Vừa vào nhà thì Thẩm Mạt Văn liền bị người đàn ông ôm chặt lấy từ phía sau, sau đó một thứ vừa mềm mại lại nóng bỏng phủ lên cổ anh, anh lập tức hồi hộp đến ngừng cả thở, cả người cứng đờ.

“Nhu, Nhu Sinh?”

“Hửm?” Người đàn ông siết chặt cánh tay, ôm cái người đang vùng vẫy không yên là anh chặt hơn, môi vẫn đặt ở bên tai anh, vùng má cọ vào nhau, đáp xuống từng nụ hôn nhàn nhạt.

Trong phòng khách vẫn chưa bật đèn, tối om, hơi thở nóng rực thổi vào tai Thẩm Mạt Văn, khiến anh ngứa đến rụt cổ lại, anh không nhìn thấy được người sau lưng, các giác quan lại đặc biệt nhạy cảm, đến khi đối phương đưa lưỡi liếm lên dái tai anh, thốt ra một tiếng “A” trầm thấp, sau đó đột nhiên che miệng lại.

Tiếu Tiếu trong lòng động đậy, gọi một tiếng ba ơi giống như đang nói mớ, Thẩm Mạt Văn lập tức sợ đến giọng nói cũng hơi run rẩy: “Nhu Sinh… trước, trước hết để tôi đặt Tiếu Tiếu lên giường đã…”

Trước hết? Trương Nhu Sinh nhướn mày, khóe môi nhếch lên, bế lấy Tiếu Tiếu từ trong tay anh: “Anh đi cho.”

Vừa ra ngoài, lập tức nhìn thấy người đàn ông trốn trong nhà vệ sinh, Trương Nhu Sinh cười cười, nhanh chóng đi đến dồn người kia lên tường.

Thẩm Mạt Văn nhìn cánh tay mạnh mẽ chống cạnh người mình, nuốt nước miếng, cứ luôn cảm thấy người đối diện mình là một con sói đói khát, sao lại nguy hiểm như vậy?! “Nhu Sinh, em phải tắm rồi, anh…” Chưa nói hết, anh liền cảm thấy trước mắt tối đi, sau đó môi bị chặn lại.

Nụ hôn đó lúc đầu là dè dặt thăm dò, để lại lớp nước ướt bóng dính trên môi anh, sau khi thấy anh vẫn chưa vùng vẫy, thì đưa lưỡi vào trong miệng anh như không nhịn được nữa, đâm vào lưỡi anh rồi liếm mút lấy nó, giữa những đợt khuấy đảo có thể láng máng nghe thấy tiếng mút mát ‘chùn chụt’.

Nếu như ban đầu Thẩm Mạt Văn vẫn chỉ bị hù đến ngây ra, thì bây giờ anh lại hoàn toàn không chống cự nổi, có lẽ thật sự là lần đầu tiên trong đời trải nghiệm việc bị hôn đến eo mềm oặt ra… Cho dù là với vợ trước, nhiều lắm cũng chỉ có cảm giác tim đập thôi, theo nề theo nếp chạm vào môi, hai bên đưa lưỡi ra hôn liếm nhau, thời gian mấy phút như thế, sau khi kết hôn thì càng nhạt nhẽo như cặp vợ chồng già, thậm chí rất ít khi hôn nhau. Nói thật Thẩm Mạt Văn vốn chẳng thích mấy cảm giác khi hôn, cứ giống như đang uống nước miếng của người ta, nhưng bây giờ, anh để mặc cho đầu lưỡi đối phương khuấy đảo trong họng mình, tiến vào rút ra, môi lưỡi đối phương quá nóng bỏng, ngang ngược, giống như muốn nuốt anh xuống bụng, lúc liếm qua mặt lưỡi vòm miệng của anh khiến anh run rẩy một trận, khoang mũi toàn là hơi thở dồn dập của hai người.

Thẩm Mạt Văn muộn màng nghĩ đến, trời ạ, không ngờ anh lại thật sự để cho một người đàn ông hôn mình!

Đột nhiên, trên đầu lưỡi hơi đau một cái, anh nhíu mày nhìn kẻ gây sự.

“Lại dám phân tâm.” Trương Nhu Sinh không vui lẩm bẩm, lại mút lên đầu lưỡi đau nhói của anh, thấy ánh mắt anh cố định trên mặt mình, mới hôn lên môi anh lần nữa.

Á, lại đến rồi…

Thẩm Mạt Văn mới hít được chút không khí trong lành, lại bị xâm chiếm lấy miệng môi lần nữa, lần này không chỉ tim đập eo nhuyễn, đến cả bụng dưới cũng bùng lên một ngọn lửa, đến là khó chịu.

Thân thể quấn chặt nhau của hai người đều nhận ra sự thay đổi của đối phương, Trương Nhu Sinh cười khẽ một tiếng, lại ‘chụt’ một cái lên khóe môi anh. “Đúng lúc, anh cũng muốn đi tắm, cùng nhau nhé?”

Thẩm Mạt Văn đầu óc mơ màng gật đầu, vào nhà tắm bị lột sạch sẽ mới biết được là không đúng, lập tức thấy muốn khóc mà không ra nước mắt.

“Trương Nhu Sinh! Anh đủ rồi chứ!” Mặt đỏ tía tai hét nhỏ căn bản chẳng có sức thuyết phục gì.

Người đàn ông đang ngâm nga hát chẳng để ý đến anh chút nào, mặc cho cái vật cứng rắn cương lên vung tới vung lui trong không khí, sau đó mở nước, bóp sữa tắm ra vẽ loạn lên người cả hai.

Thẩm Mạt Văn nhìn thấy kích thước đáng kinh ngạc sau khi cương lên của y, phản ứng đầu tiên lại không phải tâm lý so bì phổ biến của đàn ông, mà là run như cầy sấy lùi về sau một bước, anh cũng không hiểu mình đang sợ cái gì, chỉ là cảm thấy, ui…

Sao lại giống như có cảm giác hơi đau vậy.

May là Trương Nhu Sinh chẳng có động tác nào khác, chỉ yên phận giúp anh chà lưng, Thẩm Mạt Văn nghĩ dù sao cũng chẳng phải chưa từng nhìn thấy bộ dạng đối phương khỏa thân, ngược lại bản thân còn ngượng ngượng ngùng ngùng thế này thì chẳng giống đàn ông rồi, thế là cũng bình tĩnh lại giúp Trương Nhu Sinh chà lưng.

Trương Nhu Sinh là điển hình cho loại mặc áo thấy ốm cởi áo có thịt, bình thường trông thon dài mảnh mai, nhưng cởi sạch hết thì cả người giống như rộng ra gấp đôi, cánh tay đùi vai rộng lưng dày mạnh mẽ đó… y nhét người vào đống quần áo đó như thế nào vậy?!

Anh chà rất chuyên chú, nhìn cũng rất chuyên chú, chẳng mảy may chú ý đến đối phương càng ngày càng hứng lên, tay càng ngày càng hạ xuống, đợi đến khi tính khí hơi mềm chút bị nắm chặt lấy, anh giật mình xém chút nữa nhảy bật lên.

“Làm, làm gì vậy?!”

“Rửa cậu em của em chứ chi, bình thường em không rửa à?” Trương Nhu Sinh cười híp mắt, dùng bọt đầy tay xoa hai cái lên tính khí của anh.

“Đương nhiên có rửa! Ưm! Tôi, tôi tự biết rửa!” Thẩm Mạt Văn nhẹ thở dốc, tính khí sau khi được bôi trơn mẫn cảm đến lạ, anh rất nhanh lại cứng lên.

“Chúng ta đều giúp đối phương tắm rửa rồi, nếu như em nhàn rỗi đến chán thì giúp anh rửa phía dưới đi.” Trương Nhu Sinh nói rồi còn lấy thứ như cây gậy đó chọc vào gốc đùi anh.

“… Gì mà nhàn rỗi đến chán chứ! Làm gì có, anh như vậy ưm… đợi chút đừng…” Thẩm Mạt Văn liên tục hít thở, thoải mái đến nhắm hờ mắt lại, kéo lấy tay Trương Nhu Sinh nửa dựa vào y.

Kỹ thuật của Trương Nhu Sinh đương nhiên thành thạo kỹ xảo hơn của anh, một tay lúc nhanh lúc chậm đùa giỡn tính khí, tay kia sờ đến âm nang bên dưới của anh, nhè nhẹ bóp miết nó, thậm chí còn kéo bao quy đầu của anh xuống, dùng ngón cái chậm rãi trượt lên xuống quy đầu non mềm để ‘rửa sạch’.

“Á!” Thẩm Mạt Văn ban đầu chỉ thở dốc đột nhiên mở to mắt ngạc nhiên kêu thành tiếng, gốc đùi bắt đầu run rẩy. Anh cúi đầu nhìn cái thứ đang sưng tấy ứ máu giữa bọt sữa tắm, cùng với ngón tay đang làm động tác dâm tục ở bên trên, khóe mắt cũng đỏ ửng lên, nhưng lại không cưỡng lại được sự kêu gọi của dục vọng, chỉ có thể phát ra mấy tiếng rên rỉ vụn vỡ. “Đừng có… nắn chỗ đó mãi! Ư… chậm. chậm chút… a a…”

Bản thân Trương Nhu Sinh cũng nhịn rất khổ sở, tính khí đỏ rực đáng thương đứng thẳng, đỉnh đầu rỉ ra chút dịch thể, thỉnh thoảng động đậy một chút, y kéo tay của Thẩm Mạt Văn qua đặt lên thân dưới vuốt ve, cuối cùng thỏa mãn thở hắt ra một hơi, nhưng sau đó ngâm khẽ thành tiếng: “Chà… ối! Mạt, Mạt Văn, nhẹ chút… em nắm… chặt quá…”

Thẩm Mạt Văn vẫn chưa thoải mái đến mức mất ý thức, thầm bĩu môi, nới lỏng tay bắt nhịp với tiết tấu của y cùng nhau đùa giỡn, ở phương diện này đàn ông luôn dễ dàng tự học là biết, anh học động tác của Trương Nhu Sinh nghịch chưa được hai cái, đối phương liền bật ra tiếng ngâm khẽ.

Hai người an ủi tính khí của nhau, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay nóng hổi, đến cuối cùng cũng không biết ai bắt đầu trước, hai người vội vã hôn nhau, cứ như đang đọ sức vậy, không ai nhường ai.

Cuối cùng vẫn là Thẩm Mạt Văn bại trận, cùng với tay Trương Nhu Sinh trượt vào khe mông anh, trong giây phút lưu luyến đó, anh đột nhiên mở to mắt, toàn thân run cầm cập, nhũn ra ngả trên người đối phương.

Trương Nhu Sinh nắm chặt tay anh ở trên hạ thân mình trượt lên xuống hai cái nữa, rồi cũng bắn ra.

Rửa sạch bọt trên người cả hai, y trực tiếp kéo Thẩm Mạt Văn trần trùng trục đi ra, sau đó dùng chăn mỏng quấn chặt cả hai lại.

“Suỵt, ngủ đi, hôm nay không cho em về bên chỗ Tiếu Tiếu nữa.”

Thẩm Mạt Văn muốn cười, nhưng lại không cười ra, thế là im lặng nhắm mắt, chỉ là anh biết, đối phương nhất định vẫn chưa ngủ giống anh.

“… Nhu Sinh, tôi… em nghĩ là em thích anh, nhưng em vẫn chưa đủ sẵn sàng để sống cả cuộc đời với một người đàn ông… em… anh có thể cho em chút thời gian không?”

Đối phương không trả lời.

Tim Thẩm Mạt Văn hơi nặng trĩu, nhưng trong giây phút đột nhiên bị ôm chặt vào lòng đối phương đó, dường như xém ngạt thở.

“Mạt Văn! Anh rất vui… anh nghĩ em sẽ giận, sẽ sợ, sẽ không để ý đến anh nữa, vừa nãy thật ra anh sợ muốn chết! Anh có thể cho anh thời gian là cả một đời, chỉ cần em đừng rời xa anh!” Trương Nhu Sinh kích động, nói năng rời rạc, đôi mắt lại sáng lấp lánh trong màn đêm.

“Vậy mà vừa nãy anh còn…” Thẩm Mạt Văn nói đến một nửa thì trừng y một cái, tức thì phát hiện đối phương cũng không nhìn thấy được, thế là ngáp một cái rồi nhắm mắt, “Ngủ nhanh đi, ngày mai phải làm bữa sáng cho Tiếu Tiếu.”

“Ừ ừ!” Hiển nhiên là Trương Nhu Sinh vẫn chưa hết phấn khởi, liên tiếp ịn vài nụ hôn lên trán và môi anh.

Lồng ngực của người đàn ông rất nóng, rất ấm, không hiểu sao lại khiến Thẩm Mạt Văn có cảm giác yên tâm, anh cong khóe miệng, chìm vào giấc ngủ sâu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện