Editor: Thơ Thơ

Thời gian giống như đông lại.

Tuyết Vi mở to mắt, nhìn chằm chằm cái mông rắn chắc của người đàn ông. 

“Ôm…… Ôm……”

Còn không đợi cô tự nói ra chữ "Áy náy".

Hoàng Phủ Minh chậm rãi quay đầu lại giống như chưa xảy ra chuyện gì, chỉ là…… Cặp mắt kia lóe lên sự lạnh lẽo đến cùng cực ……

“hả……” Tuyết Vi hút một ngụm khí lạnh, tầm mắt chậm rãi dời về phía bộ vị kia …… của người đàn ông……. Cô xấu hổ khẽ nhếch cái miệng nhỏ, không nói một lời.

“Người phụ nữ, lúc này…… Chúng ta huề nhau rồi nhé?” Khom lưng, nhàn nhã nhặt khăn tắm trên mặt đất quấn lên trên người, mặt không có chút cảm xúc nào.

‘ huề nhau……’

‘ huề nhau……’

Ba chữ cuối cùng trong lời người đàn ông kia không ngừng quanh quẩn ở bên tai Tuyết Vi. Huề nhau trong lời nói của anh, là chỉ…… Anh ở trong nước đùa giỡn cô; bây giờ cô cũng xem hết thân thể anh, xem như…… Huề nhau sao? Như vậy? Thật sự xem như vậy? Huề nhau??? Thotho_

Sao cô cảm thấy chính mình giống như càng thêm chịu thiệt chứ?

“này!!!” Lúc Tuyết Vi lấy lại tinh thần, Hoàng Phủ Minh đã chạy tới chỗ cửa. 

“Anh……”

“Đúng rồi, vì cảm tạ cô ‘ cứu ’ tôi, bây giờ, tôi cũng cho cô một ân tình.” Hoàng Phủ Minh chậm rãi cắt ngang lời Tuyết Vi nói. “Vừa rồi tôi nghe được trong chốc lát nữa cô đi làm xét nghiệm thân thể, nhưng, Nhà họ Hoàng Phủ kiểm tra sức khoẻ vô cùng khắc nghiệt, cho dù đã phẩu thuật vá màng trinh cũng có thể bị kiểm tra ra!” Thốt ra lời nói lạnh lùng đó, anh kéo cửa ra rời đi cũng không hề quay đầu lại.

“Nhà họ Hoàng Phủ xét nghiệm thân thể vô cùng khắc nghiệt sao?” Mắt nhìn bóng dáng người đàn ông rời đi, cảm xúc kích động của Tuyết Vi lạnh xuống trong nháy mắt: “Người đàn ông này rốt cuộc là người nào? Vì sao lại biết được việc Nhà họ Hoàng Phủ sẽ kiểm tra sức khoẻ?”

Từ lúc bắt đầu gặp người đàn ông này ở đây Tuyết Vi liền có chút tò mò, rốt cuộc tòa Thiên Trì này chỉ cho phép quan lớn của Quân khu Bạch Hổ cùng với người của Nhà họ Hoàng Phủ sử dụng, vậy mà anh có thể tùy ý ra vào nơi này, cũng đã chứng minh……

Người đàn ông này nếu không phải Người của Nhà họ Hoàng Phủ, chính là Quan lớn của Quân khu Bạch Hổ sao!!? 

“Kỳ quái ……” Thân thể xoay chuyển, Tuyết Vi dựa vào vách tường suối nước nóng, mày sít chặt: “nếu anh là Người của Nhà họ Hoàng Phủ, dường như không lý do gì nhắc nhở cô những việc này đi?” Thotho_

Tuy rằng người làm chữa trị vá màng trinh cũng không phải cô, nhưng người đàn ông này cũng không biết, bây giờ anh ‘ hảo ý ’ nhắc nhở là xuất phát từ mục đích gì? Chẳng lẽ…… Anh và Hoàng Phủ Minh có thù oán sao?!

‘ kẽo kẹt……’

Đang nghĩ ngợi tới. Phía sau đẩy cửa ra lần thứ hai.

Dư quang của Tuyết Vi chợt lóe, nhìn về phía cửa theo bản năng ……

“Ai nha, Nhà họ Hoàng Phủ này cũng thật là, nước Thiên Trì tốt như vậy sao lại có thể tùy tiện gọi người tới sử dụng đây?” Tuyết Phỉ Nhi không chút để ý đi đến.

“Đúng vậy, tiểu thư.” Tiểu Hề đi theo phía sau cô ta phụ hoạ.

“chậc, chậc, chậc ……” vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi tiếc hận đi đến bên cạnh suối nước nóng, dùng tay vọc nước suối, nhẹ nhàng ngửi ngửi: “ủa…… Một mùi khai!!!”

“Phụt.” Tiểu Hề nhấp miệng cười trộm.

Tuyết Vi vẫn luôn trầm mặc khinh thường hừ lạnh một tiếng, xoay mặt nhìn về phía hai chủ tớ kẻ xướng người hoạ bên bờ kia: “Đương nhiên khai, bởi vì…… 

Tôi vừa mới không cẩn thận ở trong ao …… tiểu tiện.” Nói xong, mặt cô mang vẻ tươi cười đi đến bên bờ.

Sắc mặt Tuyết Phỉ Nhi lập tức trầm xuống: “này, con nhỏ hạ tiện, mày nói chính là sự thật, hay là giả?!!” Thotho_

“Ha hả, Chị hai tự mình đi xuống nếm thử, chẳng phải sẽ biết em nói chính là thật…… hay là giả!”

“mày!!!” Thấy tình thế, Tuyết Phỉ Nhi giơ lên tay liền đánh qua mặt cô.

Hai tròng mắt Tuyết Vi lạnh lùng, vững vàng bắt được tay Tuyết Phỉ Nhi.

“con nhỏ hạ tiện, buông tay! Chẳng lẽ mày còn muốn phản kích thật sao? Cẩn thận, người mẹ hạ tiện của mày phải chịu thế mày!!”

Khi nghe tới ngôn ngữ Tuyết Phỉ Nhi vũ nhục mẹ, sự lạnh lẽo ở trong mắt Tuyết Vi thoáng chốc trở nên vô cùng sắc bén, nắm tay nhỏ cũng hơi hơi phát run.

Bình tĩnh……

Tuyết Vi…… Bình tĩnh!!

Nắm tay run rẩy chậm rãi giãn ra, Tuyết Vi câu môi cười, nói: “Chị, em nào dám đánh chị?” Chậm rãi buông lỏng tay bắt lấy tay Tuyết Phỉ Nhi ra.

“Hừ, mày biết chính mình nặng mấy cân mấy lượng liền tốt, vẫn là câu nói kia, chỉ cần mày ngốc ở Tuyết gia một ngày, phải thành thật quỳ gối dưới chân tao!!!”

Đúng vậy……

Ở Tuyết gia, chính là thiên hạ của Tuyết Phỉ Nhi và mẹ lớn. Cô và mẹ còn một ngày chưa rời khỏi Tuyết gia là một ngày sẽ bị mẹ con kia tận tình chà đạp.

Cho nên, cô ký thác hết tất cả hy vọng ở trên người Diệp Triết Hạo, ai ngờ……

A.

Trong tâm cười lạnh lùng. Tuyết Vi rũ xuống mi mắt, chậm rãi nói: “Chị hai, một lát sẽ kiểm tra sức khoẻ, chị…… Không sợ sao?” Thotho_

“Tuyết Vi, lúc này mày hỏi tao vấn đề này, là muốn uy hiếp tao sao?!! Tao nói cho mày biết, nếu mày dám nói nhảm thêm, làm cho tao bị từ hôn, tao nhất định lôi kéo mẹ mày chôn cùng!!!”

“Chị hai, chị hiểu lầm, em đã nói, em thực hy vọng có thể có chị làm bạn ở Nhà họ Hoàng Phủ, sở dĩ em sẽ hỏi chị vấn đề này, là bởi vì…… em vừa mới nhận được tin tức, nghe nói…… Nhà họ Hoàng Phủ kiểm tra sức khoẻ vô cùng khắc nghiệt, ngay cả chỗ màng * trinh * chữa trị qua đều có thể kiểm tra ra tới.” Dứt lời.

Thân thể Tuyết Phỉ Nhi cứng lại rồi, khủng hoảng mở to hai mắt nhìn.

“A, em đi trước nhé, Chị hai.” Cô hơi hơi mỉm cười, chậm rãi đi vào trong nhà gỗ đổi quần áo mới ……

“Tiểu thư! Tiểu thư!”

“Ninh Ninh, em tới khi nào?” Tuyết Vi vừa đổi quần áo, vừa tò mò hỏi.

Ninh Ninh trầm mặc không nói đứng ở nơi đó, sắc mặt rất là khó coi.

“Ninh Ninh, em làm sao vậy?”

“Tiểu…… Tiểu thư, em vừa mới nghe được cô cùng nhị tiểu thư đối thoại, cô!!! Cô làm gì nói cho nhị tiểu thư biết việc Nhà họ Hoàng Phủ kiểm tra sức khoẻ!?!!”

Cô liền biết Ninh Ninh không vui là bởi vì chuyện này. “Nói cho cô ta cũng chả sao cả, dù sao trên tay chị có báo cáo chữa trị chỗ màng * trinh * của cô ta.”

“Tiểu thư, cô sẽ không giao phân báo cáo kia cho Người của Nhà họ Hoàng Phủ, đúng không?!” Thotho_

Thân thể đang thay quần áo của Tuyết Vi cứng lại một chút, liếc mắt nhìn Ninh Ninh một cái thật sâu, quả nhiên, người duy nhất ở Tuyết gia hiểu cô chính là Ninh Ninh. “Ha hả……”

“Tiểu thư, cô đừng cười mà. Bây giờ rốt cuộc cô có ý tứ gì? Cô biết rõ nếu cô có thể gả đến Nhà họ Hoàng Phủ, vận mệnh của lão phu nhân và cô liền sẽ thay đổi, vì sao cô không thừa cơ hội này bóp chết Tuyết Phỉ Nhi đi??”

“ok, thay xong quần áo. Ninh Ninh, chúng ta đi ra ngoài đi.” Tuyết Vi cố ý lảng tránh nghi vấn của Ninh Ninh.

Ninh Ninh không cam lòng kéo lại cánh tay của Tuyết Vi: “Tiểu thư, cô trả lời em đi. Nếu lão phu nhân còn ở trong cái nhà kia, sớm muộn gì sẽ bị Đại phu nhân hại chết!!”

A, Tuyết Vi sinh sống ở Tuyết gia tám năm, còn có thể không biết tương lai hung hiểm sao?

Mẹ cũng là mẹ ruột cô, cô còn có thể mặc kệ mẹ chết sống sao? Nhưng mà…… 

“Ninh Ninh, hết thảy không hề đơn giản như em nghĩ vậy, chị biết em lo lắng cho mẹ chị, chính là, cho dù chị có tố giác Tuyết Phỉ Nhi, bóp chết Tuyết Phỉ Nhi rồi, Hoàng Phủ Minh liền nhất định sẽ cưới chị sao? Nếu anh ta không cưới chị…… Kết quả sẽ như thế nào?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện