Editor: Thơ Thơ 

Mẹ nó……

Cũng đúng, anh là đàn ông anh để ý cái gì? Nhưng vấn đề…… “anh nói lời này tính là tiếng người sao?!!”

“Vậy cô muốn tôi nói gì?!”

“tốt xấu gì anh cũng phải nói một câu……‘ không quan hệ, cô đừng sợ, tôi sẽ phụ trách ’ lời nói như vậy chứ?!!”

Phụ trách??? Được!

Khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chậm rãi để sát vào cô, nơi khóe môi khơi mào một độ cung đẹp: “Không quan hệ, cô đừng sợ, tôi sẽ phụ trách, có thể sao?!”

Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi trầm xuống, gầm nhẹ: “Ai cần anh phụ trách?!!!”

***!!

Vì sao bây giờ anh muốn bóp chết bà điên này như vậy?!!

“A!!! Xong đời! Xong đời! Lúc này thật xong đời!!!”

“cô lại làm sao vậy?!!” Hoàng Phủ Minh không kiên nhẫn nhíu mày.

Cô bọc một cái khăn tắm, cong người, từ dưới giường nhặt lên một tấm ảnh chụp. “anh xem! Anh xem, chúng ta đã bị người ta chụp ảnh!!!” Thotho_

Mặt trên ảnh chụp, là cô và Hoàng Phủ Minh trần truồng lộ thể ôm nhau.

Việc này thật ra là kế hoạch lúc ban đầu của Tuyết Vi, cô nghĩ dùng ảnh chụp này tới hù dọa, hù dọa người đàn ông này, nhưng chưa từng nghĩ tới nữ chính trên ảnh chụp chính là mình!!

Lúc này thật là……

Hại người thành hại mình! Quả thực là báo ứng ngay trước mắt, ai!

“Bây giờ xem ra, mặc kệ những người đó rốt cuộc nhằm vào anh, hay là nhằm vào tôi, nếu nháo đến chỗ Hoàng Phủ Minh mà nói…… Như vậy tôi liền…… 

Chậc…… Lúc này thật là khó xử!” Trong mắt Tuyết Vi chứa đầy vẻ khó khăn, trong hốc mắt cũng chớp động lệ quang.

“cô muốn gả cho Hoàng Phủ Minh như vậy sao?!” Vào thời khắc anh hỏi ra vấn đề này, trong mắt không khỏi xẹt qua một mạt lệ quang.

Chỉ là, ánh mắt khác thường này hơi lướt qua, Tuyết Vi cũng không có nhận thấy được. “Tôi không phải một hai muốn gả cho Hoàng Phủ Minh, chỉ là…… Chỉ là, tôi không muốn lấy lý do như vậy bị từ hôn mà thôi!!!”

“Vậy không phải là cô muốn gả cho anh ta sao? Nếu không, cô để ý nhiều như vậy làm gì?!”

A, đứng nói chuyện đau eo! Thotho_

Mắt Tuyết Vi lạnh lùng nhìn gương mặt người đàn ông vô biểu tình, cười bi lãnh, nếu anh ở vào lập trường của mình có lẽ sẽ không trâng tráo lớn tiếng nói ra như vậy!? “Không quan hệ ……tới anh!” Bốn chữ lạnh lùng rơi xuống, Tuyết Vi đứng dậy vừa muốn mặc quần áo……

‘ Cốc cốc cốc ’ ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.

Trong phút chốc, khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi căng thẳng, giác quan thứ sáu nói cho cô, tiếng đập cửa này …… Cũng không đơn giản!

Cô cũng bất chấp lảng tránh, trực tiếp mặc quần áo vào ở trước mặt người đàn ông: “Mau!! Anh tìm một chỗ trốn nhanh lên đi!”

Hồi lâu cũng không thấy người đàn ông có bất luận hành động gì, cô nôn nóng túm chặt cánh tay anh: “Mau lên!!!”

Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói nhìn cô, khóe miệng hình như khơi mào một nụ cười lạnh.

Nụ cười hình như là phát ra tín hiệu khiêu chiến tới cô.

Tuyết Vi thấy vậy, cũng bất chấp cùng anh khắc khẩu. “được, không né đúng không?? Tùy tiện anh, a…… Dù sao trên đường hoàng tuyền có người làm bạn, tựa hồ tôi cũng không tịch mịch như vậy!” Dứt lời, cô nheo đôi mắt lại, bước nhanh đi đến cửa lớn. Thotho_

Cửa phòng mở ra.

Thân ảnh Tuyết Phỉ Nhi cùng với Tiểu Hề còn có Lạc quản gia rơi vào trong tầm mắt cô.

Liền biết chuyện tốt sẽ không xảy ra, nhưng không nghĩ tới ngay cả Lạc quản gia đều qua tới, chẳng lẽ nói hôm nay là Hồng môn Yến do Tuyết Phỉ Nhi chuẩn bị?

Hô……

Không cần phải vậy. Nếu Tuyết Phỉ Nhi phái người theo dõi cô, cô sẽ có phát hiện mới đúng. “Nha, Chị hai, Lạc quản gia, vì sao các người tới nơi này tìm tôi?”

“Hừ, đã chết đến nơi, nhưng thật ra em rất bình tĩnh sao!”

“Chị hai, chị nói cái gì vậy?”

“Nói cái gì?! Chờ sau khi chúng tôi tiến vào em sẽ biết!” Dứt lời, Tuyết Phỉ Nhi tiến lên một bước.

Tuyết Vi giống như là thần giữ cửa ở nơi đó, một bước cũng không nhường: “Chị hai, không bằng có cái gì nói ở chỗ này đi, trong phòng có chút loạn.”

“Loạn?!! Ha, chị xem là em che dấu người đàn ông dâm đãng không thể lộ ra ngoài ánh sáng đi!” Dứt lời, một tay Tuyết Phỉ Nhi dùng sức đẩy cô ra, mang theo Lạc quản gia và Tiểu Hề vọt đi vào.

Không xong!

Sắc mặt Tuyết Vi trắng nhợt, theo sát phía sau đi vào. Thotho_

Nhưng mà……

Trong phòng ngủ đã trống rỗng!

Cái người đàn ông đáng chết này!!! Sao anh ta lại có thể xấu tính như vậy? Một hai phải dọa người ta đến mất nửa cái mạng mới chơi vui vẻ sao?

Tuyết Vi u oán nhẹ nhàng thở ra, đôi tay vây quanh trước người, châm chọc nói: “Chị hai, tuy rằng em không biết vì sao chị sẽ đến nơi này, nhưng mà lời chị nói mới rồi cũng quá khó nghe đi? Người đàn ông dâm đãng sao?? Sao em có thể che giấu người đàn ông dâm đãng gì đây. Em chính là một lòng một dạ gả cho Hoàng Phủ Quân Trường.”

“em diễn trò. Tuyết Vi, vậy em có thể giải thích một chút, vì sao ban ngày ban mặt em chạy tới nơi này thuê phòng?”

“Chị hai, ngay cả chị cũng nói ban ngày ban mặt, cho dù em tìm đàn ông cũng không có khả năng tìm vào ban ngày ban mặt không phải sao? Chị cũng biết em bận bịu công tác ở bệnh viện, ngày hôm qua hầu hạ một người bệnh, hầu hạ cả đêm, thật sự không có tinh thần gì, liền nghĩ tới tìm cái phòng nghỉ ngơi ở gần bệnh viện một chút, không hơn.”

“Thật sự chỉ đơn giản như vậy?” Tầm mắt Tuyết Phỉ Nhi dần dần chuyển hướng về phía Tiểu Hề.

Đột nhiên Tiểu Hề rùng mình một cái, xấu hổ tránh tầm mắt của Tuyết Phỉ Nhi.

“Đúng vậy, Chị hai, chính là đơn giản như vậy. Nhìn chị xem, còn kêu Lạc quản gia từ xa tới, làm như em làm cái gì …… Ai!” Tuyết Vi bất đắc dĩ lắc đầu. Thotho_

Lúc này, Tiểu Hề tựa hồ đã xảy ra thứ gì, lén lút lôi kéo góc váy của Tuyết Phỉ Nhi: “Tiểu thư, tiểu thư, mau xem, mau xem.”

Tầm mắt dần dần nhìn về phía vị trí giường lớn, một tấm ảnh chụp thình lình đập vào mi mắt Tuyết Phỉ Nhi, hai tròng mắt cô chợt lóe, bước nhanh đi qua.

Không xong! Sắc mặt Tuyết Vi căng thẳng.

Lúc Tuyết Phỉ Nhi vừa muốn cầm lấy ảnh chụp xem ……

Tuyết Vi bước xa một cái, một tay đoạt lại ảnh chụp.

“bức ảnh kia là cái gì?!!”

“Không có gì?” Tuyết Vi giấu ảnh chụp ở phía sau.

“Không có gì? Không có gì em sẽ khẩn trương như vậy?!! Mau! Đưa ảnh chụp ra!!!” Tuyết Phỉ Nhi từng bước ép sát.

Lúc này, Lạc quản gia vẫn luôn trầm mặc cũng phát hiện khác thường, nheo lại đôi mắt lạnh.

Lập tức, không khí trong phòng trở nên vô cùng khẩn ngưng.

Trái tim Tuyết Vi ‘ bùm, bùm ’ gia tốc nhảy lên, nhưng khuôn mặt xinh đẹp lại treo nụ cười cực kỳ bình tĩnh: “Chị hai, bức ảnh này em thật không thể cho chị xem, đây là ảnh em tự chụp rất xấu, sao em không biết xấu hổ cho chị xem đây?”

“Không quan hệ, chúng tôi sẽ không chê cười em.”

“Chị hai, chị cũng có nhiều ảnh chân dung tự chụp như vậy, không phải mỗi lần cũng đều không cho người khác xem sao?”

“Ít nói nhảm, mau giao ra đây!!”

Nhìn ba người, sáu đôi mắt như hổ rình mồi nhìn mình chằm chằm, Tuyết Vi biết nói dối cấp thấp như vậy khẳng định không cách nào giấu trời qua biển, nhưng mà……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện