Edit & Beta: Ami Cuteo

FB_IMG_15304439019368329

Nàng thật sự cảm thấy thật xấu hổ, nàng cảm thấy mình đã biến thành một nô lệ tình dục, chỉ cần ngửi thấy hương thơm gợi cảm của Hoàng huynh, chỉ cần bị giọng điệu trầm thấp khàn khàn của Hoàng huynh khiêu khích một chút, nàng liền sẽ nổi lên nồng đậm tình dục, mặc kệ là đang ở trong hoàn cảnh nào, thân thể của nàng cũng đều khát vọng Lam Tí Ngọc mãnh liệt làm tình và an ủi.

Giống như bây giờ vậy —

“A ân… Hoàng huynh… Thật thoải mái nga… Chỗ đó… Ân ân… ” Chu Mẫn vui sướng rên rỉ. Lúc này, phần lưng của nàng đang kề sát ngực hắn, bàn tay hắn bao vây lấy nàng rồi dẫn dụ tay nàng xoa bóp, vỗ về, chơi đùa đầu vua mẫn cảm và làm nàng tự đùa bỡn bản thân ở trước mặt hắn, kích thích mãnh liệt tình dục của nàng.

“Hoàng huynh… Đừng…” Chu Mẫn rên rỉ chôn mặt cào trong lòng ngực hắn. Nàng cảm thấy rất thẹn thùng, nhũ thịt bị chính tay nàng vỗ về nắn bóp vừa nhột vừa ngứa. Đặc biệt là mỗi lần đầu ngón tay lướt qua hai đỉnh anh đào phán hồng mẫn cảm thì cái loại cảm giác tê ngứa không thể chịu đựng được đều sẽ xâm nhập và khuếch tán trong bụng nhỏ khiến nàng vòng eo nàng không tự chủ được mà kịch liệt run rẩy lên.

“Ân ân… Hoàng huynh… Khó chịu… Thật là khoa chịu…” Chu Mẫn khó kìm lòng nổi khúc khuỷa đầu gối, thân mình bị ôm vào tfong ngực hắn, nước ôn tuyền chỉ ngang chừng vòng eo nàng. Nguồn nước ấm áp trong sơn tuyền không ngừng tràn vào hạ thể nàng mang theo một trận ngứa. Nàng chỉ có thể ma xát rồi kẹp chặt hai chân để giảm bớt cảm giác vô cùng hư không và khát khao vội vàng bị cự vật lấp đầy của mình.

Lam Tí Ngọc híp mắt nhìn khuôn mặt khát vọng làm tình của nàng, cười đến vô xùng tà mị tuấn dật: “Hoàng muội muốn sao?” Hắn cầm táy nàng rời khỏi hai vú sưng to rồi trượt xuống phía dưới, lướt qua bụng nhỏ non mịn bình thản rồi đi vào trong u cốc hơi nở rộ như anh đào của nàng. U cốc đã sớm ướt át đầm đìa và đang tản phát ra mùi hương tình dục say động lòng người.

Bởi vì vẫn luôn ngâm mình ở trong nước nen thủy huyệt vẫn luôn ướt đẫm, ấm áp, “Đã ướt thành như vậy ướt, thật là vỏ nhỏ mẫn cảm. Xem ra là cảm giác bị chính tay mình vuốt ve rất không tồi, ướt thật nhanh. Có đúng không hả tiểu yêu tinh của ta?” Lam Tí Ngọc nhướng mày cười khẽ, hai chân cường tráng rắn chắc đứng vững tách hai đùi nàng ra làm chúng noa dần dần mở rộng. Còn bà tay của hắn lại cầm theo tay nàng nhẹ nhàng đẩy hai mảnh cánh hoa nơi u cốc ra rồi trực tiếp chạm vào viên tiểu hạch kiều nộn mẫn cảm.

Nhiệt độ của suối nước nóng làm tiểu hoa huy*t run rẩy một trận. Bởi vì động tác

của Lam Tí Ngọc mà nàng thất thanh thét chói tai, “A! Hoàng huynh…”

Cảm giác tê dại sắc bén từ phần dưới bụng xông lên não, Chu Mẫn kiều mị hét lên toàn thân run rẩy đến gần như không thê hô hấp, “Đừng đụng… A a… Chỗ đó… Thật nhột… Thật nóng… A….”

Khóe miệng Lam Tí Ngọc nhếch lên đường cong cuồng vọng. Hắn dùng một tay nhấc lên, mở rộng hai chân nàng ra và treo ở trên cánh tay hân và đặt nàng ngồi trên cự thạch. Sau khi cố định xong vị trí của nàng, hắn dùng một tay cầm tay nàng rồi khiêu khích hoa hạch yếu ớt ẩm ướt, tiểu hạch bị trêu chọ đến sung huyết. Hắn lại bỗng nhiên ngăn chặn tiểu hạch rồi nhanh chóng xoay tròn, quấy đảo thịt non run rẩy ướt át trong hoa huy*t. Bàn tay khác cùa hắn cũng không nhàn rỗi, ngón trỏ trượt từ khe rãnh giữa hai nhũ thịt xuống vuốt ve cúc huyệt nhỏ bé.

“Hoàng huynh… Không được… Đừng đụng chỗ đó… Thật ngứa… Thật nhột a…” Chu Mẫn rên rỉ, hai chân run run muốn khép lại nhưng lại bị đầu gối hắn ngăn chặn nên nàng chỉ có thể bất lực mở rộng hai chân dụ hoặc hắn để mặc hắn tự nhiên khống chế hoa huy*t ấm áp ướt át của nàng và kích thích viên hoa hạch đỏ bừng kia.

“Thoải mái không, Hoàng muội? Có phải cảm thấy rất sung sướng hay không?” Tiếng rên rỉ ngọt nị mềm mại khiến ngọn lửa tình dục của hắn càng ngày càng thiêu hừng hực. Bàn tay to xo nắn càng thêm nhanh chóng. Ánh mắt hắn nóng rực nhìn cái miệng nhỏ kiều mị đã quên nuốt nước miếng khiến nó chảy xuống thân thể trơn trượt của nàng rồi cười nhẹ ra tiếng, “Thoải mái thì kêu lớn tiếng chút! Hoàng muội, ngươi rên rỉ thật làm ta hưng phấn….” Nói xong, ngón tay càng thêm dùng sức xoa nắn.

“A..a Hoàng huynh… Chỗ đó…” Lông mi tinh tế cong lên, nàng cất cao giọng rên rỉ, ” Quá sung sướng…” Khoái cảm như dòng nước xiết đổ ào vào thân thể khiên nàng không thể kháng cự, nàng thoải mái đến mức như muốn nổ mạnh.

“Nếm thử tư vị cao trào đi, muội muội của ta!” Lam Tí Ngọc nóng bỏng hôn lên môi đỏ của nàng, mút lấy cái lưỡi thơm tho mềm mại và nuốt hết tiếng rên rỉ ngọt ngào mê người của nàng vào trong miệng mình.

Hắn buông tay nàng ra rồi dùng bàn tay to trực tiếp bao lại toàn bộ nơi riêng tư của nàng và càng thêm trêu chọc viên tiểu hạch đỏ bừng đến kinh người kia.

“Không –” Nàng lắc đầu rời khỏi môi hắn. Ngay lúc nàng thét chói tai, ngón trỏ của hắn mất khống chế chen vào trong tiểu nộn huyệt phấn hồng chật hẹp

“A… Hoàng huynh…” Lỗ nhỏ chặt hẹp bị ngón tay của hắn căng ra, khoái cảm cuồng dã như thủy triều thổi quét toàn thân khiến thân thể mềm mại của nàng bởi vì mẫn cảm mà kịch liệt run run, “Hoàng huynh…. Ngươi làm ta không chịu được của hắn rút ra, nàng không thể tự khống chế bản thân mà nâng vòng eo lên và khóc thút thít phun dục vọng trong cơ thể ra ngoài.

Luồng mật dịch như nước suối phun ra từ trong hoa huy*t ấm áp chặt hẹp phun ra ngoài làm ướt bộ áo choàng vốn đã đẫm nước của Lam Tí Ngọc và lan tràn khắp cả hai bắp đùi trắng nõn đã sớm bị Lam Tí Ngọc lột sạch áo quần của Chu Mẫn, một số còn không ngừng chảy xuống nước suối trong suốt.

“Thật xinh đẹp! Nhìn bảo bối bây giờ đi, bắn thật đẹp.” Lam Tí Ngọc phấn khởi gầm nhẹ, ánh mắt u ám như đang thiêu đốt ngọn lửa hừng hực thề muốn nuốt hết nàng.

Cự thú siêu cấp vô vùng to lớn dưới háng cũng kêu gào ngẩng cao đầu và không ngừng ma xát giữa mông vểnh tuyết nộn của nàng. Nó vừa đáng sợ vừa khiến người ta muốn bị nó tận tình tàn sát bừa bãi.

“A ân… Hoàng huynh… Hoàng huynh….” Dư vị cao trào thổi quét nàng. Hớn nữa còn bị côn th*t nóng bỏng dọa người đứng vững ở chỗ non mềm giữa hai chân, Chu Mẫn cầm lòng không được mà nghiêng người ôm lấy eo hắn, hai vú phấn nộn trắng mê người ma xát lung tung với thân thể hắn: “Hoàng huynh, giúp ta, thật muốn nga…” Thân thể mềm mại của nàng tê dại run rẩy, trên khuôn mặt nhỏ vũ mị tràn đầy khát cầu, hạ thể thật hư không, nàng vội vàng khát vọng Hoàng huynh dùng côn th*t to lớn nóng bỏng hung hăng lấp đầy nàng.

“Muốn cái gì?” Lam Tí Ngọc đã biết rõ còn cố hỏi, bàn tay to hữu lực nắm cái cằm non mịn của nàng, bức ép nàng đối mặt với hắn, “Nói rõ ràng chút, muốn Hoàng huynh cho ngươi cái gì?”

“Muốn… Muốn…” Trời ơi, tqij sao nam chủ lại trở nên dâm uế như vậy! Lời cầu xin khó có thể mở miệng đó bảo nàng phải nói ra thế nào a?! Hai má hồng say lòng người, Chu Mẫn thẹn thùng muốn thoát khỏi tầm mắt hắn nhưng cái cằm bị cố định làm nàng không thể nhúc nhích. Nàng đành phải mềm mại nằm liệt dựa vào trên ngực hắn, hai tròng mắt kiệu mị khép hờ không tiếng động cầu xin hắn, mong hắn có thể thấy rõ khát vọng trên khuôn mặt nhỏ mị hoặc của nàng.

“Không nói rõ ràng thì Hoàng huynh giúp ngươi sao được….” Lam Tí Ngọc cố ý dùng vôn thịt khổng lồ cứng rắn vuốt ve hoa huy*t mẫn cảm của nàng, quy đầu nóng rực như dung nham cự còn thường thường ma xát viên trân châu non mịn nhưng không chịu đi vào thỏa mãn nàng.

“Hoàng huhnh, yêu ta, dùng sức yêu ta!” Không thể khắc chế được nữa, Chu Mẫm nhắm mắt lại thần hồn điên đảo nói ra những lời dâm uế, “Hoàng huynh, dùng côn th*t to lớn của người yêu ta…. Hoàng muội thật khó chịu a… A…” Ông trời ơi, những lời kia làm người ta mặt đỏ tim đập kia nàng cũng nói ra được, nàng thật sự đã điên rồi! Nhưng hạ thể không ngừng co chặt run rẩy đang nhắc nhở nàng, nàng không thể kháng cự a!

“Theo ý ngươi, Hoàng muội của ta!” Lam Tí Ngọc cười tà mị rồi dùng sức nhấc mông nàng lên, ôm nàng đi tới bên cự thạch, “Túm chặt nhé Hoàng muội! Đúng cứ như vậy……”

Trên khuôn mặt đẹp hồng nộn toàn là ý xuân, nàng nắm chặt cự thạch bên cạnh, Chu Mẫn mở rộng hạ chân rồi quỳ gối trên cự thạch, mông ngọc tròn trịa nở nang nhếch lên cao cao làm Lam Tí Ngọc không hề có trở ngại mà thưởng thức đến u cốc mỹ lệ của nàng.

Dưới lông tơ mềm mại, tiểu huyệt phấn nộn đã tràn đầy mật dịch, viên trân châu nho nhỏ đỏ bừng ướt át đang ngượng ngùng trốn sau hai mảnh cánh hoa hơi hơi khép mở, như ẩn như hiện, thật mê người.

“Thật xinh đẹp!” Lam Tí Ngọc tán thưởng hai mảnh tuyết đồn, ngón tay thon dài trượt từ mông xuống khe hở nhỏ hẹp kia rồi hơi hơi nhấn một cái.

“Ân a… Hoàng huynh….” Chu Mẫn than nhẹ ra tiếng, nộn mông cầm lòng không nổi mà yểu điệu lắc lư như đang mời gọi hắn tiến vào, “Đừng đùa nữa…. Tiến vào đi được không, ta thật khó chịu a…”

Thanh âm của nàng vừa mềm vừa đáng yêu, mắt to tràn đầy động tình mông lung, vách tường thith trong u huyệt đang còn run rẩy co chặt vì cơn cao trào vừa nayc, từng giọt mật dịch trong suốt chảy từ u cốc ướt đãm ra ngoài dọc theo hai đùi tuyết trắng non mịn xuống tấm lót dưới thân, hấp dẫn ánh mắt cực nóng cực hắn.

“Thật đáng yêu a bảo bối!” Lam Tí Ngọc dâm mĩ khàn khàn nói. Hắn nhấc mông nàng lên rồi ngang nược mở rộng hai chân nàng ra. Hắn đứng ở suối nước nóng, nước chỉ lan tràn đến phần đầu gối của hắn, còn Chu Mẫn quỳ gối trên cự thạch khoảng chừng nửa thước. Vậy nên Lam Tí Ngọc đứng, kiện eo rắn chắc dùng sức đâm về phía trước đưa côn th*t to lớn vào xâm chiếm hoa huy*t ướt nóng của nàng.

Chu Mẫn thét chói tai, thân thể mẫn cảm kịch liệt run run. “A a… Hoàng huynh… Chậm một chút…” Cảm giác sung sướng khôn kể làm nàng vui sướng cong mị nhãn lên, tiểu huyệt chặt hẹp bị căng ra và cắn nuốt côn th*t khổng lồ đến dọa người của hắn từng chút một. Cảm giác hít thở không thông làm nàng nhíu mày, trời ơi, quá lớn, quá nóng, nàng khó khăn lắc lư cái mông, toàn thân đều run rẩy.

“Hoàng huynh… Quá lớn… Ân ân… Cầu ngươi chậm một chút….” Chu Mẫn rên rỉ kiều mị lắc lứ mông nhỏ. Nàng tận lực thả lỏng tiểu huyệt kiều nộn co chặt của mình, cố hết sức muốn nuốt hết côn th*t thô dài cứng rắn như kia vào trong.

“Hoàng muội, thả lỏng chút, chặt như vậy sẽ khiến ta thực dễ dàng làm tổn thương ngươi! Ngoan, thả lỏng…” Lam Tí Ngọc dụ hoặc vuốt ve cái đùi tuyết trắng của nàng. Hắn cúi đầu rũ mắt nhìn tiểu huyệt nhỏ hẹp đến mức không thể tưởng tượng kia, côn th*t của hắn mới chỉ miễn cưỡng đi vào được một chút đã giống như bị nhung tơ thượng đẳng nhất gắt gao bó chặt, bị đè ép không ngừng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện