Nửa giờ sau, hai người đã đến Thượng Ảnh, bước vào thang máy lên phòng thu âm, tới nơi, trình Hạo Nam thấy bọn họ liền vội vàng chạy tới đón, cũng hướng hai người giới thiệu ekip chế tác, rồi mới dùng tiếng Nhật giới thiệu Hikaru và ca khúc cho Diệp Thiếu Cảnh.
“Ohayo.” Diệp Thiếu Cảnh dùng một câu tiếng nhật để chào hỏi Hikaru.
Khuôn mặt tú lệ cùng Hikaru cười cười, bộ dáng thực sự cao hứng, ánh mắt mị thành hình nguyệt nha loan loan, dùng tiếng trung không được tự nhiên chào lại Diệp Thiếu Cảnh: “Xin chào ”
Cùng Hikaru đi vào trong phòng thu, tận lực thả lỏng mình, tự nói đến đâu hay đến đó, rồi mới lấy từ phổ nghe đối phương giảng gải, nói cho cậu biết phải hát thế nào, thời điểm nào đầu nhập cảm xúc.
Giảng giải xong, Hikaru yêu cầu Diệp Thiếu Cảnh vào phòng thu, cậu bắt đầu cất tiếng hát, đưa tình cảm đưa vào ca khúc, ca khúc rất hay rất nhẹ nhàng, hơn nữa là nhạc phim cho nên âm nhạc du dương, rất nhiều hình ảnh lướt qua mắt Diệp Thiếu Cảnh.
Ca khúc kết thúc, người trong toàn bộ phòng thu đều chấn động! Hikaru thần sắc kinh ngạc, đôi môi run rẩy hồi lâu cũng không nói nên lời, Kỳ Dực hiển nhiên cũng chịu một chút kinh hách, không ngờ Diệp Thiếu Cảnh lại hát hay đến vậy! Nhưng cách phát âm của cậu vẫn chưa chuẩn, chuyên gia hướng dẫn cậu cách hát thế nào cho hiệu quả, còn Hikaru vẫn còn đại kích thích, ông ta không ngờ Diệp Thiếu Cảnh lại có năng khiếu ca hát như thế.
Diệp Thiếu Cảnh thấy bọn họ bị kích thích nặng, không ngừng cùng bọn họ giải thích.
Kỳ Dực vỗ vỗ vai Diệp Thiếu Cảnh, đem ý tứ của Hikaru truyền cho cậu: “Ông ấy nói cậu dung nhập quá nhiều tình cảm, nhưng mà ca hát phải để ý nhạc, đưa nhịu điệu hòa cùng thanh âm của cậu, che đi chỗ thiếu hụt trong dây thanh.”
Diệp Thiếu cảnh cái hiểu cái không đi vào phòng thu, một câu lại một câu hát lên, một lần lại một lần, gây sức ép đến giữa trưa, hát đến độ muốn khô cổ họng, Hikaru dùng tiếng nhật nói với Kỳ Dực không thành vấn đề, còn lại để ông ta chỉnh âm.
Kỳ Dực lễ phép cùng Hikaru nói lời cảm tạ, thuận tiện nói đến các vấn đề khác, Diệp Thiếu Cảnh đứng ngoài phòng thu, lấy di động ra, nhắn một tin cho Trác Thích Nghiễn: tối nay em không về ăn cơm.
Kỳ Dực đi ra đưa Diệp Thiếu Cảnh tới một nhà hàng ăn cơm, gọi những đồ ăn mình thích. Sau khi nhân viên mang đồ ăn lên, Diệp Thiếu Cảnh liền vùi đầu khổ ăn, bởi vì ca hát cũng khá mất sức, cơm trưa cũng chỉ ăn chút hoa quả, đói bụng đến hoa cả mắt, hiện tại nhìn bàn đồ ăn phong phú như vậy, một hơi ăn thiệt nhiều thịt, Kỳ Dực nghẹn học nhìn trân trối, hết hồn, còn dụng loại ngữ khí không mang chút tao nhã ngữ khí ngăn cản cậu hung tàn ăn pháp.
“Đừng ăn thịt nhiều như vậy, dư thừa calori, ăn uống chậm chút, đừng có mồn to ăn ăn uống uống thế, trời ơi, đừng có lang thôn hổ yến nữa, cậu ăn tàn bạo như vậy bộ là dân chết đói châu Phi sao?”
“Em rất đói bụng, không ăn no không thể làm việc được, anh cứ coi như em không tồn tại đi, nam nhân cũng không cần quá để ý việc ăn uống.” Diệp Thiếu Cảnh quai hàm phình ra nói với Kỳ Dực, không rõ Kỳ Dực lo âu như vậy làm gì, cũng chả ai thèm chụp cậu đâu.
“….Vậy được rồi.” Kỳ Dực lo âu gục đầu xuống, những nghệ sỹ anh phụ trách trước đây mặc kệ nổi tiếng hay không nổi tiếng, đều vì hình ảnh sạch đẹp của mình mà lúc nào cũng giữ kẽ, phi thường chú trọng vấn đề hình tượng, một bữa cơm không dám ăn nhiều, vì duy trì thể hình mà không ăn thịt, bộ dạng không hề giống Diệp Thiếu Cảnh như thế hung tàn cái gì cũng ăn.
Kỳ Dực ngẩng đầu, nhìn Diệp Thiếu Cảnh thỏa mãn ăn cơm tựa như đang ăn sơn hào hải vị, nhượng người nhịn không được cùng ăn với cậu, hơn nữa khi ăn ớt cay hai tai liền đỏ bừng…thực thú vị.
Ăn xong bữa trưa cùng bữa tối kết hợp, đã gần 7h, Kỳ Dực đưa Diệp Thiếu Cảnh tới một cửa hàng, là một cửa hàng thời trang trong trung tâm thương mại Kim Nguyên may quần áo, ông chủ cửa hàng nhìn trúng Diệp Thiếu Cảnh gần đây đặc biệt hấp dẫn ánh sáng, đặc biệt mời cậu ta là khách quý.
Đây là lần tham dự sự kiện lần thứ 2 sau scandal, Diệp Thiếu Cảnh lo lắng trò khôi hài cùng Eries sẽ làm đại chúng phản cảm, dọc đường đi tinh thần không yên, khẩn trương không thể giấu nổi, nhịn không được nhắn tin cho Trác Thích Nghiễn, đem những băn khoăn của mình nói cho hắn biết, Trác Thích Nghiễn nhắn tin đáp lại thực trấn an cậu yên tâm.
— đây là lần đầu đối mặt truyền thông sau scandal, những ánh mắt xa lạ, bén nhọn sẽ chất vấn làm em thất thố, không cần quan tâm tới ánh mắt của bọn họ, em không có cách nào khiến bọn họ phải yêu thích em, nhưng không được cùng giới truyền thông chính diện xung đột, những người đó không có đạo đức đâu, nghiêm túc cùng bọn họ phân cao thấp em nhất định sẽ chịu thiệt, em phải thể hiện chính bản thân em trên sân khấu cho bọn họ thấy.
Đến hội trường sự kiện, Diệp Thiếu Cảnh mang trang phục Kỳ Dực đưa cho cậu tới phòng nghỉ, thay áo sơ mi đen, cùng một chiếc cà vạt D&G nhung màu xanh ngọc, quần kẻ ly thẳng tắp, tiếp theo đến phòng hóa trang làm makeup, chuẩn bị hoàn tất, Kỳ Dực yêu cầu cậu xắn tay áo lên lộ ra cơ bắp cuồn cuộn màu đồng cổ, đeo một chiếc đồng hồ sang trọng đắt tiền, nhìn qua cậu đẹp trai bức người.
Trong lúc nhất thời hội trường bỗng đầy ắp người, có rất nhiều nghệ sỹ nổi tiếng xuất hiện trên TV, khán giả thực hưng phấn, các phóng viên thi nhau chụp ảnh, ánh đèn loang loáng. Diệp Thiếu Cảnh xuất hiện tại thảm đỏ, không khí nhất thời lên đỉnh điểm, trong đám người xôn xao hẳn lên, vì có thể thấy rõ cậu không ngừng bước đi phía trước, những bảo an dũng mãnh tiến ra duy trì trật tự, máy chụp ảnh nhất thời nhất trí hướng cậu chụp liên hoàn, có phóng viên còn hướng Diệp Thiếu Cảnh la to: “Eries đến đây!”
Hội trường không khí đột nhiên đóng băngm các phóng viên khác đều hướng ánh mắt tới vị phóng viên nọ, trong lòng âm thầm bội phục anh ta sao có thể công khai gọi Eries như vậy, có mấy người không chú ý tin trên mạng nên cũng không rõ vẫn nhìn Diệp Thiếu Cảnh,
Diệp Thiếu Cảnh vẫn như cũ trấn định bộ dạng đẹp trai tự nhiên, không có vì phóng viên nhắc tới Eries mà đen mặt, đương phóng viên lần thứ hai nhắc tới quan hệ của cậu cùng Eries, Kỳ Dực đã ngăn trở, Diệp Thiếu Cảnh mỉm cười nhìn thẳng vị phóng viên theo đuổi không bỏ kia: “Không biết bắt đầu lúc nào, bên người xuất hiện một nam nhân, mặc kệ anh ta 20, 30 hay thậm chí 40, anh ta đều sẽ bị nói thành bạn trai của anh, đây là giới giải trí, cho nên không cần giải thích nhiều….”
Rất nhiều phóng viên nghe xong bật cười, mà ngay cả khán giả tới xem cũng đều lời nói của Diệp Thiếu Cảnh chọc cười vang, cho dù bọn họ không rõ chân tướng sự việc nhưng Diệp Thiếu Cảnh hài hước đã hóa giải sự xảo quyệt của phóng viên, nhượng phóng viên muốn theo đuổi đề tài này không có cách nào thi triển, muốn Diệp Thiếu Cảnh giống mấy nghệ sỹ bình thường khác sẽ phải nhảy dựng chửi ầm lên, có thể dùng ‘Nhắc tới bạn tốt Eries Diệp Thiếu Cảnh liền đen mặt’ làm đầu đề cho bài báo mới, nhưng cậu ta khí độ như vậy khiến người ta không thể xoi mói được gì.
End 80 <ins class="adsbygoogle"
“Ohayo.” Diệp Thiếu Cảnh dùng một câu tiếng nhật để chào hỏi Hikaru.
Khuôn mặt tú lệ cùng Hikaru cười cười, bộ dáng thực sự cao hứng, ánh mắt mị thành hình nguyệt nha loan loan, dùng tiếng trung không được tự nhiên chào lại Diệp Thiếu Cảnh: “Xin chào ”
Cùng Hikaru đi vào trong phòng thu, tận lực thả lỏng mình, tự nói đến đâu hay đến đó, rồi mới lấy từ phổ nghe đối phương giảng gải, nói cho cậu biết phải hát thế nào, thời điểm nào đầu nhập cảm xúc.
Giảng giải xong, Hikaru yêu cầu Diệp Thiếu Cảnh vào phòng thu, cậu bắt đầu cất tiếng hát, đưa tình cảm đưa vào ca khúc, ca khúc rất hay rất nhẹ nhàng, hơn nữa là nhạc phim cho nên âm nhạc du dương, rất nhiều hình ảnh lướt qua mắt Diệp Thiếu Cảnh.
Ca khúc kết thúc, người trong toàn bộ phòng thu đều chấn động! Hikaru thần sắc kinh ngạc, đôi môi run rẩy hồi lâu cũng không nói nên lời, Kỳ Dực hiển nhiên cũng chịu một chút kinh hách, không ngờ Diệp Thiếu Cảnh lại hát hay đến vậy! Nhưng cách phát âm của cậu vẫn chưa chuẩn, chuyên gia hướng dẫn cậu cách hát thế nào cho hiệu quả, còn Hikaru vẫn còn đại kích thích, ông ta không ngờ Diệp Thiếu Cảnh lại có năng khiếu ca hát như thế.
Diệp Thiếu Cảnh thấy bọn họ bị kích thích nặng, không ngừng cùng bọn họ giải thích.
Kỳ Dực vỗ vỗ vai Diệp Thiếu Cảnh, đem ý tứ của Hikaru truyền cho cậu: “Ông ấy nói cậu dung nhập quá nhiều tình cảm, nhưng mà ca hát phải để ý nhạc, đưa nhịu điệu hòa cùng thanh âm của cậu, che đi chỗ thiếu hụt trong dây thanh.”
Diệp Thiếu cảnh cái hiểu cái không đi vào phòng thu, một câu lại một câu hát lên, một lần lại một lần, gây sức ép đến giữa trưa, hát đến độ muốn khô cổ họng, Hikaru dùng tiếng nhật nói với Kỳ Dực không thành vấn đề, còn lại để ông ta chỉnh âm.
Kỳ Dực lễ phép cùng Hikaru nói lời cảm tạ, thuận tiện nói đến các vấn đề khác, Diệp Thiếu Cảnh đứng ngoài phòng thu, lấy di động ra, nhắn một tin cho Trác Thích Nghiễn: tối nay em không về ăn cơm.
Kỳ Dực đi ra đưa Diệp Thiếu Cảnh tới một nhà hàng ăn cơm, gọi những đồ ăn mình thích. Sau khi nhân viên mang đồ ăn lên, Diệp Thiếu Cảnh liền vùi đầu khổ ăn, bởi vì ca hát cũng khá mất sức, cơm trưa cũng chỉ ăn chút hoa quả, đói bụng đến hoa cả mắt, hiện tại nhìn bàn đồ ăn phong phú như vậy, một hơi ăn thiệt nhiều thịt, Kỳ Dực nghẹn học nhìn trân trối, hết hồn, còn dụng loại ngữ khí không mang chút tao nhã ngữ khí ngăn cản cậu hung tàn ăn pháp.
“Đừng ăn thịt nhiều như vậy, dư thừa calori, ăn uống chậm chút, đừng có mồn to ăn ăn uống uống thế, trời ơi, đừng có lang thôn hổ yến nữa, cậu ăn tàn bạo như vậy bộ là dân chết đói châu Phi sao?”
“Em rất đói bụng, không ăn no không thể làm việc được, anh cứ coi như em không tồn tại đi, nam nhân cũng không cần quá để ý việc ăn uống.” Diệp Thiếu Cảnh quai hàm phình ra nói với Kỳ Dực, không rõ Kỳ Dực lo âu như vậy làm gì, cũng chả ai thèm chụp cậu đâu.
“….Vậy được rồi.” Kỳ Dực lo âu gục đầu xuống, những nghệ sỹ anh phụ trách trước đây mặc kệ nổi tiếng hay không nổi tiếng, đều vì hình ảnh sạch đẹp của mình mà lúc nào cũng giữ kẽ, phi thường chú trọng vấn đề hình tượng, một bữa cơm không dám ăn nhiều, vì duy trì thể hình mà không ăn thịt, bộ dạng không hề giống Diệp Thiếu Cảnh như thế hung tàn cái gì cũng ăn.
Kỳ Dực ngẩng đầu, nhìn Diệp Thiếu Cảnh thỏa mãn ăn cơm tựa như đang ăn sơn hào hải vị, nhượng người nhịn không được cùng ăn với cậu, hơn nữa khi ăn ớt cay hai tai liền đỏ bừng…thực thú vị.
Ăn xong bữa trưa cùng bữa tối kết hợp, đã gần 7h, Kỳ Dực đưa Diệp Thiếu Cảnh tới một cửa hàng, là một cửa hàng thời trang trong trung tâm thương mại Kim Nguyên may quần áo, ông chủ cửa hàng nhìn trúng Diệp Thiếu Cảnh gần đây đặc biệt hấp dẫn ánh sáng, đặc biệt mời cậu ta là khách quý.
Đây là lần tham dự sự kiện lần thứ 2 sau scandal, Diệp Thiếu Cảnh lo lắng trò khôi hài cùng Eries sẽ làm đại chúng phản cảm, dọc đường đi tinh thần không yên, khẩn trương không thể giấu nổi, nhịn không được nhắn tin cho Trác Thích Nghiễn, đem những băn khoăn của mình nói cho hắn biết, Trác Thích Nghiễn nhắn tin đáp lại thực trấn an cậu yên tâm.
— đây là lần đầu đối mặt truyền thông sau scandal, những ánh mắt xa lạ, bén nhọn sẽ chất vấn làm em thất thố, không cần quan tâm tới ánh mắt của bọn họ, em không có cách nào khiến bọn họ phải yêu thích em, nhưng không được cùng giới truyền thông chính diện xung đột, những người đó không có đạo đức đâu, nghiêm túc cùng bọn họ phân cao thấp em nhất định sẽ chịu thiệt, em phải thể hiện chính bản thân em trên sân khấu cho bọn họ thấy.
Đến hội trường sự kiện, Diệp Thiếu Cảnh mang trang phục Kỳ Dực đưa cho cậu tới phòng nghỉ, thay áo sơ mi đen, cùng một chiếc cà vạt D&G nhung màu xanh ngọc, quần kẻ ly thẳng tắp, tiếp theo đến phòng hóa trang làm makeup, chuẩn bị hoàn tất, Kỳ Dực yêu cầu cậu xắn tay áo lên lộ ra cơ bắp cuồn cuộn màu đồng cổ, đeo một chiếc đồng hồ sang trọng đắt tiền, nhìn qua cậu đẹp trai bức người.
Trong lúc nhất thời hội trường bỗng đầy ắp người, có rất nhiều nghệ sỹ nổi tiếng xuất hiện trên TV, khán giả thực hưng phấn, các phóng viên thi nhau chụp ảnh, ánh đèn loang loáng. Diệp Thiếu Cảnh xuất hiện tại thảm đỏ, không khí nhất thời lên đỉnh điểm, trong đám người xôn xao hẳn lên, vì có thể thấy rõ cậu không ngừng bước đi phía trước, những bảo an dũng mãnh tiến ra duy trì trật tự, máy chụp ảnh nhất thời nhất trí hướng cậu chụp liên hoàn, có phóng viên còn hướng Diệp Thiếu Cảnh la to: “Eries đến đây!”
Hội trường không khí đột nhiên đóng băngm các phóng viên khác đều hướng ánh mắt tới vị phóng viên nọ, trong lòng âm thầm bội phục anh ta sao có thể công khai gọi Eries như vậy, có mấy người không chú ý tin trên mạng nên cũng không rõ vẫn nhìn Diệp Thiếu Cảnh,
Diệp Thiếu Cảnh vẫn như cũ trấn định bộ dạng đẹp trai tự nhiên, không có vì phóng viên nhắc tới Eries mà đen mặt, đương phóng viên lần thứ hai nhắc tới quan hệ của cậu cùng Eries, Kỳ Dực đã ngăn trở, Diệp Thiếu Cảnh mỉm cười nhìn thẳng vị phóng viên theo đuổi không bỏ kia: “Không biết bắt đầu lúc nào, bên người xuất hiện một nam nhân, mặc kệ anh ta 20, 30 hay thậm chí 40, anh ta đều sẽ bị nói thành bạn trai của anh, đây là giới giải trí, cho nên không cần giải thích nhiều….”
Rất nhiều phóng viên nghe xong bật cười, mà ngay cả khán giả tới xem cũng đều lời nói của Diệp Thiếu Cảnh chọc cười vang, cho dù bọn họ không rõ chân tướng sự việc nhưng Diệp Thiếu Cảnh hài hước đã hóa giải sự xảo quyệt của phóng viên, nhượng phóng viên muốn theo đuổi đề tài này không có cách nào thi triển, muốn Diệp Thiếu Cảnh giống mấy nghệ sỹ bình thường khác sẽ phải nhảy dựng chửi ầm lên, có thể dùng ‘Nhắc tới bạn tốt Eries Diệp Thiếu Cảnh liền đen mặt’ làm đầu đề cho bài báo mới, nhưng cậu ta khí độ như vậy khiến người ta không thể xoi mói được gì.
End 80 <ins class="adsbygoogle"
Danh sách chương