Editor: Thơ Thơ 

“Không phải tôi an bài.” Hoàng Phủ Minh tự nhiên phủ nhận chuyện này.

“hả, hoá ra không phải. Nói thật, người đàn ông kia thật ra rất không tồi.”

Đang khởi động xe, Hoàng Phủ Minh ngoài ý muốn nhìn mắt Tuyết Vi: “Không tồi??”

“Đúng vậy, lúc chúng tôi chơi trò chơi, anh ta biểu hiện cực kỳ thân sĩ; lúc chúng tôi tan cuộc, anh ta lại chu đáo đuổi những người đàn ông đó đi. Anh không cảm thấy bây giờ loại người đàn ông không háo sắc như vậy rất hiếm có sao?”

A…… Ha hả……

Hiếm có? Hoàng Phủ Minh cười hai tiếng nhạt nhẽo, anh muốn nói thêm cho Tuyết Vi, nếu Mộ Thần Hiên không biết cô là ai, đoán chừng bây giờ cô đã mang thai đứa nhỏ rồi!!

“Thôi, loại Hoa Hồ Điệp giống anh sẽ không hiểu được.” Nói xong, Tuyết Vi thắt đai an toàn: “Lái xe đi.”

Vẻ mặt Hoàng Phủ Minh chỉ phải bất đắc dĩ khởi động xe, không nghĩ tới, kết quả là anh thành Hoa Hồ Điệp, Mộ Thần Hiên thành người đàn ông đứng đắn, ai!!

Cấp tốc chạy xe một đường về Nhà họ Tuyết.

Bên trong xe vẫn luôn duy trì trầm mặc.

Tuyết Vi không khỏi có chút tò mò, Mộ tướng quân sẽ không hỏi cô một chút …… “anh không hiếu kỳ tôi hoàn thành nhiệm vụ thế nào sao?”

“Vậy cô nói một chút đi.”

A, bộ dáng người này luôn bày ra nắm chắc thắng lợi, dường như chuyện gì cũng đã biết.

Nhưng cũng không cách nào phủ nhận, chẳng qua ở trên người cô trang bị máy nghe lén, vậy mà anh đoán được cô giả say rượu lẻn vào nhà Phương Tiểu Nhã, cũng có thể chuẩn xác không có lầm chọn thời gian hiện thân, thật sự là ghê gớm.

“Phương Tiểu Nhã thật là gián điệp quân địch.”

“Mục đích.”

“mục đích của cô ta là……” Ánh mắt chậm rãi nhìn về con đường phía trước, cô nhàn nhạt nói: “thành phần thuốc giải yw. Bây giờ Phương Tiểu Nhã đã ăn trộm hai phần trong ba thành phần thuốc giải.”

“làm sao mà cô biết được?!” Hoàng Phủ Minh không thể tưởng tượng nhìn về phía Tuyết Vi.

“Cô ta lợi dụng mật mã Morse đem thành phần thuốc giải dấu ở trên một tờ giấy trắng, tôi thấy được.”

“Không phải! Tôi hỏi cô, vì sao sau khi cô xem đến thành phần thuốc giải kia, sẽ xác định nó là loại thuốc yw!?”

“Bởi vì, bởi vì thuốc kia …… Là tôi cùng…… Tôi cùng người khác cùng nhau nghiên cứu chế tạo ra.” Lúc Tuyết Vi trả lời vấn đề này có chút ấp a ấp úng.

Giây tiếp theo!!

‘ két ’ một tiếng.

Hoàng Phủ Minh đột nhiên dẫm phanh lại.

Yv loại thuốc này vô sắc, vô vị, cường lực thuốc mê cũng bị xếp vào ‘ vũ khí ’ cần thiết chuẩn bị cho quân đội Quân khu Bạch Hổ.

Lần trước, lúc Tuyết Vi chỉnh Hoàng Phủ Minh, liền hạ loại thuốc yv này ở trong cái ly của anh.

Khi đó, anh liền tò mò, cô ở nơi nào làm ra loại này thuốc. Lại không nghĩ……

Ở trong trí nhớ Hoàng Phủ Minh, loại thuốc yv này là tướng quân Bạch Dạ đương nhiệm binh đoàn thứ nhất khi nhậm chức huấn luyện viên trường quân đội Hoàng Bộ cùng một vị học sinh cùng nhau nghiên cứu chế tạo ra tới.

Chẳng lẽ……??

“này, anh làm gì đột nhiên dẫm xuống ……”

“huấn luyện viên của cô ở trường quân đội Hoàng Bộ là Bạch Dạ sao?!!” Hoàng Phủ Minh cắt đứt lời cô nói, lạnh giọng dò hỏi.

‘ lộp bộp ’ lập tức, chỉ một thoáng khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi liền nổi lên trắng ……

‘ huấn luyện viên Bạch, tên của anh vì sao gọi là Bạch Dạ? ’

‘ vì sao? ’

‘ bạch là trắng, dạ là đêm; hai từ này ghép vào cùng nhau, anh không cảm thấy thực mâu thuẫn sao? Vậy rốt cuộc anh là trắng? Hay là đen đây? ’

‘ a, tiểu nha đầu này! ’

Bạch Dạ……

Đã bao lâu chưa từng nghe qua cái tên quen thuộc mà lại xa lạ này?

Đại khái có hơn hai năm đi?

Thời gian, nhoáng lên thật đúng là mau, đã 2 năm……

Nhưng vì cái gì……

Rõ ràng đã trôi qua lâu như vậy, nghe đến cái tên độc đáo này làm người vĩnh viễn khó quên, lòng cô ……

Vẫn là đau?

Ngay cả đã quên cảm giác vì sao rơi lệ, cũng dần dần xuất hiện ra tới?

Hoàng Phủ Minh không khỏi nhận thấy được khác thường, Tuyết Vi hít hít chua xót trong xoang mũi, xoay mặt qua một bên, ra vẻ nhẹ nhàng nói: “Đúng đúng đúng, tôi nhớ ra rồi, huấn luyện viên của tôi ở trường quân đội Hoàng Bộ chính là người này!”

Bạch Dạ ------

Tướng quân đương nhiệm binh đoàn thứ nhất Quân khu Bạch Hổ, địa vị cơ hồ song song với với Hoàng Phủ Minh.

Hai người này một người phụ trách sự vụ bên trong Quân khu Bạch Hổ; một người phụ trách sự vụ bên ngoài Quân khu Bạch Hổ.

Bọn họ vẫn luôn được bên ngoài gọi là hai nhà quân sự trẻ tuổi của Quân khu Bạch Hổ, quân sự kỳ tài. Tuổi tác giữa hai người cách nhau bốn tuổi.

Có thể nói, ở trong Quân khu Bạch Hổ, người duy nhất có thể làm Hoàng Phủ Minh tin phục chính là người này!

Anh liền biết huấn luyện viên của Tuyết Vi nhất định là nhân vật lợi hại, lại không nghĩ sẽ là tướng quân mặt lạnh Bạch Dạ dạy ra học sinh!!?

Theo lý thuyết, năng lực cùng với tên Bạch Dạ đều là loại hình làm người xem qua khó quên, vì sao lần trước khi anh dò hỏi Huấn luyện viên của Tuyết Vi, cô cố tình nói…… Không nhớ rõ chứ?

Chỉ chốc lát sau, xe đến cửa lớn Nhà họ Tuyết.

“Hôm nay cô vất vả rồi.” Hoàng Phủ Minh thân sĩ kéo ra một bên cửa xe cho Tuyết Vi.

“này, Mộ tướng quân, giao dịch của hai ta thì sao?”

“Ngày mai chờ tin tức tôi!”

“ok, cúi chào.” Nói xong, Tuyết Vi bước nhanh vào trong biệt thự Nhà họ Tuyết.

Mắt nhìn bóng dáng cô khoan thai rời khỏi, Hoàng Phủ Minh âm thầm cười nói: “Thật muốn biết, ngày mai sau khi cô nhìn thấy tôi, sẽ là cái biểu tình gì!!” Xoay người, tiến vào bên trong xe, xe dần dần nhanh chóng rời khỏi đại trạch Nhà họ Tuyết.

Đúng lúc này……

“Tiểu thư! Tiểu thư, mau xem, mau xem……” Cách đó không xa, Tiểu Hề vội vàng kéo kéo Tuyết Phỉ Nhi bên cạnh uống có chút hơi say.

“Làm, làm gì, Tiểu Hề?”

“em mới vừa nhìn đến có người đàn ông đưa Tuyết Vi về nhà.”

“Người đàn ông sao??!” Tuyết Phỉ Nhi vừa nghe lời này, lập tức lên tinh thần, mắt nhìn Tuyết Vi tiến vào biệt thự, lại nhìn chiếc xe dần dần rời xa ……

Con ngươi nhắm ngay tiêu cự……

“bh30000?”

Bh, suy nghĩ tên chính là viết tắt Quân khu Bạch Hổ, đến nỗi số 30000 kia …… “biển số xe của tướng quân binh đoàn thứ ba Quân khu Bạch Hổ sao?!!”

“Không thể nào…… Tiểu thư, Tuyết Vi vậy mà cùng Mộ tướng quân binh đoàn thứ ba thông đồng sao???”

Vừa nghe lời này, Tuyết Phỉ Nhi cũng bất chấp hình tượng thục nữ, vội vàng chạy vào Nhà họ Tuyết, gõ cửa phòng mẹ ……

“Phỉ Nhi? Đã mấy giờ rồi, con không thành thật ở Nhà họ Hoàng Phủ, chạy về nhà mẹ đẻ làm gì?”

“Mẹ, đừng nói nữa, nghiệm thân cũng đã nghiệm qua, chính là Hoàng Phủ Quân Trường vẫn luôn không muốn cùng con thấy mặt, cho nên……”

Cho nên, Tuyết Phỉ Nhi liền chạy ra ngoài theo bạn đi chơi, vẫn luôn chơi hết buổi tối, lúc này trở về Nhà họ Hoàng Phủ khẳng định không thích hợp. “Trước không nói chuyện này, mẹ, con có việc gấp muốn nói với mẹ.”

“Chuyện gì?”

Nói xong, Tuyết Phỉ Nhi thần bí đẩy Địch Mạn Lị vào trong phòng ngủ. “Mẹ, mẹ biết không, con mới vừa nhìn thấy Tuyết Vi ngồi xe Mộ tướng quân binh đoàn thứ ba về nhà!!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện