Tầng cuối cùng được xem là bí mật của thiên cơ miêu tộc, nguyên văn nữ chủ khi đến hoá thần kỳ phá vỡ tầng tầng trận pháp mới có thể mở ra tầng cuối cùng, nhưng đến đây thì tác giả lại mất tích, Mộ Ly cũng không biết bên trong rốt cuộc có đồ vật gì, nhưng nàng có linh cảm đồ vật này dẫn đến họa diệt tộc ngày ấy.

Còn về cây đại thụ, đừng xem nó chỉ là đại thụ nhưng mà khinh thường, nó được xem là chí bảo của phật môn, trí tuệ linh mộc, bồ đề tổ thụ, gọi nó là linh mộc bởi vì nó có linh tính, trí tuệ bởi vì nó thông với pháp tắc thiên địa, ngồi dưới bồ đề giúp tu sĩ tìm hiểu pháp tắc công pháp ngày một tiến xa. Bồ đề tổ thụ được xem là tổ thụ vì từ lúc sơ khai thiên địa nó đã tồn tại cùng thập đại tổ thụ. Tổ thụ, chúng mộc chi tổ, đủ để xem nó tồn tại địa vị cao như thế nào.

Màu trắng ao hồ có sương mù lượn lờ chính là linh tuyền, linh tuyền rất chân quý, ở trong linh tuyền mỗi ngày giúp bày trừ tạp chất cơ thể, giúp tu luyện một đường thông xuốt, cơ thể càng ít tạp chất linh lực trong cơ thể càng tinh thuần, càng nhiều tạp chất, căn cơ bất ổn, tương lai tiến giai càng khó khăn.

Màu đỏ ao hồ được gọi là phản tổ linh tuyền, phản tổ phản tổ không nói cũng biết nó giúp bên trong huyết mạch cơ thể phản mạch quy tổ, nếu như Mộ Ly chưa thức tỉnh huyết mạch chỉ cần ngâm trong đây giúp huyết mạch thức tỉnh, nếu thường xuyên ngâm mình trong linh tuyền giúp huyết mạch càng tinh thuần càng ngày càng gần với tổ mạch.

Chỉ cần ba món bảo vật như vậy đủ khiến cho tu chân giới, thậm trí tiên giới đỏ mắt nhòm ngó bảo vật như vậy. Mộ Ly biết thế nào thất phu vô tội, hoài bích có tội, về sao khi thật sự cần thiết nàng không muốn lộ ra ngọc bội này.

Điều cần làm của nàng lúc này là điều dưỡng thân thể, nếu như không lầm thì hai tháng sau chính là Thái Huyền tông sẽ chiêu thu đệ tử, chỉ cần nàng có thể vào được tông môn cuộc đời nàng sẽ sang một trang khác, còn về phần có linh căn hay không, nàng tin tưởng mình sẽ có linh căn, dù sao phụ thân cùng mẫu thân nàng đều là tu sĩ cùng yêu tu, nếu không có linh căn nàng chỉ cần chuyển sang yêu tu như mẫu thân mình.

Trút bỏ y phục, Mộ Ly từ từ ngâm mình vào trong linh tuyền, nàng chỉ thấy cơ thể như lâng lâng trên mây, vốn cơ thể rất phá hư đang từ từ cải thiện, dần dần nàng cảm giác trong cơ thể đang có vật gì thoát ra, chỉ thấy một tầng đen thui vật chất được tống ra cơ thể. Mộ Ly biết đây là tạp chất trong cơ thể mình, nhưng không nghĩ tới nó lại nhiều như vậy.

..................................................................

Ngày qua ngày, từ lúc xuyên qua tới nay đã được một tuần trôi qua, một tuần này Mộ Ly không ngừng ngâm ôn tuyền, cơ thể đã khoẻ mạnh hơn trước rất nhiều, khuôn mặt đã thấy lại khí huyết.

Hôm nay, bên trong không gian, Mộ Ly đang ngâm mình trong phản tổ linh tuyền, màu đỏ diễm lệ, một tiểu mỹ nhân đang ngâm mình bên trong đó, mặc dù chỉ mới mười tuổi nhưng kết hợp với sắc đỏ diễm lệ cùng với tinh sảo không tì vết khuôn mặt lại khiến người khác cảm giác phiêu phiêu dục tiên.

Chỉ thấy khí chất của nàng đang từ từ tăng vọt, mờ ảo mông lung màu bạc khí thể đang lượng quanh cơ thể nàng. Người khác nhìn xem chỉ thấy nàng đang hưởng thụ ôn tuyền, nhưng chỉ có bản thân nàng mới biết, bên trong như hàng vạn kim đâm châm chít cơ thể, từ tận trong xương tuỷ như lửa đốt hừng hực, đau đớn không ngừng gia tăng không ngừng thiêu đốt, Mộ Ly chỉ biết cắn răng chịu đựng, đây chỉ là bước đầu trên con đường đại đạo của nàng, không thể vì vậy mà bỏ cuộc được.

.................................................................

Không biết qua bao lâu, khuôn mặt Mộ Ly càng ngày càng dữ tợn, đau đớn càng lúc càng tăng cao, bên trong cơ thể nàng lúc này một đoàn một đoàn màu đỏ sắc thể không ngừng đánh sâu trong xương tuỷ huyết mạch, chỉ cần phá tan tầng bình chướng bên trong tuỷ sống nàng sẽ chính thức thức tỉnh huyết mạch lực lượng.

Bên trong xương tuỷ nàng lúc này, một con mèo có một bộ ngân sắc da lông, khí thế như ẩn như hiện mang đến người khác một cảm giác thần bí, chỉ thấy nó mở mắt ra, một đôi tử sắc mị đồng như ngọc thạch, nó ngửa mặt lên trời bất đầu rít rào.

" Hốngggggggg"

Âm thanh từ trong xương tuỷ của mình phát ra, Mộ Ly theo bản năng ngửa mặt lên trời mà hống to, tóc xoã tung bay, khí thế bàng bạc, một đôi mị sắc tử đồng, ngân sắc đại vĩ đung đưa sau lưng.

Khi ổn định lại huyết Mộ Ly mới bắt đầu tỉnh táo lại.

" Lực lượng này, ta thích, lạc lạc lạc." Nắm chặt tay mình Mộ Ly bắt đầu cảm nhận trong cơ thể lực lượng mới này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện