Convert: Vespertine
Edit: Mạt Mạt | Wattpad: MatDangCanhY
Nóng, cực kỳ nóng, toàn thân như bị thiêu cháy vậy, Nghiêm Vi vô thức kéo chiếc váy dài trên người, chiếc váy dài cổ chữ V màu đỏ thẫm, phác họa sinh động bộ ngực trắng nõn của cô. Ánh mắt Nghiêm Vi mơ mơ màng màng, lảo đảo hai bước, nháy mắt khi đầu ngón tay chạm vào thứ gì đó, Nghiêm Vi như thể ngửi thấy mùi bạc hà mèo vậy, nức nở dán người lên.
Giữa cơn mê mang, Nghiêm Vi dường như nhìn thấy được dung mạo của người đàn ông, giống hệt mấy từ thường dùng để miêu tả tổng tài bá đạo đại loại vậy, ví dụ đẹp như được chạm khắc, chiếc cằm lãnh ngạnh (lạnh lùng + cứng rắn), đôi mắt đen thâm thúy, rồi cảm giác như xung quanh lạnh đi mấy độ linh tinh. Nhưng với Nghiêm Vi đang nóng rực cả người mà nói, cô cảm thấy nhiệt độ này rất dễ chịu.
Động tác của Nghiêm Vi càng thêm không kiêng nể gì, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông, cả người gần như treo lên người anh ta.
Hô hấp của người đàn ông hơi dồn dập, ôm lấy eo Nghiêm Vi, bóp lấy cằm cô: "Cô biết mình đang làm gì không? Quyến rũ chú út, tất cả những gì cô làm từ trước đến giờ với Tần Hằng đều là giả vờ chứ không phải thật lòng?"
Tần Hằng?? Nghiêm Vi lập tức giật mình, Tần Hằng không phải là tên nam chính trong truyện tổng tài bá đạo《Cô Vợ Nhỏ Bỏ Trốn Của Tần Thiếu》mà tối qua cô đọc sao? Cô mới đọc xong mà đã nằm mơ rồi? Chưa kể đến giấc mơ này còn rất chân thật, cơ ngực của người đàn ông này thật sự rất rắn chắc, xúc cảm khá tốt.
"Tôi đương nhiên biết mình đang làm gì." Nghiêm Vi dựa vào người đàn ông, ôm lấy eo anh, ngẩng cổ lên, ánh mắt nóng như lửa. Là một cô gái của thời đại mới độc thân 25 năm từ khi còn trong bụng mẹ, ngày thường Nghiêm Vi toàn phải lo cơm no áo ấm, vất vả lắm mới mơ được một giấc, đối tượng còn là một người đàn ông cực phẩm như vậy, dù gì đi nữa Nghiêm Vi cũng muốn nếm thử một chút.
Ánh mắt lộ liễu, thân thể cũng không tự chủ được bắt đầu vặn vẹo, hoa huy*t ào ạt chảy nước, thấm ướt quần lót. Nghiêm Vi có hơi xấu hổ, nhưng sau đó lại nhớ đến mình đang nằm mơ, thế là bắt lấy tay người đàn ông, đưa xuống phía dưới: "Anh sờ đi, đều ướt cả rồi."
"Nhìn không ra được, thân thể Vi Vi nhà chúng ta lại dâm đãng như vậy."
"Nhớ kỹ, đêm nay là do em chủ động quyến rũ tôi, nếu đã trêu chọc tôi, đừng hòng mơ tưởng đến Tần Hoàn." Người đàn ông chặn ngang người Nghiêm Vi, bế cô lên, bàn tay đang bóp chặt eo cô nóng bỏng vô cùng, sau đó ngực cô lại cảm thấy mát lạnh, người đàn ông cúi người xuống, hôn lên môi Nghiêm Vi.
Nụ hôn của người đàn ông vừa bá đạo vừa nóng bỏng, nháy mắt khi môi chạm môi, toàn thân như thể có điện xẹt qua. Nghiêm Vi run lên nhè nhẹ, người đàn ông cảm nhận được sự ngây ngô của Nghiêm Vi, môi cong lên sung sướng: "Em chưa từng hôn môi."
Giọng điệu cực kỳ chắc chắn, Nghiêm Vi không vui chu miệng: "Làm như kỹ thuật hôn của anh tốt lắm vậy."
"Xem ra là do tôi hôn không đủ, làm em sinh ra ảo giác là tôi không tốt."
Đôi mắt Nghiêm Vi khép hờ, lúc mở ra lập tức đối diện với ánh mắt như hổ như sói của người đàn ông. Đồng tử của cô hơi co lại, giây tiếp theo đã bị người đàn ông bắt lấy tay, khớp hàm bị cạy ra, lưỡi của người đàn ông tiến công thần tốc, vừa cường thế vừa bá đạo đoạt lấy tất cả mọi thứ. Lưỡi bị mút đến tê dại, Nghiêm Vi thế đơn lực mỏng phản kháng, dùng đầu lưỡi chống đỡ, ngược lại bị hôn càng sâu hơn, cánh tay mềm mại buông thõng xuống. Người đàn ông ôm lấy mặt Nghiêm Vi, tiếng nước mập mờ tràn ngập, trao đổi nước bọt cho nhau. Đôi mắt Nghiêm Vi càng thêm đỏ, chủ động ôm lấy cổ người đàn ông, dâng lên đôi môi đỏ mọng.
Giây phút tách ra ngắn ngủi, có một sợi chỉ bạc được tạo ra, còn chưa đợi đứt, hai cánh môi lại một lần nữa kề sát vào nhau, tiếng nước "chùn chụt" mập mờ vang lên trong không gian, đuôi mắt Nghiêm Vi đỏ lên, khóe miệng tràn ra một vệt nước, chảy đến tận cổ. Nụ hôn của người đàn ông dần dần trượt xuống phía dưới, hơi thở nóng bỏng cọ qua cổ và vai cô, chậm rãi dời về phía ngực.
Lòng bàn tay của người đàn ông hơi thô ráp, dán vào ngực, nắm lấy thứ mềm mại kia.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
ai chê motip mở đầu cũ thì tôi chịu, vì kiểu của nó là thế biết làm sao, đây còn là thịt văn nữa nên thanh niên nào nghiêm túc yêu cầu phải này phải nọ thì tôi chịu thua đấy, bất lực rồi._.
trước khi nữ chính xuyên vào, nam chính không yêu nguyên thân của nữ chính nhá, không yêu không yêu không yêu điều quan trọng phải nói ba lần
ừ sắp có thịt, sướng nhá:")
Edit: Mạt Mạt | Wattpad: MatDangCanhY
Nóng, cực kỳ nóng, toàn thân như bị thiêu cháy vậy, Nghiêm Vi vô thức kéo chiếc váy dài trên người, chiếc váy dài cổ chữ V màu đỏ thẫm, phác họa sinh động bộ ngực trắng nõn của cô. Ánh mắt Nghiêm Vi mơ mơ màng màng, lảo đảo hai bước, nháy mắt khi đầu ngón tay chạm vào thứ gì đó, Nghiêm Vi như thể ngửi thấy mùi bạc hà mèo vậy, nức nở dán người lên.
Giữa cơn mê mang, Nghiêm Vi dường như nhìn thấy được dung mạo của người đàn ông, giống hệt mấy từ thường dùng để miêu tả tổng tài bá đạo đại loại vậy, ví dụ đẹp như được chạm khắc, chiếc cằm lãnh ngạnh (lạnh lùng + cứng rắn), đôi mắt đen thâm thúy, rồi cảm giác như xung quanh lạnh đi mấy độ linh tinh. Nhưng với Nghiêm Vi đang nóng rực cả người mà nói, cô cảm thấy nhiệt độ này rất dễ chịu.
Động tác của Nghiêm Vi càng thêm không kiêng nể gì, hai tay ôm lấy cổ người đàn ông, cả người gần như treo lên người anh ta.
Hô hấp của người đàn ông hơi dồn dập, ôm lấy eo Nghiêm Vi, bóp lấy cằm cô: "Cô biết mình đang làm gì không? Quyến rũ chú út, tất cả những gì cô làm từ trước đến giờ với Tần Hằng đều là giả vờ chứ không phải thật lòng?"
Tần Hằng?? Nghiêm Vi lập tức giật mình, Tần Hằng không phải là tên nam chính trong truyện tổng tài bá đạo《Cô Vợ Nhỏ Bỏ Trốn Của Tần Thiếu》mà tối qua cô đọc sao? Cô mới đọc xong mà đã nằm mơ rồi? Chưa kể đến giấc mơ này còn rất chân thật, cơ ngực của người đàn ông này thật sự rất rắn chắc, xúc cảm khá tốt.
"Tôi đương nhiên biết mình đang làm gì." Nghiêm Vi dựa vào người đàn ông, ôm lấy eo anh, ngẩng cổ lên, ánh mắt nóng như lửa. Là một cô gái của thời đại mới độc thân 25 năm từ khi còn trong bụng mẹ, ngày thường Nghiêm Vi toàn phải lo cơm no áo ấm, vất vả lắm mới mơ được một giấc, đối tượng còn là một người đàn ông cực phẩm như vậy, dù gì đi nữa Nghiêm Vi cũng muốn nếm thử một chút.
Ánh mắt lộ liễu, thân thể cũng không tự chủ được bắt đầu vặn vẹo, hoa huy*t ào ạt chảy nước, thấm ướt quần lót. Nghiêm Vi có hơi xấu hổ, nhưng sau đó lại nhớ đến mình đang nằm mơ, thế là bắt lấy tay người đàn ông, đưa xuống phía dưới: "Anh sờ đi, đều ướt cả rồi."
"Nhìn không ra được, thân thể Vi Vi nhà chúng ta lại dâm đãng như vậy."
"Nhớ kỹ, đêm nay là do em chủ động quyến rũ tôi, nếu đã trêu chọc tôi, đừng hòng mơ tưởng đến Tần Hoàn." Người đàn ông chặn ngang người Nghiêm Vi, bế cô lên, bàn tay đang bóp chặt eo cô nóng bỏng vô cùng, sau đó ngực cô lại cảm thấy mát lạnh, người đàn ông cúi người xuống, hôn lên môi Nghiêm Vi.
Nụ hôn của người đàn ông vừa bá đạo vừa nóng bỏng, nháy mắt khi môi chạm môi, toàn thân như thể có điện xẹt qua. Nghiêm Vi run lên nhè nhẹ, người đàn ông cảm nhận được sự ngây ngô của Nghiêm Vi, môi cong lên sung sướng: "Em chưa từng hôn môi."
Giọng điệu cực kỳ chắc chắn, Nghiêm Vi không vui chu miệng: "Làm như kỹ thuật hôn của anh tốt lắm vậy."
"Xem ra là do tôi hôn không đủ, làm em sinh ra ảo giác là tôi không tốt."
Đôi mắt Nghiêm Vi khép hờ, lúc mở ra lập tức đối diện với ánh mắt như hổ như sói của người đàn ông. Đồng tử của cô hơi co lại, giây tiếp theo đã bị người đàn ông bắt lấy tay, khớp hàm bị cạy ra, lưỡi của người đàn ông tiến công thần tốc, vừa cường thế vừa bá đạo đoạt lấy tất cả mọi thứ. Lưỡi bị mút đến tê dại, Nghiêm Vi thế đơn lực mỏng phản kháng, dùng đầu lưỡi chống đỡ, ngược lại bị hôn càng sâu hơn, cánh tay mềm mại buông thõng xuống. Người đàn ông ôm lấy mặt Nghiêm Vi, tiếng nước mập mờ tràn ngập, trao đổi nước bọt cho nhau. Đôi mắt Nghiêm Vi càng thêm đỏ, chủ động ôm lấy cổ người đàn ông, dâng lên đôi môi đỏ mọng.
Giây phút tách ra ngắn ngủi, có một sợi chỉ bạc được tạo ra, còn chưa đợi đứt, hai cánh môi lại một lần nữa kề sát vào nhau, tiếng nước "chùn chụt" mập mờ vang lên trong không gian, đuôi mắt Nghiêm Vi đỏ lên, khóe miệng tràn ra một vệt nước, chảy đến tận cổ. Nụ hôn của người đàn ông dần dần trượt xuống phía dưới, hơi thở nóng bỏng cọ qua cổ và vai cô, chậm rãi dời về phía ngực.
Lòng bàn tay của người đàn ông hơi thô ráp, dán vào ngực, nắm lấy thứ mềm mại kia.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
ai chê motip mở đầu cũ thì tôi chịu, vì kiểu của nó là thế biết làm sao, đây còn là thịt văn nữa nên thanh niên nào nghiêm túc yêu cầu phải này phải nọ thì tôi chịu thua đấy, bất lực rồi._.
trước khi nữ chính xuyên vào, nam chính không yêu nguyên thân của nữ chính nhá, không yêu không yêu không yêu điều quan trọng phải nói ba lần
ừ sắp có thịt, sướng nhá:")
Danh sách chương