Y Thư nhìn anh mong chờ câu trả lời bình thường anh lạc quan vui vẻ bao nhiêu hôm nay lại có vẻ trầm mặc đến thế. Hàn Phong chỉ thở dài tiềm ẩn điều khó nói Y Thư thấy vậy cũng không hỏi nữa lặng lẽ vỗ vai như lời động viên an ủi

Trong lòng cô bắt đầu tự đặt ra câu hỏi : Đại An là ai gia thế của hắn như thế nào, hắn và Hàn Phong đã xảy ra chuyện gì. Sao lại khiến Hàn Phong e dè buồn phiền đến thế ? Hàn Phong búng tay khiến Y Thư đang chăm chú suy nghĩ giật mình

- Thôi quên việc ngày hôm nay đi, hôm nay như vậy là quá đủ rồi. Y Thư anh dẫn em đi ăn gì ngon ngon nhé ! À mà nhớ đừng nói gì với mẹ anh đấy.

- Anh tính mua chuộc em bằng đồ ăn sao ? Thôi cũng được em không nhiều chuyện đến thế đâu nếu anh sẵn lòng dẫn em đi ăn kem đi.

- Tuân lệnh.

Sau buổi đi chơi cùng Hàn Phong, Y Thư trở về nhà vẫn không thể kìm lòng mà nhớ đến hành động và cách cư sử kì lạ của Hàn Phong ngày hôm nay. Trằn trọc mãi mà không ngủ được Y Thư mở máy tính truy cập trang cá nhân của Đại An nhưng không cách nào tìm được. Y Thư bỗng nhớ đến cô bạn thân Ly Ly của mình rất giỏi công nghệ thông tin nhờ Ly Ly tìm giúp

Không mất quá nhiều thời gian Ly Ly đã gửi cho Y Thư những thông tin quan trọng về Đại An.

Theo những gì Ly Ly gửi Đại An là con trai của một tập đoàn không quá lớn chỉ là một công ty con của nhà họ Đại. Là công tử một được yêu thương nuông chiều từ nhỏ nên tính tình hóng hách ngang ngược. Do thường xuyên bắt nạt bạo lực học đường bị phụ huynh của các bạn học khiếu nại kiện cáo nên Đại An bị nhà trường đuổi học. Bố mẹ đành bất lực đưa Đại An về quê để theo học tại trường A.

Y Thư cảm thấy rất đáng ngờ nếu như vậy Đại An không quen không biết lại tự dưng gây sự với Hàn Phong khiến cả hai xô xác nhưng tại sao Hàn Phong lại có vẻ sợ e dè Đại An. Hàn Phong trước nay gây chuyện không quan tâm đối phương là ai con thầy hiệu trưởng hay con của cảnh sát cũng chẳng dè chừng . Tại sao chỉ là quý tử của một công ty con không quá lớn lại khiến Hàn Phong sợ.



Sáng hôm sau Hàn Phong không như mọi ngày qua nhà Y Thư để trêu chọc cô như mọi hôm. Y Thư lật đật chạy xuống nhà xem anh đã qua gọi cô đi học chưa nhưng thật bất ngờ Hàn Phong lại không qua.

- Mẹ ơi ! Hàn Phong chưa qua gọi ạ hay do con dậy sớm nên anh chưa qua ?

- Thôi đi cô nương sớm gì nữa sắp muộn học đến nơi rồi. Hàn Phong lúc nãy có qua nói với mẹ hôm nay thằng bé có việc nên đi sớm

- Vâng vậy con đi đây.

- Này không ăn sáng à ?

- Không muốn ăn đâu ạ. Con sợ con nuốt không trôi.

Y Thư buồn bã đến trường cô thấy Hàn Phong đang nói chuyện với bạn bè chứ không hề có việc như những gì anh nói. Y Thư tức giận thầm mắng anh

- Cái đồ tệ bạc mình mất ăn mất ngủ lo lắng cho anh ta vậy mà anh ta lại vui vẻ đi chơi được cơ chứ ? Anh thích đi một mình thì mai tôi đi với Ly Ly không bao giờ đi học cùng anh nữa.

Cả giờ học Y Thư cứ như người mất hồn không thể tập trung nghe giảng được. Bên này Hàn Phong cũng chẳng thoải mái hơn ánh mắt chứa đựng một nỗi buồn sâu thẳm. Quá khứ không vui lại dần hiện về trong anh nỗi ám ảnh mà cả đời này anh cũng không muốn nhớ lại
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện