Editor: Thơ Thơ 

“Tôi cầu cậu, cầu cậu, Minh, niệm tình chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy; cậu liền tặng cái đĩa CD này cho tôi đi, tôi bảo đảm về sau vì cậu làm trâu làm ngựa, ngoan ngoãn lưu ở trong binh đoàn, quản binh của tôi. Cho tôi đi, cậu liền tặng cho tôi đi, cầu cậu…… Cầu xin cậu……”

Mộ Thần Hiên cầu xin một cái, chỉ thiếu dập đầu quỳ xuống.

Nhưng Hoàng Phủ Minh từ đầu đến cuối đều thờ ơ, không có bất luận đáp lại gì.

“Mẹ kiếp, cậu có phải anh em hay không? Tôi đã cầu xin cậu như vậy? Vậy mà cậu không quan tâm tôi sao? Cậu quả thực chính là đồ vô nhân tính! Tôi quyết định tuyệt giao với cậu, về sau chúng ta không bao giờ là bạn nữa!!” Quẳng xuống câu nói tàn nhẫn này, Mộ Thần Hiên quay đầu liền giận dữ rời khỏi.

Nhưng giây tiếp theo……

“anh thấy Tuyết Vi ở đâu không?” Thotho_

Vừa nghe lời này, Mộ Thần Hiên giống như là quên mất hết thảy ‘ ân oán ’, bước nhanh về tới trước mặt hoàng Phủ Minh: “Đáng chết, thiếu chút nữa quên mất chính sự. Tôi cứ thế tìm cậu, chính là muốn nói chuyện này với cậu. Vừa rồi, tôi thu được tin tức, Bạch Dạ phái Tuyết Vi đi quân khu Huyền Vũ chấp hành nhiệm vụ!”

“Cái gì?!!” Trong phút chốc, sắc mặt Hoàng Phủ Minh trở nên vô cùng âm trầm: “Bây giờ bạch Dạ ở đâu?!”

“Tôi cũng không biết…… Ở kia!!!” Mộ Thần Hiên nôn nóng chỉ ra ngoài cửa sổ, cửa ra đại bản doanh binh đoàn thứ ba.

Chỉ thấy, một chiếc xe Hummer treo biển số quân khu thứ nhất chậm rãi chạy đi ra cửa.

Hoàng Phủ Minh không có bất luận do dự gì, mang theo Mộ Thần Hiên liền chạy đi ra cửa……

“Hoàng, Hoàng Phủ Quân Trường??” Cấp tốc chạy xe quân đội, tài xế này vừa thấy Hoàng Phủ Minh đến đứng ở bên đường xua tay với bọn họ liền lập tức dẫm phanh lại. “Bạch tướng quân, Hoàng Phủ Quân Trường tựa hồ có cái gì phân phó.”

Ngồi ở phía sau mắt Bạch Dạ nhìn ngoài cửa sổ xe, lạnh lùng đi xuống xe. “Hoàng Phủ Quân Trường.”

Tuy nói, ở quân khu Bạch Hổ, quyền lợi giữa hai người Hoàng Phủ minh và bạch Dạ chẳng phân biệt trên dưới. Nhưng quân hàm, Vĩnh Viễn là Quân Trường lớn hơn tướng quân. Thotho_

Dáng người Bạch Dạ đứng thẳng kính chào Hoàng Phủ Minh theo nghi thức quân đội. Mặt Hoàng Phủ Minh không biểu tình quét mắt các bộ hạ của Bạch Dạ: “Tôi tìm Bạch tướng quân của các người có chuyện tư mật, trước tiên các người đều lui đi.”

“vâng, Hoàng Phủ Quân Trường.” Một tiểu đội chỉnh tề tự thối lui đến một bên.

Lúc này Hoàng Phủ Minh đã mở miệng: “Dạ, tôi nghe nói anh mới vừa phái một nữ binh đi Quân khu Huyền Vũ chấp hành nhiệm vụ sao?”

Bạch Dạ nhiều ít đã đoán được ý đồ lần này của Hoàng Phủ Minh.

Tầm mắt lạnh lẽo dần dần nhìn về phía Mộ Thần Hiên……

Mộ Thần Hiên sợ tới mức không khỏi đánh một cái rùng mình, khẩn trương tránh ở phía sau hoàng Phủ Minh.

“đúng.”

“Dạ, anh không có khả năng không biết Tuyết Vi chỉ học ở trường quân đội Hoàng Bộ trong hai năm, tri thức chân chính ứng chiến còn không có học được, sao cô ta có thể chấp hành nhiệm vụ loại A?!”

Ở trong quân khu Bạch Hổ, nhiệm vụ lấy trình độ nguy hiểm phân chia năm cấp bậc. Thotho_

Phân biệt là loại S, loại A, loại B, loại C, loại D, năm loại nhiệm vụ. Bạch Dạ giao cho Tuyết Vi nhiệm vụ cơ bản thuộc về nhiệm vụ nguy hiểm trình độ cực cao.

“Đây cũng không có biện pháp. Tôi thu được tình báo, gián điệp ẩn núp ở Quân khu Huyền Vũ vô cùng có khả năng đã làm phản; mà Tuyết Vi là gương mặt mới, hơn nữa khả năng cô ta vượt qua người thường, có thể phân biệt đối với thành phần thuốc, năng lực giả, cho nên, nhiệm vụ này trừ cô ta ra không còn có thể là ai khác!”

“Ngụy biện! Tôi cũng không tin, bên trong Quân khu Bạch Hổ trừ bỏ Tuyết Vi, liền không có người nào có thể đảm nhận nhiệm vụ này?? Dạ, con đường từ quân khu Bạch Hổ đến Quân khu Huyền Vũ có bao nhiêu nguy hiểm, anh so với tôi rõ ràng hơn. Tuyết Vi chính là học sinh trước kia của anh, sao anh có thể nhẫn tâm kêu cô ta đi chịu chết?!! Hả?!!”

Hoàng Phủ Minh tức giận gầm nhẹ.

Anh thật sự không thể tin được, lấy kinh nghiệm chỉ huy phong phú của Bạch Dạ sẽ phái một người phụ nữ tay trói gà không chặt đi Quân khu Huyền Vũ!? “Minh, tôi nhớ rõ cậu đã từng nói qua, quân nhân vào Quân khu Bạch Hổ, liền có nghĩa vụ đi chấp hành đủ loại nhiệm vụ, cho dù đối mặt nguy hiểm, cũng cần thiết phục tùng mệnh lệnh thượng cấp. Bây giờ, nhiệm vụ này vẫn luôn là tôi chỉ huy, như vậy tôi phái Tuyết Vi đi chấp hành, lại có cái gì không thể đâu? Phong cách cậu làm việc không phải từ trước đến nay đều là như thế sao?!!”

“Đúng vậy, tôi là như thế này. Nhưng cơ bản nhất, anh cũng nên phân rõ người nào nên đi chấp hành nhiệm vụ dạng gì chứ?!”

“Tôi cảm thấy Tuyết Vi vô cùng thích hợp chấp hành nhiệm vụ này!!”

“Nhưng vì sao tôi cảm thấy Tuyết Vi căn bản là không thích hợp chấp hành nhiệm vụ này?!!” Thotho_

Hai người tranh cãi giọng nói một lớp sóng lấn một lớp sóng, Mộ Thần Hiên tránh ở một bên nghe chính là cái kia…… Cảm xúc mênh mông.

Đã không biết là hai người này tranh cãi bao nhiêu lần. Cơ hồ giữa bọn họ mỗi lần tranh cãi đều là tia lửa văng khắp nơi, miễn bàn cỡ nào giàu có ‘ cơ tình ’.

Đang lúc Mộ Thần Hiên một vẻ mờ ám, chiến tranh giữa hai người kia lại đột nhiên bỏ dở.

Mặt Bạch Dạ không biểu tình nhìn Hoàng Phủ Minh ở trước mắt, biểu tình trên ở khuôn mặt tuấn tú dần dần biến mất: “Hoàng Phủ Quân Trường, tôi cảm thấy bây giờ cậu cần thiết sửa sang lại thái độ của cậu đối mặt với công việc!!”

“Bạch tướng quân, thái độ công việc của tôi như thế nào, còn không tới phiên anh tới chỉ điểm!!!”

“Đúng không? Vậy xin hỏi, Hoàng Phủ Quân Trường, Tuyết Vi, một học sinh chỉ học hai năm ở trường quân đội Hoàng Bộ, vì sao tiến vào binh đoàn thứ ba?!!”

“hả……” rõ ràng Mộ Thần Hiên đã nhận ra không khí bắt đầu khởi động ở giữa hai người kia càng thêm không thích hợp. Bất luận bọn họ trước kia vì sao tranh cãi, vĩnh viễn sẽ không hô thẳng quân hàm đối phương, nhưng bây giờ…… 

“Dạ, Minh, hai người các người đều bình tĩnh một……”

“Hỏi lại, Hoàng Phủ Quân Trường!” Bạch Dạ trực tiếp làm lơ Mộ Thần Hiên ở bên khuyên can. “Gần đây Thần Hiên nhiều lần lập kỳ công, đầu tiên là phá huỷ căn cứ gián điệp của quân địch; sau lại tra ra gián điệp ẩn núp ở binh đoàn thứ ba, chẳng lẽ này đó không phải là cậu dùng thân phận của anh ta làm sao??” Thotho_

“A, Bạch tướng quân, gần đây anh thật ra rất nhàn, binh đoàn thứ nhất còn có sự tình xử lý chưa xong, đôi mắt của anh đều thấy được chuyện của binh đoàn thứ ba sao?!!” 

Hoàng Phủ Minh không thuận theo không buông tha trả lời Bạch Dạ.

Mộ Thần Hiên ở bên đều phải dậm chân, anh thật sợ hai người này trong chốc lát sẽ vung tay đánh nhau, nếu là truyền ra ngoài, Quân Trường Quân khu Bạch Hổ cùng tướng quân năm sao binh đoàn thứ nhất ẩu đả, rất mất mặt chứ?!!

“Được rồi, hai người các người đều ít nói một……”

“Này còn cần tôi dùng đôi mắt đi xem sao? Nghĩ cũng biết, lấy năng lực thần Hiên, anh ta sẽ có bản lĩnh làm ra sự tình kinh thiên động địa như vậy sao?!!”

“hả……” Mộ Thần Hiên đang khuyên can vừa nghe Bạch Dạ nói lời này, mày lập tức nhíu lại: “Dạ, cậu có ý tứ gì?!! Năng lực tôi làm sao? Từ khi bắt đầu tiến vào Quân khu Bạch Hổ, tôi cũng lập được không ít công lao chứ? Tôi nói cho cậu, cậu có thể khinh thường tôi, Nhưng mà, cậu không thể vũ nhục tôi! Tôi cũng có tôn nghiêm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện