Editor: Thơ Thơ

Buổi trưa, ánh mặt trời chói chang chiếu khắp mặt đất, toàn bộ hoàng thành đắm chìm trong ánh mặt trời rực rỡ.

Sau núi cách Nhà họ Hoàng Phủ không xa, ‘ xôn xao……’ từng đợt tiếng nước rơi va vào đá cuội phát ra tiếng vang dễ nghe.

Nơi này là Thiên Trì của hoàng thành, là suối nước nóng hình thành tự nhiên, nghe nói ngâm nước nóng có thể giảm bớt mệt nhọc toàn thân, ngâm trường kỳ có thể kéo dài tuổi thọ.

Chỉ tiếc là, cái nơi thần kỳ như vậy vẫn luôn bị quân đội bảo hộ, trừ bỏ quan lớn trong quân đội cùng với người Nhà họ Hoàng Phủ, không cho phép bình dân bá tánh bước vào.

Tuyết Vi được hai người hầu Nhà họ Hoàng Phủ dắt đến tòa Thiên Trì này. “Tuyết tam tiểu thư, chúng tôi ở chỗ này chờ cô, cô tắm gội xong, kêu chúng tôi là được.”

“ừ, đã biết.” Tuyết Vi gật đầu, cất bước tiến vào trong một gian nhà gỗ.

Chậm rãi cởi đi quần áo trên người, cầm lấy một cái khăn tắm bao vây ở trên người. Cô dần dần kéo cửa nhà gỗ đi ra Thiên Trì ……

Tức khắc, một màn hơi nước lượn lờ trước đôi mắt Tuyết Vi, tiếng nước chảy róc rách cũng rất là dễ nghe.

Ha hả, nơi này, thật đúng là cái nơi thần kỳ! Bao vây lấy khăn tắm thật cẩn thận đi vào bên trong nước suối ấm áp.

Thời khắc đó nước suối không quá ngực Tuyết Vi, cô không khỏi thỏa mãn hít một hơi. “Quá thoải mái……”

Thân thể tự nhiên dựa vào ở trên vách đá, đầu gối lên bên cạnh, Tuyết Vi dùng một cái khăn ấm áp che đậy mặt mình, tận tình hưởng thụ lễ vật do thiên nhiên mang đến.

Chính là, cô lại không phát hiện, cuối tuyền trì lượn lờ hơi nước, có một bóng dáng đang chậm rãi tới gần cô …… Thotho_

“Thực thoải mái sao?”

Một giọng nói quen thuộc mà trầm thấp đánh úp lại, thân mình Tuyết Vi đang rơi vào hưởng thụ bị cứng đờ, nhanh chóng kéo cái khăn ở trên mặt xuống, nhìn về vị trí bên cạnh.

***!!!

Nhìn gương mặt kia soái khí đến người thần đều phẫn nộ, phản ứng đầu tiên của cô chính là muốn mắng!!! “vì sao lại là anh?!!”

Chỉ thấy!

Hoàng Phủ Minh ** ngồi ở vị trí bên cạnh cô, gương mặt lạnh lùng còn thoáng hiện một nụ cười đùa giỡn.

Lập tức Tuyết Vi liền phát hỏa!

Ở cửa bệnh viện gặp được gia hỏa này; ở WC hội sở lại thấy anh; bây giờ…… Tại tòa Thiên Trì còn có thể gặp được anh sao?! Rốt cuộc anh là người nào, đúng là âm hồn bất tán sao? Sao vẫn quấn lên cô như vậy?!

“Như thế nào? Không nghĩ nhìn thấy tôi sao?” Ánh mắt Hoàng Phủ Minh sắc bén chậm rãi nhìn về phía mặt cô.

“Đúng! Tôi cũng không muốn nhìn thấy anh một chút nào. Anh nói một chút, sau khi tôi gặp được anh, nào có phát sinh chuyện gì tốt?!!”

“tương ngộ ở bệnh viện, kết quả tôi bị đuổi giết, còn bị anh sờ soạng một lần!”

“tương ngộ ở hội sở, kết quả đã xảy ra sự kiện gián điệp, tuy rằng chuyện này không quan hệ với anh. Nhưng tôi còn bị anh sờ soạng một lần!”

“Lúc này càng thêm trực tiếp, hai ta đều…… Đều……” Tuyết Vi nghẹn lời nhìn Hoàng Phủ Minh lộ thân thể ra ngoài nước, lại nhìn nhìn thân thể của mình.

Đáng chết, lúc này đều thẳng thắn thành khẩn gặp nhau rồi. Thật muốn biết, lúc này đây…… Có thể còn có việc gì không tốt hay không …… Phát……

Còn không đợi Tuyết Vi nghĩ xong.

‘ lộc cộc ’ chỉ nghe, một tiếng bước chân nhỏ vụn từ trong nhà gỗ truyền đến.

Không cần hỏi, khẳng định là người hầu chờ đợi ở bên ngoài nghe được động tĩnh gì, cho nên tới tra xét cho rõ.

Nếu như bị các cô nhìn thấy, cô đang ở cùng một người người đàn ông trần truồng lộ thể tắm rửa, truyền ra ngoài…… chỉ không thể đơn giản là từ hôn đơn như vậy!

Đồ lưu manh!

Tuyết Vi tức muốn hộc máu trừng mắt người đàn ông trước mắt, vươn tay nhỏ ra bóp lấy cổ anh: “anh cho rằng chính mình là Conan sao? Sao đến nơi nào đều có bi kịch phát sinh? Hả?”

“Hơn nữa một lần so với một lần đều nghiêm trọng hơn. Nếu như bị người ta phát hiện hai ta tắm rửa cùng nhau. Hôm nay tôi cũng đừng nghĩ sống, anh cũng đừng nghĩ sống. Bây giờ tôi liền bóp chết anh, tôi *** hôm nay tôi muốn kéo anh chôn cùng!!!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện