Vách đá treo leo phía trên, cho dù là tu sĩ có vận dụng linh nhãn thuật cũng không thể thấy rõ phía dưới tình cảnh, tất cả chỉ là một mãnh tối om âm u đáng sợ, ngay cả trúc cơ tu sĩ cũng cảm thấy áp lực khi đứng nhìn phía dưới thung lũng.
Bí cảnh đã mở ra không biết bao nhiêu số lần, mặc dù vậy vẫn không ít khu vực mà bọn họ chưa biết được, ngay cả phía dưới thung lũng đã có một số người phát hiện trước đây, nhưng một là bọn không can đảm nhảy xuống dò xét, hoặc hai là một đi không trở về.
Mộ Ly cảm nhận phía sau thung lũng một trận rùng rợn khí tức, nhưng đối mắt trước cường địch nàng không thể để lộ ra một điểm hoảng sợ.
" Dương Sở Ca ngươi thật uy phong, đường đường trúc cơ kỳ tu sĩ lại đuổi giết một luyện khí kỳ tu sĩ." Mộ Ly mặt đối mặt với Dương Sở Ca mang theo khinh bỉ, đến đường này nàng chỉ có thể hai lựa chọn, một là đánh một ván bài cược, nhảy xuống hắc vực nhai này, hai là chết trong tay hắn. Mộ Ly trong cơ thể vốn có thượng cổ trận pháp một trong Lục Hợp Di Tinh Trận, nhưng đây không phải là chính thức di tinh trận, mà chỉ là một bản đơn giản hoá, nói cách khác trận pháp này không thể tuỳ ý dịch chuyển thời không, lại nói về thượng cổ trận pháp, lấy nàng thiên phú trận pháp ít nhất phải đạt đến kim đan kỳ nàng mới có thể bày ra hoàn thiện thượng cổ tuyệt trận.
" Ngươi mặc dù là luyện khí kỳ nhưng lại có thể trên tay trúc cơ tu sĩ nhốn nha nhốn nháo, một tên có thiên phú như vậy chính đạo môn phái, không diệt trừ người chính là chúng ta ma môn tai hoạ." Dương Sở Ca nói tới đây lệnh cho quỷ tướng một kiếm chém tới.
Mộ Ly cảm thấy một kiếm sắp tới mình, bên trong cơ thể linh khí phát động, trong tay nguyệt liêm vung lên như lưu tinh chiếu sáng.
" Cửu Tinh Liên Hoa."
Chín thức liêm trảm nhanh như lưu tinh trong bóng tối một mực kéo dài, dựa theo một quy luật của cửu tinh đồ án mà tiến hành chiêu lộ, chiêu thức yêu cầu tốc độ nhanh nhẹn, cùng thân pháp linh hoạt rất cao.
" Leng keng leng keng."
Thân ảnh Mộ Ly xẹt qua xẹt lại trước đường kiếm của quỷ tướng, ngay lúc Dương Sở Ca muốn phát động một kích toàn lực, hắn bản năng lui về phía sau, trên mặt da thịt trắng nõn lúc này hiện lên một vết cắt khá sâu.
" Ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây." Dương Sở Ca giận dữ, trong tay vạn quỷ bút bạo phát ra âm trầm quỷ khí, một bút vung lên nhìn như vô lực nhưng lại sắc bén kinh khủng, đây là chính thức trúc cơ tu sĩ một kích toàn lực.
" Quỷ Hồn Trảm."
Một loạt lệ quỷ gào thét men theo hư không trảm toái, Mộ Ly trong tay nguyệt liêm chắn trước ngực, xoay chuyển như một tấm chắn đón lấy công kích.
" Ầm."
Một kích kia trực tiếp trúng đối thủ, trong khói bụi bay ra một thân thể vô lực, Mộ Ly hai tay đẫm máu,mắt thấy thân thể sắp rơi xuống vực sâu, nàng xoay người trong hư không, một liêm toàn lực công kích trảm về phía vách đá nam tử.
" Xoẹt."
Một đường phong mang trảm về phía vách đá, Dương Sở Ca không các nào trốn chạy điều trước mình quỷ tướng chống đỡ.
" xoẹt, xoẹt."
Trong tay quỷ kiếm bắn tung toé điện hoả, một tia phong mang không một chút yếu thế trảm gãy quỷ kiếm, trảm đứt cánh tay quỷ tướng lúc này mới biến mất.
" Dương Sở Ca ngươi chờ, thù này ta tất báo."
Bên trên vách núi nghe thấy nàng thanh âm vọng lên từ phía dưới, tâm tình bực tức khó chịu, hô hấp hỗn hễn nghiến răng nghiến lợi.
" Cho dù ngươi không tìm ta, ta cũng nhất định tìm đến ngươi."
.............................................................................
Mộ Ly thân thể đang rơi xuống hắc vực, nàng hai mắt cảm thấy nặng trĩu, mỗi khi thân thể nàng càng gần dưới đáy vực, Mộ Ly cảm nhận được cơ thể sinh khí đang từ từ bị ăn mòn, cho đến khi nàng thấy được một lọn tóc bạc của mình, dường như ý thức được gì nàng lắc mình tiến vào không gian bên trong, trực tiếp hộ mê bất tỉnh.
Mộ Ly hôn mê trong không gian không biết bao lâu, Dương Sở Ca bên này tâm tình đã tốt hơn, mặc dù không tổn thương nghiêm trọng nhưng vẫn muốn một phen nghĩ ngơi, lúc này hắn đang tìm một hồ nước bí mật mà tắm rữa.
Tiếng nước chảy róc rách, chim hót xung quanh tạo thành một loạt âm hưởng dễ nghe. Trời lúc này vừa mới sáng, vẫn còn đâu đó trong không khí một chút se lạnh, Dương Sơ Ca tâm tình dễ chịu hơn, ngay khi hắn đến bên hồ một cảnh tượng diễm lệ đập vào mắt hắn.
Một xinh đẹp kiều diễm sống lưng, mái tóc dài buôn xuống đến tận khe mông ướt át đầy đặn, như phát giác có người đến thiếu nữ giật mình xoay người, một khuôn mặt ôn nhu lại tinh sảo không tì vết, hai mắt ngập nước câu dẫn nam nhân đi vào bên trong nội tâm, nàng một tay che đi bộ ngực nẫy nở của mình, một tay chỉ về phía Dương Sở Ca.
" Ngươi, ngươi là ai, không mau quay mặt đi."
Dường như nghe không hiểu lời của nàng, Dương Sở Ca vẫn chết đứng ở đó, hắn yết hầu khô khốc, đầu óc trống rỗng, phía dưới hạ bộ nâng lên một mãnh liệt nhiệt lưu.
" Sắc lang, còn đứng ở đó, mau rời khỏi nơi này." Thiếu nữ một bộ hờn giận, khả ái đáng yêu trong mắt nam nhân.
Lúc này Dương Sở Ca mới hoàn hồn lại, ý thức được vừa rồi thất thố, làm ra một bộ đoan chính ôm quyền.
" Thành thật xin lỗi tiên tử, ta không có cố ý mạo phạm, chẳng qua là lần đầu tiên nhìn thấy xinh đẹp như vậy nữ tử nên mới thất thố." Đây còn đâu là bá đạo nam nhân, còn đâu là lãnh khốc quỷ cốc thiếu tông chủ, trước giai nhân như nàng hắn chỉ có thể làm ra vẽ chính nhân quân tử.
Kịch tình không vì Mộ Ly mà thay đổi, bên trong vẫn theo quy luật diễn sinh mà tiến triển, thứ hai nam chủ cùng nữ chủ cuối cùng cũng gặp mặt.
Bên trong không gian Thiên Cơ ngọc bội, Mộ Ly hai mắt mở ra, nàng tay cầm lên một lọn tóc bạc của mình mà nhíu mày.
" Hút lấy sinh cơ sao."
P/s: cứ tới điểm 20 bình chọn là ta viết một chương????, chiều chiều đủ hai mươi bình chọn ta cho thêm một chương nữa.
Bí cảnh đã mở ra không biết bao nhiêu số lần, mặc dù vậy vẫn không ít khu vực mà bọn họ chưa biết được, ngay cả phía dưới thung lũng đã có một số người phát hiện trước đây, nhưng một là bọn không can đảm nhảy xuống dò xét, hoặc hai là một đi không trở về.
Mộ Ly cảm nhận phía sau thung lũng một trận rùng rợn khí tức, nhưng đối mắt trước cường địch nàng không thể để lộ ra một điểm hoảng sợ.
" Dương Sở Ca ngươi thật uy phong, đường đường trúc cơ kỳ tu sĩ lại đuổi giết một luyện khí kỳ tu sĩ." Mộ Ly mặt đối mặt với Dương Sở Ca mang theo khinh bỉ, đến đường này nàng chỉ có thể hai lựa chọn, một là đánh một ván bài cược, nhảy xuống hắc vực nhai này, hai là chết trong tay hắn. Mộ Ly trong cơ thể vốn có thượng cổ trận pháp một trong Lục Hợp Di Tinh Trận, nhưng đây không phải là chính thức di tinh trận, mà chỉ là một bản đơn giản hoá, nói cách khác trận pháp này không thể tuỳ ý dịch chuyển thời không, lại nói về thượng cổ trận pháp, lấy nàng thiên phú trận pháp ít nhất phải đạt đến kim đan kỳ nàng mới có thể bày ra hoàn thiện thượng cổ tuyệt trận.
" Ngươi mặc dù là luyện khí kỳ nhưng lại có thể trên tay trúc cơ tu sĩ nhốn nha nhốn nháo, một tên có thiên phú như vậy chính đạo môn phái, không diệt trừ người chính là chúng ta ma môn tai hoạ." Dương Sở Ca nói tới đây lệnh cho quỷ tướng một kiếm chém tới.
Mộ Ly cảm thấy một kiếm sắp tới mình, bên trong cơ thể linh khí phát động, trong tay nguyệt liêm vung lên như lưu tinh chiếu sáng.
" Cửu Tinh Liên Hoa."
Chín thức liêm trảm nhanh như lưu tinh trong bóng tối một mực kéo dài, dựa theo một quy luật của cửu tinh đồ án mà tiến hành chiêu lộ, chiêu thức yêu cầu tốc độ nhanh nhẹn, cùng thân pháp linh hoạt rất cao.
" Leng keng leng keng."
Thân ảnh Mộ Ly xẹt qua xẹt lại trước đường kiếm của quỷ tướng, ngay lúc Dương Sở Ca muốn phát động một kích toàn lực, hắn bản năng lui về phía sau, trên mặt da thịt trắng nõn lúc này hiện lên một vết cắt khá sâu.
" Ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây." Dương Sở Ca giận dữ, trong tay vạn quỷ bút bạo phát ra âm trầm quỷ khí, một bút vung lên nhìn như vô lực nhưng lại sắc bén kinh khủng, đây là chính thức trúc cơ tu sĩ một kích toàn lực.
" Quỷ Hồn Trảm."
Một loạt lệ quỷ gào thét men theo hư không trảm toái, Mộ Ly trong tay nguyệt liêm chắn trước ngực, xoay chuyển như một tấm chắn đón lấy công kích.
" Ầm."
Một kích kia trực tiếp trúng đối thủ, trong khói bụi bay ra một thân thể vô lực, Mộ Ly hai tay đẫm máu,mắt thấy thân thể sắp rơi xuống vực sâu, nàng xoay người trong hư không, một liêm toàn lực công kích trảm về phía vách đá nam tử.
" Xoẹt."
Một đường phong mang trảm về phía vách đá, Dương Sở Ca không các nào trốn chạy điều trước mình quỷ tướng chống đỡ.
" xoẹt, xoẹt."
Trong tay quỷ kiếm bắn tung toé điện hoả, một tia phong mang không một chút yếu thế trảm gãy quỷ kiếm, trảm đứt cánh tay quỷ tướng lúc này mới biến mất.
" Dương Sở Ca ngươi chờ, thù này ta tất báo."
Bên trên vách núi nghe thấy nàng thanh âm vọng lên từ phía dưới, tâm tình bực tức khó chịu, hô hấp hỗn hễn nghiến răng nghiến lợi.
" Cho dù ngươi không tìm ta, ta cũng nhất định tìm đến ngươi."
.............................................................................
Mộ Ly thân thể đang rơi xuống hắc vực, nàng hai mắt cảm thấy nặng trĩu, mỗi khi thân thể nàng càng gần dưới đáy vực, Mộ Ly cảm nhận được cơ thể sinh khí đang từ từ bị ăn mòn, cho đến khi nàng thấy được một lọn tóc bạc của mình, dường như ý thức được gì nàng lắc mình tiến vào không gian bên trong, trực tiếp hộ mê bất tỉnh.
Mộ Ly hôn mê trong không gian không biết bao lâu, Dương Sở Ca bên này tâm tình đã tốt hơn, mặc dù không tổn thương nghiêm trọng nhưng vẫn muốn một phen nghĩ ngơi, lúc này hắn đang tìm một hồ nước bí mật mà tắm rữa.
Tiếng nước chảy róc rách, chim hót xung quanh tạo thành một loạt âm hưởng dễ nghe. Trời lúc này vừa mới sáng, vẫn còn đâu đó trong không khí một chút se lạnh, Dương Sơ Ca tâm tình dễ chịu hơn, ngay khi hắn đến bên hồ một cảnh tượng diễm lệ đập vào mắt hắn.
Một xinh đẹp kiều diễm sống lưng, mái tóc dài buôn xuống đến tận khe mông ướt át đầy đặn, như phát giác có người đến thiếu nữ giật mình xoay người, một khuôn mặt ôn nhu lại tinh sảo không tì vết, hai mắt ngập nước câu dẫn nam nhân đi vào bên trong nội tâm, nàng một tay che đi bộ ngực nẫy nở của mình, một tay chỉ về phía Dương Sở Ca.
" Ngươi, ngươi là ai, không mau quay mặt đi."
Dường như nghe không hiểu lời của nàng, Dương Sở Ca vẫn chết đứng ở đó, hắn yết hầu khô khốc, đầu óc trống rỗng, phía dưới hạ bộ nâng lên một mãnh liệt nhiệt lưu.
" Sắc lang, còn đứng ở đó, mau rời khỏi nơi này." Thiếu nữ một bộ hờn giận, khả ái đáng yêu trong mắt nam nhân.
Lúc này Dương Sở Ca mới hoàn hồn lại, ý thức được vừa rồi thất thố, làm ra một bộ đoan chính ôm quyền.
" Thành thật xin lỗi tiên tử, ta không có cố ý mạo phạm, chẳng qua là lần đầu tiên nhìn thấy xinh đẹp như vậy nữ tử nên mới thất thố." Đây còn đâu là bá đạo nam nhân, còn đâu là lãnh khốc quỷ cốc thiếu tông chủ, trước giai nhân như nàng hắn chỉ có thể làm ra vẽ chính nhân quân tử.
Kịch tình không vì Mộ Ly mà thay đổi, bên trong vẫn theo quy luật diễn sinh mà tiến triển, thứ hai nam chủ cùng nữ chủ cuối cùng cũng gặp mặt.
Bên trong không gian Thiên Cơ ngọc bội, Mộ Ly hai mắt mở ra, nàng tay cầm lên một lọn tóc bạc của mình mà nhíu mày.
" Hút lấy sinh cơ sao."
P/s: cứ tới điểm 20 bình chọn là ta viết một chương????, chiều chiều đủ hai mươi bình chọn ta cho thêm một chương nữa.
Danh sách chương