Editor: Thơ Thơ
Vi……
Vi Nhi……
Anh…… Anh gọi cô là cái gì?!!
Đã từng, Tuyết Vi hy vọng Bạch Dạ có thể kêu mình như vậy cỡ nào. Đáng tiếc, anh rất ít, rất ít gọi cô như vậy, ở trong trí nhớ tựa hồ chỉ có hai tiếng đáng thương.
Nhưng mà hiện tại lại……
Con ngươi dần dần khuếch trương, hô hấp trở nên càng thêm dồn dập.
Khi Bạch Dạ chú ý tới biểu tình Tuyết Vi biến hóa, trong giây lát cảm thấy được chính mình vừa mới luống cuống, bụng đầy lo lắng, tầm mắt làm lạnh xuống trong nháy mắt: “Tuyết Vi! Cô! Có biết làm thực nghiệm lúc thất thần có bao nhiêu nguy hiểm hay không!!!??”
Tiếng gầm nhẹ hoàn toàn xé nát tất cả hình ảnh trong quá khứ.
Mắt Tuyết Vi trợn tròn dại ra nhìn Bạch Dạ trước mắt.
Thật là khó chịu……
Giống như không thể hô hấp, dạ dày, từng đợt co rút, thật, thật muốn phun……
“Tôi đang nói với cô, nghe được sao?! Tuyết Vi!!”
“ưm, nôn……” Bất chấp Bạch Dạ phát hỏa, Tuyết Vi xoay mặt liền chạy ra khỏi phòng thí nghiệm.
Bên thùng rác ……
“Nôn……” Cô nôn mửa từng đợt, dường như đem cả mật đều đã phun ra.
Chịu không nổi, đã sắp hỏng mất, cô lập tức…… Lập tức sẽ chịu không nổi rồi.
Cầu xin ông, ông trời, cô không nghĩ, không nghĩ…… để Bạch Dạ nhìn thấy, không nghĩ!!! Thotho_diendanlequydon
Tiếng khẩn cầu nỉ non rơi xuống, một tay Tuyết Vi chống đỡ vách tường, lảo đảo biến mất ở cuối hành lang ……
Đứng ở cửa phòng thí nghiệm Bạch Dạ nhìn bóng dáng cô rời đi rất xa, cặp mắt tràn đầy u lạnh dần dần tràn ngập ánh sáng bi thương: “Vi Nhi, tôi cũng đã…… Sắp…… Tới cực hạn!!”
‘ rầm ’ một tiếng, nắm tay đấm thật mạnh ở trên vách tường, máu tràn ngập mu bàn tay Bạch Dạ, anh cô đơn nhắm lại hai tròng mắt……
*
Bốn năm trước.
Bốn người trong phòng ngủ, mấy cô gái thần bí vây thành một đoàn.
‘ không bằng chúng ta trao đổi bí mật nhỏ đi. ’
‘ tốt a. ’
‘Tuyết Vi nói trước, chúng ta đã khai giảng sắp 2 tháng, cô có coi trọng nam sinh nào hay không? ’
‘ đương nhiên là có. ’ Tuyết Vi nói thẳng không cố kỵ cho ra đáp án. Thotho_
Mấy thiếu nữ lập tức hứng thú lên: ‘ nói nhanh lên, nói nhanh lên, là ai? Là ai? ’
Cô không hề sợ hãi ngồi ở đầu giường, hé môi cười nói: ‘ chính là huấn luyện viên Bạch của chúng ta. ’
‘Cắt, huấn luyện viên Bạch không ai không thích, tuổi trẻ tài cao, 20 tuổi đã mang cấp bậc thượng tướng, lại là huấn luyện viên tuổi trẻ nhất trường quân đội hoàng bộ, người còn đẹp trai như vậy. Nhưng, ai không biết huấn luyện viên Bạch là nam thần không dính khói lửa phàm tục, khuyên cô, vẫn là hết hy vọng đi. ’
‘ hừ, Tuyết Vi tôi chính là biết rõ không thể mà vẫn làm, càng khó có thể khiêu chiến, tôi liền càng muốn khiêu chiến cho các người xem! ’
‘ thôi đi, đến lúc đó có ngươi khóc ……’
Khi đó, người toàn phòng ngủ căn bản là không xem trọng Tuyết Vi có thể theo đuổi Bạch Dạ.
Tuy rằng cô 16 tuổi, tuổi cũng đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, cho dù không thoa phấn trang điểm cũng đã là một người siêu quần xuất chúng, nhưng……
Con gái quấn quanh ở bên người Bạch Dạ mỗi người cũng đều là khuynh quốc khuynh thành, lại là một đám người có bối cảnh, có thân phận, Bạch Dạ cũng không thèm nhìn tới các cô, liếc mắt một cái, huống chi là đối mặt một cô gái mới 16 tuổi chứ? Bất quá theo như lời Tuyết Vi, cô chính là biết rõ núi có hổ lại cứ hướng núi có hổ mà đi! Thotho_diendanlequydon
Luôn thỉnh thoảng chạy tới trêu chọc Bạch Dạ, khi đó Bạch Dạ đều sắp bị nha đầu tinh quái này phiền thấu. Không đi làm lúc wechat oanh tạc, đi làm lúc ‘ nhân thân công kích ’, cứ việc trong lòng Bạch Dạ sắp chống đỡ không được, nhưng anh giàu có hàm dưỡng như cũ kiên nhẫn giải đáp cô một cái lại một cái vấn đề xảo trá tai quái.
Nhưng……
Dần dà, những cô gái khác suốt ngày dây dưa ở bên người Bạch Dạ thu được tin tức liền bắt đầu làm khó Tuyết Vi ……
‘ hừ, một nha đầu miệng còn hôi sữa, thế mà còn vọng tưởng theo đuổi Bạch Dạ sao? Cũng không rải phao nước tiểu nhìn xem lông cô đã dài hơn chưa? ’
‘ dì ơi, dì yên tâm đi, tôi ‘ phần cứng phần mềm ’ xem như đầy đủ hết. Nhưng thật ra dì, về điểm này không bằng đi làm chỉnh hình, nếp nhăn đều sắp ra tới rồi. ’
‘ tiện nha đầu, muốn bị đánh!! ’ không thể nghi ngờ, Tuyết Vi bị đánh một trận là tránh không được.
Bất quá, đối mặt việc này, cô là vùng đất bằng phẳng như cũ, gặp thần giết thần, ngộ Phật giết Phật, không có bất luận cái gì lùi bước, giết đối thủ không lưu một manh giáp.
Mặc dù là bị những cô gái đó hẹp hòi đánh tới vết thương đầy người, cô như cũ chưa từng từ bỏ chần chờ đối với Bạch Dạ ……
‘hi, huấn luyện viên Bạch, buổi tối hôm nay khẳng định anh có thời gian đúng không? Buổi tối anh muốn mời tôi ăn cơm. ’ Thotho_
‘ a, cô gái, thứ nhất, tôi không có thời gian; thứ hai, nào có người như vậy trực tiếp buộc đối phương mời khách ăn cơm? ’
‘như vậy, tôi mời anh ăn cơm. Nhớ rõ tới. ’ nói xong, Tuyết Vi hoàn toàn không cho Bạch Dạ cơ hội trả lời quay đầu liền chạy đi rồi.
Nhìn bóng dáng cô rời đi, mặt Bạch Dạ lạnh lùng bất đắc dĩ tươi cười, nhưng nhìn đến vết sẹo cô lộ ra ngoài váy, nụ cười của anh biến mất……
Một đêm kia, Bạch Dạ không có phó ước; Tuyết Vi thất vọng cực kỳ.
Nhưng, lúc sau, các cô gái kia không ngừng tìm Tuyết Vi phiền toái lại dần dần giảm bớt……
Trải qua sau một lần đả kích, cô gái 16 tuổi này không khỏi có chút thương tâm, nhưng chấp nhất đối với Bạch Dạ là kiên trì không ngừng như cũ.
Tuy rằng miệng cô chưa từng biểu đạt qua bất luận tình cảm gì, hành động lại biểu lộ hết thảy. Phân nửa trong suốt thời gian yêu thầm chính là kiên trì một năm lâu, cho đến lúc Tuyết Vi không sai biệt lắm sắp đến 17 tuổi ……
‘ Tuyết Vi, cô vẫn nên từ bỏ đi, thời gian cô theo đuổi huấn luyện viên Bạch gần một năm, người sáng suốt đều có thể xem ra ý tứ cô đối với huấn luyện viên Bạch, nhưng thái độ huấn luyện viên Bạch đối với cô lại chưa thấy được một chút thay đổi. ’
‘thì thế nào? Anh ta thích hay không thích, là chuyện của anh ta; anh ta không xen vào tôi thích anh đi? ’ Thotho_
‘ Tuyết Vi, cô thật đúng là không đâm bờ tường không quay đầu lại! ’
Cái đạo lý này tất cả mọi người hiểu, Tuyết Vi lại như thế nào sẽ không hiểu? Cô tuy rằng cứng miệng, nhưng chân chính toàn bộ khổ sở đều nghẹn ở trong lòng.
