Sở Hạ mơ hồ nhìn thấy dáng người trước mặt trông giống anh khẽ cong môi mĩm cười nói:
- "Chú Phàm, trông chú hôm nay trẻ trung và đẹp trai hơn mọi khi."
Câu nói này của cô như muốn chọc điên anh lên. Chẳng lẽ thường ngày trong mắt cô anh chính là một ông chú già đã có tuổi. Ngay lập tức, anh liền ngồi xuống bên cạnh giường, miệng không ngừng giục cô tỉnh dậy.
- "Sở Hạ, mau tỉnh lại cho chú."
Sở Hạ nhíu mày mà tiếp tục đưa tay gảy khắp người. Cô cảm thấy cả người vô cùng nóng bức liền đưa tay cởi bỏ chiếc áo thun đang mặc trên người mà ném mạnh xuống đất. Hành động bộc phát này của cô khiến Ngôn Chính Phàm bất ngờ mà trợn tròn mắt. Anh hiện tại là đang nhìn thấy những gì không nên thấy.
Ngay khi Sở Hạ toang vòng tay ra sau để cởi phăng chiếc áo ngực đang mặc trên người, ngay lập tức, Ngôn Chính Phàm nắm lấy tay cô lại, ngăn không cho cô tự ý làm càn. Vô tình bàn tay anh chạm vào lưng cô khiến khóa áo tách ra làm hai.
Bàn tay lạnh băng của Ngôn Chính Phàm như xoa dịu cơn nóng rát trong người Sở Hạ. Ngay lập tức, cô vòng tay ôm chặt lấy người anh khiến chiếc áo nhỏ trên người tuột xuống lộ ra nửa vòng ngực. Ngôn Chính Phàm không ngừng thở dốc, anh cố lấy lại tinh thần mà cố gắng không cúi đầu nhìn xuống. Bất ngờ, Sở Hạ đẩy anh ngã xuống giường, hai tay cô chống lên cao cùng với chiếc áo đã bị tuột xuống phần bụng, lộ ra hai đầu ti hồng hồng khiến Ngôn Chính Phàm như chết trân tại chỗ.
- "Ngôn Chính Phàm, chú nhìn xem, cháu hiện tại không còn là trẻ con nữa."
Hiện tại, cả phần trên của cô đã hiện lên trước mắt anh. Làn da vốn trắng mịn bây giờ có pha thêm chút đỏ hồng do nổi mẩn. Cặp gò bây giờ cũng đã lớn không ngừng đung đưa chiêu dụ anh. Ngay lập tức, anh nhắm nghiền mắt lại. Anh sợ nếu cứ tiếp tục nhìn thì cậu nhỏ bên dưới sẽ không chịu được mất. Ngay lập tức, anh chạm khẽ vào hai vai cô mà đẩy ngược cô xuống, sau đó cố ngồi bật dậy, xoay người bước đi.
- "Ngôn Chính Phàm, chú đứng lại đó."
Sở Hạ ở phía sau với gương mặt say mèm lập tức lớn tiếng gọi tên anh liền sau đó bước xuống giường chạy đến ôm chặt anh từ phía sau. Dù cách một lớp áo nhưng anh vẫn cảm nhận được làn da đang nóng rát của cô không ngừng cọ sát vào người mình khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu mà tách tay cô ra khỏi người mình.
- "Lý Sở Hạ, con say quá rồi."
- "Con không say."
Ngay lập tức, cô kéo mạnh hai tay anh về phía trước, sau đó đặt thẳng lên cặp ngực tròn trịa của mình, mĩm cười nói:
- "Chú thấy không, nó đã lớn rồi đấy, đã có thể vừa tay của chú."
Lỗ tai Ngôn Chính Phàm như sắp bốc hỏa. Anh hiện tại là đang trực tiếp chạm vào ngực của cô gái nhỏ này. Một dòng điện khẽ xoẹt qua người anh, nhịp tim không ngừng đập loạn xạ. Phía bên dưới của anh đã căng cứng đến mức muốn thoát ra khỏi sự gò bó nơi đáy quần chật hẹp.
Cuối cùng lí trí cũng thắng được con tim, anh nhanh chóng cởi áo khoác của mình ra mà che chắn lên phần nhạy cảm của người đối diện liền sau đó bế cô đặt ngay ngắn trên giường, trong đầu không ngừng tự nhủ:
- "Sở Hạ vẫn còn nhỏ. Mình không được làm chuyện này với con bé. Nếu không mình cũng sẽ cảm thấy có lỗi với Sở Chi vì đã tin tưởng giao Sở Hạ cho mình."
Nói rồi, anh gọi điện bảo nhân viên nữ vào trong thoa thuốc lên người Sở Hạ để tránh sau này để lại sẹo còn bản thân thì lập tức đi vào phòng tắm xối nước lạnh. Những hình ảnh khi nãy cứ liên tục hiện ra trong đầu anh khiến anh cảm thấy vô cùng có lỗi. Dù sao cả cơ thể cô đều bị anh nhìn thấy, hơn nữa còn chạm tay vào cặp ngực của cô, thử hỏi sau này anh làm sao có thể đối diện nhìn cô được cơ chứ.
- "Chú Phàm, trông chú hôm nay trẻ trung và đẹp trai hơn mọi khi."
Câu nói này của cô như muốn chọc điên anh lên. Chẳng lẽ thường ngày trong mắt cô anh chính là một ông chú già đã có tuổi. Ngay lập tức, anh liền ngồi xuống bên cạnh giường, miệng không ngừng giục cô tỉnh dậy.
- "Sở Hạ, mau tỉnh lại cho chú."
Sở Hạ nhíu mày mà tiếp tục đưa tay gảy khắp người. Cô cảm thấy cả người vô cùng nóng bức liền đưa tay cởi bỏ chiếc áo thun đang mặc trên người mà ném mạnh xuống đất. Hành động bộc phát này của cô khiến Ngôn Chính Phàm bất ngờ mà trợn tròn mắt. Anh hiện tại là đang nhìn thấy những gì không nên thấy.
Ngay khi Sở Hạ toang vòng tay ra sau để cởi phăng chiếc áo ngực đang mặc trên người, ngay lập tức, Ngôn Chính Phàm nắm lấy tay cô lại, ngăn không cho cô tự ý làm càn. Vô tình bàn tay anh chạm vào lưng cô khiến khóa áo tách ra làm hai.
Bàn tay lạnh băng của Ngôn Chính Phàm như xoa dịu cơn nóng rát trong người Sở Hạ. Ngay lập tức, cô vòng tay ôm chặt lấy người anh khiến chiếc áo nhỏ trên người tuột xuống lộ ra nửa vòng ngực. Ngôn Chính Phàm không ngừng thở dốc, anh cố lấy lại tinh thần mà cố gắng không cúi đầu nhìn xuống. Bất ngờ, Sở Hạ đẩy anh ngã xuống giường, hai tay cô chống lên cao cùng với chiếc áo đã bị tuột xuống phần bụng, lộ ra hai đầu ti hồng hồng khiến Ngôn Chính Phàm như chết trân tại chỗ.
- "Ngôn Chính Phàm, chú nhìn xem, cháu hiện tại không còn là trẻ con nữa."
Hiện tại, cả phần trên của cô đã hiện lên trước mắt anh. Làn da vốn trắng mịn bây giờ có pha thêm chút đỏ hồng do nổi mẩn. Cặp gò bây giờ cũng đã lớn không ngừng đung đưa chiêu dụ anh. Ngay lập tức, anh nhắm nghiền mắt lại. Anh sợ nếu cứ tiếp tục nhìn thì cậu nhỏ bên dưới sẽ không chịu được mất. Ngay lập tức, anh chạm khẽ vào hai vai cô mà đẩy ngược cô xuống, sau đó cố ngồi bật dậy, xoay người bước đi.
- "Ngôn Chính Phàm, chú đứng lại đó."
Sở Hạ ở phía sau với gương mặt say mèm lập tức lớn tiếng gọi tên anh liền sau đó bước xuống giường chạy đến ôm chặt anh từ phía sau. Dù cách một lớp áo nhưng anh vẫn cảm nhận được làn da đang nóng rát của cô không ngừng cọ sát vào người mình khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu mà tách tay cô ra khỏi người mình.
- "Lý Sở Hạ, con say quá rồi."
- "Con không say."
Ngay lập tức, cô kéo mạnh hai tay anh về phía trước, sau đó đặt thẳng lên cặp ngực tròn trịa của mình, mĩm cười nói:
- "Chú thấy không, nó đã lớn rồi đấy, đã có thể vừa tay của chú."
Lỗ tai Ngôn Chính Phàm như sắp bốc hỏa. Anh hiện tại là đang trực tiếp chạm vào ngực của cô gái nhỏ này. Một dòng điện khẽ xoẹt qua người anh, nhịp tim không ngừng đập loạn xạ. Phía bên dưới của anh đã căng cứng đến mức muốn thoát ra khỏi sự gò bó nơi đáy quần chật hẹp.
Cuối cùng lí trí cũng thắng được con tim, anh nhanh chóng cởi áo khoác của mình ra mà che chắn lên phần nhạy cảm của người đối diện liền sau đó bế cô đặt ngay ngắn trên giường, trong đầu không ngừng tự nhủ:
- "Sở Hạ vẫn còn nhỏ. Mình không được làm chuyện này với con bé. Nếu không mình cũng sẽ cảm thấy có lỗi với Sở Chi vì đã tin tưởng giao Sở Hạ cho mình."
Nói rồi, anh gọi điện bảo nhân viên nữ vào trong thoa thuốc lên người Sở Hạ để tránh sau này để lại sẹo còn bản thân thì lập tức đi vào phòng tắm xối nước lạnh. Những hình ảnh khi nãy cứ liên tục hiện ra trong đầu anh khiến anh cảm thấy vô cùng có lỗi. Dù sao cả cơ thể cô đều bị anh nhìn thấy, hơn nữa còn chạm tay vào cặp ngực của cô, thử hỏi sau này anh làm sao có thể đối diện nhìn cô được cơ chứ.
Danh sách chương