, bảo vệ cô gái đó.
Và đặc biệt chính là đang muốn đánh dấu chủ quyền lên người cô gái nhỏ kia.
Lúc này Úc Noãn và Giang Mạc đứng riêng.
Hai người đang nói chuyện qua lại về mấy vị Giám đốc vừa gặp.
Đang nói chuyện thì Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân đi tới.
Hai người đứng nhìn ở phía xa, không thấy rõ khuôn mặt của Úc Noãn.
Còn tưởng hắn đang lén lút có quan hệ với ai khác.
Đã thế vóc dáng của nữ nhân mới này lại rất tốt, rất quyến rũ.
Cả hai người Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân nhanh chóng đi tới.
Từ phía sau kêu lên:
- Mạc.
- Anh Mạc.
Giang Mạc và Úc Noãn nghe thấy tiếng gọi, đồng loạt nhìn về phía sau.
Đúng lúc Úc Noãn vừa quay về nhìn.
Cả Trịnh Nhân lẫn Hoàng Tuấn sững sờ, không ngờ tới “nữ nhân mới” nào đó của Giang Mạc lại chính là Úc Noãn.
Nhìn bộ dáng xinh đẹp đến lạ thường của cô hôm nay, hai người họ có chút khó tin.
Mắt cứ nhìn chằm chằm từ trêи xuống dưới.
Giang Mạc nhìn thấy mặt liền nhăn nhó.
Ho lên một tiếng, phá vỡ cái nhìn của hai người họ.
Úc Noãn thì ngay từ đầu đã không ưng gì Trịnh Nhân và Hoàng Tuấn.
Nét mặt cô hờ hững, nhìn sang hướng khác.
Hoàng Tuấn tính lên tiếng nói gì đó.
Đúng lúc này trêи sân khấu bật sáng đèn.
Một vị MC đứng lên cầm mic và nói:
- Xin chào mừng các vị chung vui tại đây, cảm ơn các vị đã đến dự tiệc cưới của chú rễ Lý Thắng và cô dâu Trịnh Thảo Thanh.
Tiếng vỗ tay giòn tan vang khắp phòng.
Úc Noãn cũng chẳng buồn mà đưa tay lên vô chúc mừng.
Cửa phòng rộng lớn mở ra.
Tất cả khách mời nhìn về một hướng.
Thấy một trai một gái, sắc tài toàn vẹn tay trong tay bước vào.
Người người ồ ạt vang lên chúc mừng.
Ai nấy đều khen hết lời nhan sắc xinh đẹp của cô dâu Thảo Thanh.
Riêng Úc Noãn thì nhếch mẹp cười ghét bỏ.
Trong đầu lại đang thích thú, hóng hớt chuyện vui sắp tới.
Giang Mạc ngay từ lúc đầu vẫn cứ nhìn Úc Noãn.
Thấy cô nở nụ cười đầy ghét bỏ ai đó, hiệu rõ là cô đang tỏ thái độ với Thảo Thanh.
Hắn thở dài bất lực, nhưng sắc mặt lại vẫn luôn vui vẻ, cười mỉm cưng chiều cô.
…-------------------------------…
Thảo Thanh ngẩng cao đầu đi về phía trước.
Lý Thắng đứng cạnh bên đỡ đần cho cô ta.
Sợ váy dài lại nặng, Thảo Thanh khó mà bước đi.
Hôm nay là ngày cưới của mình, anh ta hạnh phúc vô cùng.
Mãi mới có thể rước người phụ nữ xinh đẹp này về nhà, nên về sau chắc chắn anh ta sẽ vô cùng cưng chiều cô.
Khi đi ngang qua chỗ của Úc Noãn.
Mắt Thảo Thanh nhìn thấy, muốn liếc.
Nhưng nhìn kỹ lại thấy hình bóng của Giang Mạc, Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân.
Phút chốc cô ta thay đổi thái độ.
Mắt vẽ lên đường cong, xinh đẹp mà cười.
Đến khi đứng trêи sân khấu.
Trước khi làm lễ trao nhẫn.
Lý Thắng liền dành lấy mic, lên tiếng nói:
- Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến chung vui cùng chúng tôi.
Bộp bộp.
Khắp gian phòng vang lên tiếng vỗ tay, chúc mừng ồ ạt.
Lý Thắng cười vui vẻ, nhanh chóng quay sang nhìn Thảo Thanh.
Nắm lấy một bàn tay của cô ta, Lý Thắng nói tiếp:
- Trước khi đến lễ trao nhẫn.
Anh có món đồ này muốn trao cho em.
Một người ở phía sau tiến lên.
Trêи tay cầm theo một cái hộp đen sáng bóng.
Lúc mở ra, sắc màu lục bảo toả lên.
Một chiếc vòng toả sáng lấp lánh, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người trong phòng.
Lý Thắng cầm chiếc vòng màu lục bảo lên, tiến tới đeo vào cổ tay của cô.
Vừa đeo anh ta vừa cầm mic nói:
- Đây là vòng Ánh Bảo.
Là món đồ gia truyền của nhà anh, nay anh trao nó lại cho em.
Về sau em sẽ là chủ nhân của chiếc vòng Ánh Bảo này.
Thảo Thanh xúc động, nức nở nói:
- Cảm ơn anh vì tất cả.
Dứt lời cô ta liền ôm chầm lấy Lý Thắng.
Mọi người có mặt ở đây cũng đều vô tay khen ngợi.
Ai nấy đều tỏ ý ghen tỵ với sự cưng chiều mà Lý Thắng dành cho Thảo Thanh.
Cuối cùng lễ trao nhẫn cũng diễn ra suôn sẻ.
Đến lúc màn hình ở phía sau sân khấu phát lên vài video kỷ niệm giữa cô dâu và chú rễ.
Lý Thắng và Thảo Thanh đi xuống ngồi ở ghế đôi gần đó.
Mắt cả hai cười típ vào nhau, cùng nhìn lên màn hình.
Dần dần màn hình chiếu hiện ra mấy bức ảnh mà họ chụp chung với nhau.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều hào hứng ngắm nhìn những khoảnh khắc hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ.
Bất ngờ lại có tiếng xôn xao nổi lên.
Thảo Thanh vốn đang nhìn Lý Thắng, tình chàng ý thϊế͙p͙ âu yếm nhau.
Nghe thấy mọi người bỗng chốc xôn xao bàn tán.
Thảo Thanh cùng Lý Thắng khó hiểu, nhìn lên màn hình chiếu.
Bất ngờ hình ảnh Thảo Thanh đi vào trong khoa sản phụ nổ lên.
Thảo Thanh sững sốt không dám tin.
Chưa kịp phản ứng, trêи màn hình tiếp tục hiện lên bảng báo cáo đã phá thai của Thảo Thanh.
Bây giờ mọi người càng lúc càng to tiếng, bàn tán với nhau nhiều hơn nữa.
Thảo Thanh lo sợ, đứng bật dậy nói to:
- Chuyện gì đang xảy ra vậy, là ai đã giở trò.
Lý Thắng đứng lên, vội vàng ôm cô ta vào lòng, và bắt đầu an ủi.
Anh ta lớn giọng quát mấy nhân viên phụ trách âm thanh hình ảnh:
- Còn không mau tắt đi.
Nhưng nhân viên ở phía sau cũng rất bất lực, dường như máy tính bị ai đó giở trò, không thể tắt được.
Cuối cùng trêи màn ảnh là hình ảnh Thảo Thanh ôm ấp mấy trai lạ trong quán bar.
Hình ảnh đứng im và dừng lại ở bức ảnh đầy thô tục, ɖâʍ loạn như này.
Không khí xung quanh càng lúc càng ầm ĩ.
Thảo Thanh không tin nổi, miệng lắc đầu nói:
- Không, không phải tôi mà.
Là ai đó đã hại tôi, ghép ảnh tôi vào.
Thảo Thanh trở nên điên cuồng, dường như tâm trí bất ổn.
Cô ta nhanh chóng xách váy lên và chạy đi.
Lý Thắng bị bỏ ở phía sau, giận dữ lên tiếng:
- Tiệc tàn rồi, mấy người mau giải tán đi.
Nói xong Lý Thắng nhanh chóng đuổi theo Thảo Thanh.
Còn cha mẹ Lý thì lo lắng cho con trai, lại thêm căm hận Thảo Thanh.
Hai người già bị bọn trẻ làm cho xấu mặt, nhanh chóng cho người giải quyết ổn thoả mọi việc và các khách mời.
Sau đó cha mẹ Lý cũng nhanh chóng đi ra ngoài.
Bây giờ nào còn có mặt mũi để mà gặp hay nhìn ai.
Thấy chuyện vui xảy ra.
Không ngoài dự đoán của mình.
Úc Noãn đứng một bên cười mãn nguyện.
Nhìn thấy nhân vật chính đã chạy đi mất.
Cô cũng không rãnh mà ở lại đây.
Nhìn sang Giang Mạc, khều tay hắn và nói:
- Em mệt rồi, mau về thôi.
- Được, theo ý em.
Dứt lời, Giang Mạc lên tiếng chào Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân.
Lịch sự xin phép về trước.
Úc Noãn tuy không muốn lên tiếng chào hỏi, nhưng phép lịch sự lẽ thường thì phải nên làm vậy.
Cô gật nhẹ đầu tỏ ý muốn xin về trước.
Hai người họ tất nhiên chẳng dám cản trở.
Đã thế họ không phải kẻ ngốc.
Nhìn rất rõ thái độ nhẫn nhịn, ghét bỏ hai người.
Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân thở dài, khó hiểu.
Nhưng lại không dám nói nhiều.
Vì bên cạnh vẫn còn có Giang Mạc đang chống lưng..
Người người ngước mắt dòm ngó.
Phụ nữ thì ganh ty với Úc Noãn.
Nhan sắc của cô hôm nay trông vô cùng nổi bật.
Với làn da ngăm của mình, cô liền trang điểm theo phong cách Tây Âu.
Cộng thêm việc dáng người đầy đặn, no đủ.
Mặc trêи người chiếc váy màu kem ấm.
Lại thêm bó sát vào cơ thể, từng nét chuyển động của cô đều bật lên vẻ quyến rũ, uyển chuyển của mình.
Giang Mạc đứng cạnh bên hận không thể đem cô nuốt vào bụng.
Đi cạnh cô mà hắn cứ một bên chực chờ, lo lắng quan sát cô.
Một bên lại chăm chú, trừng mắt với những tên đàn ông dám đưa mắt nhìn cô.
Cả hai nhanh chóng đi vào trong.
Lần đầu gặp và giao tiếp với mấy vị “tai to mặt lớn”.
Úc Noãn có chút hồi hợp, lòng cứ thấp thỏm không yên.
Giang Mạc hiểu ý, vỗ nhẹ lên mu bàn tay, an ủi cô.
Cô nhận thấy liền nhìn hắn, mỉm cười duyên dáng.
Hiếm khi thấy cô dịu dàng đến đằm thắm.
Hắn nhìn có chút không quen.
Đúng là dáng vẻ hay cáu gắt, nóng giận của cô hắn nhìn đã quen rồi.
Hắn cảm thấy thích cô như thế hơn, trông thoải mái hơn nhiều.
Chứ bây giờ nhìn cô hiền dịu.
Hắn cảm thấy cô như đang gượng ép bản thân, không thoải mái.
Giang Mạc dẫn cô đến gặp mấy vị Giám đốc đối tác.
Lúc giới thiệu hắn chần chừ không biết nên xưng cô là gì.
Nào ngờ Úc Noãn nhanh miệng lên tiếng nói:
- Chào ông, tôi là Úc Noãn, vợ chưa cưới của Giang Mạc.
Nghe thấy ba chữ “vợ chưa cưới”.
Hắn cảm động như muốn khóc.
Hoá ra cô đã đồng ý và chấp nhận về bên cạnh hắn.
Suốt một buổi tiệc giao lưu.
Người vốn cứng rắn, lạnh lùng trêи thương trường kinh tế như Giang Mạc.
Thế mà tối nay, cả buổi tiệc trêи miệng hắn đều mang ý cười.
Nhìn cạnh bên lại thấy một tay của hắn ôm chặt lấy eo của cô gái bên cạnh.
Nhìn trông như là đang nâng niu, bảo vệ cô gái đó.
Và đặc biệt chính là đang muốn đánh dấu chủ quyền lên người cô gái nhỏ kia.
Lúc này Úc Noãn và Giang Mạc đứng riêng.
Hai người đang nói chuyện qua lại về mấy vị Giám đốc vừa gặp.
Đang nói chuyện thì Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân đi tới.
Hai người đứng nhìn ở phía xa, không thấy rõ khuôn mặt của Úc Noãn.
Còn tưởng hắn đang lén lút có quan hệ với ai khác.
Đã thế vóc dáng của nữ nhân mới này lại rất tốt, rất quyến rũ.
Cả hai người Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân nhanh chóng đi tới.
Từ phía sau kêu lên:
- Mạc.
- Anh Mạc.
Giang Mạc và Úc Noãn nghe thấy tiếng gọi, đồng loạt nhìn về phía sau.
Đúng lúc Úc Noãn vừa quay về nhìn.
Cả Trịnh Nhân lẫn Hoàng Tuấn sững sờ, không ngờ tới “nữ nhân mới” nào đó của Giang Mạc lại chính là Úc Noãn.
Nhìn bộ dáng xinh đẹp đến lạ thường của cô hôm nay, hai người họ có chút khó tin.
Mắt cứ nhìn chằm chằm từ trêи xuống dưới.
Giang Mạc nhìn thấy mặt liền nhăn nhó.
Ho lên một tiếng, phá vỡ cái nhìn của hai người họ.
Úc Noãn thì ngay từ đầu đã không ưng gì Trịnh Nhân và Hoàng Tuấn.
Nét mặt cô hờ hững, nhìn sang hướng khác.
Hoàng Tuấn tính lên tiếng nói gì đó.
Đúng lúc này trêи sân khấu bật sáng đèn.
Một vị MC đứng lên cầm mic và nói:
- Xin chào mừng các vị chung vui tại đây, cảm ơn các vị đã đến dự tiệc cưới của chú rễ Lý Thắng và cô dâu Trịnh Thảo Thanh.
Tiếng vỗ tay giòn tan vang khắp phòng.
Úc Noãn cũng chẳng buồn mà đưa tay lên vô chúc mừng.
Cửa phòng rộng lớn mở ra.
Tất cả khách mời nhìn về một hướng.
Thấy một trai một gái, sắc tài toàn vẹn tay trong tay bước vào.
Người người ồ ạt vang lên chúc mừng.
Ai nấy đều khen hết lời nhan sắc xinh đẹp của cô dâu Thảo Thanh.
Riêng Úc Noãn thì nhếch mẹp cười ghét bỏ.
Trong đầu lại đang thích thú, hóng hớt chuyện vui sắp tới.
Giang Mạc ngay từ lúc đầu vẫn cứ nhìn Úc Noãn.
Thấy cô nở nụ cười đầy ghét bỏ ai đó, hiệu rõ là cô đang tỏ thái độ với Thảo Thanh.
Hắn thở dài bất lực, nhưng sắc mặt lại vẫn luôn vui vẻ, cười mỉm cưng chiều cô.
…-------------------------------…
Thảo Thanh ngẩng cao đầu đi về phía trước.
Lý Thắng đứng cạnh bên đỡ đần cho cô ta.
Sợ váy dài lại nặng, Thảo Thanh khó mà bước đi.
Hôm nay là ngày cưới của mình, anh ta hạnh phúc vô cùng.
Mãi mới có thể rước người phụ nữ xinh đẹp này về nhà, nên về sau chắc chắn anh ta sẽ vô cùng cưng chiều cô.
Khi đi ngang qua chỗ của Úc Noãn.
Mắt Thảo Thanh nhìn thấy, muốn liếc.
Nhưng nhìn kỹ lại thấy hình bóng của Giang Mạc, Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân.
Phút chốc cô ta thay đổi thái độ.
Mắt vẽ lên đường cong, xinh đẹp mà cười.
Đến khi đứng trêи sân khấu.
Trước khi làm lễ trao nhẫn.
Lý Thắng liền dành lấy mic, lên tiếng nói:
- Cảm ơn mọi người hôm nay đã đến chung vui cùng chúng tôi.
Bộp bộp.
Khắp gian phòng vang lên tiếng vỗ tay, chúc mừng ồ ạt.
Lý Thắng cười vui vẻ, nhanh chóng quay sang nhìn Thảo Thanh.
Nắm lấy một bàn tay của cô ta, Lý Thắng nói tiếp:
- Trước khi đến lễ trao nhẫn.
Anh có món đồ này muốn trao cho em.
Một người ở phía sau tiến lên.
Trêи tay cầm theo một cái hộp đen sáng bóng.
Lúc mở ra, sắc màu lục bảo toả lên.
Một chiếc vòng toả sáng lấp lánh, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người trong phòng.
Lý Thắng cầm chiếc vòng màu lục bảo lên, tiến tới đeo vào cổ tay của cô.
Vừa đeo anh ta vừa cầm mic nói:
- Đây là vòng Ánh Bảo.
Là món đồ gia truyền của nhà anh, nay anh trao nó lại cho em.
Về sau em sẽ là chủ nhân của chiếc vòng Ánh Bảo này.
Thảo Thanh xúc động, nức nở nói:
- Cảm ơn anh vì tất cả.
Dứt lời cô ta liền ôm chầm lấy Lý Thắng.
Mọi người có mặt ở đây cũng đều vô tay khen ngợi.
Ai nấy đều tỏ ý ghen tỵ với sự cưng chiều mà Lý Thắng dành cho Thảo Thanh.
Cuối cùng lễ trao nhẫn cũng diễn ra suôn sẻ.
Đến lúc màn hình ở phía sau sân khấu phát lên vài video kỷ niệm giữa cô dâu và chú rễ.
Lý Thắng và Thảo Thanh đi xuống ngồi ở ghế đôi gần đó.
Mắt cả hai cười típ vào nhau, cùng nhìn lên màn hình.
Dần dần màn hình chiếu hiện ra mấy bức ảnh mà họ chụp chung với nhau.
Tất cả mọi người có mặt ở đây đều hào hứng ngắm nhìn những khoảnh khắc hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ.
Bất ngờ lại có tiếng xôn xao nổi lên.
Thảo Thanh vốn đang nhìn Lý Thắng, tình chàng ý thϊế͙p͙ âu yếm nhau.
Nghe thấy mọi người bỗng chốc xôn xao bàn tán.
Thảo Thanh cùng Lý Thắng khó hiểu, nhìn lên màn hình chiếu.
Bất ngờ hình ảnh Thảo Thanh đi vào trong khoa sản phụ nổ lên.
Thảo Thanh sững sốt không dám tin.
Chưa kịp phản ứng, trêи màn hình tiếp tục hiện lên bảng báo cáo đã phá thai của Thảo Thanh.
Bây giờ mọi người càng lúc càng to tiếng, bàn tán với nhau nhiều hơn nữa.
Thảo Thanh lo sợ, đứng bật dậy nói to:
- Chuyện gì đang xảy ra vậy, là ai đã giở trò.
Lý Thắng đứng lên, vội vàng ôm cô ta vào lòng, và bắt đầu an ủi.
Anh ta lớn giọng quát mấy nhân viên phụ trách âm thanh hình ảnh:
- Còn không mau tắt đi.
Nhưng nhân viên ở phía sau cũng rất bất lực, dường như máy tính bị ai đó giở trò, không thể tắt được.
Cuối cùng trêи màn ảnh là hình ảnh Thảo Thanh ôm ấp mấy trai lạ trong quán bar.
Hình ảnh đứng im và dừng lại ở bức ảnh đầy thô tục, ɖâʍ loạn như này.
Không khí xung quanh càng lúc càng ầm ĩ.
Thảo Thanh không tin nổi, miệng lắc đầu nói:
- Không, không phải tôi mà.
Là ai đó đã hại tôi, ghép ảnh tôi vào.
Thảo Thanh trở nên điên cuồng, dường như tâm trí bất ổn.
Cô ta nhanh chóng xách váy lên và chạy đi.
Lý Thắng bị bỏ ở phía sau, giận dữ lên tiếng:
- Tiệc tàn rồi, mấy người mau giải tán đi.
Nói xong Lý Thắng nhanh chóng đuổi theo Thảo Thanh.
Còn cha mẹ Lý thì lo lắng cho con trai, lại thêm căm hận Thảo Thanh.
Hai người già bị bọn trẻ làm cho xấu mặt, nhanh chóng cho người giải quyết ổn thoả mọi việc và các khách mời.
Sau đó cha mẹ Lý cũng nhanh chóng đi ra ngoài.
Bây giờ nào còn có mặt mũi để mà gặp hay nhìn ai.
Thấy chuyện vui xảy ra.
Không ngoài dự đoán của mình.
Úc Noãn đứng một bên cười mãn nguyện.
Nhìn thấy nhân vật chính đã chạy đi mất.
Cô cũng không rãnh mà ở lại đây.
Nhìn sang Giang Mạc, khều tay hắn và nói:
- Em mệt rồi, mau về thôi.
- Được, theo ý em.
Dứt lời, Giang Mạc lên tiếng chào Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân.
Lịch sự xin phép về trước.
Úc Noãn tuy không muốn lên tiếng chào hỏi, nhưng phép lịch sự lẽ thường thì phải nên làm vậy.
Cô gật nhẹ đầu tỏ ý muốn xin về trước.
Hai người họ tất nhiên chẳng dám cản trở.
Đã thế họ không phải kẻ ngốc.
Nhìn rất rõ thái độ nhẫn nhịn, ghét bỏ hai người.
Hoàng Tuấn và Trịnh Nhân thở dài, khó hiểu.
Nhưng lại không dám nói nhiều.
Vì bên cạnh vẫn còn có Giang Mạc đang chống lưng..
Danh sách chương