Thử nghĩ một chút, tuy Tuyết Vi không xem như chân chính xuất thân danh môn, cũng là 12 tuổi vào được Nhà họ Tuyết, trở thành một thiên kim đại tiểu thư chân chính. Mặt mũi, cô vẫn là hiểu.
Một lần lại một lần dây dưa Bạch Dạ, cô còn có thể nhìn không ra Bạch Dạ là bởi vì kềm chế mới căng da đầu ứng phó cô?
Đều nói, nữ truy nam cách một tầng sa; nhưng đối với Tuyết Vi mà nói, cô theo đuổi Bạch Dạ quả thực cách chính là một trăm triệu tầng sa.
‘ Tuyết Vi, cô lại gọi tôi lên tới làm gì? ’
Một đêm nào đó, tuyết lớn bay tán loạn, Tuyết Vi liền uy hiếp lừa gạt mạnh mẽ gọi Bạch Dạ lên trường học.
‘ không có gì, chính là kêu anh ra tới ngắm ánh trăng. ’
‘nha đầu này, chạy nhanh về trường học, tôi muốn đi nghỉ ngơi. ’ có vô số sự tình Bạch Dạ nơi nào cùng cô gái tiêu hao thời gian? Anh đã có thật nhiều ngày cũng chưa nghỉ ngơi tốt.
Nhìn bóng dáng Bạch Dạ dần dần rời đi, Tuyết Vi nhìn trời, ngưng thần nhìn tuyết lớn bay tán loạn trong đêm, tay nhỏ, gắt gao nắm thành cái nắm tay, lớn tiếng nói: ‘Bạch Dạ!!! Em thích anh. ’
!!
Vi……
Vi Nhi……
Anh…… Anh gọi cô là cái gì?!!
Đã từng, Tuyết Vi hy vọng Bạch Dạ có thể kêu mình như vậy cỡ nào. Đáng tiếc, anh rất ít, rất ít gọi cô như vậy, ở trong trí nhớ tựa hồ chỉ có hai tiếng đáng thương.
Nhưng mà hiện tại lại……
Con ngươi dần dần khuếch trương, hô hấp trở nên càng thêm dồn dập.
Khi Bạch Dạ chú ý tới biểu tình Tuyết Vi biến hóa, trong giây lát cảm thấy được chính mình vừa mới luống cuống, bụng đầy lo lắng, tầm mắt làm lạnh xuống trong nháy mắt: “Tuyết Vi! Cô! Có biết làm thực nghiệm lúc thất thần có bao nhiêu nguy hiểm hay không!!!??”
Tiếng gầm nhẹ hoàn toàn xé nát tất cả hình ảnh trong quá khứ.
Mắt Tuyết Vi trợn tròn dại ra nhìn Bạch Dạ trước mắt.
Thật là khó chịu……
Giống như không thể hô hấp, dạ dày, từng đợt co rút, thật, thật muốn phun……
“Tôi đang nói với cô, nghe được sao?! Tuyết Vi!!”
“ưm, nôn……” Bất chấp Bạch Dạ phát hỏa, Tuyết Vi xoay mặt liền chạy ra khỏi phòng thí nghiệm.
Bên thùng rác ……
“Nôn……” Cô nôn mửa từng đợt, dường như đem cả mật đều đã phun ra.
Chịu không nổi, đã sắp hỏng mất, cô lập tức…… Lập tức sẽ chịu không nổi rồi.
Cầu xin ông, ông trời, cô không nghĩ, không nghĩ…… để Bạch Dạ nhìn thấy, không nghĩ!!! Thotho_diendanlequydon
Tiếng khẩn cầu nỉ non rơi xuống, một tay Tuyết Vi chống đỡ vách tường, lảo đảo biến mất ở cuối hành lang ……
Đứng ở cửa phòng thí nghiệm Bạch Dạ nhìn bóng dáng cô rời đi rất xa, cặp mắt tràn đầy u lạnh dần dần tràn ngập ánh sáng bi thương: “Vi Nhi, tôi cũng đã…… Sắp…… Tới cực hạn!!”
‘ rầm ’ một tiếng, nắm tay đấm thật mạnh ở trên vách tường, máu tràn ngập mu bàn tay Bạch Dạ, anh cô đơn nhắm lại hai tròng mắt……
*
Bốn năm trước.
Bốn người trong phòng ngủ, mấy cô gái thần bí vây thành một đoàn.
‘ không bằng chúng ta trao đổi bí mật nhỏ đi. ’
‘ tốt a. ’
‘Tuyết Vi nói trước, chúng ta đã khai giảng sắp 2 tháng, cô có coi trọng nam sinh nào hay không? ’
‘ đương nhiên là có. ’ Tuyết Vi nói thẳng không cố kỵ cho ra đáp án. Thotho_
Mấy thiếu nữ lập tức hứng thú lên: ‘ nói nhanh lên, nói nhanh lên, là ai? Là ai? ’
Cô không hề sợ hãi ngồi ở đầu giường, hé môi cười nói: ‘ chính là huấn luyện viên Bạch của chúng ta. ’
‘Cắt, huấn luyện viên Bạch không ai không thích, tuổi trẻ tài cao, 20 tuổi đã mang cấp bậc thượng tướng, lại là huấn luyện viên tuổi trẻ nhất trường quân đội hoàng bộ, người còn đẹp trai như vậy. Nhưng, ai không biết huấn luyện viên Bạch là nam thần không dính khói lửa phàm tục, khuyên cô, vẫn là hết hy vọng đi. ’
‘ hừ, Tuyết Vi tôi chính là biết rõ không thể mà vẫn làm, càng khó có thể khiêu chiến, tôi liền càng muốn khiêu chiến cho các người xem! ’
‘ thôi đi, đến lúc đó có ngươi khóc ……’
Khi đó, người toàn phòng ngủ căn bản là không xem trọng Tuyết Vi có thể theo đuổi Bạch Dạ.
Tuy rằng cô 16 tuổi, tuổi cũng đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, cho dù không thoa phấn trang điểm cũng đã là một người siêu quần xuất chúng, nhưng……
Con gái quấn quanh ở bên người Bạch Dạ mỗi người cũng đều là khuynh quốc khuynh thành, lại là một đám người có bối cảnh, có thân phận, Bạch Dạ cũng không thèm nhìn tới các cô, liếc mắt một cái, huống chi là đối mặt một cô gái mới 16 tuổi chứ? Bất quá theo như lời Tuyết Vi, cô chính là biết rõ núi có hổ lại cứ hướng núi có hổ mà đi! Thotho_diendanlequydon
Luôn thỉnh thoảng chạy tới trêu chọc Bạch Dạ, khi đó Bạch Dạ đều sắp bị nha đầu tinh quái này phiền thấu. Không đi làm lúc wechat oanh tạc, đi làm lúc ‘ nhân thân công kích ’, cứ việc trong lòng Bạch Dạ sắp chống đỡ không được, nhưng anh giàu có hàm dưỡng như cũ kiên nhẫn giải đáp cô một cái lại một cái vấn đề xảo trá tai quái.
Nhưng……
Dần dà, những cô gái khác suốt ngày dây dưa ở bên người Bạch Dạ thu được tin tức liền bắt đầu làm khó Tuyết Vi ……
‘ hừ, một nha đầu miệng còn hôi sữa, thế mà còn vọng tưởng theo đuổi Bạch Dạ sao? Cũng không rải phao nước tiểu nhìn xem lông cô đã dài hơn chưa? ’
‘ dì ơi, dì yên tâm đi, tôi ‘ phần cứng phần mềm ’ xem như đầy đủ hết. Nhưng thật ra dì, về điểm này không bằng đi làm chỉnh hình, nếp nhăn đều sắp ra tới rồi. ’
‘ tiện nha đầu, muốn bị đánh!! ’ không thể nghi ngờ, Tuyết Vi bị đánh một trận là tránh không được.
Bất quá, đối mặt việc này, cô là vùng đất bằng phẳng như cũ, gặp thần giết thần, ngộ Phật giết Phật, không có bất luận cái gì lùi bước, giết đối thủ không lưu một manh giáp.
Mặc dù là bị những cô gái đó hẹp hòi đánh tới vết thương đầy người, cô như cũ chưa từng từ bỏ chần chờ đối với Bạch Dạ ……
‘hi, huấn luyện viên Bạch, buổi tối hôm nay khẳng định anh có thời gian đúng không? Buổi tối anh muốn mời tôi ăn cơm. ’ Thotho_
‘ a, cô gái, thứ nhất, tôi không có thời gian; thứ hai, nào có người như vậy trực tiếp buộc đối phương mời khách ăn cơm? ’
‘như vậy, tôi mời anh ăn cơm. Nhớ rõ tới. ’ nói xong, Tuyết Vi hoàn toàn không cho Bạch Dạ cơ hội trả lời quay đầu liền chạy đi rồi.
Nhìn bóng dáng cô rời đi, mặt Bạch Dạ lạnh lùng bất đắc dĩ tươi cười, nhưng nhìn đến vết sẹo cô lộ ra ngoài váy, nụ cười của anh biến mất……
Một đêm kia, Bạch Dạ không có phó ước; Tuyết Vi thất vọng cực kỳ.
Nhưng, lúc sau, các cô gái kia không ngừng tìm Tuyết Vi phiền toái lại dần dần giảm bớt……
Trải qua sau một lần đả kích, cô gái 16 tuổi này không khỏi có chút thương tâm, nhưng chấp nhất đối với Bạch Dạ là kiên trì không ngừng như cũ.
Tuy rằng miệng cô chưa từng biểu đạt qua bất luận tình cảm gì, hành động lại biểu lộ hết thảy. Phân nửa trong suốt thời gian yêu thầm chính là kiên trì một năm lâu, cho đến lúc Tuyết Vi không sai biệt lắm sắp đến 17 tuổi ……
‘ Tuyết Vi, cô vẫn nên từ bỏ đi, thời gian cô theo đuổi huấn luyện viên Bạch gần một năm, người sáng suốt đều có thể xem ra ý tứ cô đối với huấn luyện viên Bạch, nhưng thái độ huấn luyện viên Bạch đối với cô lại chưa thấy được một chút thay đổi. ’
‘thì thế nào? Anh ta thích hay không thích, là chuyện của anh ta; anh ta không xen vào tôi thích anh đi? ’ Thotho_
‘ Tuyết Vi, cô thật đúng là không đâm bờ tường không quay đầu lại! ’
Cái đạo lý này tất cả mọi người hiểu, Tuyết Vi lại như thế nào sẽ không hiểu? Cô tuy rằng cứng miệng, nhưng chân chính toàn bộ khổ sở đều nghẹn ở trong lòng.
Thử nghĩ một chút, tuy Tuyết Vi không xem như chân chính xuất thân danh môn, cũng là 12 tuổi vào được Nhà họ Tuyết, trở thành một thiên kim đại tiểu thư chân chính. Mặt mũi, cô vẫn là hiểu.
Một lần lại một lần dây dưa Bạch Dạ, cô còn có thể nhìn không ra Bạch Dạ là bởi vì kềm chế mới căng da đầu ứng phó cô?
Đều nói, nữ truy nam cách một tầng sa; nhưng đối với Tuyết Vi mà nói, cô theo đuổi Bạch Dạ quả thực cách chính là một trăm triệu tầng sa.
‘ Tuyết Vi, cô lại gọi tôi lên tới làm gì? ’
Một đêm nào đó, tuyết lớn bay tán loạn, Tuyết Vi liền uy hiếp lừa gạt mạnh mẽ gọi Bạch Dạ lên trường học.
‘ không có gì, chính là kêu anh ra tới ngắm ánh trăng. ’
‘nha đầu này, chạy nhanh về trường học, tôi muốn đi nghỉ ngơi. ’ có vô số sự tình Bạch Dạ nơi nào cùng cô gái tiêu hao thời gian? Anh đã có thật nhiều ngày cũng chưa nghỉ ngơi tốt.
Nhìn bóng dáng Bạch Dạ dần dần rời đi, Tuyết Vi nhìn trời, ngưng thần nhìn tuyết lớn bay tán loạn trong đêm, tay nhỏ, gắt gao nắm thành cái nắm tay, lớn tiếng nói: ‘Bạch Dạ!!! Em thích anh. ’
!!
Danh sách chương